Bà Xã Ngốc Nghếch! Đố Em Chạy Thoát! [ Quyển 2 ]
Chương 53: Ngoại truyện 4: Vợ ơi theo anh về nhà!!!
Miin Miin
04/01/2021
"Khả Khả à?"
"Vợ à!"
"Em đừng dỗi nữa mà huhuuu!"
"Con tim anh tan nát, nứt ra thành từng mảnh rồi đây này!"
"..."
Bây giờ Đường Tử Phàm đang dỗ Như Khả bởi vì anh vô tình làm cô giận.
Nhớ lại thì anh thấy anh chẳng làm gì sai cả.
Ngoại trừ việc mấy ngày nay anh thường xuyên bận công việc ở công ty đến mức quên ăn quên ngủ rồi quên luôn cả cô. Với cả hôm qua anh đi " Night beauty " mà không rủ cô, quên mất là cô đang chờ anh ở nhà thì anh không làm gì sai cả.
Mà cô mới là người sai mà!
Cô đến " Night beauty " cùng chị anh, Đường Nhã Quyên cũng đâu nhắn tin hay gọi nói với anh đâu.
Suy cho cùng tất cả là chị anh đã hại chết anh. Chính chị anh đã mưu kế đưa cô đến đó để bắt gian anh.
Mà anh cũng có làm gì đâu?
Anh chẳng qua bị mấy cô phục vụ ép uống rượu thôi mà?! Đó là điều tối thiểu khi đi tiếp khách mà hic!
Thật oan cho anh quá!
Bây giờ, Danh Như Khả vẫn chưa hết tức giận. Anh dám để cô ở nhà rồi đi dự tiệc rồi đi chơi với người con gái khác.
Anh phải trả giá đắt cho chuyện này!
Ánh mắt lạnh lùng thờ ơ của Danh Như Khả đặt lên người Đường Tử Phàm, cô nhỏ nhẹ nói với anh:
"Chia tay đi!!"
Sau đó cô đứng dậy rồi ngay lập tức bước ra khỏi nhà để Đường Tử Phàm ở phía sau không biết chuyện gì đang xảy ra.
Anh chạy theo cô rồi đứng trước cửa hét lớn:
"Danh Như Khả em đừng có hối hận!"
Cô không thèm quan tâm rồi leo lên chiếc ferrari của mình rồi đi xa khuất.
Đường Tử Phàm giờ đây mới chột dạ. Anh bước lên trên phòng ngủ rồi ngã lưng nằm xuống giường.
Thật lạnh lẽo biết bao! Khoảng trống một bên chẳng được lấp đầy nên rất cô quạnh.
Nhưng rồi anh cũng nhắm tịt mắt lại, gắng gượng đi ngủ để xua đi nỗi buồn.
Lúc này, Danh Như Khả đã đến nhà Đường Nhã Quyên. Cô phóng như tia chớp vào bên trong, mặt mũi tèm lem cô chạy đến bên Nhã Quyên rồi òa khóc lớn:
"Chị, Tử Phàm không cần em nữa huhuuuu!"
Đường Nhã Quyên thở dài. Không ngờ thằng em mình lại ngu si đến như thế. Có một người con gái cũng không giữ nỗi.
Cô lấy tay xoa xoa đầu Danh Như Khả rồi nhẹ nhàng an ủi cô.
Bây giờ cô đã có thai được 6 tháng nên bụng cô khá vướng víu nên không thể ôm cô được.
Thượng Trung Hàng đứng từ xa lắc lắc đầu rồi lấy tay dây dây phần trán. Hết thằng chồng rồi lại đến con vợ, suốt ngày cứ đến làm phiền cuộc sống của anh và Nhã Quyên.
Hên cho Danh Như Khả, cô là con gái nên Thượng Trung Hàng đối xử khá khách sáo chứ nếu là Đường Tử Phàm thì chắc anh đã ném ra khỏi cửa từ lâu!
Anh nhanh chóng lấy điện thoại nhắn tin cho Đường Tử Phàm:
"Chú cút đến đây đón vợ về cho anh!"
...
Ngày này qua ngày khác, chẳng mấy chốc Danh Như Khả đã ở đây tận 3 ngày. Thật sự khiến Thượng Trung Hàng tức không nói nên lời.
Tại sao thằng em vợ mình lại ngu ngốc như thế cơ chứ?!!!
Những hôm vừa qua Đường Tử Phàm đã chính thức nếm được mùi vị lạnh lẽo, cô đơn khi không có ai bên cạnh. Anh chợt nghĩ mình đã sai rồi, phải ngay lập tức đi xin lỗi để nhận được khoan hồng từ Danh Như Khả.
Anh leo lên chiếc xe của mình rồi phóng một mạch đến biệt thự Thượng gia.
Danh Như Khả đang ngồi trong vườn đọc sách thì bị Đường Tử Phàm bước đến bế cô đi.
Cô tức tưởi quát:
"Anh biến đi, tôi với anh đã chia tay rồi!"
Cái miệng ồn ào của cô khiến Đường Tử Phàm bực bội, anh ghé môi anh lại gần môi cô rồi hôn cô một cái. Nụ hôn nhẹ như gió thoáng qua nhưng đủ để Danh Như Khả đỏ mặt
"Ai nói anh với em đã chia tay? Anh còn chưa đồng ý kia mà!!"
"Nghe rõ đây, Đường Tử Phàm này chỉ yêu Danh Như Khả, vì thế... Vợ ơi theo anh về nhà nhé!!"
Đường Tử Phàm bá đạo cất tiếng rồi nhanh chóng bế cô lên xe rồi đưa cô về nhà.
Họ không hề biêt rằng có một ông anh rể đang đứng ở bên trong căn nhà, mắt nhìn ra cửa sổ thầm cổ vũ trong lòng đầy sung sướng:
" Cố lên !!"
"Đúng rồi, phải vậy, bế lên đưa về nhà đi!!"
"Bây giờ là thời gian của tôi và bà Thượng, mau đem của nợ đó về điii!"
"Vợ à!"
"Em đừng dỗi nữa mà huhuuu!"
"Con tim anh tan nát, nứt ra thành từng mảnh rồi đây này!"
"..."
Bây giờ Đường Tử Phàm đang dỗ Như Khả bởi vì anh vô tình làm cô giận.
Nhớ lại thì anh thấy anh chẳng làm gì sai cả.
Ngoại trừ việc mấy ngày nay anh thường xuyên bận công việc ở công ty đến mức quên ăn quên ngủ rồi quên luôn cả cô. Với cả hôm qua anh đi " Night beauty " mà không rủ cô, quên mất là cô đang chờ anh ở nhà thì anh không làm gì sai cả.
Mà cô mới là người sai mà!
Cô đến " Night beauty " cùng chị anh, Đường Nhã Quyên cũng đâu nhắn tin hay gọi nói với anh đâu.
Suy cho cùng tất cả là chị anh đã hại chết anh. Chính chị anh đã mưu kế đưa cô đến đó để bắt gian anh.
Mà anh cũng có làm gì đâu?
Anh chẳng qua bị mấy cô phục vụ ép uống rượu thôi mà?! Đó là điều tối thiểu khi đi tiếp khách mà hic!
Thật oan cho anh quá!
Bây giờ, Danh Như Khả vẫn chưa hết tức giận. Anh dám để cô ở nhà rồi đi dự tiệc rồi đi chơi với người con gái khác.
Anh phải trả giá đắt cho chuyện này!
Ánh mắt lạnh lùng thờ ơ của Danh Như Khả đặt lên người Đường Tử Phàm, cô nhỏ nhẹ nói với anh:
"Chia tay đi!!"
Sau đó cô đứng dậy rồi ngay lập tức bước ra khỏi nhà để Đường Tử Phàm ở phía sau không biết chuyện gì đang xảy ra.
Anh chạy theo cô rồi đứng trước cửa hét lớn:
"Danh Như Khả em đừng có hối hận!"
Cô không thèm quan tâm rồi leo lên chiếc ferrari của mình rồi đi xa khuất.
Đường Tử Phàm giờ đây mới chột dạ. Anh bước lên trên phòng ngủ rồi ngã lưng nằm xuống giường.
Thật lạnh lẽo biết bao! Khoảng trống một bên chẳng được lấp đầy nên rất cô quạnh.
Nhưng rồi anh cũng nhắm tịt mắt lại, gắng gượng đi ngủ để xua đi nỗi buồn.
Lúc này, Danh Như Khả đã đến nhà Đường Nhã Quyên. Cô phóng như tia chớp vào bên trong, mặt mũi tèm lem cô chạy đến bên Nhã Quyên rồi òa khóc lớn:
"Chị, Tử Phàm không cần em nữa huhuuuu!"
Đường Nhã Quyên thở dài. Không ngờ thằng em mình lại ngu si đến như thế. Có một người con gái cũng không giữ nỗi.
Cô lấy tay xoa xoa đầu Danh Như Khả rồi nhẹ nhàng an ủi cô.
Bây giờ cô đã có thai được 6 tháng nên bụng cô khá vướng víu nên không thể ôm cô được.
Thượng Trung Hàng đứng từ xa lắc lắc đầu rồi lấy tay dây dây phần trán. Hết thằng chồng rồi lại đến con vợ, suốt ngày cứ đến làm phiền cuộc sống của anh và Nhã Quyên.
Hên cho Danh Như Khả, cô là con gái nên Thượng Trung Hàng đối xử khá khách sáo chứ nếu là Đường Tử Phàm thì chắc anh đã ném ra khỏi cửa từ lâu!
Anh nhanh chóng lấy điện thoại nhắn tin cho Đường Tử Phàm:
"Chú cút đến đây đón vợ về cho anh!"
...
Ngày này qua ngày khác, chẳng mấy chốc Danh Như Khả đã ở đây tận 3 ngày. Thật sự khiến Thượng Trung Hàng tức không nói nên lời.
Tại sao thằng em vợ mình lại ngu ngốc như thế cơ chứ?!!!
Những hôm vừa qua Đường Tử Phàm đã chính thức nếm được mùi vị lạnh lẽo, cô đơn khi không có ai bên cạnh. Anh chợt nghĩ mình đã sai rồi, phải ngay lập tức đi xin lỗi để nhận được khoan hồng từ Danh Như Khả.
Anh leo lên chiếc xe của mình rồi phóng một mạch đến biệt thự Thượng gia.
Danh Như Khả đang ngồi trong vườn đọc sách thì bị Đường Tử Phàm bước đến bế cô đi.
Cô tức tưởi quát:
"Anh biến đi, tôi với anh đã chia tay rồi!"
Cái miệng ồn ào của cô khiến Đường Tử Phàm bực bội, anh ghé môi anh lại gần môi cô rồi hôn cô một cái. Nụ hôn nhẹ như gió thoáng qua nhưng đủ để Danh Như Khả đỏ mặt
"Ai nói anh với em đã chia tay? Anh còn chưa đồng ý kia mà!!"
"Nghe rõ đây, Đường Tử Phàm này chỉ yêu Danh Như Khả, vì thế... Vợ ơi theo anh về nhà nhé!!"
Đường Tử Phàm bá đạo cất tiếng rồi nhanh chóng bế cô lên xe rồi đưa cô về nhà.
Họ không hề biêt rằng có một ông anh rể đang đứng ở bên trong căn nhà, mắt nhìn ra cửa sổ thầm cổ vũ trong lòng đầy sung sướng:
" Cố lên !!"
"Đúng rồi, phải vậy, bế lên đưa về nhà đi!!"
"Bây giờ là thời gian của tôi và bà Thượng, mau đem của nợ đó về điii!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.