Bà Xã Ngốc Nghếch! Đố Em Chạy Thoát! [ Quyển 2 ]
Chương 54: Ngoại truyện 5: Em muốn lái chị!
Miin Miin
04/01/2021
Thượng Tử Nam và Thượng Tử Liệt cuối cùng cũng lên 17 tuổi. Trải qua 17 năm nuôi bộ đôi hoàng tử cũng đã đến lúc Thượng Trung Hàng và Đường Tử Quyên thở phào nhẹ nhõm.
Nay hai người không cần lén đi du lịch nữa, họ đi công khai vì Tử Nam và Tử Liệt nay không thèm bận tâm về papa mami của mình nữa.
Khi đến trường, cặp song sinh này được mệnh danh là nam thần, học phải gọi là giỏi vô địch, hai anh em luôn xếp đồng top 1 trên bảng xếp hạng, gia thế cũng cao vời vợi khiến ai cũng phải ngước lên nhìn.
Ngày ngày cứ hễ xuất hiện tại trường thì đương nhiên sẽ có thư tình. Lúc nào cũng chấp đống đầy tủ khiến cho Tử Nam, Tử Liệt mệt mỏi vô cùng.
Một ngày phải từ chối hàng tá lời tỏ tình khiến họ phát điên!
Tử Nam thì vẫn lạnh lùng như ngày nào. Cứ có người con gái đứng trước mặt tính thổ lộ tình cảm thì cậu sẽ thờ ơ, lướt qua như một cơn gió, không hề để tâm.
May mắn cho họ còn có Tử Liệt tính tình vừa thân thiện vừa ranh ma, cậu không thẳng thừng như Tử Nam mà nói câu xin lỗi rất đỗi ôn nhu.
Nhưng dạo gần đây, Tử Liệt mới gặp được tình yêu của đời mình nên cứ bày trò thảo luận với Tử Nam cách tán người con gái đó.
Không biết là duyên trời định hay số phận an bài cho Tử Liệt gặp chân mệnh thiên tử của mình. Hay… chỉ là vô tình mà thôi.
Lúc ở căn tin trường, cứ hễ có Tử Liệt thì sẽ có cô nàng ấy. Hai người lúc nào cũng ngồi đối diện nhau.
Nhiều lúc học thể dục, khối trên và khối dưới học cùng nhau thì người mà đập thẳng vào mắt cậu đầu tiên là cô ấy.
Sau đó, Tử Liệt âm thầm đi tìm kiếm thông tin về cô rồi dựng lên một màn kịch giả vờ gặp mặt.
Hôm ấy ở thư viện, Tử Liệt biết rằng người mình thích sẽ đến đây vào mỗi chiều thứ 6 hàng tuần nên cố tình đến.
Nhìn thấy cô đang chăm chăm đọc sách khiến Tử Liệt nhìn không chớp mắt. Tử Nam đứng một bên mà lắc lắc đầu.
“Thằng em mình bị ngu mất rồi!”
Bỗng cô gái ấy đứng dậy đi tìm quyển sách khác để đọc, Tử Liệt hào hứng chạy theo.
Vì giá để sách khá cao nên cô phải nhón chân để với lấy. Nhưng không tài nào lấy nổi.
Tử Liệt thấy vậy bèn chạy đến lấy cho cô rồi dịu dàng nói:
“Của chị đây!”
Cô nhận lấy, khóe miệng cong lên, cô nở nụ cười tỏa nắng làm con tim Tử Liệt xao xuyến:
“Cảm ơn em!”
Vì muốn làm quen với cô nên cậu liền nhìn vào quyển sách và bắt chuyện:
“Chị cũng thích thiên văn học ạ?”
“Ừm. Em cũng vậy sao?”
Cô hơi ngây người trước câu hỏi của Tử Liệt nhưng vẫn nhỏ nhẹ đáp lại. Giọng nói êm êm, dịu dàng khiến toàn thân Tử Liệt nhẹ như đang ở trên hàng trăm hàng nghìn tầng mây cao vút.
“Dạ đúng rồi. Em thường tìm hiểu những cái này. Rất bổ ích, không ngờ em và chị chung sở thích đấy!”
“Thật có duyên ha?”
Thực ra Tử Liệt vô cùng thích những thứ về vũ trụ, các dãi ngân hà… bởi vì chúng rất huyền bí và kì áo nên cậu ngoại trừ tìm cách chọc ghẹo con gái nhà lành cũng thích tìm hiểu thêm những cái này.
“Chị tên gì?”
Cậu giả vờ hỏi để không bị bại lộ kế hoạch
“Võ Nhật Trân.”
Nghe Tử Liệt nói vậy, cô nghiêng đầu sang bên phải rồi đáp:
“Em là…”
“Chị biết em là Tử Liệt!”
Chưa kịp nói xong thì Tử Liệt đã bị cô cướp lời nhưng không sao, cô biết mình là được.
Nhìn hai người họ nói chuyện vui vẻ, Tử Nam đứng đằng xa nhìn rồi thầm nghĩ:
“Đúng là ngu ngốc, vị hôn thê của mình cũng không nhận ra!”
Nhiều ngày sau, Võ Nhật Trân và Thượng Tử Liệt cứ quấn quýt bên nhau, đi đâu cũng có nhau khiến ngàn con tim thiếu nữ như tan nát và vỡ vụn thành trăm mảnh.
Chưa kể, những người con trai khác cũng ngưỡng mộ vô cùng. Võ Nhật Trân được mệnh danh là hoa khôi của ngôi trường “Lâm Trung” này nên rất nhiều người thích cô.
Ba tháng sau, Tử Liệt hẹn Nhật Trân đến một công viên giải trí. Hai người chơi đùa với nhau cả ngày rồi Tử Liệt lấy hết dũng khí thổ lộ với Nhật Trân:
“Trân Trân, em thích chị. Em muốn lái chị!”
Nhật Trân ngây người ra, sững sốt trong giây lát. Cô tưởng Tử Liệt đã biết cô là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của cậu rồi kia mà?
Hóa ra là chưa biết.
Cô nở nụ cười dịu dàng rồi khẽ đáp:
“Vậy sao? Hai ngày nữa chị cho em một bất ngờ!”
Tuy Tử Liệt băn khoăn không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý.
Đúng như lời cô nói, hai ngày tiếp theo quả thực là bất ngờ lớn nhất đời Thượng Tử Liệt.
“Ủa mami, chị Nhật Trân? Ủa ủa?”
Nhìn thấy Võ Nhật Trân đang ngồi trò đùa cùng Đường Nhã Quyên mà cậu hết cả hồn.
Đường Nhã Quyên vui vẻ:
“Ơ con chưa biết Nhật Trân là vợ con à?”
Ôi! Thượng Tử Liệt cậu cưới vợ khi nào? Trời đất, hóa ra mọi người biết hết rồi nhưng không chịu nói cho cậu biết.
“Mấy người lừa Liệt Liệttttt!”
Tử Liệt hét lớn nhưng thôi cậu cũng không thèm giận. Nếu vợ chưa cưới của cậu là Võ Nhật Trân thì cậu sẽ không bao giờ hối tiếc!
Nay hai người không cần lén đi du lịch nữa, họ đi công khai vì Tử Nam và Tử Liệt nay không thèm bận tâm về papa mami của mình nữa.
Khi đến trường, cặp song sinh này được mệnh danh là nam thần, học phải gọi là giỏi vô địch, hai anh em luôn xếp đồng top 1 trên bảng xếp hạng, gia thế cũng cao vời vợi khiến ai cũng phải ngước lên nhìn.
Ngày ngày cứ hễ xuất hiện tại trường thì đương nhiên sẽ có thư tình. Lúc nào cũng chấp đống đầy tủ khiến cho Tử Nam, Tử Liệt mệt mỏi vô cùng.
Một ngày phải từ chối hàng tá lời tỏ tình khiến họ phát điên!
Tử Nam thì vẫn lạnh lùng như ngày nào. Cứ có người con gái đứng trước mặt tính thổ lộ tình cảm thì cậu sẽ thờ ơ, lướt qua như một cơn gió, không hề để tâm.
May mắn cho họ còn có Tử Liệt tính tình vừa thân thiện vừa ranh ma, cậu không thẳng thừng như Tử Nam mà nói câu xin lỗi rất đỗi ôn nhu.
Nhưng dạo gần đây, Tử Liệt mới gặp được tình yêu của đời mình nên cứ bày trò thảo luận với Tử Nam cách tán người con gái đó.
Không biết là duyên trời định hay số phận an bài cho Tử Liệt gặp chân mệnh thiên tử của mình. Hay… chỉ là vô tình mà thôi.
Lúc ở căn tin trường, cứ hễ có Tử Liệt thì sẽ có cô nàng ấy. Hai người lúc nào cũng ngồi đối diện nhau.
Nhiều lúc học thể dục, khối trên và khối dưới học cùng nhau thì người mà đập thẳng vào mắt cậu đầu tiên là cô ấy.
Sau đó, Tử Liệt âm thầm đi tìm kiếm thông tin về cô rồi dựng lên một màn kịch giả vờ gặp mặt.
Hôm ấy ở thư viện, Tử Liệt biết rằng người mình thích sẽ đến đây vào mỗi chiều thứ 6 hàng tuần nên cố tình đến.
Nhìn thấy cô đang chăm chăm đọc sách khiến Tử Liệt nhìn không chớp mắt. Tử Nam đứng một bên mà lắc lắc đầu.
“Thằng em mình bị ngu mất rồi!”
Bỗng cô gái ấy đứng dậy đi tìm quyển sách khác để đọc, Tử Liệt hào hứng chạy theo.
Vì giá để sách khá cao nên cô phải nhón chân để với lấy. Nhưng không tài nào lấy nổi.
Tử Liệt thấy vậy bèn chạy đến lấy cho cô rồi dịu dàng nói:
“Của chị đây!”
Cô nhận lấy, khóe miệng cong lên, cô nở nụ cười tỏa nắng làm con tim Tử Liệt xao xuyến:
“Cảm ơn em!”
Vì muốn làm quen với cô nên cậu liền nhìn vào quyển sách và bắt chuyện:
“Chị cũng thích thiên văn học ạ?”
“Ừm. Em cũng vậy sao?”
Cô hơi ngây người trước câu hỏi của Tử Liệt nhưng vẫn nhỏ nhẹ đáp lại. Giọng nói êm êm, dịu dàng khiến toàn thân Tử Liệt nhẹ như đang ở trên hàng trăm hàng nghìn tầng mây cao vút.
“Dạ đúng rồi. Em thường tìm hiểu những cái này. Rất bổ ích, không ngờ em và chị chung sở thích đấy!”
“Thật có duyên ha?”
Thực ra Tử Liệt vô cùng thích những thứ về vũ trụ, các dãi ngân hà… bởi vì chúng rất huyền bí và kì áo nên cậu ngoại trừ tìm cách chọc ghẹo con gái nhà lành cũng thích tìm hiểu thêm những cái này.
“Chị tên gì?”
Cậu giả vờ hỏi để không bị bại lộ kế hoạch
“Võ Nhật Trân.”
Nghe Tử Liệt nói vậy, cô nghiêng đầu sang bên phải rồi đáp:
“Em là…”
“Chị biết em là Tử Liệt!”
Chưa kịp nói xong thì Tử Liệt đã bị cô cướp lời nhưng không sao, cô biết mình là được.
Nhìn hai người họ nói chuyện vui vẻ, Tử Nam đứng đằng xa nhìn rồi thầm nghĩ:
“Đúng là ngu ngốc, vị hôn thê của mình cũng không nhận ra!”
Nhiều ngày sau, Võ Nhật Trân và Thượng Tử Liệt cứ quấn quýt bên nhau, đi đâu cũng có nhau khiến ngàn con tim thiếu nữ như tan nát và vỡ vụn thành trăm mảnh.
Chưa kể, những người con trai khác cũng ngưỡng mộ vô cùng. Võ Nhật Trân được mệnh danh là hoa khôi của ngôi trường “Lâm Trung” này nên rất nhiều người thích cô.
Ba tháng sau, Tử Liệt hẹn Nhật Trân đến một công viên giải trí. Hai người chơi đùa với nhau cả ngày rồi Tử Liệt lấy hết dũng khí thổ lộ với Nhật Trân:
“Trân Trân, em thích chị. Em muốn lái chị!”
Nhật Trân ngây người ra, sững sốt trong giây lát. Cô tưởng Tử Liệt đã biết cô là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của cậu rồi kia mà?
Hóa ra là chưa biết.
Cô nở nụ cười dịu dàng rồi khẽ đáp:
“Vậy sao? Hai ngày nữa chị cho em một bất ngờ!”
Tuy Tử Liệt băn khoăn không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý.
Đúng như lời cô nói, hai ngày tiếp theo quả thực là bất ngờ lớn nhất đời Thượng Tử Liệt.
“Ủa mami, chị Nhật Trân? Ủa ủa?”
Nhìn thấy Võ Nhật Trân đang ngồi trò đùa cùng Đường Nhã Quyên mà cậu hết cả hồn.
Đường Nhã Quyên vui vẻ:
“Ơ con chưa biết Nhật Trân là vợ con à?”
Ôi! Thượng Tử Liệt cậu cưới vợ khi nào? Trời đất, hóa ra mọi người biết hết rồi nhưng không chịu nói cho cậu biết.
“Mấy người lừa Liệt Liệttttt!”
Tử Liệt hét lớn nhưng thôi cậu cũng không thèm giận. Nếu vợ chưa cưới của cậu là Võ Nhật Trân thì cậu sẽ không bao giờ hối tiếc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.