Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 5:

Cửu Trọng Tuyết

05/09/2022

Chính chủ Lam Hi bị nhắc tên đến phiền, xuất hiện lãnh đạm nói: 【Tôi vẫn luôn xem Minh Yên như em gái. 】

Về phần đám thiếu gia trong giới thì vui sướng khi người gặp họa, lại càng thêm ghen tị mà giẫm đạp.

【Minh Yên chính là thấy sắc nảy lòng tham, coi trọng nhan sắc thịnh thế của Úc Hàn Chi, không biết xấu hổ. 】

【Minh Yên đây là lôi kéo con nuôi nhà Úc gia làm lá chắn. 】

【Minh Yên chính là vừa nhìn thấy liền yêu một người, các người còn không tin, tự vả mặt đi. 】

Trong nhóm bàn tán sôi nổi, mà Úc Hàn Chi vừa mới rời khỏi Minh gia đã nhận được ảnh chụp màn hình trên vòng bạn bè do Úc Vân Đình gửi tới cùng dấu chấm hỏi viết hoa. Sao vừa ra ngoài một chuyến, anh trai anh ta và Minh Yên đã trở thành người yêu? Anh trai anh ta bị mù à?

Ai da, hẳn là Minh Yên này đã dùng mĩ nhân kế quyến rũ anh trai? Chứ không thì tại sao có thể trở thành bạn gái của anh trai anh ta?

Mi mắt Úc Hàn khẽ thu lại, nhìn cô gái cười tươi rực rỡ vô tư trên ảnh chụp màn hình, điện thoại di động của cô có tính năng cực cao, ánh sáng xử lý tốt, nhan sắc cũng chụp cực đẹp.

"Hàn Chi, việc này hẳn không phải Minh gia tính kế, Minh Hòa Bình đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả.” Úc Ân Dương thấp giọng nói. Lần này đến Minh gia, bọn họ vốn là thăm dò mọi chuyện, dù sao thân phận Úc Hàn Chi bị liên lụy rất rộng, đại cục còn chưa giải quyết xong, tuyệt đối không thể bại lộ.

Minh Hòa Bình khi giành được lợi thế liền nhìn Úc Hàn Chi với vẻ mặt ghét bỏ, chỉ thiếu chút nữa đã muốn buông lời nhục mạ.

Úc Hàn Chi híp mắt, thản nhiên nói: "Chú Dương, việc này đối với chúng ta cũng có lợi, ít nhất Minh gia đối với chúng ta không hề phòng bị, Minh gia tạm thời đang bất động.”

"Ừ, nhưng mà danh tiếng trong giới của cô gái Minh gia kia không được tốt lắm, nếu cô ta làm ra chuyện gì đó không hay, sẽ ảnh hưởng đến cháu." Vẻ mặt Úc Ân Dương lo lắng, ông là người nhìn thiếu gia lớn lên, những năm gần đây thiếu gia một lòng tập trung vào sự nghiệp, đối với con gái tránh như rắn rết, giờ đây bỗng nhiên lại xuất hiện một người con gái bên cạnh, thật không yên tâm.

"Không sao, chỉ là một mỹ nhân không có đầu óc mà thôi. "Úc Hàn Chi lãnh đạm nói, mắt phượng khẽ rũ xuống, lẳng lặng nhìn thiếu nữ trên điện thoại di động giống như là cô gái mặc váy đỏ bước ra từ trong bức tranh sơn dầu.

Sau khi hai ba con Úc gia rời đi, Minh Yên đem nội dung kịch bản trong mơ sắp xếp lại một chút, giấc mơ của cô không trọn vẹn, chỉ mơ hồ biết Minh gia phá sản là do một tay Úc Hàn Chi tạo thành, hiện giờ cô truyền ra bên ngoài tình yêu của mình và Úc Hàn Chi, hy vọng có thể kéo dài thời gian một chút.



Thật ra Úc Hàn Chi yêu quý thanh danh của mình, nên lúc này cũng sẽ không ra tay với Minh gia.

"Đại tiểu thư, đã một ngày cô không ăn gì rồi, tôi đã nấu tổ yến cho cô." Thải Nguyệt thấy người Úc gia đi rồi, lão gia tức giận đi lên lầu vào thư phòng, lúc này mới bưng tổ yến hầm trong phòng bếp ra ngoài.

Đêm qua Minh Yên không ăn gì, dạ dày đói đến mức không còn cảm giác, vội vàng cong mắt cười khanh khách đón lấy, vừa ăn vừa hỏi: "Chị còn chưa về sao?”

Thải Nguyệt lớn hơn cô hai tuổi, không tính là người giúp việc của Minh gia, mẹ cô ấy bà Lý trước kia là đầu bếp chính trong nhà, nấu ăn rất ngon, chính là sau này mắc bệnh, vẫn phải uống thuốc trị liệu, bình thường hào môn thế gia kiêng kị điểm này nhất, không may mắn cũng sợ có bệnh, vì thế đã thay đầu bếp khác.

Minh gia vốn muốn đuổi việc bà Lý, nhưng Minh Yên không đồng ý, Minh Hòa Bình cũng không còn cách nào khác, nên đã để cho mẹ Thải Nguyệt mỗi tháng đến nhà vài lần, làm điểm tâm cho Minh Yên ăn, tiền lương chiếu cố.

Nhà Thải Nguyệt vốn không được dư giả gì, huống chi bà Lý ngày ngày phải uống thuốc, mà tiền thuốc lại rất nhiều, vì thế cả nhà bà ấy đều mang ơn Minh Yên, lúc bà Lý không thể đến, đều để cho con gái đến làm thay, lần này sinh nhật Minh Yên, Thải Nguyệt chính là tới phụ giúp.

Cũng bởi vì như vậy mà, Thải Nguyệt đối với Minh Yên rất nghe lời. Sau khi Minh gia xảy ra chuyện, mọi người đều chạy hết, duy chỉ có mình nhà Thải Nguyệt đã âm thầm giúp đỡ cô.

Kể từ giấc mơ đêm qua, Minh Yên chưa bao giờ tỉnh táo như bây giờ.

"Tôi xin nghỉ hai ngày, mẹ tôi bảo tôi ở lại chăm sóc cô.” Thải Nguyệt vội vàng nói: "Cô chủ, hai ngày nay cô đừng đi ra ngoài.”

Hàng mi cong vút của cô khẽ run rẩy, cụp xuống hình lưỡi liềm, cúi đầu nói: "Chị nói với mẹ chị, tháng này ở nhà tĩnh dưỡng bệnh, không cần tới đây làm điểm tâm cho tôi, buổi tối chị đến phòng tôi, tôi có việc muốn nói với chị.”

Thải Nguyệt gật đầu, đang muốn nói chuyện, thấy Hoa Tư từ bên ngoài trở về, vội vàng che miệng không nói tới.

"Đại tiểu thư." Hoa Tư đi vào phòng khách, không kiêu ngạo kêu một tiếng, sau đó muốn trở về phòng mình.

"Chờ một chút.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook