Bá Y Thiên Hạ

Chương 128: THIÊN LONG CỰ BIẾN TRA LÝ VẪN

Độc Cô Lãnh Giả

01/04/2013



Hôm nay đã là ngày thứ năm sau khi Đoạn Vân tới Tạp Lợi Tư thành, lúc này tất cả mọi người bị ôn dịch đã dần dần bình phục, những công việc an trí sau cơn dịch cũng được tiến hành trôi chảy không hề có trục trặc gì. Sau trận dịch này, Đoạn Vân có thể nói là thanh danh vang vọng, tên tuổi của Đoạn Vân cũng nhanh chóng khắc sâu mãi mãi vào lòng dân chúng Thiên Long. Hai chữ Đoạn Vân tựa như cơn gió nhanh chóng truyền khắp các nơi trên đại lục. Rất nhanh, truyền kỳ tế tự chỉ trong một thời gian rất ngắn đã khống chế được dịch tình, lại còn có thể mời thần giáng hạ thần tích - Đoạn Vân, trở thành một truyền kỳ trong ngành tế tự, trở thành thần tượng được sùng bái trong lòng mọi người. Nhưng ngoài những tin tức làm Đoạn Vân mũi phổng như quả cà chua đó thì dọc theo đường đi, từ Thiên Long thành lại truyền đến một tin tức trọng đại khiến ai nấy đều hoảng sợ.

- Ngươi xác định tin tức này là chính xác chứ?

Vẻ mặt Đoạn Vân tỏ ra rất khiếp sợ hỏi Ma Nhĩ Cương khi hắn đem tin này tới. Nguyên nhân là tin thật sự làm cho người ta quá ư là kinh ngạc, kinh ngạc tới mức làm cho Lị Lị Lộ vừa nghe được tin đã coi như ngất lịm đi.

Tạp Lợi Tư thành chủ Ma Nhĩ Cương nghiêm mặt nói:

- Ngàn lần xác thực. Bệ hạ đích thật là đã băng hà rồi.

Tra Lí đã chết. Khi Đoạn Vân nghe tin đó xong thì có một cảm giác rất mâu thuẫn. Mặc dù Tra Lí từng đã xuống tay với hắn, nhưng Tra Lí mà chết như vậy lại làm cho Đoạn Vân nhất thời rất khó thừa nhận. Nói thật, theo Đoạn Vân, Tra Lí là một quân vương tốt. Hắn làm một hoàng đế, đối với dân chúng cũng rất tốt, hơn nữa hắn lúc nào cũng nghĩ đến việc mở rộng biên giới, rất có một phong phạm của một thiên cổ nhất đế. Ngoại trừ hơi hẹp hòi không biết dùng người, Tra Lí cơ hồ có thể được xem là thịnh Đường Lí Thế Dân.

- Hắn làm sao mà chết. - Đoạn Vân hỏi mặt không chút thay đổi.

Ma Nhĩ Cương nhìn chăm chú vào Đoạn Vân, dường như muốn đọc trên mặt hắn những chữ gì đó. Hắn nói lạnh lùng:

- Theo những người từ trong cung truyền ra thì bị đột quị. Còn hữu tướng Bố Khoa Duy Kì nói là ngươi công trình của Đoạn Vân.

- Ta? - Đoạn Vân rất nghi hoặc, làm sao mà lại dính tới mình nhỉ?

- Đúng vậy, bọn họ nói là lần trước trong khi ngươi chữa bệnh cho bệ hạ, có động chút thủ cước, cho nên tám ngày trước bệ hạ bị đột quị mà chết. Bất quá ta tin rằng Đoạn Vân đại nhân chắc chắn không làm vậy.

Ma Nhĩ Cương nói rất nghiêm túc.

Cười khổ một tiếng, Đoạn Vân hỏi:

- Vì sao ngươi lại khẳng định như thế?

- Đầu tiên, ngươi không có động cơ giết bệ hạ. Mặc dù Bố Khoa Duy Kì nói ngươi luôn luôn ghi hận trong lòng đối với bệ hạ, bất quá theo ta được biết, trong khi ngươi và bệ hạ cũng không có gì quá đáng. Hơn nữa, ta tin rằng với năng lực của ngươi, muốn đối phó với bệ hạ căn bản là không cần dùng thủ đoạn. Hơn nữa, ta không tin tế tự thuật của một người lại có thể làm cho một người mấy tháng sau mới phát bệnh mà chết. Quan trọng nhất là, theo tin tức của ta thu được từ Thiên Long, bệ hạ không phải đột quỵ mà chết, mà là bị người hại.

- Xin nói rõ cho?

Đoạn Vân chỉ biết Ma Nhĩ Cương này rất không đơn giản, bây giờ xem ra, hắn quả nhiên là một nhân tài.

- Buổi tối ngay sau khi bệ hạ băng hà, Bố Khoa Duy Kì dùng thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng khống chế tất cả binh lực Thiên Long đế quốc kỵ sĩ đoàn. Hơn nữa sau khi đoạt được quân quyền, hắn còn giết chết nhiều người. Không ít bộ hạ của ta trước kia đã bị rơi vào trường hạo kiếp mà mất mạng. Bất quá, cũng có vài người cũng chạy thoát khỏi. Ta biết được tin tức này cũng đều nhờ những người đó báo lại cho ta. Bố Khoa Duy Kì khống chế Thiên Long thành xong, lập tức đề cử tứ công chúa Hương Hương lên làm Thiên Long nữ hoàng. Nghe nói rất nhiều lão thần đều bị hắn khống chế bắt đi.

Ma Nhĩ Cương giải thích cho Đoạn Vân.

Nguyên lai là Bố Khoa Duy Kì bức cung đoạt quyền, giết chết Tra Lí, cũng khống chế cả Thiên Long đế đô. Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, hắn nghĩ tới một vấn đề mấu chốt:



- Với thực lực của Bố Khoa Duy Kì thì không có khả năng công nhập hoàng cung. Đế quốc ma thú Khố Lạp Kì đã là có thực lực cửu cấp hậu giai rồi, hơn nữa ta còn cấp cho mười lăm viên Tẩy Tủy Đan nữa, lực lượng có thực lực cửu cấp trở lên của Tra Lí ít nhất có thể lên đến năm người.

- Việc này thì ta không nghĩ ra. Nghe nói Khố Lạp Kì điện hạ mất tích rồi. Tuy nhiên những tin tức tình báo đó đều là do bộ hạ trước kia của ta mạo hiểm sinh mạng nguy hiểm đưa tới cho ta, tuyệt đối không giả đâu. Ta bây giờ đang lo Bố Khoa Duy Kì có thể cấu kết với một đế quốc khác. Biên quan của Thiên Long có thể rất nhanh sẽ bị thế lực khác xâm lấn. Chẳng mấy chốc mà Thiên Long sẽ bị hãm vào vòng chiến hỏa.

Thần sắc Ma Nhĩ Cương có chút lo lắng nói.

- Vân, làm sao bây giờ? Phụ hoàng nhất định là đã bị Bố Khoa Duy Kì bại hoại hại chết đó, mẫu hậu bây giờ cũng bị hắn khống chế rồi, mọi người rất nguy hiểm. Vân!

Mắt Lị Lị Lộ đỏ lên, vẻ mặt nhìn Đoạn Vân rất thương tâm, thần sắc có vẻ vô cùng lo lắng.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân hỏi Ma Nhĩ Cương:

- Xin hỏi Ma Nhĩ Cương tướng quân, thủ hạ của ngươi có thể điều động được bao nhiêu binh lực?

- Bây giờ ta bị bệ hạ đưa đến nơi này làm thành chủ, còn có bao nhiêu binh lực chiến đấu chứ? - Ma Nhĩ Cương nói với vẻ mặt bất lực.

- Ta muốn biết tướng sĩ biên cương có nghe hiệu lệnh của ngươi không. - Đoạn Vân nói nghiêm trang.

Ma Nhĩ Cương ngẫm nghĩ rồi đáp:

- Khi Lôi Ngạo Đế Quốc và Tạp Tu Tư Đế Quốc lấn chiếm biên cảnh, những sĩ quan quân đội cao cấp thống lĩnh hơn mười vạn chiến sĩ biên cương rất nhiều người đều là bộ hạ cũ trước kia của ta. Bây giờ là thời kỳ rất khó khăn, ta chắc là có thể kêu gọi được bọn họ.

- Được, Ma Nhĩ Cương tướng quân, ngươi lập tức đi biên cương trước, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất khống chế chặt chẽ tất cả binh lực. Sau đó thề bảo vệ cho biên giới. Ngàn vạn lần đừng cho thế lực quốc gia khác thừa cơ xâm lấn.

Đoạn Vân ra lệnh.

- Nhưng …?

Ma Nhĩ Cương nghi hoặc nhìn công chúa Lị Lị Lộ.

Nhìn thấy ánh mắt của Ma Nhĩ Cương, Lị Lị Lộ nói rất uy nghiêm:

- Đại tướng quân, ta dùng thân phận công chúa của đế quốc ra lệnh cho ngươi, nghe theo lời của Đoạn Vân công tước đại nhân an bài. Thật ra, Đoạn Vân nguyện ý trở lại Thiên Long, thân phận của hắn đã là thân vương rồi. Thân phận thân vương nếu so với chức công chúa của ta còn tôn quý hơn nhiều.

- Rõ! Hạ quan đi làm việc này ngay. Đoạn Vân đại nhân, ngươi bảo ta bảo vệ cho biên giới? Chẳng lẽ ngươi không cần ta đi Thiên Long đối phó với Bố Khoa Duy Kì sao? - Ma Nhĩ Cương nói vẻ cung kính.

Mỉm cười, Đoạn Vân nói:

- Đế đô hả, ta cùng với Lị Lị Lộ tự nhiên phải đi rồi. Thứ nhất là ngươi cần phải ổn định các thế lực ở biên cương, ngàn vạn lần đừng cho những người này thừa cơ làm loạn, tự lập làm vương.

- Rõ!



Ma Nhĩ Cương chào Đoạn Vân và Lị Lị Lộ theo một quân lễ rất chuẩn.

- Chờ một chút. Tiểu Phi Hiệp ngươi gọi một đầu ma thú phi hành cấp tám trở lên tới đây.

Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp. Lúc này Tiểu Phi Hiệp đã là thần thú rồi, hắn đã có thể tùy ý ra lệnh cho tất cả ma thú biết bay trong thiên hạ.

Lát sau, một đầu bát giai lôi ưng rất ôn thuận quì xuống trước mặt Tiểu Phi Hiệp. Đoạn Vân xuất ra năm viên Tẩy Tủy đan nói:

- Ngươi sau này là sủng vật của Ma Nhĩ Cương tướng quân, ngươi cùng hắn ký sủng vật khế ước xong, ta sẽ làm cho ngươi trở thành cửu cấp thánh thú.

Dưới trợ giúp của Tiểu Phi Hiệp, đầu lôi ưng cấp tám đã thuận lợi trở thành kỵ sĩ thú của Ma Nhĩ Cương. Còn Đoạn Vân cũng giữ lời hứa, đưa năm viên Tẩy Tủy đan cho hắn trở thành một đầu thánh thú có thực lực cửu cấp trung giai.

- Lôi ưng Ma Đa cảm tạ Đoạn Vân đại nhân đã đề bạt.

Lôi ưng hình người xem ra rất có phong phạm quân nhân

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân nói:

- Tốt lắm, sau này ngươi là sủng thú của Ma Nhĩ Cương tướng quân, phải phục vụ hắn cho tốt đó.

- Rõ! Thuộc hạ nghe lệnh.

Còn Ma Nhĩ Cương cũng bị Đoạn Vân dọa chết khiếp, lôi ưng cấp tám, đảo mắt đã biến thành một đầu thánh thú cửu cấp. Vô luận là ai cũng không thể tin được.

- Tốt lắm, Ma Nhĩ Cương, ngươi chuẩn bị xuất phát thôi. Có đầu cửu cấp ma thú trợ giúp, phỏng chừng ngươi sẽ không gặp phiền toái gì ở biên cương đâu. Nhớ! Nếu cần có thể giở thủ đoạn phi thường, nếu có người dám can đảm thừa cơ làm loạn, ngươi có thể đương trường giết chết.

Đoạn Vân ra lệnh vẻ rất uy nghiêm.

- Rõ! Thuộc hạ nghe lệnh.

Ma Nhĩ Cương chào Đoạn Vân theo quân lễ, bước trên lôi ưng Ma Đa bay đi.

- Vân, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Lị Lị Lộ vẻ mặt lo lắng ôm chặt Đoạn Vân, vội vàng hỏi.

Cười khẽ, Đoạn Vân nói:

- Chúng ta đi Thiên Long đế đô. Ngươi suất lĩnh hơn một vạn đế quốc hoàng gia kỵ sĩ và năm vạn lính bình thường chẩn tai, lập tức bắc thượng, đi trước đế đô. Còn nữa, tìm một cơ hội uống Tẩy Tủy đan, có thể đề cao thực lực của ngươi, phỏng chừng sẽ có tác dụng đó. Mọi công việc nơi này toàn quyền giao cho thần điện. Dù sao những gì phát sinh ở Thiên Long chỉ là chuyện nội bộ, người của thần điện không tiện nhúng tay. Ta đi trước một bước. Diệp Cô Thành, Tiểu Phi Hiệp, chúng ta đi.

Nói xong Đoạn Vân và Diệp Cô Thành nhảy lên, Tiểu Phi Hiệp cũng biến thân một cách hoa lệ, tiếp Đoạn Vân và Diệp Cô Thành, hướng về Thiên Long thành bay nhanh như thiểm điện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Y Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook