Chương 18: "Bơi" là năng khiếu bẩm sinh
Âu Dương Lưu Lãng
04/01/2014
Kì thi cuối học kì một ngày càng cận kề , cũng với thời điểm đó chỉ hai tuần nữa là chính thức bước tới lẽ Giáng Sinh . Chính vì vậy mà các cửa hang bán đồ lưu niện tập nập người qua kẻ lại . Những con gấu bông đc trưng bày ở khắp nơi , những món quà cầu kì hay những món handmade luôn thu hút ánh nhìn của mọi người . Nhưng ngay tại trong cửa tiệm này , có thứ còn thu hút hơn , đặc biệt là đối với các bạn nữ.
Rie chán nản đưng tựa lưng vào tủ kính , đôi mắt hướng về thằng bạn thân đang lục lọi , tìm kiếm một một con khủng long trong cái đống gấu bông đầy đủ từ hình dạng đế màu sắc kia . Sáng giờ Rie đã bị lôi đi từ tiệm này sang tiệm khác để tìm kiếm một chú khủng long ưng ý thằng Bi . Thằng Rie ước gì Bi sẽ lấy lại một con robot khủng long hay gì đó , chứ gấu bông hình con khủng long thì có lẽ nguyên một ngày hôm nay hắn sẽ không đc về nhà với mẹ yêu !!!
Chợt chị bán hàng bước từng bước điệu đà tới chỗ của hai thằng con trai
- Anh có cần em giúp gì không ạ ?
Thằng Bi dừng công việc của mình lại . Đôi mắt đảo quanh bà chị trước mặt , long thầm nhủ già thế mà gọi anh xưng em , chả bù với cái con khủng long >< !!!
- Bà chị , ở đây có khủng long không ?
Câu nói cộc lốc của thằng Bi kèm theo cụm từ “ bà chị “ như một gáo nươc lạnh tạt thằng mặt bà chị ấy . Chị bán hàng sượng chín mặt , miệng bực tức quát :
- Lên núi mà kiếm khủng long !!!
Bà chị này trình độ lớp mấy nhỉ ??? Trên núi có à ? Bực bội thằng Bi đảo mắt quanh cửa hàng . Chợt dừng lại ở một góc tủ , con khủng long màu xanh lá cây đang chễm chệ trên ấy . Đôi mắt lòi to tròn , kèm theo cái răng thỏ làm con khủng long trở nên ngáo hơn bao giờ hết ! Khỏi phải nói thằng Rie vui mừng cỡ nào , hắn chẳng muốn mất toi một ngày nghỉ , nhất là ngày mai phải đi thi .
Trời lập đông , gió thổi từng cơn mát rượi , Sam với Ty trên tay là đống đồ ăn và 3 li trà sữa mát lạnh cùng với cái balô nặng trịch trên vai .bước từng bước tới căn hộ của cái Su
Dì lại bắt đầu chuyến đi công tác vài ngày , mặc dù không muốn và rất lo lắng cho kì thi sắp tới của đứa cháu yêu d6áu chuyên gây phiền phức =.=
.Nó phì cười và bảo dì đừng lo chỉ cần dì tranh thủ về trước noel với nó là đc. Nhưng để yên tâm, dì đã nhờ Sam và Ty đến ở với nó vài hôm.
Và giờ đây, cả ba đứa nó đều ngồi đây chuẩn bị cho kì thi ngày mai. Có thể khi nói đến sự “ chuẩn bị “ bạn sẽ nghỉ ngay đến việc vùi đầu vào đề cương , sách vở…..
Nhưng không...
Từng cái đề cương nhỏ đc giữ gìn một cách cẩn thận !? Cái sam trên tay là li trà sữa hút rột rột, vẻ mặt ngây thơ hỏi :
- Cái này ngày mai để ở đâu ?
- Để ở đâu củng vậy thôi , miễn là lúc đó lấy ra đc !!
Cái ty ngao ngán nhìn cô bạn thân của mình. Lúc nào cũng “ lù đù “
-Bây giờ mày cứ đem đốt rồi uống đi ! Không phải lo bị giám thị xét người , bảo đảm sẽ thuộc bài và làm bài tốt !
Câu nói chứa đầy mùi châm chọc của cái Su cũng chẳng khiến cho Sam khôn ra một tí , nó vẫn nghệch mặt ra , chẳng hiểu gì .
Chúng nó lại bắt đầu với công việc của mình. Cắt từng miếng băng keo trong cỡ lớn , dán phủ hết tờ đề cương nhỏ.rồi nhẹ nhàng nhúng nó vào nước , từng lớp giấy bắt đầu vụn ra. Để lại tờ đề cương nhỏ trog suốt với những dòng chữ và các công thức dài ngoằng hiện lên rõ ràng ,rồi cẩn thận dán lên máy tính.
Không khí đang im lặng , cái Sam bỗng ré lên rồi thểu não nắm dài ra bàn :
-Híc ,tao để quên hộp bút ở nhà rồi !
Khổ thân ! Đi thi mà quên hộp bút á ? Cái ty khẽ lắc đầu rồi giơ cái hộp bút của mình lên như muốn bảo:” Tao cho mày mượn , thôi mếu máo ngay dùm tao ! “
Cái Ty là vậy, luôn chu đáo từng chút một, không bao giờ để ai bắt bẻ mình.
Ty luôn tôn thờ chủ nghĩa hoàn hảo. À mà Ty còn tôn thờ luôn cả chủ nghĩa độc thân =.= Ty không thích kiểu yêu đương nhăng nhít , để rồi không đi đến đâu. Con bé bảo sau này yêu ai thì nhất định sẽ lấy làm chồng !!!?
Cái su không hiểu tại sao cô bạn thân mình lại có cái suy nghỉ sến súa ấy đc !Thanh niên 2013 gì mà lạc hậu thế không biết ? Huống chi chúng nó chỉ mới 17 tuổi. Nó chán nản nhìn cô bạn thân lúc nào cũng ngêu ngao hát cái ca khúc “ Forever alone “ ! Đúng là “ Quốc ca F.A “ !!!
Nó lại lôi tờ đề cương dày cộm ra , tự bắt bản thân phải ráng học đc chữ
nào hay chữ đấy !!! Ít nhất củng có thể chém gió đc vài ý nếu như có trường hợp xui nhất xảy ra. Đang tập trung vào cái sự nghiệp vĩ đại ấy , điện thoại của nó chợt reo lên !
what’s your name? What’s what’s your name?
4minute what’s your name? What’s what’s your name?
(Lallallallal lalla) ireumi mwoyeyo? Mwo mwoyeyo?
(Lallallall allalla) what’s your name? What’s what’s your name?
(Lallallallall alla) mwoyeyo? Mwoyeyo? Ireumi mwoyeyo?
(Lallallall allalla) what’s what’s what’s what’s what’s what’s your name?......................
Vâng ! Nó mới đổi nhạc chuông ! Xin lỗi vì Su chỉ là một đứa nghiện K-pop .
- Wae ? – Nó nhanh chóng bắt máy .
- Chị ơu ! mai chị phải thi thặc tốt nhé. Mai em sẽ đợi chị ở cổng trường. Bái bai chị !!!
Cái giọng nghịu ấy không ai khác chính là Nhật Anh . Thằng nhóc cứ tuôn một tràng rồi cúp máy cái rụp , chẳng để cho con bé trả lời như sợ con bé sẽ từ chối….
---------------------------------------------------------------------------------------
-Thời tiết dạo này lạnh lắm đấy ! Đừng ai bơi để rồi chết chìm sau đó lại khóc lóc van xin nhé !
Ông thầy vừa nói vừa nhịp cây thước xuống bàn ,đôi mắt đảo quanh cái lũ đang cắm cúi làm bài lơ đi lời nói đầy hàm ý của mình . Ngày đầu tiên đi thi mà đã ngồi ngay bàn đầu , đúng là đen như mõm chó mà ! Đang tập trung làm bài bỗng có ai chọc vào lưng nó ! Nhăn nhó , nó khẽ quay đầu lại phía sau.
-Bạn làm câu hai chưa ? Giúp mình với !
Cô bạn ngồi phía sau , khẽ năn nỉ nó bằng chất giọng tội nghiệp . Cố gắng hạ giọng xuống nhỏ nhất có thể , nó bắt đầu đọc đáp án cho cô gái sau lưng mình . Vừa đọc xong , nó chợt giật bắn mình bời cái giọng ồm ồm của ông thầy .
- Hai cô kia ! Làm gì đấy ! Muốn bị đánh dấu bài không ? Trật tự cho tôi .
Môn thi đầu tiên nhanh chóng trôi qua ! Nó bắt đầu đến với môn lịch sử . Vì chia phòng nên chẳng thể nào nhờ ai trong cái đám người dưới đây giúp đỡ . Nó cắn bút với cái môn tẻ nhạt này . Rồi đặt bút vào làm câu cuối – câu duy nhất mà nó biết làm trong cái đề thi . Loay hoay một lúc , nó khẽ quay đầu lại nhìn cô bạn sau lưng mình đang chép một cách lia lịa !
- Này !
Nó khẽ cô bạn ấy ! Nhưng đáp lại nó là sự im lặng !? Rõ ràng là cô ta nghe nó gọi ! Nhưng lại bơ đi mà sống ! Chó chết thật ! Đúng là thứ ăn cháo đá bát mà ! Biết không thể trông chờ vào cái con nhỏ ấy . Nó đành tự lực . Nhanh tay rút cái tờ phao từ túi quần ra . Đôi mắt đảo lên bàn giáo viên và bắt đầu chép ! Ngồi bàn đầu đúng là cực khổ thật !
Tay đang chép lia lịa bỗng dừng lại vì cái chất giọng ồm ồm ấy lại vang lên , rất gần .
- Gan nhỉ ? Đưa đây !
- Sao ạ ?
Nó ngước mặt lên . Cố gắng giả nai nhất có thể .
- Dám qua mặt tôi à ! Kí tên vào biên bản nhanh ! – Vừa nói ông thầy vừa đưa tờ biên bản cho nó .
- Thầy ! Em lỡ dại mà ! Thầy tha cho em đc không ạ ?
Nó bắt đầu sụt sịt . Gì chứ , đóng kịch là nghề của nó .
- Không tha gì hết ! Tha cho em khác nào làm gương xấu cho mấy đứa khác . Kí tên nhanh !
Nó bắt đầu khóc . Không đc , không đc kí . Nảy giờ chép ít nhất cũng đc tám điểm . Bây giờ kí vào khác nào công toi >< Cứ xem như hôm nay da mặt mình dày một tí củng không sao ! Nhất quyết không kí .
Ông thầy bắt đầu khó chịu vì sự chú ý của những đứa còn lại trong phòng thi và tiếng nấc của nó . Ông khẽ liếc đồng hồ , còn mười phút nữa là hết giờ làm bài .
- Đưa bài đây ! Nộp bài và không làm nữa . Tôi sẽ đánh dấu trừ cô hai điểm như cảnh cáo vì tội gây mất trật tự ! Cảnh cáo không có lần sau .
Nó nhoẻn miệng cười và cảm ơn thầy . Trừ hai điểm vẫn trên trung bình . Trời ban cho cái năng khiếu đóng kịch thật là quá tốt ! Nó khẽ quay xuống lườm con nhỏ ăn cháo đá bát .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.