Quyển 7 - Chương 2683: tiểu độ kiếp kỳ
Huyễn Vũ
30/01/2014
Giờ khắc này, chúng trưởng lão Linh Quỷ tông giống như từ địa ngục,
thoáng cái đã lên tới thiên đường. Một trận chiến ở Thiên Diễn sơn mạch, Lâm Hiên đại triển thần uy, khiến cho đù loại âm mưu của bọn hắn đổ bể. Cách đây không lâu, lại nhận được tin Vân Ẩn tông tiến công. Mặc dù uy
danh Chung lão không nhỏ, nhưng đối với việc ngăn trở Lâm Hiên, bọn hắn
cũng không dám chắc. Nói khó nghe thì chỉ cần năm thành đã mãn nguyện
rồi.
Nhưng hiện tại đã khác, Chung lão tiến giai Độ Kiếp kỳ, Lâm tiểu tử còn gì đáng sợ? Không những thế, vinh quang của bổn môn cũng sắp đến tay.
Nguyên một đám biểu lộ kính cẩn vô cùng, hơn nữa còn phát ra từ nội tâm.
Nhưng lời còn chưa dứt, một thanh âm bình tĩnh dị thường đã truyền đến: "Chư vị đồng môn không cần như thế, Chung mỗ cũng chưa thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ."
Kinh động!
Nói là bị xối một chậu nước lạnh cũng chưa đủ.
Tồn tại Phân Thần kỳ ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, hai mắt nhìn nhau như gà gỗ, biểu lộ trở nên ngốc trệ vô cùng.
Ô..ô..Một cơn gió lạnh thổi qua.
Cả đám toàn thân lạnh lẽo. Trong nhất thời, không có một ai lên tiếng, trọn vẹn qua thời gian uống nửa chén trà.
Lão giả tóc bạc trắng mới lúng túng mở miệng: "Chung...Chung lão, ngài nói cái gì, thực sự không phải tiến giai Độ Kiếp kỳ sao, hay chỉ là nói giỡn?"
"Đúng vậy, Chung lão, ngươi đừng làm ta sợ. Ngươi cũng biết tình huống hiện tại của bổn môn, chúng ta không chịu nổi hù dọa nữa đâu."
"Hừ, Vương mỗ đã là Tu Tiên giả Phân Thần hậu kỳ, nhưng vẫn không nhìn ra được cảnh giới của ngài. Chung lão nói không tiến giai đến Độ Kiếp kỳ, cái này chẳng phải quá dọa người sao?"
Một Tu Tiên giả râu quai nón, trên mặt mang theo vẻ bất mãn, chậm rãi nói.
"Việc lão phu không thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ cũng chẳng phải chuyện gì vẻ vang mà phải khoe khoang. Vì sao phải lừa gạt các ngươi?"
Lão giả tiên phong đạo cốt nhàn nhạt nói.
Lời này đúng là rất có đạo lý. Thấy mọi người sau khi nghe xong, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Trong nhất thời, túm tụm bàn tán xôn xao, rõ ràng trong lòng đã hoang mang vô cùng.
"Hừ, gấp cái gì, một đám vô dụng. Tuy lão phu nói là không thể tấn cấp thành công, nhưng đối phó với kẻ được gọi là Lâm tiểu tử kia vẫn là dễ như trở bàn tay."
Chứng kiến một đám đồng môn nhát gan như chuột, Chung lão ngoài tức giận, nói chuyện cũng không một chút lưu tình, dường như đã cho mình là bậc trưởng bối.
Mọi người bị mắng như vậy, nhưng giờ khắc này lại chẳng có ai thèm quan tâm. Dù sao thể diện so với cái mạng nhỏ của mình đúng là chẳng thấm vào đâu.
Nhưng đối với sự hunh hăng càn quấy của Chung lão, đa số đều không cho là đúng. Dù sao thực lực Lâm Hiên, bọn hắn đều đã tận mắt chứng kiến. Chung lão thần thông phi phàm thế nào, thực sự có thể cùng gia hỏa kia so sánh sao?
Nói miệng thôi chưa đủ, nếu không xuất ra bản lĩnh thực sự, sao có thể thuyết phục bọn hắn.
"Chung lão, không thể khinh địch. Thực lực Lâm tiểu tử vượt xa tồn tại cùng giai. Hơn hai mươi Tu Tiên giả Phân Thần kỳ ba phái chúng ta, lại bố trí trùng trùng điệp điệp cấm chế, nhưng đều không có một chút tác dụng nào. Ngay cả Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận cũng bị hắn công phá."
Thanh âm của lão giả tóc bạc trắng vang lên.
"Ngươi không cần nhắc nhở lão phu, chuyện đã trải qua, trong Truyền Âm phù đều nói rõ ràng. Hừ, hơn hai mươi Tu Tiên giả Phân Thần kỳ cùng với Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận đã là gì. Lâm tiểu tử kia bất quá cũng chỉ có thể càn rỡ trước mặt các ngươi mà thôi. Nhưng nếu hắn đối mặt với Tu Tiên giả cao hơn một cách giới, còn không như cá nằm trên thớt, tùy ý cho lão phu xử trí sao..."
Lời nói vừa phát ra, lại khiến cả đám trưởng lão u mê.
Đùa giỡn cũng không nên quá mức như vậy chứ? Chẳng lẽ Chung lão trong lúc bế quan bị tẩu hỏa nhập ma, khiến cho đầu óc trở nên không bình thường?
"Khục khục, Chung lão, chẳng phải ngươi vừa nói, chính mình không thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ đó sao?" Lão giả tóc bạc trắng lắp bắp nói, trên mặt tràn đẩy vẻ mê hoặc. Biểu lộ của những tu sĩ khác cũng chẳng sai biệt lắm. Gặp phải loại tình huống này, có ai lại không giống như lọt vào sương mù đây?
"Đúng là lão phu từng nói không thành công tấn cấp lên Độ Kiếp kỳ. Nhưng ai nói ta là tu sĩ cùng giai với các ngươi. Phân Thần kỳ, hắc hắc, lão phu...Đã sớm không phải rồi."
Cả đám nhao nhao, Chung lão quái phát điên rồi!
Mọi người đều biết, tu tiên chia làm tám cảnh giới, vượt qua Phân Thần kỳ chính là Độ Kiếp.
Ngàn vạn năm đều là như thế, Chung lão quái đang nói hươu nói vượn gì vậy?
Nhìn qua vẻ kinh ngạc của mọi người, biểu lộ Chung lão quái vẫn cực kỳ thong dong.
Đúng là tu tiên vốn phân chia thành tám cảnh giới, nhưng muốn tiến giai đến Độ Kiếp kỳ lại quá khó khăn. Sự gian nan của bình cảnh này hơn xa những lần tấn cấp trước. Có vô số thiên tài đã phải dừng bước ở ngưỡng cửa này. Không có hi vọng tiến giai lên Độ Kiếp kỳ, nhưng bọn hắn không cam lòng vĩnh viễn bị khốn ở Phân Thần kỳ. Hao phí vô số thời gian cùng tinh lực, không ngừng trùng kích bình cảnh Độ Kiếp kỳ, bọn hắn hy vọng sẽ tìm ra con đường tu tiên mới.
Mà sự khó khăn gian khổ trong đó, ngoại nhân không thể nào tưởng tượng được.
Sau ngàn vạn năm, trài qua vô số lần thất bại, cuối cùng đã có người tìm ra.
Từ Phân Thần tiến lên một cảnh giới khác, nhưng lại không phải Độ Kiếp.
Tương đối mà nói, loại tấn cấp này không quá khó khăn, bất quá thực lực tăng lên cũng kém xa Độ Kiếp kỳ thực sự. Vị thiên tài kia ước lượng, đại khái thực lực chỉ bằng một phần ba Độ Kiếp kỳ. Nhưng chỉ cần như vậy, đã đủ vượt xa Tu Tiên giả Phân Thần kỳ.
Thượng Cổ tu sĩ đặt tên cảnh giới này là "Tiểu Độ Kiếp kỳ." Quả thực cũng vẻ vang vô cùng, nhưng mọi thứ có lợi cũng đều có hại. Có thể nói, tấn giai đến Tiểu Độ Kiếp kỳ tương đối dễ dàng, nhưng lại mang đến tai họa ngầm cực kỳ đáng sợ.
Vì đây không phải cách tấn cấp chân chính, một khi lựa chọn con đường này, lập tức sẽ hủy hoại con đường tu hành, không thể tiến thêm một bước. Cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, những thiên tài kia cũng sẽ không lựa chọn con đường này. Vì thế mà nó không được lưu truyền rộng rãi, cũng không được tính là một trong tám cảnh giới tu tiên.
Chung lão nhờ cơ duyên xảo hợp, hơn vạn năm trước phát hiện cách tu hành này trong động phủ một Cổ tu sĩ.
Giống như nhặt được chí bảo.
Không sai, hắn là thiên tài có một không hai của Linh Quỷ tông, khiến cho tồn tại cùng giai phải ngưỡng mộ. Nhưng từ xưa đến nay, đã có vô số thiên tài không thể vượt qua bình cảnh Độ Kiếp kỳ.
Sau hơn vạn năm thử sức, Chung lão đành buông tha.
Không nghĩ tới còn có một con đường như vậy. Tiểu Độ Kiếp kỳ đối với hắn quả là hấp dẫn vô cùng. Vì vậy, sau khi có được bí pháp này, hắn không dám chậm trễ, lập tức đến Huyền Âm hàn đàm bế quan.
Sau hơn một vạn năm, rốt cục đã tấn cấp, coi như đã thỏa mãn ước nguyện cả đời.
hai ngàn năm sau đó, hắn cũng không hề nhàn rỗi, củng cố cảnh giới cùng với tu luyện các loại bí thuật. Theo cảnh giới tăng lên, những thần thông trước đây chỉ có thể mong ước, tự nhiên cũng có hi vọng tu luyện.
Vốn theo dự tính của hắn, sớm nhất cũng cần năm sáu trăm năm nữa mới có thể xuất quan.
Không ngờ mấy ngày trước lại nhận được Truyền Âm phù. Bổn môn đang gặp đại nạn, bị một đám tiểu nhân Vân Ẩn tông bức bách đến mức muốn sụp đổ. Ngay cả ái tử cùng con dâu cũng bị tiểu tử xưng là Lâm Hiên diệt sát.
Có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục. Bổn môn phát sinh biến cố như vậy, thân là Thái Thượng trưởng lão, làm sao hắn có thể không ngó ngàng tới? Vì vậy, sau khi trì hoãn mấy ngày, đem thần thông mạnh nhất tu luyện thuần thục rồi xuất quan.
Quyết đem Lâm tiểu tử này rút hồn luyện phách cho hả giận.
Về phần trong Truyền Âm phù có đề cập đến thần thông của Lâm Hiên mạnh mẽ hơn xa Tu Tiên giả cùng giai, hắn lại không hề để trong lòng. Chung lão quái vô cùng tin tưởng vào thực lực chính mình, mặc kệ tu sĩ đồng môn đề cao thế nào, hắn đều không để Lâm Hiên vào mắt.
Tiểu Độ Kiếp kỳ?
Trưởng lão Linh Quỷ tông ở đây đều nghẹn họng trân trối, cái này đối với bọn hắn quả thực quá mới mẻ. Bất quá Tu Tiên giả ở đây thực lực đều không thấp, chỉ liếc mắt đã nhận ra thật giả. Lời của Chung lão quái mặc dù có chút không hợp thói thường, nhưng nhất định không phải hồ ngôn loạn ngữ.
Chỉ cần một phần ba lực lượng của Độ Kiếp kỳ, diệt sát Lâm tiểu tử khẳng định là không có vấn đề gì.
"Thì ra là thế, sư thúc tiến giai Tiểu Độ Kiếp kỳ, cũng là thần thông cái thế."
Một lão giả vẻ mặt gian xảo mở miệng, tuôn ra những lời xu nịnh. Mặc dù đối phương không chính thức trở thành đại năng Độ Kiếp kỳ, nhưng cũng hoàn toàn khác bọn hắn, đương nhiên phải giở công phu vỗ mông ngựa.
Những tu sĩ khác nghe vậy, tuy trong lòng xem thường, nhưng cũng không muốn bị bỏ lại phía sau, đều luôn miệng sư thúc, không ngừng nịnh hót.
Chung lão nghe xong toàn thân thư thái, không hề khách khí, dứt khoát tự cho mình là trưởng bối, giống như hắn thực sự đã tấn giai đến Độ Kiếp kỳ.
......
Bên kia.
Lâm Hiên cùng Long thiếu niên đã xuất phát.
Về Ngân Đồng nữ tử, tuy đã phục dụng Phiêu Miểu Cửu Tiên đan trừ độc, nhưng thương thế vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Cho nên nàng ở lại dưỡng thương, đồng thời tổng đà cũng cần một vị Thái Thượng trưởng lão tọa trấn, đề phòng bị đối phương đánh lén.
Tục ngữ có câu, muốn bắt giặc trước hết phải bắt được vua. Lâm Hiên định sẽ lẻn vào tổng đà, đem những Thái Thượng trưởng lão sống sót diệt sát. Đám tôm tép còn lại chẳng lẽ còn dám tiếp tục ngoan cố chống trả?
Cho nên Lâm Hiên không mang theo nhiều nhân thủ, ngoại trừ hắn và Long thiếu niên, bất quá chỉ có thêm hơn một trăm đệ tử tinh nhuệ mà thôi. Tuy nhân số không đông, nhưng đều được chọn lựa cực kỳ kỹ lưỡng. Trong đó hơn phân nửa là Động Huyền kỳ, còn là cũng đều là đệ tử hạch tâm cấp bậc Ly Hợp kỳ.
Nhân số như vậy còn có thể di chuyển bằng Truyền Tống trận. Nếu không, hai phái ở hai quận khác nhau, di chuyển bằng cách phi hành bình thường, sẽ tốn rất nhiều thời gian, rất dễ bại lộ tin tức mà mất đi hiệu quả tập kích.
Giữa trưa ngày hôm nay, bọn hắn đã hoàn thành đợt truyền tống cuối cùng. Tiếp tục phi hành hơn nửa canh giờ, khoảng cách đến tổng đà Linh Quỷ tông đã không còn xa.
Phía trước chừng năm vạn dặm, chính là phụ cận Thập Vạn Đại sơn.
Dựa vào kế hoạch đã thương lượng từ trước, thiếu niên họ Long tạm thời dẫn quân mai phục ở nơi này, còn Lâm Hiên đơn thương độc mã tiến vào Linh Quỷ tông, quậy phá một màn long trời lở đất. Đến thời điểm thích hợp mới phát ra Truyền Âm phù, Long thiếu niên chỉ cần dẫn người đến thu thập tàn cuộc là được.
Nhưng hiện tại đã khác, Chung lão tiến giai Độ Kiếp kỳ, Lâm tiểu tử còn gì đáng sợ? Không những thế, vinh quang của bổn môn cũng sắp đến tay.
Nguyên một đám biểu lộ kính cẩn vô cùng, hơn nữa còn phát ra từ nội tâm.
Nhưng lời còn chưa dứt, một thanh âm bình tĩnh dị thường đã truyền đến: "Chư vị đồng môn không cần như thế, Chung mỗ cũng chưa thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ."
Kinh động!
Nói là bị xối một chậu nước lạnh cũng chưa đủ.
Tồn tại Phân Thần kỳ ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, hai mắt nhìn nhau như gà gỗ, biểu lộ trở nên ngốc trệ vô cùng.
Ô..ô..Một cơn gió lạnh thổi qua.
Cả đám toàn thân lạnh lẽo. Trong nhất thời, không có một ai lên tiếng, trọn vẹn qua thời gian uống nửa chén trà.
Lão giả tóc bạc trắng mới lúng túng mở miệng: "Chung...Chung lão, ngài nói cái gì, thực sự không phải tiến giai Độ Kiếp kỳ sao, hay chỉ là nói giỡn?"
"Đúng vậy, Chung lão, ngươi đừng làm ta sợ. Ngươi cũng biết tình huống hiện tại của bổn môn, chúng ta không chịu nổi hù dọa nữa đâu."
"Hừ, Vương mỗ đã là Tu Tiên giả Phân Thần hậu kỳ, nhưng vẫn không nhìn ra được cảnh giới của ngài. Chung lão nói không tiến giai đến Độ Kiếp kỳ, cái này chẳng phải quá dọa người sao?"
Một Tu Tiên giả râu quai nón, trên mặt mang theo vẻ bất mãn, chậm rãi nói.
"Việc lão phu không thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ cũng chẳng phải chuyện gì vẻ vang mà phải khoe khoang. Vì sao phải lừa gạt các ngươi?"
Lão giả tiên phong đạo cốt nhàn nhạt nói.
Lời này đúng là rất có đạo lý. Thấy mọi người sau khi nghe xong, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Trong nhất thời, túm tụm bàn tán xôn xao, rõ ràng trong lòng đã hoang mang vô cùng.
"Hừ, gấp cái gì, một đám vô dụng. Tuy lão phu nói là không thể tấn cấp thành công, nhưng đối phó với kẻ được gọi là Lâm tiểu tử kia vẫn là dễ như trở bàn tay."
Chứng kiến một đám đồng môn nhát gan như chuột, Chung lão ngoài tức giận, nói chuyện cũng không một chút lưu tình, dường như đã cho mình là bậc trưởng bối.
Mọi người bị mắng như vậy, nhưng giờ khắc này lại chẳng có ai thèm quan tâm. Dù sao thể diện so với cái mạng nhỏ của mình đúng là chẳng thấm vào đâu.
Nhưng đối với sự hunh hăng càn quấy của Chung lão, đa số đều không cho là đúng. Dù sao thực lực Lâm Hiên, bọn hắn đều đã tận mắt chứng kiến. Chung lão thần thông phi phàm thế nào, thực sự có thể cùng gia hỏa kia so sánh sao?
Nói miệng thôi chưa đủ, nếu không xuất ra bản lĩnh thực sự, sao có thể thuyết phục bọn hắn.
"Chung lão, không thể khinh địch. Thực lực Lâm tiểu tử vượt xa tồn tại cùng giai. Hơn hai mươi Tu Tiên giả Phân Thần kỳ ba phái chúng ta, lại bố trí trùng trùng điệp điệp cấm chế, nhưng đều không có một chút tác dụng nào. Ngay cả Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận cũng bị hắn công phá."
Thanh âm của lão giả tóc bạc trắng vang lên.
"Ngươi không cần nhắc nhở lão phu, chuyện đã trải qua, trong Truyền Âm phù đều nói rõ ràng. Hừ, hơn hai mươi Tu Tiên giả Phân Thần kỳ cùng với Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận đã là gì. Lâm tiểu tử kia bất quá cũng chỉ có thể càn rỡ trước mặt các ngươi mà thôi. Nhưng nếu hắn đối mặt với Tu Tiên giả cao hơn một cách giới, còn không như cá nằm trên thớt, tùy ý cho lão phu xử trí sao..."
Lời nói vừa phát ra, lại khiến cả đám trưởng lão u mê.
Đùa giỡn cũng không nên quá mức như vậy chứ? Chẳng lẽ Chung lão trong lúc bế quan bị tẩu hỏa nhập ma, khiến cho đầu óc trở nên không bình thường?
"Khục khục, Chung lão, chẳng phải ngươi vừa nói, chính mình không thể tiến giai đến Độ Kiếp kỳ đó sao?" Lão giả tóc bạc trắng lắp bắp nói, trên mặt tràn đẩy vẻ mê hoặc. Biểu lộ của những tu sĩ khác cũng chẳng sai biệt lắm. Gặp phải loại tình huống này, có ai lại không giống như lọt vào sương mù đây?
"Đúng là lão phu từng nói không thành công tấn cấp lên Độ Kiếp kỳ. Nhưng ai nói ta là tu sĩ cùng giai với các ngươi. Phân Thần kỳ, hắc hắc, lão phu...Đã sớm không phải rồi."
Cả đám nhao nhao, Chung lão quái phát điên rồi!
Mọi người đều biết, tu tiên chia làm tám cảnh giới, vượt qua Phân Thần kỳ chính là Độ Kiếp.
Ngàn vạn năm đều là như thế, Chung lão quái đang nói hươu nói vượn gì vậy?
Nhìn qua vẻ kinh ngạc của mọi người, biểu lộ Chung lão quái vẫn cực kỳ thong dong.
Đúng là tu tiên vốn phân chia thành tám cảnh giới, nhưng muốn tiến giai đến Độ Kiếp kỳ lại quá khó khăn. Sự gian nan của bình cảnh này hơn xa những lần tấn cấp trước. Có vô số thiên tài đã phải dừng bước ở ngưỡng cửa này. Không có hi vọng tiến giai lên Độ Kiếp kỳ, nhưng bọn hắn không cam lòng vĩnh viễn bị khốn ở Phân Thần kỳ. Hao phí vô số thời gian cùng tinh lực, không ngừng trùng kích bình cảnh Độ Kiếp kỳ, bọn hắn hy vọng sẽ tìm ra con đường tu tiên mới.
Mà sự khó khăn gian khổ trong đó, ngoại nhân không thể nào tưởng tượng được.
Sau ngàn vạn năm, trài qua vô số lần thất bại, cuối cùng đã có người tìm ra.
Từ Phân Thần tiến lên một cảnh giới khác, nhưng lại không phải Độ Kiếp.
Tương đối mà nói, loại tấn cấp này không quá khó khăn, bất quá thực lực tăng lên cũng kém xa Độ Kiếp kỳ thực sự. Vị thiên tài kia ước lượng, đại khái thực lực chỉ bằng một phần ba Độ Kiếp kỳ. Nhưng chỉ cần như vậy, đã đủ vượt xa Tu Tiên giả Phân Thần kỳ.
Thượng Cổ tu sĩ đặt tên cảnh giới này là "Tiểu Độ Kiếp kỳ." Quả thực cũng vẻ vang vô cùng, nhưng mọi thứ có lợi cũng đều có hại. Có thể nói, tấn giai đến Tiểu Độ Kiếp kỳ tương đối dễ dàng, nhưng lại mang đến tai họa ngầm cực kỳ đáng sợ.
Vì đây không phải cách tấn cấp chân chính, một khi lựa chọn con đường này, lập tức sẽ hủy hoại con đường tu hành, không thể tiến thêm một bước. Cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, những thiên tài kia cũng sẽ không lựa chọn con đường này. Vì thế mà nó không được lưu truyền rộng rãi, cũng không được tính là một trong tám cảnh giới tu tiên.
Chung lão nhờ cơ duyên xảo hợp, hơn vạn năm trước phát hiện cách tu hành này trong động phủ một Cổ tu sĩ.
Giống như nhặt được chí bảo.
Không sai, hắn là thiên tài có một không hai của Linh Quỷ tông, khiến cho tồn tại cùng giai phải ngưỡng mộ. Nhưng từ xưa đến nay, đã có vô số thiên tài không thể vượt qua bình cảnh Độ Kiếp kỳ.
Sau hơn vạn năm thử sức, Chung lão đành buông tha.
Không nghĩ tới còn có một con đường như vậy. Tiểu Độ Kiếp kỳ đối với hắn quả là hấp dẫn vô cùng. Vì vậy, sau khi có được bí pháp này, hắn không dám chậm trễ, lập tức đến Huyền Âm hàn đàm bế quan.
Sau hơn một vạn năm, rốt cục đã tấn cấp, coi như đã thỏa mãn ước nguyện cả đời.
hai ngàn năm sau đó, hắn cũng không hề nhàn rỗi, củng cố cảnh giới cùng với tu luyện các loại bí thuật. Theo cảnh giới tăng lên, những thần thông trước đây chỉ có thể mong ước, tự nhiên cũng có hi vọng tu luyện.
Vốn theo dự tính của hắn, sớm nhất cũng cần năm sáu trăm năm nữa mới có thể xuất quan.
Không ngờ mấy ngày trước lại nhận được Truyền Âm phù. Bổn môn đang gặp đại nạn, bị một đám tiểu nhân Vân Ẩn tông bức bách đến mức muốn sụp đổ. Ngay cả ái tử cùng con dâu cũng bị tiểu tử xưng là Lâm Hiên diệt sát.
Có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục. Bổn môn phát sinh biến cố như vậy, thân là Thái Thượng trưởng lão, làm sao hắn có thể không ngó ngàng tới? Vì vậy, sau khi trì hoãn mấy ngày, đem thần thông mạnh nhất tu luyện thuần thục rồi xuất quan.
Quyết đem Lâm tiểu tử này rút hồn luyện phách cho hả giận.
Về phần trong Truyền Âm phù có đề cập đến thần thông của Lâm Hiên mạnh mẽ hơn xa Tu Tiên giả cùng giai, hắn lại không hề để trong lòng. Chung lão quái vô cùng tin tưởng vào thực lực chính mình, mặc kệ tu sĩ đồng môn đề cao thế nào, hắn đều không để Lâm Hiên vào mắt.
Tiểu Độ Kiếp kỳ?
Trưởng lão Linh Quỷ tông ở đây đều nghẹn họng trân trối, cái này đối với bọn hắn quả thực quá mới mẻ. Bất quá Tu Tiên giả ở đây thực lực đều không thấp, chỉ liếc mắt đã nhận ra thật giả. Lời của Chung lão quái mặc dù có chút không hợp thói thường, nhưng nhất định không phải hồ ngôn loạn ngữ.
Chỉ cần một phần ba lực lượng của Độ Kiếp kỳ, diệt sát Lâm tiểu tử khẳng định là không có vấn đề gì.
"Thì ra là thế, sư thúc tiến giai Tiểu Độ Kiếp kỳ, cũng là thần thông cái thế."
Một lão giả vẻ mặt gian xảo mở miệng, tuôn ra những lời xu nịnh. Mặc dù đối phương không chính thức trở thành đại năng Độ Kiếp kỳ, nhưng cũng hoàn toàn khác bọn hắn, đương nhiên phải giở công phu vỗ mông ngựa.
Những tu sĩ khác nghe vậy, tuy trong lòng xem thường, nhưng cũng không muốn bị bỏ lại phía sau, đều luôn miệng sư thúc, không ngừng nịnh hót.
Chung lão nghe xong toàn thân thư thái, không hề khách khí, dứt khoát tự cho mình là trưởng bối, giống như hắn thực sự đã tấn giai đến Độ Kiếp kỳ.
......
Bên kia.
Lâm Hiên cùng Long thiếu niên đã xuất phát.
Về Ngân Đồng nữ tử, tuy đã phục dụng Phiêu Miểu Cửu Tiên đan trừ độc, nhưng thương thế vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Cho nên nàng ở lại dưỡng thương, đồng thời tổng đà cũng cần một vị Thái Thượng trưởng lão tọa trấn, đề phòng bị đối phương đánh lén.
Tục ngữ có câu, muốn bắt giặc trước hết phải bắt được vua. Lâm Hiên định sẽ lẻn vào tổng đà, đem những Thái Thượng trưởng lão sống sót diệt sát. Đám tôm tép còn lại chẳng lẽ còn dám tiếp tục ngoan cố chống trả?
Cho nên Lâm Hiên không mang theo nhiều nhân thủ, ngoại trừ hắn và Long thiếu niên, bất quá chỉ có thêm hơn một trăm đệ tử tinh nhuệ mà thôi. Tuy nhân số không đông, nhưng đều được chọn lựa cực kỳ kỹ lưỡng. Trong đó hơn phân nửa là Động Huyền kỳ, còn là cũng đều là đệ tử hạch tâm cấp bậc Ly Hợp kỳ.
Nhân số như vậy còn có thể di chuyển bằng Truyền Tống trận. Nếu không, hai phái ở hai quận khác nhau, di chuyển bằng cách phi hành bình thường, sẽ tốn rất nhiều thời gian, rất dễ bại lộ tin tức mà mất đi hiệu quả tập kích.
Giữa trưa ngày hôm nay, bọn hắn đã hoàn thành đợt truyền tống cuối cùng. Tiếp tục phi hành hơn nửa canh giờ, khoảng cách đến tổng đà Linh Quỷ tông đã không còn xa.
Phía trước chừng năm vạn dặm, chính là phụ cận Thập Vạn Đại sơn.
Dựa vào kế hoạch đã thương lượng từ trước, thiếu niên họ Long tạm thời dẫn quân mai phục ở nơi này, còn Lâm Hiên đơn thương độc mã tiến vào Linh Quỷ tông, quậy phá một màn long trời lở đất. Đến thời điểm thích hợp mới phát ra Truyền Âm phù, Long thiếu niên chỉ cần dẫn người đến thu thập tàn cuộc là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.