Chương 17: Những Kẻ Tội Đồ
Âu Dương Lưu Lãng
04/01/2014
Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời , nó dậy thật sớm . Sau khi
ăn xong bữa sáng mà dì nó đã chuẩn bị từ sớm , nó bắt đầu thực hiện lời hứa của
mình bằng một cách hết sức điên rồ . Hôm nay dì phải đi gặp đối tác đột xuất ,
cho nên nó sẽ đi xe buýt thay vì dắt con Max yêu dấu ra khỏi nhà . Cái nắng buổi
sớm không quá gay gắt , tất cả như đang chào đón một ngày mới . Nó chuẩn bị
balô và leo lên xe buýt phóng thẳng tới đó . Sau khi tốn hết 30 phút để đi ba
chuyến xe buýt rồi đi bộ một đoạn mất gần mười phút . Nó đã đến đc cái địa chỉ
đc ghi trong tờ giấy . Đối với một đứa chưa từng đi xe buýt như nó thì đây đc
xem là một chuyến phiên lưu =.=.
Nó đứng trước căn nhà có cái của màu xanh lam . Cánh cửa khóa cả ngoài và trong mjột cách cẩn thận như đang trêu ngươi nó . Thật đúng là công cốc mà !!! Chợt , một người phụ nữ trung niên , trên tay là chiếc giỏ đi chợ , nhìn chằm chằm chằm nó .
- Cháu kiếm ai vậy ?
- Dạ cho cháu hỏi đây phải nhà của bố mẹ bạn Vy không ạ ? – Nó cúi đầu chào lễ phép rồi khẽ hỏi
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nó thểu não cuốc bộ ra đầu đường . Bên tai là văng vẳng lời nói của người phụ nữ đó , đi kèm với những lời nó là thái độ khinh khỉnh mà bà ta dành cho gia đình đó và đặc biệt là đứa con gái của họ - Shin
- Nhà này bán rồi ! Họ dọn đi cũng gần một tuần , tại chủ mới chưa dọn về nên mới để trống . Tôi nghiệp , chồng thì rượu chè , Vợ thì ũ rũ . tất cả cũng chỉ tại cái đứa con gái của họ . Con gái không ra con gái con trai không ra con trai .
Nó bỏ đi mặc kệ bà thím ấy vẫn đang luyên thuyên . Nó ghét phải lắng nghe và nói chuyện cùng những người như vậy . Bà thím ấy là một trong những điển hình về sự phân biệt và kì thị giới tính của người khác . Nó hối hận khi đã cúi đầu chào bà ta một cách kính trọng . Làm sao mà nó dám nói với thằng Shin cơ chứ . Không lẽ bây giờ nó phải về và nói tại Shin mà gia đình như vậy . Tại sao cứ thích dồn ép nhau đến đường cùng như thế thì mới hài lòng nhỉ . Vừa đi nó vừa bức xúc thay cho thằng Shin . Chính bản thân nó cũng đang gặp đường cùng khi mà … nó bị trễ chuyến xe buýt . >< Không lẽ bây giờ nó phải ngồi đợi hai tiếng sau để có chuyến khác ư ???
- Ohhh my god !!!
Nó nhảy đành đạch giữa đường như một con điên . Đời quá đen cơ mà ! Và mọi chuyện không dừng ở đó khi nó quyết định đứng đợi chuyến xe khác .
Ào ào !!!
Cơn mưa đổ ào một cách bất chợt khiến nó cứ đứng bất động giữa đường . Sau vài giây bừng tửng , nó bắt đầu chui vào một mái hiên nhà trú mưa .
- Xe ôm không em ?
Cứ tưởng thằng điên nào lên tiếng chọc phá , con bé chẳng thèm nhiòn lấy một lần , trả lời cộc lốc .
- Không ! Điên à ! Biến đi !
- Ơ… Bố con này láo nhở ?
Nó chợt ngước mắt lên nhìn . Thằng Kenz đang ngồi chễm chệ trên con SH bóng loáng . Đúng là đời không bao giờ bất công với những đứa ăn ở hiền lành như nó .
- Ủ uôi !! Bố thằng này lên đời lẹ nhỉ ? – Cái Su liên tiếng châm chọc
- Con xe kia ở nhà rồi . Xe của bác lấy lượn vài dòng ! Sao bây giờ có đi xe ôm không đây ?
Nó lót tót leo lên xe trước con mắt thèm muốn của những đứa con gái xung quanh . Thắng Kenz rồ ga , xé cả màn mưa . Chợt điện thọai của nó reo
Kiss me baby I'll must be stay here day by day
Seulpeujiman neoreul jiullae
Kiss me baby Just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeonea
- Đang ở đâu vậy ?
Tiếng thằng Bi bên đầu dây khiến con bé giật mình . Thôi chết trễ giờ hẹn thằng Bi qua dạy rồi !
- Đang trên đường về , đợi tí !
Nó cúp máy , cơn mưa vẫn không ngớt khiến nó ướt hết cả người .
- Bi gọi à ? Nghe nói hắn dạy cậu học ? Ráng học nhé !
Cái chất giọng ấm àp của thằng Kenz như một lời động viên khiến con bé bỗng mỉm cười và thấy ấm lòng lạ thường . Chiếc xe dừng ngay ở cửa , nó chào tạm biệt thằng Kenz rồi lót tót leo lên lầu 5 . Vừa lên tới , nó đã bị thằng Bi tra khảo .
- Đi đâu vậy ? Sao lại đi với thằng Kenz ?
Thằng bé nhìn thằng vào mắt nó , khiến nó cư ấp úng , không biết phải trả lời như thế nào với thằng Bi . Cứ như kẻ bị bắt quả tang đi ăn trộm vậy ! Nó nhanh chóng gạt bỏ những suy nghỉ yếu đuối đó . Nó quay mặt , tránh cái ánh mắt đang nhìn đăm đăm vào mình .
Sau khi đã thay xong bộ đồ ướt sũng vì nước mưa . Con bé lết thết bước ra , ngồi lên con gấu Panda thân yêu của mình . Thằng Bi ngồi phía đối diện nó . hí hoáy ghi ghi chép chép gì đó vào cái sticker màu vàng . Tính tò mò trỗi dậy , nó chồm người qua , liếc mắt nhìn vào cái sticker. Thằng Bi liền lấy cái tay đẩy đầu của con bé ra chỗ khác , rồi vơ lấy tờ đề cương quăng cho nó , bảo tí sẽ khảo . Nó chu môi , cầm lấy tờ đề cương rồi bắt đầu đọc một vài từ tiếng anh mà chính nó cũng không biết nó đang đọc gì !!! Đúng là nói tiếng anh như gió mà có tiếngt có tiếng không !!!
Chưa đầy 3 phút sau , một tờ sticker màu vàng đã đc quăng qua chỗ nó . Nheo mắt nhìn cái thằng điên trước mặt , nó lật tờ giấy ra và bắt đầu đọc. Nó phì cười và ngóc đầu lên nhìn thằng Bi đang vô cùng tập trung vào cái điện thoại , chẳng hề nh2ìn lấy cái Su một lần .Đúng là một kẻ hâm , một kẻ thích giả điên . Nội dung dòn chữ vẫn xoay quanh việc hỏi nó đi đâu . tại sao đi với thằng Kenz ? Không lẽ hắn ghen ??? Nó hí hoáy ghi vào tờ giấy rồi quẳng cho thằng Bi và tiếp tục sự nghiệp học hành .
“ Đi kiếm nhà bạn => Lạc đường => Mắc mưa => Gặp thằng Kenz => Chở về dùm !!! “
Thằng Bi chau mày nhìn vào cái sơ đồ của cái Su rồi cũng nhanh chóng trả lời .
“ Tình cờ nhi ?”
Nó nhận lấy tờ giấy ! Gì chứ việc gì phải xoắn ! Không tin thì thôi ! Nó uất ức vò nát tờ giấy , đập mạnh xuống bàn , đôi mắt trừng về phía thằng Bi . Trái lại , thằng bé vẫn bình thản trả lời
- Nhìn gì ? Trả bài !!!!
Giờ đây , gương mặt kênh kiệu , đắc thắng của nó đang hướng về thằng Bi . Nó đã trả bài cho hắn rất tốt mặc dù còn ấp úng và đắn đo . Nhưng nói chung , con bé đã thuộc bài .
- Ở đó mà bát nháo ! Chép phạt mười lần bài vật lí chưa ? Ngày mai nộp đó !
Câu nói của thằnmg Bi như sét đánh ngang tai con bé . Tại sao mà nó có thể quên đc một việc quan trọng như thế cơ chứ ? Nó mếu mào và bắt đầu chép . Chép đc hai lần , nó quăng bút qua một bên rồi nằm dài ra bàn , bao tử nó đang đánh trống ầm ĩ . Hơn hai giờ chiều rồi còn gì !
- Sao vậy ? – thằng Bi nhìn nó khẽ hỏi
-Đói !!! Đi ăn đi – Nó nhìn thằng Bi , chớp chớp mắt rồi nói . Thằng bé khẽ cau mày , rồi đưa tay chỉ ra ngoài trời đang mưa rất to . Con bé méo mặt khi hiểu ý thằng Bi . Sáng giờ không biết nó ám hay sao mà xui kinh khủng ><. Thằng bé bỏ mặc nó đang nằm dài trên bàn . Bước ra sau bếp loay hoay gì đó . Gian bếp không rộng nhưng rất đầy đủ tiện nghi . Bây giờ hắn mà chế biến món ăn chắc con khủng long ngoài kia chết đói mất !!! Thầm nghỉ trong lòng mì ăn liền là tốt nhất =.=
Giờ đây , th8àng Bi phải ngồi đây chép phạt dùm nó , còn nó thì thản nhiên ngồi xử tôi mì gói nóng hổi cùng với một vài lát xúc xích chiên mà thằng Bi làm . Đúng là đói quá ăn cái gì cũng ngon ! Chỉ vài phút sau , nó lại cầm cái tô trống rỗng nhìn thằng Bi . Thằng bé trợn tròn mắt nhìn nó ! Gì chứ ? Đừng bảo là chưa no nhé khủng long ??? Ô.ô
- Học bài đi !!!
Ba từ cụt ngủn phát ra từ miệng thằng Bi khiến con bé phát ngán !!! No chu mỏ ! Híc, làm sao mà đủ năng lượng cho nó học tiếp cơ chứ ? Nó ì ạch bước vào chỗ và tiếp tục nhiệm vụ cao cả của mình , đó chính là chép phạt . Khoảng ba mươi phút sau , điện thoại thằng Bi chợt reo lên ca khúc Fantastic Baby quen thuộc . Tên tự kiêu như hắn ta mà cũng ghiền BigBang ư ?? Đúng là chuyện lạ . Nó chề môi nhưng vẫn ráng lắng tai nghe từng chữ phát ra từ cái điện thoại thằng Bi ! Là Rie gọi thì phải ?
-Đi bar không ? Có mấy em nhớ mày này ! – Giọng Rie vang lên bên đầu dây .
- Thôi ! Mai qua nhà tao nhé ! Tao có việc muốn nhờ .
Thằng Bi tắt máy , vừa quay mặt ra đã thấy cái Su vừa cúi mặt xuống . Hắn khẽ cười rồi nhủ thầm : “ Đồ khủng long nhiều chuyện ! “ Rồi lại cất cái giọng kênh kiệu , đáng ghét của mình mà ra lệnh cho con bé .
- Ở nhà học bài đi ! Mai sẽ học tiếp ! Về đây !!!
Nghe hắn ra lệnh cho mình , nó ức lắm . Vừa định tuôn một trận cho hả dạ thì chợt nghỉ lại hắn vẫn còn đang giúp mình học nên nhịn vậy ! Miệng khô khốc phát lên mấy chữ cho đỡ tức .
- Không tiễn ! Thượng lộ bình an , hạ lộ nằm im .
---------------
Sáng hôm sau , nó vô tư đem nộp cho ông thầy bài chép phạt của mình . Ông thầy nhận lấy xấp giấy và lật từng tờ , nheo mắt tập trung vào những dòng chữ trong tờ giấy . Đưa tay đẩy gọng kính của mình lên , ông hỏi .
- Ai viết đây ?
- Em chứ ai ạ !
Biết ông thầy đang hỏi xoáy mình , cái Su lại bắt đầu “ trơ “. Ông thầy nhăn mặt , lấy tay chỉ vào hai dòng chữ hoàn toàn khác nhau trên tờ giấy , tỏ vẻ : “ Tôi biết tỏng rồi nhé ! “ . Ngược lại con bé vẫn bình thản trả lời một cách rành mạch .
- Lúc đầu viết đẹp nhưng về sau mỏi tay quá nên em viết hơi ẩu . Mong thầy thông cảm cho em !
Nói xong , con bé cười một cái rõ tươi , cái đám con trai ở dưới lại nhao nhao như cái chợ , miệng hô to học bài mới đi thầy như đang cố giải cứu cho nó .
-------------------------
- Ừm tao không sao ! Mày đừng lo , từ từ rồi tính tiếp .
Cái giọng nói khô khốc , lãnh đạm ấy phát ra từ miệng thằng Shin . Rồi thằng bé cúp máy , không muốn làm phiên cái Su , không muốn con bé phải lo cho mình .
Thằng bé lang thang trên phố , đêm nay quả thật là một đêm dài . Trên phố vẫn tấp nập người qua lại . Đêm ờ thành phố đẹp một cách lung linh và nhộn nhịp . Nhưng tất cả chỉ là vẻ bề ngoài vốn có . Cũng giống như Shin ! Cái ngày mà thằng bé nói ra sự thật , Dù có bị khinh , bị đánh , bị mắng như thế nào thì cũng không đau bằng khi thấy mẹ mình khóc , khi biết là do bản thân mình mà gia đình như vậy . Nỗi đau thể xác đâu bằng nỗi đau trong lòng . Là một đứa con gái nhưng lại không ra con gái ! Thằng bé cũng đau lòng rất nhiều với cái sự thật phũ phàng này . Một đứa les thì làm gì có tương lai , có đc cái hạnh phúc mà mình mong ước . Nó chỉ đáng để khinh miệt , xa lánh . Vì vậy mà Shin đã chủ động cắt liên lạc với cô bạn gái mà thằng bé thích năm lớp 9 . Shin không muốn vì mình mà cô bạn ấy bị khinh miệt , ghét bỏ , mặc dù giới tính thứ ba ở nước ngoài đã đc mọi người chấp nhận và giới học đường hiện nay cũng đã phần nào cảm thông . Thằng bé chợt nhớ đến những lần bị bạn bè chế nhiễu thì cái Su luôn là đứa sửng cồ lại với chúng nó, mặc cho là trai hay gái nó vẫn sẵn sàng đáp trả . Thật may mắn khi hắn vẫn còn một người bạn bên cạnh mình . Thằng đút hai tay vào túi quần , bước từng bước chậm rãi trên phố ………..
Nó đứng trước căn nhà có cái của màu xanh lam . Cánh cửa khóa cả ngoài và trong mjột cách cẩn thận như đang trêu ngươi nó . Thật đúng là công cốc mà !!! Chợt , một người phụ nữ trung niên , trên tay là chiếc giỏ đi chợ , nhìn chằm chằm chằm nó .
- Cháu kiếm ai vậy ?
- Dạ cho cháu hỏi đây phải nhà của bố mẹ bạn Vy không ạ ? – Nó cúi đầu chào lễ phép rồi khẽ hỏi
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nó thểu não cuốc bộ ra đầu đường . Bên tai là văng vẳng lời nói của người phụ nữ đó , đi kèm với những lời nó là thái độ khinh khỉnh mà bà ta dành cho gia đình đó và đặc biệt là đứa con gái của họ - Shin
- Nhà này bán rồi ! Họ dọn đi cũng gần một tuần , tại chủ mới chưa dọn về nên mới để trống . Tôi nghiệp , chồng thì rượu chè , Vợ thì ũ rũ . tất cả cũng chỉ tại cái đứa con gái của họ . Con gái không ra con gái con trai không ra con trai .
Nó bỏ đi mặc kệ bà thím ấy vẫn đang luyên thuyên . Nó ghét phải lắng nghe và nói chuyện cùng những người như vậy . Bà thím ấy là một trong những điển hình về sự phân biệt và kì thị giới tính của người khác . Nó hối hận khi đã cúi đầu chào bà ta một cách kính trọng . Làm sao mà nó dám nói với thằng Shin cơ chứ . Không lẽ bây giờ nó phải về và nói tại Shin mà gia đình như vậy . Tại sao cứ thích dồn ép nhau đến đường cùng như thế thì mới hài lòng nhỉ . Vừa đi nó vừa bức xúc thay cho thằng Shin . Chính bản thân nó cũng đang gặp đường cùng khi mà … nó bị trễ chuyến xe buýt . >< Không lẽ bây giờ nó phải ngồi đợi hai tiếng sau để có chuyến khác ư ???
- Ohhh my god !!!
Nó nhảy đành đạch giữa đường như một con điên . Đời quá đen cơ mà ! Và mọi chuyện không dừng ở đó khi nó quyết định đứng đợi chuyến xe khác .
Ào ào !!!
Cơn mưa đổ ào một cách bất chợt khiến nó cứ đứng bất động giữa đường . Sau vài giây bừng tửng , nó bắt đầu chui vào một mái hiên nhà trú mưa .
- Xe ôm không em ?
Cứ tưởng thằng điên nào lên tiếng chọc phá , con bé chẳng thèm nhiòn lấy một lần , trả lời cộc lốc .
- Không ! Điên à ! Biến đi !
- Ơ… Bố con này láo nhở ?
Nó chợt ngước mắt lên nhìn . Thằng Kenz đang ngồi chễm chệ trên con SH bóng loáng . Đúng là đời không bao giờ bất công với những đứa ăn ở hiền lành như nó .
- Ủ uôi !! Bố thằng này lên đời lẹ nhỉ ? – Cái Su liên tiếng châm chọc
- Con xe kia ở nhà rồi . Xe của bác lấy lượn vài dòng ! Sao bây giờ có đi xe ôm không đây ?
Nó lót tót leo lên xe trước con mắt thèm muốn của những đứa con gái xung quanh . Thắng Kenz rồ ga , xé cả màn mưa . Chợt điện thọai của nó reo
Kiss me baby I'll must be stay here day by day
Seulpeujiman neoreul jiullae
Kiss me baby Just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeonea
- Đang ở đâu vậy ?
Tiếng thằng Bi bên đầu dây khiến con bé giật mình . Thôi chết trễ giờ hẹn thằng Bi qua dạy rồi !
- Đang trên đường về , đợi tí !
Nó cúp máy , cơn mưa vẫn không ngớt khiến nó ướt hết cả người .
- Bi gọi à ? Nghe nói hắn dạy cậu học ? Ráng học nhé !
Cái chất giọng ấm àp của thằng Kenz như một lời động viên khiến con bé bỗng mỉm cười và thấy ấm lòng lạ thường . Chiếc xe dừng ngay ở cửa , nó chào tạm biệt thằng Kenz rồi lót tót leo lên lầu 5 . Vừa lên tới , nó đã bị thằng Bi tra khảo .
- Đi đâu vậy ? Sao lại đi với thằng Kenz ?
Thằng bé nhìn thằng vào mắt nó , khiến nó cư ấp úng , không biết phải trả lời như thế nào với thằng Bi . Cứ như kẻ bị bắt quả tang đi ăn trộm vậy ! Nó nhanh chóng gạt bỏ những suy nghỉ yếu đuối đó . Nó quay mặt , tránh cái ánh mắt đang nhìn đăm đăm vào mình .
Sau khi đã thay xong bộ đồ ướt sũng vì nước mưa . Con bé lết thết bước ra , ngồi lên con gấu Panda thân yêu của mình . Thằng Bi ngồi phía đối diện nó . hí hoáy ghi ghi chép chép gì đó vào cái sticker màu vàng . Tính tò mò trỗi dậy , nó chồm người qua , liếc mắt nhìn vào cái sticker. Thằng Bi liền lấy cái tay đẩy đầu của con bé ra chỗ khác , rồi vơ lấy tờ đề cương quăng cho nó , bảo tí sẽ khảo . Nó chu môi , cầm lấy tờ đề cương rồi bắt đầu đọc một vài từ tiếng anh mà chính nó cũng không biết nó đang đọc gì !!! Đúng là nói tiếng anh như gió mà có tiếngt có tiếng không !!!
Chưa đầy 3 phút sau , một tờ sticker màu vàng đã đc quăng qua chỗ nó . Nheo mắt nhìn cái thằng điên trước mặt , nó lật tờ giấy ra và bắt đầu đọc. Nó phì cười và ngóc đầu lên nhìn thằng Bi đang vô cùng tập trung vào cái điện thoại , chẳng hề nh2ìn lấy cái Su một lần .Đúng là một kẻ hâm , một kẻ thích giả điên . Nội dung dòn chữ vẫn xoay quanh việc hỏi nó đi đâu . tại sao đi với thằng Kenz ? Không lẽ hắn ghen ??? Nó hí hoáy ghi vào tờ giấy rồi quẳng cho thằng Bi và tiếp tục sự nghiệp học hành .
“ Đi kiếm nhà bạn => Lạc đường => Mắc mưa => Gặp thằng Kenz => Chở về dùm !!! “
Thằng Bi chau mày nhìn vào cái sơ đồ của cái Su rồi cũng nhanh chóng trả lời .
“ Tình cờ nhi ?”
Nó nhận lấy tờ giấy ! Gì chứ việc gì phải xoắn ! Không tin thì thôi ! Nó uất ức vò nát tờ giấy , đập mạnh xuống bàn , đôi mắt trừng về phía thằng Bi . Trái lại , thằng bé vẫn bình thản trả lời
- Nhìn gì ? Trả bài !!!!
Giờ đây , gương mặt kênh kiệu , đắc thắng của nó đang hướng về thằng Bi . Nó đã trả bài cho hắn rất tốt mặc dù còn ấp úng và đắn đo . Nhưng nói chung , con bé đã thuộc bài .
- Ở đó mà bát nháo ! Chép phạt mười lần bài vật lí chưa ? Ngày mai nộp đó !
Câu nói của thằnmg Bi như sét đánh ngang tai con bé . Tại sao mà nó có thể quên đc một việc quan trọng như thế cơ chứ ? Nó mếu mào và bắt đầu chép . Chép đc hai lần , nó quăng bút qua một bên rồi nằm dài ra bàn , bao tử nó đang đánh trống ầm ĩ . Hơn hai giờ chiều rồi còn gì !
- Sao vậy ? – thằng Bi nhìn nó khẽ hỏi
-Đói !!! Đi ăn đi – Nó nhìn thằng Bi , chớp chớp mắt rồi nói . Thằng bé khẽ cau mày , rồi đưa tay chỉ ra ngoài trời đang mưa rất to . Con bé méo mặt khi hiểu ý thằng Bi . Sáng giờ không biết nó ám hay sao mà xui kinh khủng ><. Thằng bé bỏ mặc nó đang nằm dài trên bàn . Bước ra sau bếp loay hoay gì đó . Gian bếp không rộng nhưng rất đầy đủ tiện nghi . Bây giờ hắn mà chế biến món ăn chắc con khủng long ngoài kia chết đói mất !!! Thầm nghỉ trong lòng mì ăn liền là tốt nhất =.=
Giờ đây , th8àng Bi phải ngồi đây chép phạt dùm nó , còn nó thì thản nhiên ngồi xử tôi mì gói nóng hổi cùng với một vài lát xúc xích chiên mà thằng Bi làm . Đúng là đói quá ăn cái gì cũng ngon ! Chỉ vài phút sau , nó lại cầm cái tô trống rỗng nhìn thằng Bi . Thằng bé trợn tròn mắt nhìn nó ! Gì chứ ? Đừng bảo là chưa no nhé khủng long ??? Ô.ô
- Học bài đi !!!
Ba từ cụt ngủn phát ra từ miệng thằng Bi khiến con bé phát ngán !!! No chu mỏ ! Híc, làm sao mà đủ năng lượng cho nó học tiếp cơ chứ ? Nó ì ạch bước vào chỗ và tiếp tục nhiệm vụ cao cả của mình , đó chính là chép phạt . Khoảng ba mươi phút sau , điện thoại thằng Bi chợt reo lên ca khúc Fantastic Baby quen thuộc . Tên tự kiêu như hắn ta mà cũng ghiền BigBang ư ?? Đúng là chuyện lạ . Nó chề môi nhưng vẫn ráng lắng tai nghe từng chữ phát ra từ cái điện thoại thằng Bi ! Là Rie gọi thì phải ?
-Đi bar không ? Có mấy em nhớ mày này ! – Giọng Rie vang lên bên đầu dây .
- Thôi ! Mai qua nhà tao nhé ! Tao có việc muốn nhờ .
Thằng Bi tắt máy , vừa quay mặt ra đã thấy cái Su vừa cúi mặt xuống . Hắn khẽ cười rồi nhủ thầm : “ Đồ khủng long nhiều chuyện ! “ Rồi lại cất cái giọng kênh kiệu , đáng ghét của mình mà ra lệnh cho con bé .
- Ở nhà học bài đi ! Mai sẽ học tiếp ! Về đây !!!
Nghe hắn ra lệnh cho mình , nó ức lắm . Vừa định tuôn một trận cho hả dạ thì chợt nghỉ lại hắn vẫn còn đang giúp mình học nên nhịn vậy ! Miệng khô khốc phát lên mấy chữ cho đỡ tức .
- Không tiễn ! Thượng lộ bình an , hạ lộ nằm im .
---------------
Sáng hôm sau , nó vô tư đem nộp cho ông thầy bài chép phạt của mình . Ông thầy nhận lấy xấp giấy và lật từng tờ , nheo mắt tập trung vào những dòng chữ trong tờ giấy . Đưa tay đẩy gọng kính của mình lên , ông hỏi .
- Ai viết đây ?
- Em chứ ai ạ !
Biết ông thầy đang hỏi xoáy mình , cái Su lại bắt đầu “ trơ “. Ông thầy nhăn mặt , lấy tay chỉ vào hai dòng chữ hoàn toàn khác nhau trên tờ giấy , tỏ vẻ : “ Tôi biết tỏng rồi nhé ! “ . Ngược lại con bé vẫn bình thản trả lời một cách rành mạch .
- Lúc đầu viết đẹp nhưng về sau mỏi tay quá nên em viết hơi ẩu . Mong thầy thông cảm cho em !
Nói xong , con bé cười một cái rõ tươi , cái đám con trai ở dưới lại nhao nhao như cái chợ , miệng hô to học bài mới đi thầy như đang cố giải cứu cho nó .
-------------------------
- Ừm tao không sao ! Mày đừng lo , từ từ rồi tính tiếp .
Cái giọng nói khô khốc , lãnh đạm ấy phát ra từ miệng thằng Shin . Rồi thằng bé cúp máy , không muốn làm phiên cái Su , không muốn con bé phải lo cho mình .
Thằng bé lang thang trên phố , đêm nay quả thật là một đêm dài . Trên phố vẫn tấp nập người qua lại . Đêm ờ thành phố đẹp một cách lung linh và nhộn nhịp . Nhưng tất cả chỉ là vẻ bề ngoài vốn có . Cũng giống như Shin ! Cái ngày mà thằng bé nói ra sự thật , Dù có bị khinh , bị đánh , bị mắng như thế nào thì cũng không đau bằng khi thấy mẹ mình khóc , khi biết là do bản thân mình mà gia đình như vậy . Nỗi đau thể xác đâu bằng nỗi đau trong lòng . Là một đứa con gái nhưng lại không ra con gái ! Thằng bé cũng đau lòng rất nhiều với cái sự thật phũ phàng này . Một đứa les thì làm gì có tương lai , có đc cái hạnh phúc mà mình mong ước . Nó chỉ đáng để khinh miệt , xa lánh . Vì vậy mà Shin đã chủ động cắt liên lạc với cô bạn gái mà thằng bé thích năm lớp 9 . Shin không muốn vì mình mà cô bạn ấy bị khinh miệt , ghét bỏ , mặc dù giới tính thứ ba ở nước ngoài đã đc mọi người chấp nhận và giới học đường hiện nay cũng đã phần nào cảm thông . Thằng bé chợt nhớ đến những lần bị bạn bè chế nhiễu thì cái Su luôn là đứa sửng cồ lại với chúng nó, mặc cho là trai hay gái nó vẫn sẵn sàng đáp trả . Thật may mắn khi hắn vẫn còn một người bạn bên cạnh mình . Thằng đút hai tay vào túi quần , bước từng bước chậm rãi trên phố ………..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.