Bà Xã Đừng Chạy

Chương 31

Đô Đô Lang

05/07/2016

Một ngày mới bắt đầu, Tân Đồng cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái, Tân Đồng đứng dưới lầu hít thở không khí trong lành, khuôn mặt mập mạp vẫn nở nụ cười, tối hôm qua sau khi quan sát cẩn thận, cô xác định đàn anh Lý Trung Khải căn bản không nhớ rõ cô, mọi lo lắng đều tan theo mây khói, cuộc sống đại học tươi đẹp vẫn đang chào đón cô.

“Mới sáng sớm mà cậu đã hưng phấn vậy sao? Phát mộng xuân sao?” Trương Lệ Na dụi mắt đi ra khỏi phòng, cô thật sự không rõ, hôm nay phải tập huấn quân sự sao cô béo này tinh thần lại phấn chấn vậy chứ......

“Đoán chừng hôm qua nhìn thấy phong thái của bạch mã vương tử Lý Trung Khải, hưng phấn cả đêm không ngủ được, nói thật, đàn anh ngoại trừ hơi lạnh lùng, còn lại đều rất phù hợp với điều kiện người đàn ông lý tưởng của mình, nếu sau này.......” Sáng sớm Trần Duệ cũng rất hưng phấn, ríu ra ríu rít nói không ngừng.

“Dừng! Mình thấy bạn không có hy vọng!” Tân Đồng với bộ dáng vui sướng khi người gặp nạn nhìn Trần Duệ, lại quay đầu nhìn Tống Viện Viện đang chầm chầm đi ra sau cùng “Viện Viện đã sớm đặt chỗ rồi, cậu không có phần đâu!”

Ba người dồn mắt nhìn Tống Viện Viện đang mơ màng đi tới.

“Nói cái gì vậy, sao một đám đều nhìn mình như sói rình mồi vậy? Mình không có thịt đâu!” Tống Viện Viện bị các cô nhìn theo bản năng ôm chặt cơ thể, đôi mắt nhìn bọn họ đầy cảnh giác.

Ba người rất ăn ý quay đầu rời đi, để lại một mình Tống Viện Viện lẻ loi không hiểu gì.

“Chào các bạn, tôi là Lương Thiệu Lâm phụ trách tập huấn quân sự cho các bạn lần này!” Lương Thiệu Lâm đứng trước mặt toàn bộ sinh viên, tay phải giơ lên chào theo nghi thức quân đội, ánh mắt có hồn mà kiên định.

Tân Đồng liên tục dụi hai mắt, sao cô lại cảm thấy sau khi lên đại học khắp nơi đều gặp chuyện kinh động? Sau vô số lần xác nhận, cô không thể không thừa nhận sĩ quan huấn luyện kia chính là Lương Thiệu Lâm mà cô biết......

Thời gian nghỉ tập huấn, Tân Đồng lén túm Lương Thiệu Lâm tới một góc.

“Anh Thiệu Lâm sao anh lại đến thành phố A? Anh vừa xuất hiện liền dọa em sợ chết khiếp!” Tân Đồng khẩn trương nhìn xung quanh xác định không có ai chú ý tới bọn họ.

“Bộ dáng giống kẻ trộm như vậy làm gì? Em đó, vẫn không thay đổi được cái tính đó, không có việc gì, cứ nói thoải mái!” Thiệu Lâm bị biểu tình của Tân Đồng chọc cười, nhịn không được nhéo cái mũi nhỏ của cô.

“Sao anh tới thành phố A mà không nói cho em biết!” Cô cũng vui vẻ “Anh có biết lúc nhìn thấy anh, em còn nghĩ tới khoa học kỹ thuật của chúng ta thật phát triển! Thật kinh khủng!”



“Sau khi em thi đậu vào đại học anh liền nhận được điều lệnh, chính là không nghĩ tới lại cùng một thành phố với em, như vậy cũng tốt, sau này anh có thể che chở chp em, có việc gì cứ đến tìm anh!” Anh tương đối tức giận vỗ vỗ vai cô “Tiểu Đồng, nói thật, em nên giảm béo đi!” Nói xong liền cười vui vẻ.

Mếu máo “Sao tính tình của anh lại giống Trâu Thần vậy chứ?” Cô không vui.

“Đúng rồi, trước tiên anh nói với em một chuyện rõ ràng , Trâu Thần biết anh tới trường em huấn luyện quân sự, hôm qua náo loạn anh cả đêm, nói không chừng ngày nào đó binh sĩ cấp dưới của anh thất bại liền có thể đổi lại là cậu ta tới.” Anh ta nghiêm túc nói.

“......” Cô nhịn không được hai mắt nhìn về phía bầu trời xanh thăm thẳm, biểu hiện trên mặt như muốn khóc “Em chỉ biết em nhìn thấy anh, những ngày tập quân sự của em sẽ không tốt lắm......”

Kết thúc một ngày tập quân sự.

“Tiểu Đồng!” Trần Duệ ở phía sau gọi cô “Sao vậy? Buổi sáng gặp cậu còn tràn đầy nhiệt huyết, sao mới kết thúc một ngày tập quân sự cậu liền ỉu xìu rồi?”

Tân Đồng xoay người về phía cô “Không, vốn dĩ tập quân sự rất vui, kết quả phát hiện ra tập quân sự quá kinh khủng, cho nên hoàn toàn ỉu xìu......” Nói xong liền cúi đầu.

“Kinh khủng?” Trần Duệ nhíu mày, cô không cảm thấy vậy, thậm chí còn cảm thấy sĩ quan huấn luyện kia không tồi “Cậu đó, đi ăn cơm đi, buổi tối chúng ta còn phải đi họp lớp, tranh thủ sớm một chút, chiếm chỗ ngồi có lợi thế!”

Buổi tối lúc họp lớp, Tân Đồng không đánh lại Trần Duệ, cuối cùng vẫn là cùng ba người trong phòng ngồi ở bàn đầu, tuy rằng đã xác nhận rằng Lý Trung Khải không nhớ cô, nhưng nhìn gần như vậy, vẫn hơi chột dạ, vạn nhất không cẩn thận bị anh ta nhớ ra, bản thân chẳng phải khó xử sao? Cô thầm nghĩ trong đầu......

“Bạn học này, hình như bạn chính là người ngày hôm đó đã sờ tôi trên tàu điện ngầm?” Khuôn mặt Lý Trung Khải lạnh băng, không đủ thâm sâu, kinh khủng có thừa......

Không đúng không đúng lại đến......

“Bạn học, bạn phải có trách nhiệm với việc bạn sờ tôi trên tàu điện ngầm!” A, sao lại có cảm giác giống mẹ vậy? Giống như không xứng với khuôn mặt kia của anh, phản diện, kéo dài......

“Bạn học, lúc ngồi tàu điện ngầm bạn nên tránh xa cửa một chút!” Hơn nữa ánh mắt lạnh như băng của anh......A a a, như vậy được sao, vậy cô phải trả lời như thế nào?



Bộp bộp bộp!

Một hồi âm thanh vang lên bên tai khiến Tân Đồng đang tưởng tượng liền bừng tỉnh.

“Bạn học, bạn cảm thấy những lời tôi vừa nói buồn cười lắm sao?”

Thong thả ngẩng đầu, kéo căng hàm dưới, đôi môi mỏng, sống mũi cao, ánh mắt lạnh như băng thấu tận xương tủy, Tân Đồng không khỏi lui về phía sau, lúc này cô với Lý Trung Khải bốn mắt nhìn nhau, trước mặt giống như một cảnh tàn sát khốc liệt.....Hình như vừa rồi cô không nhịn được liền nở nụ cười?

“Bạn học! Bạn tên gì?” Lý Trung Khải không kiên nhẫn “Nếu không hài lòng về tôi, bạn có thể phản ánh với giáo viên chủ nhiệm, cũng có thể đổi một trợ giảng khác đến.”

Tân Đồng quyết định đánh chết cũng không nói với anh ta, chỉ cúi đầu tránh né ánh mắt cửa anh ta.

Lý Trung Khải cũng không ép, cuối cùng cúi đầu nhìn cô, quay về bục giảng “Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu điểm danh, điểm danh tới ai thì người đó đứng dậy tự giới thiệu bản thân.” Rất có phong thái của một giáo viên, nói xong còn như vô tình nhìn thoáng qua Tân Đồng vừa mới ngẩng đầu.

Nghe thấy điểm danh, vừa mới thở phào nhẹ nhõm Tân Đồng lại kinh ngạc nhìn về phía bục giảng, được rồi, người ta là trợ giảng, cô là sinh viên nới......Lại ngẩng đầu nhìn bóng đèn trên đầu, ban ngày cũng rất sáng......

Lúc Tân Đồng đi lên bục giảng giới thiệu bản thân, cô trơ mắt nhìn thấy Lý Trung Khải vẽ một vòng tròn thật mạnh vào danh sách, vô thức nâng tay ôm đầu, vốn dĩ muốn trôi qua trong im lặng, bây giờ thì tốt rồi, thành đối tượng chính để quan sát......

“Chào mọi người, mình là Tân Đồng, Tân trong từ vất vả, Đồng trong từ đỏ au......” Câu sau cô nói gì bản thân cũng không có ấn tượng, chỉ nhớ rõ lúc ánh mắt cô nhìn về phía Lý Trung Khải, anh ta đều viết rất nhiều lên danh sách, lúc ấy cô liền cảm thấy bản thân thật sự xong đời rồi......

Chờ toàn bộ lớp giới thiệu xong, Lý Trung Khải quay lại bục giảng “Bây giờ mọi người đã quen nhau, sau này từ từ tiếp xúc, hy vọng mọi người trải qua thời gian tươi đẹp của đại học, tối mai vẫn họp lớp ở đây, giáo viên hướng dẫn còn có một số giáo viên cùng thành viên hội sinh viên tham gia, lúc đó mọi người đến sớm một chút.” Nói xong sắp xếp tài liệu trước mặt mình “Được rồi, mọi người về nghỉ ngơi sớm một chút, đừng đến muộn buổi tập huấn quân sự ngày mai, tan họp!”

Tân Đồng thở dài, ừ, ngủ một giấc, ngày mai lại bắt đầu một ngày mới!

“Đúng rồi, bạn học vừa rồi ở lại!” Một tiếng nói ở phía sau vang lên đủ để đánh nát toàn bộ suy nghĩ của Tân Đồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Xã Đừng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook