Anh Không Muốn Làm Chú Của Em Nữa
Chương 24: Vở kịch
Doãn Tư Hạ
11/01/2021
- " Cháu muốn nói gì với chú sao ? " Anh hỏi .
\- " À...cũng không có gì . Cháu chỉ muốn hỏi là chú có thích động vật không ? " Cô tròn mắt ngước nhìn Hạo Thần .
\- " Không thích cũng không ghét " Anh nahnf nhạt trả lời .
\- " Vậy là được rồi , thôi cháu đi đây "
\- " Chỉ...chỉ nhiêu đây thôi sao ? " Anh có chút thất vọng hỏi .
\- " Dạ , hết rồi . Thôi cháu đi đây , tạm biệt chú " cô vui vẻ mỉm cười rồi nahnh chóng đi khỏi .
Hạo Thần ngơ ngác đưa mắt nhìn theo thân hình nhỏ nhắn của Khinh Vũ đang đi dần ra xa , anh cau mày . Cứ nghĩ cô sẽ nói việc gì rất quan trọng không ngờ lại đi hỏi câu này , thật là .
Hai ngày nữa cứ thế trôi qua , Thượng Quan Khinh Vũ chẳng có cơ hội để gây chuyện với hai mẹ con Cao Nhu Nhược . Bởi Giai Nhi cô ta bảo gì mà trường có tổ chức hoạt động ngoại khóa nên sẽ đi vắng hai ngày . Vì thế nên cô đành chờ đợi . Nghe cha bảo hôm nay Thượng Quan Giai Nhi sẽ về , Khinh Vũ nở nụ cười nham hiểm .
Sáng sớm Khinh Vũ đã ngồi chờ ở trong nhà , cô lúc này đã rất nóng lòng muốn dạy dỗ cô ta .
Sau một hồi chờ đợi thì Giai Nhi cũng về , Khinh Vũ tỏ ra hờ hững không quan tâm . Đến trưa sau khi cả nhà dùng bữa xong thì mọi người đều ra phòng khách để ăn trái cây nói chuyện . Chỉ riêng mình Giai Nhi và Cao Nhu Nhược là ở trên phòng , không lâu sau vì vang lên tiếng khóc âm ỉ của Giai Nhi . Mọi người không biết gì đều cùng nhau đi lên xem thử , Khinh Vũ chỉ nhàn nhạt mỉm cười .
Trò hay sắp bắt đầu rồi .
Chưa kịp làm gì thì cô đã chủ động tạo cớ , được thôi tôi chiều .
Mọi người đều tập trung ở phòng của Giai Nhi , thấy cô ta ngồi bệt dưới sàn nhà khóc inh ỏi . Đồ đạc thì rơi tứ tung , căn phòng lộn xộn .
\- " Hix...hix mất rồi , mất rồi " .
\- " Con gái con đừng khóc nữa " Cao Nhu Nhược ngồi kế bênh làm phụ diễn .
\- " Chuyện gì mà khóc inh ỏi thế ? " Thượng Quan Cao Lãng cau mày nhìn cả hai mẹ con .
\- " Cha...sợi dây chuyền mà cha tặng cho con , nó mất rồi hix hix "
\- " Mất thì mua cái khác , đừng khóc nữa " Ông nói từ từ chậm rãi , có chút an ủi đứa con gái này .
\- " Nhớ thử xem , con có để quên ở đâu không ? " Cao Nhu Nhược gặn hỏi .
\- " Dạ không , con rất quý món quà này nên con không nỡ đeo nó . Con lúc nào cũng để trong cái hộc bàn này , nhưng hôm nay vừa về nhà lại không thấy đâu hết hix hix " Thượng Quan Giai Nhi diễn vô cùng đạt , khóc thật luôn , quả là tâm đắc cho vai diễn .
Khinh Vũ đứng dựa vào cửa , khoay tay nhìn bộ phim mà mình dàn ra sẵn hay như thế nào . Cô cười nhạt , tự khén bản thân mình quá thông minh đó mà .
\- " Lý Mai bà xem bà là người dọn dẹp phòng cho hai vị tiểu thư , nhớ xem có thấy đâu không ? " Cao Nhu Nhược nhìn Lý Mai mà hỏi , giọng nói như đang muốn ám chỉ điều gì đó .
...Lúc này Lão Thái Thái Cao Lãng và mọi người đều dồn mắt nhìn vào Lý Mai...
\- " Không có...tôi không thấy . Nhưng mà....vào hôm trước khi dọn dẹp phòng của tam tiểu thư tôi có thấy Đại tiểu thư từ phòng Gia Nhi tiểu thư bước ra , tay cầm chiếc hộp . "
Lời nói này quá rõ ràng là đang muốn ám chỉ ai . Mọi người nghe đều hiểu ý của Lý Mai .
\- " Tôi đến lấy lại chiếc vòng mà cô ta đã mượn , không được ? " Cô cười mỉm , nụ cười khiêu khích nhìn Giai Nhi .
\- " Ý các người là đang nói Tiểu Vũ ăn trộm đồ của Thượng Quan Giai Nhi ư ? " Thái độ lúc này của Lão Thái Thái có chút không vui gằng giọng .
\- " Không...không có , tôi không có ý đó thưa Lão Thái Thái . " Lý Mai lươn lẹo liền nhanh chóng phủ nhận .
\- " Hứ " Lão Thái Thái nở nụ cười Khinh thường .
\- " Nhớ xem còn ai vào đây nữa không ? "
\- " Không có thưa ông chủ " Lý Mai đáp .
\- " Cao Lãng , nếu ông không ngại thì hay để người vào lục soát qua xem sao . Nếu không có thì cũng giải được hiềm khích tránh cho mọi người bàn tán . " Cao Nhu Nhược gợi í nhắc khẻ cho Cao Lãng .
\- " Không được " Cao Lãng lập tức từ chối rồi nói tiếp .
\- " Con bé là đại tiểu thư của Thượng Quan Gia , tiền sài không hết cần gì phải đi lấy những thứ không đáng giá đó chứ ? "
Nghe xong câu nói của Cao Lãng , Thượng Quan Giai Nhi cảm thấy như một gáo nước lạnh đổ ụp vào mặt cô ta vậy . Gì mà đồ không đáng giá , cô ta đã cố ý chọn món đồ được Cao Lãng tặng để tăng thêm sự hiềm khích vậy mà ông ta lại nói như thế , lão già chết tiệt . Giai Nhi tức giận , cô ta kìm nén rồi chửi thầm .
\- " À...cũng không có gì . Cháu chỉ muốn hỏi là chú có thích động vật không ? " Cô tròn mắt ngước nhìn Hạo Thần .
\- " Không thích cũng không ghét " Anh nahnf nhạt trả lời .
\- " Vậy là được rồi , thôi cháu đi đây "
\- " Chỉ...chỉ nhiêu đây thôi sao ? " Anh có chút thất vọng hỏi .
\- " Dạ , hết rồi . Thôi cháu đi đây , tạm biệt chú " cô vui vẻ mỉm cười rồi nahnh chóng đi khỏi .
Hạo Thần ngơ ngác đưa mắt nhìn theo thân hình nhỏ nhắn của Khinh Vũ đang đi dần ra xa , anh cau mày . Cứ nghĩ cô sẽ nói việc gì rất quan trọng không ngờ lại đi hỏi câu này , thật là .
Hai ngày nữa cứ thế trôi qua , Thượng Quan Khinh Vũ chẳng có cơ hội để gây chuyện với hai mẹ con Cao Nhu Nhược . Bởi Giai Nhi cô ta bảo gì mà trường có tổ chức hoạt động ngoại khóa nên sẽ đi vắng hai ngày . Vì thế nên cô đành chờ đợi . Nghe cha bảo hôm nay Thượng Quan Giai Nhi sẽ về , Khinh Vũ nở nụ cười nham hiểm .
Sáng sớm Khinh Vũ đã ngồi chờ ở trong nhà , cô lúc này đã rất nóng lòng muốn dạy dỗ cô ta .
Sau một hồi chờ đợi thì Giai Nhi cũng về , Khinh Vũ tỏ ra hờ hững không quan tâm . Đến trưa sau khi cả nhà dùng bữa xong thì mọi người đều ra phòng khách để ăn trái cây nói chuyện . Chỉ riêng mình Giai Nhi và Cao Nhu Nhược là ở trên phòng , không lâu sau vì vang lên tiếng khóc âm ỉ của Giai Nhi . Mọi người không biết gì đều cùng nhau đi lên xem thử , Khinh Vũ chỉ nhàn nhạt mỉm cười .
Trò hay sắp bắt đầu rồi .
Chưa kịp làm gì thì cô đã chủ động tạo cớ , được thôi tôi chiều .
Mọi người đều tập trung ở phòng của Giai Nhi , thấy cô ta ngồi bệt dưới sàn nhà khóc inh ỏi . Đồ đạc thì rơi tứ tung , căn phòng lộn xộn .
\- " Hix...hix mất rồi , mất rồi " .
\- " Con gái con đừng khóc nữa " Cao Nhu Nhược ngồi kế bênh làm phụ diễn .
\- " Chuyện gì mà khóc inh ỏi thế ? " Thượng Quan Cao Lãng cau mày nhìn cả hai mẹ con .
\- " Cha...sợi dây chuyền mà cha tặng cho con , nó mất rồi hix hix "
\- " Mất thì mua cái khác , đừng khóc nữa " Ông nói từ từ chậm rãi , có chút an ủi đứa con gái này .
\- " Nhớ thử xem , con có để quên ở đâu không ? " Cao Nhu Nhược gặn hỏi .
\- " Dạ không , con rất quý món quà này nên con không nỡ đeo nó . Con lúc nào cũng để trong cái hộc bàn này , nhưng hôm nay vừa về nhà lại không thấy đâu hết hix hix " Thượng Quan Giai Nhi diễn vô cùng đạt , khóc thật luôn , quả là tâm đắc cho vai diễn .
Khinh Vũ đứng dựa vào cửa , khoay tay nhìn bộ phim mà mình dàn ra sẵn hay như thế nào . Cô cười nhạt , tự khén bản thân mình quá thông minh đó mà .
\- " Lý Mai bà xem bà là người dọn dẹp phòng cho hai vị tiểu thư , nhớ xem có thấy đâu không ? " Cao Nhu Nhược nhìn Lý Mai mà hỏi , giọng nói như đang muốn ám chỉ điều gì đó .
...Lúc này Lão Thái Thái Cao Lãng và mọi người đều dồn mắt nhìn vào Lý Mai...
\- " Không có...tôi không thấy . Nhưng mà....vào hôm trước khi dọn dẹp phòng của tam tiểu thư tôi có thấy Đại tiểu thư từ phòng Gia Nhi tiểu thư bước ra , tay cầm chiếc hộp . "
Lời nói này quá rõ ràng là đang muốn ám chỉ ai . Mọi người nghe đều hiểu ý của Lý Mai .
\- " Tôi đến lấy lại chiếc vòng mà cô ta đã mượn , không được ? " Cô cười mỉm , nụ cười khiêu khích nhìn Giai Nhi .
\- " Ý các người là đang nói Tiểu Vũ ăn trộm đồ của Thượng Quan Giai Nhi ư ? " Thái độ lúc này của Lão Thái Thái có chút không vui gằng giọng .
\- " Không...không có , tôi không có ý đó thưa Lão Thái Thái . " Lý Mai lươn lẹo liền nhanh chóng phủ nhận .
\- " Hứ " Lão Thái Thái nở nụ cười Khinh thường .
\- " Nhớ xem còn ai vào đây nữa không ? "
\- " Không có thưa ông chủ " Lý Mai đáp .
\- " Cao Lãng , nếu ông không ngại thì hay để người vào lục soát qua xem sao . Nếu không có thì cũng giải được hiềm khích tránh cho mọi người bàn tán . " Cao Nhu Nhược gợi í nhắc khẻ cho Cao Lãng .
\- " Không được " Cao Lãng lập tức từ chối rồi nói tiếp .
\- " Con bé là đại tiểu thư của Thượng Quan Gia , tiền sài không hết cần gì phải đi lấy những thứ không đáng giá đó chứ ? "
Nghe xong câu nói của Cao Lãng , Thượng Quan Giai Nhi cảm thấy như một gáo nước lạnh đổ ụp vào mặt cô ta vậy . Gì mà đồ không đáng giá , cô ta đã cố ý chọn món đồ được Cao Lãng tặng để tăng thêm sự hiềm khích vậy mà ông ta lại nói như thế , lão già chết tiệt . Giai Nhi tức giận , cô ta kìm nén rồi chửi thầm .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.