Bạn Gái Của Iceboy

Chương 3: Một Ngày Dài Mà Xui

Winky - Ngọc Hải

09/09/2016

Chương 3

Mấy bà tám 10a2 thi nhau buôn đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, trên mây dưới biển.

-Cạch

Cô giáo gõ cái thước to bự xuống bàn làm cả lớp im bặt.

- Các em hãy giới thiệu một chút về bản thân được chứ?

-Bla

-Blap

-...

Các bạn lần lượt giới thiệu tên của mình. Xong, một nụ cười tươi rói hiện trên môi cô giáo trẻ.

- Các em hãy lấy giấy ra, chúng ta làm một bài khảo sát nhỏ.

Trời đất ơi, tưởng bà cô trẻ hiền lành lắm. Ai dè mới ngày đầu đi học đã cho làm bài thi rồi. Sư tử Hà đông gọi bằng cụ.

- Chỉ là một bài khảo sát nhỏ thôi, các em không cần lo lắng.

Thấy chúng tôi hơi nản bà "sư tử" ngọt giọng lại.

- Cô sẽ không phiền nếu các em để giấy trắng.

Câu nói nửa đùa nửa thật của cô làm chúng tôi vui ra mặt.

- Các em hãy nêu những thành tích đạt được trong năm học vừa qua. - Cô liếc nhìn đám học sinh một lượt. - Các em có 5' để làm bài.

...

Cô giáo đi một vòng quanh lớp thu bài.

Phòng học 10a2 không rộng nhưng thoáng mát ( vì ở tầng 3). Tiết văn được học bằng máy chiếu lên cửa phòng luôn phải đóng để nhìn rõ hơn.

...

Đột nhiên cánh cửa phòng bật mở một bàn chân vẫn đang trong tư thế lơ lửng chân không (cái chân này vừa đạp cửa).

Vừa xuất hiện, cậu ta đã thu hút hết thảy các con mắt trong lớp.



- Thưa cô em vào muộn.

Nội dung thì có vẻ lễ phép nhưng giọng điệu thì không lễ phép chút nào. Hai tay cậu ta vẫn ung dung bỏ túi quần, chiếc balô đen khoác lệch một bên vai làm tôi cảm thấy cậu ta rất khó ưa.

Không đợi câu trả lời từ cô giáo, cậu ta thản nhiên bước vào lớp.

- Ồ, em đến rồi à.

Bà cô "sư tử" mỉm cười hiền hòa với cậu ta, ánh mắt tỏ rõ hình trái tim. Rồi cô quay xuống phía chúng tôi.

- Đây là Khải Phong thành viên thứ 40 của lớp ta.

Khải Phong mặc tràng pháo tay ròn rã của bạn bè (mới) nhìn quanh lớp như đang tìm kiếm thứ gì đó.

- Chỗ em?

Một câu nói đích thị là trống không, thiếu tôn trọng được phát ra.

Nhưng...

- Em có thể tùy chọn.

- Được.

Vậy là cái dáng nghênh nghênh ấy tiến thẳng tới bàn tôi. Hắn vứt cặp sác cái "bụp" rồi lăn ra ngủ. Hắn còn coi có giáo viên trong lớp không đây?

Thật sự là khó chịu khi phải ngồi cùng bàn với tên khó ưa này mà.

Nhưng chẳng nhẽ ngồi cùng bàn mà không biết nhau là ai.

- Chào

Tôi cố nặn ra một nụ cười tươi nhất có thể.

- Vậy mà hắn chỉ đáp lại tôi duy nhất một cái gật đầu rồi ngủ tiếp.

Tôi tức hắn lắm chỉ muốn cho hắn một nắm đấm vào cái mặt kia thôi. Nhưng lại không thể làm thế được.

...

Chả hiểu sao nhỏ Mai hớn hở vui ra mặt, đập tay vào vai tôi từ phía sau khiến tôi giật mình suýt té ghế. Theo phản xạ tôi đứng phắt dậy. Nhận thấy có tất thẩy các con mắt của 39 người đang nhìn mình ( bao gồm cả cô giáo nhưng không có tên "Iceboy" kia vì hắn vận ung dung ngủ), tôi chữa ngượng.

- Không có gì đầu hìhì.



Tôi quay xuống nhìn nhỏ Mai làm mặt nhỏ suýt cháy xém.

Nhận được cái nhìn của tôi, nhỏ cúi đầu hối lỗi không dám ho he gì. Nếu không phải trong tiết thì tôi đã cho nhỏ một trận...tơi bời hoa lá cỏ cây rồi. (quá bạo lực)

Đè nén giận dữ vào trong lòng, tôi nở một nụ cười ma mãnh rồi quay lên tiếp tục nghe giảng (chăm quá à, thật ra là ngồi ngáp ruồi chứ bộ) quân tử trả thù mười năm chưa muộn.

Hết tiết, tôi quay xuống điều tra xem cơ sự gì mà nó hành hạ cái vai tôi. Người trong lớp thì cũng đã di cư gần hết, ngay cả tên "quái thai" Khải Phong cũng vội vàng chạy biến khi vừa hết tiết.

- Chuyện gì hả?

- Đổi chỗ cho tao đi, tao xin cô.

Nó nhăn nhở cười, khác hẳn với phong cách tomboy thường ngày nó vẫn luôn xây dựng.

- Okê thôi.

Tôi vui cưới đáp lại mà không cần suy nghĩ. Ừm thì chỗ nó ngồi cũng tốt, ít ra tránh được đống thịt ướp lạnh và còn được ngắm trai ( anh bạn cùng bàn).

Nhỏ Mai nhìn nụ cười khẽ nhếch lên của tôi, cười gian xảo.

Nó phán một câu xanh rờn mà nghe xong đứng hình luôn.

- Về nhà mà ăn dưa bở đi con.

Nếu không vì bà cô sư tư đã bước vào lớp và liếc xéo tôi, thì chắc chắn tôi sẽ cho nó ca bài ca " em xuống chơi với bà cố nha" rồi.

Cuối cùng 5 tiết học cũng trôi qua không sóng không gió. Tôi thở phào nhẹ nhõm, thu gọn đống sách.

- Này

Một giọng nói trầm vang lên sau tôi.

Tôi đâu phải tên "Này"?

Ai đó dúi quyển tiểu thuyết dày cộm vào tay tôi rồi mất hút. Cái lưng kia chỉ có thể là tên Khải Phong chết tiệt.

Nhìn xuống tay mình, là quyển tiểu thuyết nhỏ Mai đút lót tôi mà chắc tôi để quên.

Ngày gì mà xui vậy trời, xe tôi xịt lốp.

Giữa cái nắng chang chang, cuốc bộ về nhà.

Đúng là quá xui xẻo mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Gái Của Iceboy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook