Bác Sĩ Trịnh Kết Hôn Cùng Bảo Bối

Chương 7

Vu Quân Công Tử

03/04/2023

Về đến Biệt thự, xe dừng trong khuôn sân, Lục Nhan vẫn còn ngấm thuốc, tay chân yếu ớt không bước xuống nổi, Gia Hạo vòng tay bế thốc y lên, ba mẹ hắn cùng cô giúp việc lật đật chạy ra. Nhìn thấy mặt y đỏ bừng còn đi không nổi, phải để Gia Hạo ẵm bồng, bọn họ lắc đầu trưng ra vẻ mặt thất vọng, "đi chơi với bạn kết quả lại say thành cái dạng này, để anh hai con phải đến tận nơi đưa về, Lục Nhan cái đứa nhỏ này càng ngày càng hư đốn!"

"Ba mẹ, con xin lỗi để ba mẹ phải lo lắng!" y vô cùng hổ thẹn nhìn họ, hắn đã lên tiếng đỡ lời thay cho y trước mặt ba mẹ hắn, thâm tâm hắn thiết nghĩ cần bồi đắp rất nhiều thiện cảm của ba mẹ hắn dành cho y, giữ vững hình tượng ngoan hiền của y trong lòng ba mẹ hắn, thì một khi hắn muốn kết hôn với y, lời nói ra sẽ càng dễ dàng thuyết phục họ hơn

"Ba mẹ à, em ấy không phải đứa trẻ hư đốn, vì tâm lí yếu ớt quá nên bị bạn xấu dụ dỗ, để con từ từ dạy lại, trước con đưa em ấy lên phòng!"

"Ờ, con cũng nghỉ ngơi sớm đi, tìm nó cả một buổi tối cũng mệt lắm rồi!"

"Dạ, ba mẹ cũng ngủ ngon" hắn cười cười mang y lên lầu, sau đó khóa cửa phòng lại, đem y vào buồng tắm.

"Ơ.. anh muốn làm gì?" Y kinh sợ nhìn hắn.

"Tắm cho em sạch sẽ!" hắn trầm giọng trả lời, đoạn vươn tay cởi đồ của y ra.

Y một đường giữ lại, hơi thở hỗn loạn "anh, đừng mà, để em tự tắm!"

"Ngồi im, đừng lộn xộn, nếu không muốn tôi làm em đau!" giọng Gia Hạo trở nên lạnh ngắt.

Biết lúc nãy hắn nhìn thấy thằng Bình hôn ngực mình, hắn mới tức giận đến vậy, ngang nhiên đòi lột đồ của mình ra tắm, nên y không dám cử động mạnh nữa, ngồi im để cho hắn cởi đồ của mình ra, thân thể xích lõa cứ thế phơi bày trước tầm mắt hắn, khiến y vô cùng xấu hổ.

Róc rách.. tiếng nước nhỏ giọt, tay hắn mang theo khăn mềm cọ vào da thịt của y, thân thể y run lên bần bật, hạ thể vụt cứng rắn, cương tức. Biết mình lại động dục với hắn, y ngồi chồm hổm trên nền bọt xà phòng, hai bắp đùi kẹp chặt cái dục vọng dưới hạ thân lại, sợ hắn nhìn thấy khinh nhờn. Chỉ là lòng bàn tay của hắn quá mức ấm áp, hơi thở của hắn quá mức cường bách, hắn lại đang gần trong gang tấc, khiến y hết chịu đựng nổi rồi, y đột nhiên xoay người lại xô hắn ngã ra nền, áp hắn dưới thân mà hôn hít loạn xạ "anh, em muốn hôn anh!"

"Bảo bối, em!" hắn chưa hết lời, bờ môi đã bị y ngậm lấy, nôn nóng mút mát.

"Ưm!" môi anh thật mềm, thật ngọt ngào. Y mút mát bờ môi hắn, đầu lưỡi thọc vào bên trong khoang miệng của hắn mà khuấy đảo, mười đầu ngón tay gãi loạn đầu tóc hắn, áp lên mang tai của hắn, vuốt ve mơn trớn. Dục vọng cương cứng cách cái lớp quần tây của hắn mà không ngừng va chạm, thúc mạnh vào hạ thể của hắn "ưm.. Muốn anh hai, mau cho em thỏa mãn!"

"Bảo bối!"

Hắn dùng sức tách bờ môi của y ra khỏi bờ môi của hắn, liền đó kéo theo một sợi chỉ bạc dây dưa, hơi thở của hắn trở nên nặng nề khí tức "Bảo bối, hiện tại chưa được!"

"Gì chứ, tại sao lại không được, anh không yêu em, không muốn em?" Đáy mắt của y vụt tối sầm, giận dữ.

"Bảo bối, anh yêu em, anh càng muốn quan hệ cùng em, nhưng hiện tại không được, mai em còn thi môn tự chọn, anh làm bây giờ mai em sẽ không đến lớp nổi, có biết không?"

"Anh?" Y vẫn không hiểu cho lắm lời nói của hắn, chuyện hắn cùng y quan hệ thì liên quan gì tới việc thi cử.

"Bảo bối ngoan, để anh giúp em thoải mái!" hắn dựa lưng vào vách tường, kéo y vào lòng hắn, an ủi y, lòng bàn tay chạm vào hạ thể của y, nhẹ nhàng an ủi.

"Hơ.. Gia Hạo!" y run cầm cập trong lòng hắn, nước từ trên vòi sen xả xuống thân thể ướt sũng của cả hai.

Rào rào..



(chuyển cảnh)

Hôm sau tại căn tin trường, y ngồi ăn đùi gà chiên bột cùng hai thằng bạn môi giới, chúng bên cạnh nắm lấy cánh tay y, không ngừng năn nỉ, trưng ra vẻ mặt hối lỗi vô vàn "Nhan, tụi tao có lỗi với mày, thật không ngờ thằng Bình nó chó đến vậy, hãm hại mày, tụi tao biết trước không đời nào làm mai mày cho nó, mày tin tụi tao đi Nhan Nhan!"

Thấy hai tên ôn thần thành thật nhận lỗi, y cũng là không có giận lâu, gật đầu ậm ừ "Ờ ờ.. tao biết tụi mày có lòng tốt, chỉ là đặt không đúng chỗ thôi, tha cho tụi mày một lần vậy, với lại tao có người yêu rồi, tụi mày đừng giới thiệu lung tung nữa!"

"A, Nhan, mày vừa nói cái gì, mày có người yêu rồi, người yêu mày là ai, tao có thấy mày hẹn hò với gái bao giờ đâu, Nhan?" hai đứa tụi nó gấp gáp kề sát vào mặt y, vặn hỏi dồn. Y cười cười, dịch lui ra sau một chút.

"Hai đứa tụi bây khẩn trương cái gì, tao có nói là quen với gái đâu!"

"Hả, không quen với gái, mày đừng nói với tao là mày quen với trai nha?"

Y không chút do dự gật đầu, tròng mắt tụi nó xoe tròn như hai viên bi trực bắn tới mặt y, y vội né sang, lấy hai cái đùi gà chiên bột chặn ngang họng tụi nó lại, cười cười "hai đứa mày ăn đi, tao giờ đến bệnh viện chờ anh hai tao tan tầm, bất quá tụi mày bạn thân tao không ngại bật mí cho tụi mày một bí mật, người yêu tao nói đến nãy giờ là anh ấy đó, cho tụi mày biết sớm một chút, chuẩn bị tiền mừng lần đi là vừa" y kề sát mặt tụi nó nói khẽ, rồi xách cặp rời đi.

Hai đứa tụi nó giựt vội cái đùi gà khỏi miệng, nhìn nhau thét lên "cái gì, người yêu của nó là anh hai nó?"

"Nó cùng anh hai nó yêu đương?"

"Ủa nhưng anh em nó có cùng huyết thống đâu, nó là con nuôi của gia đình họ Trịnh nhặt từ cô nhi viện về mà!"

"Nếu nói vậy nó đâu có làm gì sai, này cũng kinh hỉ quá rồi, anh em nó yêu nhau, thảo nào tao thấy nó không ưa gái, suốt ngày tan học là đòi đến bệnh viện quấn lấy anh hai nó như sam!"

"Ể, anh hai nó coi vậy mà lại thích nó hả mày, nó là gay tao không phản đối, nhưng anh hai nó thì khác, tao nhìn xuôi nhìn ngược cũng không nhìn ra anh hai nó cũng là gay. Hôm trước tao còn vụt miệng tính làm mai em gái tao cho anh nó, rồi anh nó bảo cái gì mà có vị hôn thê rồi, tao còn tưởng anh hai nó nói ai, nào ngờ chính là nó, là nó đó mày, thằng bạn thân của tụi mình đó. Tao sốc quá, anh em nó yêu nhau, hai đứa con trai yêu nhau!"

"Tao cũng như mày, thật sốc!", hai tên ôn thần đưa đùi gà lên miệng cắn một miếng, nói một câu, hai cái đầu chụm một chỗ, trưng ra gương mặt thộn thộn.

(chuyển cảnh)

Biệt thự sa hoa nhà họ Trịnh, Lục Nhan cầm theo ly sữa nóng gõ cửa phòng làm việc của Gia Hạo.

"Vào đi!" hắn ngắn giọng, mười đầu ngón tay vẫn gõ nhịp nhàng trên bàn phím.

"Anh, nghỉ chút uống sữa tươi, em pha cho anh!" y đem đến bên cạnh, tính mớm cho hắn, từ khi hắn giải quyết sinh lí cho y, y ngày càng to gan lớn mật hơn, đối diện hắn không còn bày ra tâm trạng căng thẳng hồi hộp như lúc trước nữa, trái lại càng nhiều thêm chút hưng phấn, tùy thời chỉ muốn quyến rũ hắn. Chỉ là hôm nay y vào không đúng lúc rồi, lúc hắn đang làm việc, không hề nhu hòa với bất cứ ai, y đứng tần ngần một chút, bày ra vẻ mặt thất vọng, hắn vẫn không nhìn y, giọng lạnh ngắt vang lên:

"Để xuống đó đi, lát anh uống!"

"Anh, uống một chút thôi mà, lát sẽ nguội mất đó!" y không nghe, cố ép ly sữa đến bên miệng hắn, hắn nhíu mày vươn tay hất ra, vốn chỉ hất nhẹ, y lại cầm lỏng tay, ly sữa nóng cứ thế đổ ập vào tay y, rồi rơi xuống nền, bể nát.

"..."

Y kêu lên một tiếng, bụm chặt cổ tay bỏng rát của mình, hắn vội đứng dậy giở tay y ra xem, quả nhiên da thịt đã đỏ au au.

Hắn lấy thuốc bôi lên cho y, đường chân mày nhíu lại "bảo bối, anh xin lỗi em!"



"Ơ.. là lỗi của em, biết anh đang tập trung làm việc mà còn làm phiền!" y cảm thấy tự trách, hắn đã đột nhiên bế thốc y lên, sải bước chân mang y về phòng ngủ của hắn.

"Bảo bối, em thi xong tiết tự chọn rồi đúng không?" Hắn đặt y xuống giường, bàn tay vuốt ve mái tóc rũ trán của y.

"Hơ.. dạ, hôm nay là môn cuối a!" y lúng túng đáp lời hắn.

Hắn cười cười hôn lên trán y một cái, thì thầm "bảo bối, vậy đêm nay anh ngủ với em nha!"

Y khẽ gật đầu trưng ra vẻ mặt ngoan ngoãn, trong lòng vui đến không nói nên lời, y mong chờ câu này của hắn từ rất lâu rồi.

Hắn nhoẻn cười hôn lên trán y thêm một cái, rồi di chuyển xuống sống mũi, đôi mắt, ngậm lấy bờ môi của y, chậm mút từng chút một, sau đó thọc đầu lưỡi vào khuấy đảo trong khoang miệng của y, quấn quýt dây dưa.

"Ưm.. ưm!" một dòng nước bạc chảy ra mép miệng của y, hắn nhẹ nhàng liếm lấy, ngón tay chậm cởi từng cái cúc áo sơ mi của y ra, phanh ra lồng ngực kiện mĩ trước mặt hắn.

Y xấu hổ vội quay mặt sang một bên.

Hắn cúi xuống há miệng gặm cắn đầu ngực của y.

"Hơ!" y run lên tay bấu chặt ga nệm, tim đập dồn dập.

Để lại dấu hôn ẩm ướt khắp thân thể xích lõa của y, hắn mới đeo găng tay mỏng vào, mang theo dầu bôi trơn thọc vào trong hậu huyệt của y mà mở rộng ra.

"Hơ.. đừng mà!" y thét lên một tiếng, toang vùng khỏi bàn tay của hắn.

"Bảo bối, nằm im!" hắn giữ chặt thắt lưng của y lại, một mặt ôn nhu, một mặt thọc ngón tay vào bên trong, làm thật tốt động tác khuếch chương. Cảm thấy đã đủ, mấy ngón tay của hắn mới rút ra, thay vào đó một vật cứng rắn thô to được bao bọc bởi một lớp bao cao su chống nhiễm trùng.

"A a!" y lại bật thét lên một tiếng, hắn mặc kệ giữ chặt y dưới thân, dùng lực mà thúc vào.

"Haa.. đau.. đau quá Gia Hạo!" y gào lên nức nở, hốc mắt ngấn nước.

Hắn ngừng động tác, cúi xuống cắn vào bờ môi của y thêm một cái, rút mệnh căn khỏi hậu huyệt của y, lột đi miếng bao cao su, cứ thế trực tiếp đâm vào "bảo bối, anh yêu em!"

"Gia Hạo.. Em cũng yêu anh!" cái giây phút nhìn hắn cởi bỏ lớp bao cao su ra khỏi hạ thể của hắn, y đã biết được hắn yêu y nhiều đến cái dạng nào "Gia Hạo, em sẽ trói buộc anh cả đời, Gia Hạo!" y vươn bàn tay vuốt ve gò má của hắn, khắc này chỉ hận không thể nuốt hắn vào trong bụng.

"Hảo, vậy anh liền bên em cả đời!" hắn ôn nhu nhìn y, mệnh căn thúc mạnh vào trong hậu huyệt.

"Haa.. haa!" quá đau đớn lẫn sung sướng, y bật miệng rên rỉ dưới thân hắn, hắn ôm y vào lòng, quấn quýt giao hoan.

Trải qua mấy tiếng đồng hồ đến gần ba giờ sáng, cuộc yêu mới ngừng lại, tinh dịch dây đầy trên giường,

Gia Hạo đem y vào phòng, xả nước ấm tắm rửa sạch sẽ cho y..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Trịnh Kết Hôn Cùng Bảo Bối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook