Đô thịQuân sựNgôn TìnhTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngHài HướcHiện Đại
Dịch giả: Hạ Hạ
238
Đang cập nhật
11:21:40 06/01/2022
Bản Sắc Quân Nhân: Man Thiếu Quá Khó Sủng.
Lúc trước cô yêu nơi này bao nhiêu, hiện tại liền chán ghét nó bấy nhiêu.
----Tần Man
Cô từng gánh chịu tội danh phản bội quân đội, cuối cùng nhân quả luân hồi, cô bị cấp dưới phản bội, sau đó trở lại điểm xuất phát.
Không chỉ có thế, cô còn không hiểu tại sao mình lại là một "nam binh"?!
Sống lại một đời, năm đó Tần đại đội trưởng trong quân đội đặc chủng quân khu chín uy phong lừng lẫy trong nháy mắt biến thành Tần đại tiểu thư lại còn là tân binh.
Kiếp trước Tần Man có bao nhiêu uy phong?
Cô ở trong khu chín kêu mưa gọi gió, ngay cả đám nam binh đều phải e ngại.
Quan trọng nhất là, cô dám ở trước mặt cấp trên vung tay áo trực tiếp rời khỏi quân đội, tự sáng lập lên lực lượng của mình, tên là: Quỷ khu.
Kiếp này Tần Man có bao nhiêu yếu ớt?
Một tân binh ngay cả một cú đạp vào mông của sỹ quan huấn luyện cũng gào khóc trên trời dưới đất khiến đám nam binh né không kịp.
Điểm chết người nhất chính là, cô nữ giả nam trang trà trộn vào đám nam binh, mỗi ngày lo lắng sợ bị nhìn ra thì không nói nhưng thỉnh thoảng cô còn bị ép nhìn " ch*m" của đám binh trong phòng tắm.
Cô đã từng ngu muội rồi để đến cuối cùng cô mới phát hiện, lúc trước chán ghét là bởi vì rất yêu nên mới không tha thứ cho sự phản bội.
Trên thực tế, nơi này sớm đã dung nhập vào bên trong xương máu, dù cho có đem cô phanh thây xé xác cũng không có cách nào xóa đi được.
----Tần Man
Cô sẽ làm lại tất cả, cô sẽ giả làm nam binh dành lại chiến công huy hoàng!
Quân đội nhiệt huyết, cô dùng mồ hôi và máu thịt của mình từng bước một trở lại đỉnh cao.
Nhưng sĩ quan huấn luyện có thân phận khó dò trước mắt này có thể nhường đường được không?
"Không được!" Người nào đó ôm ngang cô đi vào trong ký túc xá, tà tứ cười xấu xa nói: " Cậu lạnh nhạt với tôi quá lâu rồi, cậu phải đền bù cho tôi!"
Được rồi, cuộc sống cứ từ từ, có một người như vậy ở bên cạnh côhình như cũng không tồi.
[Đoạn ngắn một]
Bên trên lửa trại tiệc tối của quân đội, một sĩ quan huấn luyện không có ý tốt thừa dịp lời nói thật lòng hay đại mạo hiểm mà ngay trước mặt mọi người thổ lộ.
"Tần Man, tuy cậu là nam, tôi cũng là nam nhưng tôi thật sự thích cậu, cho nên…Chúng ta hẹn hò đi?"
"Được"
Mọi người:"…"
Hai người này, tiết tháo ở đâu!
[Đoạn ngắn hai]
"Tần Man, cậu là quân nhân, tôi là phạm nhân, cậu khẳng định muốn cùng tôi chơi trò cấm kỵ này?" Người đàn ông đè cô ở nơi âm u hẻo lánh, không đứng đắng cười một tiếng.
"Khẳng định thì như thế nào mà không khẳng định thì như thế nào?" Giọng nói cô trong trẻo nhưng lạnh nhạt.
Người đàn ông lại một lần nữa cười nhẹ, đôi mắt đen như đốm lửa sâu kín trong đếm tối, "Không thế nào, em là người phụ nữ của tôi, đến chết cũng phải là người phụ nữ của tôi."
Vừa dứt lời, người phụ nữ bị đè đột nhiên mạnh mẽ, trở tay giam hắn lại ở nơi hẻo lánh, lạnh lùng nói: " Muốn làm người ông của tôi, ngay cả quyền được chết tất cả cũng thuộc về tôi."
[ Truyện nữ giả nam trang, quân nhân nhiệt huyết, hài hước, hoan nghênh nhảy hố!"]