Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Quyển 1 - Chương 19
Nam Quan Yêu Yêu
30/07/2016
Trong tròng mắt Quan
Hạo Lê lướt qua đắc ý không dễ dàng phát hiện, khóe môi hơi nhếch lên,
anh cho rằng là rắn thôi, cũng không phải xác thực 100%, nói ra cũng vô
ý, lại không nghĩ rằng… Người nào đó sợ như vậy.
Đúng là sợ ngạc nhiên ngoài ý muốn!
“Ở đâu? Anh đuổi nó đi nhanh lên!” Tiết Giai Ny như bạch tuộc vững vàng bám lấy trên người đàn ông nào đó, giọng nói run rẩy, thân thể càng thêm không tự chủ run rẩy không ngừng, bình thường cô không sợ trời không sợ đất, tính tình cũng rất đàn ông, nhưng người quen của cô đều biết cô vô cùng sợ… Mấy loài bò sát, rợn cả tóc gáy.
Quan Hạo Lê cảm thấy người trong lòng thật sự bị dọa sợ không nhẹ, lập tức dâng lên lòng thương tiếc, dịu dàng trấn an: “Đừng sợ, đã không thấy nó.”
“Có thật không?” Tiết Giai Ny hơi không dám tin, bình sinh cô sợ nhất mấy thứ này, hu hu…
“Yên tâm, vừa rồi high – decibel * của em đủ để dọa nó chạy.” Quan Hạo Lê cố ý nói giỡn trêu chọc cô.
(*) decibel: Đơn vị đo cường độ âm thanh. High – decibel: Tông cao
Tiết Giai Ny dần xoay đầu lại nhìn chung quanh một vòng, dáng vẻ cực kỳ cẩn thận, xác nhận một lần nữa rồi mới tin tưởng lời Quan Hạo Lê nói không ngoa, hít vào một hơi thật sâu bình tĩnh tâm tình.
Đột nhiên phát hiện cả người mình treo trên người Quan Hạo Lê, tư thế vô cùng thân mật, sắc mặt “Ầm” một cái đỏ lên, quá mất mặt!
Vội vàng luống cuống tay chân rời khỏi người anh, trong lúc rời xuống vẫn cúi thấp đầu không dám nhìn anh.
“Bây giờ mới biết xấu hổ? Vừa rồi người nào đó vô cùng… Hào phóng!” Quan Hạo Lê cố ý trêu chọc cô.
“Anh! Đó cũng bởi vì anh cố ý làm tôi sợ.” Mặt Tiết Giai Ny ửng hồng, đôi môi đỏ thắm khẽ cong lên, hấp dẫn người đàn ông nào đó.
Quan Hạo Lê mất tự nhiên ho một tiếng, trong một chớp mắt, anh rất muốn không bỏ qua cho cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhưng vẫn nhịn được.
“Tôi hù dọa em? Sao tôi biết được em sợ…”
“Đừng nói!” Tiết Giai Ny nhân dịp chữ kia chưa nói ra vội vàng ngăn anh lại, cắn cắn môi, miễn cưỡng lầm bầm, “Lần này ngoài ý muốn.”
“Ngoài ý muốn?” Quan Hạo Lê nâng cao giọng, khóe môi nở nụ cười bí hiểm.
“Vốn chính là ngoài ý muốn! Anh không được nói càn cho người khác, nếu không, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!” Tiết Giai Ny uy hiếp.
“Tôi thật sợ hãi!”
Quan Hạo Lê làm dáng vẻ chọc giận cô, giơ chân lên đá mạnh qua, cô muốn dạy dỗ anh lâu rồi, khổ nỗi vẫn chưa có cơ hội thích hợp.
“Này! Có lời gì bình tĩnh nói !Đừng động tay động chân, quá nam tính cẩn thận về sau không ai thèm lấy!”
“Quản cái mông anh! Dù sao tôi sẽ không gả cho anh!” Tiết Giai Ny thẹn quá thành giận.
Hai người đang “Chơi đùa” trong rừng cây, chuyện ngoài ý muốn luôn xảy ra liên tiếp, giống như lúc này. Tiết Giai Ny không chú ý bị vấp tảng đá, chỉ lát nữa sẽ tiếp xúc thân mật với mặt đất bẩn thỉu, Quan Hạo Lê kịp thời ra tay giữ eo cô, bởi vì trọng lực không đều, hai người cùng té trên mặt đất.
Chẳng qua là tư thế nữ trên nam dưới, lá cây trong rừng cũng vì thế mà rực rỡ phấp phới, từng chiếc từng chiếc, xoay tròn bay múa, giống như yêu tinh đang vui sướng.
Cảnh đẹp như vậy, hoàn cảnh tĩnh mịch, hai người như cặp tình nhân tình yêu nồng nhiệt, chỉ sợ không nhịn được sẽ cho phép chung thân lẫn nhau, chỉ tiếc -
“Khụ… Em thật nặng, đè chết tôi.” Lúc Quan Hạo Lê ngã xuống bắp đùi vừa đúng lúc cấn vào tảng đá, đau đến anh nhe răng nhếch miệng, ngây cả anh rất muốn ăn đậu hũ người đẹp, lúc này cũng không còn tâm tình rồi.
“Anh khốn kiếp!”
Tiết Giai Ny tức giận mắng, nào có cô gái nào nguyện ý bị người ta nói những lời này “Em thật nặng, đè chết tôi”.
“Được, em nhẹ tựa lông hồng, có thể phiền em đứng lên không?” Giọng Quan Hạo Lê hơi run, rất đau!
“Anh sao vậy?” Lúc này Tiết Giai Ny mới cảm giác có cái gì không đúng, vội vàng bò dậy.
“Kéo tôi một cái.” Hai hàng chân mày của Quan Hạo Lê nhíu chặt, vẻ mặt dường như rất khổ sở.
Tiết Giai Ny thấy anh không giống như giả bộ, đưa tay kéo anh.
“Em nhìn giúp tôi, tình huống phía sau như thế nào?” Quan Hạo Lê chỉ sau lưng mình.
“Ừmh.” Tiết Giai Ny theo lời ra phía sau anh, phát hiện trên quần anh có vết máu, giật mình bụm miệng, “Anh chảy máu!”
“Tôi biết rõ, em có thể giúp tôi đi lấy chút cồn i-ốt, băng gạc, bông băng, thuốc mỡ tới đây không? Tôi cần xử lý vết thương một chút.”
Quan Hạo Lê tìm chỗ kín đáo ngồi xuống, may mà cấn không sâu, bằng không! Chắc anh dẫn đầu về nhà rồi.
“Được, anh chờ chút.” Tiết Giai Ny tự biết anh vì cứu mình nên bị thương, không nói hai lời chuẩn bị đi về lấy vật phẩm anh cần.
“Chờ một chút, còn có một chiếc quần sạch.” Quan Hạo Lê bổ sung.
“Cần quần làm gì?” Tiết Giai Ny không hiểu.
“Em cảm thấy tôi không cởi quần có cách nào xử lý vết thương sao?”
Tiết Giai Ny liếc nhìn vị trí vết thương của anh, cắn cắn môi, xoay người chạy về.
Mười lăm phút sau, cô mặt mũi ửng hồng chạy trở lại, phát hiện ống quần chân bị thương đã cởi bỏ, trống trơn lộ ra ngoài, cô mắc cỡ dời mắt.
“Đừng đứng đó! Tự tôi không với được ra sau, chỉ có thể phiền em hỗ trợ.” Quan Hạo Lê đột nhiên cảm thấy mình bị thương cũng chưa hẳn không phải là chuyện tốt, nhìn hai gò má ửng hồng của cô, chắc ai nói cái gì.
Xì căng đan! Chính là truyền ra từ đây.
“Tôi vẫn nên gọi bác sỹ Ngô đến giúp anh thôi.” Tiết Giai Ny xoay người định đi.
“Đứng lại, em định để cho tất cả bạn học nhìn thấy dáng vẻ này của tôi sao? Lúc bọn họ hỏi tôi nói thế nào? Hơn nữa, đảm bảo tất cả mọi người sẽ nghĩ lệch, em thử nghĩ một chút coi?” Quan Hạo Lê gọi cô lại.
Tiết Giai Ny buồn bực trong lòng, vừa rồi lúc cô đi lấy những thứ này đã bị mấy nữ sinh cùng lớp trêu chọc, may mà tất cả mọi người tự do hoạt động, địa điểm tập hợp không có ai, bác sỹ Ngô cũng không sinh nghi, chỉ cho rằng ai không cẩn thận vấp té, còn hết lòng nói cho cô biết nên làm như thế nào.
“Mỗi lần gặp anh đều xui xẻo!” Cô tức giận lẩm bẩm một câu, bất đắc dĩ đi đến bên cạnh anh, dùng bông băng chấm cồn i-ốt khử độc giúp anh.
“Á! Em nhẹ một chút được không?” Quan Hạo Lê đau đến nhe răng.
“Bác sỹ Ngô nói khử độc không hết sẽ lưu lại tai họa ngầm, đấng mày râu ngay chút đau này cũng không nhịn được à!” Tiết Giai Ny khinh bỉ liếc nhìn anh, vừa rồi xuống tay nhẹ như vậy.
Vết thương dưới bắp đùi một chút, một cô gái ngồi chồm hổm trên mặt đất dùng miếng bông bôi trét trên bắp đùi trắng tinh của đàn ông, thật sự có đủ mập mờ, mặc dù gió trong rừng thổi nhẹ phất phơ, mát mẻ thấm người, nhưng Tiết Giai Ny vẫn cảm thấy nóng, nhất là mặt, vô cùng nóng.
“Được rồi.” Cô vứt bỏ bông băng, né sang một bên.
“Bọc băng gạc lại, tránh nhiễm trùng.” Quan Hạo Lê không nhanh không chậm mở miệng.
Tiết Giai Ny giận đến nghiến răng, nhưng hết cách với lưu manh này rồi, đành phải làm theo, sau khi xong cô đột nhiên phát hiện có tiếng bước chân truyền đến, bị sợ đến đổ bình cồn i-ốt trong tay, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Quan Hạo Lê.
“Em vội cái gì, chúng ta không làm gì trái với lương tâm.” Quan Hạo Lê nhỏ giọng nói một câu với cô, bình tĩnh mặc quần.
“Anh có thể nhanh lên một chút không.” Tiết Giai Ny gấp đến đỏ mặt, nếu bạn học nào đi đến nhìn thấy dáng vẻ Quan Hạo Lê mặc quần, nhất định sẽ hiểu lầm.
“Em càng như vậy càng sẽ khiến người khác cảm thấy chúng ta làm cái gì.” Quan Hạo Lê rất bình tĩnh.
“Anh đừng nói hươu nói vượn!” Tiết Giai Ny giận đến muốn đánh người.
Khi hai người đang nho nhỏ thầm thì, tiếng bước chân càng ngày càng gần, mơ hồ là một nam một nữ.
“Ôi… Em chạy hết nổi rồi, ở đây đi!” Giọng nữ mềm mại.
“Em chắc chắn? Lỡ có người đến…” Giọng cậu con trai.
“Sẽ không, tất cả mọi người đều đi về bên kia, không ai biết chỗ này, chúng ta chạy lâu như vậy cũng không thấy nửa bóng người…” Chữ cuối cùng của cô gái bị cậu con trai nuốt mất rồi.
Tiết Giai Ny nghĩ tim sắp nhảy ra ngoài rồi, sao lại xui xẻo như vậy! Hai người cách bọn họ không xa, khó xử nhất chính là: Từ vị trí bọn họ tránh né có thể nhìn thấy rõ ràng hai người.
Quan Hạo Lê vẫn nhàn nhã gài thắt lưng, giống như hoàn toàn không để tâm, anh sớm nên ngờ tới, trong rừng cây tĩnh mịch này quả thật rất thích hợp… Đánh dã chiến.
Trước mắt khiến anh đau đầu nhất chính là, lại muốn mình và Tiết Giai Ny cùng tận mắt xem ảnh cấm.
“Ừ…” Cô gái ngước đầu dịu dàng đáng yêu rên rỉ, hai cánh tay ôm chặt đầu chôn trước ngực, dáng vẻ rất say mê rất hưởng thụ.
Động tác của cậu con trai rất nóng lòng, rất kích thích.
Tiết Giai Ny bị kích thích mặt đỏ tới mang tai, như đứng đống lửa, hình ảnh thì cũng thôi đi, nữ sinh kia còn… Phóng túng như vậy, mặc dù cô chưa biết mùi đời, nhưng dù sao cũng từng xem tiểu thuyết, hôm nay tốt hơn, trực tiếp xem xét cảnh lớn cấp bậc hạn chế.
Cố tình ở bên cạnh cô còn có một người đàn ông, anh đã từng… Vuốt ve mình, trí nhớ về buổi tối đó mãnh liệt tới trong nháy mắt, cháy sạch cô sắp không chịu nổi.
Đúng là sợ ngạc nhiên ngoài ý muốn!
“Ở đâu? Anh đuổi nó đi nhanh lên!” Tiết Giai Ny như bạch tuộc vững vàng bám lấy trên người đàn ông nào đó, giọng nói run rẩy, thân thể càng thêm không tự chủ run rẩy không ngừng, bình thường cô không sợ trời không sợ đất, tính tình cũng rất đàn ông, nhưng người quen của cô đều biết cô vô cùng sợ… Mấy loài bò sát, rợn cả tóc gáy.
Quan Hạo Lê cảm thấy người trong lòng thật sự bị dọa sợ không nhẹ, lập tức dâng lên lòng thương tiếc, dịu dàng trấn an: “Đừng sợ, đã không thấy nó.”
“Có thật không?” Tiết Giai Ny hơi không dám tin, bình sinh cô sợ nhất mấy thứ này, hu hu…
“Yên tâm, vừa rồi high – decibel * của em đủ để dọa nó chạy.” Quan Hạo Lê cố ý nói giỡn trêu chọc cô.
(*) decibel: Đơn vị đo cường độ âm thanh. High – decibel: Tông cao
Tiết Giai Ny dần xoay đầu lại nhìn chung quanh một vòng, dáng vẻ cực kỳ cẩn thận, xác nhận một lần nữa rồi mới tin tưởng lời Quan Hạo Lê nói không ngoa, hít vào một hơi thật sâu bình tĩnh tâm tình.
Đột nhiên phát hiện cả người mình treo trên người Quan Hạo Lê, tư thế vô cùng thân mật, sắc mặt “Ầm” một cái đỏ lên, quá mất mặt!
Vội vàng luống cuống tay chân rời khỏi người anh, trong lúc rời xuống vẫn cúi thấp đầu không dám nhìn anh.
“Bây giờ mới biết xấu hổ? Vừa rồi người nào đó vô cùng… Hào phóng!” Quan Hạo Lê cố ý trêu chọc cô.
“Anh! Đó cũng bởi vì anh cố ý làm tôi sợ.” Mặt Tiết Giai Ny ửng hồng, đôi môi đỏ thắm khẽ cong lên, hấp dẫn người đàn ông nào đó.
Quan Hạo Lê mất tự nhiên ho một tiếng, trong một chớp mắt, anh rất muốn không bỏ qua cho cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhưng vẫn nhịn được.
“Tôi hù dọa em? Sao tôi biết được em sợ…”
“Đừng nói!” Tiết Giai Ny nhân dịp chữ kia chưa nói ra vội vàng ngăn anh lại, cắn cắn môi, miễn cưỡng lầm bầm, “Lần này ngoài ý muốn.”
“Ngoài ý muốn?” Quan Hạo Lê nâng cao giọng, khóe môi nở nụ cười bí hiểm.
“Vốn chính là ngoài ý muốn! Anh không được nói càn cho người khác, nếu không, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!” Tiết Giai Ny uy hiếp.
“Tôi thật sợ hãi!”
Quan Hạo Lê làm dáng vẻ chọc giận cô, giơ chân lên đá mạnh qua, cô muốn dạy dỗ anh lâu rồi, khổ nỗi vẫn chưa có cơ hội thích hợp.
“Này! Có lời gì bình tĩnh nói !Đừng động tay động chân, quá nam tính cẩn thận về sau không ai thèm lấy!”
“Quản cái mông anh! Dù sao tôi sẽ không gả cho anh!” Tiết Giai Ny thẹn quá thành giận.
Hai người đang “Chơi đùa” trong rừng cây, chuyện ngoài ý muốn luôn xảy ra liên tiếp, giống như lúc này. Tiết Giai Ny không chú ý bị vấp tảng đá, chỉ lát nữa sẽ tiếp xúc thân mật với mặt đất bẩn thỉu, Quan Hạo Lê kịp thời ra tay giữ eo cô, bởi vì trọng lực không đều, hai người cùng té trên mặt đất.
Chẳng qua là tư thế nữ trên nam dưới, lá cây trong rừng cũng vì thế mà rực rỡ phấp phới, từng chiếc từng chiếc, xoay tròn bay múa, giống như yêu tinh đang vui sướng.
Cảnh đẹp như vậy, hoàn cảnh tĩnh mịch, hai người như cặp tình nhân tình yêu nồng nhiệt, chỉ sợ không nhịn được sẽ cho phép chung thân lẫn nhau, chỉ tiếc -
“Khụ… Em thật nặng, đè chết tôi.” Lúc Quan Hạo Lê ngã xuống bắp đùi vừa đúng lúc cấn vào tảng đá, đau đến anh nhe răng nhếch miệng, ngây cả anh rất muốn ăn đậu hũ người đẹp, lúc này cũng không còn tâm tình rồi.
“Anh khốn kiếp!”
Tiết Giai Ny tức giận mắng, nào có cô gái nào nguyện ý bị người ta nói những lời này “Em thật nặng, đè chết tôi”.
“Được, em nhẹ tựa lông hồng, có thể phiền em đứng lên không?” Giọng Quan Hạo Lê hơi run, rất đau!
“Anh sao vậy?” Lúc này Tiết Giai Ny mới cảm giác có cái gì không đúng, vội vàng bò dậy.
“Kéo tôi một cái.” Hai hàng chân mày của Quan Hạo Lê nhíu chặt, vẻ mặt dường như rất khổ sở.
Tiết Giai Ny thấy anh không giống như giả bộ, đưa tay kéo anh.
“Em nhìn giúp tôi, tình huống phía sau như thế nào?” Quan Hạo Lê chỉ sau lưng mình.
“Ừmh.” Tiết Giai Ny theo lời ra phía sau anh, phát hiện trên quần anh có vết máu, giật mình bụm miệng, “Anh chảy máu!”
“Tôi biết rõ, em có thể giúp tôi đi lấy chút cồn i-ốt, băng gạc, bông băng, thuốc mỡ tới đây không? Tôi cần xử lý vết thương một chút.”
Quan Hạo Lê tìm chỗ kín đáo ngồi xuống, may mà cấn không sâu, bằng không! Chắc anh dẫn đầu về nhà rồi.
“Được, anh chờ chút.” Tiết Giai Ny tự biết anh vì cứu mình nên bị thương, không nói hai lời chuẩn bị đi về lấy vật phẩm anh cần.
“Chờ một chút, còn có một chiếc quần sạch.” Quan Hạo Lê bổ sung.
“Cần quần làm gì?” Tiết Giai Ny không hiểu.
“Em cảm thấy tôi không cởi quần có cách nào xử lý vết thương sao?”
Tiết Giai Ny liếc nhìn vị trí vết thương của anh, cắn cắn môi, xoay người chạy về.
Mười lăm phút sau, cô mặt mũi ửng hồng chạy trở lại, phát hiện ống quần chân bị thương đã cởi bỏ, trống trơn lộ ra ngoài, cô mắc cỡ dời mắt.
“Đừng đứng đó! Tự tôi không với được ra sau, chỉ có thể phiền em hỗ trợ.” Quan Hạo Lê đột nhiên cảm thấy mình bị thương cũng chưa hẳn không phải là chuyện tốt, nhìn hai gò má ửng hồng của cô, chắc ai nói cái gì.
Xì căng đan! Chính là truyền ra từ đây.
“Tôi vẫn nên gọi bác sỹ Ngô đến giúp anh thôi.” Tiết Giai Ny xoay người định đi.
“Đứng lại, em định để cho tất cả bạn học nhìn thấy dáng vẻ này của tôi sao? Lúc bọn họ hỏi tôi nói thế nào? Hơn nữa, đảm bảo tất cả mọi người sẽ nghĩ lệch, em thử nghĩ một chút coi?” Quan Hạo Lê gọi cô lại.
Tiết Giai Ny buồn bực trong lòng, vừa rồi lúc cô đi lấy những thứ này đã bị mấy nữ sinh cùng lớp trêu chọc, may mà tất cả mọi người tự do hoạt động, địa điểm tập hợp không có ai, bác sỹ Ngô cũng không sinh nghi, chỉ cho rằng ai không cẩn thận vấp té, còn hết lòng nói cho cô biết nên làm như thế nào.
“Mỗi lần gặp anh đều xui xẻo!” Cô tức giận lẩm bẩm một câu, bất đắc dĩ đi đến bên cạnh anh, dùng bông băng chấm cồn i-ốt khử độc giúp anh.
“Á! Em nhẹ một chút được không?” Quan Hạo Lê đau đến nhe răng.
“Bác sỹ Ngô nói khử độc không hết sẽ lưu lại tai họa ngầm, đấng mày râu ngay chút đau này cũng không nhịn được à!” Tiết Giai Ny khinh bỉ liếc nhìn anh, vừa rồi xuống tay nhẹ như vậy.
Vết thương dưới bắp đùi một chút, một cô gái ngồi chồm hổm trên mặt đất dùng miếng bông bôi trét trên bắp đùi trắng tinh của đàn ông, thật sự có đủ mập mờ, mặc dù gió trong rừng thổi nhẹ phất phơ, mát mẻ thấm người, nhưng Tiết Giai Ny vẫn cảm thấy nóng, nhất là mặt, vô cùng nóng.
“Được rồi.” Cô vứt bỏ bông băng, né sang một bên.
“Bọc băng gạc lại, tránh nhiễm trùng.” Quan Hạo Lê không nhanh không chậm mở miệng.
Tiết Giai Ny giận đến nghiến răng, nhưng hết cách với lưu manh này rồi, đành phải làm theo, sau khi xong cô đột nhiên phát hiện có tiếng bước chân truyền đến, bị sợ đến đổ bình cồn i-ốt trong tay, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Quan Hạo Lê.
“Em vội cái gì, chúng ta không làm gì trái với lương tâm.” Quan Hạo Lê nhỏ giọng nói một câu với cô, bình tĩnh mặc quần.
“Anh có thể nhanh lên một chút không.” Tiết Giai Ny gấp đến đỏ mặt, nếu bạn học nào đi đến nhìn thấy dáng vẻ Quan Hạo Lê mặc quần, nhất định sẽ hiểu lầm.
“Em càng như vậy càng sẽ khiến người khác cảm thấy chúng ta làm cái gì.” Quan Hạo Lê rất bình tĩnh.
“Anh đừng nói hươu nói vượn!” Tiết Giai Ny giận đến muốn đánh người.
Khi hai người đang nho nhỏ thầm thì, tiếng bước chân càng ngày càng gần, mơ hồ là một nam một nữ.
“Ôi… Em chạy hết nổi rồi, ở đây đi!” Giọng nữ mềm mại.
“Em chắc chắn? Lỡ có người đến…” Giọng cậu con trai.
“Sẽ không, tất cả mọi người đều đi về bên kia, không ai biết chỗ này, chúng ta chạy lâu như vậy cũng không thấy nửa bóng người…” Chữ cuối cùng của cô gái bị cậu con trai nuốt mất rồi.
Tiết Giai Ny nghĩ tim sắp nhảy ra ngoài rồi, sao lại xui xẻo như vậy! Hai người cách bọn họ không xa, khó xử nhất chính là: Từ vị trí bọn họ tránh né có thể nhìn thấy rõ ràng hai người.
Quan Hạo Lê vẫn nhàn nhã gài thắt lưng, giống như hoàn toàn không để tâm, anh sớm nên ngờ tới, trong rừng cây tĩnh mịch này quả thật rất thích hợp… Đánh dã chiến.
Trước mắt khiến anh đau đầu nhất chính là, lại muốn mình và Tiết Giai Ny cùng tận mắt xem ảnh cấm.
“Ừ…” Cô gái ngước đầu dịu dàng đáng yêu rên rỉ, hai cánh tay ôm chặt đầu chôn trước ngực, dáng vẻ rất say mê rất hưởng thụ.
Động tác của cậu con trai rất nóng lòng, rất kích thích.
Tiết Giai Ny bị kích thích mặt đỏ tới mang tai, như đứng đống lửa, hình ảnh thì cũng thôi đi, nữ sinh kia còn… Phóng túng như vậy, mặc dù cô chưa biết mùi đời, nhưng dù sao cũng từng xem tiểu thuyết, hôm nay tốt hơn, trực tiếp xem xét cảnh lớn cấp bậc hạn chế.
Cố tình ở bên cạnh cô còn có một người đàn ông, anh đã từng… Vuốt ve mình, trí nhớ về buổi tối đó mãnh liệt tới trong nháy mắt, cháy sạch cô sắp không chịu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.