Chương 1:
Bạch Ngọc Dương
05/05/2021
Tiếng chuông điện thoại reo lên :" Em là quả táo nhỏ của anh . Như đám mây xinh đẹp giữa chân trời .... "
Lăng Mặc :" Ai vậy ? "
Anh nhấc máy lên nghe thì giọng của Diệp Luyến vang lên .
Diệp Luyến :" Anh còn chưa dậy sao , đã trưa rồi !"
Lăng Mặc hoảng hốt :" Diệp Luyến * hét to *"
Diệp luyến :" Anh sao vậy , mau dậy đi , em vừa mới lên xe, còn mua sườn về để tối nấu cho anh nữa ."
Lăng Mặc rất cảm động :" Diệp Luyến , có em thật tốt * dịu dàng *"
Diệp Luyến :" Vậy anh mau dậy đi . "
Lăng Mặc :" Ừm , Diệp Luyến , anh có chuyện này luôn muốn nói với em . " * Đỏ mặt *
Lăng Mặc :" Cái đó , em có thể làm .......
Lăng Mặc còn chưa nói hết câu thì Diệp Luyến đã trả lời .
Diệp Luyến :" Em đồng ý ! " * Nhẹ nhàng *
Lăng Mặc bối rối không biết làm gì , hỏi Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Ơ.... ơ anh còn chưa nói xong mà . "
Diệp Luyến :" Bất kể anh muốn làm gì em cũng đồng ý . "
Nghe xong câu nói của Diệp Luyến , Lăng Mặc rất vui . Lăng Mặc liền nói tiếp
Lăng Mặc :" Diệp Luyến , anh .... yêu...
Chưa kịp nói hết câu thì đầu dây bên kia kêu toáng lên
Diệp Luyến :" A... a... a.. " * thảm thiết *
Lăng Mặc rất lo lắng cho Diệp Luyến nên liên tục kêu tên Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến... " * gọi to *
Diệp Luyến :" Anh Lăng , chạy mau..... "
Nói được một lúc thì Diệp Luyến không nói nữa .
Lăng Mặc đã gọi tên Diệp Luyến rất nhiều nhưng cô không trả lời .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến...... Diệp Luyến " * vô vọng *
Diệp Luyến :" ........ "
Đang hoảng sợ thì Lăng Mặc bỗng tỉnh dậy .
Lăng Mặc :" Sao mình lại mơ đến cái hôm xảy ra đại nạn cơ chứ , Diệp Luyến * buồn bã *"
Vừa dậy Lăng Mặc vừa trách mình .
Lăng Mặc :" Haiz , sao mình lại ngủ sâu thế chứ !
Lăng Mặc vừa mở cửa thì có một con zombie nhào đến , anh phải nhanh chóng khống chế lại nó .
Lăng Mặc :" Quả nhiên khi mình buông lỏng cảnh giác thì bọn zombie sẽ thoát khỏi khống chế , may mà mình đã khóa chặt cửa trước khi ngủ * nghĩ thầm *
Sau khi khống chế được con zombie , Lăng Mặc liền vứt chìa khóa cho nó và bảo
Lăng Mặc :" Mở ra , phải ra ngoài rồi "
Trên đường phố lúc này toàn là zombie , Lăng Mặc cùng với con rối zombie của mình đi tìm Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Qua con đường này là đến nhà của Diệp Luyến rồi . "
Nhưng trên đường có quá nhiều zombie nên Lăng Mặc không thể đi qua được .
Lăng Mặc nghĩ thầm :" Nhiều zombie quá , nếu bây giờ mà ra ngoài thì quá nguy hiểm . "
Đang suy nghĩ tìm đường đi thì bỗng có người hét :" Cứu mạng... cứu mạng.. "
Chẳng mấy chốc , lũ zombie đã bị tiếng hét làm cho chú ý .
Lăng Mặc đã lợi dụng thời cơ để chạy , anh nói :" Bọn ngu , càng hét chỉ khiến cho lũ zombie chú ý thôi . "
Nhưng Lăng Mặc để ý , khi anh nhìn đám người đó bị zombie cắn , anh lại cảm thấy có chút khoái cảm , có lẽ là do anh khống chế zombie quá lâu ư . Không nghĩ nhiều , anh lại đi tìm Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Ngươi đi qua bên kia tìm Diệp Luyến đi . "
Con rối zombie liền vâng lời đi tìm.
Khi đi qua xe buýt có số 618 , Lăng Mặc liền dừng lại và nói :" Có lẽ tất cả mọi người trong xe đều đã chết hoặc bị biến thành zombie rồi "
Lăng Mặc chuẩn bị bữa qua thì bỗng dừng lại . Mặt đầy vẻ lo lắng
Lăng Mặc :" Diệp Luyến mỗi khi đi đến nhà mình đều đi xe có biển số 618 , không lẽ ......."
Lăng Mặc liền nhanh cho nó sai con rối zombie vào kiểm tra , bước lên xe thì Lăng Mặc kinh hoàng khi thấy tất cả zombie đều chết trừ một cô gái mặc váy màu trắng , người dính đầy máu zombie .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến , là em ....
Chưa nói xong thì Diệp Luyến đã lao đến tấn công .
Lăng Mặc :" Ai vậy ? "
Anh nhấc máy lên nghe thì giọng của Diệp Luyến vang lên .
Diệp Luyến :" Anh còn chưa dậy sao , đã trưa rồi !"
Lăng Mặc hoảng hốt :" Diệp Luyến * hét to *"
Diệp luyến :" Anh sao vậy , mau dậy đi , em vừa mới lên xe, còn mua sườn về để tối nấu cho anh nữa ."
Lăng Mặc rất cảm động :" Diệp Luyến , có em thật tốt * dịu dàng *"
Diệp Luyến :" Vậy anh mau dậy đi . "
Lăng Mặc :" Ừm , Diệp Luyến , anh có chuyện này luôn muốn nói với em . " * Đỏ mặt *
Lăng Mặc :" Cái đó , em có thể làm .......
Lăng Mặc còn chưa nói hết câu thì Diệp Luyến đã trả lời .
Diệp Luyến :" Em đồng ý ! " * Nhẹ nhàng *
Lăng Mặc bối rối không biết làm gì , hỏi Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Ơ.... ơ anh còn chưa nói xong mà . "
Diệp Luyến :" Bất kể anh muốn làm gì em cũng đồng ý . "
Nghe xong câu nói của Diệp Luyến , Lăng Mặc rất vui . Lăng Mặc liền nói tiếp
Lăng Mặc :" Diệp Luyến , anh .... yêu...
Chưa kịp nói hết câu thì đầu dây bên kia kêu toáng lên
Diệp Luyến :" A... a... a.. " * thảm thiết *
Lăng Mặc rất lo lắng cho Diệp Luyến nên liên tục kêu tên Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến... " * gọi to *
Diệp Luyến :" Anh Lăng , chạy mau..... "
Nói được một lúc thì Diệp Luyến không nói nữa .
Lăng Mặc đã gọi tên Diệp Luyến rất nhiều nhưng cô không trả lời .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến...... Diệp Luyến " * vô vọng *
Diệp Luyến :" ........ "
Đang hoảng sợ thì Lăng Mặc bỗng tỉnh dậy .
Lăng Mặc :" Sao mình lại mơ đến cái hôm xảy ra đại nạn cơ chứ , Diệp Luyến * buồn bã *"
Vừa dậy Lăng Mặc vừa trách mình .
Lăng Mặc :" Haiz , sao mình lại ngủ sâu thế chứ !
Lăng Mặc vừa mở cửa thì có một con zombie nhào đến , anh phải nhanh chóng khống chế lại nó .
Lăng Mặc :" Quả nhiên khi mình buông lỏng cảnh giác thì bọn zombie sẽ thoát khỏi khống chế , may mà mình đã khóa chặt cửa trước khi ngủ * nghĩ thầm *
Sau khi khống chế được con zombie , Lăng Mặc liền vứt chìa khóa cho nó và bảo
Lăng Mặc :" Mở ra , phải ra ngoài rồi "
Trên đường phố lúc này toàn là zombie , Lăng Mặc cùng với con rối zombie của mình đi tìm Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Qua con đường này là đến nhà của Diệp Luyến rồi . "
Nhưng trên đường có quá nhiều zombie nên Lăng Mặc không thể đi qua được .
Lăng Mặc nghĩ thầm :" Nhiều zombie quá , nếu bây giờ mà ra ngoài thì quá nguy hiểm . "
Đang suy nghĩ tìm đường đi thì bỗng có người hét :" Cứu mạng... cứu mạng.. "
Chẳng mấy chốc , lũ zombie đã bị tiếng hét làm cho chú ý .
Lăng Mặc đã lợi dụng thời cơ để chạy , anh nói :" Bọn ngu , càng hét chỉ khiến cho lũ zombie chú ý thôi . "
Nhưng Lăng Mặc để ý , khi anh nhìn đám người đó bị zombie cắn , anh lại cảm thấy có chút khoái cảm , có lẽ là do anh khống chế zombie quá lâu ư . Không nghĩ nhiều , anh lại đi tìm Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Ngươi đi qua bên kia tìm Diệp Luyến đi . "
Con rối zombie liền vâng lời đi tìm.
Khi đi qua xe buýt có số 618 , Lăng Mặc liền dừng lại và nói :" Có lẽ tất cả mọi người trong xe đều đã chết hoặc bị biến thành zombie rồi "
Lăng Mặc chuẩn bị bữa qua thì bỗng dừng lại . Mặt đầy vẻ lo lắng
Lăng Mặc :" Diệp Luyến mỗi khi đi đến nhà mình đều đi xe có biển số 618 , không lẽ ......."
Lăng Mặc liền nhanh cho nó sai con rối zombie vào kiểm tra , bước lên xe thì Lăng Mặc kinh hoàng khi thấy tất cả zombie đều chết trừ một cô gái mặc váy màu trắng , người dính đầy máu zombie .
Lăng Mặc :" Diệp Luyến , là em ....
Chưa nói xong thì Diệp Luyến đã lao đến tấn công .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.