Chương 473: Việc làm ăn tới cửa
Nam Hi
19/12/2015
Lò sưởi trong tường ở trong nhận thức của rất nhiều người chính là có
một ống khói lớn, một cái động lớn, phía trước làm bằng đá cẩm thạch
hoặc là chất liệu khác. Mọi người ngồi vây quanh ở phía trước lò sưởi
trong tường ném củi gỗ sưởi ấm như một khái niệm.
Kỳ thật nếu không, lò sưởi trong tường sở dĩ có thể đốt cháy, là sau khi trải qua chuyên gia chuyên làm lò sưởi trong tường tiến hành thiết kế và công nhân chuyên nghiệp tiến hành thi công mới có thể sử dụng, không phải đơn giản một cái hố và một ống khói là có thể đốt được, nó sẽ dính đến rất nhiều như là không khí đối lưu học, kiến trúc học và rất nhiều vấn đề. Nếu tùy tiện làm, đó nhất định là tuyệt đối không thể.
Nhận thức của Lý Kỳ trước kia đối với lò sưởi trong tường cũng là một ống khói lớn, một cái động lớn, về sau vẫn là nhạc phụ hắn trang hoàng biệt thự, bởi vì người thiết kế giúp nhạc phụ hắn thiết kế biệt thự đúng lúc là một vị khách hàng cũ của hắn, cũng là hắn mời tới, cũng chính bởi vì như thế hắn mới có một nhận thức vô cùng khắc sâu đối với lò sưởi trong tường, cũng biết nguyên lý trong đó.
Sau khi Lý Kỳ gọi thợ mộc Điền tới, lập tức đem nguyên lý thiết kế lò sưởi trong tường kể lại tỉ mỉ giảng giải một lần với thợ mộc Điền. Bởi vì thợ mộc Điền vốn chính là một người tài ba, hơn nữa nhiều năm kinh nghiệm, cho nên y rất nhanh sẽ hiểu một ít bí quyết mấu chốt trong đó, và còn đưa ra cho mình một vài ý tưởng, điều này thực khiến trong lòng Lý Kỳ thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện với người thông minh chính là dùng ít sức.
Hai người thừa lúc trời tối chạy tới quán rượu, bởi vì thiết kế của quán rượu rất thích hợp dùng cho lò sưởi trong tường, hai người suy tính một hồi, liền có một kế hoạch bước đầu. Tuy nhiên, thiết kế Túy Tiên Cư và Phàn Lâu đích xác không thể nào áp dụng lò sưởi trong tường này rồi, nhưng thợ mộc Điền cho rằng, kỳ thật trước tiên có thể định vị đúng vị trí lò sưởi trong tường. Sau đó lại nhằm vào khu vực này mà tiến hành cải tạo, hẳn là cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ là cần nhiều chút thời gian.
Lý Kỳ thấy bộ dạng thợ mộc Điền tràn đầy tự tin, cũng vững tâm, hai người lại tiến đến Phàn Lâu, tìm Phàn Thiếu Bạch.
Bởi vì hiện giờ Phàn Lâu đối đầu với kẻ địch mạnh, cho nên Phàn Thiếu Bạch cũng đành ra khỏi đau buồn, một lần nữa tiếp quản Phàn Lâu, sau khi Lý Kỳ đem ý tưởng lò sưởi trong tường nói cùng y một lần, Phàn Thiếu Bạch rất nhanh liền đáp ứng. Đối với y mà nói, đây kỳ thật đều là chút việc nhỏ, hiện nay làm y buồn rầu nhất vẫn là vấn đề đầu bếp, bởi vì lẩu thịt cầy cũng chỉ có thể giải khẩn cấp, chuyện này cũng không lâu dài được, mà hiện giờ đầu bếp tốt một chút lại khó tìm, phối hợp với khối chiêu bài này của Phàn Lâu đã ít lại càng ít hơn.
Lý Kỳ thấy tóc y đều sắp sầu trắng rồi, một phen tính toán, liền đáp ứng cho mượn ba gã đầu bếp. Ba gã đầu bếp này vốn là của Thái Sư Phủ, tay nghề làm bếp dĩ nhiên là vô cùng cao. Ban đầu là bởi vì hộp thịt, mới lại đây giúp Lý Kỳ, từ đó về sau cũng không hề quay lại nữa. Thái Kinh từng nhắc tới một câu, để bọn họ ở lại nơi đó giúp Lý Kỳ, nhưng dù nói thế nào, những người này trên danh nghĩa vẫn là người của Thái Sư Phủ, đây cũng là nguyên nhân trước đó vì sao Lý Kỳ không quá nguyện ý đem những người này cấp cho Phàn Lâu. Nhưng hiện giờ tình huống của Phàn Lâu thật sự là rất nghiêm trọng, lại thêm sự xuất hiện của Kim Lâu, cho nên Lý Kỳ vẫn quyết định cho y mượn người trước. Giúp y vượt qua cửa ải khó khăn này rồi nói sau.
Từ khi ở Phàn Lâu ra về, Lý Kỳ trầm mặc một hồi, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên một tia cười gian không dễ dàng phát giác, nói:
- Thợ mộc Điền, lúc ngươi lắp ráp lò sưởi trong tường, người bên ngoài nếu có hỏi, ngươi hãy nói là đang kiến tạo hỏa lò có thể sưởi ấm. Khen lò sưởi trong tường này hết lời, nhưng bí quyết trong đó ngàn vạn lần đừng nói cho bất cứ kẻ nào, kể cả là thủ hạ của ngươi, biết không?
Thợ mộc Điền tuy rằng không rõ Lý Kỳ vì sao làm như vậy. Gật đầu nói:
- Vâng, ta hiểu được.
...
Màn đêm buông xuống, Lý Kỳ lại vẽ ra bản thiết kế ống lò, sáng sớm ngày thứ hai, hắn liền đến ngoài thành, tìm được lò rèn Lưu, mặt khác còn liên hệ mấy nhà lò rèn thay hắn chế tạo ra gấp gáp một nhóm hỏa lò.
Đợi cho sau khi hết thảy đều làm tốt, Lý Kỳ mới trở lại Túy Tiên Cư, bắt đầu suy nghĩ đồ ăn của Tứ quốc yến.
Ngô Tiểu Lục nhàn rỗi vô sự, lại thấy Lý Kỳ tựa vào trên bàn trầm ngâm không nói, tò mò hỏi:
- Lý ca, ngươi vẫn chưa nghĩ được món ăn mới sao?
Lý Kỳ lắc lắc đầu, thở dài.
Ngô Tiểu Lục chuyển mắt, nói:
- Lý ca, ngươi còn nghĩ nhiều như vậy làm chi, cứ dùng Phật nhảy tường và nước sôi tung lá đi dự thi, vừa đúng là một đồ ăn một canh.
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Tuy rằng đây cũng vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, nhưng hiện tại quyết định luôn không khỏi quá sớm, ta còn muốn nghĩ thêm, các ngươi đi làm việc đi.
- Ah.
Một lát sau, Tiểu Ngọc bỗng nhiên đi vào trước cửa phòng bếp, nói:
- Lý đại ca, Vương nha nội đến đây, nói muốn tìm ngươi.
- Vương nha nội?
Lý Kỳ sắc mặt cả kinh, hỏi vội:
- Vương nha nội nào?
“Còn có mấy Vương nha nội sao?”
Tiểu Ngọc lăng nói:
- Chính là Thiếu công tử của Vương tướng.
- Gã?
Lý Kỳ nhướn mày, thầm nói:
- Gã tới tìm ta làm chi?
Ngô Tiểu Lục lại bu lại, vẻ mặt lo lắng nói:
- Vương… Vương nha nội này sẽ không lại là đến tìm tra chứ?
- Chỉ sợ gã không có gan này?
Lý Kỳ khinh thường cười, cởi tạp dề xuống, rửa sạch tay, liền đi ra ngoài.
Đến đại sảnh, chỉ thấy Vương Tuyên Ân ngồi ở bàn chính giữa, xung quanh đứng bốn năm kẻ nhàn rỗi, một bộ dáng ngang ngược càn rỡ, khách nhân chung quanh đều trốn tránh.
Lý Kỳ thấy vậy cười thầm trong lòng, xem ra người này thật đúng là khủng bố hơn so với Cao Nha Nội. Lên trước tiếp đón, chắp tay cười nói:
- Vương nha nội đại giá quang lâm, Lý Kỳ không có tiếp đón từ xa, kính xin nha nội thứ lỗi.
Vương Tuyên Ân vừa thấy được bộ dạng tươi cười này của Lý Kỳ, trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, lúc trước y chính là xem thường này cái khuôn mặt tươi cười này, mới có thể thất bại thảm hại. Đứng dậy ha ha nói:
- Lý sư phó, thật sự là chúc mừng, chúc mừng a.
“Chúc mừng?”
Lý Kỳ ngẩn ra, hoang mang nói:
- Không biết vui mừng từ đâu đến?
Vương Tuyên Ân nháy mắt vài cái, cười tủm tỉm nói:
- Nếu không có việc vui, ta không dám tới quấy rầy Lý sư phó.
Lý Kỳ ồ một tiếng, nói:
- Lẽ nào Vương nha nội là tới báo tin vui cho ta hay sao?
Vương Tuyên Ân cười ha hả nói:
- Lý sư phó quả nhiên là người thông minh nha, một chút liền thấu.
Lý Kỳ hiếu kỳ nói:
- Nhưng không biết là việc vui lớn gì, mà phải làm phiền nha nội ra mặt?
Vương Tuyên Ân đảo mắt nhìn khắp bốn phía. Lý Kỳ lập tức hiểu được, giơ tay ra hiệu nói:
- Nha nội nếu không phải ngại hậu viện tiểu điếm đơn sơ, xin mời tới hậu viện ngồi một chút.
Vương Tuyên Ân cười nói:
- Vậy thật không còn gì tốt hơn nữa.
- Mời.
- Mời.
Đợi hai người đi rồi, những khách ở đây đều ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ rõ ràng nghe nói Vương Tuyên Ân và Lý Kỳ là kẻ thù không đội trời chung, nhưng hôm nay lại thấy giống như là thâm giao, thật sự là làm người ta khó hiểu.
Lý Kỳ mời Vương Tuyên Ân đến phòng nghỉ hậu viện, châm cho y một ly trà, ha hả cười nói:
- Nha nội, rốt cuộc là việc vui gì mà phải để cho ngươi tự mình đi một chuyến?
Vương Tuyên Ân cười nói:
- Ta lần này tới đây là mang cho Túy Tiên Cư các ngươi một vụ kinh doanh lớn.
- Kinh doanh lớn?
Lý Kỳ nhướn mày một cái, cười hỏi:
- Vụ kinh doanh gì lớn?
Vương Tuyên Ân ho nhẹ một tiếng, nói:
- Là như vậy, ba ngày sau, cha ta sẽ mở tiệc chiêu đãi quý khách ở quý phủ, mà phụ thân đối với tay nghề làm bếp của Lý sư phó vẫn luôn là rất tán thưởng, cho nên lần này mới muốn mời Lý sư phó đi qua hỗ trợ. Ngươi hãy yên tâm, chỉ cần ngươi làm thật tốt, tiền không thành vấn đề, tuyệt sẽ không trả ít hơn so với Thái Thái sư.
“Bà nó chứ, lão tử còn tưởng rằng chuyện gì tốt, hoá ra chính là chuyện này, khinh Lý Kỳ ta chưa từng thấy tiền à. Nói đến Thái Kinh, đến đến đi đi cũng đưa cho ta khoảng hai ngàn quan, Vương Phủ ngươi có quyết đoán này sao. Thật sự là chẳng biết xấu hổ.”
Lý Kỳ nhướn mày, kỳ thật trả thù lao cũng không phải là chuyện hắn quan tâm nhất. Phải biết rằng danh tiếng của hắn sớm đã truyền ra, Vương phủ thân là đương triều đệ nhất, thiết yến ở phủ cũng là việc thường xuyên, nhưng lúc trước vì sao không có mời hắn, thậm chí đều rất ít đến Túy Tiên Cư đặt yến hội, vậy mà ngày hôm nay lại phái Vương Tuyên Ân đến mời hắn, hắn cảm giác chuyện này có lẽ cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Vương Tuyên Ân thấy Lý Kỳ trầm ngâm không nói, lập tức không hài lòng, nói:
- Như thế nào? Chớ không phải là Lý sư phó khinh thường Vương phủ chúng ta đấy chứ. Cảm thấy Vương phủ chúng ta không bằng phủ Thái Sư hay sao?
Lý Kỳ hơi ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Nha nội nói quá lời, Vương Tướng quý vì Thiếu Tể, cho dù cho Lý Kỳ ta thêm một lá gan, ta cũng không dám như vậy nha.
- Ngươi biết được thì tốt.
Vương Tuyên Ân cười đắc ý, nói:
- Nếu nói như thế, là ngươi đồng ý rồi?
“Người này sẽ không phải muốn thiết kế ám ta chứ.”
Lý Kỳ cười nói:
- Có việc làm ăn tới cửa. Ta cao hứng còn không còn kịp, sao có thể cự tuyệt, nhưng ta gần đây phải chuẩn bị Tứ yến quốc, chỉ sợ không có thời gian.
Vương Tuyên Ân vung tay lên nói:
- Điều này ngươi có thể yên tâm. Cũng không làm ngươi mất nhiều thời gian đâu, cha ta định là yến hội lần này chủ yếu là lấy đồ nướng, vịt nướng cùng với lẩu là món chính, cho nên ngươi căn bản không cần chuẩn bị lâu lắm, thậm chí cũng không cần phải tự mình động thủ, chỉ cần đi an bài một chút là được. Ồ, mặt khác còn rượu, toàn bộ đều dùng Thiên hạ vô song của Túy Tiên Cư các ngươi.
Lý Kỳ trợn tròn hai mắt, trong mắt chợt lóe sáng, nói:
- Nha nội, thứ cho ta nói thẳng, đồ nướng này thuộc loại ăn vặt, dùng nó ở trên yến hội, có phải có chút rất khó coi rồi hay không.
Vương Tuyên Ân khoát tay nói:
- Điều này cha ta dĩ nhiên tính rồi, chỉ là quý khách lần này tới thích đồ nướng này, ngươi chỉ cần cẩn thận, đừng làm cho khách quý của cha ta thất vọng là được.
“Thích đồ nướng? Chẳng lẽ --- nếu thật sự là như thế, vậy chẳng phải ta không đi không được.”
Lý Kỳ dò hỏi:
- Cũng không biết khách quý lần này Vương tướng mời là những người nào, ta cũng dễ căn cứ khẩu vị của bọn họ mà chế làm đồ ăn.
- Ừ, ngươi nói cũng có chút đạo lý.
Vương Tuyên Ân gật gật đầu, lại nói:
- Thôi được, dù sao sớm hay muộn ngươi cũng sẽ biết, khách quý lần này cha ta mời tham dự yến tiệc chính là đặc sứ Kim quốc.
“Quả thế. Được, cho dù ngươi không trả tiền cho ta, ta cũng nhất định phải đi, xem các ngươi bày âm mưu quỷ kế gì.”
Lý Kỳ gật đầu cười nói:
- Không thành vấn đề, việc này ta sẽ đảm nhận, cam đoan sẽ không để cho Vương tướng cùng với quý khách của Vương tướng thất vọng.
Vương Tuyên Ân thấy Lý Kỳ đồng ý rồi, cười ha hả nói:
- Tốt, Lý sư phó quả nhiên đủ thẳng thắn.
- Đâu có, đâu có
Hai người lại thảo luận cụ thể về yến hội một lượt, đợi hết thảy đều bàn bạc thỏa đáng, Vương Tuyên Ân liền đứng dậy cáo từ, Lý Kỳ giả ý giữ lại vài câu, liền đưa y ra hậu viện. Trên đường về Túy Tiên Cư, hắn âm thầm cân nhắc một phen, cảm thấy việc này rất kỳ quái, nhưng cụ thể là cái gì, hắn lại không nói ra được.
Vừa tới đến cửa sau, một mùi bỗng nhiên từ trong phòng bếp nhẹ nhàng bay ra.
Mùi vị nào đó, rất quen thuộc nha. Lý Kỳ ngửi hai cái, bỗng nhiên sắc mặt hoảng hốt, giống như phát điên chạy tới hướng phòng bếp, lúc đi vào trước cửa phòng bếp, nhìn thấy Ngô Tiểu Lục đang cầm một cái thìa đặt ở bên miệng thổi thổi.
- Lục tử, ngươi đang làm gì đó?
Lý Kỳ hét lớn một tiếng, Ngô Tiểu Lục sợ tới mức tay run lên, súp trong muôi tràn ra một chút, ngơ ngác nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ vội vàng vọt tới, túm lấy cái thìa trong tay Ngô Tiểu Lục, bốp một tiếng, một bạt tai đánh thật mạnh vào trên mặt của Ngô Tiểu Lục. Phẫn nộ nói:
- Ngươi muốn chết sao!
Kỳ thật nếu không, lò sưởi trong tường sở dĩ có thể đốt cháy, là sau khi trải qua chuyên gia chuyên làm lò sưởi trong tường tiến hành thiết kế và công nhân chuyên nghiệp tiến hành thi công mới có thể sử dụng, không phải đơn giản một cái hố và một ống khói là có thể đốt được, nó sẽ dính đến rất nhiều như là không khí đối lưu học, kiến trúc học và rất nhiều vấn đề. Nếu tùy tiện làm, đó nhất định là tuyệt đối không thể.
Nhận thức của Lý Kỳ trước kia đối với lò sưởi trong tường cũng là một ống khói lớn, một cái động lớn, về sau vẫn là nhạc phụ hắn trang hoàng biệt thự, bởi vì người thiết kế giúp nhạc phụ hắn thiết kế biệt thự đúng lúc là một vị khách hàng cũ của hắn, cũng là hắn mời tới, cũng chính bởi vì như thế hắn mới có một nhận thức vô cùng khắc sâu đối với lò sưởi trong tường, cũng biết nguyên lý trong đó.
Sau khi Lý Kỳ gọi thợ mộc Điền tới, lập tức đem nguyên lý thiết kế lò sưởi trong tường kể lại tỉ mỉ giảng giải một lần với thợ mộc Điền. Bởi vì thợ mộc Điền vốn chính là một người tài ba, hơn nữa nhiều năm kinh nghiệm, cho nên y rất nhanh sẽ hiểu một ít bí quyết mấu chốt trong đó, và còn đưa ra cho mình một vài ý tưởng, điều này thực khiến trong lòng Lý Kỳ thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện với người thông minh chính là dùng ít sức.
Hai người thừa lúc trời tối chạy tới quán rượu, bởi vì thiết kế của quán rượu rất thích hợp dùng cho lò sưởi trong tường, hai người suy tính một hồi, liền có một kế hoạch bước đầu. Tuy nhiên, thiết kế Túy Tiên Cư và Phàn Lâu đích xác không thể nào áp dụng lò sưởi trong tường này rồi, nhưng thợ mộc Điền cho rằng, kỳ thật trước tiên có thể định vị đúng vị trí lò sưởi trong tường. Sau đó lại nhằm vào khu vực này mà tiến hành cải tạo, hẳn là cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ là cần nhiều chút thời gian.
Lý Kỳ thấy bộ dạng thợ mộc Điền tràn đầy tự tin, cũng vững tâm, hai người lại tiến đến Phàn Lâu, tìm Phàn Thiếu Bạch.
Bởi vì hiện giờ Phàn Lâu đối đầu với kẻ địch mạnh, cho nên Phàn Thiếu Bạch cũng đành ra khỏi đau buồn, một lần nữa tiếp quản Phàn Lâu, sau khi Lý Kỳ đem ý tưởng lò sưởi trong tường nói cùng y một lần, Phàn Thiếu Bạch rất nhanh liền đáp ứng. Đối với y mà nói, đây kỳ thật đều là chút việc nhỏ, hiện nay làm y buồn rầu nhất vẫn là vấn đề đầu bếp, bởi vì lẩu thịt cầy cũng chỉ có thể giải khẩn cấp, chuyện này cũng không lâu dài được, mà hiện giờ đầu bếp tốt một chút lại khó tìm, phối hợp với khối chiêu bài này của Phàn Lâu đã ít lại càng ít hơn.
Lý Kỳ thấy tóc y đều sắp sầu trắng rồi, một phen tính toán, liền đáp ứng cho mượn ba gã đầu bếp. Ba gã đầu bếp này vốn là của Thái Sư Phủ, tay nghề làm bếp dĩ nhiên là vô cùng cao. Ban đầu là bởi vì hộp thịt, mới lại đây giúp Lý Kỳ, từ đó về sau cũng không hề quay lại nữa. Thái Kinh từng nhắc tới một câu, để bọn họ ở lại nơi đó giúp Lý Kỳ, nhưng dù nói thế nào, những người này trên danh nghĩa vẫn là người của Thái Sư Phủ, đây cũng là nguyên nhân trước đó vì sao Lý Kỳ không quá nguyện ý đem những người này cấp cho Phàn Lâu. Nhưng hiện giờ tình huống của Phàn Lâu thật sự là rất nghiêm trọng, lại thêm sự xuất hiện của Kim Lâu, cho nên Lý Kỳ vẫn quyết định cho y mượn người trước. Giúp y vượt qua cửa ải khó khăn này rồi nói sau.
Từ khi ở Phàn Lâu ra về, Lý Kỳ trầm mặc một hồi, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên một tia cười gian không dễ dàng phát giác, nói:
- Thợ mộc Điền, lúc ngươi lắp ráp lò sưởi trong tường, người bên ngoài nếu có hỏi, ngươi hãy nói là đang kiến tạo hỏa lò có thể sưởi ấm. Khen lò sưởi trong tường này hết lời, nhưng bí quyết trong đó ngàn vạn lần đừng nói cho bất cứ kẻ nào, kể cả là thủ hạ của ngươi, biết không?
Thợ mộc Điền tuy rằng không rõ Lý Kỳ vì sao làm như vậy. Gật đầu nói:
- Vâng, ta hiểu được.
...
Màn đêm buông xuống, Lý Kỳ lại vẽ ra bản thiết kế ống lò, sáng sớm ngày thứ hai, hắn liền đến ngoài thành, tìm được lò rèn Lưu, mặt khác còn liên hệ mấy nhà lò rèn thay hắn chế tạo ra gấp gáp một nhóm hỏa lò.
Đợi cho sau khi hết thảy đều làm tốt, Lý Kỳ mới trở lại Túy Tiên Cư, bắt đầu suy nghĩ đồ ăn của Tứ quốc yến.
Ngô Tiểu Lục nhàn rỗi vô sự, lại thấy Lý Kỳ tựa vào trên bàn trầm ngâm không nói, tò mò hỏi:
- Lý ca, ngươi vẫn chưa nghĩ được món ăn mới sao?
Lý Kỳ lắc lắc đầu, thở dài.
Ngô Tiểu Lục chuyển mắt, nói:
- Lý ca, ngươi còn nghĩ nhiều như vậy làm chi, cứ dùng Phật nhảy tường và nước sôi tung lá đi dự thi, vừa đúng là một đồ ăn một canh.
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Tuy rằng đây cũng vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, nhưng hiện tại quyết định luôn không khỏi quá sớm, ta còn muốn nghĩ thêm, các ngươi đi làm việc đi.
- Ah.
Một lát sau, Tiểu Ngọc bỗng nhiên đi vào trước cửa phòng bếp, nói:
- Lý đại ca, Vương nha nội đến đây, nói muốn tìm ngươi.
- Vương nha nội?
Lý Kỳ sắc mặt cả kinh, hỏi vội:
- Vương nha nội nào?
“Còn có mấy Vương nha nội sao?”
Tiểu Ngọc lăng nói:
- Chính là Thiếu công tử của Vương tướng.
- Gã?
Lý Kỳ nhướn mày, thầm nói:
- Gã tới tìm ta làm chi?
Ngô Tiểu Lục lại bu lại, vẻ mặt lo lắng nói:
- Vương… Vương nha nội này sẽ không lại là đến tìm tra chứ?
- Chỉ sợ gã không có gan này?
Lý Kỳ khinh thường cười, cởi tạp dề xuống, rửa sạch tay, liền đi ra ngoài.
Đến đại sảnh, chỉ thấy Vương Tuyên Ân ngồi ở bàn chính giữa, xung quanh đứng bốn năm kẻ nhàn rỗi, một bộ dáng ngang ngược càn rỡ, khách nhân chung quanh đều trốn tránh.
Lý Kỳ thấy vậy cười thầm trong lòng, xem ra người này thật đúng là khủng bố hơn so với Cao Nha Nội. Lên trước tiếp đón, chắp tay cười nói:
- Vương nha nội đại giá quang lâm, Lý Kỳ không có tiếp đón từ xa, kính xin nha nội thứ lỗi.
Vương Tuyên Ân vừa thấy được bộ dạng tươi cười này của Lý Kỳ, trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, lúc trước y chính là xem thường này cái khuôn mặt tươi cười này, mới có thể thất bại thảm hại. Đứng dậy ha ha nói:
- Lý sư phó, thật sự là chúc mừng, chúc mừng a.
“Chúc mừng?”
Lý Kỳ ngẩn ra, hoang mang nói:
- Không biết vui mừng từ đâu đến?
Vương Tuyên Ân nháy mắt vài cái, cười tủm tỉm nói:
- Nếu không có việc vui, ta không dám tới quấy rầy Lý sư phó.
Lý Kỳ ồ một tiếng, nói:
- Lẽ nào Vương nha nội là tới báo tin vui cho ta hay sao?
Vương Tuyên Ân cười ha hả nói:
- Lý sư phó quả nhiên là người thông minh nha, một chút liền thấu.
Lý Kỳ hiếu kỳ nói:
- Nhưng không biết là việc vui lớn gì, mà phải làm phiền nha nội ra mặt?
Vương Tuyên Ân đảo mắt nhìn khắp bốn phía. Lý Kỳ lập tức hiểu được, giơ tay ra hiệu nói:
- Nha nội nếu không phải ngại hậu viện tiểu điếm đơn sơ, xin mời tới hậu viện ngồi một chút.
Vương Tuyên Ân cười nói:
- Vậy thật không còn gì tốt hơn nữa.
- Mời.
- Mời.
Đợi hai người đi rồi, những khách ở đây đều ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ rõ ràng nghe nói Vương Tuyên Ân và Lý Kỳ là kẻ thù không đội trời chung, nhưng hôm nay lại thấy giống như là thâm giao, thật sự là làm người ta khó hiểu.
Lý Kỳ mời Vương Tuyên Ân đến phòng nghỉ hậu viện, châm cho y một ly trà, ha hả cười nói:
- Nha nội, rốt cuộc là việc vui gì mà phải để cho ngươi tự mình đi một chuyến?
Vương Tuyên Ân cười nói:
- Ta lần này tới đây là mang cho Túy Tiên Cư các ngươi một vụ kinh doanh lớn.
- Kinh doanh lớn?
Lý Kỳ nhướn mày một cái, cười hỏi:
- Vụ kinh doanh gì lớn?
Vương Tuyên Ân ho nhẹ một tiếng, nói:
- Là như vậy, ba ngày sau, cha ta sẽ mở tiệc chiêu đãi quý khách ở quý phủ, mà phụ thân đối với tay nghề làm bếp của Lý sư phó vẫn luôn là rất tán thưởng, cho nên lần này mới muốn mời Lý sư phó đi qua hỗ trợ. Ngươi hãy yên tâm, chỉ cần ngươi làm thật tốt, tiền không thành vấn đề, tuyệt sẽ không trả ít hơn so với Thái Thái sư.
“Bà nó chứ, lão tử còn tưởng rằng chuyện gì tốt, hoá ra chính là chuyện này, khinh Lý Kỳ ta chưa từng thấy tiền à. Nói đến Thái Kinh, đến đến đi đi cũng đưa cho ta khoảng hai ngàn quan, Vương Phủ ngươi có quyết đoán này sao. Thật sự là chẳng biết xấu hổ.”
Lý Kỳ nhướn mày, kỳ thật trả thù lao cũng không phải là chuyện hắn quan tâm nhất. Phải biết rằng danh tiếng của hắn sớm đã truyền ra, Vương phủ thân là đương triều đệ nhất, thiết yến ở phủ cũng là việc thường xuyên, nhưng lúc trước vì sao không có mời hắn, thậm chí đều rất ít đến Túy Tiên Cư đặt yến hội, vậy mà ngày hôm nay lại phái Vương Tuyên Ân đến mời hắn, hắn cảm giác chuyện này có lẽ cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Vương Tuyên Ân thấy Lý Kỳ trầm ngâm không nói, lập tức không hài lòng, nói:
- Như thế nào? Chớ không phải là Lý sư phó khinh thường Vương phủ chúng ta đấy chứ. Cảm thấy Vương phủ chúng ta không bằng phủ Thái Sư hay sao?
Lý Kỳ hơi ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Nha nội nói quá lời, Vương Tướng quý vì Thiếu Tể, cho dù cho Lý Kỳ ta thêm một lá gan, ta cũng không dám như vậy nha.
- Ngươi biết được thì tốt.
