Chương 92: Tên công ty gì nghe tây
P. Hải Anh
17/05/2022
Cô đau khổ dời đi
Vẫn chưa xác định được hai người đang là mối quan hệ gì
Cô không còn là tình nhân bé bỏng của hắn nữa
Hắn nhìn cô không thôi chớp mắt
Cô đi rồi hắn cũng chẳng mặt dày bám mãi
Bạch Lan Hương thu mình vào một góc trong phòng, thu mình vào thế giới riêng trầm tư
Nhớ lại chuyện hồi lúc chiều hắn còn tỏ tình
Cứ nhớ đến câu "Tôi yêu em " cảm xúc cô lại hỗn loạn không biết là gì
Ngay lúc đó cô phản ứng nhanh trái tim bé nhỏ đập nhộn nhịp cả khuôn má cũng ngượng ngùng mà đỏ
Suy nghĩ mãi chuyện hồi chiều đến khuya vẫn đắm mình vào thế giới ảo mộng riêng cô tập trung liên tưởng mình và hắn của sau này
Không... phải thức tỉnh cô chưa trả thù hắn hả dạ thì làm sao nhẹ lòng cả tin tha cho hắn.
Bạch Lan Hương cô phải ác liệt hơn
Cô ép bản thân mình căm thù hắn nghĩ đến hình ảnh hắn hành cô khổ sở, chật vật
Cô kích động, uất ức, tủi nhục cô ôm cơ thể mình thầm khóc không thành tiếng
Yếu đuối không làm gì được hắn chịu hết nhẫn nhịn hắn mang đến cô đau lòng lắm
Đến hiện tại cô phải giữ lòng mình kiên định không thể tha cho thứ cho hắn
"Hức...hức"
Sao người đàn ông như hắn có thể yêu cô được chứ? Cô chắc với lòng mình là hắn đang dối lừa cô thôi chứ chẳng có tình yêu nào của hắn dành cho cô cả
Chỉ là cô vẫn còn chút ngây thơ để dễ tin nghĩ ra điều đó
"Chị hai khuya rồi sao còn chưa ngủ? Hai lại nhớ đến chuyện buồn sao hai đừng buồn nữa"
Lan Thanh nũng nịu ôm chặt cô đến nghẹt thở
Em gái an ủi cũng coi như được yên phần nào, ép cô ngủ cho bằng được nên mới tạm nhắm nghiền mắt
Bạch Lan Thanh ôm lấy cơ thể chị mình vì mùi hương quen thuộc đến dễ chịu nên mới đi vào giấc ngủ nhanh hơn
Cô xoa xoa đầu em gái, nhìn nó ôm chặt ngủ say cứ như con mèo nhỏ vậy
Đêm trằn trọc
Cô cố ngủ mà không ngủ được
Đầu ốc toàn nghĩ vu vơ
Cô tự hỏi bản thân mình vì sao lại như vậy
Vì người đàn ông từng dày vì mình mà cô lại rất hay nghĩ ngợi, ngồi thầm một mình
Cảm giác đó có phải là... Không không không điều quan trọng cô cần nhắc lại ba lần.
Cô cố nhắm hai mắt
...
Cứ thế trôi mãi qua một đêm dài,
Ngày cuối tuần,
Cô dành hết lịch trình ngày hôm nay đi làm thêm việc, việc nào làm được cô sẽ làm miễn sao kiếm ra tiền
Giờ tiền sinh hoạt trong gia đình cô phải gánh vác không ít có thể phụ giúp ba mẹ ngày nào thì hay ngày ấy
Một phần chăm đi làm những lúc rảnh kiếm thêm chi trả tiền học phí
Dời xa hắn không phải cô không sống được
Tuy được tự do so với việc hàng tháng hắn đưa thẻ tín dụng quẹt không giới hạn hay mấy đồ hàng hiệu cô tự mình làm ra đồng tiền chính bằng sức mình khi tiêu vào khoản nhất định mời cảm thấy vui sướng
Cô sẽ cho hắn thấy dời xa hắn chính là quyết định đúng đắn, cô còn có thể sống tốt hơn thế nữa
Rơi vào trầm tư
Cả ánh mắt soi đúng một chỗ
Cô loay hoay mãi mới rửa xong chỗ chén bát dơ
Tự nhủ bản thân còn nốt ca cuối sẽ hết giờ liền lấy lại động lực
Hai tiếng trôi nhanh,
Cô nhận số tiền mình làm ra từ ông chủ quán trong lòng vui thầm
Bước ra khỏi quán cả người vươn vai khởi động vài động tác,
Cô hít sâu cảm nhận mùi hương hạnh phúc
'Tút...'
"Đang đâu đấy con?"
Nhận ra là giọng nói quen thuộc
"Dạ con đang ở đường x, phố x ạ"
"Ghé qua khu chợ mua cho mẹ vài đồ"
Nghe mẹ dặn cô gật đầu vâng dạ lia lịa
Đi đến chợ mua vài thứ
Một hồi mua trên tay vài túi to túi lớn cô cằm số tiền trong ví ra trong lòng dâng lên cảm giác đau sót
Chưa cầm nóng tay đã trả một khoản nhỏ rồi
Mua mấy thứ thực phẩm mà đau ví quá
Mua xong vài món ngon cho mấy hôm ăn dần
Về nhà mang theo vẻ mặt hớn hở chào bậc phụ huynh
Vui vui miệng cô hỏi
"Mẹ tối nay nhà mình có khách sao làm không ít món ngon nha"
Cô ăn trái quýt trên tay mắt nhìn hành động mẹ sơ chế chỗ thức ăn vừa mua về
"Quên xém mất không nói cho con biết. Bố con vừa nhận được công việc tại công ty gì gì đó lớn lắm lương còn cao gấp đôi công việc cũ nên cả nhà mình cần ăn mừng"
Bà mẹ nhắc đến lòng đã háo hức mong đợi chống về
"Công ty gì ấy ạ?"
"Mẹ quên tên rồi nhưng nghe nó tây lắm"
Mẹ cô cười tươi rói,
Cô nghe mẹ nói mới ngẫm ngợi tên công ty nào lại nghe tây tây được
"Sao cái út giờ này chưa về nhà vậy mẹ?"
Cô ngó nghiêng ra ngoài cửa muốn tìm kiếm bóng dáng em gái mình
"Nghe nó nói dạo này nó bận thi đội tuyển học sinh giỏi toán học ấy"
Phụ mẹ nấu thức ăn, hai mẹ con tâm sự
Mẹ cô cũng thừa nhận hôm đó tức giận quá mức không kiềm chế được mời cho bạt tai là sai nên xin lỗi con gái
Thừa nhận lỗi sai cô mỉm cười gật đầu chấp nhận lời xin lỗi của mẹ
Vẫn chưa xác định được hai người đang là mối quan hệ gì
Cô không còn là tình nhân bé bỏng của hắn nữa
Hắn nhìn cô không thôi chớp mắt
Cô đi rồi hắn cũng chẳng mặt dày bám mãi
Bạch Lan Hương thu mình vào một góc trong phòng, thu mình vào thế giới riêng trầm tư
Nhớ lại chuyện hồi lúc chiều hắn còn tỏ tình
Cứ nhớ đến câu "Tôi yêu em " cảm xúc cô lại hỗn loạn không biết là gì
Ngay lúc đó cô phản ứng nhanh trái tim bé nhỏ đập nhộn nhịp cả khuôn má cũng ngượng ngùng mà đỏ
Suy nghĩ mãi chuyện hồi chiều đến khuya vẫn đắm mình vào thế giới ảo mộng riêng cô tập trung liên tưởng mình và hắn của sau này
Không... phải thức tỉnh cô chưa trả thù hắn hả dạ thì làm sao nhẹ lòng cả tin tha cho hắn.
Bạch Lan Hương cô phải ác liệt hơn
Cô ép bản thân mình căm thù hắn nghĩ đến hình ảnh hắn hành cô khổ sở, chật vật
Cô kích động, uất ức, tủi nhục cô ôm cơ thể mình thầm khóc không thành tiếng
Yếu đuối không làm gì được hắn chịu hết nhẫn nhịn hắn mang đến cô đau lòng lắm
Đến hiện tại cô phải giữ lòng mình kiên định không thể tha cho thứ cho hắn
"Hức...hức"
Sao người đàn ông như hắn có thể yêu cô được chứ? Cô chắc với lòng mình là hắn đang dối lừa cô thôi chứ chẳng có tình yêu nào của hắn dành cho cô cả
Chỉ là cô vẫn còn chút ngây thơ để dễ tin nghĩ ra điều đó
"Chị hai khuya rồi sao còn chưa ngủ? Hai lại nhớ đến chuyện buồn sao hai đừng buồn nữa"
Lan Thanh nũng nịu ôm chặt cô đến nghẹt thở
Em gái an ủi cũng coi như được yên phần nào, ép cô ngủ cho bằng được nên mới tạm nhắm nghiền mắt
Bạch Lan Thanh ôm lấy cơ thể chị mình vì mùi hương quen thuộc đến dễ chịu nên mới đi vào giấc ngủ nhanh hơn
Cô xoa xoa đầu em gái, nhìn nó ôm chặt ngủ say cứ như con mèo nhỏ vậy
Đêm trằn trọc
Cô cố ngủ mà không ngủ được
Đầu ốc toàn nghĩ vu vơ
Cô tự hỏi bản thân mình vì sao lại như vậy
Vì người đàn ông từng dày vì mình mà cô lại rất hay nghĩ ngợi, ngồi thầm một mình
Cảm giác đó có phải là... Không không không điều quan trọng cô cần nhắc lại ba lần.
Cô cố nhắm hai mắt
...
Cứ thế trôi mãi qua một đêm dài,
Ngày cuối tuần,
Cô dành hết lịch trình ngày hôm nay đi làm thêm việc, việc nào làm được cô sẽ làm miễn sao kiếm ra tiền
Giờ tiền sinh hoạt trong gia đình cô phải gánh vác không ít có thể phụ giúp ba mẹ ngày nào thì hay ngày ấy
Một phần chăm đi làm những lúc rảnh kiếm thêm chi trả tiền học phí
Dời xa hắn không phải cô không sống được
Tuy được tự do so với việc hàng tháng hắn đưa thẻ tín dụng quẹt không giới hạn hay mấy đồ hàng hiệu cô tự mình làm ra đồng tiền chính bằng sức mình khi tiêu vào khoản nhất định mời cảm thấy vui sướng
Cô sẽ cho hắn thấy dời xa hắn chính là quyết định đúng đắn, cô còn có thể sống tốt hơn thế nữa
Rơi vào trầm tư
Cả ánh mắt soi đúng một chỗ
Cô loay hoay mãi mới rửa xong chỗ chén bát dơ
Tự nhủ bản thân còn nốt ca cuối sẽ hết giờ liền lấy lại động lực
Hai tiếng trôi nhanh,
Cô nhận số tiền mình làm ra từ ông chủ quán trong lòng vui thầm
Bước ra khỏi quán cả người vươn vai khởi động vài động tác,
Cô hít sâu cảm nhận mùi hương hạnh phúc
'Tút...'
"Đang đâu đấy con?"
Nhận ra là giọng nói quen thuộc
"Dạ con đang ở đường x, phố x ạ"
"Ghé qua khu chợ mua cho mẹ vài đồ"
Nghe mẹ dặn cô gật đầu vâng dạ lia lịa
Đi đến chợ mua vài thứ
Một hồi mua trên tay vài túi to túi lớn cô cằm số tiền trong ví ra trong lòng dâng lên cảm giác đau sót
Chưa cầm nóng tay đã trả một khoản nhỏ rồi
Mua mấy thứ thực phẩm mà đau ví quá
Mua xong vài món ngon cho mấy hôm ăn dần
Về nhà mang theo vẻ mặt hớn hở chào bậc phụ huynh
Vui vui miệng cô hỏi
"Mẹ tối nay nhà mình có khách sao làm không ít món ngon nha"
Cô ăn trái quýt trên tay mắt nhìn hành động mẹ sơ chế chỗ thức ăn vừa mua về
"Quên xém mất không nói cho con biết. Bố con vừa nhận được công việc tại công ty gì gì đó lớn lắm lương còn cao gấp đôi công việc cũ nên cả nhà mình cần ăn mừng"
Bà mẹ nhắc đến lòng đã háo hức mong đợi chống về
"Công ty gì ấy ạ?"
"Mẹ quên tên rồi nhưng nghe nó tây lắm"
Mẹ cô cười tươi rói,
Cô nghe mẹ nói mới ngẫm ngợi tên công ty nào lại nghe tây tây được
"Sao cái út giờ này chưa về nhà vậy mẹ?"
Cô ngó nghiêng ra ngoài cửa muốn tìm kiếm bóng dáng em gái mình
"Nghe nó nói dạo này nó bận thi đội tuyển học sinh giỏi toán học ấy"
Phụ mẹ nấu thức ăn, hai mẹ con tâm sự
Mẹ cô cũng thừa nhận hôm đó tức giận quá mức không kiềm chế được mời cho bạt tai là sai nên xin lỗi con gái
Thừa nhận lỗi sai cô mỉm cười gật đầu chấp nhận lời xin lỗi của mẹ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.