Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...

Chương 4

nhung toét

01/06/2016

về đến nhà. nó bảo ba mẹ nó là nó đỗ rồi. ba mẹ nó rất vui, thấy hoàn cảnh như thế mà nó không suy sụp gì cả lại siêng năng hơn ba mẹ nó nghĩ cho nó trở lại thành phố cũng tốt, ở đấy có 1 môi trường hoàn cảnh tốt lại thi thoảng vào thăm ông cho ba mẹ đỡ lo.

nó cũng hiểu ý của ba mẹ. ba mẹ vẫn mong được trở lại như ngày trước, nó cũng nhớ ông, ông rất yêu thương chiều chuộng nó hết mực. nó tự nhủ nó không ở 1 mình. nó còn ở với ông. thế là nó xin phép ba mẹ đi lên tầng ngủ trước.

*** 5 ngày sau:

- Thiên ơi chuẩn bị đi thôi. 6h xe sẽ chạy. vì đường xa nên xe phải chạy sớm mới kịp tối đến nơi. - nói rồi mẹ nó đi chuẩn bị đồ cho nó ăn trước khi đi

- nó thì toán loạn cả lên nào là ơ giấy tờ của con đâu, cái áo con khoác đi đường, thuốc chống say xe nữa, ơ còn cái mũ đâu rồi, chết rồi hôm qua chưa mua giầy để đi......... ôi nó làm loạn cả nhà lên 1 lúc rồi mới ngồi vào mâm ăn sáng được

ba nó thì chỉ đứng nhìn cô con gái đáng yêu cười thôi.

- nhanh lên con sắp muộn rồi xe sẽ không đợi đâu - ba nó nói

nó 1 tay thì cầm bát ruốc, 1 tay nắm xôi. đang ăn thì Trúc đến

- mày đi rồi nhớ đến tao biết không, phải liên lạc với tao thường xuyên đấy. - Trúc nói nghẹn lời ở cổ nhìn nó.

- nó đứng dậy ôm con bạn - ok ok. đừng buồn tao sẽ nhắn tin cho mày mà. chỉ sợ mày quên tao thôi.

nói rồi nó cầm áo khoác đeo ba lô nhảy lên xe ba nó đi không quên quay lại dơ bàn tay chào bye bye

***thành phố T

thành phố của phồn hoa đô thị. nó tới nơi mệt rã rời ngồi trên xe nhìn thấp thoáng ánh đèn về chập choạng tối. nhưng nhà xây cao tầng hun hút. rồi nó nhìn thấy 3 tòa nhà sang trọng nối với nhau những con đường hình vòng cung, đúng rồi. là tập đoàn xây dựng của nhà nó trước đây. tập đoàn này do ông nó thiết kế. nhưng nó mơ hồ thấy tên giật mình xe đi qua rồi nó cố ngoái lại xem không phải tên Bảo Thiên nữa rồi. mà là tập đoàn Hải Sơn.

từng giọt nước mắt nó lăn xuống. ukm, mình đâu còn là thiên kim nhà bảo thiên nữa. cái tên bảo thiên giờ nó đã là quá khứ rồi mà. đến bến xe nó xuống. loanh quanh nó cũng không biết mình định đi đến đâu, tối nay ngủ ở đâu, trời thì tối rồi mà nó đã xa nơi này lâu quá nên nó cũng không thể nhớ đường được.

nó bèn khoác ba lô, ôm chiếc áo khoác vào bụng tóc buột cao vài sợi lưa thưa rơi xuống mái vì chỉ buộc qua không chải mà. nhìn rất kute. nó bỗng nhớ đến người bạn trước đây khi nó chưa chuyển đi. người con gái đấy cũng rất thân nó đã chơi với nhau từ ngày bé. nhưng đột nhiên nó chuyển đi nên 2 đứa mất liên lạc của nhau suốt 2 năm.

- giờ không biết nó có nhận ra mình nữa không. cũng hơn 2 năm rồi mà. nó mải nghĩ trong đầu nên không để ý có vài ba tên đi theo nó từ bến xe. chắc bọn này nghĩ nó từ quê lên nên dễ tiếp cận nên lại gần đùa dỡn với nó

- em ơi xinh đẹp thế này mà đi có 1 mình thôi hả? đang tìm hàng à? đi với anh không anh trả tiền hậu hĩnh cho....

- bọn mày là ai? cút hết đi không tao hét lên bây giờ. - nó giả vờ yếu đuối như những đứa con gái khác để tránh bị làm phiền



- thôi đi lại còn giả vờ nữa có thích tiền thì đi theo anh anh cho - mấy tên này cố tình vừa nói vừa vờn nó vào ngõ cụt

mấy tên này không sợ trời cao đất dày là gì rồi. chết tiệt - nó nghĩ trong đầu, vừa lùi lại vừa chửi

- mấy tên khốn này. động vào tao coi như chúng mày tới số rồi đấy.

- haha. cô em dọa làm anh sợ quá đi. - 1 tên đến gần định nâng cằm nó nói

- chết tiệt đừng động vào tao - nói rồi nó túm lấy cánh tay tên này kéo mạnh ra phía sau dùng củi trỏ tay kia đánh vào má nó.

thấy thế 2 - 3 tên còn lại lao vào một lúc nó chạy vào tường bật gót lộn 1 vòng rồi lấy 2 tay ấn 2 đầu của 2 thằng vào nhau thằng đằng sau nó cúi xuống hất chân thế là coi như xong 4 tên. nó chuẩn bị đi thì tên đầu tiên túm chân nó. mất bình tĩnh nó ngã nhào xuống đất, mấy tên kia vội vàng đứng dậy túm tay nó thì nó đã nhanh tay kéo tay mình về phía dưới lấy chân đạp tên túm chân nó 1 phát ngất luôn lấy tay bật tôm dậy và nhảy lên lấy bắp đùi kẹp cổ lấy dép đánh lia lịa vào 2 tên còn lại. xong việc cả 4 tên nằm ra đất còn nó thì ung dung tự tại đi ra.

(vì ngày trước nhà nó giàu sợ nó bị bắt nạt lại có mỗi đứa con gái nên ông đã cho nó tập các loại võ, và thứ nó thích tập nhất chính là côn 2 đoạn)

ra đến ngoài nó lại thấy nhẹ nhẹ người mới nhớ ra quên ba lô ở chỗ lúc nãy đánh nhau. thế là thở dài 1 cái nó lại chạy vào thì thấy mấy tên vẫn nằm la liệt ở đấy. nó ngồi chân thấp chân cao rồi đánh vào thằng cầm đầu vài cái rồi hỏi.

- mày biết chỗ nào cho thuê phòng chọ không?

- dạ em có ạ. - tên cầm đầu lúng túng rồi thưa

- mau chỉ cho tao - nó gằn giọng

- dạ. thế chị để em dẫn c đi ạ

- đi mau

- mà chúng mày làm gì sớm tối chỉ biết trêu gái nhà lành thôi à

- dạ không ạ. hôm nay em thấy c xinh nên em mới thế thôi ạ. bọn em chỉ đang theo học ở dream star thôi ạ

nghe thấy chữ dream star là mắt nó sáng rực lên

- tụi bây học ở đấy ư?



- vâng vâng.

- thế dẫn tao đến nhà trọ nào ở gần trường đấy nhất

- em có ô tô ạ. chị đi xe em cho nhanh nhá

nó k nói gì chỉ lườm chằm chằm

- ui em làm sao dám làm hại chị nữa. bọn em sợ lắm rồi ạ

thế là nó leo lên ô tô đi.

- cậu tên gì

- dạ em tên Duy Nam ạ

- nhà cậu cũng khá giả đấy chứ nhỉ đây chẳng phải chiếc Zenvo ST1 sao

- dạ cũng tầm tầm ạ. mà sao chị biết tên chiếc xe này ạ. trên thế giới chỉ có 20 chiếc thôi ạ

nó cười khẩy. trước đây nhà nó cũng đi xe này mà. xe này chuyên để chở nó đi chơi

Nam đưa nó đến một khu nhà trọ tầm cỡ phòng rộng mà đẹp lắm công trình phụ khép kín hết có chỗ để bếp ga trên tầng có thể phơi đồ trồng rau

- rất tốt rất đẹp. nhưng tôi không có nhiều tiền thuê chỗ xa hoa như vậy đâu

- không có gì đâu chị ạ. để chuộc lỗi với chị em sẽ trả cho chị 5 tháng tiền nhà trước ạ

- thôi khỏi phiền đi. tôi sợ dây vào các cậu lắm. có khi bị đuổi học ý

- em về đây. em vừa gửi tiền trọ rồi. chị cứ ở đi. mai trường tập chung em sẽ tới đón chị đi tới trường. nói rồi tên đó chạy vội để nó không kịp nói câu từ chối.

thôi đằng nào cũng vậy 9h rồi mà không biết đi đâu cứ ở tạm đây rồi tính đi. - nghĩ vậy rồi nó vào phòng làm VSCN thay quần áo rồi lăn lên giường ngủ luôn.

*** giới thiệu nhân vật: Trần Duy Nam. con trai độc nhất của tập đoàn đá quý Duy Long top 5 thế giới. có thể nói tên này là một hacker bậc nhất sau này đi theo nó và giúp đỡ nó rất nhiều và còn lấy lại cho nó tập đoàn giải oan cho ông nó các bạn cứ theo dõi sát sao câu truyện nhé. hơn nó 1 tuổi năm nay học lớp 11.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook