Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 950: Đi ra mắt

Vô Ưu 95

30/05/2024

Buổi sáng thứ bảy, Trần Thương thu thập chính mình rất đẹp trai, thay đối duy nhất so với lúc phỏng vấn thì chỉ thiếu mặc đồ vét và giày da

Sau khi ngắm nghía mình trong tấm gương ba phút, tương đối hài lòng, mới xuất phát.

Quần áo từ ba năm trước, giờ đã không còn mặc vừa nữa, hình như cơ thể so với ba năm trước đây cường tráng hơn một chút, hoặc là mình đã cao hơn rồi?

« Tạp chí khoa ngoại nước Anh » vẫn không có phản hồi gì, nhưng mà có « Cấy Ghép Lá Gan » chắc là cũng không kém bao nhiều, phối hợp với hai video phẫu thuật của minh truyền đạt một loại lý niệm, Trần Thương cảm thấy muốn làm quản sự cũng không quá khó!

Ngay từ đâu, định cùng đi với Tân Duyệt, thế nhưng Tần Duyệt thần bí hề hề nói với Trần Thương là anh cứ đi trước đi, còn cô thì có thể sẽ đi muộn một chút.

Trần Thương bất đắc dĩ, chỉ có thể một mình đi trước.

Buổi sáng thứ bảy, xe trên đường cũng không phải quá nhiều.

Lộ ra toàn bộ mặt đường rất là rộng lớn, để con người có xúc động muốn giẫm chân ga.

Kêu cái Didi không có hai phút đến, là một chiếc Toyota Carola, tài xế cũng không nhỏ tuổi, hơn năm mươi mấy tuổi, trông thấy Trần Thương đi lên, cười tủm tỉm nói:

- Tiểu tử, ăn mặc bảnh bao như vậy, đi ra mắt hả?

Trần Thương ngồi ở ghế tay lái phụ, nhìn đại thúc này, nhịn không được cười nói:

- Cháu mặc như vậy đi ra mắt, xác suất thành công lớn bao nhiêu?



Đại thúc cười nói:

- Gương mặt đây tỉnh thần này của cậu, mặc gì cũng có thể thành công!

Một câu làm cho hai người đều cười.

Đúng, một ngày tốt lành, bắt đầu thương nghiệp khoe khoang.

Đồ vật bên trong chiếc Carola này cực kỳ lệch nữ tính hóa, phía trước còn bày biện mấy cái Anime figure, dây chuyền cùng đệm dựa màu hồng, làm cho khi Trần Thương nhìn đại thúc hơi lôi thôi lếch thếch trong lòng hơi thấp thỏm!

Chẳng lẽ đại thúc râu ria xồm xoàm này này, bên trong lại là một Luo Tianyi?

Đại thúc nhìn ra Trần Thương tò mò, cười nói:

- Xe của con gái, hôm nay con bé nghỉ ngơi, không đi làm, cho nên tôi mượn chạy Didi kiếm thêm chút thu nhập.

Trần Thương nhẹ gật đầu, ví dụ như vậy thật đúng là không ít.

Nhưng mà, điều này cũng làm cho Trần Thương suy nghĩ, có phải là căn phải mua chiếc xe.

Thế là hàn huyên với đại thúc.

Đường ngày hôm nay so với ngày thường xe ít hơn rất nhiều, vì vậy bác tài chạy cũng tương đối nhanh.



Chỉ là, ngay khi xe rẽ trái thì bỗng nhiên một chiếc xe lao vùn vụt lướt qua, tài xế lập tức một cước đảo vô lăng, cũng may tốc độ của xe lúc này không nhanh lắm, nhưng dù là như thế thì lốp xe cũng trượt ra một vết xe màu đen kéo dài trên đường, bốc lên một mùi khét, Trần Thương và đại thúc cũng nhịn không được chảy mồ hôi lạnh!

Đại thúc hùng hùng hổ hổ:

- Mẹ nó, sáng sớm mà phóng xe nhanh như vậy, phóng viên đầu thai đi đâu à!

Trong lòng hai người vẫn còn sợ hãi, sau khi chỉnh sửa lại đồ vật trong xe ngay ngắn, mới tiếp tục chạy tới phía trước.

Nhưng mà đi chưa được 50 m, một người đi bộ rên vỉa hè, có vết thương màu đỏ, thị lực Trần Thương được cường hóa, sau khi nhìn theo vết tích thì lập tức biến sắc.

xem tài xế nói:

- Đại thúc, dừng xe! Bên kia có người bị thương!

Cái này đại thúc đầu tiên là sửng sốt một chút, nhìn theo phương hướng ngón tay Trần Thương chỉ, lập tức thấy hai người năm trong vũng máu, đứng bên cạnh là cậu bé.

Cậu bé nằm rạp trên mặt đất, hai tay sờ mặt người mẹ nằm trên mặt đất, oa oa khóc lớn!

Trần Thương lập tức biến sắc!

Đại thúc do dự một chút, nhìn thoáng qua Trần Thương:

- Gọi 120 đi... Bây giờ cậu đi qua... Đây không phải....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Nguy Hiểm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook