Anh Không Muốn Làm Chú Của Em Nữa
Chương 23: Đường Hi Ân
Doãn Tư Hạ
11/01/2021
Nhìn thấy Đông Phương Hạo Thần cô ta liền tỏ ra vẻ thùy mị , đoan trang . Đưa mắt nhìn hắn .
\- " Đông Phương Thiếu....tôi là Dương Sa Sa , con gái của tập đoàn Dương Thị . Lần trước ở buổi tiệc anh có gặp qua tôi . "
\- " Tôi không rảnh mà đi để ý những cộng cỏ ven đường " . Anh buông câu nói như một gáo nước lạnh đổ vào mặt cô ta , ngượng ngùng chẳng biết nói gì .
\- " Chú....chú đến đây có việc à ? " Thượng Quan Khinh Vũ đến bênh cạnh anh hỏi nhẹ nhàng .
\- " Ừm " Anh cười khẽ .
Nghe Khinh Vũ kêu Đông Phương Hạo Thần là chú , Dương Sa Sa liền tái mặt . Cô ta không ngờ Khinh Vũ là cháu gái của Hạo Thần , theo như thông tin Hạo Thần không có cháu gái cơ mà . Sao bây giờ lại lòi đâu ra cô cháu gái này ?
\- " Dương Tiểu Thư đây khi nãy nói muốn mua cây son Mendi này với giá 700 triệu . Dương Tổng hẳng là yêu thương cô lắm nhỉ ? " Hạo Thần nhuếch môi cười nhạt .
\- " 7...700 triệu sao ? Không thể nào , chỉ là một cây son bình thường sao lại có giá cao thế ? "
Cô ta hốt hoảng , lo lắng với khoản tiền đó . Cô ta vốn không có khả năng trả đủ . Cao nhất là 100 triệu .
\- " Cô quên đây là shop của tập đoàn nào sao ? "
\- " Tôi.. tôi có việc phải đi trước " Nói xong cô ta cầm theo túi sách rồi chạy vụt đi .
Thấy bộ dạng sợ hãi lo lắng của Dương Sa Sa hiện rõ trên mặt Khinh Vũ cảm thấy rất hả dạ , cô phụt cười nhìn Hạo Thần chăm chú . Anh quay đầu nhìn lại cô mỉm cười rồi cốc trán cô một cái nhẹ . Rồi nói yêu chiều .
\- " Cháu đấy , đừng để người ta ăn hiếp nữa . Biết chưa ? "
\- " Dạ , cháu biết rồi " . Cô cười ngây ngốc , thật ra nếu không có anh xuất hiện thì 5 dấu bàn tay đã nằm trên mặt Dương Sa Sa rồi .
Người quản lý thấy được tình hình đang xảy ra , sợ hãi . Cô ta cúi gầm mặt xuống đất , run lẩy bẩy .
\- Tiểu thư tôi xin lỗi , tôi không biết cô quen với Đông Phương Tổng . Thật sự xin lỗi "
Hạo Thần nghe vậy anh nhíu mày nhìn cô ta , rồi lạnh nhạt bảo .
\- " Cô bị sa thải rồi "
\- " Đông Phương Tổng tôi thật sự biết sai rồi , ngài bỏ qua cho tôi lần này đi . Tôi sai rồi " Cô ta mếu máo , nước mắt dàn dụa . Nếu bây giờ bị sa thải thì sau này cơ hội làm việc sẽ mất đi với cả khí xin được việc .
\- " Thái độ của cô không phù hợp với một tập đoàn như chúng tôi . Mau đưa người đi " Anh nhàn nhạt chỉnh nhẹ lại tay áo , hất đầu cho Thư Kí lôi cô ta đi .
Khinh Vũ chỉ im lặng cô không nói gì , việc sa thải nhân viên là quyền của anh . Cô cũng không nên xen vào quá nhiều , quay sang nhìn cô nhân viên kia . Nãy ra một ý cô nắm tay tay áo của Đông Phương Hạo Thần .
\- " Shop này đang thiếu quản lí , hay cho cô ấy làm đi ! Có được không ạ ? " Khinh Vũ cẩn thận hỏi ý anh .
Việc bổ sung nhân sự cho công ty không có liên quan gì đến Khinh Vũ , nhưng khi nãy cô thấy được sự nhiệt tình niềm nở . Biết trước biết sau , không quan tâm vị khách là ai . Cô ấy đều hết mực tiếp đãi tư vấn , điều này khiến cho Khinh Vũ rất hài lòng với cả khi nãy cô ấy còn giúp cho Khinh Vũ cơ mà .
Nghe lời đề nghị từ Khinh Vũ , anh không cần suy nghĩ gì mà gật đầu đồng ý .
\- " Cô lại đây " Hạo Thần quắt tay ý bảo cô nhân viên kia đi đến .
\- " Đông Phương Tổng gọi tôi ? "
\- " Cô tên gì ? "
\- " Tôi tên Đường Hi Ân " Cô nhân viên ngẩn đầu đưa mắt nhìn anh .
\- " Sau này cô sẽ làm quản lí của shop này , nhớ làm việc cho tốt "
Nghe vậy Đường Hi Ân liền vui mừng cúi mình cảm ơn .
\- " Cảm ơn Đông Phương Tổng , cảm ơn ngài "
\- " Không cần cảm ơn tôi , cảm ơn Khinh Vũ kìa " .
\- " Cảm ơn Khinh Vũ tiểu thư đã nâng đỡ " Đường Hi Ân cười tươi như hoa hì quá vui mừng cô liên tục cảm ơn khiến cho Khinh Vũ có chút ngượng .
\- " À..không có gì , cố gắng lên nhé "
\- " Vâng " .
Hạo Thần nhìn Đường Hi Ân với anh mắt kì lạ rồi nheo mày hỏi .
\- " Tôi đã gặp cô ở đâu rồi đúng không ? "
Nghhe vậy Đường Hi Ân có chút giật mình , ấp úng trả lời .
\- " Đông Phương Tổng...chắc...chắc ngài nhầm rồi , tôi chỉ là một nhân viên quèn làm sao mà gặp mặt ngài được cơ chứ . Người giống người thôi " cô cười khách sáo , trả lời cho qua chuyện .
Nghe Đường Hi Ân nói cũng đúng , Hạo Thần cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều .
Một lúc sau , Khinh Vũ nắm lấy tay anh rồi kéo đi ra đằng xa để thủ thỉ . Lâm Vĩ Quân và cùng đám người kia có ý muốn đi theo thì Hạo Thần lúc này đưa tay lên lắc lắc ý bảo không cần thiết , tự động hiểu họ quay đi nơi khác .
\- " Đông Phương Thiếu....tôi là Dương Sa Sa , con gái của tập đoàn Dương Thị . Lần trước ở buổi tiệc anh có gặp qua tôi . "
\- " Tôi không rảnh mà đi để ý những cộng cỏ ven đường " . Anh buông câu nói như một gáo nước lạnh đổ vào mặt cô ta , ngượng ngùng chẳng biết nói gì .
\- " Chú....chú đến đây có việc à ? " Thượng Quan Khinh Vũ đến bênh cạnh anh hỏi nhẹ nhàng .
\- " Ừm " Anh cười khẽ .
Nghe Khinh Vũ kêu Đông Phương Hạo Thần là chú , Dương Sa Sa liền tái mặt . Cô ta không ngờ Khinh Vũ là cháu gái của Hạo Thần , theo như thông tin Hạo Thần không có cháu gái cơ mà . Sao bây giờ lại lòi đâu ra cô cháu gái này ?
\- " Dương Tiểu Thư đây khi nãy nói muốn mua cây son Mendi này với giá 700 triệu . Dương Tổng hẳng là yêu thương cô lắm nhỉ ? " Hạo Thần nhuếch môi cười nhạt .
\- " 7...700 triệu sao ? Không thể nào , chỉ là một cây son bình thường sao lại có giá cao thế ? "
Cô ta hốt hoảng , lo lắng với khoản tiền đó . Cô ta vốn không có khả năng trả đủ . Cao nhất là 100 triệu .
\- " Cô quên đây là shop của tập đoàn nào sao ? "
\- " Tôi.. tôi có việc phải đi trước " Nói xong cô ta cầm theo túi sách rồi chạy vụt đi .
Thấy bộ dạng sợ hãi lo lắng của Dương Sa Sa hiện rõ trên mặt Khinh Vũ cảm thấy rất hả dạ , cô phụt cười nhìn Hạo Thần chăm chú . Anh quay đầu nhìn lại cô mỉm cười rồi cốc trán cô một cái nhẹ . Rồi nói yêu chiều .
\- " Cháu đấy , đừng để người ta ăn hiếp nữa . Biết chưa ? "
\- " Dạ , cháu biết rồi " . Cô cười ngây ngốc , thật ra nếu không có anh xuất hiện thì 5 dấu bàn tay đã nằm trên mặt Dương Sa Sa rồi .
Người quản lý thấy được tình hình đang xảy ra , sợ hãi . Cô ta cúi gầm mặt xuống đất , run lẩy bẩy .
\- Tiểu thư tôi xin lỗi , tôi không biết cô quen với Đông Phương Tổng . Thật sự xin lỗi "
Hạo Thần nghe vậy anh nhíu mày nhìn cô ta , rồi lạnh nhạt bảo .
\- " Cô bị sa thải rồi "
\- " Đông Phương Tổng tôi thật sự biết sai rồi , ngài bỏ qua cho tôi lần này đi . Tôi sai rồi " Cô ta mếu máo , nước mắt dàn dụa . Nếu bây giờ bị sa thải thì sau này cơ hội làm việc sẽ mất đi với cả khí xin được việc .
\- " Thái độ của cô không phù hợp với một tập đoàn như chúng tôi . Mau đưa người đi " Anh nhàn nhạt chỉnh nhẹ lại tay áo , hất đầu cho Thư Kí lôi cô ta đi .
Khinh Vũ chỉ im lặng cô không nói gì , việc sa thải nhân viên là quyền của anh . Cô cũng không nên xen vào quá nhiều , quay sang nhìn cô nhân viên kia . Nãy ra một ý cô nắm tay tay áo của Đông Phương Hạo Thần .
\- " Shop này đang thiếu quản lí , hay cho cô ấy làm đi ! Có được không ạ ? " Khinh Vũ cẩn thận hỏi ý anh .
Việc bổ sung nhân sự cho công ty không có liên quan gì đến Khinh Vũ , nhưng khi nãy cô thấy được sự nhiệt tình niềm nở . Biết trước biết sau , không quan tâm vị khách là ai . Cô ấy đều hết mực tiếp đãi tư vấn , điều này khiến cho Khinh Vũ rất hài lòng với cả khi nãy cô ấy còn giúp cho Khinh Vũ cơ mà .
Nghe lời đề nghị từ Khinh Vũ , anh không cần suy nghĩ gì mà gật đầu đồng ý .
\- " Cô lại đây " Hạo Thần quắt tay ý bảo cô nhân viên kia đi đến .
\- " Đông Phương Tổng gọi tôi ? "
\- " Cô tên gì ? "
\- " Tôi tên Đường Hi Ân " Cô nhân viên ngẩn đầu đưa mắt nhìn anh .
\- " Sau này cô sẽ làm quản lí của shop này , nhớ làm việc cho tốt "
Nghe vậy Đường Hi Ân liền vui mừng cúi mình cảm ơn .
\- " Cảm ơn Đông Phương Tổng , cảm ơn ngài "
\- " Không cần cảm ơn tôi , cảm ơn Khinh Vũ kìa " .
\- " Cảm ơn Khinh Vũ tiểu thư đã nâng đỡ " Đường Hi Ân cười tươi như hoa hì quá vui mừng cô liên tục cảm ơn khiến cho Khinh Vũ có chút ngượng .
\- " À..không có gì , cố gắng lên nhé "
\- " Vâng " .
Hạo Thần nhìn Đường Hi Ân với anh mắt kì lạ rồi nheo mày hỏi .
\- " Tôi đã gặp cô ở đâu rồi đúng không ? "
Nghhe vậy Đường Hi Ân có chút giật mình , ấp úng trả lời .
\- " Đông Phương Tổng...chắc...chắc ngài nhầm rồi , tôi chỉ là một nhân viên quèn làm sao mà gặp mặt ngài được cơ chứ . Người giống người thôi " cô cười khách sáo , trả lời cho qua chuyện .
Nghe Đường Hi Ân nói cũng đúng , Hạo Thần cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều .
Một lúc sau , Khinh Vũ nắm lấy tay anh rồi kéo đi ra đằng xa để thủ thỉ . Lâm Vĩ Quân và cùng đám người kia có ý muốn đi theo thì Hạo Thần lúc này đưa tay lên lắc lắc ý bảo không cần thiết , tự động hiểu họ quay đi nơi khác .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.