Chương 26: Trăn Năm Mang
lhunda
07/01/2014
Biết ngay mà, Trác ngã người nằm xuống, cảm nhận thoáng chút
ấm áp trong khu rừng âm u, lạnh lẽo này. Nếu nhiệm vụ chỉ là hái cỏ thì quá đơn
giản đi, tuy rằng trước đó yêu cầu người chơi phải tìm được vị trí cỏ mọc,
nhưng đó chưa phải điểm gây khó khăn, hóa ra con trăn này mới là mấu chốt.
Bật người dậy, vươn hai tay, Trác lên tiếng:
- Đi thôi anh.
- Chắc chắn chưa?
A Tứ hỏi xác định.
Trác hô:
- OK!
- OK!
Nghe có vẻ đầy khí thế, A Tứ hô lớn theo.
- OK là gì thế?
Rất nhanh, A Tứ đặt ra câu hỏi.
Ai, quên mất không phải NPC nào cũng biết tiếng Anh, Trác xoa đầu, chắc chỉ có mỗi lão đồ là khác biệt.
- Nó có nghĩa chấp nhận, đồng ý, giống như anh nói chữ được vậy thôi.
- Được?
A Tứ có vẻ hiểu.
- Được!
- OK!
Hô hai tiếng, A Tứ khoái trá cười lớn.
- Tôi thích từ này. OK!
Hô thêm một tiếng, A Tứ mới cảm thấy thỏa mãn.
- Gặp được cậu thật may mắn, Du Ảnh!
Có vẻ quan hệ giữa cả hai đã tiến thêm một bước, thái độ của A Tứ đối với Trác thân thiết hơn nhiều.
Kế tiếp, A Tứ dẫn Trác đi đến nơi có cỏ Mặn Tiêu, cũng là nơi ở của một con trăn.
- Tới rồi.
Đi khoảng mười phút, vẫn chưa hoàn toàn ra khỏi rừng, mà ngược lại, càng đi sương mù có vẻ càng dày đặc hơn, chợt A Tứ dừng lại nói.
Trước mặt Trác, cây cối đã thưa hơn, một bãi đầm khá lớn với từng mảng sương mù xám từ đó tỏa ra. Thỉnh thoảng còn thấy bong bóng lớn bong bóng nhỏ nổi lên mặt đầm. Nhìn qua có vẻ giống đầm nước sôi hơn là đầm lầy.
Đưa tay lên phía trước, A Tứ nghiêm trọng nói:
- Con trăn sắp xuất hiện.
"Ào"
A Tứ vừa dứt lời, từ dưới đầm lầy một bóng đen dài hơn ba mét dựng thẳng lên, sương mù bỗng chốc tản ra. Trác có thể nhìn rõ con trăn này.
Quái chữ lam - tinh anh, cấp hai mươi, Trăn Năm Mang.
"Bùm"
Ngã mạnh lên mặt đầm lầy, con trăn bắt đầu lượn quanh đầm.
Hình thể nó khá lớn, cái đầu chắc phải nửa mét, toàn thân dài ít nhất mười lăm mét. Trác nắm chặt cây roi, con quái này không dễ ăn, so với con sói tinh anh cấp hai mươi có vẻ còn khó chơi.
Nhưng khó chơi đến mấy Trác cũng phải chơi. Hít sâu một hơi, hắn rút ra hai tấm phù. Biết thế lúc ở thôn Trác mua thêm mấy chục bình máu vừa, chứ dùng bình máu nhỏ tăng máu không kịp.
Bởi vì là đầm lầy nên Trác không thể đánh, chỉ có thể chờ con trăn lên bờ, nhưng biết đến khi nào, chưa kể khả năng chết khi đối mặt với nó rất cao, Trác chau mày, hắn phải nghĩ cách.
Chợt A Tứ ngồi bên lúc này nói:
- Cậu định giết con trăn này thật hả?
Hơi ngạc nhiên thấy A Tứ chưa đi, bởi Trác chỉ nhờ A Tứ đưa đến chỗ có cỏ, xong xuôi A Tứ phải trở về mới đúng. Tạm bỏ qua, Trác đáp:
- Đúng vậy.
Nghe được Trác khẳng định, A Tứ hơi gãi bộ râu, nói:
- Con trăn này vô cùng lợi hại, để cậu đối mặt với nó rất nguy hiểm, tôi sẽ giúp cậu một tay.
"Hảo cảm của A Tứ với bạn tăng lên, có chấp nhận sự giúp đỡ của A Tứ?"
Trác bất ngờ, A Tứ tự nguyện giúp đỡ hắn, còn hệ thống vừa nhắc nhở hảo cảm tăng lên, hóa ra đây là lý do mà A Tứ không rời đi.
Vô cùng vui mừng, có ngốc đến mấy cũng không bỏ qua cơ hội này, Trác chấp nhận ngay.
Lập tức tên hiển thị trên đầu A Tứ có sự thay đổi, một cấp bậc hiện ra "Thợ săn A Tứ (Cấp 20)."
Cả người run run, trúng mánh, trúng mánh, Trác lặp lại liên tục. Không ngờ chỉ tán nhảm vài câu mà hắn thu được một gã giúp đỡ cường đại, thật quá sung sướng.
Phía sau Trác không quá xa, một thân ảnh núp sau gốc cây, là gã thích khách Ka được Đoạt Mệnh cử đi theo Trác. Ka cẩn thận nhắn tin về cho Đoạt Mệnh.
"Em gặp một con quái tinh anh cấp hai mươi, có vẻ là quái nhiệm vụ của người này."
Bên kia, vừa nhận được tin nhắn, Đoạt Mệnh thật sự vừa kinh hãi vừa bất ngờ, một mình solo với quái tinh anh cấp hai mươi, thực lực người này đến đâu vậy chứ, nhất là khi game mở chưa được bao lâu, dù có cao thủ che dấu đi chăng nữa đẳng cấp quá lắm cũng chỉ mười bảy mà thôi. Mà mới được chừng đó cấp đi khác nào nộp mạng.
"Xác nhận người này chỉ có một mình?"
Đoạt Mệnh nhắn hỏi ngay, hắn không thể tin tưởng điều này.
"Bên cạnh có thêm một gã NPC."
Hẳn là NPC hỗ trợ nhiệm vụ, nếu vậy còn hiểu được, chứ một mình solo quái tinh anh cấp hai mươi nghe quá dọa người.
"Cứ theo dõi tiếp."
Đoạt Mệnh dặn lại một câu, không có hành động gì. Bây giờ chưa phải thời cơ tiếp cận.
Bên này, giờ được A Tứ giúp đỡ, Trác dễ dàng định ra kế hoạch.
Bởi A Tứ chuyên dùng cung nên được sắp đặt bắn tỉa từ xa, còn Trác chịu trách nhiệm đánh bồi ở gần.
Qua hỏi thăm A Tứ, Trác biết thêm đặc tính của con trăn này, nó rất ít khi rời khỏi đầm nên không thể cho A Tứ bắn tên kéo thù hận dụ nó đi cho Trác chớp thời cơ nhảy qua hái cỏ, chỉ có thể đánh chết con trăn mà thôi. Tốc độ của con trăn không quá nhanh nhưng nếu ở trong phạm vi thân con trăn rướn tới thì cẩn thận chiếc đuôi của nó, quất rất nhanh. Đáng tiếc tầm bắn xa nhất của A Tứ vẫn nằm trong phạm vi này.
Nhưng vậy không phải không tốt, chỉ có nằm trong phạm vi tấn công của con trăn, A Tứ mới có thể khiến nó trườn lên bờ, dĩ nhiên nó không rời đầm hoàn toàn, lúc đó Trác mới có cơ hội tiếp cận, chứ con trăn cứ ru rú dưới đầm có nằm mơ Trác cũng không đánh được.
Phân công rõ ràng, cả hai chia ra, Trác hết sức nhẹ nhàng tiến gần cái đầm không để con trăn phát hiện, hơi chếch hướng A Tứ bắn tên, trườn sát mặt đất, chui vào một bụi cây sát đó. Cầm hai lá phù cùng cây roi sẵn sàng, Trác giơ tay, đó là ám hiệu bắt đầu.
"Vút"
Mũi tên bay tới, rất chuẩn xác cắm lên thân con trăn.
-467
"Ti"
"Phì!"
Bị mất máu, con trăn kêu lên một tiếng, cái đầu quay về phía A Tứ đang đứng, nó tức giận trườn lên. Thanh giá trị hp còn lại của con trăn cũng hiện ra "4533".
"Ầm"
Phần đuôi con trăn quất tới, rất nhanh, nhưng A Tứ đã kịp di chuyển. Con trăn kéo thân lại nhanh không thua gì lúc quất.
"Quất roi!"
-45
-52
-44
Con trăn vừa kéo về, Trác ngay lập tức đánh tới, dù đã gia tăng phù lửa tiếc rằng sát thương quá thấp chưa đủ thu lại thù hận cho A Tứ, con trăn cũng không thèm để ý đến Trác.
Đây là bước tiếp theo, luân phiên kéo thù hận. Đầu tiên cho A Tứ đánh trước, vì sát thương cao nhất nên thù hận con trăn sẽ dồn lên người A Tứ, lúc này Trác sẽ tận dụng cơ hội mà đánh. Đến khi nào thù hận bị Trác kéo lại thì A Tứ lại ra tay, cứ thế cứ thế.
Nhưng làm vậy đầy tính liều mạng, bởi sau khi bắn tên xong A Tứ không được rời đi quá phạm vi tấn công của con trăn, nếu quá phạm vi thù hận sẽ lập tức chuyển dời lên người Trác và hắn sẽ chết không kịp ngáp. Còn lúc con trăn tấn công A Tứ, chỉ cần sảy chân một chút, A Tứ cũng đi đời.
Với tốc độ quất đuôi nhanh như vậy mà Trác không kịp kéo lại thù hận thì A Tứ sẽ không thể né mãi được cuối cùng chết là cái chắc.
"Ầm"
Lần thứ ba quất đuôi, A Tứ có chút chật vật, hắn sắp không né kịp nữa rồi.
Trác cũng rất gấp, lực sát thương không đủ, chưa kể kỹ năng còn mất ba giây làm lạnh, không kịp.
Thân dưới con trăn kéo về, Trác giơ roi lên, lần này mà không đủ thì A Tứ sẽ trúng đòn, kỹ năng làm lạnh vừa xong. Đang định hết sức vung xuống bỗng Trác nhìn thấy phía trước thân con trăn có đạo khe hở.
Bật người dậy, vươn hai tay, Trác lên tiếng:
- Đi thôi anh.
- Chắc chắn chưa?
A Tứ hỏi xác định.
Trác hô:
- OK!
- OK!
Nghe có vẻ đầy khí thế, A Tứ hô lớn theo.
- OK là gì thế?
Rất nhanh, A Tứ đặt ra câu hỏi.
Ai, quên mất không phải NPC nào cũng biết tiếng Anh, Trác xoa đầu, chắc chỉ có mỗi lão đồ là khác biệt.
- Nó có nghĩa chấp nhận, đồng ý, giống như anh nói chữ được vậy thôi.
- Được?
A Tứ có vẻ hiểu.
- Được!
- OK!
Hô hai tiếng, A Tứ khoái trá cười lớn.
- Tôi thích từ này. OK!
Hô thêm một tiếng, A Tứ mới cảm thấy thỏa mãn.
- Gặp được cậu thật may mắn, Du Ảnh!
Có vẻ quan hệ giữa cả hai đã tiến thêm một bước, thái độ của A Tứ đối với Trác thân thiết hơn nhiều.
Kế tiếp, A Tứ dẫn Trác đi đến nơi có cỏ Mặn Tiêu, cũng là nơi ở của một con trăn.
- Tới rồi.
Đi khoảng mười phút, vẫn chưa hoàn toàn ra khỏi rừng, mà ngược lại, càng đi sương mù có vẻ càng dày đặc hơn, chợt A Tứ dừng lại nói.
Trước mặt Trác, cây cối đã thưa hơn, một bãi đầm khá lớn với từng mảng sương mù xám từ đó tỏa ra. Thỉnh thoảng còn thấy bong bóng lớn bong bóng nhỏ nổi lên mặt đầm. Nhìn qua có vẻ giống đầm nước sôi hơn là đầm lầy.
Đưa tay lên phía trước, A Tứ nghiêm trọng nói:
- Con trăn sắp xuất hiện.
"Ào"
A Tứ vừa dứt lời, từ dưới đầm lầy một bóng đen dài hơn ba mét dựng thẳng lên, sương mù bỗng chốc tản ra. Trác có thể nhìn rõ con trăn này.
Quái chữ lam - tinh anh, cấp hai mươi, Trăn Năm Mang.
"Bùm"
Ngã mạnh lên mặt đầm lầy, con trăn bắt đầu lượn quanh đầm.
Hình thể nó khá lớn, cái đầu chắc phải nửa mét, toàn thân dài ít nhất mười lăm mét. Trác nắm chặt cây roi, con quái này không dễ ăn, so với con sói tinh anh cấp hai mươi có vẻ còn khó chơi.
Nhưng khó chơi đến mấy Trác cũng phải chơi. Hít sâu một hơi, hắn rút ra hai tấm phù. Biết thế lúc ở thôn Trác mua thêm mấy chục bình máu vừa, chứ dùng bình máu nhỏ tăng máu không kịp.
Bởi vì là đầm lầy nên Trác không thể đánh, chỉ có thể chờ con trăn lên bờ, nhưng biết đến khi nào, chưa kể khả năng chết khi đối mặt với nó rất cao, Trác chau mày, hắn phải nghĩ cách.
Chợt A Tứ ngồi bên lúc này nói:
- Cậu định giết con trăn này thật hả?
Hơi ngạc nhiên thấy A Tứ chưa đi, bởi Trác chỉ nhờ A Tứ đưa đến chỗ có cỏ, xong xuôi A Tứ phải trở về mới đúng. Tạm bỏ qua, Trác đáp:
- Đúng vậy.
Nghe được Trác khẳng định, A Tứ hơi gãi bộ râu, nói:
- Con trăn này vô cùng lợi hại, để cậu đối mặt với nó rất nguy hiểm, tôi sẽ giúp cậu một tay.
"Hảo cảm của A Tứ với bạn tăng lên, có chấp nhận sự giúp đỡ của A Tứ?"
Trác bất ngờ, A Tứ tự nguyện giúp đỡ hắn, còn hệ thống vừa nhắc nhở hảo cảm tăng lên, hóa ra đây là lý do mà A Tứ không rời đi.
Vô cùng vui mừng, có ngốc đến mấy cũng không bỏ qua cơ hội này, Trác chấp nhận ngay.
Lập tức tên hiển thị trên đầu A Tứ có sự thay đổi, một cấp bậc hiện ra "Thợ săn A Tứ (Cấp 20)."
Cả người run run, trúng mánh, trúng mánh, Trác lặp lại liên tục. Không ngờ chỉ tán nhảm vài câu mà hắn thu được một gã giúp đỡ cường đại, thật quá sung sướng.
Phía sau Trác không quá xa, một thân ảnh núp sau gốc cây, là gã thích khách Ka được Đoạt Mệnh cử đi theo Trác. Ka cẩn thận nhắn tin về cho Đoạt Mệnh.
"Em gặp một con quái tinh anh cấp hai mươi, có vẻ là quái nhiệm vụ của người này."
Bên kia, vừa nhận được tin nhắn, Đoạt Mệnh thật sự vừa kinh hãi vừa bất ngờ, một mình solo với quái tinh anh cấp hai mươi, thực lực người này đến đâu vậy chứ, nhất là khi game mở chưa được bao lâu, dù có cao thủ che dấu đi chăng nữa đẳng cấp quá lắm cũng chỉ mười bảy mà thôi. Mà mới được chừng đó cấp đi khác nào nộp mạng.
"Xác nhận người này chỉ có một mình?"
Đoạt Mệnh nhắn hỏi ngay, hắn không thể tin tưởng điều này.
"Bên cạnh có thêm một gã NPC."
Hẳn là NPC hỗ trợ nhiệm vụ, nếu vậy còn hiểu được, chứ một mình solo quái tinh anh cấp hai mươi nghe quá dọa người.
"Cứ theo dõi tiếp."
Đoạt Mệnh dặn lại một câu, không có hành động gì. Bây giờ chưa phải thời cơ tiếp cận.
Bên này, giờ được A Tứ giúp đỡ, Trác dễ dàng định ra kế hoạch.
Bởi A Tứ chuyên dùng cung nên được sắp đặt bắn tỉa từ xa, còn Trác chịu trách nhiệm đánh bồi ở gần.
Qua hỏi thăm A Tứ, Trác biết thêm đặc tính của con trăn này, nó rất ít khi rời khỏi đầm nên không thể cho A Tứ bắn tên kéo thù hận dụ nó đi cho Trác chớp thời cơ nhảy qua hái cỏ, chỉ có thể đánh chết con trăn mà thôi. Tốc độ của con trăn không quá nhanh nhưng nếu ở trong phạm vi thân con trăn rướn tới thì cẩn thận chiếc đuôi của nó, quất rất nhanh. Đáng tiếc tầm bắn xa nhất của A Tứ vẫn nằm trong phạm vi này.
Nhưng vậy không phải không tốt, chỉ có nằm trong phạm vi tấn công của con trăn, A Tứ mới có thể khiến nó trườn lên bờ, dĩ nhiên nó không rời đầm hoàn toàn, lúc đó Trác mới có cơ hội tiếp cận, chứ con trăn cứ ru rú dưới đầm có nằm mơ Trác cũng không đánh được.
Phân công rõ ràng, cả hai chia ra, Trác hết sức nhẹ nhàng tiến gần cái đầm không để con trăn phát hiện, hơi chếch hướng A Tứ bắn tên, trườn sát mặt đất, chui vào một bụi cây sát đó. Cầm hai lá phù cùng cây roi sẵn sàng, Trác giơ tay, đó là ám hiệu bắt đầu.
"Vút"
Mũi tên bay tới, rất chuẩn xác cắm lên thân con trăn.
-467
"Ti"
"Phì!"
Bị mất máu, con trăn kêu lên một tiếng, cái đầu quay về phía A Tứ đang đứng, nó tức giận trườn lên. Thanh giá trị hp còn lại của con trăn cũng hiện ra "4533".
"Ầm"
Phần đuôi con trăn quất tới, rất nhanh, nhưng A Tứ đã kịp di chuyển. Con trăn kéo thân lại nhanh không thua gì lúc quất.
"Quất roi!"
-45
-52
-44
Con trăn vừa kéo về, Trác ngay lập tức đánh tới, dù đã gia tăng phù lửa tiếc rằng sát thương quá thấp chưa đủ thu lại thù hận cho A Tứ, con trăn cũng không thèm để ý đến Trác.
Đây là bước tiếp theo, luân phiên kéo thù hận. Đầu tiên cho A Tứ đánh trước, vì sát thương cao nhất nên thù hận con trăn sẽ dồn lên người A Tứ, lúc này Trác sẽ tận dụng cơ hội mà đánh. Đến khi nào thù hận bị Trác kéo lại thì A Tứ lại ra tay, cứ thế cứ thế.
Nhưng làm vậy đầy tính liều mạng, bởi sau khi bắn tên xong A Tứ không được rời đi quá phạm vi tấn công của con trăn, nếu quá phạm vi thù hận sẽ lập tức chuyển dời lên người Trác và hắn sẽ chết không kịp ngáp. Còn lúc con trăn tấn công A Tứ, chỉ cần sảy chân một chút, A Tứ cũng đi đời.
Với tốc độ quất đuôi nhanh như vậy mà Trác không kịp kéo lại thù hận thì A Tứ sẽ không thể né mãi được cuối cùng chết là cái chắc.
"Ầm"
Lần thứ ba quất đuôi, A Tứ có chút chật vật, hắn sắp không né kịp nữa rồi.
Trác cũng rất gấp, lực sát thương không đủ, chưa kể kỹ năng còn mất ba giây làm lạnh, không kịp.
Thân dưới con trăn kéo về, Trác giơ roi lên, lần này mà không đủ thì A Tứ sẽ trúng đòn, kỹ năng làm lạnh vừa xong. Đang định hết sức vung xuống bỗng Trác nhìn thấy phía trước thân con trăn có đạo khe hở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.