Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy
Chương 112: Em muốn dùng tay hay dùng miệng? (H)
Công Suất Tiêu Thụ
10/04/2024
Đệt con mẹ!
Tôi đang làm cái quái gì vậy?
Tại sao cái tay hư hỏng này lại bắt lấy chỗ đó của Tuấn Anh, lại còn tóm chặt, bóp mạnh như muốn tiễn người ta lên đường đoàn tụ ông bà đến nơi.
Tuấn Anh 'Hự' một tiếng rõ ràng, nắm chặt cổ tay tôi, sau đó ghé vào tai, trầm giọng hỏi: “Em muốn mưu sát chồng à? Có biết làm như vậy thì sau này người thiệt thòi sẽ là em không?”
Thấy tôi không đáp lời, cậu ấy liếm lên tai, truy hỏi: “Ghét tôi đến mức này? Hửm? Nếu em thực sự cự tuyệt thì tôi cũng không dám ôm nữa, nãy giờ vẫn luôn cẩn thận hỏi ý em mà. Sao tự nhiên ra tay bóp tôi muốn gãy ra làm đôi luôn vậy? Hử? Cục cưng? Uổng công nó nhẫn nhịn thương em!”
Bây giờ não tôi mới bồng bềnh trôi vào hộp sọ, lập tức xoè bàn tay ra hết cỡ, buông củ khoai lang nóng bỏng đang liên tục nảy mạnh ra.
Tim tôi đập dồn dập như muốn văng khỏi lồng ngực, mãi mới cẩn thận kiểm điểm lại hành vi kì dị của mình.
Dù xấu hổ khủng khiếp nhưng tôi vẫn phải giải thích ra thành lời.
“Không không không phải... phải như vậy. Tôi... tôi...”
“Bình tĩnh.” Tuấn Anh đem tay của tôi đặt lên ngực, cậu ấy cũng lồng bàn tay rộng lớn đan xen bảo bọc phía trên rồi cùng xoa xoa trái tim của tôi. “Hít sâu, thở chậm nào. Ngoan, em nói “không” là tôi biết em không cố ý rồi. Vậy từ từ nói xem, sao bỗng nhiên em lại... bạo dữ vậy An? Em không ghét chẳng lẽ em đã nghĩ thông suốt, chuyển qua thích nó rồi? Em muốn làm tình ngay bây giờ à? Vậy thì tốt quá! Tôi có mang bao đấy.”
“...”
Lại bình tĩnh bổ sung: “Cả gel bôi trơn nữa.”
“...”
Đệch!!!
Tôi ngồi bật dậy, hết cả bối rối, không thể nghĩ trong đầu được nữa mà mắng ra thành lời: “Tôi không ghét cậu mà đồng nghĩa với việc tôi thích nó à? Logic ở chỗ nào? Ăn với chả nói!”
Chưa kể đến việc đi leo núi với cả đống người mà dám mang mấy thứ đáng xấu hổ đó. Cậu có người yêu ở đây không? Không có! Chỉ có kẻ thù không đội trời chung cũ thôi!
Dù không cố ý nhưng ngọn núi nhấp nhô cao cao ngay trước tầm mắt khiến tôi không nhịn nổi mà lướt qua một chút, sau đó vội vàng quay sang nhìn mặt cậu ấy chằm chằm rồi nhưng vẫn bị một đùm hung dữ đó doạ sợ, câu mắng càng ngày càng nhỏ dần, không mấy khí thế.
“À~” Tuấn Anh cũng ngồi dậy, gật gù: “Ra là chỉ thích tôi thôi chứ không thích của nợ của tôi?”
“Tôi cũng không thích cậu!”
“Em mới nói không ghét tôi còn gì? Không ghét tôi tức là thích tôi say đắm đấy!”
“...”
Có lẽ thấy tôi đực mặt ra, Tuấn Anh chấp nhận xuống nước: “Được rồi, em không thích tôi. Nằm trong lòng tôi, gối lên tay tôi, mớ gọi tên tôi, ôm chặt lấy tôi, quấn lấy chân tôi, rúc trong ngực tôi nhưng chắc chắn là không thích tôi đâu nên tôi đừng có mà ảo tưởng. Đúng không?”
“...”
Tôi cúi xuống nhìn móng tay của mình, nhớ lại một đêm kì cục y như bồ bịch mà thấy ngài ngại, nói nhỏ: “Là do... do lỡ hứa với cậu thôi.”
“Ừ.” Tuấn Anh gật đầu: “Đúng vậy, tôi hiểu mà, vừa rồi chỉ ghẹo em chút. Là do tôi đòi hỏi nên em mới mềm lòng chiều theo. Với lại tôi đang bị cảm sốt, em cũng lo lắng nữa, dù sao ở đây cũng bất tiện, chân tôi lại đang đau, nếu tôi cố chấp không đắp chăn rồi bị trúng gió thêm thì em cũng chẳng biết phải làm sao giữa đêm khuya vắng vẻ lại còn ở tận trên núi thế này. Em cũng đâu có cõng được tôi mà chạy băng băng xuống dưới kia, nếu đi gọi người tới rồi để một mình tôi trên này đợi thì em cũng chẳng yên tâm. Tôi biết hết.”
Tôi liếc lên nhìn cậu ấy giây lát rồi lại cúi đầu, khẽ gật: “Ừm.” Đúng là tôi nghĩ như vậy thật.
Tuấn Anh hỏi: “Vậy em nói tôi nghe, tại sao lại hành động như vậy? Em đang nghĩ gì?”
“Tôi... lúc đó tôi nghe thấy tiếng cậu hít khí...” Tôi ngập ngừng.
“Em tưởng tôi đau?”
Tôi gật đầu nhẹ.
“Là em nghe thấy tôi hít khí vì sướng mà em lại nghĩ đã làm tôi đau nên hoảng hốt quan tâm muốn tôi lui lại xem thế nào nhưng không ngờ của nợ của tôi cương dài quá đụng trúng tay em nên em lỡ trớn đẩy mạnh khiến tôi suýt gãy làm đôi?”
“...”
Chắc... chắc là như thế đi? Chính tôi cũng chẳng hiểu tại sao cái tay quái quỷ của mình khi nãy lại làm như vậy. Đấy là cậu ấy còn tinh tế kể thiếu đoạn tôi... dùng sức bóp nữa.
Nhưng mà... thì ra lúc đầu cậu ấy thấy sướng.
Lần sau hít khí mới là đau à?
Sao nghe vào tai giống y như nhau vậy? Khó phân biệt quá...
Tuấn Anh bật cười, “Tính ra con cu của tôi toàn bị em một tay ám sát thôi. Hồi xưa cũng thế, đụng vào lần nào lần nấy đều có cảm giác muốn tọt lên tới cổ, may mà lớn lên vẫn còn lành lặn. Ai ngờ mới gặp lại không bao lâu đã bị bóp phát nữa thốn tới óc luôn.”
“...”
Hic... Xin lỗi mà...
Giọng tôi lí nhí: “Tôi cũng không cố ý.”
“Biết em không cố ý rồi, em không ghét tôi, em mà cố ý thì giờ này tôi còn mạng mà ôm em sao? Tôi vẫn sống sờ sờ ghẹo em mỗi ngày được là do em rộng lòng tha thứ thôi.”
Tôi cúi xuống, biết Tuấn Anh đang nói về chín năm kia, đáng lẽ nên cãi “là do tôi không thèm để ý” mới đúng kịch bản nhưng tôi chọn cách im lặng, cứ kệ cậu ấy muốn hiểu thế nào thì hiểu.
Tuấn Anh xoa đầu tôi, rướn tới khom lưng hôn lên má.
Tôi còn chưa kịp đẩy ra mắng cậu ấy “đừng quá thuận miệng gần gũi như vậy” thì Tuấn Anh nhẹ nhàng nói: “Bé ngủ đi, tôi ra ngoài.”
Tôi bắt lấy cánh tay Tuấn Anh, vội vàng hỏi: “Cậu ra ngoài làm gì?” Ngủ ở đây đi! Không thì đổi lại tôi mới là người nên ngủ võng, dù sao cậu ấy cũng đang bị bệnh.
Tuấn Anh đặt bàn tay rộng lớn ôm lấy bên má tôi, ánh mắt hướng xuống đũng quần ra hiệu, “Tôi muốn nó xuống cho em thoải mái tin tưởng mà cả buổi nằm bên em càng lúc càng cứng mất rồi. Tôi cũng khó chịu, nên thôi ra ngoài kia giải quyết. Em cứ ngủ trước đi, không cần đợi tôi.”
Nghe vậy, tay tôi thuận theo não mình chỉ đạo, một lần nữa bắt lấy đũng quần cậu ấy, tôi cố ý căn chỉnh lực đạo vừa phải, cậu ấy hít ngược một hơi, mày hơi nhíu lại, chắc là sướng đi?
“An...” Tuấn Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng hơi khàn khàn. “Em đây là lại làm gì nữa?”
“Tôi... cậu... tôi... để tôi giúp... cậu làm ở... ở đây đi.”
Tuấn Anh kéo tay tôi lên, giọng trầm xuống: “Em nói còn không ra hơi mà giúp là giúp thế nào?”
Còn chưa để tôi trả lời thì bất ngờ nắm một bên vai, ấn tôi nằm sấp xuống thảm, kéo hai cánh tay của tôi ra sau lưng, hai ba giây chớp nhoáng rút dây luồn lưng quần cột chặt hai cổ tay tôi lại với nhau.
“...”
Thậm chí tôi còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đã bị trói tay phía sau y như tên tội phạm ngày nọ rồi.
Tuấn Anh vỗ mông tôi 'Bép Bép', cúi xuống hôn phớt lên môi, nói: “Nằm ngoan ở đây một xíu đi! Tôi làm nhanh rồi quay lại.”
“TUẤN ANH!!!” Tôi gào lên, “Cậu đối xử với tôi như thế này hả?”
Lập tức lặp lại: “Cậu nỡ đối xử với tôi như này sao? Hả, Tuấn Anh?”
Cậu ấy thở dài, ôm tôi ngồi dậy, tôi lách người ra tự ngồi phía đối diện, trừng mắt với cậu ấy.
“Tôi không muốn ép buộc em.” Tuấn Anh nhẹ giọng nói.
Tôi sửng sốt, rõ ràng là tôi tự ý chủ động, tại sao cậu ấy lại nghĩ là tôi bị ép buộc?
“Tôi tự nguyện.” Tôi lên tiếng.
Tuấn Anh lắc đầu: “Không, em bị tôi cưỡng ép.”
“...”
Lì thế nhỉ?
“Là tôi chủ động.” Tôi lại nói.
Tuấn Anh nhìn tôi chằm chằm, giọng còn trầm trọng hơn ban đầu, “Em thơ ngây không hiểu đâu. Là tôi cố ý dẫn dắt, tôi dụ dỗ, tôi dạy hư, hành động của em hiện tại là kết quả của cả quá trình tôi bày mưu tính kế chứ không phải do em chủ động.”
“...”
Tên này nói cái quái gì vậy? Không lẽ trên núi có độc, cậu ấy bị ốm sức đề kháng kém nên trúng tà rồi?
“Tôi đã nói là tôi tự nguyện chủ động muốn giúp cậu.” Tôi hất mặt xuống thân dưới của cậu ấy, “Chính cậu đã nói vì tôi nên nó mới thế còn gì, ngay cả khi nói chuyện bình thường nó cũng không... không xẹp xuống. Chi bằng để tôi giúp cậu đi?”
Tuấn Anh rướn tới ép sát, nâng cằm tôi, gằn giọng hỏi: “Giúp tôi? Ha~ Em lấy tư cách gì để giúp tôi?”
“...”
Tôi sửng sốt, tròn mắt nhìn, không tin vào tai mình.
“Thấy chưa? Em không trả lời được. Em có dám nói một câu thích tôi, thương tôi, yêu tôi, chín năm nay vẫn luôn chờ đợi tôi không?”
Đúng là tôi không nói được. Tuấn Anh đang dồn tôi vào thế hiểm như thể giúp cậu ấy giải toả phải cần một vị trí cao quý xứng đáng mới có thể chạm vào vậy.
Thực chất, tôi thừa hiểu Tuấn Anh sợ tôi... phải hạ mình.
Tôi dư sức hiểu được,
Tuấn Anh trân trọng tôi hơn bất cứ ai trên đời này.
Cậu ấy nheo mắt, gằn giọng: “Em thử nói một câu bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường xem tôi có tụt quần em ra đánh mông ngay tại đây không?”
“...”
Nói rồi vươn lưỡi liếm giữa hai khoé môi tôi một đường, “Ngoan đi, nhóc con! Ở đây đợi một lát! Đừng cố mở trói sẽ đau tay, biết chưa? Đợi tôi đi kiểm tra xem bên dưới vừa bị vợ yêu bóp xong có còn dùng được không chứ? Hửm?”
Biết được cậu ấy quý trọng nhưng tôi không cam tâm, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi mới đi đến một bước này chứ không phải não úng lên mà làm liều.
Tôi có mặt mũi không? Có chứ! Ngại ngùng, xấu hổ, bối rối đều có đủ.
Nhưng tôi là đàn ông. Tôi có chí khí nam nhi của mình. Tôi cảm thấy mình nên chịu trách nhiệm và nếu thực sự muốn vun vén mối quan hệ này thì ngay hôm nay, tại thời điểm này nên giúp cậu ấy thư giãn mới phải.
Nếu sau này tôi và cậu ấy thành một đôi, chuyện thân mật với nhau sẽ diễn ra thường xuyên, thậm chí là mỗi ngày, vậy thì bây giờ tụt quần cậu ấy xuống luôn cũng không phải vấn đề quá lớn.
Huống chi, Tuấn Anh cũng từng tự ý cởi đồ của tôi rồi hôn liếm bằng sạch không chừa lại ngóc ngách nào.
Thứ cậu ấy có thì tôi cũng có, việc cậu ấy làm thì tôi cũng thực hiện được.
Tôi cũng muốn mạnh mẽ trong mối quan hệ này.
Nếu tôi là con gái, có lẽ tôi sẽ e thẹn giữ mình, chấp nhận mặc kệ để cậu ấy ra ngoài.
Nhưng tôi là đàn ông con trai, tôi cũng muốn giành quyền chủ động về mình. Đối với tôi, trinh tiết chỉ đơn giản là tình cảm trinh nguyên trọn vẹn dành cho một người duy nhất mà mình yêu. Vậy thì người tôi yêu đang ở trước mặt, tại sao tôi phải vì da mặt mỏng mà để cậu ấy chịu đựng nhẫn nhịn.
Dù chưa thực sự biết ai cấm cản nhưng tôi tuyệt đối tin Tuấn Anh đã thương tôi suốt ngần ấy năm trời. Chỉ là cậu ấy không nói ra vì sợ tôi khóc hoặc bất kể lý do nào khác nhưng chắc chắn bao gồm cả việc sợ tôi phải khóc.
Thế tình yêu mà tôi dành cho cậu ấy thể hiện ở chỗ nào?
Tôi cũng muốn tỏ ra mình là đàn ông ga lăng, biết quan tâm, săn sóc. Mặc dù chúng tôi vẫn đang ở trong một mối quan hệ mập mờ chưa gọi nổi thành một cái danh xưng.
Lúc nghĩ xong những điều này, tôi đã ngồi lên người Tuấn Anh xong rồi, chính xác là ngồi lên bụng cậu ấy.
“An!” Tuấn Anh nắm chặt đùi tôi, quát khẽ một tiếng.
Tôi nghiến răng, đối mắt chằm chằm, hai bàn tay phía sau nắm chặt lấy đũng quần cậu ấy, vuốt vuốt, xoa xoa.
“An, em xuống đi!” Chân mày Tuấn Anh nhíu lại một đường.
Tôi nhếch khoé môi: “Cậu hỏi tôi lấy tư cách gì để chạm vào người cậu à? Tôi-lấy tư cách con nợ của cậu đấy!”
Tuấn Anh: “...”
Cậu ấy thở dài, lẩm nhẩm một tiếng “vớ vẩn” rồi đặt hai bàn tay lên hông tôi, ngay trước khi cậu ấy ẵm tôi thảy ra ngoài thì tôi cố ý ịn mông xuống, bàn tay cũng dùng sức bám víu dương v*t thật chặt khiến cậu ấy phải nhíu chặt ấn đường.
“Em buông tay ra đi An. Em biết thừa là tôi dư sức bế em xuống dễ như trở bàn tay mà, chẳng qua là tôi không muốn làm em đau thôi.”
“Vậy thì cậu cũng dư sức biết tôi sẽ không buông cho cậu gãy ra làm đôi luôn!” Tôi hít một hơi thật sâu, đếm nhẩm 1 2 3 trong đầu, lấy dũng khí xong rồi thì luồn luôn hai tay vào trong quần cậu ấy, ôm chặt dương v*t cứng ngắc.
Đôi mắt chúng tôi cùng mở lớn, Tuấn Anh chắc là vì không ngờ tôi lại liều mạng như thế còn tôi là kinh hãi, quá hoảng sợ với cái kích thước... khủng khiếp ấy.
Tuấn Anh từng nói nó lớn hơn trước nhưng lớn đến mức này là ngoài sức tưởng tượng của tôi rồi. Củ khoai lang năm ấy đã trưởng thành phát triển thành củ khoai mì.
To, dài, gân guốc, dữ tợn.
“Tôi hỏi em lần cuối, em suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãy trả lời, em có thả tay ra không?”
Khi Tuấn Anh nghiến hàm chất vấn, nơi đó theo nhịp giật mạnh, lòng bàn tay tôi có thể cảm nhận rõ ràng từng mạch máu căng tức nảy lên mãnh liệt.
Tôi nuốt nước miếng 'ực' một cái, thực sự mím môi chần chừ suy nghĩ về cảnh có một củ khoai mì to như cổ chân đút vào trong cơ thể mình.
Có khi nào đêm động phòng cũng là thời điểm chúng tôi âm dương cách biệt không?
“...”
Tuấn Anh nhíu chân mày, hít một ngụm khí, dở khóc dở cười hỏi: “Em có thể thả lỏng tay ra một chút được không? Em đã nghĩ gì trong đầu mà nỡ bóp cu tôi tàn bạo vậy cục cưng?”
Tôi hoảng hốt buông lỏng, bất ngờ rút cả hai tay mình ra ngoài, đúng là trong tích tắc vừa rồi tôi đã dùng sức, là cố ý bóp mạnh xem nó có thu nhỏ bớt lại được hay không.
Không được rồi, thế thì chúng tôi phải chia tay vì dương v*t của bạn trai quá to à?
Tuấn Anh bóp đùi tôi giây lát rồi luồn cánh tay ra phía sau, tôi tưởng cậu ấy móc ra nhưng không phải, cậu ấy chỉ căn chỉnh ép dương v*t nằm vào trong quần.
Những ngón tay của tôi cảm nhận được.
Tôi ra lệnh: “Cởi dây quần ra!”
Nói xong, cả tôi và Tuấn Anh cùng sững sờ, sau đó cậu ấy bật cười.
Tôi xấu hổ không có chỗ chui, mặc kệ tất thảy, gục đầu xuống vai phải của cậu ấy mà chôn giấu khuôn mặt nóng bỏng.
Tuấn Anh ôm lấy tôi, vuốt ve tóc tai, khẽ hỏi: “Ý em là cởi trói? Ừm hửm?”
Tôi rầm rì: “Không được cười!”
Tuấn Anh hắng giọng: “Được được, xin lỗi, không cười em nữa.”
Cậu ấy vỗ nhẹ lưng tôi, dỗ dành: “Em ngoan, bây giờ tôi đặt em nằm xuống đây nhé? Đừng giận. Chúng ta còn nhiều thời gian...”
Tôi cắt lời: “Tôi muốn trả nợ cho cậu ngay bây giờ, sau sau hôm hôm...”
“Sau hôm nay đừng bao giờ đến làm phiền em nữa chứ gì?” Đến lượt Tuấn Anh đánh gãy mấy lời lắp bắp của tôi.
Tôi nghiêng khuôn mặt qua, nhìn yết hầu nhô cao gợi cảm của cậu ấy gần ngay trước mắt mà âm thầm nuốt nước miếng, đúng là tôi định nói như vậy để có cớ làm cao giá thật. Hiện tại chỉ còn mỗi lý do đấy thôi, chứ không lẽ tôi lại cho cậu ấy thấy mình đang cam tâm tình nguyện sao? Mơ đi!
Tuấn Anh nói: “Tôi còn lạ gì em nữa! Đêm nay cho ôm vậy đó nhưng mai mở mắt ra không đấm một cú thay lời chào buổi sáng là may lắm rồi.”
“...”
Sao biết hay vậy?
“Ngoan, ra chỗ khác chơi đi!”
“...”
Đệch! Nói chuyện như thể tôi là thằng nhỏ ba tuổi quấy khóc làm phiền bô lão làm việc quốc gia đại sự vậy?
Ngay khi Tuấn Anh ôm eo muốn gỡ tôi ra, tôi bật người thẳng dậy, vòng chân ra sau lưng, quắp chặt lấy hông cậu ấy, trừng mắt nói: “Tôi cứ không ngoan đấy! Cậu cởi cái dây trói này ra nếu không tôi sẽ cởi quần cậu bằng răng đó!”
Tuấn Anh nhếch môi, cười như gian tà: “Em chắc chưa? Vừa nãy tôi hỏi em có thả tay không, em đã rút tay về còn gì?”
“Vừa nãy không tính!”
Tuấn Anh gằn giọng, hỏi: “Vậy bây giờ đã tính kỹ chưa? Tôi hỏi em đã chắc chưa?”
Ngay khi tôi vừa nói “chắc”, Tuấn Anh ôm lấy sau gáy tôi, ghì chặt, cuồng nhiệt vươn đầu lưỡi vào khoang miệng hôn sâu, tay còn lại với ra sau cởi trói cho tôi. Hai luồng hơi thở gấp gáp đan xen vào nhau, ngay khi được tự do, tôi vội vàng ôm lấy khuôn mặt cậu ấy mà đẩy ra.
“Tôi... chỉ trả nợ.” Hô hấp của tôi đứt quãng vì nụ hôn quá nồng nhiệt, “Cậu không được chạm vào tôi. Đây... đây là luật.”
Tuấn Anh miết khoé môi ẩm ướt của tôi, đôi mắt đỏ ngầu, gật đầu: “Được.” Sau đó túm mép chăn tung mạnh phủ lên đèn pin.
Trong lều lúc này chỉ còn một màn sáng vàng nhạt vô cùng mỏng manh, chúng tôi gần như phải dán sát vào mới có thể thấy rõ biểu cảm của nhau.
“Em muốn dùng tay hay dùng miệng?” Tuấn Anh bóp eo tôi hai lần, hỏi.
Tôi vịn vai cậu ấy, không ngờ lại nghe được lời thẳng thắn như thế, nhưng cũng giúp tôi nhớ lại hồi xưa cậu ấy cũng từng hỏi tôi muốn sờ hay muốn nhìn, nếu sờ thì phải bịt mắt còn nhìn thì đứng ra xa.
Tôi cong khoé môi, trả lời rằng: “Cả hai.”
Lúc nào tôi cũng chọn tất.
“Được.” Tuấn Anh ẵm tôi nhấc qua háng cậu ấy, đặt ngồi lên đùi, sau đó dứt khoát kéo cạp quần mạnh xuống, dương v*t cương cứng cuối cùng cũng được giải thoát, bật văng ra ngoài.
Tôi nhìn hai giây sau đó vươn tay nắm chặt, từng sợi gân thô to gồ ghề quấn quanh thân thịt nảy nhịp đập dồn dập dưới đầu ngón tay. Nếu so sánh với nhau, bộ phận sinh dục của Tuấn Anh trông mới giống của người trưởng thành, vừa thô to vừa cao thẳng, da thịt nổi gân guốc, rãnh khấc nổi bật, quy đầu trơn láng có màu hồng thẫm. Tôi nhìn mà miệng khô lưỡi khô, tay bên dưới bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng theo nhịp lên xuống.
Tôi cố gắng tập trung lắng nghe tiếng thở nặng nề của Tuấn Anh gần kề bên tai nhưng vẫn không phân biệt được cậu ấy đang thoải mái hay khó chịu, chắc là cả hai đi.
Lát sau, Tuấn Anh bao bọc tay tôi, cùng ôm lấy dương v*t căng cứng, sục lên sục xuống, giọng ôn hoà cất lên: “Em thả lỏng đi... đừng căng thẳng quá...” Ngón tay cái khẽ miết lên một chỗ đỏ ửng, “Cục cưng xem này, móng tay của em bấu tôi...”
Tôi vội vàng buông tay ra, Tuấn Anh tiếp tục dùng tay tuốt dương v*t lên xuống, híp mắt nhìn tôi, khoé môi khẽ mở hờ hững, chân mày nhíu lại, biểu cảm vô cùng gợi tình.
“Làm thế này... Hiểu chưa?” Cậu ấy buông tay.
Tôi gật gật, nhanh chóng tóm lấy gậy th*t sừng sững, tiếp tục nhanh chóng vuốt ve lên xuống theo cái cách cậu ấy vừa dạy.
Tuấn Anh nhúc nhích, kéo lưng quần mạnh xuống dưới đùi, tôi cũng muốn chủ động, bèn cầm cả cạp quần lót của cậu ấy mà lôi xuống khỏi chân.
Tuấn Anh dang rộng hai chân, tôi phối hợp cúi xuống ôm lấy dương v*t đang hùng dũng dựng đứng giữa đám lông xoăn đen rậm rạp, bên dưới là túi bìu thẫm màu, lớp da mỏng nhăn nhúm bao lấy hai trái trứng đang co rút trượt lên trượt xuống. Rất nhiều năm rồi tôi mới được thấy lại vật cường tráng trong quần cậu ấy nên dù tay vẫn chuyển động nhưng ánh mắt không nhịn được mà quan sát thật kỹ, rõ ràng đến từng chi tiết một, phía trên đỉnh đã rỉ ra một xíu dịch trong suốt ngay lỗ tiểu. Cậu ấy đúng là trưởng thành thật rồi, ngay cả ở bìu trứng cũng có vài sợi lông tơ lơ thơ chứ không láng mịn như ngày niên thiếu.
Phía trên hỏi: “Nhìn thích không?”
Tôi ngưng động tác vuốt ve, xấu hổ nhưng vẫn mạnh mẽ trừng lên, chối cãi: “Tôi không có nhìn.”
Tuấn Anh nắm tóc phía sau đầu tôi, đỉnh hông thúc quy đầu chạm lên má tôi, mùi hương nam tính xộc thẳng vào khoang mũi, “Mở mắt chằm chằm mà còn cãi không nhìn?”
Tôi nghiêng mặt, vệt nước dài ở đỉnh quy đầu dính nị từ khoé mũi trượt sang bên má, cố chấp cãi: “Mở theo quán tính vậy thôi chứ không có nhìn.”
Tuấn Anh cười khẽ, không vạch trần tôi nữa, sau đó giữ cố định đầu tôi, tay còn lại nắm lấy gậy th*t cương cứng, vỗ bép bép lên mặt tôi, những âm thanh nóng bỏng tai như khuếch đại nhiều lần hoà cùng với tiếng côn trùng kêu râm ran trong màn đêm.
Giọng cậu ấy trầm ấm mê người: “Hôn tôi đi An...”
Da mặt tôi dần nóng lên, hương vị tình dục lan rộng ra cả vành tai, bứt rứt khó nhịn. Chỉ một tiếng “hôn tôi” của cậu ấy cũng khiến bụng dưới tôi dồn xuống ngạn vạn tia máu nóng, nổi lên phản ứng.
Ngay khi Tuấn Anh vừa dứt câu, đầu lưỡi tôi đã vươn ra, liếm xuống, điểm nhẹ lên lỗ niệu đạo, kéo theo một tơ dịch nồng ấm cuốn vào khoang miệng.
Nhấm nháp, nhâm nhi...
Có lẽ là thứ cảm xúc gọi là tình yêu của tôi dành cho người trước mắt quá lớn, nên tôi thấy ngọt.
Tiếp tục dùng lưỡi cẩn thận liếm láp quy đầu trơn láng, vị thơm ngon quẩn quanh đầu môi, hương vị nam tính gần ngay chóp mũi, quyến rũ không cưỡng lại nổi.
Ngon quá...
Chắc là cơ thể của Tuấn Anh chỗ nào cũng ngon.
Tuấn Anh hỏi: “Cục cưng có sợ không?”
Tôi lắc đầu, hầu kết lăn lộn, liên tục nuốt nước miếng, đầu lưỡi mang theo dịch thể nồng đậm chôn vào sâu trong cơ thể.
Hô hấp của Tuấn Anh ngày càng gấp gáp nặng nề, dường như không thể chờ đợi nổi việc tôi cứ trúc trắc liếm quanh quy đầu không chịu di chuyển, vậy là dứt khoát bóp má tôi sau đó dùng sức nhanh chóng ấn đầu tôi xuống háng cậu ấy.
Cậu ấy dùng lực không mạnh nhưng cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào, đầu nấm chọc bất ngờ vào tận trong cuống họng. Tôi nhợn miệng, khó thở, muốn ho khan, thậm chí là có xúc động mắc ói vì có vật thể to đùng bỗng dưng không báo trước mà dọng thẳng vào.
Nhưng tất cả những cảm giác ấy đều hoàn toàn bay biến khi nghe được tiếng thở hắt ra sảng khoái của Tuấn Anh.
Tôi biết, cậu ấy đang thấy thư thái dễ chịu.
Lần này tôi chắc chắn cậu ấy đang thoải mái vô cùng nên mới bình tĩnh cố điều chỉnh nhịp thở, nhẹ nhàng rời khoang miệng lên gần đầu khấc lấy tư thế cho đỡ mỏi hàm rồi lại cẩn thận ngậm xuống. Dù đút vào rất sâu nhưng bên dưới gốc vẫn dư ra một khoảng cho tay tôi nắm, tay còn lại chống dưới thảm nhưng Tuấn Anh cầm lấy, đặt lên đùi trái của cậu ấy để lấy thế tựa cho tôi cử động dễ dàng hơn.
Giọng Tuấn Anh khàn khàn: “Em có khó chịu không?”
Tôi không đáp, chỉ nhẹ nhàng phun nuốt theo nhịp lên xuống thay cho câu trả lời. Trong quá trình đó, tay phải của Tuấn Anh luôn ôm lấy má tôi mà niết, còn tay trái thì phủ lên tay tôi, cứ thế xoa xoa vỗ về.
Tuấn Anh lại nói: “Nếu không muốn thì cứ nhả ra để tôi tự sục nhé?”
dương v*t của Tuấn Anh thô tráng gân guốc, thẳng một đường hình trụ dài, nhét vào khoang miệng không hẳn là không vừa nhưng khiến tôi phải há to hết cỡ. Sau khi quen thuộc động tác, tôi vươn lưỡi đảo xung quanh thân thịt đang cương cứng ngắc, liếm đi hết chút nước nhiễu nhão do vừa rồi khó thở không kiềm được đã chảy ra ướt át.
Tôi xấu hổ khôn cùng nhưng tai vẫn luôn vểnh lên lắng nghe, thấy Tuấn Anh rên một tiếng khe khẽ, tôi ngẩng đầu hỏi: “Cậu... đau sao?”
Tuấn Anh mỉm cười gật đầu, vươn tay nắm lấy dương v*t và má tôi, nhanh chóng rút ra.
“An à... răng của em...”
Tôi chợt hiểu, chột dạ vươn lưỡi liếm lên răng mình, cậu ấy thấy vậy lại cười khẽ rồi ôm khuôn mặt tôi lên, vươn lưỡi vào quấn lấy lưỡi tôi mà dây dưa.
Sau khi tách ra, môi lưỡi chúng tôi đều ửng đỏ ướt át, tôi là người làm cho cậu ấy nhưng giờ phút này mê man trong cổ họng là những rên rỉ gợi dục như thể người chìm vào trong khao khát ham muốn lại là chính mình.
Tôi thở hổn hển, vịn lấy vai cậu ấy, nói không rõ lời: “Tôi đã nói... cậu cậu đừng đụng vào tôi.”
“Tại sao vậy?” Bàn tay ấy vẫn nâng niu chặt lấy hai má tôi.
“Hửm? Sao em không cho tôi chạm vào? Em sợ mình sẽ động tình sao?” Tuấn Anh vừa nói vừa nâng gối cọ vào giữa hai chân tôi.
Tôi thở dốc, dùng hai tay ấn chân cậu ấy xuống thảm, lắc đầu nguầy nguậy: “Tuấn Anh... Đừng...”
Đôi mắt tôi mơ màng, cảm nhận ngón cái của cậu ấy miết lấy môi tôi, nhưng lại không lau khoé môi như mọi lần, ánh mắt sắc bén gần trong gang tấc giờ này sóng sánh trầm mình trong bể dục.
Tuấn Anh nhìn xoáy sâu xuống, khoan thai đưa ngón cái vào miệng tôi, tìm tới lưỡi mềm mơn trớn mấy cái, lại chậm rãi thọc vào sâu cuống họng, trước khi tôi có cảm giác khó chịu thì từ từ rút ra, đảo khuấy xung quanh, nhẹ nhàng ấn vào phần má trong ẩm ướt.
Động tác chậm rãi như dò tìm rồi lại như hỏi ý.
Tôi không biết cậu ấy muốn làm gì cả, chỉ biết hé miệng ngoan ngoãn chờ đợi.
Phút chốc, Tuấn Anh rút ra, đổi thành hai ngón trỏ và giữa, tiếp tục đưa vào trong khoang miệng của tôi, kẹp lấy đầu lưỡi khiến tôi tê dại.
“Em thử ngậm miệng vào đi...” Tuấn Anh dẫn dắt thế nào, tôi răm rắp làm theo thế ấy.
“Cẩn thận răng... em dùng môi của mình ngậm lấy... lưỡi em đâu, mút lấy tôi... nhẹ nhàng bao lấy tôi... mút chặt vào... đúng rồi... giỏi lắm...”
Hai ngón tay cứng cáp thô dài ấn lên lưỡi tôi, sau khi dạy bảo nhẹ nhàng, cậu ấy từ từ thay đổi biên độ, đâm vào rút ra nhanh hơn, y như động tác giao hợp.
Tuấn Anh khàn giọng hỏi: “Đã biết chưa?”
Tôi gật gật đầu.
Nhanh như chớp, Tuấn Anh đứng bật dậy, một lần nữa bóp má tôi rồi đâm dương v*t căng chướng vào thẳng khoé môi hé mở. Lần này tôi đã được dạy bảo cẩn thận nên hôn liếm điêu luyện hơn. Nhớ lại vừa rồi cậu ấy dạy tôi cách ngậm ngón tay như nào thì hiện tại tôi liếm dương v*t y như thế ấy, khi phun ra nuốt vào cũng thật cẩn thận không để rặng cạ vào thân thịt nữa, biết dùng môi mình âu yếm mỗi lần Tuấn Anh nhịn không được mà đưa hông thúc tới.
Hơi thở của cậu ấy mạnh mẽ như mãnh thú, tôi chỉ nghe thôi mà cũng thấy cả người ngứa ngáy râm ran, máu nóng liên tục dồn xuống dưới thân, có cảm giác như mình đang xem một bộ phim kích dục sống động.
Sắp không xong rồi...
Tôi muốn dừng một chút, cũng có mỏi miệng nhưng không phải ngừng lại vì thế mà là do tôi sợ mình bị mê mệt trong khoái cảm dâm mỹ này mà tự làm bẩn quần mất thôi.
Tôi không dùng tay tựa lên đùi Tuấn Anh để đẩy mà chỉ nhẹ nhàng bám lấy hai cổ tay cậu ấy, từ từ nhả dương v*t ra ngoài. Tuấn Anh đúng thật là không cưỡng ép, cũng chậm rãi lui người lại. Tôi không muốn Tuấn Anh nghĩ rằng tôi ghét bỏ nên khi gậy th*t trượt đến đầu khấc, tôi cố ý bóp cơ miệng, mút lên quy đầu trơn láng, thậm chí khi vật cương cứng bật ra, giữa chúng tôi còn vang lên tiếng 'chụt' dâm mỹ.
Tuấn Anh nắm lấy cằm tôi, nâng lên, hỏi: “Sao vậy? Em có mỏi miệng không?”
Lúc cậu ấy nói chuyện, dương v*t dựng thẳng đứng chọc vào mặt tôi, giật giật mấy cái liền.
Tôi lắc đầu, gấp gáp nói: “Chúng ta... tôi chỉ trả nợ cho cậu... chúng ta vẫn là...”
Tuấn Anh nhếch khoé môi, dứt khoát nắm lấy dương v*t, một lần nữa dọng thẳng vào miệng tôi.
“...”
Chưa nói xong gì hết!
Sau khi thở hắt ra khoan khoái, cậu ấy miết khoé mắt ửng đỏ của tôi, nói: “Biết rồi, chúng ta vẫn là kẻ thù không đội trời chung. Ngoan! Bú cu cho kẻ thù của em đi!”
“...”
Tôi nắm lấy đùi cậu ấy mà đẩy, dương v*t mang theo nước bọt bật ra ngoài, rung lắc vung vẩy, ẩm ướt dây đầy lên má.
Tôi thở hổn hển, chất vấn: “Cậu nói chuyện như thế à?”
Tuấn Anh cười khẽ, quỳ xuống hôn lên môi tôi, hôn đến khi cơ thể tôi mềm nhũn, xụi lơ rớt lọt thỏm vào lòng cậu ấy.
“Tôi nói chuyện thế nào?” Tuấn Anh liếm lên khoé môi tôi, kéo tay tôi cùng tuốt dương v*t của cậu ấy, vừa sục vừa nói: “Tôi là gì của em? Làm bạn trai cũng không cho mà là bạn đời cũng không chịu. Mở miệng ra là xù lông mèo lên nói chúng ta là kẻ thù không đội trời chung. Mãi tới hôm nay mới chịu cho làm bạn. Chứ nãy giờ em làm gì đây An? Em bú cu cho bạn mình à? Ai cho em làm việc thân mật này với bạn?”
Hô hấp cậu ấy gấp gáp, bên dưới lực lên xuống ngày càng mạnh, bàn tay còn lại đỡ lấy sau đầu tôi mà cẩn thận nâng niu như trân bảo, “Bạn nghe nó chung chung lắm! Em nói một tiếng bạn tôi lại lên cơn thần kinh tưởng tượng ra cảnh em cũng thế này bên thằng bạn khác. Con mẹ nó thà tôi làm kẻ thù không đội trời chung của em nghe cũng phê tai!”
Tuấn Anh gằn giọng: “Em chỉ được phép hận một mình tôi, cũng chỉ được phép hôn một người duy nhất là tôi thôi.”
Dứt lời thì nhấc một chân tôi qua bên kia, để ngồi dạng háng đối diện cậu ấy, sau đó dứt khoát kéo mạnh quần tôi xuống cho dương v*t căng chướng bật ra ngoài.
Tôi hốt hoảng, chống lên ngực Tuấn Anh mà đẩy ra.
“Tuấn Anh~...ưm~”
Tuấn Anh ôm siết eo tôi, kéo mạnh về cho cơ thể tôi ép sát lấy cậu ấy, bàn tay to rộng khớp xương cứng cáp bất ngờ bảo bọc lấy hai cây gậy th*t, cùng tuốt lên xuống, cọ xát dây dưa.
Giọng cậu ấy khàn khàn mê người: “Ngoan nào~ Để tôi thương em.”
“Tuấn Anh... buông ra...” Tôi không chịu nổi khoái cảm tập kích bất ngờ, da gà nổi lên từng tầng.
Thấy tôi cự tuyệt, cậu ấy nghiến răng, không quan tâm lời tôi mà nói tiếp đề tài vừa rồi: “Cho làm bạn trai thì nhận còn làm bạn đơn thuần thì tôi không làm. Với lại, tôi chỉ nói trước tương lai thôi, kiểu gì sang ngày mai em cũng coi tôi là kẻ thù ấy mà.”
Trong quá trình ấy, tay Tuấn Anh vẫn không ngừng lại, cuồng nhiệt chuyển động lên xuống, cả cơ thể tôi như bị luồng điện yếu ớt giật cho tê tái, đầu phủ phục dựa xuống vai cậu ấy, trời đêm lạnh lẽo nhưng da thịt nóng ran, trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Tuấn Anh hôn hôn thái dương của tôi, hạ giọng thầm thì quyến rũ: “Bú cu cho kẻ thù không phải nghe rất kích thích sao? An à, kích cỡ của tôi có làm em hài lòng không?”
“Em có thích không? Hử? Cục cưng?” Lưỡi cậu ấy vươn vào tai khiến tôi ngứa ngáy râm ran, toàn thân liên tục nổi lên một tầng da gà.
Ngón tay Tuấn Anh gảy lên lỗ niệu đạo khiến tôi tê rần cả người, giật nảy mông uốn éo, thân dưới run run thoát lực không chống đỡ nổi.
Tôi len lén nhìn xuống, thấy hai dương v*t nóng bỏng kích thước chênh lệch đang quấn quýt lấy nhau thì vừa bối rối vừa sung sướng, bên dưới lại ngưa ngứa căng tức, dịch thể trong suốt liên tục rỉ ra tay cậu ấy.
Tôi cố kiềm chế rồi nhưng cuối cùng vẫn không nhịn nổi, ngón chân tê dại cong lại, bàn tay bấu lấy vai Tuấn Anh, bên dưới co giật bắn tinh.
“Ư~” Trong cơn cực khoái, tôi không kiềm được tiếng rên rỉ thoát khỏi cổ họng.
Cậu ấy cười khẽ trầm thấp, cảm thán “Nhanh vậy?” khiến tôi xấu hổ không thôi, gục mặt xuống chôn trong bờ vai rộng rãi.
Tuấn Anh 'Hừ' mạnh, tay ôm lấy hai quy đầu ngăn cho tinh dịch không chảy xuống thảm, đẩy nhanh tốc độ, một lúc lâu sau cuối cùng cũng cùng bắn ra với tôi.
Hơi thở ồ ồ gợi cảm ngay bên tai khiến thân dưới tôi không nhịn được co rút. Tuấn Anh thở dốc một hồi mới thổi một hơi lên tóc tôi, khàn khàn nói: “Mở mắt ra nhìn thử xem An?”
Mùi tanh nồng lan rộng trong không gian, khi vừa hé ra, dù chỉ có chút ánh sáng tỏ mờ cũng giúp tôi nhìn rõ ràng bàn tay cậu ấy nhớp nháp chứa đầy dịch thể trắng đục, đặc sệt.
Da mặt tôi bắt đầu nóng lên, đang định đi lấy khăn lau thì Tuấn Anh như sài lang hung hãn vật tôi nằm sấp xuống thảm. Tuấn Anh gấp gáp đè lên người tôi rồi tụt quần tôi xuống tận mắt cá.
Tôi quẫy đạp, quẫy một hồi, quần bay luôn ra khỏi chân.
“...”
Không phải thế! Tôi muốn giãy giụa đẩy Tuấn Anh ra mà!
“Tuấn Anh!”
Tôi vừa gọi tên thì bị cậu ấy nâng mặt lên hôn môi, sau đó đùi tôi ướt át, là Tuấn Anh bôi tinh dịch vào giữa hai khe đùi, nhầy nhụa chen cả vào kẽ mông.
“Mẹ kiếp! Hay là cục cưng của tôi thích quan hệ mập mờ? Trên tình bạn nhưng dưới thân tôi được không?”
Tuấn Anh gằn giọng, thúc hông, dương v*t nóng bỏng đâm vào mông trần của tôi, nói xong lại hôn hôn xuống.
Tôi cắn nhẹ lên khoé môi cậu ấy, “Tuấn Anh! Cậu làm gì vậy? Tôi không đồng ý!”
Tuấn Anh liếm môi, áp má lên má tôi, bàn tay bên dưới mân mê sờ soạng nắm bóp lấy mông tôi.
“Ngoan đi, tôi vẫn chưa bắn xong, chỉ cọ bên ngoài thôi.” Sau đó đỉnh hông thúc vào mông tôi mấy lượt.
Tôi ngẩn ra, cọ bên ngoài là sao?
Nhưng khi thấy vật cương cứng chọc vào khe mông mình thì hoảng hốt vô cùng, la lên: “Tuấn Anh! Tôi đã nói....ưm~”
Tuấn Anh vươn tay bịt chặt miệng tôi, ngăn chặn mấy lời “không cho cậu chạm vào tôi” kín kẽ trong cổ họng.
Cậu ấy cắn lên tai tôi, hai chân ép đùi tôi khép kín vào nhau, trầm giọng nói: “Kẹp chặt chân đi An... để tôi đâm vào... Ngoan đi... Là em dụ dỗ tôi... tôi không chịu nổi nữa.”
Sau mấy lời ấy, Tuấn Anh nhắm thẳng vào giữa hai đùi trong, thúc hông mãnh liệt, đâm vào rút ra, y như giao hợp. Tôi cắn răng chịu đựng xấu hổ mà kẹp chặt đùi lại, bây giờ mới hiểu cọ bên ngoài nghĩa là gì, thì ra còn có thể... có thể chơi theo kiểu này.
Mới đầu tôi thấy dễ chịu, chỉ hơi ngứa ngáy vì đám lông rậm rạp cọ vào mông, nhưng chỉ vài phút sau tôi đã hiểu tại sao Tuấn Anh phải bôi tinh dịch vào giữa khe đùi, hiện tại ngay chỗ ma sát, tôi đã cảm thấy hơi rát rồi.
Tôi cắn môi, rên rỉ ư a trong miệng, cuối cùng vẫn vì động tình mà vô thức gọi tên cậu ấy ngọt lịm: “Tuấn Anh ưm~”
Một tay cậu ấy luồn lên sờ vú tôi, một tay tuốt dương v*t nhỏ phía trước cũng đang cương cứng của tôi, nghe thấy vậy thì ghé bên tai, hỏi: “Em muốn ra à?”
Tôi lắc đầu, “Tuấn Anh~ An đau~”
Phải đến khi Tuấn Anh sửng sốt dừng động tác đâm thúc, tôi mới nhận ra trong cơn mê man mình lỡ xưng tên y như ngày nhỏ, vậy là xấu hổ chôn mặt vào trong lòng bàn tay.
Tuấn Anh cười cười, dương v*t giật giật mạnh cọ vào túi bìu của tôi.
“Em đau ở đâu? Nói Tuấn Anh nghe, Tuấn Anh thương em.”
Cậu ấy sờ bên dưới mông tôi, nơi nãy giờ vì thúc xuống mà va chạm 'bạch bạch'.
Thơm má tôi, hỏi: “Em đau nơi này? Hửm? Hay là đau chim nhỏ?” Nói rồi khẽ xoa xoa đỉnh quy đầu ướt át khiến cơ thể tôi run lên.
Tôi không lên tiếng, chỉ vùi mặt lắc đầu loạn xạ.
Tuấn Anh lại tiếp tục tách chân tôi, rút dương v*t gân guốc ra, sờ soạng hai bên da thịt non mịn trong đùi, “Da em đau chỗ này đúng không? Em có rát không? Tôi dừng lại nhé?”
Tôi lại lắc đầu... “Không... không rát... hơi hơi khó chịu...”
“Vậy tiếp tục được không?” Tuấn Anh nâng mặt tôi lên, hỏi lời dịu dàng.
Đối diện với ánh mắt nhu tình ấy, tôi không nỡ từ chối, bèn gật đầu hai lần.
Nhưng Tuấn Anh không đâm vào mà quay người đi, trong tích tắc ấy mà tim tôi hẫng đi một nhịp rõ ràng.
Có lẽ sâu trong thâm tâm, tôi thực sự mong muốn được làm tình với cậu ấy, chỉ là hiện tại không phải thời điểm tốt, tôi cũng chưa thực sự sẵn sàng.
Rất nhanh Tuấn Anh đã quay lại, trải một cái áo thun của cậu ấy lót dưới háng tôi, trong tay cầm một tuýp gì đó, phút chốc một dòng dung dịch mát lạnh, nhớp nháp chảy xuống kẽ mông.
Tôi ngoái đầu hỏi: “Đây là gì vậy?”
“Gel bôi trơn.” Tuấn Anh nắm lấy eo tôi, vỗ mông 'Bép' một tiếng, “Kẹp chặt!”
Tôi đỏ mặt trước động tác dung tục của cậu ấy nhưng vẫn nghe lời mà khép mạnh hai chân, có dịch nhầy nhụa, quả nhiên lúc cọ vào nhau thoải mái hơn nhiều.
Tuấn Anh phủ người xuống hôn lên má, vừa nhấp hông vừa vuốt ve dương v*t của tôi, hỏi han: “Cục cưng còn đau nữa không?”
Tôi không trả lời câu ấy mà hỏi: “Đi leo núi mà cậu... cậu mang theo thứ đó làm gì?”
“Làm tình với em chứ làm gì.” Cậu ấy đẩy nhanh lực nắc xuống.
“Ai muốn làm tình với cậu chứ?” Tôi nạt nhẹ.
Tuấn Anh nhấp càng lúc càng mạnh, hơi thở hỗn loạn, “Tôi phải nắm bắt tình hình, chuẩn bị phòng hờ mọi tình huống có thể bất ngờ xảy ra. Hiện tại không phải nó rất cần thiết cho em hay sao?”
Không cãi được.
Cậu ấy lại nói: “Trước đây không được gặp nhau mà lúc nào tôi cũng mang theo bao bên người thì bây giờ tôi hận không thể vác cả giường theo mình hai tư trên hai tư ấy chứ.”
Cơ thể tôi run rẩy, khẽ mắng: “Tào lao!”
“Thật mà.” Giọng Tuấn Anh du dương êm tai, “Tôi hận không thể gặp em ở đâu, vật em ra ở đấy mà đâm vào.”
“...”
“An à, em muốn bắn sao? Em chảy nước ướt tay tôi rồi này...”
Tuấn Anh thúc mạnh khiến không gian vang lên những tiếng 'bạch bạch' vang dội, gậy th*t cương cứng cọ mạnh liên tục vào dương v*t của tôi, đưa đẩy túi bìu rung lắc dữ dội.
“Em cố nhịn được không? Lên đỉnh cùng tôi nhé? Em đợi tôi xuất tinh được không An?” Giọng khàn khàn quyến rũ.
Cậu ấy thầm thì những lời dâm dục làm tai tôi bỏng rát, khoái cảm liên tục ập xuống hạ thân, rõ ràng nói tôi nhịn mà tay sục vật nhỏ của tôi liên hồi, bìu trứng co rút mãnh liệt, cố kiềm rồi nhưng vẫn một lần nữa run lẩy bẩy bắn ra trước.
Thực ra, đây đã là lần xuất tinh thứ ba của tôi rồi, chắc phía dưới chỉ còn bắn ra dịch thể lỏng chứ không đặc sệt như vừa nãy được nữa. Tuấn Anh cũng biết rõ nên khi nãy mới nói tôi chảy nước ướt át.
Tuấn Anh thúc hông mạnh bạo, liếm lên cổ tôi, rầm rì nói: “Sao cục cưng không đợi tôi? Đã nói sẽ đợi nhau mà...”
Cơ thể tôi thoát lực phủ phục, phải nhờ cánh tay như gọng kìm ôm lên, bên dưới vẫn được cậu ấy nâng niu tuốt cho bắn ra hết mấy đợt tinh dịch còn sót lại.
Cuối cùng sau mấy chục cú nắc hông, dương v*t cứng ngắc cắm rút cuồng nhiệt, Tuấn Anh gầm khẽ bên tai, cơ thể cao lớn co giật, t*ng trùng bắn đầy ra áo thun đen bên dưới, dịch thể nồng đậm nhầy nhụa vương đầy dính nhớp cả lên chim nhỏ của tôi.
Vào những giây cuối, Tuấn Anh tách hai cánh mông của tôi ra, dương v*t nóng bỏng nhắm thẳng một đường chen vào khe nhỏ ở giữa. Cậu ấy tiếp tục thở dốc đưa đẩy mấy lượt, quy đầu đặt ngay lỗ hậu mà đâm thúc, lòng tôi nhộn nhạo, bên dưới vô thức co bóp, nhiều lần tim nảy muốn văng ra khỏi lồng ngực vì cứ có ảo giác chướng chướng như thể bị đâm vào rồi.
Sau đó kẽ mông tôi vô cùng nhầy nhụa ẩm ướt, tinh dịch men theo túi bìu chảy dọc xuống dưới, Tuấn Anh nằm gục đè hờ phía trên, hơi thở gấp gáp nặng nề phả ngay bên tai khiến da thịt tôi tê dại, bên dưới lại không kìm được mà co rút, như muốn mút chặt lấy dương v*t nóng bỏng ủ sâu vào lòng.
Đợi Tuấn Anh qua đợt khoái cảm, tôi vừa cử động muốn đẩy người thì cậu ấy hôn liên tục bên má tôi, khàn giọng đề nghị: “Thêm một lần nữa?”
“...”
Tôi đang làm cái quái gì vậy?
Tại sao cái tay hư hỏng này lại bắt lấy chỗ đó của Tuấn Anh, lại còn tóm chặt, bóp mạnh như muốn tiễn người ta lên đường đoàn tụ ông bà đến nơi.
Tuấn Anh 'Hự' một tiếng rõ ràng, nắm chặt cổ tay tôi, sau đó ghé vào tai, trầm giọng hỏi: “Em muốn mưu sát chồng à? Có biết làm như vậy thì sau này người thiệt thòi sẽ là em không?”
Thấy tôi không đáp lời, cậu ấy liếm lên tai, truy hỏi: “Ghét tôi đến mức này? Hửm? Nếu em thực sự cự tuyệt thì tôi cũng không dám ôm nữa, nãy giờ vẫn luôn cẩn thận hỏi ý em mà. Sao tự nhiên ra tay bóp tôi muốn gãy ra làm đôi luôn vậy? Hử? Cục cưng? Uổng công nó nhẫn nhịn thương em!”
Bây giờ não tôi mới bồng bềnh trôi vào hộp sọ, lập tức xoè bàn tay ra hết cỡ, buông củ khoai lang nóng bỏng đang liên tục nảy mạnh ra.
Tim tôi đập dồn dập như muốn văng khỏi lồng ngực, mãi mới cẩn thận kiểm điểm lại hành vi kì dị của mình.
Dù xấu hổ khủng khiếp nhưng tôi vẫn phải giải thích ra thành lời.
“Không không không phải... phải như vậy. Tôi... tôi...”
“Bình tĩnh.” Tuấn Anh đem tay của tôi đặt lên ngực, cậu ấy cũng lồng bàn tay rộng lớn đan xen bảo bọc phía trên rồi cùng xoa xoa trái tim của tôi. “Hít sâu, thở chậm nào. Ngoan, em nói “không” là tôi biết em không cố ý rồi. Vậy từ từ nói xem, sao bỗng nhiên em lại... bạo dữ vậy An? Em không ghét chẳng lẽ em đã nghĩ thông suốt, chuyển qua thích nó rồi? Em muốn làm tình ngay bây giờ à? Vậy thì tốt quá! Tôi có mang bao đấy.”
“...”
Lại bình tĩnh bổ sung: “Cả gel bôi trơn nữa.”
“...”
Đệch!!!
Tôi ngồi bật dậy, hết cả bối rối, không thể nghĩ trong đầu được nữa mà mắng ra thành lời: “Tôi không ghét cậu mà đồng nghĩa với việc tôi thích nó à? Logic ở chỗ nào? Ăn với chả nói!”
Chưa kể đến việc đi leo núi với cả đống người mà dám mang mấy thứ đáng xấu hổ đó. Cậu có người yêu ở đây không? Không có! Chỉ có kẻ thù không đội trời chung cũ thôi!
Dù không cố ý nhưng ngọn núi nhấp nhô cao cao ngay trước tầm mắt khiến tôi không nhịn nổi mà lướt qua một chút, sau đó vội vàng quay sang nhìn mặt cậu ấy chằm chằm rồi nhưng vẫn bị một đùm hung dữ đó doạ sợ, câu mắng càng ngày càng nhỏ dần, không mấy khí thế.
“À~” Tuấn Anh cũng ngồi dậy, gật gù: “Ra là chỉ thích tôi thôi chứ không thích của nợ của tôi?”
“Tôi cũng không thích cậu!”
“Em mới nói không ghét tôi còn gì? Không ghét tôi tức là thích tôi say đắm đấy!”
“...”
Có lẽ thấy tôi đực mặt ra, Tuấn Anh chấp nhận xuống nước: “Được rồi, em không thích tôi. Nằm trong lòng tôi, gối lên tay tôi, mớ gọi tên tôi, ôm chặt lấy tôi, quấn lấy chân tôi, rúc trong ngực tôi nhưng chắc chắn là không thích tôi đâu nên tôi đừng có mà ảo tưởng. Đúng không?”
“...”
Tôi cúi xuống nhìn móng tay của mình, nhớ lại một đêm kì cục y như bồ bịch mà thấy ngài ngại, nói nhỏ: “Là do... do lỡ hứa với cậu thôi.”
“Ừ.” Tuấn Anh gật đầu: “Đúng vậy, tôi hiểu mà, vừa rồi chỉ ghẹo em chút. Là do tôi đòi hỏi nên em mới mềm lòng chiều theo. Với lại tôi đang bị cảm sốt, em cũng lo lắng nữa, dù sao ở đây cũng bất tiện, chân tôi lại đang đau, nếu tôi cố chấp không đắp chăn rồi bị trúng gió thêm thì em cũng chẳng biết phải làm sao giữa đêm khuya vắng vẻ lại còn ở tận trên núi thế này. Em cũng đâu có cõng được tôi mà chạy băng băng xuống dưới kia, nếu đi gọi người tới rồi để một mình tôi trên này đợi thì em cũng chẳng yên tâm. Tôi biết hết.”
Tôi liếc lên nhìn cậu ấy giây lát rồi lại cúi đầu, khẽ gật: “Ừm.” Đúng là tôi nghĩ như vậy thật.
Tuấn Anh hỏi: “Vậy em nói tôi nghe, tại sao lại hành động như vậy? Em đang nghĩ gì?”
“Tôi... lúc đó tôi nghe thấy tiếng cậu hít khí...” Tôi ngập ngừng.
“Em tưởng tôi đau?”
Tôi gật đầu nhẹ.
“Là em nghe thấy tôi hít khí vì sướng mà em lại nghĩ đã làm tôi đau nên hoảng hốt quan tâm muốn tôi lui lại xem thế nào nhưng không ngờ của nợ của tôi cương dài quá đụng trúng tay em nên em lỡ trớn đẩy mạnh khiến tôi suýt gãy làm đôi?”
“...”
Chắc... chắc là như thế đi? Chính tôi cũng chẳng hiểu tại sao cái tay quái quỷ của mình khi nãy lại làm như vậy. Đấy là cậu ấy còn tinh tế kể thiếu đoạn tôi... dùng sức bóp nữa.
Nhưng mà... thì ra lúc đầu cậu ấy thấy sướng.
Lần sau hít khí mới là đau à?
Sao nghe vào tai giống y như nhau vậy? Khó phân biệt quá...
Tuấn Anh bật cười, “Tính ra con cu của tôi toàn bị em một tay ám sát thôi. Hồi xưa cũng thế, đụng vào lần nào lần nấy đều có cảm giác muốn tọt lên tới cổ, may mà lớn lên vẫn còn lành lặn. Ai ngờ mới gặp lại không bao lâu đã bị bóp phát nữa thốn tới óc luôn.”
“...”
Hic... Xin lỗi mà...
Giọng tôi lí nhí: “Tôi cũng không cố ý.”
“Biết em không cố ý rồi, em không ghét tôi, em mà cố ý thì giờ này tôi còn mạng mà ôm em sao? Tôi vẫn sống sờ sờ ghẹo em mỗi ngày được là do em rộng lòng tha thứ thôi.”
Tôi cúi xuống, biết Tuấn Anh đang nói về chín năm kia, đáng lẽ nên cãi “là do tôi không thèm để ý” mới đúng kịch bản nhưng tôi chọn cách im lặng, cứ kệ cậu ấy muốn hiểu thế nào thì hiểu.
Tuấn Anh xoa đầu tôi, rướn tới khom lưng hôn lên má.
Tôi còn chưa kịp đẩy ra mắng cậu ấy “đừng quá thuận miệng gần gũi như vậy” thì Tuấn Anh nhẹ nhàng nói: “Bé ngủ đi, tôi ra ngoài.”
Tôi bắt lấy cánh tay Tuấn Anh, vội vàng hỏi: “Cậu ra ngoài làm gì?” Ngủ ở đây đi! Không thì đổi lại tôi mới là người nên ngủ võng, dù sao cậu ấy cũng đang bị bệnh.
Tuấn Anh đặt bàn tay rộng lớn ôm lấy bên má tôi, ánh mắt hướng xuống đũng quần ra hiệu, “Tôi muốn nó xuống cho em thoải mái tin tưởng mà cả buổi nằm bên em càng lúc càng cứng mất rồi. Tôi cũng khó chịu, nên thôi ra ngoài kia giải quyết. Em cứ ngủ trước đi, không cần đợi tôi.”
Nghe vậy, tay tôi thuận theo não mình chỉ đạo, một lần nữa bắt lấy đũng quần cậu ấy, tôi cố ý căn chỉnh lực đạo vừa phải, cậu ấy hít ngược một hơi, mày hơi nhíu lại, chắc là sướng đi?
“An...” Tuấn Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng hơi khàn khàn. “Em đây là lại làm gì nữa?”
“Tôi... cậu... tôi... để tôi giúp... cậu làm ở... ở đây đi.”
Tuấn Anh kéo tay tôi lên, giọng trầm xuống: “Em nói còn không ra hơi mà giúp là giúp thế nào?”
Còn chưa để tôi trả lời thì bất ngờ nắm một bên vai, ấn tôi nằm sấp xuống thảm, kéo hai cánh tay của tôi ra sau lưng, hai ba giây chớp nhoáng rút dây luồn lưng quần cột chặt hai cổ tay tôi lại với nhau.
“...”
Thậm chí tôi còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đã bị trói tay phía sau y như tên tội phạm ngày nọ rồi.
Tuấn Anh vỗ mông tôi 'Bép Bép', cúi xuống hôn phớt lên môi, nói: “Nằm ngoan ở đây một xíu đi! Tôi làm nhanh rồi quay lại.”
“TUẤN ANH!!!” Tôi gào lên, “Cậu đối xử với tôi như thế này hả?”
Lập tức lặp lại: “Cậu nỡ đối xử với tôi như này sao? Hả, Tuấn Anh?”
Cậu ấy thở dài, ôm tôi ngồi dậy, tôi lách người ra tự ngồi phía đối diện, trừng mắt với cậu ấy.
“Tôi không muốn ép buộc em.” Tuấn Anh nhẹ giọng nói.
Tôi sửng sốt, rõ ràng là tôi tự ý chủ động, tại sao cậu ấy lại nghĩ là tôi bị ép buộc?
“Tôi tự nguyện.” Tôi lên tiếng.
Tuấn Anh lắc đầu: “Không, em bị tôi cưỡng ép.”
“...”
Lì thế nhỉ?
“Là tôi chủ động.” Tôi lại nói.
Tuấn Anh nhìn tôi chằm chằm, giọng còn trầm trọng hơn ban đầu, “Em thơ ngây không hiểu đâu. Là tôi cố ý dẫn dắt, tôi dụ dỗ, tôi dạy hư, hành động của em hiện tại là kết quả của cả quá trình tôi bày mưu tính kế chứ không phải do em chủ động.”
“...”
Tên này nói cái quái gì vậy? Không lẽ trên núi có độc, cậu ấy bị ốm sức đề kháng kém nên trúng tà rồi?
“Tôi đã nói là tôi tự nguyện chủ động muốn giúp cậu.” Tôi hất mặt xuống thân dưới của cậu ấy, “Chính cậu đã nói vì tôi nên nó mới thế còn gì, ngay cả khi nói chuyện bình thường nó cũng không... không xẹp xuống. Chi bằng để tôi giúp cậu đi?”
Tuấn Anh rướn tới ép sát, nâng cằm tôi, gằn giọng hỏi: “Giúp tôi? Ha~ Em lấy tư cách gì để giúp tôi?”
“...”
Tôi sửng sốt, tròn mắt nhìn, không tin vào tai mình.
“Thấy chưa? Em không trả lời được. Em có dám nói một câu thích tôi, thương tôi, yêu tôi, chín năm nay vẫn luôn chờ đợi tôi không?”
Đúng là tôi không nói được. Tuấn Anh đang dồn tôi vào thế hiểm như thể giúp cậu ấy giải toả phải cần một vị trí cao quý xứng đáng mới có thể chạm vào vậy.
Thực chất, tôi thừa hiểu Tuấn Anh sợ tôi... phải hạ mình.
Tôi dư sức hiểu được,
Tuấn Anh trân trọng tôi hơn bất cứ ai trên đời này.
Cậu ấy nheo mắt, gằn giọng: “Em thử nói một câu bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường xem tôi có tụt quần em ra đánh mông ngay tại đây không?”
“...”
Nói rồi vươn lưỡi liếm giữa hai khoé môi tôi một đường, “Ngoan đi, nhóc con! Ở đây đợi một lát! Đừng cố mở trói sẽ đau tay, biết chưa? Đợi tôi đi kiểm tra xem bên dưới vừa bị vợ yêu bóp xong có còn dùng được không chứ? Hửm?”
Biết được cậu ấy quý trọng nhưng tôi không cam tâm, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi mới đi đến một bước này chứ không phải não úng lên mà làm liều.
Tôi có mặt mũi không? Có chứ! Ngại ngùng, xấu hổ, bối rối đều có đủ.
Nhưng tôi là đàn ông. Tôi có chí khí nam nhi của mình. Tôi cảm thấy mình nên chịu trách nhiệm và nếu thực sự muốn vun vén mối quan hệ này thì ngay hôm nay, tại thời điểm này nên giúp cậu ấy thư giãn mới phải.
Nếu sau này tôi và cậu ấy thành một đôi, chuyện thân mật với nhau sẽ diễn ra thường xuyên, thậm chí là mỗi ngày, vậy thì bây giờ tụt quần cậu ấy xuống luôn cũng không phải vấn đề quá lớn.
Huống chi, Tuấn Anh cũng từng tự ý cởi đồ của tôi rồi hôn liếm bằng sạch không chừa lại ngóc ngách nào.
Thứ cậu ấy có thì tôi cũng có, việc cậu ấy làm thì tôi cũng thực hiện được.
Tôi cũng muốn mạnh mẽ trong mối quan hệ này.
Nếu tôi là con gái, có lẽ tôi sẽ e thẹn giữ mình, chấp nhận mặc kệ để cậu ấy ra ngoài.
Nhưng tôi là đàn ông con trai, tôi cũng muốn giành quyền chủ động về mình. Đối với tôi, trinh tiết chỉ đơn giản là tình cảm trinh nguyên trọn vẹn dành cho một người duy nhất mà mình yêu. Vậy thì người tôi yêu đang ở trước mặt, tại sao tôi phải vì da mặt mỏng mà để cậu ấy chịu đựng nhẫn nhịn.
Dù chưa thực sự biết ai cấm cản nhưng tôi tuyệt đối tin Tuấn Anh đã thương tôi suốt ngần ấy năm trời. Chỉ là cậu ấy không nói ra vì sợ tôi khóc hoặc bất kể lý do nào khác nhưng chắc chắn bao gồm cả việc sợ tôi phải khóc.
Thế tình yêu mà tôi dành cho cậu ấy thể hiện ở chỗ nào?
Tôi cũng muốn tỏ ra mình là đàn ông ga lăng, biết quan tâm, săn sóc. Mặc dù chúng tôi vẫn đang ở trong một mối quan hệ mập mờ chưa gọi nổi thành một cái danh xưng.
Lúc nghĩ xong những điều này, tôi đã ngồi lên người Tuấn Anh xong rồi, chính xác là ngồi lên bụng cậu ấy.
“An!” Tuấn Anh nắm chặt đùi tôi, quát khẽ một tiếng.
Tôi nghiến răng, đối mắt chằm chằm, hai bàn tay phía sau nắm chặt lấy đũng quần cậu ấy, vuốt vuốt, xoa xoa.
“An, em xuống đi!” Chân mày Tuấn Anh nhíu lại một đường.
Tôi nhếch khoé môi: “Cậu hỏi tôi lấy tư cách gì để chạm vào người cậu à? Tôi-lấy tư cách con nợ của cậu đấy!”
Tuấn Anh: “...”
Cậu ấy thở dài, lẩm nhẩm một tiếng “vớ vẩn” rồi đặt hai bàn tay lên hông tôi, ngay trước khi cậu ấy ẵm tôi thảy ra ngoài thì tôi cố ý ịn mông xuống, bàn tay cũng dùng sức bám víu dương v*t thật chặt khiến cậu ấy phải nhíu chặt ấn đường.
“Em buông tay ra đi An. Em biết thừa là tôi dư sức bế em xuống dễ như trở bàn tay mà, chẳng qua là tôi không muốn làm em đau thôi.”
“Vậy thì cậu cũng dư sức biết tôi sẽ không buông cho cậu gãy ra làm đôi luôn!” Tôi hít một hơi thật sâu, đếm nhẩm 1 2 3 trong đầu, lấy dũng khí xong rồi thì luồn luôn hai tay vào trong quần cậu ấy, ôm chặt dương v*t cứng ngắc.
Đôi mắt chúng tôi cùng mở lớn, Tuấn Anh chắc là vì không ngờ tôi lại liều mạng như thế còn tôi là kinh hãi, quá hoảng sợ với cái kích thước... khủng khiếp ấy.
Tuấn Anh từng nói nó lớn hơn trước nhưng lớn đến mức này là ngoài sức tưởng tượng của tôi rồi. Củ khoai lang năm ấy đã trưởng thành phát triển thành củ khoai mì.
To, dài, gân guốc, dữ tợn.
“Tôi hỏi em lần cuối, em suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãy trả lời, em có thả tay ra không?”
Khi Tuấn Anh nghiến hàm chất vấn, nơi đó theo nhịp giật mạnh, lòng bàn tay tôi có thể cảm nhận rõ ràng từng mạch máu căng tức nảy lên mãnh liệt.
Tôi nuốt nước miếng 'ực' một cái, thực sự mím môi chần chừ suy nghĩ về cảnh có một củ khoai mì to như cổ chân đút vào trong cơ thể mình.
Có khi nào đêm động phòng cũng là thời điểm chúng tôi âm dương cách biệt không?
“...”
Tuấn Anh nhíu chân mày, hít một ngụm khí, dở khóc dở cười hỏi: “Em có thể thả lỏng tay ra một chút được không? Em đã nghĩ gì trong đầu mà nỡ bóp cu tôi tàn bạo vậy cục cưng?”
Tôi hoảng hốt buông lỏng, bất ngờ rút cả hai tay mình ra ngoài, đúng là trong tích tắc vừa rồi tôi đã dùng sức, là cố ý bóp mạnh xem nó có thu nhỏ bớt lại được hay không.
Không được rồi, thế thì chúng tôi phải chia tay vì dương v*t của bạn trai quá to à?
Tuấn Anh bóp đùi tôi giây lát rồi luồn cánh tay ra phía sau, tôi tưởng cậu ấy móc ra nhưng không phải, cậu ấy chỉ căn chỉnh ép dương v*t nằm vào trong quần.
Những ngón tay của tôi cảm nhận được.
Tôi ra lệnh: “Cởi dây quần ra!”
Nói xong, cả tôi và Tuấn Anh cùng sững sờ, sau đó cậu ấy bật cười.
Tôi xấu hổ không có chỗ chui, mặc kệ tất thảy, gục đầu xuống vai phải của cậu ấy mà chôn giấu khuôn mặt nóng bỏng.
Tuấn Anh ôm lấy tôi, vuốt ve tóc tai, khẽ hỏi: “Ý em là cởi trói? Ừm hửm?”
Tôi rầm rì: “Không được cười!”
Tuấn Anh hắng giọng: “Được được, xin lỗi, không cười em nữa.”
Cậu ấy vỗ nhẹ lưng tôi, dỗ dành: “Em ngoan, bây giờ tôi đặt em nằm xuống đây nhé? Đừng giận. Chúng ta còn nhiều thời gian...”
Tôi cắt lời: “Tôi muốn trả nợ cho cậu ngay bây giờ, sau sau hôm hôm...”
“Sau hôm nay đừng bao giờ đến làm phiền em nữa chứ gì?” Đến lượt Tuấn Anh đánh gãy mấy lời lắp bắp của tôi.
Tôi nghiêng khuôn mặt qua, nhìn yết hầu nhô cao gợi cảm của cậu ấy gần ngay trước mắt mà âm thầm nuốt nước miếng, đúng là tôi định nói như vậy để có cớ làm cao giá thật. Hiện tại chỉ còn mỗi lý do đấy thôi, chứ không lẽ tôi lại cho cậu ấy thấy mình đang cam tâm tình nguyện sao? Mơ đi!
Tuấn Anh nói: “Tôi còn lạ gì em nữa! Đêm nay cho ôm vậy đó nhưng mai mở mắt ra không đấm một cú thay lời chào buổi sáng là may lắm rồi.”
“...”
Sao biết hay vậy?
“Ngoan, ra chỗ khác chơi đi!”
“...”
Đệch! Nói chuyện như thể tôi là thằng nhỏ ba tuổi quấy khóc làm phiền bô lão làm việc quốc gia đại sự vậy?
Ngay khi Tuấn Anh ôm eo muốn gỡ tôi ra, tôi bật người thẳng dậy, vòng chân ra sau lưng, quắp chặt lấy hông cậu ấy, trừng mắt nói: “Tôi cứ không ngoan đấy! Cậu cởi cái dây trói này ra nếu không tôi sẽ cởi quần cậu bằng răng đó!”
Tuấn Anh nhếch môi, cười như gian tà: “Em chắc chưa? Vừa nãy tôi hỏi em có thả tay không, em đã rút tay về còn gì?”
“Vừa nãy không tính!”
Tuấn Anh gằn giọng, hỏi: “Vậy bây giờ đã tính kỹ chưa? Tôi hỏi em đã chắc chưa?”
Ngay khi tôi vừa nói “chắc”, Tuấn Anh ôm lấy sau gáy tôi, ghì chặt, cuồng nhiệt vươn đầu lưỡi vào khoang miệng hôn sâu, tay còn lại với ra sau cởi trói cho tôi. Hai luồng hơi thở gấp gáp đan xen vào nhau, ngay khi được tự do, tôi vội vàng ôm lấy khuôn mặt cậu ấy mà đẩy ra.
“Tôi... chỉ trả nợ.” Hô hấp của tôi đứt quãng vì nụ hôn quá nồng nhiệt, “Cậu không được chạm vào tôi. Đây... đây là luật.”
Tuấn Anh miết khoé môi ẩm ướt của tôi, đôi mắt đỏ ngầu, gật đầu: “Được.” Sau đó túm mép chăn tung mạnh phủ lên đèn pin.
Trong lều lúc này chỉ còn một màn sáng vàng nhạt vô cùng mỏng manh, chúng tôi gần như phải dán sát vào mới có thể thấy rõ biểu cảm của nhau.
“Em muốn dùng tay hay dùng miệng?” Tuấn Anh bóp eo tôi hai lần, hỏi.
Tôi vịn vai cậu ấy, không ngờ lại nghe được lời thẳng thắn như thế, nhưng cũng giúp tôi nhớ lại hồi xưa cậu ấy cũng từng hỏi tôi muốn sờ hay muốn nhìn, nếu sờ thì phải bịt mắt còn nhìn thì đứng ra xa.
Tôi cong khoé môi, trả lời rằng: “Cả hai.”
Lúc nào tôi cũng chọn tất.
“Được.” Tuấn Anh ẵm tôi nhấc qua háng cậu ấy, đặt ngồi lên đùi, sau đó dứt khoát kéo cạp quần mạnh xuống, dương v*t cương cứng cuối cùng cũng được giải thoát, bật văng ra ngoài.
Tôi nhìn hai giây sau đó vươn tay nắm chặt, từng sợi gân thô to gồ ghề quấn quanh thân thịt nảy nhịp đập dồn dập dưới đầu ngón tay. Nếu so sánh với nhau, bộ phận sinh dục của Tuấn Anh trông mới giống của người trưởng thành, vừa thô to vừa cao thẳng, da thịt nổi gân guốc, rãnh khấc nổi bật, quy đầu trơn láng có màu hồng thẫm. Tôi nhìn mà miệng khô lưỡi khô, tay bên dưới bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng theo nhịp lên xuống.
Tôi cố gắng tập trung lắng nghe tiếng thở nặng nề của Tuấn Anh gần kề bên tai nhưng vẫn không phân biệt được cậu ấy đang thoải mái hay khó chịu, chắc là cả hai đi.
Lát sau, Tuấn Anh bao bọc tay tôi, cùng ôm lấy dương v*t căng cứng, sục lên sục xuống, giọng ôn hoà cất lên: “Em thả lỏng đi... đừng căng thẳng quá...” Ngón tay cái khẽ miết lên một chỗ đỏ ửng, “Cục cưng xem này, móng tay của em bấu tôi...”
Tôi vội vàng buông tay ra, Tuấn Anh tiếp tục dùng tay tuốt dương v*t lên xuống, híp mắt nhìn tôi, khoé môi khẽ mở hờ hững, chân mày nhíu lại, biểu cảm vô cùng gợi tình.
“Làm thế này... Hiểu chưa?” Cậu ấy buông tay.
Tôi gật gật, nhanh chóng tóm lấy gậy th*t sừng sững, tiếp tục nhanh chóng vuốt ve lên xuống theo cái cách cậu ấy vừa dạy.
Tuấn Anh nhúc nhích, kéo lưng quần mạnh xuống dưới đùi, tôi cũng muốn chủ động, bèn cầm cả cạp quần lót của cậu ấy mà lôi xuống khỏi chân.
Tuấn Anh dang rộng hai chân, tôi phối hợp cúi xuống ôm lấy dương v*t đang hùng dũng dựng đứng giữa đám lông xoăn đen rậm rạp, bên dưới là túi bìu thẫm màu, lớp da mỏng nhăn nhúm bao lấy hai trái trứng đang co rút trượt lên trượt xuống. Rất nhiều năm rồi tôi mới được thấy lại vật cường tráng trong quần cậu ấy nên dù tay vẫn chuyển động nhưng ánh mắt không nhịn được mà quan sát thật kỹ, rõ ràng đến từng chi tiết một, phía trên đỉnh đã rỉ ra một xíu dịch trong suốt ngay lỗ tiểu. Cậu ấy đúng là trưởng thành thật rồi, ngay cả ở bìu trứng cũng có vài sợi lông tơ lơ thơ chứ không láng mịn như ngày niên thiếu.
Phía trên hỏi: “Nhìn thích không?”
Tôi ngưng động tác vuốt ve, xấu hổ nhưng vẫn mạnh mẽ trừng lên, chối cãi: “Tôi không có nhìn.”
Tuấn Anh nắm tóc phía sau đầu tôi, đỉnh hông thúc quy đầu chạm lên má tôi, mùi hương nam tính xộc thẳng vào khoang mũi, “Mở mắt chằm chằm mà còn cãi không nhìn?”
Tôi nghiêng mặt, vệt nước dài ở đỉnh quy đầu dính nị từ khoé mũi trượt sang bên má, cố chấp cãi: “Mở theo quán tính vậy thôi chứ không có nhìn.”
Tuấn Anh cười khẽ, không vạch trần tôi nữa, sau đó giữ cố định đầu tôi, tay còn lại nắm lấy gậy th*t cương cứng, vỗ bép bép lên mặt tôi, những âm thanh nóng bỏng tai như khuếch đại nhiều lần hoà cùng với tiếng côn trùng kêu râm ran trong màn đêm.
Giọng cậu ấy trầm ấm mê người: “Hôn tôi đi An...”
Da mặt tôi dần nóng lên, hương vị tình dục lan rộng ra cả vành tai, bứt rứt khó nhịn. Chỉ một tiếng “hôn tôi” của cậu ấy cũng khiến bụng dưới tôi dồn xuống ngạn vạn tia máu nóng, nổi lên phản ứng.
Ngay khi Tuấn Anh vừa dứt câu, đầu lưỡi tôi đã vươn ra, liếm xuống, điểm nhẹ lên lỗ niệu đạo, kéo theo một tơ dịch nồng ấm cuốn vào khoang miệng.
Nhấm nháp, nhâm nhi...
Có lẽ là thứ cảm xúc gọi là tình yêu của tôi dành cho người trước mắt quá lớn, nên tôi thấy ngọt.
Tiếp tục dùng lưỡi cẩn thận liếm láp quy đầu trơn láng, vị thơm ngon quẩn quanh đầu môi, hương vị nam tính gần ngay chóp mũi, quyến rũ không cưỡng lại nổi.
Ngon quá...
Chắc là cơ thể của Tuấn Anh chỗ nào cũng ngon.
Tuấn Anh hỏi: “Cục cưng có sợ không?”
Tôi lắc đầu, hầu kết lăn lộn, liên tục nuốt nước miếng, đầu lưỡi mang theo dịch thể nồng đậm chôn vào sâu trong cơ thể.
Hô hấp của Tuấn Anh ngày càng gấp gáp nặng nề, dường như không thể chờ đợi nổi việc tôi cứ trúc trắc liếm quanh quy đầu không chịu di chuyển, vậy là dứt khoát bóp má tôi sau đó dùng sức nhanh chóng ấn đầu tôi xuống háng cậu ấy.
Cậu ấy dùng lực không mạnh nhưng cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào, đầu nấm chọc bất ngờ vào tận trong cuống họng. Tôi nhợn miệng, khó thở, muốn ho khan, thậm chí là có xúc động mắc ói vì có vật thể to đùng bỗng dưng không báo trước mà dọng thẳng vào.
Nhưng tất cả những cảm giác ấy đều hoàn toàn bay biến khi nghe được tiếng thở hắt ra sảng khoái của Tuấn Anh.
Tôi biết, cậu ấy đang thấy thư thái dễ chịu.
Lần này tôi chắc chắn cậu ấy đang thoải mái vô cùng nên mới bình tĩnh cố điều chỉnh nhịp thở, nhẹ nhàng rời khoang miệng lên gần đầu khấc lấy tư thế cho đỡ mỏi hàm rồi lại cẩn thận ngậm xuống. Dù đút vào rất sâu nhưng bên dưới gốc vẫn dư ra một khoảng cho tay tôi nắm, tay còn lại chống dưới thảm nhưng Tuấn Anh cầm lấy, đặt lên đùi trái của cậu ấy để lấy thế tựa cho tôi cử động dễ dàng hơn.
Giọng Tuấn Anh khàn khàn: “Em có khó chịu không?”
Tôi không đáp, chỉ nhẹ nhàng phun nuốt theo nhịp lên xuống thay cho câu trả lời. Trong quá trình đó, tay phải của Tuấn Anh luôn ôm lấy má tôi mà niết, còn tay trái thì phủ lên tay tôi, cứ thế xoa xoa vỗ về.
Tuấn Anh lại nói: “Nếu không muốn thì cứ nhả ra để tôi tự sục nhé?”
dương v*t của Tuấn Anh thô tráng gân guốc, thẳng một đường hình trụ dài, nhét vào khoang miệng không hẳn là không vừa nhưng khiến tôi phải há to hết cỡ. Sau khi quen thuộc động tác, tôi vươn lưỡi đảo xung quanh thân thịt đang cương cứng ngắc, liếm đi hết chút nước nhiễu nhão do vừa rồi khó thở không kiềm được đã chảy ra ướt át.
Tôi xấu hổ khôn cùng nhưng tai vẫn luôn vểnh lên lắng nghe, thấy Tuấn Anh rên một tiếng khe khẽ, tôi ngẩng đầu hỏi: “Cậu... đau sao?”
Tuấn Anh mỉm cười gật đầu, vươn tay nắm lấy dương v*t và má tôi, nhanh chóng rút ra.
“An à... răng của em...”
Tôi chợt hiểu, chột dạ vươn lưỡi liếm lên răng mình, cậu ấy thấy vậy lại cười khẽ rồi ôm khuôn mặt tôi lên, vươn lưỡi vào quấn lấy lưỡi tôi mà dây dưa.
Sau khi tách ra, môi lưỡi chúng tôi đều ửng đỏ ướt át, tôi là người làm cho cậu ấy nhưng giờ phút này mê man trong cổ họng là những rên rỉ gợi dục như thể người chìm vào trong khao khát ham muốn lại là chính mình.
Tôi thở hổn hển, vịn lấy vai cậu ấy, nói không rõ lời: “Tôi đã nói... cậu cậu đừng đụng vào tôi.”
“Tại sao vậy?” Bàn tay ấy vẫn nâng niu chặt lấy hai má tôi.
“Hửm? Sao em không cho tôi chạm vào? Em sợ mình sẽ động tình sao?” Tuấn Anh vừa nói vừa nâng gối cọ vào giữa hai chân tôi.
Tôi thở dốc, dùng hai tay ấn chân cậu ấy xuống thảm, lắc đầu nguầy nguậy: “Tuấn Anh... Đừng...”
Đôi mắt tôi mơ màng, cảm nhận ngón cái của cậu ấy miết lấy môi tôi, nhưng lại không lau khoé môi như mọi lần, ánh mắt sắc bén gần trong gang tấc giờ này sóng sánh trầm mình trong bể dục.
Tuấn Anh nhìn xoáy sâu xuống, khoan thai đưa ngón cái vào miệng tôi, tìm tới lưỡi mềm mơn trớn mấy cái, lại chậm rãi thọc vào sâu cuống họng, trước khi tôi có cảm giác khó chịu thì từ từ rút ra, đảo khuấy xung quanh, nhẹ nhàng ấn vào phần má trong ẩm ướt.
Động tác chậm rãi như dò tìm rồi lại như hỏi ý.
Tôi không biết cậu ấy muốn làm gì cả, chỉ biết hé miệng ngoan ngoãn chờ đợi.
Phút chốc, Tuấn Anh rút ra, đổi thành hai ngón trỏ và giữa, tiếp tục đưa vào trong khoang miệng của tôi, kẹp lấy đầu lưỡi khiến tôi tê dại.
“Em thử ngậm miệng vào đi...” Tuấn Anh dẫn dắt thế nào, tôi răm rắp làm theo thế ấy.
“Cẩn thận răng... em dùng môi của mình ngậm lấy... lưỡi em đâu, mút lấy tôi... nhẹ nhàng bao lấy tôi... mút chặt vào... đúng rồi... giỏi lắm...”
Hai ngón tay cứng cáp thô dài ấn lên lưỡi tôi, sau khi dạy bảo nhẹ nhàng, cậu ấy từ từ thay đổi biên độ, đâm vào rút ra nhanh hơn, y như động tác giao hợp.
Tuấn Anh khàn giọng hỏi: “Đã biết chưa?”
Tôi gật gật đầu.
Nhanh như chớp, Tuấn Anh đứng bật dậy, một lần nữa bóp má tôi rồi đâm dương v*t căng chướng vào thẳng khoé môi hé mở. Lần này tôi đã được dạy bảo cẩn thận nên hôn liếm điêu luyện hơn. Nhớ lại vừa rồi cậu ấy dạy tôi cách ngậm ngón tay như nào thì hiện tại tôi liếm dương v*t y như thế ấy, khi phun ra nuốt vào cũng thật cẩn thận không để rặng cạ vào thân thịt nữa, biết dùng môi mình âu yếm mỗi lần Tuấn Anh nhịn không được mà đưa hông thúc tới.
Hơi thở của cậu ấy mạnh mẽ như mãnh thú, tôi chỉ nghe thôi mà cũng thấy cả người ngứa ngáy râm ran, máu nóng liên tục dồn xuống dưới thân, có cảm giác như mình đang xem một bộ phim kích dục sống động.
Sắp không xong rồi...
Tôi muốn dừng một chút, cũng có mỏi miệng nhưng không phải ngừng lại vì thế mà là do tôi sợ mình bị mê mệt trong khoái cảm dâm mỹ này mà tự làm bẩn quần mất thôi.
Tôi không dùng tay tựa lên đùi Tuấn Anh để đẩy mà chỉ nhẹ nhàng bám lấy hai cổ tay cậu ấy, từ từ nhả dương v*t ra ngoài. Tuấn Anh đúng thật là không cưỡng ép, cũng chậm rãi lui người lại. Tôi không muốn Tuấn Anh nghĩ rằng tôi ghét bỏ nên khi gậy th*t trượt đến đầu khấc, tôi cố ý bóp cơ miệng, mút lên quy đầu trơn láng, thậm chí khi vật cương cứng bật ra, giữa chúng tôi còn vang lên tiếng 'chụt' dâm mỹ.
Tuấn Anh nắm lấy cằm tôi, nâng lên, hỏi: “Sao vậy? Em có mỏi miệng không?”
Lúc cậu ấy nói chuyện, dương v*t dựng thẳng đứng chọc vào mặt tôi, giật giật mấy cái liền.
Tôi lắc đầu, gấp gáp nói: “Chúng ta... tôi chỉ trả nợ cho cậu... chúng ta vẫn là...”
Tuấn Anh nhếch khoé môi, dứt khoát nắm lấy dương v*t, một lần nữa dọng thẳng vào miệng tôi.
“...”
Chưa nói xong gì hết!
Sau khi thở hắt ra khoan khoái, cậu ấy miết khoé mắt ửng đỏ của tôi, nói: “Biết rồi, chúng ta vẫn là kẻ thù không đội trời chung. Ngoan! Bú cu cho kẻ thù của em đi!”
“...”
Tôi nắm lấy đùi cậu ấy mà đẩy, dương v*t mang theo nước bọt bật ra ngoài, rung lắc vung vẩy, ẩm ướt dây đầy lên má.
Tôi thở hổn hển, chất vấn: “Cậu nói chuyện như thế à?”
Tuấn Anh cười khẽ, quỳ xuống hôn lên môi tôi, hôn đến khi cơ thể tôi mềm nhũn, xụi lơ rớt lọt thỏm vào lòng cậu ấy.
“Tôi nói chuyện thế nào?” Tuấn Anh liếm lên khoé môi tôi, kéo tay tôi cùng tuốt dương v*t của cậu ấy, vừa sục vừa nói: “Tôi là gì của em? Làm bạn trai cũng không cho mà là bạn đời cũng không chịu. Mở miệng ra là xù lông mèo lên nói chúng ta là kẻ thù không đội trời chung. Mãi tới hôm nay mới chịu cho làm bạn. Chứ nãy giờ em làm gì đây An? Em bú cu cho bạn mình à? Ai cho em làm việc thân mật này với bạn?”
Hô hấp cậu ấy gấp gáp, bên dưới lực lên xuống ngày càng mạnh, bàn tay còn lại đỡ lấy sau đầu tôi mà cẩn thận nâng niu như trân bảo, “Bạn nghe nó chung chung lắm! Em nói một tiếng bạn tôi lại lên cơn thần kinh tưởng tượng ra cảnh em cũng thế này bên thằng bạn khác. Con mẹ nó thà tôi làm kẻ thù không đội trời chung của em nghe cũng phê tai!”
Tuấn Anh gằn giọng: “Em chỉ được phép hận một mình tôi, cũng chỉ được phép hôn một người duy nhất là tôi thôi.”
Dứt lời thì nhấc một chân tôi qua bên kia, để ngồi dạng háng đối diện cậu ấy, sau đó dứt khoát kéo mạnh quần tôi xuống cho dương v*t căng chướng bật ra ngoài.
Tôi hốt hoảng, chống lên ngực Tuấn Anh mà đẩy ra.
“Tuấn Anh~...ưm~”
Tuấn Anh ôm siết eo tôi, kéo mạnh về cho cơ thể tôi ép sát lấy cậu ấy, bàn tay to rộng khớp xương cứng cáp bất ngờ bảo bọc lấy hai cây gậy th*t, cùng tuốt lên xuống, cọ xát dây dưa.
Giọng cậu ấy khàn khàn mê người: “Ngoan nào~ Để tôi thương em.”
“Tuấn Anh... buông ra...” Tôi không chịu nổi khoái cảm tập kích bất ngờ, da gà nổi lên từng tầng.
Thấy tôi cự tuyệt, cậu ấy nghiến răng, không quan tâm lời tôi mà nói tiếp đề tài vừa rồi: “Cho làm bạn trai thì nhận còn làm bạn đơn thuần thì tôi không làm. Với lại, tôi chỉ nói trước tương lai thôi, kiểu gì sang ngày mai em cũng coi tôi là kẻ thù ấy mà.”
Trong quá trình ấy, tay Tuấn Anh vẫn không ngừng lại, cuồng nhiệt chuyển động lên xuống, cả cơ thể tôi như bị luồng điện yếu ớt giật cho tê tái, đầu phủ phục dựa xuống vai cậu ấy, trời đêm lạnh lẽo nhưng da thịt nóng ran, trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Tuấn Anh hôn hôn thái dương của tôi, hạ giọng thầm thì quyến rũ: “Bú cu cho kẻ thù không phải nghe rất kích thích sao? An à, kích cỡ của tôi có làm em hài lòng không?”
“Em có thích không? Hử? Cục cưng?” Lưỡi cậu ấy vươn vào tai khiến tôi ngứa ngáy râm ran, toàn thân liên tục nổi lên một tầng da gà.
Ngón tay Tuấn Anh gảy lên lỗ niệu đạo khiến tôi tê rần cả người, giật nảy mông uốn éo, thân dưới run run thoát lực không chống đỡ nổi.
Tôi len lén nhìn xuống, thấy hai dương v*t nóng bỏng kích thước chênh lệch đang quấn quýt lấy nhau thì vừa bối rối vừa sung sướng, bên dưới lại ngưa ngứa căng tức, dịch thể trong suốt liên tục rỉ ra tay cậu ấy.
Tôi cố kiềm chế rồi nhưng cuối cùng vẫn không nhịn nổi, ngón chân tê dại cong lại, bàn tay bấu lấy vai Tuấn Anh, bên dưới co giật bắn tinh.
“Ư~” Trong cơn cực khoái, tôi không kiềm được tiếng rên rỉ thoát khỏi cổ họng.
Cậu ấy cười khẽ trầm thấp, cảm thán “Nhanh vậy?” khiến tôi xấu hổ không thôi, gục mặt xuống chôn trong bờ vai rộng rãi.
Tuấn Anh 'Hừ' mạnh, tay ôm lấy hai quy đầu ngăn cho tinh dịch không chảy xuống thảm, đẩy nhanh tốc độ, một lúc lâu sau cuối cùng cũng cùng bắn ra với tôi.
Hơi thở ồ ồ gợi cảm ngay bên tai khiến thân dưới tôi không nhịn được co rút. Tuấn Anh thở dốc một hồi mới thổi một hơi lên tóc tôi, khàn khàn nói: “Mở mắt ra nhìn thử xem An?”
Mùi tanh nồng lan rộng trong không gian, khi vừa hé ra, dù chỉ có chút ánh sáng tỏ mờ cũng giúp tôi nhìn rõ ràng bàn tay cậu ấy nhớp nháp chứa đầy dịch thể trắng đục, đặc sệt.
Da mặt tôi bắt đầu nóng lên, đang định đi lấy khăn lau thì Tuấn Anh như sài lang hung hãn vật tôi nằm sấp xuống thảm. Tuấn Anh gấp gáp đè lên người tôi rồi tụt quần tôi xuống tận mắt cá.
Tôi quẫy đạp, quẫy một hồi, quần bay luôn ra khỏi chân.
“...”
Không phải thế! Tôi muốn giãy giụa đẩy Tuấn Anh ra mà!
“Tuấn Anh!”
Tôi vừa gọi tên thì bị cậu ấy nâng mặt lên hôn môi, sau đó đùi tôi ướt át, là Tuấn Anh bôi tinh dịch vào giữa hai khe đùi, nhầy nhụa chen cả vào kẽ mông.
“Mẹ kiếp! Hay là cục cưng của tôi thích quan hệ mập mờ? Trên tình bạn nhưng dưới thân tôi được không?”
Tuấn Anh gằn giọng, thúc hông, dương v*t nóng bỏng đâm vào mông trần của tôi, nói xong lại hôn hôn xuống.
Tôi cắn nhẹ lên khoé môi cậu ấy, “Tuấn Anh! Cậu làm gì vậy? Tôi không đồng ý!”
Tuấn Anh liếm môi, áp má lên má tôi, bàn tay bên dưới mân mê sờ soạng nắm bóp lấy mông tôi.
“Ngoan đi, tôi vẫn chưa bắn xong, chỉ cọ bên ngoài thôi.” Sau đó đỉnh hông thúc vào mông tôi mấy lượt.
Tôi ngẩn ra, cọ bên ngoài là sao?
Nhưng khi thấy vật cương cứng chọc vào khe mông mình thì hoảng hốt vô cùng, la lên: “Tuấn Anh! Tôi đã nói....ưm~”
Tuấn Anh vươn tay bịt chặt miệng tôi, ngăn chặn mấy lời “không cho cậu chạm vào tôi” kín kẽ trong cổ họng.
Cậu ấy cắn lên tai tôi, hai chân ép đùi tôi khép kín vào nhau, trầm giọng nói: “Kẹp chặt chân đi An... để tôi đâm vào... Ngoan đi... Là em dụ dỗ tôi... tôi không chịu nổi nữa.”
Sau mấy lời ấy, Tuấn Anh nhắm thẳng vào giữa hai đùi trong, thúc hông mãnh liệt, đâm vào rút ra, y như giao hợp. Tôi cắn răng chịu đựng xấu hổ mà kẹp chặt đùi lại, bây giờ mới hiểu cọ bên ngoài nghĩa là gì, thì ra còn có thể... có thể chơi theo kiểu này.
Mới đầu tôi thấy dễ chịu, chỉ hơi ngứa ngáy vì đám lông rậm rạp cọ vào mông, nhưng chỉ vài phút sau tôi đã hiểu tại sao Tuấn Anh phải bôi tinh dịch vào giữa khe đùi, hiện tại ngay chỗ ma sát, tôi đã cảm thấy hơi rát rồi.
Tôi cắn môi, rên rỉ ư a trong miệng, cuối cùng vẫn vì động tình mà vô thức gọi tên cậu ấy ngọt lịm: “Tuấn Anh ưm~”
Một tay cậu ấy luồn lên sờ vú tôi, một tay tuốt dương v*t nhỏ phía trước cũng đang cương cứng của tôi, nghe thấy vậy thì ghé bên tai, hỏi: “Em muốn ra à?”
Tôi lắc đầu, “Tuấn Anh~ An đau~”
Phải đến khi Tuấn Anh sửng sốt dừng động tác đâm thúc, tôi mới nhận ra trong cơn mê man mình lỡ xưng tên y như ngày nhỏ, vậy là xấu hổ chôn mặt vào trong lòng bàn tay.
Tuấn Anh cười cười, dương v*t giật giật mạnh cọ vào túi bìu của tôi.
“Em đau ở đâu? Nói Tuấn Anh nghe, Tuấn Anh thương em.”
Cậu ấy sờ bên dưới mông tôi, nơi nãy giờ vì thúc xuống mà va chạm 'bạch bạch'.
Thơm má tôi, hỏi: “Em đau nơi này? Hửm? Hay là đau chim nhỏ?” Nói rồi khẽ xoa xoa đỉnh quy đầu ướt át khiến cơ thể tôi run lên.
Tôi không lên tiếng, chỉ vùi mặt lắc đầu loạn xạ.
Tuấn Anh lại tiếp tục tách chân tôi, rút dương v*t gân guốc ra, sờ soạng hai bên da thịt non mịn trong đùi, “Da em đau chỗ này đúng không? Em có rát không? Tôi dừng lại nhé?”
Tôi lại lắc đầu... “Không... không rát... hơi hơi khó chịu...”
“Vậy tiếp tục được không?” Tuấn Anh nâng mặt tôi lên, hỏi lời dịu dàng.
Đối diện với ánh mắt nhu tình ấy, tôi không nỡ từ chối, bèn gật đầu hai lần.
Nhưng Tuấn Anh không đâm vào mà quay người đi, trong tích tắc ấy mà tim tôi hẫng đi một nhịp rõ ràng.
Có lẽ sâu trong thâm tâm, tôi thực sự mong muốn được làm tình với cậu ấy, chỉ là hiện tại không phải thời điểm tốt, tôi cũng chưa thực sự sẵn sàng.
Rất nhanh Tuấn Anh đã quay lại, trải một cái áo thun của cậu ấy lót dưới háng tôi, trong tay cầm một tuýp gì đó, phút chốc một dòng dung dịch mát lạnh, nhớp nháp chảy xuống kẽ mông.
Tôi ngoái đầu hỏi: “Đây là gì vậy?”
“Gel bôi trơn.” Tuấn Anh nắm lấy eo tôi, vỗ mông 'Bép' một tiếng, “Kẹp chặt!”
Tôi đỏ mặt trước động tác dung tục của cậu ấy nhưng vẫn nghe lời mà khép mạnh hai chân, có dịch nhầy nhụa, quả nhiên lúc cọ vào nhau thoải mái hơn nhiều.
Tuấn Anh phủ người xuống hôn lên má, vừa nhấp hông vừa vuốt ve dương v*t của tôi, hỏi han: “Cục cưng còn đau nữa không?”
Tôi không trả lời câu ấy mà hỏi: “Đi leo núi mà cậu... cậu mang theo thứ đó làm gì?”
“Làm tình với em chứ làm gì.” Cậu ấy đẩy nhanh lực nắc xuống.
“Ai muốn làm tình với cậu chứ?” Tôi nạt nhẹ.
Tuấn Anh nhấp càng lúc càng mạnh, hơi thở hỗn loạn, “Tôi phải nắm bắt tình hình, chuẩn bị phòng hờ mọi tình huống có thể bất ngờ xảy ra. Hiện tại không phải nó rất cần thiết cho em hay sao?”
Không cãi được.
Cậu ấy lại nói: “Trước đây không được gặp nhau mà lúc nào tôi cũng mang theo bao bên người thì bây giờ tôi hận không thể vác cả giường theo mình hai tư trên hai tư ấy chứ.”
Cơ thể tôi run rẩy, khẽ mắng: “Tào lao!”
“Thật mà.” Giọng Tuấn Anh du dương êm tai, “Tôi hận không thể gặp em ở đâu, vật em ra ở đấy mà đâm vào.”
“...”
“An à, em muốn bắn sao? Em chảy nước ướt tay tôi rồi này...”
Tuấn Anh thúc mạnh khiến không gian vang lên những tiếng 'bạch bạch' vang dội, gậy th*t cương cứng cọ mạnh liên tục vào dương v*t của tôi, đưa đẩy túi bìu rung lắc dữ dội.
“Em cố nhịn được không? Lên đỉnh cùng tôi nhé? Em đợi tôi xuất tinh được không An?” Giọng khàn khàn quyến rũ.
Cậu ấy thầm thì những lời dâm dục làm tai tôi bỏng rát, khoái cảm liên tục ập xuống hạ thân, rõ ràng nói tôi nhịn mà tay sục vật nhỏ của tôi liên hồi, bìu trứng co rút mãnh liệt, cố kiềm rồi nhưng vẫn một lần nữa run lẩy bẩy bắn ra trước.
Thực ra, đây đã là lần xuất tinh thứ ba của tôi rồi, chắc phía dưới chỉ còn bắn ra dịch thể lỏng chứ không đặc sệt như vừa nãy được nữa. Tuấn Anh cũng biết rõ nên khi nãy mới nói tôi chảy nước ướt át.
Tuấn Anh thúc hông mạnh bạo, liếm lên cổ tôi, rầm rì nói: “Sao cục cưng không đợi tôi? Đã nói sẽ đợi nhau mà...”
Cơ thể tôi thoát lực phủ phục, phải nhờ cánh tay như gọng kìm ôm lên, bên dưới vẫn được cậu ấy nâng niu tuốt cho bắn ra hết mấy đợt tinh dịch còn sót lại.
Cuối cùng sau mấy chục cú nắc hông, dương v*t cứng ngắc cắm rút cuồng nhiệt, Tuấn Anh gầm khẽ bên tai, cơ thể cao lớn co giật, t*ng trùng bắn đầy ra áo thun đen bên dưới, dịch thể nồng đậm nhầy nhụa vương đầy dính nhớp cả lên chim nhỏ của tôi.
Vào những giây cuối, Tuấn Anh tách hai cánh mông của tôi ra, dương v*t nóng bỏng nhắm thẳng một đường chen vào khe nhỏ ở giữa. Cậu ấy tiếp tục thở dốc đưa đẩy mấy lượt, quy đầu đặt ngay lỗ hậu mà đâm thúc, lòng tôi nhộn nhạo, bên dưới vô thức co bóp, nhiều lần tim nảy muốn văng ra khỏi lồng ngực vì cứ có ảo giác chướng chướng như thể bị đâm vào rồi.
Sau đó kẽ mông tôi vô cùng nhầy nhụa ẩm ướt, tinh dịch men theo túi bìu chảy dọc xuống dưới, Tuấn Anh nằm gục đè hờ phía trên, hơi thở gấp gáp nặng nề phả ngay bên tai khiến da thịt tôi tê dại, bên dưới lại không kìm được mà co rút, như muốn mút chặt lấy dương v*t nóng bỏng ủ sâu vào lòng.
Đợi Tuấn Anh qua đợt khoái cảm, tôi vừa cử động muốn đẩy người thì cậu ấy hôn liên tục bên má tôi, khàn giọng đề nghị: “Thêm một lần nữa?”
“...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.