Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Chương 409: Hắn Được Cứu Rồi
Cô Tô Tiểu Thất
02/10/2023
Nghĩ đến Tiêu Xuyên Tử mất tích, Vân Nhược Nguyệt lập tức kết nối hai chuyện lại với nhau.
"Cái gì? Tại sao Tuyết Nhi này lại tàn nhẫn như vậy? Nương nương, sao người biết đây không phải tim người?" Tiểu Lục hỏi với vẻ ngưỡng mộ trên khuôn mặt.
"Ta là đại phu, tất nhiên ta biết tim lợn lớn hơn tim người. Hơn nữa, lớp mỡ trên bề mặt tim lợn có màu trắng, còn tim người có màu vàng nhạt. Các ngươi thấy chưa, lớp mỡ trên đó màu trắng, vậy là tim lợn." Vân Nhược Nguyệt nói.
Hơn nữa, có nhiều cách khác để xác định chúng.
Nàng là thiên tài y học, tất nhiên là có thể nhìn thấy được.
Sau khi nghe được lời của Vương phi, ba người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mộ Ly nói: "Có vẻ như Tiêu Xuyên Tử đã bị Tuyết Nhi hãm hại. Cô ấy muốn vu khống Vương phi là yêu quái ăn thịt người. Chúng ta phải báo cáo chuyện này với Vương gia càng sớm càng tốt."
“Đừng sốt ruột, chúng ta không nên đánh rắn động cỏ, xem xem rốt cuộc đối phương muốn làm gì.” Vân Nhược Nguyệt nói.
"Nhưng Tiêu Xuyên Tử làm sao bây giờ? Hắn thật đáng thương, hắn hiện tại sống chết không rõ ràng..." Mộ Ly đau đớn cắn môi.
Tiểu Lục nói: "Mộ đại ca, huynh không cần lo lắng, Tiêu Xuyên Tử đã được Vương phi phái Lý Tam tới cứu từ lâu rồi."
“Vương phi đã cứu được hắn rồi sao?" Mộ Ly vẻ mặt mừng rỡ hỏi Tiểu Lục
“Đêm qua sau khi biết được Phấn Nhi bị giết, chúng ta cùng nương nương đến bên hồ để tìm kiếm bằng chứng của kẻ sát nhân. Kết quả là chúng ta tìm thấy một chiếc ví có thêu chữ Tuyết. Bởi vì Tuyết Nhi biết võ công, chúng ta nghi ngờ chiếc ví là của cô ấy, nếu vậy, cô ấy cũng là kẻ sát nhân đã giết Phấn Nhi, nếu chiếc ví này thuộc về Tuyết Nhi, cô ấy nhất định sẽ quay lại tìm nên chúng tôi đã đợi ở phía sau hòn non bộ một lúc, liền phát hiện ra rằng Tuyết Nhi đã quay lại để tìm chiếc ví."
"Điều này có nghĩa đó là ví của Tuyết Nhi. Vậy nên nương nương đã nói ta giám sát Tuyết Nhi và Ngọc Nhu Các, vào buổi trưa hôm nay, ta nhìn thấy Tuyết Nhi đến nói chuyện với Tiêu Xuyên Tử, sau đó Tiêu Xuyên Tử vứt chổi và rời khỏi vương phủ, ta liền nhanh chóng yêu cầu Lý Tam cử người, Lý Tam phát hiện Tiêu Xuyên Tử ở trong con hẻm bên ngoài cung điện một lúc, sau đó bị một đám người mặc áo đen bắt đi.”
"May mắn thay, Lý Tam và người của huynh ấy đi theo bọn cướp và giải cứu được Tiêu Xuyên Tử ở một ngôi đền đổ nát. Dưới sự thẩm vấn của Lý Tam, bọn cướp đã khai ra Tuyết Nhi đã hối lộ họ bằng tiền để bắt cóc họ. Về Tiêu Xuyên Tử, ban đầu Tuyết Nhi yêu cầu bọn họ giết Tiêu Xuyên Tử, sau đó moi trái tim của Tiêu Xuyên Tử và đưa cho cô ấy, nhưng sau này Tuyết Nhi cho rằng nó quá đẫm máu, sợ linh hồn của Tiêu Xuyên Tử sẽ tìm cách trả thù cô ấy. Vì vậy, cô ta chỉ bảo bọn cướp giết Tiêu Xuyên Tử, không cần moi trái tim của hắn nữa. Sau khi bọn cướp bắt cóc Tiêu Xuyên Tử đến ngôi đền đổ nát, chúng muốn giết hắn để ngăn chặn Tiêu Xuyên Tử tiết lộ bí mật. May mắn thay, Lý Tam đã kịp thời tới đó, bắt bọn cướp và cứu được Tiêu Xuyên Tử."
Sau khi nghe điều này, Mộ Ly và Mộ Trúc nhận ra rằng tất cả chuyện này đều có liên quan đến nhau.
Mộ Ly nhìn Vân Nhược Nguyệt với vẻ ngưỡng mộ và nói: "Vương phi, nếu người đã phái Lý Tam đến cứu Tiêu Xuyên Tử, sao không nói với mọi người."
Làm bọn hắn đi tìm mệt muốn chết.
Tiểu Lục nói: “Vương phi không muốn đánh rắn động cỏ, ý đồ của đối phương còn chưa rõ ràng, người đứng sau còn chưa lộ diện. Vương phi đang giả vờ rơi vào bẫy của bọn chúng, sau đó sẽ vạch mặt bọn chúng. Biết hôm nay bọn họ sẽ ra tay nên Vương phi liền gọi hai người đến, ta cũng muốn hai người đưa ra lời khai để chứng minh trái tim lợn này là do Tuyết Nhi đặt chứ không phải do Vương phi làm.”
“Vương phi yên tâm, chúng thuộc hạ luôn chờ tin từ người, hiện tại chúng thuộc hạ sẽ giả vờ như không biết điều này, chúng ta sẽ vẫn tiếp tục tìm kiếm Tiêu Xuyên Tử." Mộ Ly nói.
"Cái gì? Tại sao Tuyết Nhi này lại tàn nhẫn như vậy? Nương nương, sao người biết đây không phải tim người?" Tiểu Lục hỏi với vẻ ngưỡng mộ trên khuôn mặt.
"Ta là đại phu, tất nhiên ta biết tim lợn lớn hơn tim người. Hơn nữa, lớp mỡ trên bề mặt tim lợn có màu trắng, còn tim người có màu vàng nhạt. Các ngươi thấy chưa, lớp mỡ trên đó màu trắng, vậy là tim lợn." Vân Nhược Nguyệt nói.
Hơn nữa, có nhiều cách khác để xác định chúng.
Nàng là thiên tài y học, tất nhiên là có thể nhìn thấy được.
Sau khi nghe được lời của Vương phi, ba người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mộ Ly nói: "Có vẻ như Tiêu Xuyên Tử đã bị Tuyết Nhi hãm hại. Cô ấy muốn vu khống Vương phi là yêu quái ăn thịt người. Chúng ta phải báo cáo chuyện này với Vương gia càng sớm càng tốt."
“Đừng sốt ruột, chúng ta không nên đánh rắn động cỏ, xem xem rốt cuộc đối phương muốn làm gì.” Vân Nhược Nguyệt nói.
"Nhưng Tiêu Xuyên Tử làm sao bây giờ? Hắn thật đáng thương, hắn hiện tại sống chết không rõ ràng..." Mộ Ly đau đớn cắn môi.
Tiểu Lục nói: "Mộ đại ca, huynh không cần lo lắng, Tiêu Xuyên Tử đã được Vương phi phái Lý Tam tới cứu từ lâu rồi."
“Vương phi đã cứu được hắn rồi sao?" Mộ Ly vẻ mặt mừng rỡ hỏi Tiểu Lục
“Đêm qua sau khi biết được Phấn Nhi bị giết, chúng ta cùng nương nương đến bên hồ để tìm kiếm bằng chứng của kẻ sát nhân. Kết quả là chúng ta tìm thấy một chiếc ví có thêu chữ Tuyết. Bởi vì Tuyết Nhi biết võ công, chúng ta nghi ngờ chiếc ví là của cô ấy, nếu vậy, cô ấy cũng là kẻ sát nhân đã giết Phấn Nhi, nếu chiếc ví này thuộc về Tuyết Nhi, cô ấy nhất định sẽ quay lại tìm nên chúng tôi đã đợi ở phía sau hòn non bộ một lúc, liền phát hiện ra rằng Tuyết Nhi đã quay lại để tìm chiếc ví."
"Điều này có nghĩa đó là ví của Tuyết Nhi. Vậy nên nương nương đã nói ta giám sát Tuyết Nhi và Ngọc Nhu Các, vào buổi trưa hôm nay, ta nhìn thấy Tuyết Nhi đến nói chuyện với Tiêu Xuyên Tử, sau đó Tiêu Xuyên Tử vứt chổi và rời khỏi vương phủ, ta liền nhanh chóng yêu cầu Lý Tam cử người, Lý Tam phát hiện Tiêu Xuyên Tử ở trong con hẻm bên ngoài cung điện một lúc, sau đó bị một đám người mặc áo đen bắt đi.”
"May mắn thay, Lý Tam và người của huynh ấy đi theo bọn cướp và giải cứu được Tiêu Xuyên Tử ở một ngôi đền đổ nát. Dưới sự thẩm vấn của Lý Tam, bọn cướp đã khai ra Tuyết Nhi đã hối lộ họ bằng tiền để bắt cóc họ. Về Tiêu Xuyên Tử, ban đầu Tuyết Nhi yêu cầu bọn họ giết Tiêu Xuyên Tử, sau đó moi trái tim của Tiêu Xuyên Tử và đưa cho cô ấy, nhưng sau này Tuyết Nhi cho rằng nó quá đẫm máu, sợ linh hồn của Tiêu Xuyên Tử sẽ tìm cách trả thù cô ấy. Vì vậy, cô ta chỉ bảo bọn cướp giết Tiêu Xuyên Tử, không cần moi trái tim của hắn nữa. Sau khi bọn cướp bắt cóc Tiêu Xuyên Tử đến ngôi đền đổ nát, chúng muốn giết hắn để ngăn chặn Tiêu Xuyên Tử tiết lộ bí mật. May mắn thay, Lý Tam đã kịp thời tới đó, bắt bọn cướp và cứu được Tiêu Xuyên Tử."
Sau khi nghe điều này, Mộ Ly và Mộ Trúc nhận ra rằng tất cả chuyện này đều có liên quan đến nhau.
Mộ Ly nhìn Vân Nhược Nguyệt với vẻ ngưỡng mộ và nói: "Vương phi, nếu người đã phái Lý Tam đến cứu Tiêu Xuyên Tử, sao không nói với mọi người."
Làm bọn hắn đi tìm mệt muốn chết.
Tiểu Lục nói: “Vương phi không muốn đánh rắn động cỏ, ý đồ của đối phương còn chưa rõ ràng, người đứng sau còn chưa lộ diện. Vương phi đang giả vờ rơi vào bẫy của bọn chúng, sau đó sẽ vạch mặt bọn chúng. Biết hôm nay bọn họ sẽ ra tay nên Vương phi liền gọi hai người đến, ta cũng muốn hai người đưa ra lời khai để chứng minh trái tim lợn này là do Tuyết Nhi đặt chứ không phải do Vương phi làm.”
“Vương phi yên tâm, chúng thuộc hạ luôn chờ tin từ người, hiện tại chúng thuộc hạ sẽ giả vờ như không biết điều này, chúng ta sẽ vẫn tiếp tục tìm kiếm Tiêu Xuyên Tử." Mộ Ly nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.