Chương 19: Để Anh Cưa Em Nhé !!!
Âu Dương Lưu Lãng
04/01/2014
Cái nắng gay gắt giữa trưa kèm theo đó là sự im lặng như tờ
của ngôi trường khiến thằng Shin thích thú .Tất cả làm thằng bé nhớ đến quãng
thời gian còn đi học như bao bạn cùng trang lứa . Cái quãng thời gian vô tư ,
không lo nghỉ cho cái cuộc sống phức tạp này .Thằng bé ngồi ở quán nước đối diện
trường cái Su , nhâm nhi li trà sữa , đợi con bé thi xong . Hôm nay khối 11 thi
nên tất cả các khối còn lại đc nghỉ ,một vài đứa lợi dụng cái thời cơ đó mà lên
trường phá làng , phá xóm .Điển hình là giờ đây, một đám nữ sinh khối 10 đang
ngồi bàn tán đủ chuyên trên trời dưới đất =.=
Tiếng trống vang lên báo hiệu hết giờ làm bài , chúng nó ồ ạt ra khỏi phòng thi như đàn ong vỡ tổ . Đứa thì mặt hớn ha hớn hở , đứa thì mặt mày như đưa đám ma ! Đang tung tăng phi qua quán nước đối diện trường , con bé bỗng giật mình khi nghe tiếng gọi thân quen .
-Chị hai !
Từ phía xa , Nhật Anh lạch bạch chạy lại phía nó , vừa chạy tới thằng bé đã tiếp tục líu lo như sợ người khác không cho nói .
-Hai thi có tốt hôn ? Hai làm bài có đc hôn ? Có đc 10 điểm như cô gíao của em cho em hôn ?
Thằng nhóc hỏi liên tục làm nó phát cho nó phát choáng ,đầu óc ong ong , không biết phải trả lời từ đâu .Còn lũ bạn nó thì bật cười trước sự ngây ngô của thằng bé . Người phụ nữ trung niên cũng từ từ đi tới , khẽ xoa đầu Nhật Anh .
- Con hỏi thế làm sao chị trả lời đc ? Con làm bài đc không My ?
Bà quay sang hỏi nó , đôi mắt như chờ đợi một điều gì đó , tựa rất mơ hồ và mỏng manh. Nó không trả lời khẽ quay mặt đi hướng khác .Phải , đến bây giờ nó vẫn không đủ dũng cảm đối mặt với cái sự thật tàn nhẫn đó. Và hơn hết nó không muốn nhìn thấy người phụ nữ này , người mà đáng lẽ nó phải gọi là mẹ . Nó vẫn chọn trốn tránh ?!
Bà như nhìn thấu tâm can của nó qua hành động né tránh vừa rồi. Có lẽ sự hiện diện của bà ở đây khiến con bé khôg được vui hoặc tệ hơn là khó chịu !
-Mẹ có làm ít bánh , con và các bạn cùng ăn nhé ! Mẹ về trước , Nhật Anh ở lại phải ngoan đó !
Vừa nói bà vừa đưa cho Nhật Anh hộp bánh ,thằng nhóc ngoan ngoãn đón lấy rồi lủi thủi đi theo cái Su .
- Mày hư quá đấy ! Dù gì cũng là ****** !
Shin ngồi đấy , chứng kiến tất cả . Từ lúc quen biết cái Su tới giờ , đây là lần đầu tiên Shin thấy mẹ con bé .
- Kệ tao ! tao hư đó giờ rồi .
Con bé trả lời bằng cái giọng bất cần . Đúng , bao nhiêu năm qua không có mẹ nó vẫn sống tốt đấy thôi .
- Tùy mày thôi ! Nhưng đừng giống như tao , đến lúc muốn xin lỗi , muốn đền đáp cũng không có cơ hội !
Thằng Shin buông một câu khiến con bé sững người . Có khi nào , sau này nó sẽ phải hối hận vì hành động của ngày hôm nay ??? Thấy không khí có vẻ căng thẳng , thằng Yan liền lên tiếng .
- Con kia ! Có bạn mới không biết giới thiệu hả mày !
Không khí nhanh chóng trở lại sự ồn ào vốn có . Thằng Shin vui vẻ cười nói với mọi người , không lo sợ sự kì thị mà chỉ thấy chúng nó cười tít cả mắt . Nhật Anh thì nhâm nhi li trà sữa Su mua cho , vừa ăn mấy cái bánh su kem do mẹ làm cho chị hai . Vô tư thưởng thụ sự quan tâm đặc biết từ mấy chị !
- Nhóc này ! Chị đợi em lớn nhé !
Cái Ty buông một câu với Nhật Anh làm chúng nó đang uống nước suýt sặc . Hết muốn F.A rồi sao ??? Chúng nó cười ha hả mặc cho Nhật Anh ngây thơ trả lời .
- Dạ !
- Thôi đời em rồi nhóc ơi ! – Thằng Rie trêu khiến cái Ty giãy nãy , đốp chát lại .
- Kệ tôi ! Mà này Su nảy mày nói kể cái gì ?
Tự dưng cái Ty quay phắt chủ đề qua nó làm con bé trợn tròn mắt không hiểu . Chợt suy nghĩ một hồi , nó bắt đầu kể lại câu chuyện trong phòng thi . Vừa kể vừa vung tay loạn cào cào =.=
- Cái thứ như con đó đánh chết tao vẫn ghét . Thứ ăn cháo đá bát . Tao chỉ nó đc còn nó thì …. Tao còn xém bị đánh dấu bài .
Chúng nó nghe xong , ậm ừ . Còn thằng Bi chỉ biết lắc đầu trước con nhỏ chuyên gây chuyện này . Đúng là khi người ta yêu thì trong mắt họ chỉ có một người . Thằng Bi cũng thế chăng ?
- Má yêu ! Ai làm gì má hả ?
Tú Vân vừa chạy tới , vừa lấy hai tay bịt mắt con bé từ phía sau , nhẹ nhàng cất tiếng hỏi . Vừa mới lấy xe chở con bạn về , vòng lên trường thì đã thấy người bạn mà nó vẫn thường gọi yêu là “ má “ đang tuôn một tràn như đang chửi rủa ai đó =.=
Su khá mến đứa con gái này của mình . Ăn nói thẳng thắn , không giấu trong lòng nhưng lại khá nhút nhát trong chuyện tình cảm . Cái thân hình nhỏ nhắn 1m49 khiến Tú Vân hơi tự ti nhưng cái Su lại thấy hay hay !? Nhỏ nhăn thế mới tạo cảm giác cho người con trai muốn che chở bảo vệ . Chứ “ chân dài “ như nó chả ma nào thèm bảo vệ !!! Nó vô tư trò chuyện với cái Vân , mặc cho thằng Shin cứ nhìn chằm chằm , chả biết là thằng hâm ấy nhìn Su hay là nhìn cái Vân .
Từng ngày thi trôi qua một cách nhanh chóng ,nhườg chỗ cho một mùa Giáng Sinh mà ai cũng trôg ngóng , chờ đợi .Tất nhiên , trong suốt những ngày thi không ngày nào là con bé quên liếc con nhỏ đáng ghét , ăn cháo đá bát đó . Và có lẽ cũng đã đến lúc , nó kết thúc cái trò chơi ấy , cái trò chơi mà trong một phút nông nỗi , trẻ trâu , nó đã bắt đầu .Quãng thời gian trò chơi ấy bắt đầu không hẳn là nhàm chán nhưng có lẽ , nó khôg có tình cảm với Bi. Mỗi đứa trong chúng nó đều theo đuổi những dự tính , suy nghỉ riêng mà không biết rằng chúng sẽ trở thành nỗi đau cho người khác…………
Đang mải mê với cái máy tính và trò Gunny đang tới hồi gay cấn. Điện thoại cái Vân bỗng rung è è trên bàn .
-Em ơi !
Hơi ngạc nhiên vì số điện thoại lạ hoắc nhưng cái Vân vẫn nhanh chóng trả lời lại cái tin nhắn ấy .
-Ơi !
Dĩ nhiên chưa đầy hai phút sau ,điện thoại con bé lại tiếp tục rung ,vẫn là cái số lạ hoắc đó , nhưng lần này là gọi !Hậm hực rời bỏ cuộc chiến Gunny ,Vân nhanh chóng bắt máy, giọng hơi bực dọc.
-Alô , ai vậy ?
-Không biết à ? Đã vậy anh sẽ không nói anh là Shin - bạn Su !
Vân bật cười trước câu trả lời như thú tội ấy ,đầu liên tưởng đến người bạn của má Su mà hôm trước đã gặp .
-Lộ rồi kìa ! Mà gọi em có gì không ?
-Không có gì không đc gọi sao ?
Giọng thằng Shin bất mãn trả lời . Cuộc nói chuyện cứ thế kéo dài . Cái Vân cười tít mắt suốt buổi bởi những câu nói ngộ nghĩnh của thằng Shin . Quên mất con gà cưng của mình trên màn hình máy tính đang dần “ cạn máu “ .
Vừa thi xong , cái Ty đã nhanh chóng chuồn về quê với gia đình. Thế là thiếu mất một đứa ! Nó và cái Sam ,buồn chán đành ở nhà cày game như bao đứa khác . Chơi game chán nó lại bắt đầu facebook . Nhanh tay click chuột vào tường nhà thằng Kenz đọc một vài cái status gọn lỏn như :
“ Thi xong rồi ! Quá “ phẻ” =)) “
Ôi đúng là con trai . Khô khan cực kì ở cái khoản này . Chả bù với mấy đứa con gái . Một ngày đăng cả chục cái status =.= . Đang thở dài ngao ngán , chợt nó dừng mắt ở cáo status đc đăng cách đây 2 ngày .
“ Có lẻ , không còn đơn thuần là tình cảm bạn bè nữa rồi !”
Con bé trợn to mắt , như không tin nổi . Không đơn thuần là tình cảm bạn bè ? Vậy là gì ????
Tiếng trống vang lên báo hiệu hết giờ làm bài , chúng nó ồ ạt ra khỏi phòng thi như đàn ong vỡ tổ . Đứa thì mặt hớn ha hớn hở , đứa thì mặt mày như đưa đám ma ! Đang tung tăng phi qua quán nước đối diện trường , con bé bỗng giật mình khi nghe tiếng gọi thân quen .
-Chị hai !
Từ phía xa , Nhật Anh lạch bạch chạy lại phía nó , vừa chạy tới thằng bé đã tiếp tục líu lo như sợ người khác không cho nói .
-Hai thi có tốt hôn ? Hai làm bài có đc hôn ? Có đc 10 điểm như cô gíao của em cho em hôn ?
Thằng nhóc hỏi liên tục làm nó phát cho nó phát choáng ,đầu óc ong ong , không biết phải trả lời từ đâu .Còn lũ bạn nó thì bật cười trước sự ngây ngô của thằng bé . Người phụ nữ trung niên cũng từ từ đi tới , khẽ xoa đầu Nhật Anh .
- Con hỏi thế làm sao chị trả lời đc ? Con làm bài đc không My ?
Bà quay sang hỏi nó , đôi mắt như chờ đợi một điều gì đó , tựa rất mơ hồ và mỏng manh. Nó không trả lời khẽ quay mặt đi hướng khác .Phải , đến bây giờ nó vẫn không đủ dũng cảm đối mặt với cái sự thật tàn nhẫn đó. Và hơn hết nó không muốn nhìn thấy người phụ nữ này , người mà đáng lẽ nó phải gọi là mẹ . Nó vẫn chọn trốn tránh ?!
Bà như nhìn thấu tâm can của nó qua hành động né tránh vừa rồi. Có lẽ sự hiện diện của bà ở đây khiến con bé khôg được vui hoặc tệ hơn là khó chịu !
-Mẹ có làm ít bánh , con và các bạn cùng ăn nhé ! Mẹ về trước , Nhật Anh ở lại phải ngoan đó !
Vừa nói bà vừa đưa cho Nhật Anh hộp bánh ,thằng nhóc ngoan ngoãn đón lấy rồi lủi thủi đi theo cái Su .
- Mày hư quá đấy ! Dù gì cũng là ****** !
Shin ngồi đấy , chứng kiến tất cả . Từ lúc quen biết cái Su tới giờ , đây là lần đầu tiên Shin thấy mẹ con bé .
- Kệ tao ! tao hư đó giờ rồi .
Con bé trả lời bằng cái giọng bất cần . Đúng , bao nhiêu năm qua không có mẹ nó vẫn sống tốt đấy thôi .
- Tùy mày thôi ! Nhưng đừng giống như tao , đến lúc muốn xin lỗi , muốn đền đáp cũng không có cơ hội !
Thằng Shin buông một câu khiến con bé sững người . Có khi nào , sau này nó sẽ phải hối hận vì hành động của ngày hôm nay ??? Thấy không khí có vẻ căng thẳng , thằng Yan liền lên tiếng .
- Con kia ! Có bạn mới không biết giới thiệu hả mày !
Không khí nhanh chóng trở lại sự ồn ào vốn có . Thằng Shin vui vẻ cười nói với mọi người , không lo sợ sự kì thị mà chỉ thấy chúng nó cười tít cả mắt . Nhật Anh thì nhâm nhi li trà sữa Su mua cho , vừa ăn mấy cái bánh su kem do mẹ làm cho chị hai . Vô tư thưởng thụ sự quan tâm đặc biết từ mấy chị !
- Nhóc này ! Chị đợi em lớn nhé !
Cái Ty buông một câu với Nhật Anh làm chúng nó đang uống nước suýt sặc . Hết muốn F.A rồi sao ??? Chúng nó cười ha hả mặc cho Nhật Anh ngây thơ trả lời .
- Dạ !
- Thôi đời em rồi nhóc ơi ! – Thằng Rie trêu khiến cái Ty giãy nãy , đốp chát lại .
- Kệ tôi ! Mà này Su nảy mày nói kể cái gì ?
Tự dưng cái Ty quay phắt chủ đề qua nó làm con bé trợn tròn mắt không hiểu . Chợt suy nghĩ một hồi , nó bắt đầu kể lại câu chuyện trong phòng thi . Vừa kể vừa vung tay loạn cào cào =.=
- Cái thứ như con đó đánh chết tao vẫn ghét . Thứ ăn cháo đá bát . Tao chỉ nó đc còn nó thì …. Tao còn xém bị đánh dấu bài .
Chúng nó nghe xong , ậm ừ . Còn thằng Bi chỉ biết lắc đầu trước con nhỏ chuyên gây chuyện này . Đúng là khi người ta yêu thì trong mắt họ chỉ có một người . Thằng Bi cũng thế chăng ?
- Má yêu ! Ai làm gì má hả ?
Tú Vân vừa chạy tới , vừa lấy hai tay bịt mắt con bé từ phía sau , nhẹ nhàng cất tiếng hỏi . Vừa mới lấy xe chở con bạn về , vòng lên trường thì đã thấy người bạn mà nó vẫn thường gọi yêu là “ má “ đang tuôn một tràn như đang chửi rủa ai đó =.=
Su khá mến đứa con gái này của mình . Ăn nói thẳng thắn , không giấu trong lòng nhưng lại khá nhút nhát trong chuyện tình cảm . Cái thân hình nhỏ nhắn 1m49 khiến Tú Vân hơi tự ti nhưng cái Su lại thấy hay hay !? Nhỏ nhăn thế mới tạo cảm giác cho người con trai muốn che chở bảo vệ . Chứ “ chân dài “ như nó chả ma nào thèm bảo vệ !!! Nó vô tư trò chuyện với cái Vân , mặc cho thằng Shin cứ nhìn chằm chằm , chả biết là thằng hâm ấy nhìn Su hay là nhìn cái Vân .
Từng ngày thi trôi qua một cách nhanh chóng ,nhườg chỗ cho một mùa Giáng Sinh mà ai cũng trôg ngóng , chờ đợi .Tất nhiên , trong suốt những ngày thi không ngày nào là con bé quên liếc con nhỏ đáng ghét , ăn cháo đá bát đó . Và có lẽ cũng đã đến lúc , nó kết thúc cái trò chơi ấy , cái trò chơi mà trong một phút nông nỗi , trẻ trâu , nó đã bắt đầu .Quãng thời gian trò chơi ấy bắt đầu không hẳn là nhàm chán nhưng có lẽ , nó khôg có tình cảm với Bi. Mỗi đứa trong chúng nó đều theo đuổi những dự tính , suy nghỉ riêng mà không biết rằng chúng sẽ trở thành nỗi đau cho người khác…………
Đang mải mê với cái máy tính và trò Gunny đang tới hồi gay cấn. Điện thoại cái Vân bỗng rung è è trên bàn .
-Em ơi !
Hơi ngạc nhiên vì số điện thoại lạ hoắc nhưng cái Vân vẫn nhanh chóng trả lời lại cái tin nhắn ấy .
-Ơi !
Dĩ nhiên chưa đầy hai phút sau ,điện thoại con bé lại tiếp tục rung ,vẫn là cái số lạ hoắc đó , nhưng lần này là gọi !Hậm hực rời bỏ cuộc chiến Gunny ,Vân nhanh chóng bắt máy, giọng hơi bực dọc.
-Alô , ai vậy ?
-Không biết à ? Đã vậy anh sẽ không nói anh là Shin - bạn Su !
Vân bật cười trước câu trả lời như thú tội ấy ,đầu liên tưởng đến người bạn của má Su mà hôm trước đã gặp .
-Lộ rồi kìa ! Mà gọi em có gì không ?
-Không có gì không đc gọi sao ?
Giọng thằng Shin bất mãn trả lời . Cuộc nói chuyện cứ thế kéo dài . Cái Vân cười tít mắt suốt buổi bởi những câu nói ngộ nghĩnh của thằng Shin . Quên mất con gà cưng của mình trên màn hình máy tính đang dần “ cạn máu “ .
Vừa thi xong , cái Ty đã nhanh chóng chuồn về quê với gia đình. Thế là thiếu mất một đứa ! Nó và cái Sam ,buồn chán đành ở nhà cày game như bao đứa khác . Chơi game chán nó lại bắt đầu facebook . Nhanh tay click chuột vào tường nhà thằng Kenz đọc một vài cái status gọn lỏn như :
“ Thi xong rồi ! Quá “ phẻ” =)) “
Ôi đúng là con trai . Khô khan cực kì ở cái khoản này . Chả bù với mấy đứa con gái . Một ngày đăng cả chục cái status =.= . Đang thở dài ngao ngán , chợt nó dừng mắt ở cáo status đc đăng cách đây 2 ngày .
“ Có lẻ , không còn đơn thuần là tình cảm bạn bè nữa rồi !”
Con bé trợn to mắt , như không tin nổi . Không đơn thuần là tình cảm bạn bè ? Vậy là gì ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.