Anh Nghĩ Là Anh Thích Em

Chương 21: Nhà Cậu Ở Nông Thôn Nuôi Heo À? (1)

Liễu Hi

09/03/2023

“Kiểm tra xong hết chưa?” Cô Vương gõ tay lên bàn, “Ai đúng hết giơ tay.”

Cả lớp chỉ có ba người giơ tay.

“Sai một chữ viết lại một lần, hết tiết tự giác chép phạt rồi nộp cho ban cán sự.” Cô Vương nói, “Quý Hoài cũng viết đúng hết, tiết học hôm nay cô sẽ dùng bài của bạn để giảng.”

Các bạn học ngồi bên dưới hạ giọng nghị luận:

“Chữ đẹp quá đi. Đây gọi là nét chữ nết người phải không ta?”

“Xem cậu nịnh bợ kìa, người ta có thèm trả lời câu nào không?”

“Chẳng lẽ học bá viết chữ đều đẹp như vậy?”

“Thế thì chưa chắc, Giang Văn Hiểu viết chữ như gà bới ấy, chỉ cần nhanh không cần chất lượng.”

Nếu như ngày hôm qua trong giờ thể dục Quý Hoài ném bóng rổ đẹp trai phát ngất đã giành được cảm tình của một nửa lớp, thì hôm nay giờ Văn, nhờ vào nét chữ đẹp kinh diễm, anh đã hoàn toàn chinh phục được nửa còn lại. Người xuất sắc làm gì cũng xuất sắc, thật khó có thể khiến người không thích.

Tuy nhiên cũng sẽ có một vài người như vậy, thấy người ta giỏi là chịu không được, thấy thành tích ai tốt cũng sẽ ghen tị đến đỏ mắt.

“Quý Hoài, nghe nói hồi cấp hai mày ở khu Du Bắc hả?” Ngồi sau lưng Tống Toa Toa là nam sinh tên Trâu Ngọc Đào, là một trong năm người có học lực đứng đầu lớp, xuất thân từ gia đình giàu có, lúc nào cũng ra vẻ ta đây hơn người.

Nếu nói Quý Hoài là người tính tình lạnh nhạt, không dễ thân cận, thì Trâu Ngọc Đào trăm phần trăm là loại người ngạo mạn kẻ cả.

“Sao không nói gì? Xấu hổ à?” Trâu Ngọc Đào cười trào phúng, “Nghe nói nông dân ở Du Bắc quanh năm suốt tháng đều phải dựa vào trợ cấp sinh hoạt để sống qua ngày. Nhà mày chắc vất vả lắm mới cho mày vào học ở Nhất Trung nhỉ?”

Tống Toa Toa nghe vậy nhíu mày, quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn: “Trâu Ngọc Đào, cậu có ý gì?”



Trâu Ngọc Đào cười vô lại: “Không có gì, tôi chỉ quan tâm đến bạn học ở nông thôn thôi mà.”

Tống Toa Toa nhìn không quen cái loại người phách lối kiêu ngạo như vậy, vừa định nói hắn vài câu thì đã thấy Quý Hoài kéo ống tay áo cô. Anh quay đầu lại nhìn Trâu Ngọc Đào, thản nhiên nói: “Tôi đến từ nông thôn, có vấn đề gì sao?”

Trâu Ngọc Đào nhướng mày: “Lớp mình có ai từng về vùng nông thôn chơi đâu, cho nên muốn nghe mày kể chuyện một chút để hiểu hơn về vùng Du Bắc thôi.”

“Du Bắc rất tốt, non sông nước biếc, phong cảnh mỹ lệ, vẫn còn giữ nguyên hương vị tự nhiên chưa từng bị khai thác.” Quý Hoài yên lặng nhìn hắn, vẻ mặt đạm mạc, “Nông dân ở đó mặt trời mọc bắt đầu làm việc, mặt trời lặn thì về nghỉ ngơi, dùng chính đôi bàn tay của mình kiếm ăn trên mảnh đất quê hương, truyền thừa mô hình canh tác ruộng bậc thang từ đời này sang đời khác rất đặc sắc. Nếu cậu có thời gian, có thể đi đến đó cảm nhận một chút, chắc chắn sẽ giúp cậu gia tăng cảm xúc và sự lương thiện, rất có lợi cho cậu.”

Trâu Ngọc Đào vốn định làm Quý Hoài mất mặt, ai ngờ cuối cùng chính mình lại là người chịu thiệt, hắn “Xì” một tiếng khinh thường rồi quay đi tán gẫu với người khác.

Tiết thứ hai buổi chiều là giờ Sinh vật, chủ yếu học về sự quang hợp. Cây xanh dưới ánh mặt trời sẽ dùng lá cây xanh tốt của mình để hấp thụ khí cacbon dioxit rồi thải ra dưỡng khí. Cho nên rừng rậm chính là bình oxy của thiên nhiên ban cho.

Tống Toa Toa suy nghĩ về bức tranh vẽ sự quang hợp rồi quay đầu hỏi Quý Hoài: “Không khí ở nhà cậu có phải rất tốt không?”

Quý Hoài ừ một tiếng: “Ánh mặt trời rất nhiều, bầu trời cũng rất xanh.”

“Muốn được đi xem quá!” Tống Toa Toa không khỏi nảy sinh tò mò, “Tớ còn chưa bao giờ thấy lúa mì nữa, nhà cậu có trồng lúa mì không?”

Quý Hoài nói: “Không có.”

“Vậy nhà cậu trồng cái gì? Lúa nước hả?”

Quý Hoài: “Nhà tôi không trồng gì cả.”

Tống Toa Toa sửng sốt: “Vậy… Nhà cậu ở nông thôn nuôi heo à?”

Quý Hoài bất đắc dĩ trả lời: “Nhà tôi ở nông thôn làm khảo cổ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Nghĩ Là Anh Thích Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook