Chương 5
phuong_hoang_123
29/10/2018
Ngày 11 / 1 / 1800 (Theo giờ Trái Đất)
Thời tiết trên Trái Đất lúc này khá lạnh. Cô và cậu chẳng quan tâm tới điều đó, chính xác là chưa bao giờ quan tâm. Điều phải làm lúc này là tới chỗ của dì Nana.
Trong căn cứ của Nana:
- Nana: Tới muộn vậy?
- Valia: Con xin lỗi.
- Nana: Đây, công việc tuần này của con. Bản báo cáo của ta đâu.
Nana đưa ra một tập tài liệu, khá nhiều tên tuổi được liệt kê trong đó và nhiệm vụ cũng được ghi rõ bên trong.
Năm 2222:
Cô cùng Byakuran bước ra khỏi căn cứ và biến mất như chưa từng xuất hiện. Nơi họ đặt chân đến là 1 chiều không gian khác, một hành tinh khác-hành tinh sống ở thời kì hiện đại khá cường thịnh. Valia mở tập tài liệu và đọc rõ rang thông tin về nơi này:
- Salti. Một hành tinh cường thịnh về khoa học kĩ thuật. Nổi tiếng nhất, phổ biến nhất và được ưa chuộng nhất là các ban nhạc, các nhóm Idol,… nói chung là về ngành giải trí. Nhiệm vụ là mở lời mời với những Idol nhảy múa giỏi nhất ở đây, họ sẽ huấn luyện các bước chân của chúng ta uyển chuyển, di chuyển dẽ dàng hơn trong khi chiến đấu.
- Chúng ta tìm họ ở đâu?
- Tại học viện Starlight. Đó là 1 học viện dành cho các nữ Idol đam mê nhảy múa.
- Đối tượng là ai?
- Star Anis. Nhóm thần tượng đỉnh cao. Đứng đầu là 1 cô gái tóc tím. Cô ta khá giỏi và sắc sảo.
Nói chuyện xong, họ thấy mình đang đứng trước học viện Starlight. Bảo vệ canh gác khá nghiêm, cô đã đề nghị họ cho vào trong nhưng không thành, cô còn bị họ đuổi ra. Nhưng chuyện đó chẳng làm khó được cô. Muốn vào trường này không phải là không có cách khác, vừa nãy muốn lễ phép với họ nhưng không được thì đành phải vô phép vậy. Sau vài phút thăm dò địa hình ở đây, cô và cậu Byakuran lẻn vào được dễ dàng. Lúc này đang là giờ học, học viện thì đầy ắp người, chẳng có thông tin gì về lớp học của đối tượng cô phải tìm, chỉ biết họ học khác lớp. Bây giờ tìm người như mò kim đáy bể, vậy là Valia và Byakuran ngồi lại chờ đợi giờ tan tầm thăm hỏi một số thông tin.
Ngồi chờ 1 tiếng mà như 1 thế kỉ, giờ giải lao của các thần tượng đã tới. Valia bắt 1 cô gái lại và hỏi chuyện. Cô ta thuộc dạng ngố nên moi thông tin rất dễ dàng. Phải nói là nhóm Star Anis đã từng nổi danh vài năm trước đây, nhưng sau khi biểu diễn vài tiết mục thì họ đã giải tán theo lệnh. Một thành viên của nhóm thì đã biến mất sau khi giành chiến thắng ở hạng mục ngôi vô địch. Tuy tình hình nhóm tệ thế thì lệnh của Nana ghi rất rõ là nếu không mời được tất cả nhóm Star Anis về tổ chức thì cũng phải mời được đội trưởng bấy giờ của nhóm. Và dĩ nhiên, với một nhóm tan rã và tính cách lười biếng của Valia thì cô sẽ hoàn thành nhanh nhất nhiệm vụ để về bên chiếc giường ấm áp. Cô chọn tìm Mizuki-trưởng nhóm. Tìm người là sở trường của Byakuran nên rất nhanh chóng định vị được vị trí của Mizuki. Giờ tới cuộc đàm phán do Valia trổ tài:
- Xin chào cô Mizuki, tuy xuất hiện đột ngột nhưng cô hãy chú ý cho về những điều tôi sắp nói.
- Được, mời.
- Tên tôi là Valia, rất vui được gặp - Valia nói xong thì đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay.
- Mizuki, rất vui được gặp - Đối với Mizuki thì bắt tay là hành động thể hiện thái độ tôn trọng người đối diện. Song, Mizuki thu lại tay và bắt đầu đi thẳng vào vấn đề:
- Mọi người tới đây gặp tôi là có chuyện gì?
- Hãy giúp chúng tôi 1 việc, tôi cần tài năng của cô.
- Tôi giải nghệ khá lâu rồi, tôi cần lí do để giúp mọi người.
- Vậy, tôi sẽ bắt đầu nói khi Mizuki lắng nghe và không xen ngang lời nói của tôi.
- Tất nhiên-Mizuki trả lời nhanh nhạy.
- Tôi mất mẹ năm 7 tuổi, tôi muốn trả lại tất cả sự bi thương mà tôi cảm nhận được cho những kẻ đã giết mẹ. Những bước chân nhịp nhàng, điệu nhảy điêu luyện của cô sẽ giúp ích nhiều cho mục đích của tôi. Mỗi ngày 1 lần tới tổ chức để dạy. Thế nào?
- Valia, cô nghĩ tôi nghe những câu chuyện cổ này bao nhiêu lần rồi? Cả tôi cũng chẳng chắc chắn gì về câu chuyện từ miệng của 1 cô gái mà tôi quen từ vài phút trước là đúng hay sai nữa. Vậy, Mizuki tôi đây lấy gì để tin tương cô, căn cứ vào đâu mà tôi chắc chắn rằng tôi an toàn khi ở cạnh cô, tôi sẽ nhận được gì từ những việc tôi giúp cô. Ánh mắt, biểu hiện, cảm xúc, tất cả mọi thứ mà cô thể hiện đều làm tôi nghi ngờ.
- Tôi sẽ không hại Mizuki đâu, cô có thể tin tưởng tôi và những gì cô nhận được sẽ là Gia Đình.
- Đùa tôi à, kẻ mất gia đình như cô lại nói có thể cho tôi tình gia đình, nực cười.
- Đừng đánh giá kẻ khác qua vẻ bề ngoài, hành động, lời nói của họ – Valia trả lời 1 câu không mấy liên quan và kết thúc cuộc đàm phán: “Đã làm mất thời gian của cô, tạm biệt”.
Valia không nói gì thêm, dời khỏi, vẫn thái độ thản nhiên, cho dù bị dồn vào đường nào thì Valia không bao giờ có ý định cúi đầu hay cầu xin, tuyệt đối không. Nhưng, cô chưa bao giờ thất bại trong những cuộc đàm phán như thế này, Mizuki sẽ dễ dàng bị cô làm lay chuyển. Cô chắc rằng, Mizuki sẽ đuổi theo cô và chấp nhận lời mời.
Rời khỏi khu khách sạn Mizuki ở, cô và Byakuran đi đến phòng làm bánh kem. Họ thuê phòng làm bánh trong vòng 1 tiếng. Trong khoảng thời gian là 50 phút, Byakuran đã làm ra một chiếc bánh kem nhỏ xinh, trên bánh ghi chữ gì đó. Ngau sau khi đóng vỏ bánh cẩn thận, Mizuki với cơ thể đẫm mồ hôi và nói:
- Valia, tìm cô mệt thật, tôi sẽ chấp nhận lời mời của cô với điều kiện: tôi chỉ có thể tới mỗi tháng tới một lần thôi, tôi bận.
- Mỗi ngày một lần – Valia kiên quyết.
- Nửa tháng một lần – Mizuki thay đổi lịch.
- Mỗi ngày một lần - Valia vẫn kiên quyết.
- Mỗi tuần một lần, vào chủ nhật, tôi sẽ không đến hơn nữa – Mizuki chốt.
Không tiếng nói nào của Valia cất lên thay vào đó là hành động của Byakuran, cậu đưa hộp bánh kem mới làm lên trước mặt Mizuki và mở lắp ra, cậu nói:
- Hợp tác vui vẻ.
Chiếc bánh kem trắng xóa, ở giữa là những quả nho bé xíu xếp thành hình chữ “1 LẦN/1 TUẦN/CHỦ NHẬT”. Dòng chữ làm Mizuki bất ngờ và nói lớn:
- Các người đã sắp đặt trước tất cả, khốn …
Mizuki nói chưa xong thì Valia chạy tới ôm chằm Mizuki, cô nói: “Chào mừng, thành viên mới. Chào mừng tới với đại gia đình của tôi”. Nói rồi cô tặng cho Mizuki chiếc bánh và đi về. Trước khi về, Byakuran đưa cho Mizuki 1 chiếc chìa khóa và nói đây là chìa khóa tới với “Gia đình” chỉ cần ấn vào cái nút ở đầu chìa.
Tạm biệt Mizuki, Valia tiếp tục cuộc hành trình của mình, chẳng bao giờ cô được làm 1 công việc trong 1 ngày cả, tập giấy mà dì Nana đưa cho cô tất nhiên sẽ không chỉ có 1 công việc là tìm thêm thành viên mới. Kèm theo đó là cả 5 hình ảnh những người khá man rợn, những người như chúng mang sức mạnh khá khủng, dĩ nhiên chẳng thể làm gì được cô, đơn giản vì chúng là con người. Chúng được truy nã với giá thưởng rất cao, mỗi lần đi làm việc là cô đều được mang miễn phí vài kẻ khủng bố như thế. Cô được tùy thích sử dụng xác chúng chỉ cần trước đó cô phải mang về khoảng tiền mà tên đó được truy nã. Những việc đơn giản thế chỉ cần cô bỏ ra 2-3 tiếng là có thể giải quyết xong, nhưng hôm nay chỉ cần 1 tiếng vì có sự giúp đỡ của Byakuran. Đơn giản vì cậu thấy thời gian đã quá trưa, Valia cần bổ sung năng lượng nên khi hoàn tất tất cả công việc xong và giao lại cho dì Nana. Chỉ cần cơ thể Valia không đủ dinh dưỡng nuôi nguyền ấn thì nó sẽ kiểm soát cô và tự mình đi tìm thức ăn để thỏa mãn cơn đói của mình, và dĩ nhiên điều đáng sợ là thức ăn mà nguyền ấn dung để thỏa mãn cơn đói của mình là máu thịt của người. Thế nên, cô được cấp dưỡng ngay một bàn ăn thịnh soạn sớm nhất sau khi hoàn thành công việc. Cả buổi chiều, cô dành hết thời gian cho đọc sách và thử nghiệm phép thuật mà sách nói. Một ngày chủ nhật yên bình trôi qua.
Thời tiết trên Trái Đất lúc này khá lạnh. Cô và cậu chẳng quan tâm tới điều đó, chính xác là chưa bao giờ quan tâm. Điều phải làm lúc này là tới chỗ của dì Nana.
Trong căn cứ của Nana:
- Nana: Tới muộn vậy?
- Valia: Con xin lỗi.
- Nana: Đây, công việc tuần này của con. Bản báo cáo của ta đâu.
Nana đưa ra một tập tài liệu, khá nhiều tên tuổi được liệt kê trong đó và nhiệm vụ cũng được ghi rõ bên trong.
Năm 2222:
Cô cùng Byakuran bước ra khỏi căn cứ và biến mất như chưa từng xuất hiện. Nơi họ đặt chân đến là 1 chiều không gian khác, một hành tinh khác-hành tinh sống ở thời kì hiện đại khá cường thịnh. Valia mở tập tài liệu và đọc rõ rang thông tin về nơi này:
- Salti. Một hành tinh cường thịnh về khoa học kĩ thuật. Nổi tiếng nhất, phổ biến nhất và được ưa chuộng nhất là các ban nhạc, các nhóm Idol,… nói chung là về ngành giải trí. Nhiệm vụ là mở lời mời với những Idol nhảy múa giỏi nhất ở đây, họ sẽ huấn luyện các bước chân của chúng ta uyển chuyển, di chuyển dẽ dàng hơn trong khi chiến đấu.
- Chúng ta tìm họ ở đâu?
- Tại học viện Starlight. Đó là 1 học viện dành cho các nữ Idol đam mê nhảy múa.
- Đối tượng là ai?
- Star Anis. Nhóm thần tượng đỉnh cao. Đứng đầu là 1 cô gái tóc tím. Cô ta khá giỏi và sắc sảo.
Nói chuyện xong, họ thấy mình đang đứng trước học viện Starlight. Bảo vệ canh gác khá nghiêm, cô đã đề nghị họ cho vào trong nhưng không thành, cô còn bị họ đuổi ra. Nhưng chuyện đó chẳng làm khó được cô. Muốn vào trường này không phải là không có cách khác, vừa nãy muốn lễ phép với họ nhưng không được thì đành phải vô phép vậy. Sau vài phút thăm dò địa hình ở đây, cô và cậu Byakuran lẻn vào được dễ dàng. Lúc này đang là giờ học, học viện thì đầy ắp người, chẳng có thông tin gì về lớp học của đối tượng cô phải tìm, chỉ biết họ học khác lớp. Bây giờ tìm người như mò kim đáy bể, vậy là Valia và Byakuran ngồi lại chờ đợi giờ tan tầm thăm hỏi một số thông tin.
Ngồi chờ 1 tiếng mà như 1 thế kỉ, giờ giải lao của các thần tượng đã tới. Valia bắt 1 cô gái lại và hỏi chuyện. Cô ta thuộc dạng ngố nên moi thông tin rất dễ dàng. Phải nói là nhóm Star Anis đã từng nổi danh vài năm trước đây, nhưng sau khi biểu diễn vài tiết mục thì họ đã giải tán theo lệnh. Một thành viên của nhóm thì đã biến mất sau khi giành chiến thắng ở hạng mục ngôi vô địch. Tuy tình hình nhóm tệ thế thì lệnh của Nana ghi rất rõ là nếu không mời được tất cả nhóm Star Anis về tổ chức thì cũng phải mời được đội trưởng bấy giờ của nhóm. Và dĩ nhiên, với một nhóm tan rã và tính cách lười biếng của Valia thì cô sẽ hoàn thành nhanh nhất nhiệm vụ để về bên chiếc giường ấm áp. Cô chọn tìm Mizuki-trưởng nhóm. Tìm người là sở trường của Byakuran nên rất nhanh chóng định vị được vị trí của Mizuki. Giờ tới cuộc đàm phán do Valia trổ tài:
- Xin chào cô Mizuki, tuy xuất hiện đột ngột nhưng cô hãy chú ý cho về những điều tôi sắp nói.
- Được, mời.
- Tên tôi là Valia, rất vui được gặp - Valia nói xong thì đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay.
- Mizuki, rất vui được gặp - Đối với Mizuki thì bắt tay là hành động thể hiện thái độ tôn trọng người đối diện. Song, Mizuki thu lại tay và bắt đầu đi thẳng vào vấn đề:
- Mọi người tới đây gặp tôi là có chuyện gì?
- Hãy giúp chúng tôi 1 việc, tôi cần tài năng của cô.
- Tôi giải nghệ khá lâu rồi, tôi cần lí do để giúp mọi người.
- Vậy, tôi sẽ bắt đầu nói khi Mizuki lắng nghe và không xen ngang lời nói của tôi.
- Tất nhiên-Mizuki trả lời nhanh nhạy.
- Tôi mất mẹ năm 7 tuổi, tôi muốn trả lại tất cả sự bi thương mà tôi cảm nhận được cho những kẻ đã giết mẹ. Những bước chân nhịp nhàng, điệu nhảy điêu luyện của cô sẽ giúp ích nhiều cho mục đích của tôi. Mỗi ngày 1 lần tới tổ chức để dạy. Thế nào?
- Valia, cô nghĩ tôi nghe những câu chuyện cổ này bao nhiêu lần rồi? Cả tôi cũng chẳng chắc chắn gì về câu chuyện từ miệng của 1 cô gái mà tôi quen từ vài phút trước là đúng hay sai nữa. Vậy, Mizuki tôi đây lấy gì để tin tương cô, căn cứ vào đâu mà tôi chắc chắn rằng tôi an toàn khi ở cạnh cô, tôi sẽ nhận được gì từ những việc tôi giúp cô. Ánh mắt, biểu hiện, cảm xúc, tất cả mọi thứ mà cô thể hiện đều làm tôi nghi ngờ.
- Tôi sẽ không hại Mizuki đâu, cô có thể tin tưởng tôi và những gì cô nhận được sẽ là Gia Đình.
- Đùa tôi à, kẻ mất gia đình như cô lại nói có thể cho tôi tình gia đình, nực cười.
- Đừng đánh giá kẻ khác qua vẻ bề ngoài, hành động, lời nói của họ – Valia trả lời 1 câu không mấy liên quan và kết thúc cuộc đàm phán: “Đã làm mất thời gian của cô, tạm biệt”.
Valia không nói gì thêm, dời khỏi, vẫn thái độ thản nhiên, cho dù bị dồn vào đường nào thì Valia không bao giờ có ý định cúi đầu hay cầu xin, tuyệt đối không. Nhưng, cô chưa bao giờ thất bại trong những cuộc đàm phán như thế này, Mizuki sẽ dễ dàng bị cô làm lay chuyển. Cô chắc rằng, Mizuki sẽ đuổi theo cô và chấp nhận lời mời.
Rời khỏi khu khách sạn Mizuki ở, cô và Byakuran đi đến phòng làm bánh kem. Họ thuê phòng làm bánh trong vòng 1 tiếng. Trong khoảng thời gian là 50 phút, Byakuran đã làm ra một chiếc bánh kem nhỏ xinh, trên bánh ghi chữ gì đó. Ngau sau khi đóng vỏ bánh cẩn thận, Mizuki với cơ thể đẫm mồ hôi và nói:
- Valia, tìm cô mệt thật, tôi sẽ chấp nhận lời mời của cô với điều kiện: tôi chỉ có thể tới mỗi tháng tới một lần thôi, tôi bận.
- Mỗi ngày một lần – Valia kiên quyết.
- Nửa tháng một lần – Mizuki thay đổi lịch.
- Mỗi ngày một lần - Valia vẫn kiên quyết.
- Mỗi tuần một lần, vào chủ nhật, tôi sẽ không đến hơn nữa – Mizuki chốt.
Không tiếng nói nào của Valia cất lên thay vào đó là hành động của Byakuran, cậu đưa hộp bánh kem mới làm lên trước mặt Mizuki và mở lắp ra, cậu nói:
- Hợp tác vui vẻ.
Chiếc bánh kem trắng xóa, ở giữa là những quả nho bé xíu xếp thành hình chữ “1 LẦN/1 TUẦN/CHỦ NHẬT”. Dòng chữ làm Mizuki bất ngờ và nói lớn:
- Các người đã sắp đặt trước tất cả, khốn …
Mizuki nói chưa xong thì Valia chạy tới ôm chằm Mizuki, cô nói: “Chào mừng, thành viên mới. Chào mừng tới với đại gia đình của tôi”. Nói rồi cô tặng cho Mizuki chiếc bánh và đi về. Trước khi về, Byakuran đưa cho Mizuki 1 chiếc chìa khóa và nói đây là chìa khóa tới với “Gia đình” chỉ cần ấn vào cái nút ở đầu chìa.
Tạm biệt Mizuki, Valia tiếp tục cuộc hành trình của mình, chẳng bao giờ cô được làm 1 công việc trong 1 ngày cả, tập giấy mà dì Nana đưa cho cô tất nhiên sẽ không chỉ có 1 công việc là tìm thêm thành viên mới. Kèm theo đó là cả 5 hình ảnh những người khá man rợn, những người như chúng mang sức mạnh khá khủng, dĩ nhiên chẳng thể làm gì được cô, đơn giản vì chúng là con người. Chúng được truy nã với giá thưởng rất cao, mỗi lần đi làm việc là cô đều được mang miễn phí vài kẻ khủng bố như thế. Cô được tùy thích sử dụng xác chúng chỉ cần trước đó cô phải mang về khoảng tiền mà tên đó được truy nã. Những việc đơn giản thế chỉ cần cô bỏ ra 2-3 tiếng là có thể giải quyết xong, nhưng hôm nay chỉ cần 1 tiếng vì có sự giúp đỡ của Byakuran. Đơn giản vì cậu thấy thời gian đã quá trưa, Valia cần bổ sung năng lượng nên khi hoàn tất tất cả công việc xong và giao lại cho dì Nana. Chỉ cần cơ thể Valia không đủ dinh dưỡng nuôi nguyền ấn thì nó sẽ kiểm soát cô và tự mình đi tìm thức ăn để thỏa mãn cơn đói của mình, và dĩ nhiên điều đáng sợ là thức ăn mà nguyền ấn dung để thỏa mãn cơn đói của mình là máu thịt của người. Thế nên, cô được cấp dưỡng ngay một bàn ăn thịnh soạn sớm nhất sau khi hoàn thành công việc. Cả buổi chiều, cô dành hết thời gian cho đọc sách và thử nghiệm phép thuật mà sách nói. Một ngày chủ nhật yên bình trôi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.