Chương 33: Trấn Thiên Bi, Trận chiến kinh thiên
Gió Thổi Lá Bay
08/11/2018
- Nguyên Giới! Nguyên khí! Hỗn Nguyên Quyết!
Tim Hùng đập thình thịch, thì ra bên trên Việt Nam đại lục là Nguyên Giới. Hùng nắm chặt tay hắn muốn đi lên Nguyên Giới tìm hiểu, vì sao hắn xuất hiện tại đây. Hít sâu một hơi, Hùng cố gắng đè nén kích động trong lòng.
Sau khi tâm lý ổn định, Hùng điều tức kiểm tra tình trạng cơ thể nguyên lực trống không. Tu vi võ tướng trung cấp.
Vận dụng thử ” Biến Thân” trong Hỗn Nguyên Quyết, Hùng biến thành khuôn mặt lãnh khốc tà dị nhưng nguyên lực vẫn không thấy đâu.
Cảm giác trong trí óc có thêm loại ý niệm bá đạo, khinh thường thiên hạ, gặp thần giết thần gặp ma đồ ma, chắc tên đen kia để lại rồi.
Xong tất cả, nhìn lên tấm bia đá nứt chằng chịt sắp vỡ, Hùng bước lại gần đặt tay lên nó:
-Ngươi đang chờ ca sao?
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Thể Bia bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, vô số quầng sáng ngưng tụ cuối cùng biến thành một cột sáng chói lóa chụp lấy Hùng.
Dưới vầng sáng kia Hùng cảm giác mình phi thường nhỏ bé. Chỉ cần một phần ngàn vạn sức mạnh, trực tiếp có khả năng giết Hùng như giết con kiến, cảm giác không thể khống chế cơ thể mồ hôi khắp người Hùng tuôn ra như tắm.
Lúc này, trong đầu Hùng xuất hiện hình ảnh một tấm bia đá vạn trượng toả ra khí thế vô thượng trấn áp thần ma “ Trấn Thiên Bi”.
Trấn áp thương thiên!
Hùng không ngờ tên Bia đá này bá đạo như vậy, buồn cười tên Gai còn gọi cái gì Thể Bia.
Trong đầu hắn dần hiện ra trận đại chiến kinh thiên, hủy thiên diệt địa, hàng triệu người đang chém giết lẫn nhau. Quyền, chưởng, đủ loại vũ khí, võ kĩ tán loạn khiến hư không run rẩy, nứt ra tạo thành vô số vứt nứt không gian đen ngòm.
Nhìn vào vết nứt không gian Hùng sợ hãi:
- Thật mạnh! Chỉ một đấm mà khiến không gian vỡ ra! Vậy chẳng phải "phá toái hư không" quá đơn giản!
Trong đó trận đại chiến diễn ra vô số cao thủ chết đi. Trấn Thiên Bi được một người hút vào trong tay làm vũ khí. Một lần đập xuống vô số người bị đập thành bánh thịt, bùn đất bị đập nhấc cao lên vạn trượng, không gian vỡ vụn cả mảng lớn.
Hùng nghẹn họng than thở:
- Thật đáng sợ! Chủ nhân năm đó của Trấn Thiên Bi, thực lực cũng quá mức cường đại!
Cuối cùng tồn tại vô thượng kia ngã xuống, Trấn Thiên Bia cũng bị đánh nát. Chỉ còn một mảnh nhỏ bay đi.
"Oái!" Nguyên chủ nhân Trấn Thiên Bi năm đó phải có thực lực đáng sợ biết dường nào?
Thế mà chính là tồn tại như vậy, vẫn ngỏm? Ngay cả Trấn Thiên Bi đều bị đập vụn!
Việt nam đại lục khi Hùng khai thiên bước đầu chỉ toàn là đất. Mảnh Bia đá rơi xuống khiến Việt Nam chấn động mặt đất bị đập tụt xuống hàng triệu dặm. Nhiều năm sau đó hình thành Hải Vực hiện tại.
Cảnh tượng đến đây là chấm dứt!
Hùng có chút thất thần, mãi lâu sau hắn mới tỉnh lại sau sự chấn động. Hắn không biết khi đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn là một chuyện lớn động trời.
Trong lòng Hùng dần có phỏng đoán.
Lúc trước tồn tại vô thượng ở Nguyên Giới tiến hành đại chiến, có mấy bên thì không rõ, nhưng nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi hẳn là một thành viên trong đó. Sau đại chiến, nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi đã chết, còn Bia đá cũng bị đập vụn, một mảnh nhỏ cuối cùng từ Nguyên giới giới rơi xuống Việt nam đại lục.
Nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi lúc trước hùng mạnh đến cỡ nào? Chỉ là dư sóng liền chấn nát hư không, chiến lực đó mạnh mẽ mà Hùng hiện tại không thể tưởng tượng được!
