Chương 38: Lại Làm Chuyện Xấu
Bắc Dã
27/11/2023
Nhan Ngôn thấy chú Thiệu ở trường quay rất bá đạo, lúc nào cũng chiếm giữ chị Giang.
Cô bé vừa nói chuyện với chị Giang được một lúc thì chú Thiệu đã lạnh lùng liếc qua, giống như cô bé vừa làm sai gì đó.
Tất nhiên cũng không phải nhằm vào cô, mà bất kỳ ai kề tai nói nhỏ với chị Giang, chú Thiệu đều không thích.
Nhưng cô gái nhỏ lại cố chấp kỳ lạ. Ví dụ như sau khi Nhan Ngôn bị chú Thiệu trừng mắt, thì cô bé phản kích bằng cách thường xuyên ở cùng chị Giang góp vui, khiến anh tức chết!
Ví dụ như:
Truyện được đăng trên d.t.r.u.y.e.n và tr uy.en.hd.x của nhà Bobotaotao mọi web khác đều là ăn cắp
“Chị Giang ơi, tại sao bầu trời lại màu xanh ạ?”
“Tại sao hoa lại có mùi thơm ạ?”
“Tại sao chị lại tốt thế?”
Giang Lệ cười không khép được miệng, cùng cô bé đan dây.
Thiệu Hữu Nhật bực tức hỏi Giang Lệ: “Con nhóc đó phiền phức như thế, cái gì cũng đến hỏi em. Ba mẹ của nó đi đâu rồi?”
Giang Lệ không nói gì: “Anh không thấy ấu trĩ khi so đo với trẻ con à.”
“Ha, tôi bị một con nhóc bắt nạt nhưng không thể nói ra à?”
Chỉ có trời mới biết Thiệu Hữu Nhật dùng cách gì đó mà khiến Nhan Ngôn chưa hết giận nhưng vẫn phải dừng lại.
Nhan Ngôn chu miệng nhỏ nhắn của mình, oán giận nói với Giang Lệ: “Chị Giang, em không thể đan dây với chị rồi. Thầy giáo em nói thành tích của em giảm sút nên giao cho em rất nhiều bài tập...”
Giang Lệ xoa đầu cô bé, rồi nắm lấy tay cổ vũ: “Bé Ngôn thông minh như vậy, chắc chắn có thể tiến bộ. Cố lên nhé!”
Khóe miệng Thiệu Hữu Nhật nhếch lên, từ từ nói: “Học sinh tiểu học có quá ít bài tập.”
Giang Lệ trừng mắt nhìn anh, “Hừ” mạnh một tiếng!
Cô cảm thấy người chú xấu xa này, ngoài trừ vẻ đẹp trai thì cũng chẳng có gì tốt đẹp.
Từ đó, Nhan Ngôn bắt đầu cuộc sống bận rộn học tập ở đoàn làm phim. Thiệu tổng lại trở nên mãn nguyện, tiếp tục chiếm lấy đạo diễn Giang Lệ.
Ngày đó đúng lúc đoàn làm phim bố trí cảnh tượng, sắp xếp các đạo cụ đến vị trí được chỉ định. Thiệu Hữu Nhật đột nhiên cao hứng chỉ vào tổ đạo cụ rồi ghé sát tai cô, trêu chọc: “Em nhìn cái đạo cụ kia có giống người phụ nữ khỏa thân không? Vật đối diện cũng giống với người đàn ông...”
Giang Lệ liếc anh một cái nói: “Trong đầu anh chỉ nghĩ cái gì đâu!”
Nhưng sau khi bị anh trêu chọc, cô nhìn lại hai đạo cụ ấy, nhìn thế nào cũng thấy nó không trong sáng.
Thiệu Hữu Nhật thấy mặt cô ngày càng ửng đỏ, trong lòng anh dần dần cũng nổi lên ý xấu.
Có người nói lòng người chính là giống như “rắn nuốt voi”, tổng giám đốc Thiệu chính là một người điển hình như vậy.
Khi bạn được nhìn dáng vẻ của người nằm trên giường, thì cũng muốn nhìn dáng vẻ của người khi xuống giường.
Tham ban một lần không đủ, phải ba ngày hai lần.
Bây giờ anh đang ngồi bên cạnh đạo diễn Giang, chỉ nói chuyện thôi không đủ. Nhìn sườn mặt của cô thôi mà anh đã cảm thấy vô cùng kích động
Khi cô hô “Cắt”, anh ngay lập tức phản ứng, ra vẻ nghiêm túc chỉ vào mấy đạo cụ ban nãy, cau mày nói: “Những cái này mua chín trăm triệu à? Hình như quá đắt.”
Tổ đạo cụ phụ trách mua sắm nghe Thiệu Hữu Nhật nói vậy thì toát mồ hôi lạnh. Trước nghe đạo diễn Giang nói mua đồ tốt nhất, nhưng những lời này không thể nói thẳng với tổng giám đốc Thiệu được...
Giang Lệ nghi hoặc nhìn về phía anh, cũng không nghĩ ra Thiệu tổng rất giàu có mà bây giờ lại đi gây khó dễ với người khác để làm gì?
Thiệu Hữu Nhật vứt tài liệu báo cáo tài chính, nói với Giang Lệ: “Em vào đây với tôi.”
Giang Lệ theo anh vào phòng nghỉ, sau khi nghe thấy tiếng khóa cửa mới nhận ra anh định làm gì.
Cô bé vừa nói chuyện với chị Giang được một lúc thì chú Thiệu đã lạnh lùng liếc qua, giống như cô bé vừa làm sai gì đó.
Tất nhiên cũng không phải nhằm vào cô, mà bất kỳ ai kề tai nói nhỏ với chị Giang, chú Thiệu đều không thích.
Nhưng cô gái nhỏ lại cố chấp kỳ lạ. Ví dụ như sau khi Nhan Ngôn bị chú Thiệu trừng mắt, thì cô bé phản kích bằng cách thường xuyên ở cùng chị Giang góp vui, khiến anh tức chết!
Ví dụ như:
Truyện được đăng trên d.t.r.u.y.e.n và tr uy.en.hd.x của nhà Bobotaotao mọi web khác đều là ăn cắp
“Chị Giang ơi, tại sao bầu trời lại màu xanh ạ?”
“Tại sao hoa lại có mùi thơm ạ?”
“Tại sao chị lại tốt thế?”
Giang Lệ cười không khép được miệng, cùng cô bé đan dây.
Thiệu Hữu Nhật bực tức hỏi Giang Lệ: “Con nhóc đó phiền phức như thế, cái gì cũng đến hỏi em. Ba mẹ của nó đi đâu rồi?”
Giang Lệ không nói gì: “Anh không thấy ấu trĩ khi so đo với trẻ con à.”
“Ha, tôi bị một con nhóc bắt nạt nhưng không thể nói ra à?”
Chỉ có trời mới biết Thiệu Hữu Nhật dùng cách gì đó mà khiến Nhan Ngôn chưa hết giận nhưng vẫn phải dừng lại.
Nhan Ngôn chu miệng nhỏ nhắn của mình, oán giận nói với Giang Lệ: “Chị Giang, em không thể đan dây với chị rồi. Thầy giáo em nói thành tích của em giảm sút nên giao cho em rất nhiều bài tập...”
Giang Lệ xoa đầu cô bé, rồi nắm lấy tay cổ vũ: “Bé Ngôn thông minh như vậy, chắc chắn có thể tiến bộ. Cố lên nhé!”
Khóe miệng Thiệu Hữu Nhật nhếch lên, từ từ nói: “Học sinh tiểu học có quá ít bài tập.”
Giang Lệ trừng mắt nhìn anh, “Hừ” mạnh một tiếng!
Cô cảm thấy người chú xấu xa này, ngoài trừ vẻ đẹp trai thì cũng chẳng có gì tốt đẹp.
Từ đó, Nhan Ngôn bắt đầu cuộc sống bận rộn học tập ở đoàn làm phim. Thiệu tổng lại trở nên mãn nguyện, tiếp tục chiếm lấy đạo diễn Giang Lệ.
Ngày đó đúng lúc đoàn làm phim bố trí cảnh tượng, sắp xếp các đạo cụ đến vị trí được chỉ định. Thiệu Hữu Nhật đột nhiên cao hứng chỉ vào tổ đạo cụ rồi ghé sát tai cô, trêu chọc: “Em nhìn cái đạo cụ kia có giống người phụ nữ khỏa thân không? Vật đối diện cũng giống với người đàn ông...”
Giang Lệ liếc anh một cái nói: “Trong đầu anh chỉ nghĩ cái gì đâu!”
Nhưng sau khi bị anh trêu chọc, cô nhìn lại hai đạo cụ ấy, nhìn thế nào cũng thấy nó không trong sáng.
Thiệu Hữu Nhật thấy mặt cô ngày càng ửng đỏ, trong lòng anh dần dần cũng nổi lên ý xấu.
Có người nói lòng người chính là giống như “rắn nuốt voi”, tổng giám đốc Thiệu chính là một người điển hình như vậy.
Khi bạn được nhìn dáng vẻ của người nằm trên giường, thì cũng muốn nhìn dáng vẻ của người khi xuống giường.
Tham ban một lần không đủ, phải ba ngày hai lần.
Bây giờ anh đang ngồi bên cạnh đạo diễn Giang, chỉ nói chuyện thôi không đủ. Nhìn sườn mặt của cô thôi mà anh đã cảm thấy vô cùng kích động
Khi cô hô “Cắt”, anh ngay lập tức phản ứng, ra vẻ nghiêm túc chỉ vào mấy đạo cụ ban nãy, cau mày nói: “Những cái này mua chín trăm triệu à? Hình như quá đắt.”
Tổ đạo cụ phụ trách mua sắm nghe Thiệu Hữu Nhật nói vậy thì toát mồ hôi lạnh. Trước nghe đạo diễn Giang nói mua đồ tốt nhất, nhưng những lời này không thể nói thẳng với tổng giám đốc Thiệu được...
Giang Lệ nghi hoặc nhìn về phía anh, cũng không nghĩ ra Thiệu tổng rất giàu có mà bây giờ lại đi gây khó dễ với người khác để làm gì?
Thiệu Hữu Nhật vứt tài liệu báo cáo tài chính, nói với Giang Lệ: “Em vào đây với tôi.”
Giang Lệ theo anh vào phòng nghỉ, sau khi nghe thấy tiếng khóa cửa mới nhận ra anh định làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.