Chương 91: Mặt dày
P. Hải Anh
17/05/2022
Cố Triết Hạ chật vật lắm mới đưa được thằng bạn mình về tạm căn nhà gần công ty,
Đến nơi anh cõng hắn xuống chiếc giường
Hơi thở hồng hộc than
"Mệt thật tên này sao nặng vậy?"
Hắn nằm ườn trên chiếc giường đơn, hơi thở còn mùi rượu
Bộ dạng lúc này trông không chỉn chu
Cố Triết Hạ anh cởi bớt đồ cho hắn,
"Cậu có người bạn tốt như tôi là hơi khó đấy"
Cả người hắn bốc mùi rượu nồng, anh vứt tạm bộ đồ dính mùi xuống nền nhà chỉnh tư thế nằm gọn lại, phủ lên trên bề mặt chiếc chăn mới dời đi
Hốc mắt hắn giọt nước mắt lăn dài
Hắn chưa ngủ
Uống rượu để quên đi em cũng không được
Hắn ngồi dậy day day chán
Tửu lượng hắn rất tốt không thể uổng một chút là khiến say hẳn, tìm một nơi uống nhiều chất cồn quên đi cô nhưng nó vẫn không hiệu quả
Hắn khó chịu miệng chửi chết tiệt
Không có gì bắt buộc hắn không yêu
Nhưng... âm thầm yêu cô không để ai biết ngay chính mình còn không biết làm thế nào
Có lẽ hắn chừa rồi sau cuộc đấu đá của người nhà cô hắn mới thừa nhận đến khi một thứ gì mất đi rồi mới cảm thấy luyến tiếc.
Tiếc cho một năm thanh xuân của người phụ nữ hắn yêu trôi qua một cách lãng phí,
Hắn đau đầu, suy nghĩ rối như tơ vò
Nếu không quên được cô thì có thể làm gì?
Nhưng hắn nỡ yêu rồi mặc tất cả hắn bất chấp hết những khó khăn để đến với hai chữ mang tên tình yêu
Tấm thân này hắn đã dành cho cô rồi dù sau tất cả cô có tức giận có ghét cay ghét đắng hắn đi nữa thì hắn vẫn chấp nhận để cô đánh, mắng thậm chí là chửi
... . ngôn tình hoàn
"Sang trọng quá"
"Ai là chủ nhân của nó chứ"
"Trời giá của nó đừng coi thường"
Đám người đông nghịt vây quanh chiếc xe hơi đời mới phiên bản giới hạn,
Hắn đứng tựa vào chiếc xế
Bộ dạng lịch lãm, soái ca làm mấy cô gái gần đó nhìn muốn điêu đứng con tim
Hắn vuốt vuốt lại bộ vét thẳng tắp chui ra giữa đám người đông
Cô nhìn hắn nụ cười nói vui vẻ với bạn học cũng dần dập tắt
Trước mặt cô xuất hiện người đàn ông đứng tuổi bao ánh chú ý dần chuyển đến khu vực hai người đối diện
"Yên Yên cậu đi trước mình còn có việc" Cô nhắc bạn
Yên Yên gật nhẹ,
Cô kéo hắn ra khỏi trung tâm của sự chú ý đến một nơi ít người hơn
Cô cau mày
"Anh tới đây làm gì hả?"
"Đón em"
Hắn nói một cách nhẹ nhàng, bình thản cứ như mọi chuyện chưa xảy ra
"Tôi có chân tự đi được không cần anh đón"
Kết thúc câu cô dứt khoát quay người định dời đi
Nhưng vẫn không thoát được bàn tay lớn kéo tựa vào lòng
Nhanh nhẹn, hắn cưỡng hôn cô
Đến khi thoải mái mới buông hai cánh phiến hoa đỏ ra
'Bốp'
Bạch Lan Hương giang tay tát một cái đau điếng đến âm thanh chói tai
Hai mắt cô đỏ hoe dùng sức cánh tay chùi vết hôn còn dính lại
Mặt hắn quay sang một bên
Ôm ấp cô vào lòng thủ thỉ bên tai
"Tôi cho phép em đánh tôi. Đánh bao nhiêu cũng được miễn em thấy thoải mái"
Đến bây giờ đối với cái tát nhẹ trên da đã không còn đau bằng trái tim hắn nữa rồi
Hắn sai cô có quyền trách mắng hắn, hắn chấp nhận chịu được
Bởi vì cô là người hắn yêu
Bạch Lan Hương dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn
Khoảng thời gian đó không dài cũng không ngắn cô chịu nhiều tủi nhục, tổn thương rồi hai hàng nước mắt cô không chủ được theo mạch cảm xúc lăn dài trên má
Những gì anh đem đến khổ đau cho tôi, tôi sẽ trả lại tất
Cô không ngần ngại giang bàn tay bỏ trực tiếp dùng lực hết sức mình đánh lên hắn
Nếu việc này có thể khiến cho tâm trạng cô thoải mái hả giận thì hắn không ngại làm một người giúp cô giải tỏa tâm trạng
Cô vẫn là không thể tha thứ cho hắn
Cô dừng lại định nhất quyết dời đi
Cô không muốn vướng bận nữa muốn tương lai sống yên bình
Cô muốn kết thúc không còn dính dáng tới hắn
"Tôi yêu em"
Hắn nhìn bóng lưng đầy tuyệt vọng của cô
Muốn níu kéo,
"Anh đang trêu đùa tôi đấy à? Một năm qua vẫn chưa đủ sao kết thúc đi để cả hai bên không còn liên quan"
Nghe được lời nói đó trái tim đập liên hồi mạnh hơn
Hóa ra câu nói hắn thích một người rất xinh đẹp là cô
Cô đang không hiểu hắn đang có mưu tính gì
Việc hắn dày vò cô chắc chưa dừng lại định làm gì tiếp
Hay đang hứng thú với cô nên muốn bày ra khổ nhục kế
Hoặc hắn lừa cô để tiếp tục việc hành cô như trước nữa
Không cô không phải là con nhỏ ngây thơ ngu ngốc như ngày xưa nữa.
Hắn không bày mưu tính kế cũng sẽ không có ý gì tốt đẹp cô không được mềm lòng để bao dung cho hắn được
Yêu hắn yêu cô rồi
Còn tưởng mình đang nghe nhầm
"Tôi yêu em là thật hãy để cho thời gian chứng minh tình cảm của tôi được không?"
Hắn rơi lệ,
Nhìn cô khóc hắn nhói đau một nhịp
Muốn giang rộng hai cánh tay ôm lấy cô vào lòng mặc cho lời trách cứ
Bất chấp là gì tôi vẫn yêu em
Đến nơi anh cõng hắn xuống chiếc giường
Hơi thở hồng hộc than
"Mệt thật tên này sao nặng vậy?"
Hắn nằm ườn trên chiếc giường đơn, hơi thở còn mùi rượu
Bộ dạng lúc này trông không chỉn chu
Cố Triết Hạ anh cởi bớt đồ cho hắn,
"Cậu có người bạn tốt như tôi là hơi khó đấy"
Cả người hắn bốc mùi rượu nồng, anh vứt tạm bộ đồ dính mùi xuống nền nhà chỉnh tư thế nằm gọn lại, phủ lên trên bề mặt chiếc chăn mới dời đi
Hốc mắt hắn giọt nước mắt lăn dài
Hắn chưa ngủ
Uống rượu để quên đi em cũng không được
Hắn ngồi dậy day day chán
Tửu lượng hắn rất tốt không thể uổng một chút là khiến say hẳn, tìm một nơi uống nhiều chất cồn quên đi cô nhưng nó vẫn không hiệu quả
Hắn khó chịu miệng chửi chết tiệt
Không có gì bắt buộc hắn không yêu
Nhưng... âm thầm yêu cô không để ai biết ngay chính mình còn không biết làm thế nào
Có lẽ hắn chừa rồi sau cuộc đấu đá của người nhà cô hắn mới thừa nhận đến khi một thứ gì mất đi rồi mới cảm thấy luyến tiếc.
Tiếc cho một năm thanh xuân của người phụ nữ hắn yêu trôi qua một cách lãng phí,
Hắn đau đầu, suy nghĩ rối như tơ vò
Nếu không quên được cô thì có thể làm gì?
Nhưng hắn nỡ yêu rồi mặc tất cả hắn bất chấp hết những khó khăn để đến với hai chữ mang tên tình yêu
Tấm thân này hắn đã dành cho cô rồi dù sau tất cả cô có tức giận có ghét cay ghét đắng hắn đi nữa thì hắn vẫn chấp nhận để cô đánh, mắng thậm chí là chửi
... . ngôn tình hoàn
"Sang trọng quá"
"Ai là chủ nhân của nó chứ"
"Trời giá của nó đừng coi thường"
Đám người đông nghịt vây quanh chiếc xe hơi đời mới phiên bản giới hạn,
Hắn đứng tựa vào chiếc xế
Bộ dạng lịch lãm, soái ca làm mấy cô gái gần đó nhìn muốn điêu đứng con tim
Hắn vuốt vuốt lại bộ vét thẳng tắp chui ra giữa đám người đông
Cô nhìn hắn nụ cười nói vui vẻ với bạn học cũng dần dập tắt
Trước mặt cô xuất hiện người đàn ông đứng tuổi bao ánh chú ý dần chuyển đến khu vực hai người đối diện
"Yên Yên cậu đi trước mình còn có việc" Cô nhắc bạn
Yên Yên gật nhẹ,
Cô kéo hắn ra khỏi trung tâm của sự chú ý đến một nơi ít người hơn
Cô cau mày
"Anh tới đây làm gì hả?"
"Đón em"
Hắn nói một cách nhẹ nhàng, bình thản cứ như mọi chuyện chưa xảy ra
"Tôi có chân tự đi được không cần anh đón"
Kết thúc câu cô dứt khoát quay người định dời đi
Nhưng vẫn không thoát được bàn tay lớn kéo tựa vào lòng
Nhanh nhẹn, hắn cưỡng hôn cô
Đến khi thoải mái mới buông hai cánh phiến hoa đỏ ra
'Bốp'
Bạch Lan Hương giang tay tát một cái đau điếng đến âm thanh chói tai
Hai mắt cô đỏ hoe dùng sức cánh tay chùi vết hôn còn dính lại
Mặt hắn quay sang một bên
Ôm ấp cô vào lòng thủ thỉ bên tai
"Tôi cho phép em đánh tôi. Đánh bao nhiêu cũng được miễn em thấy thoải mái"
Đến bây giờ đối với cái tát nhẹ trên da đã không còn đau bằng trái tim hắn nữa rồi
Hắn sai cô có quyền trách mắng hắn, hắn chấp nhận chịu được
Bởi vì cô là người hắn yêu
Bạch Lan Hương dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn
Khoảng thời gian đó không dài cũng không ngắn cô chịu nhiều tủi nhục, tổn thương rồi hai hàng nước mắt cô không chủ được theo mạch cảm xúc lăn dài trên má
Những gì anh đem đến khổ đau cho tôi, tôi sẽ trả lại tất
Cô không ngần ngại giang bàn tay bỏ trực tiếp dùng lực hết sức mình đánh lên hắn
Nếu việc này có thể khiến cho tâm trạng cô thoải mái hả giận thì hắn không ngại làm một người giúp cô giải tỏa tâm trạng
Cô vẫn là không thể tha thứ cho hắn
Cô dừng lại định nhất quyết dời đi
Cô không muốn vướng bận nữa muốn tương lai sống yên bình
Cô muốn kết thúc không còn dính dáng tới hắn
"Tôi yêu em"
Hắn nhìn bóng lưng đầy tuyệt vọng của cô
Muốn níu kéo,
"Anh đang trêu đùa tôi đấy à? Một năm qua vẫn chưa đủ sao kết thúc đi để cả hai bên không còn liên quan"
Nghe được lời nói đó trái tim đập liên hồi mạnh hơn
Hóa ra câu nói hắn thích một người rất xinh đẹp là cô
Cô đang không hiểu hắn đang có mưu tính gì
Việc hắn dày vò cô chắc chưa dừng lại định làm gì tiếp
Hay đang hứng thú với cô nên muốn bày ra khổ nhục kế
Hoặc hắn lừa cô để tiếp tục việc hành cô như trước nữa
Không cô không phải là con nhỏ ngây thơ ngu ngốc như ngày xưa nữa.
Hắn không bày mưu tính kế cũng sẽ không có ý gì tốt đẹp cô không được mềm lòng để bao dung cho hắn được
Yêu hắn yêu cô rồi
Còn tưởng mình đang nghe nhầm
"Tôi yêu em là thật hãy để cho thời gian chứng minh tình cảm của tôi được không?"
Hắn rơi lệ,
Nhìn cô khóc hắn nhói đau một nhịp
Muốn giang rộng hai cánh tay ôm lấy cô vào lòng mặc cho lời trách cứ
Bất chấp là gì tôi vẫn yêu em
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.