Nhưng chính là tồn tại như vậy cũng chết trận! Thậm chí làm cho Bia đá cũng tan vỡ!
Cảnh tượng trong đầu khiến Hùng nhiệt huyết sôi trôi trào chỉ muốn tiến lên chiến một trận. Hắn tự nhủ:
-Ca còn quá yếu trước hết phá thiên đã.
Thể Bia chấn động, những văn tự cổ xưa trên nó thoát ra, rồi biến thành bốn chữ cổ xưa mà vàng vọt lơ lửng trước mặt Hùng tỏa ra thứ khí tức tôn quý nồng đậm: "Trấn Thiên Thể Thuật".
Ngẩng lên nhìn bốn chữ cổ xưa đang lơ lửng quanh mình. Hắn có thể cảm nhận được lượng thông tin lớn từ trong đó, thứ võ kĩ này có lẽ vượt xa Thiên Cấp võ kĩ rồi.
Tiềm năng của con người là vô cùng vô tận, chỉ là người đó có khai thác hết tiềm năng chính mình hay không thôi.
Đa số võ kĩ Việt Nam đại lục mượn uy lực thiên địa tăng sức mạnh. Còn Trấn Thiên Thể Thuật kích hoạt tiềm năng thân thể tới mức cực hạn khiến con người có lực lượng vô thượng, có thể dùng lực lượng thân thể trấn áp thương thiên.
Bốn chữ cổ xưa đó hoá thành ngàn vạn đốm sáng chui vào trong đầu Hùng, toàn thân Hùng lập tức rung lên, hắn có thể cảm nhận được một lượng thông tin dồi dào và cổ xưa, chúng ào ra trong não khiến hắn cảm thấy đau đớn muốn nổ tung đầu.
- A! Hùng ôm đầu gào vọng ra từ cổ họng, hắn nghiến răng kềm nén cơn đau, rồi vận chuyển toàn bộ tâm thần bắt đầu tiếp nhận lượng thông tin kia.
Hùng ngồi tĩnh tọa trong không gian tối đen mà yên tĩnh, thời gian trôi đi, cơ thể hắn phát ra tiếng nổ đùng đùng như pháo nổ.
Rắc... Rắc...
Rầm!
Ngay khi truyền hết thông tin cho Hùng, tấm Bia đá vỡ vụn chỉ còn lại hình nắm tay.
Tim Hùng đập thình thịch, thì ra bên trên Việt Nam đại lục là Nguyên Giới. Hùng nắm chặt tay hắn muốn đi lên Nguyên Giới tìm hiểu, vì sao hắn xuất hiện tại đây. Hít sâu một hơi, Hùng cố gắng đè nén kích động trong lòng.
Sau khi tâm lý ổn định, Hùng điều tức kiểm tra tình trạng cơ thể nguyên lực trống không. Tu vi võ tướng trung cấp.
Vận dụng thử ” Biến Thân” trong Hỗn Nguyên Quyết, Hùng biến thành khuôn mặt lãnh khốc tà dị nhưng nguyên lực vẫn không thấy đâu.
Cảm giác trong trí óc có thêm loại ý niệm bá đạo, khinh thường thiên hạ, gặp thần giết thần gặp ma đồ ma, chắc tên đen kia để lại rồi.
Xong tất cả, nhìn lên tấm bia đá nứt chằng chịt sắp vỡ, Hùng bước lại gần đặt tay lên nó:
-Ngươi đang chờ ca sao?
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Thể Bia bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, vô số quầng sáng ngưng tụ cuối cùng biến thành một cột sáng chói lóa chụp lấy Hùng.
Dưới vầng sáng kia Hùng cảm giác mình phi thường nhỏ bé. Chỉ cần một phần ngàn vạn sức mạnh, trực tiếp có khả năng giết Hùng như giết con kiến, cảm giác không thể khống chế cơ thể mồ hôi khắp người Hùng tuôn ra như tắm.
Lúc này, trong đầu Hùng xuất hiện hình ảnh một tấm bia đá vạn trượng toả ra khí thế vô thượng trấn áp thần ma “ Trấn Thiên Bi”.
Trấn áp thương thiên!
Hùng không ngờ tên Bia đá này bá đạo như vậy, buồn cười tên Gai còn gọi cái gì Thể Bia.
Trong đầu hắn dần hiện ra trận đại chiến kinh thiên, hủy thiên diệt địa, hàng triệu người đang chém giết lẫn nhau. Quyền, chưởng, đủ loại vũ khí, võ kĩ tán loạn khiến hư không run rẩy, nứt ra tạo thành vô số vứt nứt không gian đen ngòm.
Nhìn vào vết nứt không gian Hùng sợ hãi:
- Thật mạnh! Chỉ một đấm mà khiến không gian vỡ ra! Vậy chẳng phải "phá toái hư không" quá đơn giản!
Trong đó trận đại chiến diễn ra vô số cao thủ chết đi. Trấn Thiên Bi được một người hút vào trong tay làm vũ khí. Một lần đập xuống vô số người bị đập thành bánh thịt, bùn đất bị đập nhấc cao lên vạn trượng, không gian vỡ vụn cả mảng lớn.
Hùng nghẹn họng than thở:
- Thật đáng sợ! Chủ nhân năm đó của Trấn Thiên Bi, thực lực cũng quá mức cường đại!
Cuối cùng tồn tại vô thượng kia ngã xuống, Trấn Thiên Bia cũng bị đánh nát. Chỉ còn một mảnh nhỏ bay đi.
"Oái!" Nguyên chủ nhân Trấn Thiên Bi năm đó phải có thực lực đáng sợ biết dường nào?
Thế mà chính là tồn tại như vậy, vẫn ngỏm? Ngay cả Trấn Thiên Bi đều bị đập vụn!
Việt nam đại lục khi Hùng khai thiên bước đầu chỉ toàn là đất. Mảnh Bia đá rơi xuống khiến Việt Nam chấn động mặt đất bị đập tụt xuống hàng triệu dặm. Nhiều năm sau đó hình thành Hải Vực hiện tại.
Cảnh tượng đến đây là chấm dứt!
Hùng có chút thất thần, mãi lâu sau hắn mới tỉnh lại sau sự chấn động. Hắn không biết khi đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn là một chuyện lớn động trời.
Trong lòng Hùng dần có phỏng đoán.
Lúc trước tồn tại vô thượng ở Nguyên Giới tiến hành đại chiến, có mấy bên thì không rõ, nhưng nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi hẳn là một thành viên trong đó. Sau đại chiến, nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi đã chết, còn Bia đá cũng bị đập vụn, một mảnh nhỏ cuối cùng từ Nguyên giới giới rơi xuống Việt nam đại lục.
Nguyên chủ nhân của Trấn Thiên Bi lúc trước hùng mạnh đến cỡ nào? Chỉ là dư sóng liền chấn nát hư không, chiến lực đó mạnh mẽ mà Hùng hiện tại không thể tưởng tượng được!
Nhưng chính là tồn tại như vậy cũng chết trận! Thậm chí làm cho Bia đá cũng tan vỡ!
Cảnh tượng trong đầu khiến Hùng nhiệt huyết sôi trôi trào chỉ muốn tiến lên chiến một trận. Hắn tự nhủ:
-Ca còn quá yếu trước hết phá thiên đã.
Thể Bia chấn động, những văn tự cổ xưa trên nó thoát ra, rồi biến thành bốn chữ cổ xưa mà vàng vọt lơ lửng trước mặt Hùng tỏa ra thứ khí tức tôn quý nồng đậm: "Trấn Thiên Thể Thuật".
Ngẩng lên nhìn bốn chữ cổ xưa đang lơ lửng quanh mình. Hắn có thể cảm nhận được lượng thông tin lớn từ trong đó, thứ võ kĩ này có lẽ vượt xa Thiên Cấp võ kĩ rồi.
Tiềm năng của con người là vô cùng vô tận, chỉ là người đó có khai thác hết tiềm năng chính mình hay không thôi.
Đa số võ kĩ Việt Nam đại lục mượn uy lực thiên địa tăng sức mạnh. Còn Trấn Thiên Thể Thuật kích hoạt tiềm năng thân thể tới mức cực hạn khiến con người có lực lượng vô thượng, có thể dùng lực lượng thân thể trấn áp thương thiên.
Bốn chữ cổ xưa đó hoá thành ngàn vạn đốm sáng chui vào trong đầu Hùng, toàn thân Hùng lập tức rung lên, hắn có thể cảm nhận được một lượng thông tin dồi dào và cổ xưa, chúng ào ra trong não khiến hắn cảm thấy đau đớn muốn nổ tung đầu.
- A! Hùng ôm đầu gào vọng ra từ cổ họng, hắn nghiến răng kềm nén cơn đau, rồi vận chuyển toàn bộ tâm thần bắt đầu tiếp nhận lượng thông tin kia.
Hùng ngồi tĩnh tọa trong không gian tối đen mà yên tĩnh, thời gian trôi đi, cơ thể hắn phát ra tiếng nổ đùng đùng như pháo nổ.
Rắc... Rắc...
Rầm!
Ngay khi truyền hết thông tin cho Hùng, tấm Bia đá vỡ vụn chỉ còn lại hình nắm tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.