Vương Tuyên Ân cười đắc ý, nói:
- Nếu nói như thế, là ngươi đồng ý rồi?
“Người này sẽ không phải muốn thiết kế ám ta chứ.”
Lý Kỳ cười nói:
- Có việc làm ăn tới cửa. Ta cao hứng còn không còn kịp, sao có thể cự tuyệt, nhưng ta gần đây phải chuẩn bị Tứ yến quốc, chỉ sợ không có thời gian.
Vương Tuyên Ân vung tay lên nói:
- Điều này ngươi có thể yên tâm. Cũng không làm ngươi mất nhiều thời gian đâu, cha ta định là yến hội lần này chủ yếu là lấy đồ nướng, vịt nướng cùng với lẩu là món chính, cho nên ngươi căn bản không cần chuẩn bị lâu lắm, thậm chí cũng không cần phải tự mình động thủ, chỉ cần đi an bài một chút là được. Ồ, mặt khác còn rượu, toàn bộ đều dùng Thiên hạ vô song của Túy Tiên Cư các ngươi.
Lý Kỳ trợn tròn hai mắt, trong mắt chợt lóe sáng, nói:
- Nha nội, thứ cho ta nói thẳng, đồ nướng này thuộc loại ăn vặt, dùng nó ở trên yến hội, có phải có chút rất khó coi rồi hay không.
Vương Tuyên Ân khoát tay nói:
- Điều này cha ta dĩ nhiên tính rồi, chỉ là quý khách lần này tới thích đồ nướng này, ngươi chỉ cần cẩn thận, đừng làm cho khách quý của cha ta thất vọng là được.
“Thích đồ nướng? Chẳng lẽ --- nếu thật sự là như thế, vậy chẳng phải ta không đi không được.”
Lý Kỳ dò hỏi:
- Cũng không biết khách quý lần này Vương tướng mời là những người nào, ta cũng dễ căn cứ khẩu vị của bọn họ mà chế làm đồ ăn.
- Ừ, ngươi nói cũng có chút đạo lý.
Vương Tuyên Ân gật gật đầu, lại nói:
- Thôi được, dù sao sớm hay muộn ngươi cũng sẽ biết, khách quý lần này cha ta mời tham dự yến tiệc chính là đặc sứ Kim quốc.
“Quả thế. Được, cho dù ngươi không trả tiền cho ta, ta cũng nhất định phải đi, xem các ngươi bày âm mưu quỷ kế gì.”
Lý Kỳ gật đầu cười nói:
- Không thành vấn đề, việc này ta sẽ đảm nhận, cam đoan sẽ không để cho Vương tướng cùng với quý khách của Vương tướng thất vọng.
Vương Tuyên Ân thấy Lý Kỳ đồng ý rồi, cười ha hả nói:
- Tốt, Lý sư phó quả nhiên đủ thẳng thắn.
- Đâu có, đâu có
Hai người lại thảo luận cụ thể về yến hội một lượt, đợi hết thảy đều bàn bạc thỏa đáng, Vương Tuyên Ân liền đứng dậy cáo từ, Lý Kỳ giả ý giữ lại vài câu, liền đưa y ra hậu viện. Trên đường về Túy Tiên Cư, hắn âm thầm cân nhắc một phen, cảm thấy việc này rất kỳ quái, nhưng cụ thể là cái gì, hắn lại không nói ra được.
Vừa tới đến cửa sau, một mùi bỗng nhiên từ trong phòng bếp nhẹ nhàng bay ra.
Mùi vị nào đó, rất quen thuộc nha. Lý Kỳ ngửi hai cái, bỗng nhiên sắc mặt hoảng hốt, giống như phát điên chạy tới hướng phòng bếp, lúc đi vào trước cửa phòng bếp, nhìn thấy Ngô Tiểu Lục đang cầm một cái thìa đặt ở bên miệng thổi thổi.
- Lục tử, ngươi đang làm gì đó?
Lý Kỳ hét lớn một tiếng, Ngô Tiểu Lục sợ tới mức tay run lên, súp trong muôi tràn ra một chút, ngơ ngác nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ vội vàng vọt tới, túm lấy cái thìa trong tay Ngô Tiểu Lục, bốp một tiếng, một bạt tai đánh thật mạnh vào trên mặt của Ngô Tiểu Lục. Phẫn nộ nói:
- Ngươi muốn chết sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.