Chương 21: Cố Hiên Không Ngoan
Mưa Mùa Hạ
17/07/2024
Tráng nước xong, Trịnh Trí lấy chiếc khăn tắm to mềm mại thấm nước trên người Cố Hiên, sau đó bọc cô lại, đưa cô ra nhà tắm.
“Cố Hiên, hôm nay đi học con có nhớ ba không?”
Cố Hiên:….không có, chỉ có ám ảnh.
“Cố Hiên lạnh lùng quá! Ba thì lại rất nhớ Cố Hiên, đặc biệt là nơi này.” Trịnh Trí một tay ôm eo cô, đưa cô về phòng, tay còn lại nắm lấy chỗ kia của hắn, vẫy vẫy một chút.
Cố Hiên mím chặt môi, cơ thể hơi run lên.
“Cố Hiên về phòng giúp ba xử lý nó nhé.” Trịnh Trí cúi xuống, hôn nhẹ lên tóc cô, bước chân nhanh hơn, đưa cô về đến chiếc giường ngủ trong phòng cô, ấn cô ngồi xuống giường.
“Cố Hiên, ba đã tắm rửa sạch sẽ rồi, con thử ngửi xem, có phải rất thơm không?” Trịnh Trí đứng trước mặt Cố Hiên, giơ cự vật thô to cứng rắn đến trước mặt cô.
Khi vật kia chạm đến bên môi Cố Hiên, cô liền cảm thấy một trận buồn nôn, vội vàng quay mặt đi, ọe một cái.
Trịnh Trí không hài lòng, nhíu nhíu mày.
“Cố Hiên không ngoan!”
Cố Hiên sợ hãi quay mặt lại, nhìn vào mắt hắn, thấy trong đôi mắt kia ẩn chứa bất mãn.
Cô hoảng sợ rời tầm mắt nhìn xuống cự vật trước mặt mình, cô biết hậu quả của việc cô không nghe lời hắn, nhưng bản năng khiến cô nhìn đến cự vật này là muốn nôn.
Trịnh Trí thấy được biểu tình buồn nôn trên mặt cô, hắn thấy không thoải mái, nhưng cũng biết cô cần thêm thời gian để chấp nhận, liền từ bỏ ý định bảo cô liếm gậy thịt cho chính mình.
Hắn xoay người, đè cô xuống giường, hơi nóng phun lên cần cổ Cố Hiên, thân hình cứng rắn như thép ép xuống, bàn tay xoa nắn nơi bầu ngực mềm mại, đầy đặn của cô.
Đột nhiên, hắn chuyển thân mình, dùng hai tay nâng hai chân cô lên, gập lại trước người, để lộ ra động hoa hồng hồng xinh xắn giữa hai chân.
Cố Hiên hoảng hốt, vội la lên: “Ba…”
“Sao?” Trịnh Trí hỏi lại, trong lòng ẩn ẩn đã có chút không kiên nhẫn.
Cố Hiên thật cẩn thận mà xác nhận lại: “Ba đã hứa sẽ không cắm vào.”
Cô gái nhỏ thực biết cách làm mất hứng!
Trịnh Trí cười: “Nếu Cố Hiên ngoan, ba sẽ không cắm vào.”
Hắn cầm lấy cự vật, cọ xát qua lại nơi cửa động hoa của cô, “Vậy Cố Hiên đã ngoan chưa?”, nói xong, hắn đặt đầu cự vật trước cửa động hoa, đẩy một chút, tách hai cánh hoa ra, đặt đầu cự vật trước ngõ nhỏ.
Cố Hiên thấy rõ sự không hài lòng trong đôi mắt hắn, cô hoảng hốt, vội vàng gật đầu, nước mắt đã muốn trào ra, nhưng lại cố gắng ngăn lại, sợ người đàn ông trên người cô không vui.
Trịnh Trí dù đang bất mãn, nhưng cuối cùng vẫn rút cự vật ra khỏi cửa động, lật người Cố Hiên lại, đặt nó giữa khe mông của cô, thân hình áp sát xuống, ra sức chống đẩy. Cự vật ma sát lên xuống giữa khe mông, nóng rát.
Bàn tay Trịnh Trí luồn xuống một bên ngực đang bị đè ép xuống giường của Cố Hiên, xoa nắn đỉnh nhũ hoa.
Đỉnh nhũ hoa của Cố Hiên thực nhạy cảm, hắn vừa xoa nắn một chút đã cứng lên. Trịnh Trí như bị kích thích, càng đẩy người điên cuồng, mạnh mẽ hơn.
“A, Cố Hiên, Cố Hiên, Cố Hiên!” Từng tiếng gọi Cố Hiên tràn ngập khoái cảm, chất dịch trắng đục phun lên lưng cô.
Cơn kích tình qua đi, Trịnh Trí rũ người xuống nằm bên cạnh Cố Hiên, ôm cô vào lòng, cằm đặt lên trên đỉnh đầu cô, thở dốc.
“Cố Hiên, hôm nay đi học con có nhớ ba không?”
Cố Hiên:….không có, chỉ có ám ảnh.
“Cố Hiên lạnh lùng quá! Ba thì lại rất nhớ Cố Hiên, đặc biệt là nơi này.” Trịnh Trí một tay ôm eo cô, đưa cô về phòng, tay còn lại nắm lấy chỗ kia của hắn, vẫy vẫy một chút.
Cố Hiên mím chặt môi, cơ thể hơi run lên.
“Cố Hiên về phòng giúp ba xử lý nó nhé.” Trịnh Trí cúi xuống, hôn nhẹ lên tóc cô, bước chân nhanh hơn, đưa cô về đến chiếc giường ngủ trong phòng cô, ấn cô ngồi xuống giường.
“Cố Hiên, ba đã tắm rửa sạch sẽ rồi, con thử ngửi xem, có phải rất thơm không?” Trịnh Trí đứng trước mặt Cố Hiên, giơ cự vật thô to cứng rắn đến trước mặt cô.
Khi vật kia chạm đến bên môi Cố Hiên, cô liền cảm thấy một trận buồn nôn, vội vàng quay mặt đi, ọe một cái.
Trịnh Trí không hài lòng, nhíu nhíu mày.
“Cố Hiên không ngoan!”
Cố Hiên sợ hãi quay mặt lại, nhìn vào mắt hắn, thấy trong đôi mắt kia ẩn chứa bất mãn.
Cô hoảng sợ rời tầm mắt nhìn xuống cự vật trước mặt mình, cô biết hậu quả của việc cô không nghe lời hắn, nhưng bản năng khiến cô nhìn đến cự vật này là muốn nôn.
Trịnh Trí thấy được biểu tình buồn nôn trên mặt cô, hắn thấy không thoải mái, nhưng cũng biết cô cần thêm thời gian để chấp nhận, liền từ bỏ ý định bảo cô liếm gậy thịt cho chính mình.
Hắn xoay người, đè cô xuống giường, hơi nóng phun lên cần cổ Cố Hiên, thân hình cứng rắn như thép ép xuống, bàn tay xoa nắn nơi bầu ngực mềm mại, đầy đặn của cô.
Đột nhiên, hắn chuyển thân mình, dùng hai tay nâng hai chân cô lên, gập lại trước người, để lộ ra động hoa hồng hồng xinh xắn giữa hai chân.
Cố Hiên hoảng hốt, vội la lên: “Ba…”
“Sao?” Trịnh Trí hỏi lại, trong lòng ẩn ẩn đã có chút không kiên nhẫn.
Cố Hiên thật cẩn thận mà xác nhận lại: “Ba đã hứa sẽ không cắm vào.”
Cô gái nhỏ thực biết cách làm mất hứng!
Trịnh Trí cười: “Nếu Cố Hiên ngoan, ba sẽ không cắm vào.”
Hắn cầm lấy cự vật, cọ xát qua lại nơi cửa động hoa của cô, “Vậy Cố Hiên đã ngoan chưa?”, nói xong, hắn đặt đầu cự vật trước cửa động hoa, đẩy một chút, tách hai cánh hoa ra, đặt đầu cự vật trước ngõ nhỏ.
Cố Hiên thấy rõ sự không hài lòng trong đôi mắt hắn, cô hoảng hốt, vội vàng gật đầu, nước mắt đã muốn trào ra, nhưng lại cố gắng ngăn lại, sợ người đàn ông trên người cô không vui.
Trịnh Trí dù đang bất mãn, nhưng cuối cùng vẫn rút cự vật ra khỏi cửa động, lật người Cố Hiên lại, đặt nó giữa khe mông của cô, thân hình áp sát xuống, ra sức chống đẩy. Cự vật ma sát lên xuống giữa khe mông, nóng rát.
Bàn tay Trịnh Trí luồn xuống một bên ngực đang bị đè ép xuống giường của Cố Hiên, xoa nắn đỉnh nhũ hoa.
Đỉnh nhũ hoa của Cố Hiên thực nhạy cảm, hắn vừa xoa nắn một chút đã cứng lên. Trịnh Trí như bị kích thích, càng đẩy người điên cuồng, mạnh mẽ hơn.
“A, Cố Hiên, Cố Hiên, Cố Hiên!” Từng tiếng gọi Cố Hiên tràn ngập khoái cảm, chất dịch trắng đục phun lên lưng cô.
Cơn kích tình qua đi, Trịnh Trí rũ người xuống nằm bên cạnh Cố Hiên, ôm cô vào lòng, cằm đặt lên trên đỉnh đầu cô, thở dốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.