Chương 28: Đừng Di Chuyển
Mưa Mùa Hạ
19/07/2024
“Đừng di chuyển!” Trịnh Trí gằn giọng ra lệnh. Nếu cô còn di chuyển tay, hắn sẽ không chịu nổi.
Cố Hiên cứ giữ nguyên tay ở vị trí đó, ôm vào vật cứng rắn kia, không di chuyển lên xuống, cũng không xoa bóp, khuôn mặt cô đỏ như quả cà chua chín.
Trịnh Trí chỉ mím chặt môi, mắt nhìn thẳng đường, giữ vững tinh thần lái xe. Hắn cũng không dám bảo cô gái nhỏ làm thêm bất cứ động tác gì, nhưng cũng luyến tiếc cô rút tay về.
Khi nhìn thấy đã đến gần tòa chung cư, Cố Hiên vội vàng rút tay ra, sau đó kéo khóa quần lên cho Trịnh Trí, miệng hấp tấp nói: “Đã đến nơi rồi! Con kéo lên kẻo không may người khác…nhìn thấy.”
Trịnh Trí liếc cô một cái, cũng không nói gì, xe rất nhanh đi xuống hầm, đỗ vào chỗ, hai người bước xuống xe.
Trịnh Trí lại giống như hôm qua, một tay xách ba lô hộ Cố Hiên, một tay ôm hông cô đẩy về phía thang máy.
Vừa vào đến nhà, Trịnh Trị không cho Cố Hiên cơ hội đi về phòng trước, cánh cửa vừa đóng lại, hắn đã ôm lấy cô, hôn lên cần cổ trắng mịn, bàn tay nhanh chóng lần cởi cúc áo của cô.
“Cố Hiên, ba thực sự không nhịn nổi, hôm nay con đã làm ba muốn phát điên.”
Rất nhanh, quần áo của Cố Hiên đã bị Trịnh Trí cởi sạch, rơi đầy đất, cô bị hắn bế lên, đưa vào phòng ngủ, đặt lên giường.
Cố Hiên nằm trên giường, nhìn Trịnh Trí động tác nhanh nhẹn cởi cà vạt, áo sơ mi, đến chiếc quần âu, cuối cùng là quần sịp, cơ thể rắn chắc hiện ra dưới ánh đèn, đẹp như một pho tượng, cự vật hung mãnh ngẩng cao đầu, rung rung hưng phấn.
Tiếp đến, phần giường bên cạnh Cố Hiên lún xuống, Trịnh Trí đã nằm xuống bên cạnh cô, giơ hai tay, kéo cô nằm đến trên người hắn, sau đó tách hai chân cô dạng sang hai bên.
“Cố Hiên ngoan, hôn ba đi, như cách mọi ngày ba hôn con.”
Cả ngày hôm nay Cố Hiên đã làm xây dựng tâm lý cho chính mình, cô biết mấy việc này kiểu gì cũng sẽ đến, bởi vậy, khi Trịnh Trí nói ra yêu cầu, dù trong lòng có hơi run sợ, nhưng Cố Hiên cũng không đến mức hỏng mất như mấy ngày trước bị hắn cưỡng ép.
Cô nhìn sườn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn, khẽ mím môi một cái, nhắm mắt lại, rướn đầu lên, đặt lên má hắn một nụ hôn, sau đó, đôi môi ấm áp, mềm mại di chuyển dần dần đến tai, xuống cổ, ngực…
“A!” Trịnh Trí không nhịn được rên lên một tiếng nho nhỏ, đôi tay vuốt một cái dọc theo sống lưng cô gái, dừng ở bờ mông vểnh cao, tròn trịa.
Cố Hiên cảm nhận được bàn tay của hắn đang xoa nắn trên bờ mông của cô, sau đó luồn xuống khe tư mật kia, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, mát xa. Ngón tay hắn rất tà tính, vuốt ve rất có kỹ xảo, chẳng mấy chốc nơi tư mật kia của cô đã chảy ra một dòng mật nước ấm áp.
Ngón tay của Trịnh Trí càng thêm khéo léo, nhẹ nhàng đưa đẩy, cự vật dưới thân ngẩng cao, đâm thẳng vào bụng dưới của Cố Hiên.
Mật nước của cô càng lúc càng chảy nhiều, khiến cô không nhịn được mà xấu hổ, cô muốn khống chế để nó đừng chảy ra, nhưng cơ thể lại chỉ nghe theo bản năng nguyên thủy nhất.
Đến khi bàn tay của Trịnh Trí ướt đẫm vì mật nước, Cố Hiên cũng ẩn ẩn cảm thấy nơi sâu thẳm trong cơ thể như có thứ gì đó muốn trào ra, cô “ưm ư” một tiếng, tiết ra, thân thể xụi lơ, thoát lực, gục xuống trên người Trịnh Trí.
Thấy cô gái nhỏ đã đạt đến cao trào, Trịnh Trí liền xoay người, đè cô dưới thân, nâng hai chân cô lên, đặt cự vật giữa khe ẩm ướt kia, dùng sức kéo đẩy.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng rên đầy khoái cảm của hắn.
Sau khi chấp thuận thỏa thuận với Trịnh Trí, Cố Hiên tuy vẫn còn không thích hắn chạm vào người, nhưng cũng không đến mức quá bài xích như hôm qua. Cô ôm hai tay bên hông hắn, mắt nhắm chặt, nghe tiếng rên khoái cảm của hắn cùng tiếng nhóp nhép do cự vật kéo qua lại bên cửa khe, mặt trướng đến đỏ bừng, nơi nào đó bị hắn cọ xát qua không ngừng chảy mật nước.
Một lúc lâu sau, Trịnh Trí rốt cuộc cũng phóng thích ra ngoài, thỏa mãn nằm xuống bên cạnh cô, hôn lên bờ vai trần của cô.
“Chúng ta đi tắm rồi đi ăn cơm.”
Hắn vuốt phần tóc mai của cô sang bên tai, yêu chiều ghé sát vào mặt Cố Hiên nói.
Cố Hiên cứ giữ nguyên tay ở vị trí đó, ôm vào vật cứng rắn kia, không di chuyển lên xuống, cũng không xoa bóp, khuôn mặt cô đỏ như quả cà chua chín.
Trịnh Trí chỉ mím chặt môi, mắt nhìn thẳng đường, giữ vững tinh thần lái xe. Hắn cũng không dám bảo cô gái nhỏ làm thêm bất cứ động tác gì, nhưng cũng luyến tiếc cô rút tay về.
Khi nhìn thấy đã đến gần tòa chung cư, Cố Hiên vội vàng rút tay ra, sau đó kéo khóa quần lên cho Trịnh Trí, miệng hấp tấp nói: “Đã đến nơi rồi! Con kéo lên kẻo không may người khác…nhìn thấy.”
Trịnh Trí liếc cô một cái, cũng không nói gì, xe rất nhanh đi xuống hầm, đỗ vào chỗ, hai người bước xuống xe.
Trịnh Trí lại giống như hôm qua, một tay xách ba lô hộ Cố Hiên, một tay ôm hông cô đẩy về phía thang máy.
Vừa vào đến nhà, Trịnh Trị không cho Cố Hiên cơ hội đi về phòng trước, cánh cửa vừa đóng lại, hắn đã ôm lấy cô, hôn lên cần cổ trắng mịn, bàn tay nhanh chóng lần cởi cúc áo của cô.
“Cố Hiên, ba thực sự không nhịn nổi, hôm nay con đã làm ba muốn phát điên.”
Rất nhanh, quần áo của Cố Hiên đã bị Trịnh Trí cởi sạch, rơi đầy đất, cô bị hắn bế lên, đưa vào phòng ngủ, đặt lên giường.
Cố Hiên nằm trên giường, nhìn Trịnh Trí động tác nhanh nhẹn cởi cà vạt, áo sơ mi, đến chiếc quần âu, cuối cùng là quần sịp, cơ thể rắn chắc hiện ra dưới ánh đèn, đẹp như một pho tượng, cự vật hung mãnh ngẩng cao đầu, rung rung hưng phấn.
Tiếp đến, phần giường bên cạnh Cố Hiên lún xuống, Trịnh Trí đã nằm xuống bên cạnh cô, giơ hai tay, kéo cô nằm đến trên người hắn, sau đó tách hai chân cô dạng sang hai bên.
“Cố Hiên ngoan, hôn ba đi, như cách mọi ngày ba hôn con.”
Cả ngày hôm nay Cố Hiên đã làm xây dựng tâm lý cho chính mình, cô biết mấy việc này kiểu gì cũng sẽ đến, bởi vậy, khi Trịnh Trí nói ra yêu cầu, dù trong lòng có hơi run sợ, nhưng Cố Hiên cũng không đến mức hỏng mất như mấy ngày trước bị hắn cưỡng ép.
Cô nhìn sườn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn, khẽ mím môi một cái, nhắm mắt lại, rướn đầu lên, đặt lên má hắn một nụ hôn, sau đó, đôi môi ấm áp, mềm mại di chuyển dần dần đến tai, xuống cổ, ngực…
“A!” Trịnh Trí không nhịn được rên lên một tiếng nho nhỏ, đôi tay vuốt một cái dọc theo sống lưng cô gái, dừng ở bờ mông vểnh cao, tròn trịa.
Cố Hiên cảm nhận được bàn tay của hắn đang xoa nắn trên bờ mông của cô, sau đó luồn xuống khe tư mật kia, nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, mát xa. Ngón tay hắn rất tà tính, vuốt ve rất có kỹ xảo, chẳng mấy chốc nơi tư mật kia của cô đã chảy ra một dòng mật nước ấm áp.
Ngón tay của Trịnh Trí càng thêm khéo léo, nhẹ nhàng đưa đẩy, cự vật dưới thân ngẩng cao, đâm thẳng vào bụng dưới của Cố Hiên.
Mật nước của cô càng lúc càng chảy nhiều, khiến cô không nhịn được mà xấu hổ, cô muốn khống chế để nó đừng chảy ra, nhưng cơ thể lại chỉ nghe theo bản năng nguyên thủy nhất.
Đến khi bàn tay của Trịnh Trí ướt đẫm vì mật nước, Cố Hiên cũng ẩn ẩn cảm thấy nơi sâu thẳm trong cơ thể như có thứ gì đó muốn trào ra, cô “ưm ư” một tiếng, tiết ra, thân thể xụi lơ, thoát lực, gục xuống trên người Trịnh Trí.
Thấy cô gái nhỏ đã đạt đến cao trào, Trịnh Trí liền xoay người, đè cô dưới thân, nâng hai chân cô lên, đặt cự vật giữa khe ẩm ướt kia, dùng sức kéo đẩy.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng rên đầy khoái cảm của hắn.
Sau khi chấp thuận thỏa thuận với Trịnh Trí, Cố Hiên tuy vẫn còn không thích hắn chạm vào người, nhưng cũng không đến mức quá bài xích như hôm qua. Cô ôm hai tay bên hông hắn, mắt nhắm chặt, nghe tiếng rên khoái cảm của hắn cùng tiếng nhóp nhép do cự vật kéo qua lại bên cửa khe, mặt trướng đến đỏ bừng, nơi nào đó bị hắn cọ xát qua không ngừng chảy mật nước.
Một lúc lâu sau, Trịnh Trí rốt cuộc cũng phóng thích ra ngoài, thỏa mãn nằm xuống bên cạnh cô, hôn lên bờ vai trần của cô.
“Chúng ta đi tắm rồi đi ăn cơm.”
Hắn vuốt phần tóc mai của cô sang bên tai, yêu chiều ghé sát vào mặt Cố Hiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.