Chương 32: Gặp lại
lhunda
07/01/2014
Trăm tám mươi độ xoay người, Trác muốn chạy nhưng đã không
còn kịp, một đôi bàn tay xinh xắn chụp lấy cánh tay hắn kéo xuống.
- Hừ! Hừ! Rất vui được gặp anh, anh trọc!
Từng chữ từng chữ được gằn lên.
Trác như vô cùng kinh ngạc:
- Ô! Là em!
Này không ai khác chính là Yêu Hoa, cô bé bị Trác đụng té buổi sáng cũng là người cho hắn một nghìn xu.
Yêu Hoa tức Tâm trừng mắt, nói:
- Anh đừng có mà giả vờ, thấy em không phải anh định chạy sao?
Trác cố cười thật tươi, bịa chuyện:
- Làm gì có, anh vặn lưng đấy chứ.
Tâm truy vấn:
- Anh vặn kiểu gì người xoay lưng không xoay?
Biết không lừa được, đang tính cười giả lả cho qua chuyện, bỗng Trác cảm thấy trên cánh tay có chút mềm mại, hắn đưa mắt nhìn xuống. Toàn thân Tâm lúc này ôm sát cánh tay Trác, hắn rất dễ dàng phát hiện nguyên nhân, hắn tập trung hẳn lên, nha, cũng không nhỏ.
Cảm thấy không đúng, phát hiện ánh mắt dâm đãng của Trác, Tâm hô lớn một tiếng tách ra, xấu hổ mắng:
- Dê xồm!
Trác triệt để bó tay, hắn có làm cái gì đâu chứ. Tất nhiên chẳng hơi đâu so đo với cô bé, chớp lấy cơ hội nàng buông tay hắn ra, Trác bất ngờ chỉ tay về phía sau Tâm kêu lớn:
- UFO!
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Tâm theo phản xạ quay ra sau. Tranh thủ thời gian ít ỏi này, Trác tung hết tốc lực phóng đi., thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, thời gian là vàng mà.
Ngay sau Trác, một cô gái đồng thời đi tới. Quá vội vã, Trác không kịp nhìn đằng trước, chưa kể khoảng cách hai người không lớn, điều gì đến đã đến.
- Ai da!
Trác đâm vào cô gái, cả hai cùng ngã xuống.
Vùi đầu vào hai khối đồ sộ, khẽ cử động, mềm mại và đầy co dãn là những gì Trác cảm nhận được, so với Tâm thì cường hơn nhiều lắm. Cảm ơn nhà phát hành, cảm ơn nhà sản xuất khi thiết kế độ chân thực thực đến mức này.
"Bốp"
Một cái đầu gối thúc vào bụng cắt đứt mạch suy nghĩ của Trác, đá hắn lăn qua bên cạnh.
Nhìn cô gái đứng dậy, Trác cười khổ, hèn gì mới rồi hắn nghe tiếng kêu có chút quen thuộc, đây không phải cô chị của Tâm sao. Đúng là Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, không, nên nói tránh vỏ dưa gặp vỏ sầu riêng mới đúng, mà còn là vỏ sầu riêng già mới chết.
Khuôn mặt xinh đẹp của Yến đỏ lên, nhưng không phải đỏ vì xấu hổ mà vì tức giận. Buổi sáng thì bị sờ chân, buổi chiều nghiêm trọng hơn, bị sờ ngực, đối với người con gái mạnh mẽ và không mấy tiếp xúc với đàn ông như nàng thì đây là chuyện không thể chấp nhận được. Hơn nữa cả hai lần đều là hai gã đầu trọc, nếu tiếp tục là NPC thì cũng thôi, đằng này lần sau là người chơi, chưa nói tên này còn dám cọ xát bộ ngực của nàng nữa chứ. May mắn ở đây người qua lại không nhiều, không ai nhận ra Yến, nếu không nàng thật không biết dấu mặt mình vào đâu.
- Vừa rồi rất xin lỗi.
Trác đứng lên nói, thấy Yến không mấy thiện cảm nhìn hắn, vài lời muốn nói lên tới họng hắn đành nuốt xuống, bất kỳ cô gái nào gặp trường hợp tương tự cũng thế thôi, chuyện bình thường. Nhất là với những cô gái xinh đẹp như Yến thì điều đó càng hiển nhiên, Trác không lấy làm lạ.
Không thể không nói, biểu hiện của Yến bây giờ càng khiến nàng thêm hấp dẫn, Trác nhịn không được phải nhìn kỹ vài lần.
Nhìn gã trọc sau khi đứng dậy chỉ nói một câu xin lỗi, ánh mắt còn nhìn thẳng vào nàng không e ngại khiến Yến vô cùng phản cảm, may mắn trong mắt của hắn, Yến không thấy một tia dục vọng, ham muốn nào mà chỉ có thuần túy ưa thích, rất tự nhiên. Yến vì vậy cũng hơi bất ngờ, trong thâm tâm không khỏi đánh giá lại tên này.
- Anh dám lừa em!
Tâm chạy tới túm lấy áo trác, hầm hừ nói. Lần này nàng đã chú ý hơn, tránh sơ hở cho Trác được tiện nghi.
"Chết, mải ngắm cô chị quên mất cô em." Trác bừng tỉnh.
Thấy em gái mình có vẻ biết gã này, Yến ngạc nhiên, hỏi:
- Em biết hắn?
Thanh âm không che dấu ác cảm với Trác.
"Coi bộ triệt để gây thù với cô nàng này rồi." Trác xoa đầu.
Tâm nhìn chị, tay không buông áo Trác, sợ hắn chạy mất, trả lời:
- Người em nói với chị đó, Du Ảnh, một gã chuyên lừa đảo.
Yến bất ngờ, hóa ra gã này chính là người khiến em nàng cau cú suốt buổi sáng, cũng là người nhất thời đứng đầu bảng xếp hạng. Yến thật không dám tin, một gã ngoại trừ cặp mắt khá tự nhiên, thanh tịnh, còn lại vừa nhìn không khác mấy gã côn đồ ngoài đường lại là một cao thủ.
Nghe Tâm nói hắn như vậy, Trác chỉ biết cười khổ, không biết số hắn có khắc khoải gì hai chị em nhà này không mà sao vừa gặp đã không yên lành.
Tâm không nghe chị hỏi tiếp mới bắt đầu với Trác:
- Giờ không tha cho anh được, lừa em hai lần, còn không đáp lại tin nhắn của em, anh còn gì để nói không!
Trác nói ngay:
- Anh lừa em hai lần bao giờ?
- Anh còn chối, vừa rồi là một, buổi sáng thì giả làm người mới chơi qua mắt em không phải hai lần là gì, đứng đầu bảng xếp hạng mà thế.
Ặc, chỉ vậy mà bảo hắn không phải người mới chơi? Logic kiểu gì thế. Hắn hàng thật giá thật gà chíp game thực tế ảo chứ giỡn à.
Tâm kéo kéo áo Trác, yêu cầu:
- Không biết, anh trọc mau bồi thường cho em.
Bồi thường? Biết bồi cái gì đây, người mà tiện tay quăng nghìn xu như cô bé thì bồi thường cái gì mới vừa ý. Nhìn cô bé có chút nhõng nhẽo trong khi ánh mắt không dấu đi sự tinh quái, Trác hơi buồn cười. Mới gặp có hai lần nhưng hắn cũng khá thích cô bé, lúc nào cũng năng động, vui vẻ.
Đúng rồi, hắn vẫn còn thứ bồi thường được. Trác hỏi Tâm:
- Em cấp mấy rồi?
Tâm đáp:
- Cấp mười lăm rồi anh!
Ách, đã đoán trước cấp Tâm hẳn không thấp nhưng Trác không ngờ cô bé đạt tới cấp mười lăm, thuộc tốp đầu rồi còn gì, trình độ khá cao.
Trác nói:
- Vậy sáng mai em có chơi game không?
- Có anh!
- Khoảng bảy rưỡi em lên, anh sẽ bồi thường bằng cách dẫn em đi luyện cấp, bảo đảm tốc độ, được không?
Trác đưa ra đề nghị, với tấm bản đồ ẩn trong tay hắn tin tưởng không ai train quái luyện cấp nhanh hơn được.
Tâm thoáng suy nghĩ, tốc độ thăng cấp của nàng giờ đã rất nhanh, có thể nói gần đầu sever, tin tưởng anh trọc cũng biết điều này, vậy mà anh dám cam đoan khiến nàng lên cấp còn tốc độ, hơi khó tin. Kệ, quyết định tin tưởng anh trọc, Tâm gật đầu nói:
- Được rồi, em chờ tới sáng mai!
Thoả thuận xong, Trác đang chuẩn bị rời đi thì Yến ở bên cạnh bỗng lên tiếng:
- Sáng mai tôi có thể đi cùng không? Không phải tôi ham hố nơi luyện cấp của anh, tôi cần ở cạnh em gái tôi để bảo vệ nó.
Bảo vệ khỏi cái gì thì Yến ám chỉ rất rõ ràng, hơn nữa Yến không tin tưởng gã này có nơi nào luyện cấp nhanh hơn tốc độ luyện cấp hiện tại của nàng. Nhưng đây là việc của Tâm, quyết định là ở Tâm, nàng chỉ có thể nhắc nhở sau.
- Không sao, cô có thể đi cùng.
Trác không quá quan tâm nói, ám chỉ gì thì ám chỉ, hắn có làm gì đâu mà phải để ý.
- À, Yêu Hoa, em có thể cho anh một xu không?
Trác sực nhớ đến nhiệm vụ.
Lấy một xu đưa cho Trác, tò mò nhưng Tâm không hỏi.
Quả không sai, sau khi dùng xem tướng, chỉ cần đối tượng chấp nhận đưa tiền là được tính, Trác nhìn con số nhiệm vụ đã biến thành 1/10.
- Anh đang làm nhiệm vụ nên cần một xu của em.
Giải thích thoáng cho Tâm, sau đó Trác chia tay cô bé, hẹn sáng mai, còn hiện tại hắn phải tiếp tục nhiệm vụ của mình.
- Tâm, em có thấy gã này quen không?
Chờ Trác đi mất Yến mới hỏi.
Tâm đáp:
- Quen, em gặp anh ấy một lần rồi mà.
- Ý chị không phải lần đó, mà lần khác kia.
Yến lắc đầu, bước đi.
- Hừ! Hừ! Rất vui được gặp anh, anh trọc!
Từng chữ từng chữ được gằn lên.
Trác như vô cùng kinh ngạc:
- Ô! Là em!
Này không ai khác chính là Yêu Hoa, cô bé bị Trác đụng té buổi sáng cũng là người cho hắn một nghìn xu.
Yêu Hoa tức Tâm trừng mắt, nói:
- Anh đừng có mà giả vờ, thấy em không phải anh định chạy sao?
Trác cố cười thật tươi, bịa chuyện:
- Làm gì có, anh vặn lưng đấy chứ.
Tâm truy vấn:
- Anh vặn kiểu gì người xoay lưng không xoay?
Biết không lừa được, đang tính cười giả lả cho qua chuyện, bỗng Trác cảm thấy trên cánh tay có chút mềm mại, hắn đưa mắt nhìn xuống. Toàn thân Tâm lúc này ôm sát cánh tay Trác, hắn rất dễ dàng phát hiện nguyên nhân, hắn tập trung hẳn lên, nha, cũng không nhỏ.
Cảm thấy không đúng, phát hiện ánh mắt dâm đãng của Trác, Tâm hô lớn một tiếng tách ra, xấu hổ mắng:
- Dê xồm!
Trác triệt để bó tay, hắn có làm cái gì đâu chứ. Tất nhiên chẳng hơi đâu so đo với cô bé, chớp lấy cơ hội nàng buông tay hắn ra, Trác bất ngờ chỉ tay về phía sau Tâm kêu lớn:
- UFO!
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Tâm theo phản xạ quay ra sau. Tranh thủ thời gian ít ỏi này, Trác tung hết tốc lực phóng đi., thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, thời gian là vàng mà.
Ngay sau Trác, một cô gái đồng thời đi tới. Quá vội vã, Trác không kịp nhìn đằng trước, chưa kể khoảng cách hai người không lớn, điều gì đến đã đến.
- Ai da!
Trác đâm vào cô gái, cả hai cùng ngã xuống.
Vùi đầu vào hai khối đồ sộ, khẽ cử động, mềm mại và đầy co dãn là những gì Trác cảm nhận được, so với Tâm thì cường hơn nhiều lắm. Cảm ơn nhà phát hành, cảm ơn nhà sản xuất khi thiết kế độ chân thực thực đến mức này.
"Bốp"
Một cái đầu gối thúc vào bụng cắt đứt mạch suy nghĩ của Trác, đá hắn lăn qua bên cạnh.
Nhìn cô gái đứng dậy, Trác cười khổ, hèn gì mới rồi hắn nghe tiếng kêu có chút quen thuộc, đây không phải cô chị của Tâm sao. Đúng là Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, không, nên nói tránh vỏ dưa gặp vỏ sầu riêng mới đúng, mà còn là vỏ sầu riêng già mới chết.
Khuôn mặt xinh đẹp của Yến đỏ lên, nhưng không phải đỏ vì xấu hổ mà vì tức giận. Buổi sáng thì bị sờ chân, buổi chiều nghiêm trọng hơn, bị sờ ngực, đối với người con gái mạnh mẽ và không mấy tiếp xúc với đàn ông như nàng thì đây là chuyện không thể chấp nhận được. Hơn nữa cả hai lần đều là hai gã đầu trọc, nếu tiếp tục là NPC thì cũng thôi, đằng này lần sau là người chơi, chưa nói tên này còn dám cọ xát bộ ngực của nàng nữa chứ. May mắn ở đây người qua lại không nhiều, không ai nhận ra Yến, nếu không nàng thật không biết dấu mặt mình vào đâu.
- Vừa rồi rất xin lỗi.
Trác đứng lên nói, thấy Yến không mấy thiện cảm nhìn hắn, vài lời muốn nói lên tới họng hắn đành nuốt xuống, bất kỳ cô gái nào gặp trường hợp tương tự cũng thế thôi, chuyện bình thường. Nhất là với những cô gái xinh đẹp như Yến thì điều đó càng hiển nhiên, Trác không lấy làm lạ.
Không thể không nói, biểu hiện của Yến bây giờ càng khiến nàng thêm hấp dẫn, Trác nhịn không được phải nhìn kỹ vài lần.
Nhìn gã trọc sau khi đứng dậy chỉ nói một câu xin lỗi, ánh mắt còn nhìn thẳng vào nàng không e ngại khiến Yến vô cùng phản cảm, may mắn trong mắt của hắn, Yến không thấy một tia dục vọng, ham muốn nào mà chỉ có thuần túy ưa thích, rất tự nhiên. Yến vì vậy cũng hơi bất ngờ, trong thâm tâm không khỏi đánh giá lại tên này.
- Anh dám lừa em!
Tâm chạy tới túm lấy áo trác, hầm hừ nói. Lần này nàng đã chú ý hơn, tránh sơ hở cho Trác được tiện nghi.
"Chết, mải ngắm cô chị quên mất cô em." Trác bừng tỉnh.
Thấy em gái mình có vẻ biết gã này, Yến ngạc nhiên, hỏi:
- Em biết hắn?
Thanh âm không che dấu ác cảm với Trác.
"Coi bộ triệt để gây thù với cô nàng này rồi." Trác xoa đầu.
Tâm nhìn chị, tay không buông áo Trác, sợ hắn chạy mất, trả lời:
- Người em nói với chị đó, Du Ảnh, một gã chuyên lừa đảo.
Yến bất ngờ, hóa ra gã này chính là người khiến em nàng cau cú suốt buổi sáng, cũng là người nhất thời đứng đầu bảng xếp hạng. Yến thật không dám tin, một gã ngoại trừ cặp mắt khá tự nhiên, thanh tịnh, còn lại vừa nhìn không khác mấy gã côn đồ ngoài đường lại là một cao thủ.
Nghe Tâm nói hắn như vậy, Trác chỉ biết cười khổ, không biết số hắn có khắc khoải gì hai chị em nhà này không mà sao vừa gặp đã không yên lành.
Tâm không nghe chị hỏi tiếp mới bắt đầu với Trác:
- Giờ không tha cho anh được, lừa em hai lần, còn không đáp lại tin nhắn của em, anh còn gì để nói không!
Trác nói ngay:
- Anh lừa em hai lần bao giờ?
- Anh còn chối, vừa rồi là một, buổi sáng thì giả làm người mới chơi qua mắt em không phải hai lần là gì, đứng đầu bảng xếp hạng mà thế.
Ặc, chỉ vậy mà bảo hắn không phải người mới chơi? Logic kiểu gì thế. Hắn hàng thật giá thật gà chíp game thực tế ảo chứ giỡn à.
Tâm kéo kéo áo Trác, yêu cầu:
- Không biết, anh trọc mau bồi thường cho em.
Bồi thường? Biết bồi cái gì đây, người mà tiện tay quăng nghìn xu như cô bé thì bồi thường cái gì mới vừa ý. Nhìn cô bé có chút nhõng nhẽo trong khi ánh mắt không dấu đi sự tinh quái, Trác hơi buồn cười. Mới gặp có hai lần nhưng hắn cũng khá thích cô bé, lúc nào cũng năng động, vui vẻ.
Đúng rồi, hắn vẫn còn thứ bồi thường được. Trác hỏi Tâm:
- Em cấp mấy rồi?
Tâm đáp:
- Cấp mười lăm rồi anh!
Ách, đã đoán trước cấp Tâm hẳn không thấp nhưng Trác không ngờ cô bé đạt tới cấp mười lăm, thuộc tốp đầu rồi còn gì, trình độ khá cao.
Trác nói:
- Vậy sáng mai em có chơi game không?
- Có anh!
- Khoảng bảy rưỡi em lên, anh sẽ bồi thường bằng cách dẫn em đi luyện cấp, bảo đảm tốc độ, được không?
Trác đưa ra đề nghị, với tấm bản đồ ẩn trong tay hắn tin tưởng không ai train quái luyện cấp nhanh hơn được.
Tâm thoáng suy nghĩ, tốc độ thăng cấp của nàng giờ đã rất nhanh, có thể nói gần đầu sever, tin tưởng anh trọc cũng biết điều này, vậy mà anh dám cam đoan khiến nàng lên cấp còn tốc độ, hơi khó tin. Kệ, quyết định tin tưởng anh trọc, Tâm gật đầu nói:
- Được rồi, em chờ tới sáng mai!
Thoả thuận xong, Trác đang chuẩn bị rời đi thì Yến ở bên cạnh bỗng lên tiếng:
- Sáng mai tôi có thể đi cùng không? Không phải tôi ham hố nơi luyện cấp của anh, tôi cần ở cạnh em gái tôi để bảo vệ nó.
Bảo vệ khỏi cái gì thì Yến ám chỉ rất rõ ràng, hơn nữa Yến không tin tưởng gã này có nơi nào luyện cấp nhanh hơn tốc độ luyện cấp hiện tại của nàng. Nhưng đây là việc của Tâm, quyết định là ở Tâm, nàng chỉ có thể nhắc nhở sau.
- Không sao, cô có thể đi cùng.
Trác không quá quan tâm nói, ám chỉ gì thì ám chỉ, hắn có làm gì đâu mà phải để ý.
- À, Yêu Hoa, em có thể cho anh một xu không?
Trác sực nhớ đến nhiệm vụ.
Lấy một xu đưa cho Trác, tò mò nhưng Tâm không hỏi.
Quả không sai, sau khi dùng xem tướng, chỉ cần đối tượng chấp nhận đưa tiền là được tính, Trác nhìn con số nhiệm vụ đã biến thành 1/10.
- Anh đang làm nhiệm vụ nên cần một xu của em.
Giải thích thoáng cho Tâm, sau đó Trác chia tay cô bé, hẹn sáng mai, còn hiện tại hắn phải tiếp tục nhiệm vụ của mình.
- Tâm, em có thấy gã này quen không?
Chờ Trác đi mất Yến mới hỏi.
Tâm đáp:
- Quen, em gặp anh ấy một lần rồi mà.
- Ý chị không phải lần đó, mà lần khác kia.
Yến lắc đầu, bước đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.