Chương 453: Quan Hạo Lê & Giai Ny ——Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh40
Nam Quan Yêu Yêu
11/09/2016
Một đêm nay, bình an vô sự, Tiết Giai Ny ngủ rất ngon.
Thái độ của cô đối với người nào đó cũng có chút thay đổi, thì ra anh cũng không phải loại công tử có vẻ ngoài hào nhoáng, ăn chơi trác táng, ngoại trừ nghĩ đến việc đó thì vẫn có lý trí.
Sau lại nói hai người ở chung với nhau tuy có hòa dịu lại, nhưng trước sau vẫn là cãi nhau ầm ĩ, không hề có dáng vẻ ngọt ngào ân ái.
Cách mạng chưa thành công, đồng chí còn phải cố gắng a!
Thời gian như dòng chảy, trong nháy mắt, liền đông đi xuân đến, vạn vật sống lại, trăm hoa đua nở , thiên nhiên rực rỡ hẳn lên, dạt dào màu xanh.
Thứ Sáu đối với người đi làm mà nói, thì có ý nghĩa như ngày giải phóng, Tiết Giai Ny cũng không ngoại lệ,Chủ nhật này cô muốn đi làm một việc có ý nghĩa!
Quan Hạo Lê tra hỏi cô nhiều lần, đều không có được kết quả, trong lòng cảm thán: xem ra anh lên kế hoạch hẹn hò đã bị hụt rồi .
Sáng thứ Bảy, Tiết Giai Ny liền chuẩn bị sẳn sàng, hẹn với một đám bạn bè cùng nhau đi bộ lữ hành.
Ý tưởng của cô là, trước tiên đến những nơi gần đó, nếu như thân thể có thể chịu được, liền lên kế hoạch đi xa hơn, ví như Vân Nam, Đôn Hoàng, Tây Tạng….vv….
Bởi vì là lần đầu tiên tham gia hoạt động bên ngoài như vậy, trước đó cô đã lên mạng tìm hiểu về nhóm bạn yêu thích đi bộ lữ hành, hỏi họ rất nhiều vấn đề về mặt này, nhất là về mặt trang bị, cô cảm thấy phải chuẩn bị đầy đủ hết, dù sao cũng là dã ngoại bên ngoài, lỡ như gặp phải việc gì ngoài ý muốn, không cẩn thận có thể chết đó.
Trong đó có một người bạn trên mạng tên"Thiên nhai chỉ xích" giúp cô rất nhiều, không ngại phiền toái giảng giải cho cô tác dụng của một vài trang thiết bị, khiến cô rất cảm kích.
Vốn cô cho rằng "Thiên nhai chỉ xích" sẽ là một người chú lớn tuổi, theo lời nói và hành động hằng ngày, đều thành thục ổn trọng.
Sáng ngày thứ bảy khi hai người gặp nhau, Tiết Giai Ny mới phát hiện người ta không khác cô lắm, nam nay cũng là năm thứ tư đại học .
Quan trọng nhất là, dáng vẻ rất đẹp trai, rất rạng ngời, rất nhiệt tình.
Còn có cái tên dễ nghe, Cố Thừa An.
Sau khi quen biết, Tiết Giai Ny phát hiệnthì hai người có sở thích tương đối giống nhau, ở cùng với nhau dường như đề tài nói chuyện không bao giờ cạn.
Có một loại cảm giác . . . . . .Hận không thể gặp nhau sớm hơn.
Xe buýt xe dần dần rời xa nội thành, một hàng mười mấy người lục tục xuống xe, kiểm tra đồ dùng của chính mình, bắt đầu hai ngày đi bộ lữ hành.
Trong số bọn họ có hơn phân nữa là người mới, vì vậy mà chọn nơi không xa lắm, ở gần ngoại ô thành phố có một khu rừng thưa thớt ít người ở, bởi vì quá mức hẻo lánh, chung quanh không có ai, khiến cho càng ít người dám đặt chân tới, sẽ dần mở rộng vì không có ai tới đây .
"Đi sau lưng anh, đừng sợ." Cố Thừa An cùng tham gia với nhóm đi bộ lữ hành, vì vậy mà anh rất có kinh nghiệm.
"Vâng, cám ơn." Tiết Giai Ny mím môi mỉm cười.
Ngay tại lúc mọi người chuẩn bị xuất phát , một chiếc việt dã xe jeep chạy tới, từ từ ngừng lại.
Tiết Giai Ny bỗng nhiên có một loại cảm giác xấu, cô mở to hai mắt nhìn người đàn ông trong xe, trời ạ! Làm sao anh ta có thể đến đây?
Quan Hạo Lê anh tuấn mở cửa xe, trang bị cả người đắt đỏ, người sáng suốt vừa thấy là biết anh là một vận động viên lành nghề.
"Mọi người không ngại tôi gia nhập đội ngũ của mọi người chứ?"Anh cười tủm tỉm nói.
Chuyến đi này vốn là bạn bè quen biết nhau trên mạng, thêm hay bớt đều không có việc gì, vì vậy mà không ai có ý kiến, chỉ có Tiết Giai Ny trong lòng không thoải mái.
Thật sự là âm hồn không tiêu tan! Đi đến đâu cũng gặp cả!
"Nini, em cũng quá nghịch ngợm ! Vô thanh vô tức trốn anh tới tham gia đi bộ lữ hành, nếu phát sinh chuyện gì, anh sẽ đau lòng ." Quan Hạo Lê để sát vào tai cô nói nhỏ. .
"Anh không nói gì cũng không ai nói anh bị căm đâu!" Tiết Giai Ny tức giận trừng mắt nhìn anh.
"Giai Ny, anh ấy là?" Cố Thừa An lễ phép đưa ra nghi vấn.
Nghe được anh ta xưng hô rất thân thiết hắn , Quan Hạo Lê hơi hơi nheo lại hai mắt, đánh giá đứa con trai trước mắt, từ ngoại hình mà nói, quả thật cũng không tệ lắm, nhưng nếu so sánh với anh , kém xa!
"Tôi là bạn trai của cô ấy."Anh trả lời trước,dường như cũng tuyên bố quyền sở hữu ôm eo của cô.
"Tôi không đáp ứng!" Tiết Giai Ny nổi giận quát.
"Em muốn anh phải thổ lộ với em trước mặt mọi người một lần sao?"
Quan Hạo Lê cười rất dịu dàng, thường thường lúc này, đã chứng minh đây là lúc nguy hiểm nhất,.
Cố Thừa An không phải kẻ ngốc, đương nhiên trước đó đã nhìn ra được hai người bọn họ không tầm thường, thực biết điều đi lên phía trước , nhưng này cũng không đại biểu anh bỏ qua như vậy.
Tiết Giai Ny đã sớm lĩnh giáo qua hành vi vô lại của người nào đó, ngay cả lại tức giận, cũng chỉ có thể chịu đựng, lập tức câm miệng làm ra vẻ sâu lắng, dù anh nói gì cũng không để ý tới
Giữa trưa, mọi người tìm nơi nghỉ ngơi, đều tự xuất ra lương khô ăn đỡ đói, hành trình buổi chiều sẽ rất lâu, phải chuẩn bị tốt cho cuộc chiến lâu dài.
"Nini, anh quên mang nước." Sau khi ăn xong lương khô , Quan Hạo Lê đáng thương nhìn Tiết Giai Ny, không thể hôn đôi môi ngọt ngào nhỏ nhắn của cô, cũng muốn hôn gián tiếp mới được!
"Xứng đáng!" Tiết Giai Ny hừ lạnh, không để ý tới anh.
"Anh Quan, vừa vặn em có mang theo nhiều bình nước, cho anh nè." nữ sinh tha thiết đưa qua một bình nước.
Tiết Giai Ny phỉ báng ở trong lòng:đàn ông thối! Đi đến đâu cũng thích trêu hoa ghẹo nguyệt.
"Cám ơn lòng tốt của em,Nini nhà anh sẽ ghen ." Quan Hạo Lê thực uyển chuyển từ chối.
"Đừng mở miệng ra là Nini nhà anh, buồn nôn muốn chết! Còn có, tôi không có ghen!" Tiết Giai Ny cắn răng, cố hết sức khống chế âm lượng trong phạm vi hai người có thể nghe thấy.
"Phải không? Tại sao anh lại ngửi thấy mùi chua nhỉ ?"Người đàn ông vô liêm sĩ nào đó hít hít mũi.
Tiết Giai Ny nói xong , liền đứng dậy đi đến nơi của Cố Thừa An rồi nói chuyện phiếm với anh ta.
Đến quá trưa, cô cũng không có để ý tới Quan Hạo Lê, ngoài ý muốn là, Quan Hạo Lê cũng không có đến làm phiền cô, ngược lại cùng vài nữ sinh nhỏ vừa đi vừa tán gẫu, nói cười vui vẻ.
Hung quy là anh kể chuyện xưa rất hấp dẫn người, thường thường còn có tiếng hoan hô quanh quẩn tại sơn cốc yên tĩnh, rất sung sướng!
Không biết vì sao, Tiết Giai Ny cảm thấy buồn phiền trong lòng, luôn không tự chủ được ngó qua phương hướng của người nào đó, cùng Cố Thừa An hàn huyên một hồi liền không còn đề tài .
Vẻ mặt hiu quạnh của cô toàn bộ rơi vào trong tầm mắt của Cố Thừa An , trong lòng nháy mắt minh bạch rồi, xem ra, cô bé này là không có khả năng thuộc về anh .
Cảnh đẹp như vậy, nhưng Tiết Giai Ny cũng không còn tâm tình thưởng thức , cô rất căm hét chính mình, nhịn không được hỏi mình: thật sự. . . . . . Thích anh sao?
Buổi tối, mọi người đều tìm vị trí"xây dựng cơ sở tạm thời" , ngồi một chỗ thảo luận về những cảnh đẹp gặp được trên đường. . . . . .
Tiết Giai Ny nâng má ngồi dưới đất ngẩn người, những nơi mà chưa bị phát hiện thì đúng là tuyệt vời, mấy ngày qua phát hiện rất nhiều chấm nhỏ, nhưng may mắn là không gặp phải loài động vật nào khiến cô sợ hãi.
Bỗng nhiên, không biết là ai hô lớn một tiếng: "rắn”
Cô liền hoảng sợ đứng bật dậy, vẻ kinh sợ trên mặt không cần nói cũng biết.
Càng sợ cái gì thì càng dễ gặp phải cái đó, bây giờ là buổi tối cô phải làm sao đây?
Trong lòng ý sợ hãi tầng tầng lớp lớp cuồn cuộn mà đến, tuy rằng trong đội ngũ có vài nữ sinh, nhưng mọi người không quen biết lẫn nhau, cho dù cô xin sự giúp đỡ từ người khác, thì cũng chưa chắc họ sẽ giúp cô, có khi còn nói cô quái lạ nữa.
Hoạt động bên ngoài! Khó tránh khỏi gặp đến rắn, côn trùng, chuột, kiến , đây là một trong những chướng ngại tâm lý mà cô cần phải vượt qua!
Thật có vài việc không thể lập tức vượt qua được, mà cần có một quá trình thích ứng, cô hít một hơi thật sâu, bây giờ người duy nhất có thể giúp cô cũng chỉ có Quan Hạo Lê !
Sau một hồi giằng co , dù có hơi mất hết mặt mũi, khi thấy mọi người chuẩn bị đi ngủ, cô đành lấy điện thoại ra gởi tin nhắn cho người nào đó,lại phát hiện điện thoại mất sóng.
Khiến cô muốn đánh người mà, do dự vài giây đồng hồ, lặng lẽ đi lều của Quan Hạo Lê, nhanh tay kéo dây kéo xuống .
Cô bất ngờ không phòng ngự bị kéo vào, cả người đều té ngã ở trên người anh: "Anh. . . . . ."
Câu nói kế tiếp bị tay anh bịt kín:"Hưm! Tất cả mọi người đều ngủ rồi, tìm anh có chuyện gì không?"
Quan Hạo Lê dù biết rõ vẫn hỏi, thật ra thì cơ bản là không hề có rắn, là anh cố tình lừa gạt nữ sinh kia , mục đích đúng là vì lừa Tiết Giai Ny mắc câu, trong lòng không khỏi đắc ý, người đẹp trong lòng, cảm giác thật là tuyệt !
"Tôi. . . . . . Sợ hãi. . . . . ." Tiết Giai Ny nhỏ giọng ngập ngừng .
"Yên tâm đi, nhóm bạn đó đều rất tuân thủ quy tắc, sẽ không làm việc gì bắt nạt nữ sinh đâu." Quan Hạo Lê giả bộ an ủi.
Tiết Giai Ny bị lời nói của anh làm xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, cô đâu có ý nghĩ như vậy chứ!
"Tôi chỉ là. . . . . . Động vật nào đó thôi." Cô ấp úng liếc mắt nhìn anh.
"Oh. . . . . . Em nói cho anh biết nó ở đâu, anh đi giết nó." Quan Hạo Lê bừng tỉnh đại ngộ nói.
"Bên ngoài tối đen , làm sao mà tôi biết nó ở đâu!" Tiết Giai Ny buồn bực.
"Vậy làm sao bây giờ đây?" Người nào đó hỏi thật sự đáng đánh đòn.
Thái độ của cô đối với người nào đó cũng có chút thay đổi, thì ra anh cũng không phải loại công tử có vẻ ngoài hào nhoáng, ăn chơi trác táng, ngoại trừ nghĩ đến việc đó thì vẫn có lý trí.
Sau lại nói hai người ở chung với nhau tuy có hòa dịu lại, nhưng trước sau vẫn là cãi nhau ầm ĩ, không hề có dáng vẻ ngọt ngào ân ái.
Cách mạng chưa thành công, đồng chí còn phải cố gắng a!
Thời gian như dòng chảy, trong nháy mắt, liền đông đi xuân đến, vạn vật sống lại, trăm hoa đua nở , thiên nhiên rực rỡ hẳn lên, dạt dào màu xanh.
Thứ Sáu đối với người đi làm mà nói, thì có ý nghĩa như ngày giải phóng, Tiết Giai Ny cũng không ngoại lệ,Chủ nhật này cô muốn đi làm một việc có ý nghĩa!
Quan Hạo Lê tra hỏi cô nhiều lần, đều không có được kết quả, trong lòng cảm thán: xem ra anh lên kế hoạch hẹn hò đã bị hụt rồi .
Sáng thứ Bảy, Tiết Giai Ny liền chuẩn bị sẳn sàng, hẹn với một đám bạn bè cùng nhau đi bộ lữ hành.
Ý tưởng của cô là, trước tiên đến những nơi gần đó, nếu như thân thể có thể chịu được, liền lên kế hoạch đi xa hơn, ví như Vân Nam, Đôn Hoàng, Tây Tạng….vv….
Bởi vì là lần đầu tiên tham gia hoạt động bên ngoài như vậy, trước đó cô đã lên mạng tìm hiểu về nhóm bạn yêu thích đi bộ lữ hành, hỏi họ rất nhiều vấn đề về mặt này, nhất là về mặt trang bị, cô cảm thấy phải chuẩn bị đầy đủ hết, dù sao cũng là dã ngoại bên ngoài, lỡ như gặp phải việc gì ngoài ý muốn, không cẩn thận có thể chết đó.
Trong đó có một người bạn trên mạng tên"Thiên nhai chỉ xích" giúp cô rất nhiều, không ngại phiền toái giảng giải cho cô tác dụng của một vài trang thiết bị, khiến cô rất cảm kích.
Vốn cô cho rằng "Thiên nhai chỉ xích" sẽ là một người chú lớn tuổi, theo lời nói và hành động hằng ngày, đều thành thục ổn trọng.
Sáng ngày thứ bảy khi hai người gặp nhau, Tiết Giai Ny mới phát hiện người ta không khác cô lắm, nam nay cũng là năm thứ tư đại học .
Quan trọng nhất là, dáng vẻ rất đẹp trai, rất rạng ngời, rất nhiệt tình.
Còn có cái tên dễ nghe, Cố Thừa An.
Sau khi quen biết, Tiết Giai Ny phát hiệnthì hai người có sở thích tương đối giống nhau, ở cùng với nhau dường như đề tài nói chuyện không bao giờ cạn.
Có một loại cảm giác . . . . . .Hận không thể gặp nhau sớm hơn.
Xe buýt xe dần dần rời xa nội thành, một hàng mười mấy người lục tục xuống xe, kiểm tra đồ dùng của chính mình, bắt đầu hai ngày đi bộ lữ hành.
Trong số bọn họ có hơn phân nữa là người mới, vì vậy mà chọn nơi không xa lắm, ở gần ngoại ô thành phố có một khu rừng thưa thớt ít người ở, bởi vì quá mức hẻo lánh, chung quanh không có ai, khiến cho càng ít người dám đặt chân tới, sẽ dần mở rộng vì không có ai tới đây .
"Đi sau lưng anh, đừng sợ." Cố Thừa An cùng tham gia với nhóm đi bộ lữ hành, vì vậy mà anh rất có kinh nghiệm.
"Vâng, cám ơn." Tiết Giai Ny mím môi mỉm cười.
Ngay tại lúc mọi người chuẩn bị xuất phát , một chiếc việt dã xe jeep chạy tới, từ từ ngừng lại.
Tiết Giai Ny bỗng nhiên có một loại cảm giác xấu, cô mở to hai mắt nhìn người đàn ông trong xe, trời ạ! Làm sao anh ta có thể đến đây?
Quan Hạo Lê anh tuấn mở cửa xe, trang bị cả người đắt đỏ, người sáng suốt vừa thấy là biết anh là một vận động viên lành nghề.
"Mọi người không ngại tôi gia nhập đội ngũ của mọi người chứ?"Anh cười tủm tỉm nói.
Chuyến đi này vốn là bạn bè quen biết nhau trên mạng, thêm hay bớt đều không có việc gì, vì vậy mà không ai có ý kiến, chỉ có Tiết Giai Ny trong lòng không thoải mái.
Thật sự là âm hồn không tiêu tan! Đi đến đâu cũng gặp cả!
"Nini, em cũng quá nghịch ngợm ! Vô thanh vô tức trốn anh tới tham gia đi bộ lữ hành, nếu phát sinh chuyện gì, anh sẽ đau lòng ." Quan Hạo Lê để sát vào tai cô nói nhỏ. .
"Anh không nói gì cũng không ai nói anh bị căm đâu!" Tiết Giai Ny tức giận trừng mắt nhìn anh.
"Giai Ny, anh ấy là?" Cố Thừa An lễ phép đưa ra nghi vấn.
Nghe được anh ta xưng hô rất thân thiết hắn , Quan Hạo Lê hơi hơi nheo lại hai mắt, đánh giá đứa con trai trước mắt, từ ngoại hình mà nói, quả thật cũng không tệ lắm, nhưng nếu so sánh với anh , kém xa!
"Tôi là bạn trai của cô ấy."Anh trả lời trước,dường như cũng tuyên bố quyền sở hữu ôm eo của cô.
"Tôi không đáp ứng!" Tiết Giai Ny nổi giận quát.
"Em muốn anh phải thổ lộ với em trước mặt mọi người một lần sao?"
Quan Hạo Lê cười rất dịu dàng, thường thường lúc này, đã chứng minh đây là lúc nguy hiểm nhất,.
Cố Thừa An không phải kẻ ngốc, đương nhiên trước đó đã nhìn ra được hai người bọn họ không tầm thường, thực biết điều đi lên phía trước , nhưng này cũng không đại biểu anh bỏ qua như vậy.
Tiết Giai Ny đã sớm lĩnh giáo qua hành vi vô lại của người nào đó, ngay cả lại tức giận, cũng chỉ có thể chịu đựng, lập tức câm miệng làm ra vẻ sâu lắng, dù anh nói gì cũng không để ý tới
Giữa trưa, mọi người tìm nơi nghỉ ngơi, đều tự xuất ra lương khô ăn đỡ đói, hành trình buổi chiều sẽ rất lâu, phải chuẩn bị tốt cho cuộc chiến lâu dài.
"Nini, anh quên mang nước." Sau khi ăn xong lương khô , Quan Hạo Lê đáng thương nhìn Tiết Giai Ny, không thể hôn đôi môi ngọt ngào nhỏ nhắn của cô, cũng muốn hôn gián tiếp mới được!
"Xứng đáng!" Tiết Giai Ny hừ lạnh, không để ý tới anh.
"Anh Quan, vừa vặn em có mang theo nhiều bình nước, cho anh nè." nữ sinh tha thiết đưa qua một bình nước.
Tiết Giai Ny phỉ báng ở trong lòng:đàn ông thối! Đi đến đâu cũng thích trêu hoa ghẹo nguyệt.
"Cám ơn lòng tốt của em,Nini nhà anh sẽ ghen ." Quan Hạo Lê thực uyển chuyển từ chối.
"Đừng mở miệng ra là Nini nhà anh, buồn nôn muốn chết! Còn có, tôi không có ghen!" Tiết Giai Ny cắn răng, cố hết sức khống chế âm lượng trong phạm vi hai người có thể nghe thấy.
"Phải không? Tại sao anh lại ngửi thấy mùi chua nhỉ ?"Người đàn ông vô liêm sĩ nào đó hít hít mũi.
Tiết Giai Ny nói xong , liền đứng dậy đi đến nơi của Cố Thừa An rồi nói chuyện phiếm với anh ta.
Đến quá trưa, cô cũng không có để ý tới Quan Hạo Lê, ngoài ý muốn là, Quan Hạo Lê cũng không có đến làm phiền cô, ngược lại cùng vài nữ sinh nhỏ vừa đi vừa tán gẫu, nói cười vui vẻ.
Hung quy là anh kể chuyện xưa rất hấp dẫn người, thường thường còn có tiếng hoan hô quanh quẩn tại sơn cốc yên tĩnh, rất sung sướng!
Không biết vì sao, Tiết Giai Ny cảm thấy buồn phiền trong lòng, luôn không tự chủ được ngó qua phương hướng của người nào đó, cùng Cố Thừa An hàn huyên một hồi liền không còn đề tài .
Vẻ mặt hiu quạnh của cô toàn bộ rơi vào trong tầm mắt của Cố Thừa An , trong lòng nháy mắt minh bạch rồi, xem ra, cô bé này là không có khả năng thuộc về anh .
Cảnh đẹp như vậy, nhưng Tiết Giai Ny cũng không còn tâm tình thưởng thức , cô rất căm hét chính mình, nhịn không được hỏi mình: thật sự. . . . . . Thích anh sao?
Buổi tối, mọi người đều tìm vị trí"xây dựng cơ sở tạm thời" , ngồi một chỗ thảo luận về những cảnh đẹp gặp được trên đường. . . . . .
Tiết Giai Ny nâng má ngồi dưới đất ngẩn người, những nơi mà chưa bị phát hiện thì đúng là tuyệt vời, mấy ngày qua phát hiện rất nhiều chấm nhỏ, nhưng may mắn là không gặp phải loài động vật nào khiến cô sợ hãi.
Bỗng nhiên, không biết là ai hô lớn một tiếng: "rắn”
Cô liền hoảng sợ đứng bật dậy, vẻ kinh sợ trên mặt không cần nói cũng biết.
Càng sợ cái gì thì càng dễ gặp phải cái đó, bây giờ là buổi tối cô phải làm sao đây?
Trong lòng ý sợ hãi tầng tầng lớp lớp cuồn cuộn mà đến, tuy rằng trong đội ngũ có vài nữ sinh, nhưng mọi người không quen biết lẫn nhau, cho dù cô xin sự giúp đỡ từ người khác, thì cũng chưa chắc họ sẽ giúp cô, có khi còn nói cô quái lạ nữa.
Hoạt động bên ngoài! Khó tránh khỏi gặp đến rắn, côn trùng, chuột, kiến , đây là một trong những chướng ngại tâm lý mà cô cần phải vượt qua!
Thật có vài việc không thể lập tức vượt qua được, mà cần có một quá trình thích ứng, cô hít một hơi thật sâu, bây giờ người duy nhất có thể giúp cô cũng chỉ có Quan Hạo Lê !
Sau một hồi giằng co , dù có hơi mất hết mặt mũi, khi thấy mọi người chuẩn bị đi ngủ, cô đành lấy điện thoại ra gởi tin nhắn cho người nào đó,lại phát hiện điện thoại mất sóng.
Khiến cô muốn đánh người mà, do dự vài giây đồng hồ, lặng lẽ đi lều của Quan Hạo Lê, nhanh tay kéo dây kéo xuống .
Cô bất ngờ không phòng ngự bị kéo vào, cả người đều té ngã ở trên người anh: "Anh. . . . . ."
Câu nói kế tiếp bị tay anh bịt kín:"Hưm! Tất cả mọi người đều ngủ rồi, tìm anh có chuyện gì không?"
Quan Hạo Lê dù biết rõ vẫn hỏi, thật ra thì cơ bản là không hề có rắn, là anh cố tình lừa gạt nữ sinh kia , mục đích đúng là vì lừa Tiết Giai Ny mắc câu, trong lòng không khỏi đắc ý, người đẹp trong lòng, cảm giác thật là tuyệt !
"Tôi. . . . . . Sợ hãi. . . . . ." Tiết Giai Ny nhỏ giọng ngập ngừng .
"Yên tâm đi, nhóm bạn đó đều rất tuân thủ quy tắc, sẽ không làm việc gì bắt nạt nữ sinh đâu." Quan Hạo Lê giả bộ an ủi.
Tiết Giai Ny bị lời nói của anh làm xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, cô đâu có ý nghĩ như vậy chứ!
"Tôi chỉ là. . . . . . Động vật nào đó thôi." Cô ấp úng liếc mắt nhìn anh.
"Oh. . . . . . Em nói cho anh biết nó ở đâu, anh đi giết nó." Quan Hạo Lê bừng tỉnh đại ngộ nói.
"Bên ngoài tối đen , làm sao mà tôi biết nó ở đâu!" Tiết Giai Ny buồn bực.
"Vậy làm sao bây giờ đây?" Người nào đó hỏi thật sự đáng đánh đòn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.