Quyển 7 - Chương 2480: Tụ họp một lần nữa
Huyễn Vũ
19/07/2013
Một mình chạy đi, so với việc đi cùng vài tên tu sĩ Động Huyền Kỳ, rõ ràng dễ dàng hơn rất nhiều.
Lâm Hiên cũng không cần giấu dốt, toàn lực thi triển Liễm Khí Thuật, hơn nữa Mặc Nguyệt Thiên Quyết còn có hiệu quả Phản Phác Quy Chân, đừng nói những yêu thú cấp thấp cùng yêu tu bình thường, cho dù tồn tại đồng cấp khác đi qua bên cạnh, có thể phát hiện được Lâm Hiên hay không cũng còn khó nói.
Thêm việc phòng ngự của Yêu Tộc hôm nay, vốn là ngoài chặt trong lỏng, cho nên Lâm Hiên cũng không gặp phải bất kì điều gì khó khăn trắc trở, giống như một chuyến dạo chơi nhàn nhã.
Ngày hôm sau, một đạo cầu vồng lóe lên phía trên một ngọn núi tuyết lớn.
Ngọn núi tuyết này cao hơn ngàn trượng, bề ngoài của nó cũng không có gì đặc biệt, nhưng khi đạo cầu vồng kia quay quanh một chút, cảnh vật của ngọn cầu vồng bỗng chốc biến đổi kịch liệt.
Vốn sương mù đang cuồn cuộn bao quanh ngọn núi tuyết, chỉ trong chốc lát sương mù đã tách ra thành một thông đạo chừng hơn một trượng dẫn sâu vào trong. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng, không nói hai lời, lập tức tiến vào.
Trên đỉnh núi, bốn gã tu sĩ hoặc đứng hoặc ngồi, khi trông thấy Lâm Hiên, mặt mũi cả đám đều lộ ra vẻ tươi cười. Đúng là Phạm lão giả, đại hán mặc cẩm bào, lão bà tóc trắng và mỹ phụ mặc cung trang.
"Ha ha, Lâm đạo hữu cũng bình an tới đây, thật đáng mừng, tiểu lão nhân còn tưởng rằng ngươi bị Yêu Tộc chặn đường rồi." Phạm lão giả cười ha ha nói, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng, không có chút giả dối.
Lông mày Lâm Hiên khẽ động, điều này thật đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn còn tưởng rằng lão gia hỏa này muốn bỏ rơi mọi người rồi độc chiếm bảo vật cho riêng mình chứ, cho nên Lâm Hiên đã gieo ấn ký truy tung lên người hắn. Nhưng hiện tại xem ra mình đã cận thận quá rồi.
Rút cuộc lão gia hỏa này có âm mưu gì đây?
Lâm Hiên có chút nghi hoặc. Tuy nhiên hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều làm gì, chỉ cần lấy bất biến ứng vạn biến là được rồi. Mặc kệ đối phương có âm mưu quỷ kế gì, trước lực lượng tuyệt đối cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.
Lâm Hiên thu lại độn quang bay xuống dưới, thời gian dần trôi qua.
"Ồ, Ác Hỏa đạo hữu còn chưa đến sao?" Lâm Hiên có chút ngạc nhiên nói. Tuy tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng với nhãn lực của hắn tuyệt đối không thể nhìn lầm, thực lực của Ác Hỏa Đầu Đà trong năm người không nhất cũng phải nhì, người có tu vi yếu nhất là mỹ phụ mặc cung trang cũng đã tới được đây, chẳng lẽ thật sự vận khí của Ác Hỏa Đầu Đà rắm chó tới vậy sao?
"Hừ cái tên kia, hắn từ trước đến nay đều rất giết chóc, chúng ta khi bị Yêu Tộc chặn đường, đều là nghĩ biện pháp chạy thoát, còn hắn hơn phân nửa là lấy cứng đối cứng rồi." Một giọng nói lạnh lẽo truyền tới, Lâm Hiên quay đầu lại, đã thấy trên mặt lão bà tóc trắng tràn đầy vẻ khó chịu.
"Được rồi, tính tình của Ác Hỏa Đầu Đà đúng là có chút liều lĩnh, nhưng thần thông và bảo vật của hắn đều không phải chuyện đùa, chắc có lẽ không có trở ngại gì đâu, chúng ta cùng chờ thêm một chút." Phạm lão giả vuốt vuốt chòm râu, trong giọng nói có chút xấu hổ.
"Chờ cái gì, hôm nay chúng ta đang ở sâu bên trong phạm vi của Yêu Tộc, ở chỗ này càng lâu, nguy cơ bị bại lộ càng cao. Hắn đã thích tranh đấu thì để hắn tự đi, tại sao chúng ta phải ở đây đợi hắn chứ?”
"Ha ha, Dịch phu nhân nói có lý, song động phủ của vị tiền bối kia vốn bị cấm chế phong bế, cần mấy tên tu sĩ Động Huyền Kỳ liên thủ. Bằng vào mấy người chúng ta, tuy không phải không làm được, nhưng chắc chắn sẽ tốn thời gian hơn rất nhiều, như vậy lại càng dễ bị bại lộ. Đã thế không bằng chúng ta ở đây chờ thêm một lát.” Phạm lão giả thở dài, việc đến nước này hắn không thể không tiết lộ chút manh mối.
"Thì ra là thế." Mỹ phụ mặc cung trang nghe xong, trên mặt tuy vẫn còn có chút bất mãn, nhưng cũng đã dịu hơn rất nhiều.
"Nhưng chúng ta cũng không thể một mực chờ đợi, Dịch phu nhân nói không phải không có lý, ở chỗ này đợi đến càng lâu, càng có khả năng bại lộ. Ta đề nghị nên chúng ta chỉ chờ thêm một buổi, nếu như mặt trời xuống núi, Ác Hỏa đạo hữu còn không tới, chúng ta trước hết ly khai, đi tìm bảo vật." Đại hán mặc cẩm bào rụt rè đề nghị.
"Được." Phạm lão giả nhẹ gật đầu.
"Lão thân cũng không có ý kiến."
"Lâm đạo hữu thì sao?"
"Lâm mỗ không có ý kiến, vì mọi người như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."
Vì vậy, mọi người rất nhanh đã đạt thành hiệp nghị, đợi thêm một buổi đích xác là ý kiến ổn thỏa nhất.
Sau đó Lâm Hiên tìm một chỗ tương đối sạch sẽ, khoanh chân ngồi xuống.
Một ngày thời gian trôi qua rất nhanh, mặt trời đã xuống núi, tuy mặt trăng còn chưa lên, nhưng sắc trời vẫn mờ mờ sáng. Ngoại trừ âm thanh của gió núi, bốn phía đều vô cùng vắng lặng.
"Ài!" Tiếng thở dài truyền tới, trên mặt Phạm lão giả tràn đầy vẻ bất đắc dĩ : "Xem ra Ác Hỏa đạo hữu đúng là đã gặp phải phiền toái lớn, nếu đã như vậy, chúng ta đi thôi!"
"Chờ một chút."
Lâm Hiên một mực từ đầu tới cuối không lên tiếng, đột nhiên lại mở miệng vào lúc này khiến cho Phạm lão giả không khỏi có chút bất ngờ: "Lâm đạo hữu, làm sao vậy?"
"Chờ thêm một lát, ta cảm ứng được chấn động linh lực rất yếu ớt, có phải là Ác Hỏa đạo hữu hay không cũng rất khó nói, nhưng xác thực là bay tới bên này."
Lâm Hiên nhàn nhạt nói, đương nhiên, lời này nửa là thật nửa là giả, thần thức của hắn, so với mấy tên trước mắt, thật sự là mạnh hơn rất nhiều, cho nên thực tế cảm ứng được rất rõ ràng, chính xác là Ác Hỏa Đầu Đà.
Nghe Lâm Hiên vừa nói như vậy, mấy người khác cũng liền thả thần thức tìm kiếm, nhưng mà lại không thu hoạch được gì, cả đám đều lộ vẻ không tin.
"Lâm đạo hữu, có phải ngươi cảm ứng sai hay không?" Mỹ phụ mặc cung trang hồ nghi nói.
Nhưng mà Lâm Hiên vẫn không trả lời, bỗng Phạm lão giả có chút hưng phấn nói :"Thực sự có chấn động linh lực, rất xa, nhưng hẳn là Ác Hỏa đạo hữu."
Hắn có giao tình với Ác Hỏa Đầu Đà đã lâu, đối với thuộc tính linh lực của hắn đương nhiên rất quen thuộc.
Những người khác nghe xong, lại vội vàng thả thần thức ra một lần nữa, lần này, mọi người rất nhanh đã có thu hoạch.
"Lâm đạo hữu thật đúng là rất cao minh, thần thức mạnh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều." Bà lão tóc trắng có chút lạnh lùng nói, trong giọng nói hoàn toàn không có chút hảo ý.
"Ha ha, để cho đạo hữu chê cười rồi, bởi vì công pháp của Lâm mỗ, thần thức quả thực mạnh hơn tu sĩ cùng giai một ít." Lâm Hiên thản nhiên nói, sau đó lại thở dài: "Đáng tiếc uy lực của công pháp này, cũng không có gì đặc biệt, chỉ có thần thức và phương diện bảo vệ tính mạng có vài phần huyền diệu.”
Lâm Hiên nửa thật nửa giả nói, về phần đối phương tin hay không cũng chẳng quan trọng.
Khi mọi người đang nói chuyện, chấn động của linh lực đã trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, lúc này mọi người đều có thể xác định đó là Ác Hỏa Đầu Đà, sau một lát, một đạo kinh hồng đã đập vào mắt.
Phạm lão giả tay áo phất một cái, mở cấm chế ra, đón Ác Hỏa Đầu Đà vào.
So với hôm qua, sắc mặt của Ác Hỏa Đầu Đà tái nhợt hơn rất nhiều, khí thế phát ra cũng suy yếu hơn mấy phần.
"Sao vậy, đạo hữu bị yêu thú cấp cao đuổi theo hả?" Phạm lão giả giả vờ quan tâm nói.
"Đừng nói nữa, ta bị hai gã Yêu tu đuổi theo, bèn đại triển thần thông giết hết bọn hắn, nhưng chưa chạy được bao lâu, lại gặp phải ba gã Yêu tu ..."
Lâm Hiên cũng không cần giấu dốt, toàn lực thi triển Liễm Khí Thuật, hơn nữa Mặc Nguyệt Thiên Quyết còn có hiệu quả Phản Phác Quy Chân, đừng nói những yêu thú cấp thấp cùng yêu tu bình thường, cho dù tồn tại đồng cấp khác đi qua bên cạnh, có thể phát hiện được Lâm Hiên hay không cũng còn khó nói.
Thêm việc phòng ngự của Yêu Tộc hôm nay, vốn là ngoài chặt trong lỏng, cho nên Lâm Hiên cũng không gặp phải bất kì điều gì khó khăn trắc trở, giống như một chuyến dạo chơi nhàn nhã.
Ngày hôm sau, một đạo cầu vồng lóe lên phía trên một ngọn núi tuyết lớn.
Ngọn núi tuyết này cao hơn ngàn trượng, bề ngoài của nó cũng không có gì đặc biệt, nhưng khi đạo cầu vồng kia quay quanh một chút, cảnh vật của ngọn cầu vồng bỗng chốc biến đổi kịch liệt.
Vốn sương mù đang cuồn cuộn bao quanh ngọn núi tuyết, chỉ trong chốc lát sương mù đã tách ra thành một thông đạo chừng hơn một trượng dẫn sâu vào trong. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng, không nói hai lời, lập tức tiến vào.
Trên đỉnh núi, bốn gã tu sĩ hoặc đứng hoặc ngồi, khi trông thấy Lâm Hiên, mặt mũi cả đám đều lộ ra vẻ tươi cười. Đúng là Phạm lão giả, đại hán mặc cẩm bào, lão bà tóc trắng và mỹ phụ mặc cung trang.
"Ha ha, Lâm đạo hữu cũng bình an tới đây, thật đáng mừng, tiểu lão nhân còn tưởng rằng ngươi bị Yêu Tộc chặn đường rồi." Phạm lão giả cười ha ha nói, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng, không có chút giả dối.
Lông mày Lâm Hiên khẽ động, điều này thật đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn còn tưởng rằng lão gia hỏa này muốn bỏ rơi mọi người rồi độc chiếm bảo vật cho riêng mình chứ, cho nên Lâm Hiên đã gieo ấn ký truy tung lên người hắn. Nhưng hiện tại xem ra mình đã cận thận quá rồi.
Rút cuộc lão gia hỏa này có âm mưu gì đây?
Lâm Hiên có chút nghi hoặc. Tuy nhiên hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều làm gì, chỉ cần lấy bất biến ứng vạn biến là được rồi. Mặc kệ đối phương có âm mưu quỷ kế gì, trước lực lượng tuyệt đối cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.
Lâm Hiên thu lại độn quang bay xuống dưới, thời gian dần trôi qua.
"Ồ, Ác Hỏa đạo hữu còn chưa đến sao?" Lâm Hiên có chút ngạc nhiên nói. Tuy tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng với nhãn lực của hắn tuyệt đối không thể nhìn lầm, thực lực của Ác Hỏa Đầu Đà trong năm người không nhất cũng phải nhì, người có tu vi yếu nhất là mỹ phụ mặc cung trang cũng đã tới được đây, chẳng lẽ thật sự vận khí của Ác Hỏa Đầu Đà rắm chó tới vậy sao?
"Hừ cái tên kia, hắn từ trước đến nay đều rất giết chóc, chúng ta khi bị Yêu Tộc chặn đường, đều là nghĩ biện pháp chạy thoát, còn hắn hơn phân nửa là lấy cứng đối cứng rồi." Một giọng nói lạnh lẽo truyền tới, Lâm Hiên quay đầu lại, đã thấy trên mặt lão bà tóc trắng tràn đầy vẻ khó chịu.
"Được rồi, tính tình của Ác Hỏa Đầu Đà đúng là có chút liều lĩnh, nhưng thần thông và bảo vật của hắn đều không phải chuyện đùa, chắc có lẽ không có trở ngại gì đâu, chúng ta cùng chờ thêm một chút." Phạm lão giả vuốt vuốt chòm râu, trong giọng nói có chút xấu hổ.
"Chờ cái gì, hôm nay chúng ta đang ở sâu bên trong phạm vi của Yêu Tộc, ở chỗ này càng lâu, nguy cơ bị bại lộ càng cao. Hắn đã thích tranh đấu thì để hắn tự đi, tại sao chúng ta phải ở đây đợi hắn chứ?”
"Ha ha, Dịch phu nhân nói có lý, song động phủ của vị tiền bối kia vốn bị cấm chế phong bế, cần mấy tên tu sĩ Động Huyền Kỳ liên thủ. Bằng vào mấy người chúng ta, tuy không phải không làm được, nhưng chắc chắn sẽ tốn thời gian hơn rất nhiều, như vậy lại càng dễ bị bại lộ. Đã thế không bằng chúng ta ở đây chờ thêm một lát.” Phạm lão giả thở dài, việc đến nước này hắn không thể không tiết lộ chút manh mối.
"Thì ra là thế." Mỹ phụ mặc cung trang nghe xong, trên mặt tuy vẫn còn có chút bất mãn, nhưng cũng đã dịu hơn rất nhiều.
"Nhưng chúng ta cũng không thể một mực chờ đợi, Dịch phu nhân nói không phải không có lý, ở chỗ này đợi đến càng lâu, càng có khả năng bại lộ. Ta đề nghị nên chúng ta chỉ chờ thêm một buổi, nếu như mặt trời xuống núi, Ác Hỏa đạo hữu còn không tới, chúng ta trước hết ly khai, đi tìm bảo vật." Đại hán mặc cẩm bào rụt rè đề nghị.
"Được." Phạm lão giả nhẹ gật đầu.
"Lão thân cũng không có ý kiến."
"Lâm đạo hữu thì sao?"
"Lâm mỗ không có ý kiến, vì mọi người như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."
Vì vậy, mọi người rất nhanh đã đạt thành hiệp nghị, đợi thêm một buổi đích xác là ý kiến ổn thỏa nhất.
Sau đó Lâm Hiên tìm một chỗ tương đối sạch sẽ, khoanh chân ngồi xuống.
Một ngày thời gian trôi qua rất nhanh, mặt trời đã xuống núi, tuy mặt trăng còn chưa lên, nhưng sắc trời vẫn mờ mờ sáng. Ngoại trừ âm thanh của gió núi, bốn phía đều vô cùng vắng lặng.
"Ài!" Tiếng thở dài truyền tới, trên mặt Phạm lão giả tràn đầy vẻ bất đắc dĩ : "Xem ra Ác Hỏa đạo hữu đúng là đã gặp phải phiền toái lớn, nếu đã như vậy, chúng ta đi thôi!"
"Chờ một chút."
Lâm Hiên một mực từ đầu tới cuối không lên tiếng, đột nhiên lại mở miệng vào lúc này khiến cho Phạm lão giả không khỏi có chút bất ngờ: "Lâm đạo hữu, làm sao vậy?"
"Chờ thêm một lát, ta cảm ứng được chấn động linh lực rất yếu ớt, có phải là Ác Hỏa đạo hữu hay không cũng rất khó nói, nhưng xác thực là bay tới bên này."
Lâm Hiên nhàn nhạt nói, đương nhiên, lời này nửa là thật nửa là giả, thần thức của hắn, so với mấy tên trước mắt, thật sự là mạnh hơn rất nhiều, cho nên thực tế cảm ứng được rất rõ ràng, chính xác là Ác Hỏa Đầu Đà.
Nghe Lâm Hiên vừa nói như vậy, mấy người khác cũng liền thả thần thức tìm kiếm, nhưng mà lại không thu hoạch được gì, cả đám đều lộ vẻ không tin.
"Lâm đạo hữu, có phải ngươi cảm ứng sai hay không?" Mỹ phụ mặc cung trang hồ nghi nói.
Nhưng mà Lâm Hiên vẫn không trả lời, bỗng Phạm lão giả có chút hưng phấn nói :"Thực sự có chấn động linh lực, rất xa, nhưng hẳn là Ác Hỏa đạo hữu."
Hắn có giao tình với Ác Hỏa Đầu Đà đã lâu, đối với thuộc tính linh lực của hắn đương nhiên rất quen thuộc.
Những người khác nghe xong, lại vội vàng thả thần thức ra một lần nữa, lần này, mọi người rất nhanh đã có thu hoạch.
"Lâm đạo hữu thật đúng là rất cao minh, thần thức mạnh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều." Bà lão tóc trắng có chút lạnh lùng nói, trong giọng nói hoàn toàn không có chút hảo ý.
"Ha ha, để cho đạo hữu chê cười rồi, bởi vì công pháp của Lâm mỗ, thần thức quả thực mạnh hơn tu sĩ cùng giai một ít." Lâm Hiên thản nhiên nói, sau đó lại thở dài: "Đáng tiếc uy lực của công pháp này, cũng không có gì đặc biệt, chỉ có thần thức và phương diện bảo vệ tính mạng có vài phần huyền diệu.”
Lâm Hiên nửa thật nửa giả nói, về phần đối phương tin hay không cũng chẳng quan trọng.
Khi mọi người đang nói chuyện, chấn động của linh lực đã trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, lúc này mọi người đều có thể xác định đó là Ác Hỏa Đầu Đà, sau một lát, một đạo kinh hồng đã đập vào mắt.
Phạm lão giả tay áo phất một cái, mở cấm chế ra, đón Ác Hỏa Đầu Đà vào.
So với hôm qua, sắc mặt của Ác Hỏa Đầu Đà tái nhợt hơn rất nhiều, khí thế phát ra cũng suy yếu hơn mấy phần.
"Sao vậy, đạo hữu bị yêu thú cấp cao đuổi theo hả?" Phạm lão giả giả vờ quan tâm nói.
"Đừng nói nữa, ta bị hai gã Yêu tu đuổi theo, bèn đại triển thần thông giết hết bọn hắn, nhưng chưa chạy được bao lâu, lại gặp phải ba gã Yêu tu ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.