Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...
Chương 3
nhung toét
01/06/2016
cuối cùng năm học mới cũng đến rồi. nó nhận được 1 tin nhắn của trường cấp 2 là đã có thông báo kết quả thi lớp 10. nó bật dậy gọi cho con bạn thân:
- alo, Trúc Sang đón tao đi xem kết quả, có rồi có rồi - nó vui mừng cuống quýt nói
- uk. tao cũng vừa đọc tao thay quần áo rồi sang đón mày luôn nhé. - Trúc Trả lời
- ok. nhanh tao đợi - rồi nó đi vào phòng thay đồ. giờ nó mặc 1 chiếc quần jean ngố sắn ống áo phông đen rộng tóc buộc cao đội mũ lưỡi trai đi dép xỏ ngón rất chi là cá tính
10p sau:
- Thiên ới - Trúc gọi ở cửa
nó chạy ra cười rồi 2 đứa đi xem kết quả.
đến trường nó đông nghịt người cả trường khác cũng đến xem vì trường nó lấy kết quả sớm nhất
tranh dành chui dúc mãi 2 đứa mới tới gần cái bảng thông báo được. đã thế lại còn phải tìm tìm tìm mãi lần mãi vã mồ hôi mới thấy tên mình sao có mỗi tên mình ở tờ giấy riêng thế này nó nghĩ rồi nó dóng lên xem tên trường. nó đứng bất động 1s - 2s - 3s - 4s - 5s.... bất chợt nó hét inh ỏi ầm ĩ.
- trúng rồi trúng rồi. là DREAM STAR nó hét ngôi trường dành cho học sinh giỏi suất sắc, và nhân tài
nó được nhận học bổng ở đây. thế là ba mẹ không phải suy nghĩ tiền nong cho nó đi học nữa. nó sẽ tự kiếm tiền để tiêu. nhưng có 1 điều nó chưa nghĩ đến... xa xa quá. 300km. mà chỗ nó là vùng hẻo lánh đường xá rất khó đi. phải mất 1 ngày đi xe khách. nó chưa bao giờ đi xa nhà tới thế.
suy nghĩ mông lung 1 mình nó đi ra cánh cổng trường lúc nào không biết.
Trúc tìm kết quả xong. trúc được vào trường của tỉnh trường này học phí cũng ít. xem xong cũng mãn nguyện trúc chui ra tìm nó thì không thấy. lấy điện thoại gọi cho nó
- ơi. mày cứ về trước đi. tao tự đi bộ về cũng được - giọng nó không ổn cho lắm nói với trúc
- uk. thế t về trước nhé - trúc nghe giọng nó không nói gì thêm rồi đạp xe đi hướng ngược lại nhà mình.
tới bờ hồ trên ngọn núi nước trong veo:
- cảnh đẹp quá mày nhỉ - Trúc đứng cạnh nó nói
- sao mày lại ở đây? - nó giật mình ngoái cổ lại đằng sau
- tao biết mỗi lúc mày có tâm sự mày sẽ về đây để ngắm phong cảnh mà, nói đi tao nghe - Trúc cười cười
- uk. cũng là ... tao sắp đi rồi, tao đỗ vào dream star rồi, còn 5 ngày nữa t sẽ đi - nó nói giọng nhẹ nhàng và rất buồn
- mày nói gì? mày đi á, xa thế, 300km đấy, 3 năm mày sẽ chỉ về nhà tết và 1 tháng hè thôi đấy
những câu nói của Trúc đúng là nỗi niềm của nó mà
- uk, mày ăn kem hay uống trà sữa nào để t mời - nó hít 1 hơi thật sâu như để lấy hết bầu không khí mang theo bên mình và nhìn Trúc cô bạn thân như chỉ mới quen ngày nào
- đi ăn gì cũng được, và 2 đứa đèo nhau đi. - nỗi buồn đến trong lòng cả 2 đứa, gió mang bầu không khí nặng trĩu trong lòng.
2 đứa nó như đôi tình nhân đi trên đường tý tý lại ghẹo nhau cười. chắc là sẽ khó có được nụ cười của tình bạn ấy sau này.
đến quán trà sữa. nó ăn kem còn trúc uống trà sữa.
- này tao đi mày có nhớ tao không? - nó nhìn trúc rồi hỏi
- mày hay thật đấy không nhớ mày thì tao nhớ ai, được nghỉ tao sẽ tìm mày để mày dẫn tao đi chơi ok nhé?
- uk. tất nhiên phải thế rồi, - rồi nó nhìn trúc nói tiếp - mày có nhớ mẹ mày k?
- nhớ chứ, nhưng vì tương lai phải đi thôi. - trúc hồn nhiên trả lời nó.
nó ngẫm nghĩ một lúc rồi thấy cũng đúng, nó đả 1 mình hết 3 ly kem luôn. trúc ngớ người đi ra tính tiền:
- này mụ ăn giỏi thật đấy mai mất tiếng khàn giọng luôn cho mà coi.
nó không nói gì cười cười..... rồi 2 đứa nó đạp xe về, nó sẽ mãi mãi giữ những hình ảnh đẹp nhất về tình bạn và về con người,cả phong cảnh đẹp ở nơi đây.....
(m.n thông cảm nhé nút shift nhà tg bị liệt nên tg xin phép có chữ viết được hoa chữ không nên tên nv tg khó viết hoa được.)
- alo, Trúc Sang đón tao đi xem kết quả, có rồi có rồi - nó vui mừng cuống quýt nói
- uk. tao cũng vừa đọc tao thay quần áo rồi sang đón mày luôn nhé. - Trúc Trả lời
- ok. nhanh tao đợi - rồi nó đi vào phòng thay đồ. giờ nó mặc 1 chiếc quần jean ngố sắn ống áo phông đen rộng tóc buộc cao đội mũ lưỡi trai đi dép xỏ ngón rất chi là cá tính
10p sau:
- Thiên ới - Trúc gọi ở cửa
nó chạy ra cười rồi 2 đứa đi xem kết quả.
đến trường nó đông nghịt người cả trường khác cũng đến xem vì trường nó lấy kết quả sớm nhất
tranh dành chui dúc mãi 2 đứa mới tới gần cái bảng thông báo được. đã thế lại còn phải tìm tìm tìm mãi lần mãi vã mồ hôi mới thấy tên mình sao có mỗi tên mình ở tờ giấy riêng thế này nó nghĩ rồi nó dóng lên xem tên trường. nó đứng bất động 1s - 2s - 3s - 4s - 5s.... bất chợt nó hét inh ỏi ầm ĩ.
- trúng rồi trúng rồi. là DREAM STAR nó hét ngôi trường dành cho học sinh giỏi suất sắc, và nhân tài
nó được nhận học bổng ở đây. thế là ba mẹ không phải suy nghĩ tiền nong cho nó đi học nữa. nó sẽ tự kiếm tiền để tiêu. nhưng có 1 điều nó chưa nghĩ đến... xa xa quá. 300km. mà chỗ nó là vùng hẻo lánh đường xá rất khó đi. phải mất 1 ngày đi xe khách. nó chưa bao giờ đi xa nhà tới thế.
suy nghĩ mông lung 1 mình nó đi ra cánh cổng trường lúc nào không biết.
Trúc tìm kết quả xong. trúc được vào trường của tỉnh trường này học phí cũng ít. xem xong cũng mãn nguyện trúc chui ra tìm nó thì không thấy. lấy điện thoại gọi cho nó
- ơi. mày cứ về trước đi. tao tự đi bộ về cũng được - giọng nó không ổn cho lắm nói với trúc
- uk. thế t về trước nhé - trúc nghe giọng nó không nói gì thêm rồi đạp xe đi hướng ngược lại nhà mình.
tới bờ hồ trên ngọn núi nước trong veo:
- cảnh đẹp quá mày nhỉ - Trúc đứng cạnh nó nói
- sao mày lại ở đây? - nó giật mình ngoái cổ lại đằng sau
- tao biết mỗi lúc mày có tâm sự mày sẽ về đây để ngắm phong cảnh mà, nói đi tao nghe - Trúc cười cười
- uk. cũng là ... tao sắp đi rồi, tao đỗ vào dream star rồi, còn 5 ngày nữa t sẽ đi - nó nói giọng nhẹ nhàng và rất buồn
- mày nói gì? mày đi á, xa thế, 300km đấy, 3 năm mày sẽ chỉ về nhà tết và 1 tháng hè thôi đấy
những câu nói của Trúc đúng là nỗi niềm của nó mà
- uk, mày ăn kem hay uống trà sữa nào để t mời - nó hít 1 hơi thật sâu như để lấy hết bầu không khí mang theo bên mình và nhìn Trúc cô bạn thân như chỉ mới quen ngày nào
- đi ăn gì cũng được, và 2 đứa đèo nhau đi. - nỗi buồn đến trong lòng cả 2 đứa, gió mang bầu không khí nặng trĩu trong lòng.
2 đứa nó như đôi tình nhân đi trên đường tý tý lại ghẹo nhau cười. chắc là sẽ khó có được nụ cười của tình bạn ấy sau này.
đến quán trà sữa. nó ăn kem còn trúc uống trà sữa.
- này tao đi mày có nhớ tao không? - nó nhìn trúc rồi hỏi
- mày hay thật đấy không nhớ mày thì tao nhớ ai, được nghỉ tao sẽ tìm mày để mày dẫn tao đi chơi ok nhé?
- uk. tất nhiên phải thế rồi, - rồi nó nhìn trúc nói tiếp - mày có nhớ mẹ mày k?
- nhớ chứ, nhưng vì tương lai phải đi thôi. - trúc hồn nhiên trả lời nó.
nó ngẫm nghĩ một lúc rồi thấy cũng đúng, nó đả 1 mình hết 3 ly kem luôn. trúc ngớ người đi ra tính tiền:
- này mụ ăn giỏi thật đấy mai mất tiếng khàn giọng luôn cho mà coi.
nó không nói gì cười cười..... rồi 2 đứa nó đạp xe về, nó sẽ mãi mãi giữ những hình ảnh đẹp nhất về tình bạn và về con người,cả phong cảnh đẹp ở nơi đây.....
(m.n thông cảm nhé nút shift nhà tg bị liệt nên tg xin phép có chữ viết được hoa chữ không nên tên nv tg khó viết hoa được.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.