Chương 36: Bắt đầu luyện cấp
lhunda
07/01/2014
“Ù….Ù….”
Quyên khởi động chiếc xe từ rồi nhanh chóng bay đi.
Trác không nhanh không chậm đi ra khỏi nhà. Hôm nay, hắn ăn mặc có phần thoải mái, một chiếc áo thun tay ngắn có cổ cùng với quần kaki. Để tránh bị người khác hiểu lầm, Trác còn trang bị thêm một chiếc nón cùng một cái kính bảo vệ mắt.
Dù sao với thân hình cao to kết hợp cùng cái đầu trọc, lại ăn mặc với phong cách như hôm nay thì người khác nhìn vào trăm phần trăm đều nghĩ Trác là một thằng không tốt lành gì, hôm qua là minh chứng rõ ràng nhất, hắn còn bị coi là côn đồ nữa là.
Chính vì vậy hắn mới chuẩn bị đầy đủ đồ “nghề” che chắn đi phần nổi bật, khiến người khác chú ý nhất là cái đầu của hắn.
- Yo, anh Trác!
Vừa tới trước cửa công ty, Trác gặp ngay Bắc.
Trác cười đáp:
- Hôm nay tinh thần chú sung mãn quá nhỉ!
Bắc vui vẻ nói:
- Tất nhiên rồi, từ hôm qua được anh hẹn hôm nay dẫn đi train level em cao hứng tới tận bây giờ đây này.
Hai anh em vừa đi vào phòng chơi vừa tán nhảm. Lúc vào phòng chơi, Trác gặp mười mấy người mon men tiếp cận làm quen với hi vọng được một gã “cao thủ” như hắn để mắt đến.
Gật đầu qua loa, Trác thoát khỏi đám người về tới chỗ của mình.
Phùng đã đến từ sớm, thấy Trác tới, đùa:
- Bị đám đó bu quanh chắc “thoải mái” lắm hả Trác!
Trác đặt mông ngồi xuống, cười khổ nói:
- Thoải mái kiểu này có mà đi sớm đó anh.
Phùng gật đầu, nói:
- Hay chú qua nói chuyện với Mai, nhờ con bé nói với hội trưởng sắp cho chú một chỗ riêng, đỡ phiền.
Nói với hội trưởng? Mới gây với nàng tối qua xong mà giờ lết xác tới nhờ vả sợ nhờ đâu không thấy, thấy bị vả mấy cái rồi đuổi đi thì có. Trác lắc đầu:
- Thôi cũng không cần đâu anh, qua vài lần cũng hết thôi.
Nếu Trác đã không muốn thì thôi, Phùng cũng không nhắc lại, Phùng hỏi:
- Chút nữa tập trung ở đâu Trác?
- Ở chỗ cây đa, em có hẹn thêm mấy người bạn, khi họ đến đủ rồi mình đi luôn.
Trác trả lời.
Trác đặt cái nón cùng cái kính lên cạnh ghế, lấy cái mũ điện não đội lên, bắt đầu đăng nhập.
Trước mắt tối đen rồi sáng, khung cảnh trước mắt Trác thay đổi, hắn đã vào game. Đến lần thứ ba rồi mà Trác vẫn chưa quen được cái cảm giác này, chậc, hắn đúng là “ba lúa” mà.
Bật khung bạn bè lên, nhìn tên Ánh Dương, Yêu Hoa đều phát sáng, gửi một tin nhắn cho hai người mua đủ vật phẩm, sau đó đến chỗ cây đa trong thôn, Trác cũng đi nhanh tới.
Dưới cây đa, Phùng cùng Bắc đang chờ sẵn.
- Hai người chuẩn bị hết chưa?
Trác hỏi.
Phùng, Bắc gật đầu. Phùng nói:
- Chủ yếu tập trung train level, anh với thằng Bắc đã mua đầy túi lượng thuốc hồi hp và mp.
Nghe Phùng nói, Trác vỗ đầu mình một cái, hắn quên nói cho Phùng với Bắc về Ánh Dương rồi, thôi kệ, giờ nói cũng chưa muộn:
- Anh với Bắc bỏ bớt số lượng thuốc hồi hp đi, thay bằng thuốc hồi mp, trong mấy người bạn em hẹn có một người chơi Diệu Tiên, có kỹ năng hồi hp.
Nghe vậy, Phùng với Bắc hơi mừng, có thêm Diệu Tiên trong đội thì hiệu suất luyện cấp chẳng phải tăng cao sao. Hai người lập tức quay lại hiệu thuốc.
Trác cũng phải chuẩn bị cho mình, với tấm bản đồ ẩn cấp mười lăm này, hắn phải luyện được lên tới cấp hai mươi, hiện tại hắn chỉ mới đạt cấp mười hai bốn mươi tám phần trăm, để lên tới cấp hai mươi nghe có vẻ hơi xa nhưng Trác tin tưởng với lực sát thương hiện tại của hắn thì sẽ không quá lâu để đạt tới. Điều quan trọng là hắn có đủ phù để sử dụng hay không mà thôi.
Trước hết phải thử xem túi có thể chứa được tối đa bao nhiêu cái đã. Trác bắt đầu mua lượng lớn tài liệu chế phù.
Mất gần sáu nghìn xu, trong túi Trác bây giờ là một nghìn tấm phù Lửa, một nghìn tấm phù Tránh Lửa, tám tấm phù Nén và mười tấm phù Nguyên.
Nhưng như thế chưa phải là đầy, Trác vẫn có thể chế tạo và cất chứa thêm phù, giống như hắn có thể cất chứa số lượng phù vô hạn vậy. Trác đã thử với vật phẩm khác như thuốc hồi phục, không được như phù, hắn chỉ có thể cất trữ tối đa năm trăm bình, đó là nếu túi trống hoàn toàn.
Còn có cả phù thì lượng thuốc hắn có thể cất chứa là bốn trăm chín mươi sáu bình, điều này có nghĩa mỗi một loại phù chỉ chiếm một chỗ trong túi, dù số lượng có nhiều đến bao nhiêu đi chăng nữa.
Với điều này, Trác không cần phải lo lắng không đủ phù dùng nữa, quá tuyệt vời.
Đã vậy mua tới bến luôn, thừa còn hơn thiếu, Trác bỏ ba vàng mua tổng cộng năm nghìn tấm phù lửa và năm nghìn tấm phù tránh lửa, thêm một trăm bình hồi hp cộng gần bốn trăm bình hồi mp loại vừa, hiện tại Trác chỉ còn hơn ba vàng. Trác không quên mua la bàn cùng quyển trục truyền tống đặc biệt cho bản đồ ẩn.
Quay lại chỗ cây đa, không biết Phùng với Bắc đổi gì mà chưa thấy, mặt khác Yêu Hoa cùng cô chị đã có mặt. Vẫn cái thân hình bốc lửa đó, vẫn khuôn mặt xinh đẹp đó, chỉ tội tính cách hơi hung, không biết sau này ai mới có đủ khả năng cưa đổ cô nàng đây chứ, Trác nhìn Yến suy nghĩ.
Nhìn thấy Trác, Tâm vui vẻ lại gần hắn nói:
- Em chuẩn bị đủ rồi, đi chưa anh?
- Chờ vài người bạn của anh đến nữa rồi đi luôn.
Trác trả lời, hắn không quên giơ tay chào Yến nhưng rất tiếc cô nàng hoàn toàn bơ hắn.
Vừa nói xong, Phùng và Bắc trở lại, nhìn hai cô gái đang đứng cạnh Trác, cả hai vô cùng bất ngờ, họ không nghĩ bạn của Trác lại là nữ hơn nữa lại xinh đẹp như thế này.
Giới thiệu hai bên với nhau, chợt Trác nhớ hắn vẫn chưa biết nick của cô chị Yêu Hoa, hắn đang định hỏi thì Yến đã lên tiếng:
- Tôi gọi Lam Thuỷ.
Đúng lúc, Ánh Dương đã đến, nhìn thêm một cô gái xinh đẹp nữa xuất hiện, Bắc lập tức quay lại, nắm lấy tay Trác, kéo hắn ra một góc, ngưỡng mộ nói:
- Anh! Xin hãy nhận em làm đệ tử!
Trác vã mồ hôi.
- Chú bị gì thế?
Bắc giở giọng cầu xin:
- Xin anh hãy truyền cho em tán gái bí kíp đi, em không cần nhiều, chỉ cần một phần trăm của anh là được rồi, miễn sao cua được Mai là em đã mãn nguyện.
Cái thằng, lại đi hiểu lầm mấy cô gái này là bạn gái hắn mới chết chứ, may mà đi ra chỗ khác chứ để cô nàng Lam Thuỷ nghe được có mà ăn vài hit.
Vỗ vỗ vai Bắc, Trác nói:
- Có công mài sắt có ngày nên kim, chú cứ cố gắng như bây giờ là được rồi, còn phương pháp thì để sau anh sẽ góp ý với chú.
Nghe Trác đồng ý, Bắc mừng rơn, chuyến này có “cao thủ” giúp đỡ, hắn có hi vọng rồi.
Không mất thời gian nữa, Trác tổ đội tất cả năm người.
Đi ra ngoài thôn, Trác nhắc nhở:
- Nói luôn, lần này địa điểm chúng ta luyện cấp là một bản đồ ẩn, chỉ có thể vào một lần duy nhất, đặc điểm của nó chắc hẳn ai cũng biết rồi, mọi người xem lại còn thiếu gì không, nếu không thì chúng ta bắt đầu tiến vào.
Nghe vậy, trừ Ánh Dương biết từ trước, không hẹn mà bốn người còn lại cùng hít một hơi, họ không ngờ địa điểm mà Trác sẽ dẫn họ đến là một bản đồ ẩn. Giá trị quá lớn.
Yến bắt đầu coi trọng Trác hơn, có lẽ từ đầu đánh giá của nàng về Trác đã sai.
Thấy không có ai muốn bổ sung thêm, Trác nói:
- Vậy chúng ta tiến vào.
Dùng la bàn áp lên tấm bản đồ, sau đó dùng quyển trục truyền tống đặc biệt, cả nhóm người biến mất.
Quyên khởi động chiếc xe từ rồi nhanh chóng bay đi.
Trác không nhanh không chậm đi ra khỏi nhà. Hôm nay, hắn ăn mặc có phần thoải mái, một chiếc áo thun tay ngắn có cổ cùng với quần kaki. Để tránh bị người khác hiểu lầm, Trác còn trang bị thêm một chiếc nón cùng một cái kính bảo vệ mắt.
Dù sao với thân hình cao to kết hợp cùng cái đầu trọc, lại ăn mặc với phong cách như hôm nay thì người khác nhìn vào trăm phần trăm đều nghĩ Trác là một thằng không tốt lành gì, hôm qua là minh chứng rõ ràng nhất, hắn còn bị coi là côn đồ nữa là.
Chính vì vậy hắn mới chuẩn bị đầy đủ đồ “nghề” che chắn đi phần nổi bật, khiến người khác chú ý nhất là cái đầu của hắn.
- Yo, anh Trác!
Vừa tới trước cửa công ty, Trác gặp ngay Bắc.
Trác cười đáp:
- Hôm nay tinh thần chú sung mãn quá nhỉ!
Bắc vui vẻ nói:
- Tất nhiên rồi, từ hôm qua được anh hẹn hôm nay dẫn đi train level em cao hứng tới tận bây giờ đây này.
Hai anh em vừa đi vào phòng chơi vừa tán nhảm. Lúc vào phòng chơi, Trác gặp mười mấy người mon men tiếp cận làm quen với hi vọng được một gã “cao thủ” như hắn để mắt đến.
Gật đầu qua loa, Trác thoát khỏi đám người về tới chỗ của mình.
Phùng đã đến từ sớm, thấy Trác tới, đùa:
- Bị đám đó bu quanh chắc “thoải mái” lắm hả Trác!
Trác đặt mông ngồi xuống, cười khổ nói:
- Thoải mái kiểu này có mà đi sớm đó anh.
Phùng gật đầu, nói:
- Hay chú qua nói chuyện với Mai, nhờ con bé nói với hội trưởng sắp cho chú một chỗ riêng, đỡ phiền.
Nói với hội trưởng? Mới gây với nàng tối qua xong mà giờ lết xác tới nhờ vả sợ nhờ đâu không thấy, thấy bị vả mấy cái rồi đuổi đi thì có. Trác lắc đầu:
- Thôi cũng không cần đâu anh, qua vài lần cũng hết thôi.
Nếu Trác đã không muốn thì thôi, Phùng cũng không nhắc lại, Phùng hỏi:
- Chút nữa tập trung ở đâu Trác?
- Ở chỗ cây đa, em có hẹn thêm mấy người bạn, khi họ đến đủ rồi mình đi luôn.
Trác trả lời.
Trác đặt cái nón cùng cái kính lên cạnh ghế, lấy cái mũ điện não đội lên, bắt đầu đăng nhập.
Trước mắt tối đen rồi sáng, khung cảnh trước mắt Trác thay đổi, hắn đã vào game. Đến lần thứ ba rồi mà Trác vẫn chưa quen được cái cảm giác này, chậc, hắn đúng là “ba lúa” mà.
Bật khung bạn bè lên, nhìn tên Ánh Dương, Yêu Hoa đều phát sáng, gửi một tin nhắn cho hai người mua đủ vật phẩm, sau đó đến chỗ cây đa trong thôn, Trác cũng đi nhanh tới.
Dưới cây đa, Phùng cùng Bắc đang chờ sẵn.
- Hai người chuẩn bị hết chưa?
Trác hỏi.
Phùng, Bắc gật đầu. Phùng nói:
- Chủ yếu tập trung train level, anh với thằng Bắc đã mua đầy túi lượng thuốc hồi hp và mp.
Nghe Phùng nói, Trác vỗ đầu mình một cái, hắn quên nói cho Phùng với Bắc về Ánh Dương rồi, thôi kệ, giờ nói cũng chưa muộn:
- Anh với Bắc bỏ bớt số lượng thuốc hồi hp đi, thay bằng thuốc hồi mp, trong mấy người bạn em hẹn có một người chơi Diệu Tiên, có kỹ năng hồi hp.
Nghe vậy, Phùng với Bắc hơi mừng, có thêm Diệu Tiên trong đội thì hiệu suất luyện cấp chẳng phải tăng cao sao. Hai người lập tức quay lại hiệu thuốc.
Trác cũng phải chuẩn bị cho mình, với tấm bản đồ ẩn cấp mười lăm này, hắn phải luyện được lên tới cấp hai mươi, hiện tại hắn chỉ mới đạt cấp mười hai bốn mươi tám phần trăm, để lên tới cấp hai mươi nghe có vẻ hơi xa nhưng Trác tin tưởng với lực sát thương hiện tại của hắn thì sẽ không quá lâu để đạt tới. Điều quan trọng là hắn có đủ phù để sử dụng hay không mà thôi.
Trước hết phải thử xem túi có thể chứa được tối đa bao nhiêu cái đã. Trác bắt đầu mua lượng lớn tài liệu chế phù.
Mất gần sáu nghìn xu, trong túi Trác bây giờ là một nghìn tấm phù Lửa, một nghìn tấm phù Tránh Lửa, tám tấm phù Nén và mười tấm phù Nguyên.
Nhưng như thế chưa phải là đầy, Trác vẫn có thể chế tạo và cất chứa thêm phù, giống như hắn có thể cất chứa số lượng phù vô hạn vậy. Trác đã thử với vật phẩm khác như thuốc hồi phục, không được như phù, hắn chỉ có thể cất trữ tối đa năm trăm bình, đó là nếu túi trống hoàn toàn.
Còn có cả phù thì lượng thuốc hắn có thể cất chứa là bốn trăm chín mươi sáu bình, điều này có nghĩa mỗi một loại phù chỉ chiếm một chỗ trong túi, dù số lượng có nhiều đến bao nhiêu đi chăng nữa.
Với điều này, Trác không cần phải lo lắng không đủ phù dùng nữa, quá tuyệt vời.
Đã vậy mua tới bến luôn, thừa còn hơn thiếu, Trác bỏ ba vàng mua tổng cộng năm nghìn tấm phù lửa và năm nghìn tấm phù tránh lửa, thêm một trăm bình hồi hp cộng gần bốn trăm bình hồi mp loại vừa, hiện tại Trác chỉ còn hơn ba vàng. Trác không quên mua la bàn cùng quyển trục truyền tống đặc biệt cho bản đồ ẩn.
Quay lại chỗ cây đa, không biết Phùng với Bắc đổi gì mà chưa thấy, mặt khác Yêu Hoa cùng cô chị đã có mặt. Vẫn cái thân hình bốc lửa đó, vẫn khuôn mặt xinh đẹp đó, chỉ tội tính cách hơi hung, không biết sau này ai mới có đủ khả năng cưa đổ cô nàng đây chứ, Trác nhìn Yến suy nghĩ.
Nhìn thấy Trác, Tâm vui vẻ lại gần hắn nói:
- Em chuẩn bị đủ rồi, đi chưa anh?
- Chờ vài người bạn của anh đến nữa rồi đi luôn.
Trác trả lời, hắn không quên giơ tay chào Yến nhưng rất tiếc cô nàng hoàn toàn bơ hắn.
Vừa nói xong, Phùng và Bắc trở lại, nhìn hai cô gái đang đứng cạnh Trác, cả hai vô cùng bất ngờ, họ không nghĩ bạn của Trác lại là nữ hơn nữa lại xinh đẹp như thế này.
Giới thiệu hai bên với nhau, chợt Trác nhớ hắn vẫn chưa biết nick của cô chị Yêu Hoa, hắn đang định hỏi thì Yến đã lên tiếng:
- Tôi gọi Lam Thuỷ.
Đúng lúc, Ánh Dương đã đến, nhìn thêm một cô gái xinh đẹp nữa xuất hiện, Bắc lập tức quay lại, nắm lấy tay Trác, kéo hắn ra một góc, ngưỡng mộ nói:
- Anh! Xin hãy nhận em làm đệ tử!
Trác vã mồ hôi.
- Chú bị gì thế?
Bắc giở giọng cầu xin:
- Xin anh hãy truyền cho em tán gái bí kíp đi, em không cần nhiều, chỉ cần một phần trăm của anh là được rồi, miễn sao cua được Mai là em đã mãn nguyện.
Cái thằng, lại đi hiểu lầm mấy cô gái này là bạn gái hắn mới chết chứ, may mà đi ra chỗ khác chứ để cô nàng Lam Thuỷ nghe được có mà ăn vài hit.
Vỗ vỗ vai Bắc, Trác nói:
- Có công mài sắt có ngày nên kim, chú cứ cố gắng như bây giờ là được rồi, còn phương pháp thì để sau anh sẽ góp ý với chú.
Nghe Trác đồng ý, Bắc mừng rơn, chuyến này có “cao thủ” giúp đỡ, hắn có hi vọng rồi.
Không mất thời gian nữa, Trác tổ đội tất cả năm người.
Đi ra ngoài thôn, Trác nhắc nhở:
- Nói luôn, lần này địa điểm chúng ta luyện cấp là một bản đồ ẩn, chỉ có thể vào một lần duy nhất, đặc điểm của nó chắc hẳn ai cũng biết rồi, mọi người xem lại còn thiếu gì không, nếu không thì chúng ta bắt đầu tiến vào.
Nghe vậy, trừ Ánh Dương biết từ trước, không hẹn mà bốn người còn lại cùng hít một hơi, họ không ngờ địa điểm mà Trác sẽ dẫn họ đến là một bản đồ ẩn. Giá trị quá lớn.
Yến bắt đầu coi trọng Trác hơn, có lẽ từ đầu đánh giá của nàng về Trác đã sai.
Thấy không có ai muốn bổ sung thêm, Trác nói:
- Vậy chúng ta tiến vào.
Dùng la bàn áp lên tấm bản đồ, sau đó dùng quyển trục truyền tống đặc biệt, cả nhóm người biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.