Bác Sỹ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ
Chương 31: Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (2)
Bản Mệnh Điêu Thiền
12/09/2023
"Thế nên mới cùng phía đối tác của anh chuẩn bị nhiều tiền mặt như vậy, vẫn còn trăm phương ngàn kế tìm kiếm cơ hội đầu tư."
"Nhưng mà càng lo nghĩ, càng không làm tốt được."
"Mấy năm này, anh đầu tư bên ngoài đã bị thua lỗ khá nhiều tiền đúng không? Vẫn còn nợ không ít nữa."
"Món nợ này đối với anh hiện tại mà nói đương nhiên là không coi vào đâu."
"Chỉ khi nào công ty là con gà đẻ trứng vàng hiện tại không còn nữa, e rằng anh sẽ ngay lập tức bị chủ nợ ép cho cửa nát nhà tan!"
Từ Huyền ung dung nói: "Tôi nói không sai chứ?"
Hoa Khai Phú Quý im lặng trong chốc lát, rồi cười khổ nói: "Lợi hại, thực sự lợi hại."
"Bây giờ tôi đã hoàn toàn phục rồi."
"Bác sĩ Từ, cậu thật sự chỉ là một bác sĩ tâm lý thôi sao? Tại sao cái gì cậu cũng biết thế?"
"Có điều bác sĩ Từ à, tuy rằng cậu nói không sai, chỉ là có một chuyện cậu lại không biết."
Hoa Khai Phú Quý mỉm cười nói: "Mấy tháng trước, công ty mới vừa ký kết hợp đồng mới với bên chọn mua."
"Ít nhất là trong vòng mấy năm, công ty này còn có thể tiếp tục kiếm tiền, thậm chí còn kiếm càng nhiều."
"Bằng không tôi cũng có phải là kẻ ngu đâu, dựa vào cái gì mà bỏ ra vàng ròng bạc trắng để mua cổ phần công ty không có giá trị gì."
"Thế nên tôi thật sự không có gì để lo âu cả."
"Ha ha, bác sĩ Từ, tuy suy... y thuật của cậu lợi hại, thế nhưng hình như bị sai trong chuyện của tôi rồi."
Cả nhóm khán giả xem phát trực tiếp trong phòng phát trực tiếp đều đang ăn dưa đến mức say sưa ngon lành khi nghe hai người nói chuyện với nhau.
“Mợ nó chứ, hết rẽ hướng này lại quẹo sang đường khác. Đúng thật là chín khúc cua mười tám khúc lượn, mới có mười mấy phút phát trực tiếp trym ngắn ngủi mà tình tiết đã đủ làm thành một phim truyền hình gì đó dài năm mươi tập luôn rồi!”
“Ấy đệch! Ai có thể nói cho tui biết đã xảy ra vụ gì hông? Tui mới đi toilet có xíu mà quay ra đã tối cổ rồi, nghe chả hiểu bọn họ đang nói gì cạ?”
“Cảm giác Hoa Khai Phú Quý này có suy nghĩ rất thâm nha, chẳng lẽ bác sĩ Từ nhìn nhầm thật?”
“Vừa ngồi xơi mì tôm, vừa xem hai vị đại lão trò chuyện về hạng mục mấy trăm trẹo, ăn vô ghê nơi.”
Rất nhiều khán giả xem phát trực tiếp đều khá tò mò.
Đây vẫn là lần đầu tiên gặp được một người dám phản bác Từ Huyền trong buổi livestream của hắn đó.
Đặc biệt là dáng vẻ tự tin của tên Hoa Khai Phú Quý này khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy bối rối.
Từ Huyền chẳng tranh luận câu nào, mà chỉ khẽ cười nhếch mép.
“Nếu như hợp đồng mà anh ký với đối phương hết hiệu lực thì sao?”
Hoa Khai Phú Quý cười ha hả, nói: “Vậy cũng không sao cả.”
“Đối phương đã chuyển tiền đặt cọc qua rồi, nếu như dám nuốt lời, chỉ mỗi tiền đặt cọc và phí bồi thường vi phạm hợp đồng thôi cũng đủ cho tôi kiếm một khoản lớn rồi.”
“Tôi có thể lăn lộn trong thương trường mười mấy năm, chính là nhờ vào một chữ “Thận” (thận trọng) đấy.”
“Bất kể tình huống có ra sao, đều chừa lại cho mình một đường lui.”
“Như thế mới có thể đứng ở thế bất bại.”
Khán giả trong phòng phát trực tiếp đều nghe tới nỗi thích thú say mê.
Bọn họ không thể không thừa nhận, nghe thì có vẻ Hoa Khai Phú Quý đúng là có một chút tài năng đó.
Thủ đoạn cao siêu, làm việc tàn nhẫn.
Không hổ là đại lão gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng mà kiếm được tài sản có giá trị hàng trăm triệu.
Quả thực người bình thường không có bản lĩnh này đâu.
Thậm chí, không ít người đã đổ mồ hôi lạnh thay cho Từ Huyền, xém nữa còn cho rằng Từ Huyền sắp tèo tới nơi.
Từ Huyền vẫn rặt dáng vẻ bình chân như vại, hắn không nhanh không chậm mở miệng: “Sẽ không bồi thường đâu.”
Hoa Khai Phú Quý khẽ giật mình: “Sẽ không bồi thường cái gì?”
Từ Huyền lắc đầu: “Đối phương sẽ không trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng cho anh đâu.”
Hoa Khai Phú Quý bật ra tiếng cười nhạo: “Chuyện đó tuyệt đối không thể nào.”
Từ Huyền cũng không phản bác lại, hắn chỉ cười khẽ: “Bộ phận nghiên cứu của công ty của các anh đã không tuyển thêm người từ lâu lắm rồi nhỉ?”
“Đại khái là bắt đầu từ năm ngoái, thông số kỹ thuật của sản phẩm trong công ty các anh đã có phần lạc hậu hơn đôi chút so với mức độ phổ biến trên thị trường.”
“Hợp đồng mới ký gần đây nhất, bên kia lại đưa ra yêu cầu tăng cao thông số kỹ thuật đối với sản phẩm.”
“E rằng hơn phân nửa sản phẩm do công ty các anh sản xuất ra đều không đạt tiêu chuẩn.”
“Dựa theo tình hình hiện tại, nếu muốn không vi phạm hợp đồng, chỉ đành chịu mất vốn gốc thôi.”
Sắc mặt Hoa Khai Phú Quý hoảng hốt, nói một cách ngập ngừng: “Cạnh tranh trên thương trường có nhiều góc độ đa chiều, chuyện này tôi tự có cách. Cậu không cần bận tâm.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi biết cách của anh là gì.”
"Nhưng mà càng lo nghĩ, càng không làm tốt được."
"Mấy năm này, anh đầu tư bên ngoài đã bị thua lỗ khá nhiều tiền đúng không? Vẫn còn nợ không ít nữa."
"Món nợ này đối với anh hiện tại mà nói đương nhiên là không coi vào đâu."
"Chỉ khi nào công ty là con gà đẻ trứng vàng hiện tại không còn nữa, e rằng anh sẽ ngay lập tức bị chủ nợ ép cho cửa nát nhà tan!"
Từ Huyền ung dung nói: "Tôi nói không sai chứ?"
Hoa Khai Phú Quý im lặng trong chốc lát, rồi cười khổ nói: "Lợi hại, thực sự lợi hại."
"Bây giờ tôi đã hoàn toàn phục rồi."
"Bác sĩ Từ, cậu thật sự chỉ là một bác sĩ tâm lý thôi sao? Tại sao cái gì cậu cũng biết thế?"
"Có điều bác sĩ Từ à, tuy rằng cậu nói không sai, chỉ là có một chuyện cậu lại không biết."
Hoa Khai Phú Quý mỉm cười nói: "Mấy tháng trước, công ty mới vừa ký kết hợp đồng mới với bên chọn mua."
"Ít nhất là trong vòng mấy năm, công ty này còn có thể tiếp tục kiếm tiền, thậm chí còn kiếm càng nhiều."
"Bằng không tôi cũng có phải là kẻ ngu đâu, dựa vào cái gì mà bỏ ra vàng ròng bạc trắng để mua cổ phần công ty không có giá trị gì."
"Thế nên tôi thật sự không có gì để lo âu cả."
"Ha ha, bác sĩ Từ, tuy suy... y thuật của cậu lợi hại, thế nhưng hình như bị sai trong chuyện của tôi rồi."
Cả nhóm khán giả xem phát trực tiếp trong phòng phát trực tiếp đều đang ăn dưa đến mức say sưa ngon lành khi nghe hai người nói chuyện với nhau.
“Mợ nó chứ, hết rẽ hướng này lại quẹo sang đường khác. Đúng thật là chín khúc cua mười tám khúc lượn, mới có mười mấy phút phát trực tiếp trym ngắn ngủi mà tình tiết đã đủ làm thành một phim truyền hình gì đó dài năm mươi tập luôn rồi!”
“Ấy đệch! Ai có thể nói cho tui biết đã xảy ra vụ gì hông? Tui mới đi toilet có xíu mà quay ra đã tối cổ rồi, nghe chả hiểu bọn họ đang nói gì cạ?”
“Cảm giác Hoa Khai Phú Quý này có suy nghĩ rất thâm nha, chẳng lẽ bác sĩ Từ nhìn nhầm thật?”
“Vừa ngồi xơi mì tôm, vừa xem hai vị đại lão trò chuyện về hạng mục mấy trăm trẹo, ăn vô ghê nơi.”
Rất nhiều khán giả xem phát trực tiếp đều khá tò mò.
Đây vẫn là lần đầu tiên gặp được một người dám phản bác Từ Huyền trong buổi livestream của hắn đó.
Đặc biệt là dáng vẻ tự tin của tên Hoa Khai Phú Quý này khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy bối rối.
Từ Huyền chẳng tranh luận câu nào, mà chỉ khẽ cười nhếch mép.
“Nếu như hợp đồng mà anh ký với đối phương hết hiệu lực thì sao?”
Hoa Khai Phú Quý cười ha hả, nói: “Vậy cũng không sao cả.”
“Đối phương đã chuyển tiền đặt cọc qua rồi, nếu như dám nuốt lời, chỉ mỗi tiền đặt cọc và phí bồi thường vi phạm hợp đồng thôi cũng đủ cho tôi kiếm một khoản lớn rồi.”
“Tôi có thể lăn lộn trong thương trường mười mấy năm, chính là nhờ vào một chữ “Thận” (thận trọng) đấy.”
“Bất kể tình huống có ra sao, đều chừa lại cho mình một đường lui.”
“Như thế mới có thể đứng ở thế bất bại.”
Khán giả trong phòng phát trực tiếp đều nghe tới nỗi thích thú say mê.
Bọn họ không thể không thừa nhận, nghe thì có vẻ Hoa Khai Phú Quý đúng là có một chút tài năng đó.
Thủ đoạn cao siêu, làm việc tàn nhẫn.
Không hổ là đại lão gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng mà kiếm được tài sản có giá trị hàng trăm triệu.
Quả thực người bình thường không có bản lĩnh này đâu.
Thậm chí, không ít người đã đổ mồ hôi lạnh thay cho Từ Huyền, xém nữa còn cho rằng Từ Huyền sắp tèo tới nơi.
Từ Huyền vẫn rặt dáng vẻ bình chân như vại, hắn không nhanh không chậm mở miệng: “Sẽ không bồi thường đâu.”
Hoa Khai Phú Quý khẽ giật mình: “Sẽ không bồi thường cái gì?”
Từ Huyền lắc đầu: “Đối phương sẽ không trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng cho anh đâu.”
Hoa Khai Phú Quý bật ra tiếng cười nhạo: “Chuyện đó tuyệt đối không thể nào.”
Từ Huyền cũng không phản bác lại, hắn chỉ cười khẽ: “Bộ phận nghiên cứu của công ty của các anh đã không tuyển thêm người từ lâu lắm rồi nhỉ?”
“Đại khái là bắt đầu từ năm ngoái, thông số kỹ thuật của sản phẩm trong công ty các anh đã có phần lạc hậu hơn đôi chút so với mức độ phổ biến trên thị trường.”
“Hợp đồng mới ký gần đây nhất, bên kia lại đưa ra yêu cầu tăng cao thông số kỹ thuật đối với sản phẩm.”
“E rằng hơn phân nửa sản phẩm do công ty các anh sản xuất ra đều không đạt tiêu chuẩn.”
“Dựa theo tình hình hiện tại, nếu muốn không vi phạm hợp đồng, chỉ đành chịu mất vốn gốc thôi.”
Sắc mặt Hoa Khai Phú Quý hoảng hốt, nói một cách ngập ngừng: “Cạnh tranh trên thương trường có nhiều góc độ đa chiều, chuyện này tôi tự có cách. Cậu không cần bận tâm.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi biết cách của anh là gì.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.