Bà Xã Đừng Chạy

Chương 32

Đô Đô Lang

11/07/2016

“Em tên gì nhỉ?” Lý Trung Khải khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn danh sách “Đúng rồi, Tân Đồng” sau khi tìm được tên anh ta liền nhìn về phía Tân Đồng “Hình như tôi đã gặp em ở đâu rồi phải không?” Khoanh tay đứng trên bục giảng nhìn cô.

“......” Cao thì hay lắm sao? Tân Đồng theo bản năng ưỡn ngực “Đàn anh, cách thức tiếp cận như vậy xưa rồi, hơn nữa anh là trợ giảng của em, căn bản cũng không cần.” Đánh chết cô cũng không thừa nhận việc bọn họ từng gặp nhau.

“Tôi cảm thấy đối với em, tôi cũng không có yêu cầu.” Quay lại bục giảng cầm gì đó “Chỉ muốn nhắc nhở em một chút, là sinh viên thì phải rèn luyện hàng ngày, không giống như tiểu học ngày nào cũng cần phải có giáo viên bên cạnh, có sự quản lý của cha mẹ, bản thân phải đúng mực, biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm. Được rồi, điều cần nói tôi đã nói, em quay về suy nghĩ đi.”

“......” Đôi môi nhếch lên, nhíu mày, hơi gật đầu nhìn xuống dưới đất, từ nhỏ đến lớn cô là một học sinh được giáo viên yêu mến, không nghĩ tới ngày đầu tiên vào trường đại học lại bị đàn anh giáo dục như vậy, trong lòng rối rắm đồng thời nắm chặt hai tay như đang cố gắng đè nén, nhưng không thể bộc phát tính ngang ngược của bản thân, cũng là lần đầu tiên cô nhận thức rõ ràng bản thân đã thật sự rời xa gia đình, rời khỏi đại viện nơi mà cô có thể tùy tâm sở dục, hít sâu, ngẩng đầu nở nụ cười lễ phép “Vâng, cảm ơn ý tốt của đàn anh, em đi trước, tạm biệt.” Vẫy tay, xoay người rời đi.

Lý Trung Khải ôm tài liệu của sinh viên mới im lặng nhìn Tân Đồng không nhanh không chậm rời đi, đôi mắt không còn lạnh như băng, mà bao phủ bởi một tầng sương mù, cô bé này chính là người mà anh đã đụng phải ở sân trường, cũng là cô bé ở cổng trường đùa giỡn với người đàn ông mặc quân phục, lại là người sờ đùi anh trong tàu điện ngầm, rất nhiều hình ảnh của cô tụ tập trong đầu anh, làm cách nào cũng không thể loại bỏ.......

Ngày hôm sau

“Chào các bạn” Nghi thức chào theo đúng tiêu chuẩn quân đội “Sĩ quan huấn luyện quân sự của các bạn không khỏe, hôm nay tôi thay Lâm giáo quan phụ trách việc huấn luyện quân sự cho các bạn, hy vọng mọi người có thể phối hợp với tôi!”

“Chào huấn luyện viên!” Giọng nói đồng loạt vang lên “Chúng em nhất định phối hợp!” Giọng nói cuối cùng là của một bạn nữ, tinh thần phấn chấn hơn so với những người khác trong hiện trường.

“Báo cáo!”

“Nói.”

“Huấn luyện viên cũng giới thiệu bản thân một chút đi ạ, ví dụ như tên, tuổi, cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu.” Một nữ sinh lớn mật đưa ra vấn đề.

Huấn luyện viên trẻ tuổi hơi sửng sốt “Tôi tên Trâu Thần” Còn lại những vấn đề khác thì xem nhẹ “Còn có vấn đề gì nữa không?”

“Báo cáo!” Căn bản không để cho anh có thời gian nghỉ.



“Nói.” Lần đầu tiên Trâu Thần cảm giác khó khăn khi ở cùng với nữ sinh đại học.

“Huấn luyện viên Trâu, anh có bạn gái không?” Đặt vấn đề trực tiếp khiến cả họi trường ồ lên.

Trâu Thần nhíu mày, biểu tình trên khuôn mặt rõ ràng là không kiên nhẫn “Bắt đầu tập huấn! Nghiêm!”

“Sĩ quan huấn luyện mới thật là đẹp trai!” Thời gian nghỉ giữa giờ là thời điểm các sinh viên nữ tụ tập.

“Ừ, hơn nữa anh ấy còn lạnh lùng, rất khuôn phép!”

“Dáng người cũng đẹp!”

......

Tân Đồng ngồi tại chỗ ngơ ngác, sao khi nghe những lời bình luận về Trâu Thần cô lại cảm thấy khó chịu, rõ ràng anh có thể đứng ở chỗ cao để người phía dưới có thể nhìn lên, cao quý đến nỗi người khác không dám liếc nhìn, lúc này lại đứng trên sân thể dục, bị một đám nữ sinh soi mói, còn phải kiềm chế tính tình của bản thân làm bộ như không thấy, nhìn thấy quân phục của anh đẫm mồ hôi, trong lòng của cô lại nổi cơn ghen.

“Làm sao vậy? Nhìn thấy anh nên không vui sao?” Trâu Thần thoải mái đi đến bên cạnh Tân Đồng, trên mặt nở nụ cười thư thái “Thiệu Lâm bị anh gây sức ép đến thê thảm, lừa trên gạt dưới là lỗi vi phạm lớn.”

Cúi đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn “Trâu Thần!”

“A?” Nghe thấy cô hòa hoãn kêu mình, anh cảm thấy không thể tin được, vốn dĩ tưởng rằng cô sẽ nổi trận lôi đình vì sự xuất hiện của mình, tạm thời đã chuẩn bị phòng bị, thế nào cũng không nghĩ tới cô lại nhẹ nhàng gọi tên mình như vậy.

“Quay về sớm một chút, ngây ngốc đứng đây làm huấn luyện viên không thích hợp với anh.” Nói thật, bây giờ cô thật sự thấy hơi đau lòng vì anh.



Vẻ mặt tươi cười “Anh còn có thể ở đây vài ngày, quay về rồi không biết đến lúc nào mới có thể gặp em.” Biểu tình của anh lúc này giống như một đứa trẻ đang chờ đợi sự khích lệ của ba mẹ.

“Quay về đi, em cảm thấy ngột ngạt thay anh.” Rốt cuộc ngẩng đầu nhìn về phía anh “Em có gì tốt? Em là một con bé vô tâm, anh làm gì phải chịu tội vì em nhưu vậy?”

“Làm gì có? Anh cảm thấy rất tốt, trường học cung cấp đồ ăn ngon, đồ uống ngon, chỗ ở tốt cho bọn anh, so với quân đội tốt hơn nhiều, còn có thể thoải mái nhìn mỹ nữ tranh cướp.” Lần đầu tiên anh đần độn trước mặt cô.

Thật gian nan nở nụ cười “Anh đừng đùa cợt với em, anh không giống với bọn họ! Anh ở học viện quân sự tuy rằng hơi nghiêm khắc một chút, lạ không giống ở đây? Từ nhỏ đến lớn anh đều được người khác nâng niu, bây giờ tới đây lại bị người khác bình luận từ đầu đến chân, em cảm thấy đau lòng thay anh!” Nói xong cái miệng nhỏ nhắn chu lên, dường như muốn khóc.

“Có sao đâu? Cái này không giống với phong cách của Tân Đồng!” Nghe thấy cô đau lòng thay anh, anh biết rằng bước tiến này của anh không sai “Lúc bắt đầu em hận không thể vĩnh viễn không thấy anh, bây giờ không phải vì muốn anh rời đi mà nói những lời này chứ, em không cần nghĩ nữa, em càng nói anh càng không đi, anh liền để cho em đau lòng!” Nói nghiêm túc, cuối cùng cón trừng mắt liếc cô một cái, chắp tay sau lưng tránh ra xa.

“Ấu trĩ!” Bị anh nói như vậy, cô liền cảm thấy lòng tốt của mình bị anh dội một gáo nước lạnh, lạnh thấu tâm can, người này không đáng để đối xử tốt! Lòng tốt còn bị cho rằng là lòng lang dạ thú! Tức chết cô!

“Quay về bên trái quay!” Nhìn thấy đủ loại cách quay cùng phương hướng, chân màyTrâu Thần nhíu càng sâu, anh không hiểu những người không phân biệt được trái phải làm sao có thể thi đậu đại học, lại còn là đại học T “Những bạn quay sai hướng quay lại chỗ cũ, tôi mời một bạn nữ ở dưới làm mẫu cho các bạn. Bạn gái thứ ba ở hàng thứ ba bước ra khỏi hàng!”

Tân Đồng quay lại nhìn nhìn, hàng thứ ba, là hàng của cô, người thứ ba là cô! Há miệng, anh là đang có ý định trả thù! Tuyệt đối không thể để mình bị mất mặt! Nghiêm, theo đúng tiêu chuẩn chạy ra khỏi hàng.

Bộp! Bộp! Rất có độ mạnh yếu đến chỗ quy định. Cô cũng không tin, từ nhỏ đã bị ông ngoại quản giáo còn có thể bị anh làm khó!

“Rất tốt, tư thế chạy bộ cùng với tư thế đứng nghiêm của bạn này vô cùng tiêu chuẩn, sau này chúng ta đứng nghiêm sẽ giống như bạn ấy, hai gót chân chạm vào nhau, chân hơi mở ra sáu mươi độ” Nói xong dùng chân nhẹ nhàng đụng chân Tân Đồng “Phải ưỡn ngực ngẩng đầu, mắt nhìn về phía trước” Vừa nói vừa đỡ thắt lưng cô, đỡ phía sau lưng, cuối cùng nhẹ nhàng đỡ hàm dưới của cô.

Động tác thoạt nhìn thập phần tự nhiên, chỉ có mình Tân Đồng biết, lúc anh nhích chân cô còn cố ý ma sát vào bắp chân cô, lúc đỡ thắt lưng cô thì bàn tay lại hoàn toàn dính vào lưng áo cô, bốn đầu ngón tay vô tình lướt qua, hơn nữa lúc đỡ phía sau lưng cô, chậm rãi mà lơ đãng lướt qua, lại trêu chọc tới cực điểm! Cuối cùng lúc đỡ hàm dưới của cô mới đáng giận, ánh mắt như cười như không nhìn chằm chằm cô!

Không phải cô tới để làm mẫu sao! Căn bản là bị người ta quang minh chính đại đùa giỡn! Cô sẽ không để yên cho anh!

Anh nói không sai chút nào, anh căn bản là thích thú! Cô đau lòng anh quả thật vui sướng trong lòng, nhìn xem, lúc này anh cúi đầu kìm nén nụ cười, thừa dịp lúc quay đầu còn cố ý trừng mắt cùng cô.......Người đàn ông này......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Xã Đừng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook