Chương 697: Đem đi luôn!
Xấu Tới Linh Hồn
05/02/2015
Đao chiêu đáng sợ của Hoàng Phủ Phấn đã bị phá giải, nét mặt hắn cổ quái nhìn Phong Vân Vô Ngân. Nét mặt ấy là sự pha trộn của chấn kinh, bất lực, tuyệt vọng và kinh hãi.
- Ngươi…ngươi lĩnh ngộ được Kiếm Thần Thời Gian trong truyền thuyết mà chỉ đỉnh cấp Chủ Thần, thậm chí Chí Cao Thần mới lĩnh ngộ được? Được…được, hôm nay Hoàng Phủ Phấn ta chết trong nhân vật như ngươi, ta cũng phục. Ngươi đúng là lợi hại, tiềm phục hấp thục tinh thần văn minh tín ngưỡng của cung điện Kiếm Thần. Vốn dĩ ta tưởng sáu phụ ta lợi dụng ngươi, nhưng không ngờ lại là ngược lại. Tâm kế thủ đoạn của ngươi đúng là thiên hạ đệ nhất, ta…ta phục rồi…
Hắn dứt lời..
Bùm!
Cả người hắn nổ tung thành trăm mạnh, Thần Vị Lệnh Bài cũng biến thành những đốm sáng.
Chết rồi!
- Hấp thụ!
Hoàng Phủ Phấn không muốn lãng phí thi thể quý giá của Hoàng Phủ Phấn, hắn lấy Phá Toái Chi Tâm ra hấp thụ hết.
Sau khi giết được Hoàng Phủ Phấn, Phong Vân Vô Ngân coi như đã làm xong một việc, ánh mắt chuyển sang mười vị Chủ Thần đang run rẩy.
Mấy người Xí Thiên lúc này quả thực coi Phong Vân Vô Ngân như ác ma.
Phong Vân Vô Ngân giết được Hoàng Phủ Phấn, đương nhiên cũng có thể giết họ với cùng cách như vậy.
Quá mất mặt! Quá đáng sợ! Đường đường là Chủ Thần vậy mà sinh tử lại nằm trong tay ột Trung Vị Thần…
Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân chỉ lướt qua họ một cái rồi nhìn về phía xa, nơi có mảnh vỡ thần khí.
- Hề hề, mảnh vỡ thần khí này lớn thật…
Phong Vân Vô Ngân không kìm được liếm môi.
- Không biết to hơn mảnh vỡ trước của ta bao nhiêu lần. Được được, của ta rồi!
Cuối cùng Phong Vân Vô Ngân đã dùng tới đại sát chiêu Kiếm Thần Thời Gian kích sát Hoàng Phủ Phấn! Trực tiếp dùng kiếm khí nghiền nát, thực sự quá nghịch thiên! Đồng thời còn hấp thụ hết thần cách, thân thể Chủ Thần đã nát vụn vào Phần Thiên lão nhân, luyện hoá thành bản nguyên thuần tuý, một phần chia cho yêu thai đã bị tổn hại nghiêm trọng.
Thật ra vừa rồi Phong Vân Vô Ngân giết được Hoàng Phủ Phấn cũng là nhờ trí thông minh...Trước tiên hắn giết năm nhi tử Chủ Thần của của Hoàng Phủ Phấn khiến hắn ta bạo nộ, cảm xúc mất kiểm soát, rồi xúi giục Xí Thiên thập đại chủ thần liên thủ công kích Hoàng Phủ Phấn khiến chúng lưỡng bại câu thương. Rồi Phong Vân Vô Ngân làm ngư ông đắc lợi. Đương nhiên, còn một phần nguyên nhân rất quan trọng đó là sựtan vỡ của Đao Kiếm Vị Diện, ở một mức độ nào đó đã làm giảm bớt thực lực của Hoàng Phủ Phấn.
Giờ đã đại công cáo thành, cũng coi như hoàn thành được di nguyện của những vị Kiếm Thần kia rồi. Lúc này Phong Vân Vô Ngân coi như không còn nợ nần gì ai nưuã.
Tâm cảnh hắn lúc này vô cùng nhẹ nhõm!
Thập đại Chủ Thần lúc này ngoài vẻ mặt kinh hoàng khi nhìn Phong Vân Vô Ngân ra, thân thể họ cũng đầy thương thế. Cũng chính vì trận quyết chiến vừa rồi với Hoàng Phủ Phấn, thập đại Chủ Thần bọn họ hứng chịu công kích mang tính huỷ diệt của Hoàng Phủ Phấn thương thế còn nghiêm trọng hơn cả Hoàng Phủ Phấn lúc nãy. Có vị Chủ Thần còn thổ huyết.
Vì thế, khi nhìn về Phong Vân Vô Ngân họ đều có vẻ sợ hãi, sợ Phong Vân Vô Ngân sẽ giết cả họ. Dù sao Phong Vân Vô Ngân cũng là kẻ ngoại lai, hơn nữa hắn ta một mình giết chết Hoàng Phủ Phấn, như thế cũng có thể giết bất cứ ai trong thập đại Chủ Thần. Khả năng can thiệp vào thời gian mà Phong Vân Vô Ngân vừa thi triển đúng là đại tuyệt chiêu không thể hoá giải!
Sát chiêu đáng sợ hơn cả Chủ Thần lực!
Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân căn bản không hứng thú gì với thập đại Chủ Thần, mà hắn để ý tới...mảnh vỡ thần khí kia!
Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân đã dung hợp một mảnh thần khí rồi.
Thứ mảnh vỡ thần khí này có thể dung hợp, tăng đẳng cấp cho Vị Diện, vô cùng nghịch thiên!
Hơn nữa, mảnh thần khí trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân quả thực chẳng là gì so với mảnh vỡ này vô cùng to lớn, giống như một mảnh đại lục bị lãng quên vậy.
Cổ khí vô cùng vô tận toả ra từ mảnh vỡ thần khí này tạo ra khu vực cổ xưa rộng lớn, thậm chí tạo ra cả Chủ Thần. Quá vĩ đại!
Vèo!
Phong Vân Vô Ngân bay khỏi Đao Kiếm Vị Diện và đứng trước mảnh vỡ thần khí .
Quá vĩ đại!
Trên mảnh thần khí cổ xưa khắc văn tự của thần, tuy bị khuyết nhiều chỗ nhưng thực sự là nền văn minh vĩ đại bị thất lạc. Là văn tự của thần để lại, văn tự của chí cao thần.
Khác với mảnh vỡ chí cao thần khí Phong Vân Vô Ngân luyện hoá trong linh hồn, mảnh vỡ thần khí lớn này toả ra cổ khí.
- Rốt cuộc cổ khí là gì?
Phong Vân Vô Ngân lấy ra Phá Thoái Chi Tâm hấp thụ một tia cổ khí, chậm rãi luyện hoá. Cuối cùng hắn phát hiện, cái gọi là cổ khí là một loại khí thể năng lượng đặc thù trong vũ trụ. Nhưng lượng cổ khí hắn hấp thụ không có giá trị mấy. Có lẽ vì huyết mạch bản thân hắn không thuộc về nơi này!
Lúc này thập đại Chủ Thần gần như tuyệt vọng kêu lên...
- Không! Hắn...hắn hình như đang nghiên cứu năng lượng bản nguyên của ta, mảnh vỡ thần khí...
Hành động hiện tại của Phong Vân Vô Ngân đủ để khiến những Chủ Thần này sụp đổ.
Dù gì thì mảnh vỡ thần khí đó cũng liên quan đến sự tồn vong của khu vực này.
Vì thế họ liều mạng bay tới vây Phong Vân Vô Ngân lại.
- Ồ? Chư vị Chủ Thần đại nhân muốn vây công ta sao?
Phong Vân Vô Ngân cười.
- Cái...cái này...ngươi đúng là rất cường đại, từ khí tức có thể thấy có lẽ ngươi đến từ Chí Cao Vị Diện, nếu không thì cũng không giết được Hoàng Phủ Phấn. Một Trung Vị Thần kích sát được một Chủ Thần, khả năng khiêu chiến vượt cấp này tuyệt đối yêu nghiệt. Bọn ta căn bản không phải đối thủ của ngươi. Vậy mong ngươi đừng tham lam bản nguyên của bọn ta.
Xí Thiên liều mình nói, lòng hắn vẫn thấp thỏm không yên, vì hắn biết nếu Phong Vân Vô Ngân ra tay thì chắc chắn hắn chỉ có chết mà thôi.
- Bản nguyên?
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười.
- Đúng vậy, mảnh vỡ thần khí này đúng là bản nguyên của bọn ta. Rất nhiều năm trước ở thời Viễn Cổ khu vực này vô cùng hoang tàn. Nhưng mảnh vỡ này đã rơi từ trên trời xuống, sinh ra cổ khí nuôi dưỡng mới khiến nơi đây ngày một thêm phát triển, tạo ra Chủ Thần Vị Diện. Bọn ta biết rõ, nếu không có mảnh vỡ thần khí này thì nơi đây mãi mãi không thể ngóc đầu lên được...Xin hãy cho bọn ta một con đương sống!
Xí Thiên khẩn cầu nói.
Chỉ là, tuy vẻ mặt hắn có phần tuyệt vọng nhưng vẫn có chút cảm thấy may mắn. Thực tế là mảnh vỡ thần khí này căn bản không thể nhỏ máu nhận chủ!
Đúng, mảnh vỡ thần khí này từ hồi xuất hiện đến giờ không biết đã bao lâu, cũng có lượng lớn cường giả trong khu vực cổ khí này từng định dùng cách nhỏ máu nhận chủ để chiếm lấy nó.
Thường thì những món thần khí bảo bối đều có thể dùng cách nhỏ máu nhận chủ để biến nó thành của mình, nhưng với mảnh vỡ thần khí này lại không được.
Máu nhỏ vào giống như muối bỏ bể vậy.
Rất nhiều người từng tử nhưng đều không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí này.
Cũng chính như thế mới duy trì được sự cân bằng ở khu vực này, nếu không thì đã xảy ra hỗn chiến lâu rồi.
Hoàng Phủ Phấn cũng tham vọng nâng cao thực lực đến đỉnh phong rồi tìm hiểu bí mật của mảnh vỡ thần khí.
- Ngươi…ngươi lĩnh ngộ được Kiếm Thần Thời Gian trong truyền thuyết mà chỉ đỉnh cấp Chủ Thần, thậm chí Chí Cao Thần mới lĩnh ngộ được? Được…được, hôm nay Hoàng Phủ Phấn ta chết trong nhân vật như ngươi, ta cũng phục. Ngươi đúng là lợi hại, tiềm phục hấp thục tinh thần văn minh tín ngưỡng của cung điện Kiếm Thần. Vốn dĩ ta tưởng sáu phụ ta lợi dụng ngươi, nhưng không ngờ lại là ngược lại. Tâm kế thủ đoạn của ngươi đúng là thiên hạ đệ nhất, ta…ta phục rồi…
Hắn dứt lời..
Bùm!
Cả người hắn nổ tung thành trăm mạnh, Thần Vị Lệnh Bài cũng biến thành những đốm sáng.
Chết rồi!
- Hấp thụ!
Hoàng Phủ Phấn không muốn lãng phí thi thể quý giá của Hoàng Phủ Phấn, hắn lấy Phá Toái Chi Tâm ra hấp thụ hết.
Sau khi giết được Hoàng Phủ Phấn, Phong Vân Vô Ngân coi như đã làm xong một việc, ánh mắt chuyển sang mười vị Chủ Thần đang run rẩy.
Mấy người Xí Thiên lúc này quả thực coi Phong Vân Vô Ngân như ác ma.
Phong Vân Vô Ngân giết được Hoàng Phủ Phấn, đương nhiên cũng có thể giết họ với cùng cách như vậy.
Quá mất mặt! Quá đáng sợ! Đường đường là Chủ Thần vậy mà sinh tử lại nằm trong tay ột Trung Vị Thần…
Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân chỉ lướt qua họ một cái rồi nhìn về phía xa, nơi có mảnh vỡ thần khí.
- Hề hề, mảnh vỡ thần khí này lớn thật…
Phong Vân Vô Ngân không kìm được liếm môi.
- Không biết to hơn mảnh vỡ trước của ta bao nhiêu lần. Được được, của ta rồi!
Cuối cùng Phong Vân Vô Ngân đã dùng tới đại sát chiêu Kiếm Thần Thời Gian kích sát Hoàng Phủ Phấn! Trực tiếp dùng kiếm khí nghiền nát, thực sự quá nghịch thiên! Đồng thời còn hấp thụ hết thần cách, thân thể Chủ Thần đã nát vụn vào Phần Thiên lão nhân, luyện hoá thành bản nguyên thuần tuý, một phần chia cho yêu thai đã bị tổn hại nghiêm trọng.
Thật ra vừa rồi Phong Vân Vô Ngân giết được Hoàng Phủ Phấn cũng là nhờ trí thông minh...Trước tiên hắn giết năm nhi tử Chủ Thần của của Hoàng Phủ Phấn khiến hắn ta bạo nộ, cảm xúc mất kiểm soát, rồi xúi giục Xí Thiên thập đại chủ thần liên thủ công kích Hoàng Phủ Phấn khiến chúng lưỡng bại câu thương. Rồi Phong Vân Vô Ngân làm ngư ông đắc lợi. Đương nhiên, còn một phần nguyên nhân rất quan trọng đó là sựtan vỡ của Đao Kiếm Vị Diện, ở một mức độ nào đó đã làm giảm bớt thực lực của Hoàng Phủ Phấn.
Giờ đã đại công cáo thành, cũng coi như hoàn thành được di nguyện của những vị Kiếm Thần kia rồi. Lúc này Phong Vân Vô Ngân coi như không còn nợ nần gì ai nưuã.
Tâm cảnh hắn lúc này vô cùng nhẹ nhõm!
Thập đại Chủ Thần lúc này ngoài vẻ mặt kinh hoàng khi nhìn Phong Vân Vô Ngân ra, thân thể họ cũng đầy thương thế. Cũng chính vì trận quyết chiến vừa rồi với Hoàng Phủ Phấn, thập đại Chủ Thần bọn họ hứng chịu công kích mang tính huỷ diệt của Hoàng Phủ Phấn thương thế còn nghiêm trọng hơn cả Hoàng Phủ Phấn lúc nãy. Có vị Chủ Thần còn thổ huyết.
Vì thế, khi nhìn về Phong Vân Vô Ngân họ đều có vẻ sợ hãi, sợ Phong Vân Vô Ngân sẽ giết cả họ. Dù sao Phong Vân Vô Ngân cũng là kẻ ngoại lai, hơn nữa hắn ta một mình giết chết Hoàng Phủ Phấn, như thế cũng có thể giết bất cứ ai trong thập đại Chủ Thần. Khả năng can thiệp vào thời gian mà Phong Vân Vô Ngân vừa thi triển đúng là đại tuyệt chiêu không thể hoá giải!
Sát chiêu đáng sợ hơn cả Chủ Thần lực!
Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân căn bản không hứng thú gì với thập đại Chủ Thần, mà hắn để ý tới...mảnh vỡ thần khí kia!
Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân đã dung hợp một mảnh thần khí rồi.
Thứ mảnh vỡ thần khí này có thể dung hợp, tăng đẳng cấp cho Vị Diện, vô cùng nghịch thiên!
Hơn nữa, mảnh thần khí trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân quả thực chẳng là gì so với mảnh vỡ này vô cùng to lớn, giống như một mảnh đại lục bị lãng quên vậy.
Cổ khí vô cùng vô tận toả ra từ mảnh vỡ thần khí này tạo ra khu vực cổ xưa rộng lớn, thậm chí tạo ra cả Chủ Thần. Quá vĩ đại!
Vèo!
Phong Vân Vô Ngân bay khỏi Đao Kiếm Vị Diện và đứng trước mảnh vỡ thần khí .
Quá vĩ đại!
Trên mảnh thần khí cổ xưa khắc văn tự của thần, tuy bị khuyết nhiều chỗ nhưng thực sự là nền văn minh vĩ đại bị thất lạc. Là văn tự của thần để lại, văn tự của chí cao thần.
Khác với mảnh vỡ chí cao thần khí Phong Vân Vô Ngân luyện hoá trong linh hồn, mảnh vỡ thần khí lớn này toả ra cổ khí.
- Rốt cuộc cổ khí là gì?
Phong Vân Vô Ngân lấy ra Phá Thoái Chi Tâm hấp thụ một tia cổ khí, chậm rãi luyện hoá. Cuối cùng hắn phát hiện, cái gọi là cổ khí là một loại khí thể năng lượng đặc thù trong vũ trụ. Nhưng lượng cổ khí hắn hấp thụ không có giá trị mấy. Có lẽ vì huyết mạch bản thân hắn không thuộc về nơi này!
Lúc này thập đại Chủ Thần gần như tuyệt vọng kêu lên...
- Không! Hắn...hắn hình như đang nghiên cứu năng lượng bản nguyên của ta, mảnh vỡ thần khí...
Hành động hiện tại của Phong Vân Vô Ngân đủ để khiến những Chủ Thần này sụp đổ.
Dù gì thì mảnh vỡ thần khí đó cũng liên quan đến sự tồn vong của khu vực này.
Vì thế họ liều mạng bay tới vây Phong Vân Vô Ngân lại.
- Ồ? Chư vị Chủ Thần đại nhân muốn vây công ta sao?
Phong Vân Vô Ngân cười.
- Cái...cái này...ngươi đúng là rất cường đại, từ khí tức có thể thấy có lẽ ngươi đến từ Chí Cao Vị Diện, nếu không thì cũng không giết được Hoàng Phủ Phấn. Một Trung Vị Thần kích sát được một Chủ Thần, khả năng khiêu chiến vượt cấp này tuyệt đối yêu nghiệt. Bọn ta căn bản không phải đối thủ của ngươi. Vậy mong ngươi đừng tham lam bản nguyên của bọn ta.
Xí Thiên liều mình nói, lòng hắn vẫn thấp thỏm không yên, vì hắn biết nếu Phong Vân Vô Ngân ra tay thì chắc chắn hắn chỉ có chết mà thôi.
- Bản nguyên?
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười.
- Đúng vậy, mảnh vỡ thần khí này đúng là bản nguyên của bọn ta. Rất nhiều năm trước ở thời Viễn Cổ khu vực này vô cùng hoang tàn. Nhưng mảnh vỡ này đã rơi từ trên trời xuống, sinh ra cổ khí nuôi dưỡng mới khiến nơi đây ngày một thêm phát triển, tạo ra Chủ Thần Vị Diện. Bọn ta biết rõ, nếu không có mảnh vỡ thần khí này thì nơi đây mãi mãi không thể ngóc đầu lên được...Xin hãy cho bọn ta một con đương sống!
Xí Thiên khẩn cầu nói.
Chỉ là, tuy vẻ mặt hắn có phần tuyệt vọng nhưng vẫn có chút cảm thấy may mắn. Thực tế là mảnh vỡ thần khí này căn bản không thể nhỏ máu nhận chủ!
Đúng, mảnh vỡ thần khí này từ hồi xuất hiện đến giờ không biết đã bao lâu, cũng có lượng lớn cường giả trong khu vực cổ khí này từng định dùng cách nhỏ máu nhận chủ để chiếm lấy nó.
Thường thì những món thần khí bảo bối đều có thể dùng cách nhỏ máu nhận chủ để biến nó thành của mình, nhưng với mảnh vỡ thần khí này lại không được.
Máu nhỏ vào giống như muối bỏ bể vậy.
Rất nhiều người từng tử nhưng đều không thể luyện hoá được mảnh vỡ thần khí này.
Cũng chính như thế mới duy trì được sự cân bằng ở khu vực này, nếu không thì đã xảy ra hỗn chiến lâu rồi.
Hoàng Phủ Phấn cũng tham vọng nâng cao thực lực đến đỉnh phong rồi tìm hiểu bí mật của mảnh vỡ thần khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.