Chương 11: Lời tỏ tình
Hàn Bắc Đạt
15/07/2024
“Nếu cậu mà đánh hắn thành ra như vậy sẽ dẫn tới nguy hiểm cho gia đình cậu đó!Hắn ta là Hoài Sở một trong các thiếu gia của tứ đại gia tộc.Hắn vô cùng tàn ác, hắn sẽ không từ mọi thủ đoạn để lấy được thứ hắn muốn.Tớ đã phải chuyển trường rất nhiều lần để tránh hắn.Tớ không thể để vì tớ mà liên lụy tới cậu được.Có gì nếu có chuyện gì xảy ra tớ sẽ đứng lên nhận tội để không gây nguy hiểm tới cậu.”
Tớ xoa đầu cô ấy một cách nhẹ nhàng rồi nói:
“Ngốc này,việc bảo vệ cô gái mình thích thì cần phải có lý do à.Nếu có lý do thì đó là tớ lỡ yêu cậu mất rồi.”
Thấy tôi nói vậy mặt cô ấy đỏ ửng, tỏ vẻ ngại ngùng.
“Chuyện nguy cấp thế này cậu đừng đùa nữa.”
Vừa nói má cô ấy vừa phồng lên tỏ vẻ vẻ giận dỗi.Thấy vậy tôi liền tặng cô ấy một nụ hôn lên má.
“Hết giận chưa!”
“Cậu...Cậu...”
Vừa nói cô ấy vừa che mặt vì xấu hổ
Diệp Thiên chủ động hôn mình sao.Ngại quá!Ngại quá!
“Cậu yên tâm đi chuyện này cứ để tớ lo.Vốn tớ đã lên kế hoạch từ trước là sẽ xử lý hắn ta.Vì tớ biết hắn ta có ý định nhắm vào cậu.Tớ và thằng Hạo vốn không định nói cho cậu biết,sợ cậu sẽ lo lắng ảnh hưởng tới sức khỏe.Nên tớ chỉ định âm thầm xử lý hắn ta.Nhưng không ngờ hắn ta lại muốn đường chết sớm như vậy!Vậy thì cứ để hắn ta chết vậy.”
“Nhưng gia tộc hắn ta mạnh như vậy.Cậu làm sao đấu lại hắn được?”
“Chuyện này cậu không cần phải lo tớ sẽ từ từ hạ hắn ta.Tớ đã nhờ thằng Hạo kiếm hết thông tin mà tớ cần rồi.Với số thông tin này đủ khiến cổ phiếu Gia tộc Hoài rớt một cách nhanh chóng!Tuy vẫn chưa hạ được gia tộc đó.Nhưng dù gì họ cũng phải lo xử lý vần đề đó, không có thời gian xử lý chúng ta đâu.”
Nói xong tôi quay qua nhìn cô ấy.Cô ấy ngại ngùng nhìn tôi.
“Có chuyện gì hả....”
“Vậy cậu muốn trả ơn cho tớ như thế nào,sau vụ việc tớ giúp cậu xử lý tên đó nhỉ”
Nói xong tôi đưa ánh mắt đầy chờ đợi về phía cô ấy.
“Tớ...Không biết nữa.Cậu muốn điều gì miễn là tớ có thể đáp ứng được tớ sẽ đáp ứng hết.”
“Vậy cậu làm người yêu tớ nhá!”
“Tớ...Tớ..!Chúng ta mới quen nhau như này có hơi sớm quá không? tớ với cậu chỉ mới gặp nhau thôi mà!”
“Trà My à tớ đã biết mọi chuyện rồi.Cậu là cô gái năm đó được tớ cứu đúng không!”
Thấy tôi nói như vậy cô ấy vô cùng ngạc nhiên
“Cậu biết từ lúc nào vậy...?”
“Tớ biết được từ lúc cậu ngủ quên trong lớp.Trong mơ cậu đã gọi lên cái tên Hạ Như.Cũng như van xin cô ta đừng bắt nạt cậu.Cậu đã gọi tiếp tên mình.Thì mình đã biết cậu là cô gái năm ấy rồi.”
“Vậy Trần Hạo có biết chuyện này không?”
“Nó không biết.Vì lúc đó cậu nói cái tên Hạ như rất nhỏ.Do tớ ngồi sát cạnh cậu nên đã nghe được rất rõ.Năm đó, cậu chuyển đi không nói cho tớ biết tiếng nào.Khi tớ tìm cậu để làm bạn thì mới nghe được tin cậu chuyển đi rồi.Tớ tưởng rằng cuộc đời này tớ sẽ không bao giờ gặp được cậu nữa rồi chứ.”
“Tớ xin lỗi vì năm đó chuyển đi không báo cậu tiếng nào..Sau khi cậu đánh nhau với đám Hạ Như. Vì sợ tụi nó sẽ lại bắt nạt tớ tiếp nên ba tớ đã chuyển tở đến một môi trường mới. Trong các năm qua tớ đã luôn tìm lại thông tin của cậu nhưng đều không được.Cho tới hôm tớ bị Hổ Ca bao vây.Cậu lại là người đứng ra bảo về tớ tiếp.Cậu luôn có mặt xuất hiện khi tớ gặp nguy hiểm.Đối với tớ cậu như một người anh hùng đối với tớ vậy.Tớ rất thích cậu Diệp Thiên ạ.Trên đời này sẽ không có người đàn ông nào có thể thay thế được cậu ở trong trái tim tớ.Nhưng tớ thấy mình vẫn chưa đủ xứng đáng để được ở bên cạnh cậu.Tớ muốn mình hoàn thiện bản thân mình hơn nữa để xứng đáng được ở bên cạnh cậu.Cậu cho mình thêm thời gian nhé.Tới lúc đó mình sẽ chính là người tỏ tình với cậu!”
“Mình sẽ tôn trọng quyết định của cậu!”
Nói xong chúng tôi nắm lấy tay nhau đi tới trường.
Với chúng tôi mà nói.Hai người chúng tôi đều đã ngầm hiểu ý của đối phương cả rồi.Tuy bây giờ cả hai chúng tôi vẫn chưa thể ở bên đối phương.Nhưng trong tim của chúng tôi lúc nào cũng sẽ là đối phương.Và dù tương lai có như thế nào cả hai chúng tôi vẫn sẽ ở bên nhau.
Thoáng chốc cả hai chúng tôi đều đã tới Trường.Lúc này tôi mới hỏi Trà My.
“Trà My ơi mà sao nãy không có ai chở cậu tới trường hết vậy? Không phải thường ngày cha cậu sẽ chở cậu tới trường sao?”
“Nay cha tớ bận một cuộc họp gấp nên không thể chở tớ đến trường được.Nên ông quản gia của tớ đã thay cha tớ,chở tớ tới trường.Nhưng không ngờ hắn ta lại thông đồng với tên Hoài Sở để hảm hại tớ.Lần trước vụ Hồ Ca cũng là do hắn ta làm.Hằn viện cớ bận việc kêu tớ đứng đó chờ.Ngay lúc đó đám Hổ Ca cũng xuất hiện vây quanh tớ.Hên là lúc đó có cậu cứu tớ.Nếu không tớ không biết mình sẽ ra sao...”
“Cậu báo cho cha cậu biết vụ này chưa!”
“Tớ báo rồi.”
“Cậu yên tâm đi từ bây giờ tớ sẽ luôn ở bên để bảo vệ cậu.Không chỉ có tớ mà còn có Tô Kỳ và Trần Hạo nữa.”
Nói xong tôi quay qua nhìn cô ấy cười.Hai chúng tôi cuối cùng cũng vô tới lớp.Vừa thấy Trà My.Tô Kỳ liền chạy tới ôm chầm lấy cô ấy.
“My ơi có sao không?Tôi nghe thằng Hạo nói cậu bị thằng Sở bắt nạt à!Có bị thương ở đâu không?”
“Tớ không sao!Hên có Hạo với Thiên giúp tớ.”
“Cậu yên tâm đi My. Chuyện này cứ để tớ xử lí.Tên đó sẽ không làm gì được cậu đâu.Nếu hắn ta dám đụng vào cậu tớ sẽ kêu cha tớ xử lí hắn.”
Nói xong cô ấy cười và ôm chặt lấy Trà My.
Tớ xoa đầu cô ấy một cách nhẹ nhàng rồi nói:
“Ngốc này,việc bảo vệ cô gái mình thích thì cần phải có lý do à.Nếu có lý do thì đó là tớ lỡ yêu cậu mất rồi.”
Thấy tôi nói vậy mặt cô ấy đỏ ửng, tỏ vẻ ngại ngùng.
“Chuyện nguy cấp thế này cậu đừng đùa nữa.”
Vừa nói má cô ấy vừa phồng lên tỏ vẻ vẻ giận dỗi.Thấy vậy tôi liền tặng cô ấy một nụ hôn lên má.
“Hết giận chưa!”
“Cậu...Cậu...”
Vừa nói cô ấy vừa che mặt vì xấu hổ
Diệp Thiên chủ động hôn mình sao.Ngại quá!Ngại quá!
“Cậu yên tâm đi chuyện này cứ để tớ lo.Vốn tớ đã lên kế hoạch từ trước là sẽ xử lý hắn ta.Vì tớ biết hắn ta có ý định nhắm vào cậu.Tớ và thằng Hạo vốn không định nói cho cậu biết,sợ cậu sẽ lo lắng ảnh hưởng tới sức khỏe.Nên tớ chỉ định âm thầm xử lý hắn ta.Nhưng không ngờ hắn ta lại muốn đường chết sớm như vậy!Vậy thì cứ để hắn ta chết vậy.”
“Nhưng gia tộc hắn ta mạnh như vậy.Cậu làm sao đấu lại hắn được?”
“Chuyện này cậu không cần phải lo tớ sẽ từ từ hạ hắn ta.Tớ đã nhờ thằng Hạo kiếm hết thông tin mà tớ cần rồi.Với số thông tin này đủ khiến cổ phiếu Gia tộc Hoài rớt một cách nhanh chóng!Tuy vẫn chưa hạ được gia tộc đó.Nhưng dù gì họ cũng phải lo xử lý vần đề đó, không có thời gian xử lý chúng ta đâu.”
Nói xong tôi quay qua nhìn cô ấy.Cô ấy ngại ngùng nhìn tôi.
“Có chuyện gì hả....”
“Vậy cậu muốn trả ơn cho tớ như thế nào,sau vụ việc tớ giúp cậu xử lý tên đó nhỉ”
Nói xong tôi đưa ánh mắt đầy chờ đợi về phía cô ấy.
“Tớ...Không biết nữa.Cậu muốn điều gì miễn là tớ có thể đáp ứng được tớ sẽ đáp ứng hết.”
“Vậy cậu làm người yêu tớ nhá!”
“Tớ...Tớ..!Chúng ta mới quen nhau như này có hơi sớm quá không? tớ với cậu chỉ mới gặp nhau thôi mà!”
“Trà My à tớ đã biết mọi chuyện rồi.Cậu là cô gái năm đó được tớ cứu đúng không!”
Thấy tôi nói như vậy cô ấy vô cùng ngạc nhiên
“Cậu biết từ lúc nào vậy...?”
“Tớ biết được từ lúc cậu ngủ quên trong lớp.Trong mơ cậu đã gọi lên cái tên Hạ Như.Cũng như van xin cô ta đừng bắt nạt cậu.Cậu đã gọi tiếp tên mình.Thì mình đã biết cậu là cô gái năm ấy rồi.”
“Vậy Trần Hạo có biết chuyện này không?”
“Nó không biết.Vì lúc đó cậu nói cái tên Hạ như rất nhỏ.Do tớ ngồi sát cạnh cậu nên đã nghe được rất rõ.Năm đó, cậu chuyển đi không nói cho tớ biết tiếng nào.Khi tớ tìm cậu để làm bạn thì mới nghe được tin cậu chuyển đi rồi.Tớ tưởng rằng cuộc đời này tớ sẽ không bao giờ gặp được cậu nữa rồi chứ.”
“Tớ xin lỗi vì năm đó chuyển đi không báo cậu tiếng nào..Sau khi cậu đánh nhau với đám Hạ Như. Vì sợ tụi nó sẽ lại bắt nạt tớ tiếp nên ba tớ đã chuyển tở đến một môi trường mới. Trong các năm qua tớ đã luôn tìm lại thông tin của cậu nhưng đều không được.Cho tới hôm tớ bị Hổ Ca bao vây.Cậu lại là người đứng ra bảo về tớ tiếp.Cậu luôn có mặt xuất hiện khi tớ gặp nguy hiểm.Đối với tớ cậu như một người anh hùng đối với tớ vậy.Tớ rất thích cậu Diệp Thiên ạ.Trên đời này sẽ không có người đàn ông nào có thể thay thế được cậu ở trong trái tim tớ.Nhưng tớ thấy mình vẫn chưa đủ xứng đáng để được ở bên cạnh cậu.Tớ muốn mình hoàn thiện bản thân mình hơn nữa để xứng đáng được ở bên cạnh cậu.Cậu cho mình thêm thời gian nhé.Tới lúc đó mình sẽ chính là người tỏ tình với cậu!”
“Mình sẽ tôn trọng quyết định của cậu!”
Nói xong chúng tôi nắm lấy tay nhau đi tới trường.
Với chúng tôi mà nói.Hai người chúng tôi đều đã ngầm hiểu ý của đối phương cả rồi.Tuy bây giờ cả hai chúng tôi vẫn chưa thể ở bên đối phương.Nhưng trong tim của chúng tôi lúc nào cũng sẽ là đối phương.Và dù tương lai có như thế nào cả hai chúng tôi vẫn sẽ ở bên nhau.
Thoáng chốc cả hai chúng tôi đều đã tới Trường.Lúc này tôi mới hỏi Trà My.
“Trà My ơi mà sao nãy không có ai chở cậu tới trường hết vậy? Không phải thường ngày cha cậu sẽ chở cậu tới trường sao?”
“Nay cha tớ bận một cuộc họp gấp nên không thể chở tớ đến trường được.Nên ông quản gia của tớ đã thay cha tớ,chở tớ tới trường.Nhưng không ngờ hắn ta lại thông đồng với tên Hoài Sở để hảm hại tớ.Lần trước vụ Hồ Ca cũng là do hắn ta làm.Hằn viện cớ bận việc kêu tớ đứng đó chờ.Ngay lúc đó đám Hổ Ca cũng xuất hiện vây quanh tớ.Hên là lúc đó có cậu cứu tớ.Nếu không tớ không biết mình sẽ ra sao...”
“Cậu báo cho cha cậu biết vụ này chưa!”
“Tớ báo rồi.”
“Cậu yên tâm đi từ bây giờ tớ sẽ luôn ở bên để bảo vệ cậu.Không chỉ có tớ mà còn có Tô Kỳ và Trần Hạo nữa.”
Nói xong tôi quay qua nhìn cô ấy cười.Hai chúng tôi cuối cùng cũng vô tới lớp.Vừa thấy Trà My.Tô Kỳ liền chạy tới ôm chầm lấy cô ấy.
“My ơi có sao không?Tôi nghe thằng Hạo nói cậu bị thằng Sở bắt nạt à!Có bị thương ở đâu không?”
“Tớ không sao!Hên có Hạo với Thiên giúp tớ.”
“Cậu yên tâm đi My. Chuyện này cứ để tớ xử lí.Tên đó sẽ không làm gì được cậu đâu.Nếu hắn ta dám đụng vào cậu tớ sẽ kêu cha tớ xử lí hắn.”
Nói xong cô ấy cười và ôm chặt lấy Trà My.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.