Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1115: Tình là gì 2

Nam Hi

02/06/2018

Ngày hôm nay, hắn nhấn mạnh nói về một vấn đề lớn trong Thần Điêu, đó là đại hội anh hùng, một lần nữa Tiểu Long Nữ có được những gặt hái tuyệt vời, ba người nữ tử nghe rất say mê, Lý Sư Sư cũng dừng bút ba bốn lần, may mắn có Lý Kỳ nhắc nhở, mới tránh cho lặp lại tình huống xấu hổ.

Nhưng khi cố sự nói đến đoạn tiệc mừng, lúc Quách Tĩnh, Hoàng Dung nói ra danh phận thầy trò của hai người. Đây chính là chi tiết mà Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô lo lắng.

Phải biết rằng Kim gia gia chỉ đứng ở góc độ của người đời sau để viết về triều Tống, mà Lý Kỳ hiện giờ đang ở ngay triều Tống, cho nên áp lực hắn phải đối mặt lớn hơn Kim gia gia rất nhiều.

Nghe đến đây, nội tâm của ba nữ tử vô cùng mâu thuẫn, các nàng vừa hi vọng Dương Quá và Tiểu Long Nữ có thể bên nhau, vừa cảm thấy như vậy không phù hợp với luân lý. Nghĩ như vậy không khỏi oán giận phía sau màn độc thủ là Lý Kỳ.

Tần phu nhân nhăn mày, nói:

- Quách Tĩnh nói rất có lý, nếu Dương Quá đã bái Tiểu Long Nữ làm sư phụ, gọi là cô cô, bây giờ lại muốn lấy cô cô làm vợ thì thật không ổn. Ngươi tạo ra tình tiết này vô cùng không hợp lý.

Thế nhưng Phong Nhi Nô lại bị cảm động bởi lời thổ lộ đơn thuần của Tiểu Long Nữ. Hơn nữa nàng vẫn luôn tự cho rằng chính mình xuất thân phong trần, mà Lý Kỳ lại là quan to tam phẩm trong triều, thân tương đối chênh lệch. Làm thiếp thì không sao, muốn làm chính thê thì có chút miễn cưỡng, điều này khiến nàng gần như thay thế nhân vật trong truyện mà phản bác:

- Vì sao không ổn. Thân phận thầy trò của 2 người Dương, Long chỉ giới hạn ở phương diện võ công, vì lẽ gì lại áp đặt lên tình cảm cùng với luân thường, đây rõ ràng là hai chuyện khác nhau, không thể lẫn lộn, huống chi vẫn thường nói, thà rằng phá mất mười tòa miếu cũng không phá một cọc hôn nhân, từ đó có thể thấy tình yêu đứng ở phía trên đạo Phật, một khi đã như vậy, vì sao luân thường đạo lý không thể cho họ mộ con đường, không để cho đôi uyên ương số khổ này phải trải qua đau khổ. Nếu nói Lý Kỳ đưa ra tình tiết không phù hợp, đó cũng là hắn không nên khiến Dương Quá và Tiểu Long Nữ chịu nhiều khổ sở như vậy.

Nàng đang nói về cố sự, nhưng càng là nói cho bản thân nàng, vì vậy giọng điệu khá kích động.

Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô tình cảm thân như tỷ muội, tâm sáng như gương, nàng khẽ thở dài:

- Hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến người ta thề nguyện sống chết

Một câu vô cùng đơn giản, lại nói ra được toàn bộ lý do về những hành động của Dương Quá và Tiểu Long Nữ

Lý Kỳ cười nói:

- Nói rất hay, tình cảm và ông trời đều giống nhau, khiến cho người ta khó có thể kháng cự, yêu chính là yêu, không có lý do vì sao, nếu có thể cò kè mặc cả thì cùng mua bán có gì khác nhau? Phu nhân, trước kia không phải cũng vượt qua muôn vàn khó khăn, thậm chí không tiếc đoạn tuyệt với người thân, cuối cùng mới được gả vào Tần gia sao? Ta vẫn cho rằng phu nhân sẽ đứng về phía Dương Quá và Tiểu Long Nữ.

Tần phu nhân không khỏi ảm đạm, thương tâm, kỳ thực nàng làm sao không đem bản thân mình thay vào đó, nhớ tới năm đó mọi người phản đối nàng gả vào Tần gia, trong lúc nhất thời, nàng thân như ở vào cảnh xưa, từng màn ký ức gợi lại. Tuy cùng một cố sự, nhưng mỗi người nghe được lại bất đồng. Nàng đắm chìm trong kí ức khẽ thở dài:

- Chính vì ta tự mình trải qua, mới càng rõ ràng cảm nhận được đau xót ---.

Nói đến đây, giọng nàng có chút nghẹn ngào, một lúc sau, nàng mới nói:

- Mặc dù ta đã đạt được ước muốn, không thẹn với chính mình, nhưng lại bị bạn bè xa lánh, cha mẹ không muốn thấy mặt, bạn tốt trước kia trốn tránh ta,khinh bỉ ta, đến cuối cùng ----. Nếu ta đoán không sai, sau này Dương Quá, Tiểu Long Nữ sẽ phải nhận càng nhiều trừng phạt.

Lý Kỳ sửng sốt, không biết phải nói ra sao, đúng vậy, Dương Quá, Tiểu Long Nữ cũng bởi vì vậy mà phải nhận rất nhiều đau khổ, dù cuối cùng hữu tình cũng sẽ về bên nhau, nhưng điều này cũng chỉ là trong tiểu thuyết, nếu là sự thật có lẽ sẽ là một kết quả khác. Hắn chỉ nói:



- Liệu phu nhân có hối hận không?

Tần phu nhân có phút chốc lưỡng lự nói:

- Có một số thời điểm trong lòng ta cũng hối hận.

Lý Kỳ hỏi:

- Phu nhân hối hận trước hay sau khi phu quân của ngươi qua đời?

- Điều này có gì khác nhau?

Lý Kỳ cười đáp lời:

- Đương nhiên là khác nhau, nếu phu nhân hối hận trước khi phu quân của ngươi qua đời, có lẽ ngươi cũng không yêu phu quân của mình, hoặc là ngươi hối hận do ngươi quá yêu y, thấy y vì ngươi mà bị người khinh bỉ, thóa mạ. Nếu nói như vậy, cũng không thể gọi là hối hận, mà là trân trọng, là yêu. Nếu phu nhân hối hận sau khi phu quân của ngươi qua đời, đó là do ngươi đổ trách nhiệm cho mình về cái chết của y, điều này cũng không phải là hối hận, mà là áy náy, cũng có nghĩa là yêu. Như vậy, có thể thấy, dù là khi nào, trong suy nghĩ của phu nhân chưa bao giờ hối hận, vẫn luôn trung thành với ái tình, đó cũng là minh chứng cho câu nói, hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến cho người thề nguyện sống chết

Lý Sư Sư nghe được gật đầu liên tiếp, vỗ tay bảo hay nói:

- Hay! Hay! Lý sư phó, nhìn tuổi của ngươi không lớn, lại đối với tình cảm nhìn thấu triệt như vậy, không trách ngươi có thể viết ra được câu thơ ‘ Hỏi thế gian tình là gì, luôn khiến cho người thề nguyện sống chết’ khiến người ta vô cùng cảm động.

Ướt mồ hôi! Đây cũng không phải là ta viết ra. Lý Kỳ không nhịn được có chút xấu hổ.

Phong Nghi Nô khóe miệng mỉm cười, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Tỷ tỷ quá đề cao huynh ấy rồi, ta nhìn huynh ấy chính là quá đa tình, mới có thể có được nhiều lời tâm đắc như vậy.

Miệng nói vậy nhưng trong mắt lại là tình ý liên miên.

Oa, muội là đang muốn phá ta nha! Thế nhưng về điểm này, Lý Kỳ cũng có chút áy náy, cười hì hì nói:

- Phu nhân bao dung, tiểu nhân vô vùng cảm kích.

Kỳ thật trong lòng Phong Nghi Nô trong lòng không hề trách cứ Lý Kỳ đa tình, bởi nếu không như thế, nàng sẽ không được ở lại bên cạnh Lý Kỳ, trong mắt mang cười lườm hắn một cái, cũng không nói tiếp.

Lý Kỳ thấy Tần phu nhân vẫn còn trầm tư, thầm nghĩ, cái này chính là người trong cuộc thường mê muội rồi. Đột nhiên cười ha hả.

Tần phu nhân hơi ngẩn ra, hỏi:



- Ngươi cười chuyện gì?

Lý Kỳ nói:

- Ban đầu ta thấy tình cảm của phu nhân đã tâm tàn ý lạnh, nhưng xem ra ta nghĩ nhầm rồi. Phu nhân vẫn lẻ loi một mình đó là do như ý lang quân của phu nhân chưa xuất hiện, nếu như xuất hiện, ta tin tưởng phu nhân vẫn sẽ lựa chọn như thiêu thân lao đầu vào lửa, tục ngữ có câu, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Lý Sư Sư che miệng cười khanh khách nói:

- Ta cần phải chúc tỷ tỷ sớm ngày tìm được như ý lang quân.

Lý Kỳ ha hả nói:

- Lời chúc mừng này cực kỳ có giá trị kỷ niệm.

Tần phu nhân bị hai người họ nói cho mặt đỏ bừng, trong lòng xấu hổ không chịu nổi, nhìn nàng phong tình vạn chủng, đẹp không sao tả xiết, cực kỳ mê người, nếu bây giờ ngồi cạnh nàng không phải là hai đại mỹ nhân Lý Sư Sư và Phong Nghi Nô, chỉ sợ Lý Kỳ đã không thể nào chống đỡ, chỉ có thể lấy thân báo đáp. Nàng trừng mắt nhìn Lý Kỳ, nghiêm mặt, gắt một câu:

- Nói hưu nói vượn, không phải đang kể cố sự sao, ba người các ngươi ức hiếp một người quả phụ là ta, thật sự là không có đạo lý.

Phong Nghi Nô nghiêng thân mình, khanh khách nói:

- Vương tỷ tỷ không cần tức giận, đều là người này ý nghĩ xấu, chúng ta không cần để ý đến hắn.

Tần phu nhân nơi nào sẽ tiếp nhận lời nói của nàng, liếc nhìn nàng nói:

- Muội còn nói, các người phu xướng phụ tùy, ta không cần muội không để ý đến hắn, chỉ cần muội nói ít một câu, Tam nương đã cảm kích hàng nghìn hàng vạn rồi.

Phong Nghi Nô hai má đỏ lên, gắt giọng:

- Vương tỷ tỷ nói cái gì vậy? Cái gì là phu xướng phụ tùy chứ.

Lý Sư Sư cười khanh khách nói:

- Ta thấy không sai nha.

- Tỷ tỷ, sao tỷ cũng tham gia vào vậy.

Ba nữ tử lập tức ồn ào thành một đoàn, hấp dẫn khó chắn, khiến Lý Kỳ mê muội, bộ dáng Trư ca lộ ra không sót gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook