Bá Y Thiên Hạ

Chương 129: THIÊN LONG THÀNH NỘI MA TUNG HIỆN

Độc Cô Lãnh Giả

01/04/2013

Thiếu gia, chúng ta sao không thừa cơ phát binh, đọat quách Thiên Long đế quốc. Lúc này bên trong Thiên Long đang loạn, các thế lực khắp nơi nhất định sẽ nổi lên tạo phản. Dựa vào thực lực của chúng ta, nhất định có thể chiếm cứ đại bộ phận lãnh thổ Thiên Long.

Trên đường đi Thiên Long thành, Diệp Cô Thành nghi hoặc cất giọng hỏi Đoạn Vân.

Mỉm cười, Đoạn Vân cất giọng thâm thúy:

- Thiên Long chúng ta nhất định nằm trong tay chúng ta, chẳng qua ta muốn không cần đổ máu mà lấy được một Thiên Long đầy đủ, chứ không phải một quốc gia tan tác, cả một vùng lãnh thổ khắp nơi chư hầu cát cứ. Khải Sắt Lâm và Khải Lợi đều là công chúa đế quốc, còn Lị Lị Lộ tương lại cũng sẽ là đàn bà của Đoạn Vân ta, nàng mặc dù không phải công chúa, nhưng lại có uy vọng không nhỏ ở Thiên Long. Chỉ cần ta đưa một trong các nàng lên làm ngôi quốc chủ của Thiên Long quốc, vậy thì cả Thiên Long không phải là của chúng ta rồi sao? Hơn nữa ta cho rằng chuyện này không đơn giản như vậy đâu. Tra Lí là một hoàng đế rất tốt, hắn làm sao mà bị một tên bậu sậu như Bố Khoa Duy Kì lật đổ được? Ta hoài nghi bên trong nhất định cất dấu bí mật trọng đại, hoặc là một kinh thiên đại âm mưu. Tra Lí ơi là Tra Lí, thật không ngờ ngươi một đời anh hùng, cuối cùng lại toi mạng như thế.Thật là bi ai!

- Lão Đại, ngươi có muốn cử thêm vài thủ hạ tới không. Nếu xuất hiện tình huống dị thường nào thì hơi khó ứng phó đó.

Tiểu Phi Hiệp ở phía dưới có chút lo lắng nói.

Đoạn Vân trợn mắt có chút khinh thường:

- Ngươi chớ quên ngươi bây giờ là thần thú rồi, còn Diệp Cô Thành cũng là Kiếm thần tối cao, chắc cũng sắp đột phá tới cấp mười một. Còn ta thì sao, bây giờ cũng là một Kiếm thần, hơn nữa thực lực của ta bây giờ so với các ngươi cũng chẳng kém là mấy. Nếu ba chúng ta mà không làm được, vậy thì thế giới này đàn ông đi chuyển giới tính hết.

- A a! Đúng đúng.

Tiểu Phi Hiệp cười và reo lên phụ họa.

- Tuy nhiên, ta có kêu Âu Đặc Tư tới rồi. Hắn là thần long, có thể triển hiện một chút thần dũng anh tư của hắn ở Thiên Long thành, làm cho dân chúng Thiên Long an tâm một chút. Thiên Long ơi Thiên Long! Có Âu Đặc Tư làm hộ quốc thần thú cho Thiên Long mới có thể xưng là Thiên Long chân chính được.

Đoạn Vân cười hỉ hả.

- Lão Đại, ta phát hiện ngươi rất có tiềm chất làm một tên thần côn đó. A a…

Tiểu Phi Hiệp cười dâm đãng.

Đoạn Vân vỗ bùm bụp vào lưng Tiểu Phi Hiệp, nói gằn giọng:

- Thần côn. Ta bảo ngươi, ngươi nói ta là thần côn. Mau lên.

- Lão Đại, đừng đánh, tới rồi kìa. Ngươi xem.

Tiểu Phi Hiệp nói vẻ ủy khuất. Hắn luôn luôn rất nghi ngờ, tại sao nắm tay lão đại nhìn qua thì như vô lực mà đánh vào trên người hắn lại đau như vậy.

- Chủ nhân, Âu Đặc Tư đã ở đây chờ ngài đã lâu.

Lúc này, Âu Đặc Tư hình người xuất hiện trước mặt bọn Đoạn Vân.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:

- Ta cũng đã sớm cảm ứng được ngươi rồi. Lần này, Ny Khả không tới hả?

- Đoạn Vân ca ca, ngươi không thích Ny Ny tới sao?



Lúc này thanh âm ngọt ngào của Ny Khả quỷ dị xuất hiện phía sau Đoạn Vân.

Đoạn Vân vội vàng quay đầu lại với vẻ mặt bỉ ổi, cười khà khà nói:

- Sao lại như vậy được? Đoạn Vân ca ca nhớ nàng hỏi mới như vậy chứ. A a.

- Thật không đó! Đoạn Vân ca ca thật tốt.

Ny Khả cười khanh khách vòng tay qua cổ Đoạn Vân, nét mặt rất hưng phấn.

- Tốt lắm! Đừng quấy nữa. Chúng ta còn phải làm chính sự đó.

Đoạn Vân vội vàng thả Ny Khả ra, chuyển sang Âu Đặc Tư.

- Chủ nhân, ta đã tiến hành tìm kiếm năng lượng trên cả Thiên Long thành rồi. Phát hiện tất cả thần cấp hoặc thánh cấp loài người ở Thiên Long thành đều tập trung tại một chỗ trong hoàng cung, hơn nữa dường như năng lượng đều bị cấm cố cả. Kỳ quái là, không có người nào có năng lượng siêu cường trông chừng.

Âu Đặc Tư nói cho Đoạn Vân biết tình hình.

- Quả nhiên có chuyện. Cửu cấp ma thú của Thiên Long đâu?

Đoạn Vân vì vậy nổi lên câu hỏi về cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì của đế quốc.

Âu Đặc Tư ngẫm nghĩ rồi chỉ vào một phương hướng nói:

- Đầu tinh tinh bị xiềng trong phương vị phủ đệ của một quý tộc loài người, trong một gian phòng lớn. Ta phát hiện người giám sát hắn dường như không phải sinh vật trên đại lục.

Đoạn Vân nhìn theo hướng tay Âu Đặc Tư chỉ, quả nhiên là phủ của Bố Khoa Duy Kì.

- Cái gì? Chẳng lẽ còn muốn cho cả người ngoài hành tinh xâm lấn? Bố Khoa Duy Kì này cũng quá lợi hại. Liên lạc được với cả người ngoài hành tinh. Thật sự là không đơn giản! Có mấy người? Thực lực bọn họ như thế nào?

Đoạn Vân hơi giật mình, chẳng lẽ có người ngoài hành tinh xâm lấn sao?

Âu Đặc Tư trả lời:

- Cả Thiên Long thành có sáu, ba ở hoàng cung, ba canh chừng đầu tinh tinh đó. Về phần thực lực bọn họ, chủ nhân đừng lo, ta ước đoán một chút, năm tên ma thú có thực lực cửu cấp hậu giai thực lực, một tên có thực lực thần giai sơ cấp.

Suy tư một chút, Đoạn Vân dặn dò:

- Được, chúng ta ngấm ngầm tới phủ của Bố Khoa Duy Kì, trước tiên cứu Khố Lạp Kì ra, để ta hỏi hỏi hắn đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Nhớ, phải che dấu thực lực, đừng để người ta phát hiện ra.

- Rõ.

Mấy tên thủ hạ đã thức thời nhẹ giọng đáp.



Sau đó năm chủ phó Đoạn Vân bình liễm khí tức, năm đại siêu cấp biến thái vô thanh vô tức bay vào trong phủ trạch của hữu tướng Bố Khoa Duy Kì đế quốc. Mặc dù thủ vệ nơi này rất nghiêm mật, nhưng do tam đại thần thú và hai đại thần cấp loài người biến thái, do đó không ai có thể phát hiện hành tung của bọn người Đoạn Vân. Cứ như vậy, đoàn người Đoạn Vân thoắt ẩn thoắt hiện rất nhanh đã tiến tới căn phòng lớn giam giữ Khố Lạp Kì. Trong nháy mắt, năm người thú Đoạn Vân đã tới phòng bên trong có ba 'người ngoài hành tinh', cũng là nơi giam giữ Khố Lạp Kì. Trong đình viện, Đoạn Vân dùng thần thức cảm ứng những tình huống bên trong. Phát hiện quả nhiên có ba sinh vật dị hình. Nhìn bề ngoài, bọn họ cũng có vài thứ tương tự như người trong đại lục, chỉ có điều lớp da hơi đen đen, không phải đen như da phi châu, mà là một loại màu đen quỷ dị rất khó diễn tả. Hơn nữa trên đầu họ và vài bộ vị trên người có vài cái vảy hắc sắc, đỉnh đầu lồi lên một chút, hơi giống như cái sừng nghé vừa nhú lên.

Thông qua thần thức biến thái của Đoạn Vân, Đoạn Vân còn phát hiện ra Khố Lạp Kì. Khố Lạp Kì bây giờ đã là một con đại tinh tinh thân cao năm thước, cả người hắc mao dày rậm, xem ra bản thể của Khố Lạp Kì đúng là một con đại tinh tinh. Hắn bây giờ toàn thân trên dưới vết thương chằng chịt, nơi nơi đều là dấu vết lưu lại từ những đòn tra tấn bằng roi da. Trong trong ánh mắt đồi phế của hắn vẫn còn ánh lên vẻ kiên nghị, Đoạn Vân có thể hiểu được vì sao Bố Khoa Duy Kì nhất định phải giam giữ vị ma thú cửu cấp trung thực chất phác này. Dù sao lúc trước Khố Lạp Kì đã từng thấy Đoạn Vân chữa u não cho Tra Lí, chỉ cần Khố Lạp Kì đứng về phía họ, vậy thì cái ‘sự thật’ về việc Tra Lí đột quị sẽ lập tức được mọi người thừa nhận, như vậy Đoạn Vân cũng sẽ trở thành hung thủ giết người.

Đoạn Vân phất tay, Tiểu Phi Hiệp và Âu Đặc Tư lắc mình vọt vào. Lát sau, trong nhà truyền đến vài tiếng động, bất quá tiếng động đó cũng chỉ có vài cái là hết, căn bản là không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý. Đoạn Vân theo sau Diệp Cô Thành và Ny Khả, bước vào căn phòng đó.

Ba sinh vật dị hình đã vô lực nằm dài trên mặt đất, các bộ vị trên thân thể bị thương nghiêm trọng, khớp hàm cũng đã bị vặn rời. Xem ra không nghi ngờ gì, đây chính là tác phẩm của Tiểu Phi Hiệp. Hắn đi theo Đoạn Vân lâu như vậy, nhất định phải biết một vài thủ đoạn đặc biệt chế phục địch nhân

Tán thưởng nhìn Tiểu Phi Hiệp, Đoạn Vân không để ý đến ba tên dị hình trên mặt đất, đi thẳng tới chỗ Khố Lạp Kì đang giật mình. Tuy nhiên khi Khố Lạp Kì thấy đó là Đoạn Vân, trên mặt hắn cũng biểu lộ vẻ hưng phấn.

- Đoạn Vân đại nhân, ngươi cuối cùng đã trở lại.

Thần sắc Khố Lạp Kì có chút bi thương nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp tháo xiềng xích cho Khố Lạp Kì, rồi móc giới tử ra vài viên hoàn dương đan cấp cho Khố Lạp Kì uống vào. Lát sau, tên đại tinh tinh vốn đã vô lực đã biến thành một tướng quân khôi ngô như trước.

Khố Lạp Kì sau khi khôi phục, lập tức quì xuống trước mặt Đoạn Vân, chỉ vào ba tên dị hình trên mặt đất nói:

- Đoạn Vân đại nhân, bệ hạ bị sáu tên đó hại chết đó. Ta đây không bảo vệ được bệ hạ, ta đây có tội.

Nói rồi, đại nam nhân biến thành một đứa trẻ khóc nhè, vẻ mặt đau thương nước mắt rơi tí tách.

Đoạn Vân nâng Khố Lạp Kì dậy, hỏi:

- Rốt cuộc có việc gì thế? Tra Lí bệ hạ làm sao mà chết?

Sau đó Khố Lạp Kì dùng một thứ ngôn ngữ chắp vá không mạch lạc của hắn, kể lại cho Đoạn Vân nghe những sự tình diễn ra lúc đó. Đoạn Vân cuối cùng cũng hiểu được đại khái.

Nguyên lai chín ngày trước, Bố Khoa Duy Kì mang theo sáu sinh vật dị hình lẻn vào hoàng cung, đả thương đế quốc cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì, chế phục các cung phụng Thiên Long, các chung đoan vũ lực Kiếm Thần, sau đó bắt cóc Tra Lí, muốn ép Tra Lí thoái vị cho Bố Khoa Duy Kì, còn Tra Lí tự nhiên không chịu, vì vậy Bố Khoa Duy Kì ngượng quá hóa giận giết Tra Lí ngay lập tức. Giết Tra Lí xong, Ốc Nhĩ Tây, cũng chính là nhi tử Bố Khoa Duy Kì, nắm giữ năm vạn nhân đội của đế quốc hoàng gia kỵ sĩ, bất ngờ đoạt hết binh quyền của kỵ sĩ đoàn khác ở đế đô, rồi nhanh chóng khống chế đế đô. Sự tình trải qua cũng không khác gì tin tức của Ma Nhĩ Cương.

- Hoàng Hậu và hai công chúa ở đâu?

Đoạn Vân hỏi.

- Mẹ con Hoàng Hậu đều bị Bố Khoa Duy Kì khống chế rồi, mọi người bây giờ đều ở trong hoàng cung. Hai đại cung phụng của đế quốc đều bị bọn họ giam giữ, Kiếm Thần Lạp Đức Phu trong quá trình kịch chiến đã bị giết.

Lạp Đức Phu là Kiếm Thần của đế quốc, tuyệt đối trung thành với Tra Lí.

- À, Lạp Đức Phu quả là trung thành với Tra Lí. Được rồi, mấy người đó là ai thế?

- Đoạn Vân chỉ vào ba tên dị hình trên mặt đất.

- Bọn họ là Ma tộc.

Khố Lạp Kì nói rất nghiêm túc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Y Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook