Chương 2:
Bạch Ngọc Dương
05/05/2021
Diệp Luyến lao nhanh , dùng tay đâm thẳng vào bụng con rối zombie khiến cho Lăng Mặc rất sốc .
Lăng Mặc hoảng hốt : " Sao Diệp Luyến lại như vậy , có chuyện gì xảy ra với cô ấy ? "
Lăng Mặc bắt đầu cảm thấy điều gì đó bất thường . Anh suy nghĩ mỗi lúc thì mới biết .
Lăng Mặc nói :" Cảm giác này , không đúng , Diệp Luyến đã bị lây nhiễm rồi . "
Lăng Mặc nghĩ :" Không ổn rồi , con rối zombie của mình sắp bị Diệp Luyến giết rồi , nói không chừng Diệp Luyến sẽ chạy mất , mình nhất định phải nghĩ ra cách , khó khăn lắm mình mới tìm thấy cô ấy , tuyệt đối không thể lãng phí những cố gắng khi trước ."
Nghĩ một hồi , Lăng Mặc cuối cùng cũng nghĩ
ra một cách khá mạo hiểm .
Lăng Mặc nói :" Đúng rồi , mình có thể khống chế tinh thần của Diệp Luyến trước . "
Lăng Mặc sử dụng dị năng khống chế zombie của mình để đi vào thăm dò tinh thần của Diệp Luyến .
Anh đi vào thì thấy tinh thần của cô ấy .
Lăng Mặc hét lên :" Đó là tinh thần của Diệp Luyến . "
Anh nhanh chóng đến gần và chuẩn bị sử dụng dị năng của mình thì Diệp Luyến mở mắt , đôi mắt màu đỏ như zombie hét lên một tiếng * a... a... a * .
Con rối zombie ở ngoài cũng sắp bị giết chết . Lăng Mặc như bắt đầu hiểu ra chuyện gì đó .
Anh nghĩ :" Diệp Luyến đang phản kháng , tình hình này là lần đầu tiên mình gặp phải , Diệp Luyến nhất định xảy ra dị biến nên mới có ý thức của chính mình . Nếu đã có ý thức thì khả năng hồi phục thần trí , tuy chỉ có một chút cơ hội mình cũng sẽ không bỏ qua . Nếu không phải đến tìm mình , thì bây giờ Diệp Luyến cũng sẽ không bị như vậy .
Nghĩ đến đó , Lăng Mặc càng quyết tâm hơn .
Anh nói :" Lần này nhất định phải thành công "
Cuối cùng , sau bao nhiêu cố gắng , Lăng Mặc cũng đã thành công , dị năng khống chế của anh đã vào được trong tinh thần của Diệp Luyến .
Diệp Luyến dần dần trở nên bình thường , đôi mắt cũng không còn màu đỏ máu nữa , cô cũng đã thả con ra zombie ra .
Thấy Diệp Luyến như vậy , Lăng Mặc rất vui mừng , anh thở phào nhẹ nhõm .
Sau khi khống chế Diệp Luyến xong , Lăng Mặc tựa sát vào tường , vẻ mặt trông rất mệt mỏi , anh thở dài .
Lăng Mặc :" Phù.... như vậy coi như là thành công rồi . "
Anh rất muốn Diệp Luyến trở lại bình thường , luôn miệng nói :" Diệp Luyến , trở về đi . Diệp Luyến... "
Anh nhìn Diệp Luyến và phát hiện một điều khá thú vị .
Lăng Mặc nói :" Diệp Luyến nhìn cái thứ đó ư , thật không ngờ Diệp Luyến lại muốn thứ sau não zombie . Không biết nó là gì nhỉ ? "
Lăng Mặc suy nghĩ xem có nên đưa thứ đó cho Diệp Luyến không , nhưng sau một hồi , anh vẫn quyết định đưa nó cho Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Thôi thì cứ thử vậy . "
Anh dùng tay lần ra một viên ngưng giao màu đỏ .
Anh nói :" Thứ em mới là ngưng giao này sao . Diệp Luyến nhìn nó như rất muốn ăn vậy .
Lăng Mặc rất ngỡ ngàng :" Chắc không phải em muốn ăn nó đấy chứ ? "
Nhưng nhìn Diệp Luyến đang rất muốn ăn nó , anh lại thôi và nói :" Nếu em muốn ăn..... thì cứ ăn... đi . "
Diệp Luyến cho viên ngưng giao vào miệng rồi ăn nó một cách rất ngon lành .
Sau khi Diệp Luyến ăn nó xong , Lăng Mặc cảm thấy có một cảm giác rất kì lạ .
Anh nói :" Cảm giác này.... kì lạ quá... nó mang đến một cảm giác thật thoải mái.... Diệp Luyến cũng vậy , cô ấy cũng đang dần dần hồi phục thể lực .
Anh hét lên :" Nhưng giao này , nó thật thần kì ! "
Anh nhẹ nhàng cầm tay Diệp Luyến lên và nói :" Chúng ta đi thôi nào ! "
Cả hai cùng đi xuống xe và ra bên ngoài .
Lăng Mặc hoảng hốt : " Sao Diệp Luyến lại như vậy , có chuyện gì xảy ra với cô ấy ? "
Lăng Mặc bắt đầu cảm thấy điều gì đó bất thường . Anh suy nghĩ mỗi lúc thì mới biết .
Lăng Mặc nói :" Cảm giác này , không đúng , Diệp Luyến đã bị lây nhiễm rồi . "
Lăng Mặc nghĩ :" Không ổn rồi , con rối zombie của mình sắp bị Diệp Luyến giết rồi , nói không chừng Diệp Luyến sẽ chạy mất , mình nhất định phải nghĩ ra cách , khó khăn lắm mình mới tìm thấy cô ấy , tuyệt đối không thể lãng phí những cố gắng khi trước ."
Nghĩ một hồi , Lăng Mặc cuối cùng cũng nghĩ
ra một cách khá mạo hiểm .
Lăng Mặc nói :" Đúng rồi , mình có thể khống chế tinh thần của Diệp Luyến trước . "
Lăng Mặc sử dụng dị năng khống chế zombie của mình để đi vào thăm dò tinh thần của Diệp Luyến .
Anh đi vào thì thấy tinh thần của cô ấy .
Lăng Mặc hét lên :" Đó là tinh thần của Diệp Luyến . "
Anh nhanh chóng đến gần và chuẩn bị sử dụng dị năng của mình thì Diệp Luyến mở mắt , đôi mắt màu đỏ như zombie hét lên một tiếng * a... a... a * .
Con rối zombie ở ngoài cũng sắp bị giết chết . Lăng Mặc như bắt đầu hiểu ra chuyện gì đó .
Anh nghĩ :" Diệp Luyến đang phản kháng , tình hình này là lần đầu tiên mình gặp phải , Diệp Luyến nhất định xảy ra dị biến nên mới có ý thức của chính mình . Nếu đã có ý thức thì khả năng hồi phục thần trí , tuy chỉ có một chút cơ hội mình cũng sẽ không bỏ qua . Nếu không phải đến tìm mình , thì bây giờ Diệp Luyến cũng sẽ không bị như vậy .
Nghĩ đến đó , Lăng Mặc càng quyết tâm hơn .
Anh nói :" Lần này nhất định phải thành công "
Cuối cùng , sau bao nhiêu cố gắng , Lăng Mặc cũng đã thành công , dị năng khống chế của anh đã vào được trong tinh thần của Diệp Luyến .
Diệp Luyến dần dần trở nên bình thường , đôi mắt cũng không còn màu đỏ máu nữa , cô cũng đã thả con ra zombie ra .
Thấy Diệp Luyến như vậy , Lăng Mặc rất vui mừng , anh thở phào nhẹ nhõm .
Sau khi khống chế Diệp Luyến xong , Lăng Mặc tựa sát vào tường , vẻ mặt trông rất mệt mỏi , anh thở dài .
Lăng Mặc :" Phù.... như vậy coi như là thành công rồi . "
Anh rất muốn Diệp Luyến trở lại bình thường , luôn miệng nói :" Diệp Luyến , trở về đi . Diệp Luyến... "
Anh nhìn Diệp Luyến và phát hiện một điều khá thú vị .
Lăng Mặc nói :" Diệp Luyến nhìn cái thứ đó ư , thật không ngờ Diệp Luyến lại muốn thứ sau não zombie . Không biết nó là gì nhỉ ? "
Lăng Mặc suy nghĩ xem có nên đưa thứ đó cho Diệp Luyến không , nhưng sau một hồi , anh vẫn quyết định đưa nó cho Diệp Luyến .
Lăng Mặc :" Thôi thì cứ thử vậy . "
Anh dùng tay lần ra một viên ngưng giao màu đỏ .
Anh nói :" Thứ em mới là ngưng giao này sao . Diệp Luyến nhìn nó như rất muốn ăn vậy .
Lăng Mặc rất ngỡ ngàng :" Chắc không phải em muốn ăn nó đấy chứ ? "
Nhưng nhìn Diệp Luyến đang rất muốn ăn nó , anh lại thôi và nói :" Nếu em muốn ăn..... thì cứ ăn... đi . "
Diệp Luyến cho viên ngưng giao vào miệng rồi ăn nó một cách rất ngon lành .
Sau khi Diệp Luyến ăn nó xong , Lăng Mặc cảm thấy có một cảm giác rất kì lạ .
Anh nói :" Cảm giác này.... kì lạ quá... nó mang đến một cảm giác thật thoải mái.... Diệp Luyến cũng vậy , cô ấy cũng đang dần dần hồi phục thể lực .
Anh hét lên :" Nhưng giao này , nó thật thần kì ! "
Anh nhẹ nhàng cầm tay Diệp Luyến lên và nói :" Chúng ta đi thôi nào ! "
Cả hai cùng đi xuống xe và ra bên ngoài .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.