Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu
Chương 55: Đánh nhau (ngoại truyện 2)
Thẩm Hạ
23/07/2024
Sở Tần vì cướp người mà không ngần ngại gây hấn với nhân vật không nên đụng, cung nữ sợ hãi ngừng xe ngựa lại, Tửu Hy biết ngay có chuyện lập tức vén rèm bảo:"Vào đây, ằm đứa trẻ này chăm sóc một chút, ta quay lại ngay"
Cung nữ liền trở vào, lần này thứ nàng rút ra không phải là Cố Vân Đao mà là Thanh Nguyệt Kiếm, lưỡi kiếm sắt bén, chém đâu chết đó, Sở Tần hơi run rồi, tưởng bình thường không ngờ lại chực tiếp rút ra cả thanh bảo kiếm mà Thiên Đế Vân Thiên hay dùng. Xử lí xong Hắc Y Nhân, nàng lao thẳng đến chỗ Sở Tần chém hắn bị thương rồi gẵn giọng bảo:"Ta đã nhắc nhở chừa mạng cho ngươi rồi ngươi lại không muốn giữ mạng, ngươi muốn cướp đứa bé đó thì cứ đánh thắng ta trước đi đã"
Sở Tần giơ tay đầu hàng, hắn nói:"Ta đánh không lại ngươi đâu, đi đi"
Tửu Hy cúi người ghé sát tai hắn nói:"Ngươi cứ chờ đó"
Nói xong liền xoay người rời đi ngay, xe ngựa về đến hoàng cung, tiểu hài tử liền được hế vào trong Uyến Nghi Điện bên trong có kết giới chắc chắn, nàng nói:"Ố yên trong điện, không được cho phép ai lại gần đứa trẻ kể cả hắn. Chăm sóc cho tốt, lát nữa ta quay lại"
Nàng đến địa phận Quỷ giới, đặt chân vào địa bàn của Sở Tần, hắn là Quỷ Vương số bảy trong số mười bốn Quỷ Vương còn lại. Nàng rút kiếm ra trực tiếp huyết tẩy nơi ấy, xác chết khắp nơi máu me lênh láng, nàng cầm theo chiếc ô đỏ, vận một thân hồng y, đeo đôi giày đỏ, bước qua những vũng máu tiến đến nơi ở của Quỷ Vương, hắn đang dưỡng thương, nàng đẩy cửa ra rồi cười chào hỏi:"Sở Tần ngươi vẫn khoẻ vẫn ung dung ấy nhỉ"
Đối phương tức thì run lên lùi về sau hỏi:"Ngươi ở đây làm gì?"
Tửu Hy mỉm cười bảo:"Đến tặng quà"
Nói rồi nàng vương tay lên, một khung kính trong suốt xuất hiện phát lại cảnh nàng huyết tẩy cả địa bàn của hắn không sót kẻ nào cả, Sở Tần giờ biết sợ rồi, Tửu Hy ngỏ lời:"Ta giết ngươi nhé?"
Nghe nàng nói hắn tức thì đáp:"Đừng giết ta đừng giết ta"
Nàng vung kiếm một cái, vết thương mới chồng lên vết thương cũ, mảnh băng trắng liền thấm đẫm máu tươi. Sở Tần hét lên:"Cố Tửu Hy, ngươi điên rồi"
Tửu Hy liền bảo:"Đúng rồi, ta điên rồi, kể từ cái ngày mà phụ vương ta bị hại chết phụ đế ta theo kế ước mà chết theo, đế vị và vương vị của hai huynh trưởng bị hai kẻ khốn cướp mất còn khiến cho huynh đệ tỷ muội bọn ta lưu lạc khắp nơi sống không bằng chết, chơi xấu hại ta bị thương nặng ném ta xuống Tru Tiên Đài giết người ta yêu năm lần bảy lượt, lần đầu giết ngay trước mắt ta lần sau thì ta còn chưa tìm thấy thì y đã bị giết hơn nữa hồn còn không thấy, mãi mà ta mới tìm thấy y nhưng y lại mất trí nhớ, ta đưa y đi đầu thai giữ kí ức cho y đưa y về bên cạnh ta mắc cái gì tên khốn nhà ngươi xuất hiện? Ngươi muốn làm gì y? Ngươi muốn bắt y rời khỏi ta? Lũ khốn nạn các ngươi khiến ta từ đứa trẻ hạnh phúc trở nên như ngày hôm nay giờ lại mắng ta điên"
Nàng hét lên:"Đúng ta chính là điên rồi, chính các ngươi khiến ta điên như ngày hôm nay, có vừa ý không?"
Sở Tần sững người, nàng thu kiếm xoay người bảo:"Tha mạng cho ngươi đấy, lần sau ngay trước mắt ta còn làm chuyện ta tương tự thì ta giết ngươi"
Tửu Hy quay lại Uyễn Nghi Điện, cung nữ đang ôm tiếu Nguyệt trong lòng, thấy y liền nói:"Điện hạ, lúc nãy phò mã gia đến, bắt nô tì đưa người"
Tửu Hy khẽ gật đầu rồi nói:"Hắn nghĩ ta sẽ vứt bỏ hắn thôi, đừng lo lắng, chăm sóc y đi, ta đi an ủi hắn"
Nàng mở cửa bước vào một căn phòng, nam tử ngày trước liền nhanh chóng lao đến ôm lấy nàng, Tửu Hy hôn nhẹ lên má hắn nhẹ giọng an ủi."Đừng lo lắng, nàng chỉ xem ta là muội muội, ta vẫn là muội muội nàng, ngươi gả cho ta rồi ta mãi là của ngươi không đuổi ngươi đi cũng không vì nàng gây khó dễ ngươi, ngoãn đừng giận dỗi ta đấy nhé"
Nam tử ấy khẽ gật đầu, nàng nói:"Không phải tự nhiên bảo ngươi dọn đến phòng ta, ngươi ngủ cùng ta nàng ngủ mình nàng, hiểu rồi chứ?"
Đối phương khẽ gật đầu hỏi:"Nàng thật sự vĩnh viễn không bao giờ rời bỏ ta sao?"
Tửu Hy liền đáp:"Yên tâm, nếu ngươi và y có xích mích ta, ai đúng ai sai ta đều biết rõ, ta chỉ đứng về phía người đúng nên ngươi không được gây xích mích với y, tính y ta hiểu y cũng không gây chuyện với ngươi càng không vì sự chú ý của ta mà gây chuyện, y biết ngươi gả cho ta làm chính thất mà"
Nam tử ấy liền gật gật đầu ngoan ngoãn nghe lời nàng. Tửu Hy liền bảo:"Đợi vài ngày nữa ta mang y và ngươi về
Vân Phong Phái sống, để y bái sư, y cứu ta một mạng vì ta mà chết nhiều lần đổi lại sau này ta bảo vệ cả y và ngươi, ngươi không được vì y mà ghen đâu đấy"
Đối phương vẫn ngoan ngoãn gật đầu nghe lời.
Cung nữ liền trở vào, lần này thứ nàng rút ra không phải là Cố Vân Đao mà là Thanh Nguyệt Kiếm, lưỡi kiếm sắt bén, chém đâu chết đó, Sở Tần hơi run rồi, tưởng bình thường không ngờ lại chực tiếp rút ra cả thanh bảo kiếm mà Thiên Đế Vân Thiên hay dùng. Xử lí xong Hắc Y Nhân, nàng lao thẳng đến chỗ Sở Tần chém hắn bị thương rồi gẵn giọng bảo:"Ta đã nhắc nhở chừa mạng cho ngươi rồi ngươi lại không muốn giữ mạng, ngươi muốn cướp đứa bé đó thì cứ đánh thắng ta trước đi đã"
Sở Tần giơ tay đầu hàng, hắn nói:"Ta đánh không lại ngươi đâu, đi đi"
Tửu Hy cúi người ghé sát tai hắn nói:"Ngươi cứ chờ đó"
Nói xong liền xoay người rời đi ngay, xe ngựa về đến hoàng cung, tiểu hài tử liền được hế vào trong Uyến Nghi Điện bên trong có kết giới chắc chắn, nàng nói:"Ố yên trong điện, không được cho phép ai lại gần đứa trẻ kể cả hắn. Chăm sóc cho tốt, lát nữa ta quay lại"
Nàng đến địa phận Quỷ giới, đặt chân vào địa bàn của Sở Tần, hắn là Quỷ Vương số bảy trong số mười bốn Quỷ Vương còn lại. Nàng rút kiếm ra trực tiếp huyết tẩy nơi ấy, xác chết khắp nơi máu me lênh láng, nàng cầm theo chiếc ô đỏ, vận một thân hồng y, đeo đôi giày đỏ, bước qua những vũng máu tiến đến nơi ở của Quỷ Vương, hắn đang dưỡng thương, nàng đẩy cửa ra rồi cười chào hỏi:"Sở Tần ngươi vẫn khoẻ vẫn ung dung ấy nhỉ"
Đối phương tức thì run lên lùi về sau hỏi:"Ngươi ở đây làm gì?"
Tửu Hy mỉm cười bảo:"Đến tặng quà"
Nói rồi nàng vương tay lên, một khung kính trong suốt xuất hiện phát lại cảnh nàng huyết tẩy cả địa bàn của hắn không sót kẻ nào cả, Sở Tần giờ biết sợ rồi, Tửu Hy ngỏ lời:"Ta giết ngươi nhé?"
Nghe nàng nói hắn tức thì đáp:"Đừng giết ta đừng giết ta"
Nàng vung kiếm một cái, vết thương mới chồng lên vết thương cũ, mảnh băng trắng liền thấm đẫm máu tươi. Sở Tần hét lên:"Cố Tửu Hy, ngươi điên rồi"
Tửu Hy liền bảo:"Đúng rồi, ta điên rồi, kể từ cái ngày mà phụ vương ta bị hại chết phụ đế ta theo kế ước mà chết theo, đế vị và vương vị của hai huynh trưởng bị hai kẻ khốn cướp mất còn khiến cho huynh đệ tỷ muội bọn ta lưu lạc khắp nơi sống không bằng chết, chơi xấu hại ta bị thương nặng ném ta xuống Tru Tiên Đài giết người ta yêu năm lần bảy lượt, lần đầu giết ngay trước mắt ta lần sau thì ta còn chưa tìm thấy thì y đã bị giết hơn nữa hồn còn không thấy, mãi mà ta mới tìm thấy y nhưng y lại mất trí nhớ, ta đưa y đi đầu thai giữ kí ức cho y đưa y về bên cạnh ta mắc cái gì tên khốn nhà ngươi xuất hiện? Ngươi muốn làm gì y? Ngươi muốn bắt y rời khỏi ta? Lũ khốn nạn các ngươi khiến ta từ đứa trẻ hạnh phúc trở nên như ngày hôm nay giờ lại mắng ta điên"
Nàng hét lên:"Đúng ta chính là điên rồi, chính các ngươi khiến ta điên như ngày hôm nay, có vừa ý không?"
Sở Tần sững người, nàng thu kiếm xoay người bảo:"Tha mạng cho ngươi đấy, lần sau ngay trước mắt ta còn làm chuyện ta tương tự thì ta giết ngươi"
Tửu Hy quay lại Uyễn Nghi Điện, cung nữ đang ôm tiếu Nguyệt trong lòng, thấy y liền nói:"Điện hạ, lúc nãy phò mã gia đến, bắt nô tì đưa người"
Tửu Hy khẽ gật đầu rồi nói:"Hắn nghĩ ta sẽ vứt bỏ hắn thôi, đừng lo lắng, chăm sóc y đi, ta đi an ủi hắn"
Nàng mở cửa bước vào một căn phòng, nam tử ngày trước liền nhanh chóng lao đến ôm lấy nàng, Tửu Hy hôn nhẹ lên má hắn nhẹ giọng an ủi."Đừng lo lắng, nàng chỉ xem ta là muội muội, ta vẫn là muội muội nàng, ngươi gả cho ta rồi ta mãi là của ngươi không đuổi ngươi đi cũng không vì nàng gây khó dễ ngươi, ngoãn đừng giận dỗi ta đấy nhé"
Nam tử ấy khẽ gật đầu, nàng nói:"Không phải tự nhiên bảo ngươi dọn đến phòng ta, ngươi ngủ cùng ta nàng ngủ mình nàng, hiểu rồi chứ?"
Đối phương khẽ gật đầu hỏi:"Nàng thật sự vĩnh viễn không bao giờ rời bỏ ta sao?"
Tửu Hy liền đáp:"Yên tâm, nếu ngươi và y có xích mích ta, ai đúng ai sai ta đều biết rõ, ta chỉ đứng về phía người đúng nên ngươi không được gây xích mích với y, tính y ta hiểu y cũng không gây chuyện với ngươi càng không vì sự chú ý của ta mà gây chuyện, y biết ngươi gả cho ta làm chính thất mà"
Nam tử ấy liền gật gật đầu ngoan ngoãn nghe lời nàng. Tửu Hy liền bảo:"Đợi vài ngày nữa ta mang y và ngươi về
Vân Phong Phái sống, để y bái sư, y cứu ta một mạng vì ta mà chết nhiều lần đổi lại sau này ta bảo vệ cả y và ngươi, ngươi không được vì y mà ghen đâu đấy"
Đối phương vẫn ngoan ngoãn gật đầu nghe lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.