Chương 696: Giết Hoàng Phủ Phấn!
Xấu Tới Linh Hồn
05/02/2015
Phong Vân Vô Ngân cũng thật nhẫn tâm, tuyệt tình, ra tay một cái là giết cả năm đứa con Chủ Thần của Hoàng Phủ Phấn! Quá tàn khốc! Điều này có nghĩa là Hoàng Phủ Phấn sẽ tuyệt hậu! Đương nhiên Hoàng Phủ Phấn Chủ Thần vô địch vẫn có thể có con cái đời sau, nhưng giờ Đao Kiếm Vị Diện của hắn sắp bị huỷ diệt, dù hắn có sinh con khác thì cũng rất khó bồi dưỡng thành Chủ Thần.
Đúng vậy, cả Đao Kiếm Vị Diện sắp bị huỷ hoại rồi! Trước sự bạo nộ của Hoàng Phủ Phấn, đao khí Chủ Thần bắn ra dày đặc, mỗi đạo đao khí Chủ Thần đều bao hàm trong nó sức mạnh huỷ diệt chém khiến cả Đao Kiếm Vị Diện tơi tả.
Cả Đao Kiếm Vị Diện lúc này đã vỡ ra thành nhiều mảnh, sóng thần, núi lửa cuộn trào.
- Chết!
Hoàng Phủ Phấn bạo nộ, Chủ Thần lực và đao đạo đều được đẩy lên mức mạnh nhất, tiềm năng toàn thân phát huy tối đa.
Hắn muốn một mình giết cả Phong Vân Vô Ngân và thập đại Chủ Thần…
Tình hình lúc này bắt buộc phải quyết một trận tử chiến, Xí Thiên thập đại chru thần cũng vận sức mạnh toàn thân, thậm chí không tiếc tinh huyết liên thủ công kích về phía Hoàng Phủ Phấn.
- Liều đi, đồng quy vu tận!
Xí Thiên gầm lên.
Đao đạo của Hoàng Phủ Phấn và công kích do thập đại Chủ Thần liên thủ lao vào nhau…
Giống như hai viên tảng thiên thạch lao tới…
Huỷ diệt tất cả!
Bùm!
Không gian trong vòng vạn dặm đều vỡ vụng trước cú va chạm mạnh mẽ này.
Á!!!
Thập đại Chủ Thần đều bị đánh bật bay ra sau, tuy không chết nhưng cơ thể đầy vết đao chém tơi tả ko nỡ nhìn. Cổ Nguyệt Tiên Tử, Xí Địa Chủ Thần và hai Chủ Thần khác thậm chí cánh tay còn bị cắt đứt, máu tươi bắn ra tung toé.
- Hừ!
Hoàng Phủ Phấn cũng bị thương không nhẹ, cánh tay trái tan tành, nhưng toàn thân hắn đang cháy rực, hắn thiêu đốt Chủ Thần lực và sinh mệnh lực của bản thân để đổi lấy công kích lực.
Cổ khí dày đặc bao phủ quanh người Hoàng Phủ Phấn.
Hắn cười dữ dằn, giống như một ngọn núi sừng sững tiến lại về phía Phong Vân Vô Ngân. Mỗi bước đi đều khiến một khoảng không gian vỡ tan, bá khí sát khí bùng nổ. Hắn nghiến răng kèn kẹt chỉ hận không thể phanh thây Phong Vân Vô Ngân.
- Bản toạ muốn ăn ngươi từng miếng một!
Uy lực Chủ Thần của Hoàng Phủ Phấn khoá chặt lấy Phong Vân Vô Ngân. Giờ Phong Vân Vô Ngân chỉ cần động đậy một chút là lập tức sẽ bị vạn đạo đao quang công kích. Mỗi đạo đao quang đều được ảo hoá từ Chủ Thần lực, vô cùng lợi hại!
- Hửm? Đây chính là uy lực của Chủ Thần?
Xương cốt toàn thân Phong Vân Vô Ngân kêu lên răng rắc, da thịt cũng nổi sóng, biến dạng, cả người như ảnh dưới hồ, run lên không ngừng. Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân không hề hoảng loạn, hắn nhắm mắt lại như cảm nhận thứ uy lực Chủ Thần thật sự mà hắn chưa từng gặp.
Kiếm khí cuồng bạo trên lệnh bài dần thu về, nhưng đó dường như đang hoài thai một cơn giông tố đáng sợ…
Phong Vân Vô Ngân càng ngày càng cao thâm khó lường, người khác không thể nhìn thấu được.
- Ngươi phá huỷ quê hương của ta, giết con ta, ta phải ăn tươi nuốt sống ngươi! Ăn thịt ngươi, uống máu ngươi, lột da ngươi…Đồ đáng chết..
Hoàng Phủ Phấn lúc này đã hoàn toàn coi Phong Vân Vô Ngân là kẻ thù lớn nhất của mình.
Phụt phụt!
Vô số đạo Chủ Thần uy lực quất lên người Phong Vân Vô Ngân, đây vẫn chưa phải công kích của Hoàng Phủ Phấn mà chỉ là một số công kích gần như thực chất được hình thành từ uy lực của hắn. Công kích này có thể dễ dàng đè nát một tinh cầu.
Nhưng đứng trước thứ uy lực này, quanh người Phong Vân Vô Ngân bạo phát vô số ti lửa, cũng nhờ hắn có thể chất Chân Long, cộng với trong cơ thể có một trăm vạn Chân Long lực thì mới ko tan thành tro bụi.
- Hắn…hắn sao lại…lại đứng yên…hứng chịu uy lực của tên ma đầu Hoàng Phủ Phấn như vậy…
Mấy người Xí Thiên hoàn toàn sững sờ.
- Hơn nữa, nhục thể của hắn quá cường hãn…không giống như con người…đúng là quái thai…
Đột nhiên Phong Vân Vô Ngân mở mắt.
- Thì ra uy lực của Chủ Thần là như vậy. Ừm, quả nheien lợi hại, chỉ là uy lực đã khiến toàn thân ta như sắp phát nổ, may mà ta có bán bất tử thân. Ừm, được rồi, cảm nhận đủ rồi, nên hạ thủ với đao tu cuối cùng là ngươi rồi! Ha ha, các vị tiền bối kiếm tu, ta lấy di vật, bảo bối, thần cách của các vị, hứa với các vị sẽ đích thân giết Hoàng Phủ Phấn, nay ta thay các vị hoàn thành di nguyện, các vị dưới cửu tuyền hãy chứng kiến nhé!
Sát khí quanh người Phong Vân Vô Ngân bùng nổ!
- Hửm?
Hoàng Phủ Phấn cảm nhận được sự nguy hiểm chưa từng có ở Phong Vân Vô Ngân.
Hoàng Phủ Phấn từ trẻ đã trở thành anh hùng, cả đời không biết trải qua bao nhiêu trận chiến sinh tử thảm liệt. Trước khi hắn trở thành Chủ Thần về cơ bản ngày nào cũng trải qua chiến đấu. Trong đó có không ít trận chiến vượt cấp. Hắn cũng từng cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng hắn thề cộng tất cả những nguy cơ trước đây lại cũng không thể bằng thứ nguy hiểm hắn cảm nhận từàv lúc này.
- Grừ! Không thể nào, ngươi không thể nào uy hiếp được ta! Đã vậy, được, thiêu đốt thàn thể, một chiêu công kích mạnh nhất!
Hoàng Phủ Phấn cuối cùng vẫn tin vào trực giác của mình, thúc động Chủ Thần lực, cả người rực cháy, Lưu Ly Chủ Thần Lệnh Bài bắn ra một đạo tuyệt thế đao quang.
Đao này là Hoàng Phủ Phấn đã trả giá bằng tuổi thọ và thiên phú, sau chiêu này hắn phải tu dưỡng vài chục vạn năm mới hồi phục lại như cũ được.
Mấy người Xí Thiên biết rằng trước đòn này của Hoàng Phủ Phấn, họ chỉ có chết!
- Tên Trung Vị Thần kia tuy cổ quái nhưng hắn sắp chết rồi! Chẳng ai có thể chặn được chiêu này của Hoàng Phủ Phấn. Chúng ta không được thì tên kia cũng đừng hòng. Đao này quá bá đạo, Hoàng Phủ Phấn quả nhiên không hổ là cái thế kỳ tài…
Xí Thiên cũng phải khâm phục.
Thế nhưng.
- Chết! Hãy để thời gian của kiếm thần huỷ diệt tất cả! Vô thượng kiếm ý! Kiếm…Thần…Thời…Gian!
Từ trong phỉ thuý ngọc thạch lệnh bài trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, trong bản mệnh kiếm khí thần thông màu kim đó bạp phát một thứ ngôn ngữ cổ xưa và ngắn gọn.
Ngoài Phong Vân Vô Ngân ra không một ai nghe hiểu được.
Đây là ngôn ngữ của thần!
Ngôn ngữ của Kiếm Thần!
Uỳnh!
Kiếm thần thời gian bao trùm lấy Hoàng Phủ Phấn.
Mọi thứ đều ngừng lại!
Công kích, động tác của Hoàng Phủ Phấn tất cả đều ngừng lại. Ngay cả nét mặt dữ dằn của hắn, mọi vết nhăn trên mặt hắn cũng ngừng lại.
- Á!! Tên Trung Vị Thần kia can thiệp được vào thời gian. Đây là…đỉnh cấp Chủ Thần trong truyền thuyết, thậm chí Chí Cao Thần mới làm được. Thời gian là thứ một số thần cường đại nhất trong vũ trụ mới điều khiển được… Hắn chỉ là một Trung Vị Thần tại sao lại can thiệp được??
Mấy người Xí Thiên kêu lên như gặp quỷ.
Trong một giây!
Kiếm Thần Thời Gian của Phong Vân Vô Ngân chỉ khiến thời gian ngừng lại trong một giây.
Nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân thì đó là đủ rồi.
Vút vút vút!
Hàng tỷ đạo kiếm khí dày đặc xuyên qua cơ thể Hoàng Phủ Phấn, mỗi đạo kiếm khí đều là vạn kiếm quy nhất.
Hoàng Phủ Phấn lúc này rõ ràng sự phòng ngự là yếu nhất…
Một giây đi qua…
Đúng vậy, cả Đao Kiếm Vị Diện sắp bị huỷ hoại rồi! Trước sự bạo nộ của Hoàng Phủ Phấn, đao khí Chủ Thần bắn ra dày đặc, mỗi đạo đao khí Chủ Thần đều bao hàm trong nó sức mạnh huỷ diệt chém khiến cả Đao Kiếm Vị Diện tơi tả.
Cả Đao Kiếm Vị Diện lúc này đã vỡ ra thành nhiều mảnh, sóng thần, núi lửa cuộn trào.
- Chết!
Hoàng Phủ Phấn bạo nộ, Chủ Thần lực và đao đạo đều được đẩy lên mức mạnh nhất, tiềm năng toàn thân phát huy tối đa.
Hắn muốn một mình giết cả Phong Vân Vô Ngân và thập đại Chủ Thần…
Tình hình lúc này bắt buộc phải quyết một trận tử chiến, Xí Thiên thập đại chru thần cũng vận sức mạnh toàn thân, thậm chí không tiếc tinh huyết liên thủ công kích về phía Hoàng Phủ Phấn.
- Liều đi, đồng quy vu tận!
Xí Thiên gầm lên.
Đao đạo của Hoàng Phủ Phấn và công kích do thập đại Chủ Thần liên thủ lao vào nhau…
Giống như hai viên tảng thiên thạch lao tới…
Huỷ diệt tất cả!
Bùm!
Không gian trong vòng vạn dặm đều vỡ vụng trước cú va chạm mạnh mẽ này.
Á!!!
Thập đại Chủ Thần đều bị đánh bật bay ra sau, tuy không chết nhưng cơ thể đầy vết đao chém tơi tả ko nỡ nhìn. Cổ Nguyệt Tiên Tử, Xí Địa Chủ Thần và hai Chủ Thần khác thậm chí cánh tay còn bị cắt đứt, máu tươi bắn ra tung toé.
- Hừ!
Hoàng Phủ Phấn cũng bị thương không nhẹ, cánh tay trái tan tành, nhưng toàn thân hắn đang cháy rực, hắn thiêu đốt Chủ Thần lực và sinh mệnh lực của bản thân để đổi lấy công kích lực.
Cổ khí dày đặc bao phủ quanh người Hoàng Phủ Phấn.
Hắn cười dữ dằn, giống như một ngọn núi sừng sững tiến lại về phía Phong Vân Vô Ngân. Mỗi bước đi đều khiến một khoảng không gian vỡ tan, bá khí sát khí bùng nổ. Hắn nghiến răng kèn kẹt chỉ hận không thể phanh thây Phong Vân Vô Ngân.
- Bản toạ muốn ăn ngươi từng miếng một!
Uy lực Chủ Thần của Hoàng Phủ Phấn khoá chặt lấy Phong Vân Vô Ngân. Giờ Phong Vân Vô Ngân chỉ cần động đậy một chút là lập tức sẽ bị vạn đạo đao quang công kích. Mỗi đạo đao quang đều được ảo hoá từ Chủ Thần lực, vô cùng lợi hại!
- Hửm? Đây chính là uy lực của Chủ Thần?
Xương cốt toàn thân Phong Vân Vô Ngân kêu lên răng rắc, da thịt cũng nổi sóng, biến dạng, cả người như ảnh dưới hồ, run lên không ngừng. Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân không hề hoảng loạn, hắn nhắm mắt lại như cảm nhận thứ uy lực Chủ Thần thật sự mà hắn chưa từng gặp.
Kiếm khí cuồng bạo trên lệnh bài dần thu về, nhưng đó dường như đang hoài thai một cơn giông tố đáng sợ…
Phong Vân Vô Ngân càng ngày càng cao thâm khó lường, người khác không thể nhìn thấu được.
- Ngươi phá huỷ quê hương của ta, giết con ta, ta phải ăn tươi nuốt sống ngươi! Ăn thịt ngươi, uống máu ngươi, lột da ngươi…Đồ đáng chết..
Hoàng Phủ Phấn lúc này đã hoàn toàn coi Phong Vân Vô Ngân là kẻ thù lớn nhất của mình.
Phụt phụt!
Vô số đạo Chủ Thần uy lực quất lên người Phong Vân Vô Ngân, đây vẫn chưa phải công kích của Hoàng Phủ Phấn mà chỉ là một số công kích gần như thực chất được hình thành từ uy lực của hắn. Công kích này có thể dễ dàng đè nát một tinh cầu.
Nhưng đứng trước thứ uy lực này, quanh người Phong Vân Vô Ngân bạo phát vô số ti lửa, cũng nhờ hắn có thể chất Chân Long, cộng với trong cơ thể có một trăm vạn Chân Long lực thì mới ko tan thành tro bụi.
- Hắn…hắn sao lại…lại đứng yên…hứng chịu uy lực của tên ma đầu Hoàng Phủ Phấn như vậy…
Mấy người Xí Thiên hoàn toàn sững sờ.
- Hơn nữa, nhục thể của hắn quá cường hãn…không giống như con người…đúng là quái thai…
Đột nhiên Phong Vân Vô Ngân mở mắt.
- Thì ra uy lực của Chủ Thần là như vậy. Ừm, quả nheien lợi hại, chỉ là uy lực đã khiến toàn thân ta như sắp phát nổ, may mà ta có bán bất tử thân. Ừm, được rồi, cảm nhận đủ rồi, nên hạ thủ với đao tu cuối cùng là ngươi rồi! Ha ha, các vị tiền bối kiếm tu, ta lấy di vật, bảo bối, thần cách của các vị, hứa với các vị sẽ đích thân giết Hoàng Phủ Phấn, nay ta thay các vị hoàn thành di nguyện, các vị dưới cửu tuyền hãy chứng kiến nhé!
Sát khí quanh người Phong Vân Vô Ngân bùng nổ!
- Hửm?
Hoàng Phủ Phấn cảm nhận được sự nguy hiểm chưa từng có ở Phong Vân Vô Ngân.
Hoàng Phủ Phấn từ trẻ đã trở thành anh hùng, cả đời không biết trải qua bao nhiêu trận chiến sinh tử thảm liệt. Trước khi hắn trở thành Chủ Thần về cơ bản ngày nào cũng trải qua chiến đấu. Trong đó có không ít trận chiến vượt cấp. Hắn cũng từng cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng hắn thề cộng tất cả những nguy cơ trước đây lại cũng không thể bằng thứ nguy hiểm hắn cảm nhận từàv lúc này.
- Grừ! Không thể nào, ngươi không thể nào uy hiếp được ta! Đã vậy, được, thiêu đốt thàn thể, một chiêu công kích mạnh nhất!
Hoàng Phủ Phấn cuối cùng vẫn tin vào trực giác của mình, thúc động Chủ Thần lực, cả người rực cháy, Lưu Ly Chủ Thần Lệnh Bài bắn ra một đạo tuyệt thế đao quang.
Đao này là Hoàng Phủ Phấn đã trả giá bằng tuổi thọ và thiên phú, sau chiêu này hắn phải tu dưỡng vài chục vạn năm mới hồi phục lại như cũ được.
Mấy người Xí Thiên biết rằng trước đòn này của Hoàng Phủ Phấn, họ chỉ có chết!
- Tên Trung Vị Thần kia tuy cổ quái nhưng hắn sắp chết rồi! Chẳng ai có thể chặn được chiêu này của Hoàng Phủ Phấn. Chúng ta không được thì tên kia cũng đừng hòng. Đao này quá bá đạo, Hoàng Phủ Phấn quả nhiên không hổ là cái thế kỳ tài…
Xí Thiên cũng phải khâm phục.
Thế nhưng.
- Chết! Hãy để thời gian của kiếm thần huỷ diệt tất cả! Vô thượng kiếm ý! Kiếm…Thần…Thời…Gian!
Từ trong phỉ thuý ngọc thạch lệnh bài trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, trong bản mệnh kiếm khí thần thông màu kim đó bạp phát một thứ ngôn ngữ cổ xưa và ngắn gọn.
Ngoài Phong Vân Vô Ngân ra không một ai nghe hiểu được.
Đây là ngôn ngữ của thần!
Ngôn ngữ của Kiếm Thần!
Uỳnh!
Kiếm thần thời gian bao trùm lấy Hoàng Phủ Phấn.
Mọi thứ đều ngừng lại!
Công kích, động tác của Hoàng Phủ Phấn tất cả đều ngừng lại. Ngay cả nét mặt dữ dằn của hắn, mọi vết nhăn trên mặt hắn cũng ngừng lại.
- Á!! Tên Trung Vị Thần kia can thiệp được vào thời gian. Đây là…đỉnh cấp Chủ Thần trong truyền thuyết, thậm chí Chí Cao Thần mới làm được. Thời gian là thứ một số thần cường đại nhất trong vũ trụ mới điều khiển được… Hắn chỉ là một Trung Vị Thần tại sao lại can thiệp được??
Mấy người Xí Thiên kêu lên như gặp quỷ.
Trong một giây!
Kiếm Thần Thời Gian của Phong Vân Vô Ngân chỉ khiến thời gian ngừng lại trong một giây.
Nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân thì đó là đủ rồi.
Vút vút vút!
Hàng tỷ đạo kiếm khí dày đặc xuyên qua cơ thể Hoàng Phủ Phấn, mỗi đạo kiếm khí đều là vạn kiếm quy nhất.
Hoàng Phủ Phấn lúc này rõ ràng sự phòng ngự là yếu nhất…
Một giây đi qua…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.