Chương 102: Xuất hiện
P. Hải Anh
17/05/2022
Tố Nhu nhìn cô bất giác lông mày giật giật,
Suy nghĩ kĩ thì tại sao cô ta phải đồng cảm cho kẻ cạnh tranh với mình, đến cuối vẫn không. Tố Nhu lấy hết tự tin cô chỉ tin vào bản thân không tin vào lời nói của những người khác trừ phi việc đó chứng kiến hoặc nghe thấy.
"Nói hay quá nhưng cô cũng đừng hòng sẽ thay đổi được tình thế" Tố Nhu vỗ tay hoan hô,
Cô ta chỉ cần biết Bạch Lan Hương cô có thể khiến một con người thâm hiểm, đầy lạnh lẽo mà say mê quả thật phi thường. Vốn nghĩ rằng Tố Nhu cô ta yên tâm đi du học đến lúc có sự nghiệp thành công sẽ xứng đáng hơn với hắn, những cố gắng đạt được đến nhưng con nhóc mà cô ta khinh thường đã sớm cuỗm đi trái tim hắn rồi.
Hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật này, phải làm đến đường cùng
"Nghe lời tránh xa anh ta ra không thì cuộc sống của mày đ*ch yên ổn với tao đâu" Cô ta trừng mắt đe dọa,
Nhưng cô ta không ngờ được Bạch Lan Hương đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi, cô không sợ đe dọa của người khác.
"Cô có thể làm gì? Gi*t tôi à?" Bạch Lan Hương cười xòa khiêu khích
Công kích, làm đối phương giận tím người.
"Có thể đấy" Khác xa với dáng vẻ dịu dàng, thùy mị bày tạo trước mặt người khác giờ đây cô ta trông rất khó coi
Có lẽ tiếp xúc với đối địch mới lộ bộ mặt thật
Lòng đố kị, tị nạnh của phụ nữ thật đáng sợ không biết trước được vì điều đó mà có thể làm ra chuyện ác độc gì
"Tôi nói cho hạng người thấp hèn biết. Bao nhiêu nữ nhân dám bén mảng đến gần Ngạo tôi cũng xử lí hết rồi cô cũng không phải ngoại lệ nên chuẩn bị tinh thần" Cười đầy toan tính, mưu mô
Tố Nhu đi đến gần cả bàn tay như mất khống chế giật mạnh mái tóc dài ngược về sau
"A..." Không ngờ tới, cô đối diện với
"Cô dùng loại nhan sắc này quyến rũ đàn ông vậy tôi sẽ giúp cô sửa sang cho sáng nạn thêm a" Ả cười ngoặt nghẽo, điên rồ
Bạch Lan Hương căng thẳng, bên ngoài cố giữ biểu hiện điềm tĩnh nhưng sâu bên trong đã sợ hãi đến suýt run nhẹ
Cô muốn dùng lời lẽ khuyên được cô ta,
"Bình tĩnh cô đang làm cái quái gì? Làm như vậy không phải lựa chọn tốt" Cô liếc nhìn con dao găm cự ly rất gần đang đến nhanh với mình
Không được cô không thể để bị người ta làm bậy nghĩ cách ngăn chặn
"Cô xong rồi đừng nghĩ đến việc mình sẽ an toàn" Tố Nhu cười lớn,
Nhưng trước khi rạch khuôn mặt xinh đẹp của tình địch, cô ta cần thêm vài câu nói châm biếm để thỏa mãn bản thân. Dùng con dao lời nói để giết chết tâm của kẻ khác cô ta lại rất rành
Nghĩ đến việc mình không thể thoát cô nhanh chóng xin đường lui, vẫn là nên ngoan ngoãn cầu xin biết đâu sẽ nổi lên lòng tốt
"Chúng ta có thể thương lượng thêm không cần đụng vào dao kiếm" Khóe miệng run khẽ giật giật, con dao nhỏ sắc bén sắp tới rồi không thể phí khoảng thời gian ngắn nghĩ cách kéo dài
"Cô nên biết mình biết ta vị trí thấp hèn thì đừng hòng... a...ưm" Tố Nhu giơ cao cánh tay dồn hết lực vào trong chuẩn bị tấn công
Không thành,
Có thể nói cô đã nhanh nhẹn tìm cách nới lỏng dây thừng trói chân, khoảng cách Bạch Lan Hương giơ cao chân đá vào bụng Tố Nhu một cước lại đang cứu sống mình một mạng
Ngã nhào xuống mặt đất, dường như bị đá rất đau khiến cô ta ngồi khụy xuống ôm bụng kêu than
"A...ưm con khốn..." Ngắt nhịp vì cảm giác đớn đau ập đến
'Bộp'
Ngay lúc cánh cửa gỗ hoang tàn bị đá sập, khói bụi trên trần nhà bay tung tóe. Phía sau lớp bụi khói mờ tịt là gương mặt quen thuộc đến điển trai lao vào
Hắn như một vị thần tiên tỏa sáng bước vào trong căn phòng chật hẹp,
"Ngạo..."
Tố Nhu cô ta còn đang rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của hắn, chưa xong việc đã vội kết thúc dễ dàng vậy sao. Cô ta không yên ổn trước khi mọi chuyện chưa thể xong xuôi thì vẫn chưa thể bọn họ thoát
Mấy vài bọn người đứng canh cửa của cô ta không phải là đối thủ của hắn nên sớm đã được tẩm quất đặc biệt đến thảm rồi
Cô ta là ham muốn chinh phục được những thứ vào của riêng. Cô ta không có được thứ mình muốn thì người khác đứng hòng. Nếu kẻ đó có được thứ mình không có đì cho đến hả dạ
Nhưng tiếc thay không có sự xuất hiện của thần tiên nào ở đây hết. Hắn xuất hiện có được coi là đúng lúc.
Hắn còn đang tò mò, thắc mắc xem kẻ nào gan to tày trời đụng ai không đụng, đụng trúng người của hắn. Thì chỉ có vài ba nhát đường quyền của hắn sẽ sớm được một từ 'thảm'
Hóa ra người gan to lớn mật lại chính là cô gái thanh mai trúc mã mà hắn quen biết
Lần này thực sự Tố Nhu đã chạm đến giới hạn của hắn rồi, bất kể là kẻ nào ngang nhiên đụng vào người phụ nữ hắn đang dành công ngày đêm theo đuổi thì chỉ có con đường duy nhất 'Đừng hòng yên'
Suy nghĩ kĩ thì tại sao cô ta phải đồng cảm cho kẻ cạnh tranh với mình, đến cuối vẫn không. Tố Nhu lấy hết tự tin cô chỉ tin vào bản thân không tin vào lời nói của những người khác trừ phi việc đó chứng kiến hoặc nghe thấy.
"Nói hay quá nhưng cô cũng đừng hòng sẽ thay đổi được tình thế" Tố Nhu vỗ tay hoan hô,
Cô ta chỉ cần biết Bạch Lan Hương cô có thể khiến một con người thâm hiểm, đầy lạnh lẽo mà say mê quả thật phi thường. Vốn nghĩ rằng Tố Nhu cô ta yên tâm đi du học đến lúc có sự nghiệp thành công sẽ xứng đáng hơn với hắn, những cố gắng đạt được đến nhưng con nhóc mà cô ta khinh thường đã sớm cuỗm đi trái tim hắn rồi.
Hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật này, phải làm đến đường cùng
"Nghe lời tránh xa anh ta ra không thì cuộc sống của mày đ*ch yên ổn với tao đâu" Cô ta trừng mắt đe dọa,
Nhưng cô ta không ngờ được Bạch Lan Hương đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi, cô không sợ đe dọa của người khác.
"Cô có thể làm gì? Gi*t tôi à?" Bạch Lan Hương cười xòa khiêu khích
Công kích, làm đối phương giận tím người.
"Có thể đấy" Khác xa với dáng vẻ dịu dàng, thùy mị bày tạo trước mặt người khác giờ đây cô ta trông rất khó coi
Có lẽ tiếp xúc với đối địch mới lộ bộ mặt thật
Lòng đố kị, tị nạnh của phụ nữ thật đáng sợ không biết trước được vì điều đó mà có thể làm ra chuyện ác độc gì
"Tôi nói cho hạng người thấp hèn biết. Bao nhiêu nữ nhân dám bén mảng đến gần Ngạo tôi cũng xử lí hết rồi cô cũng không phải ngoại lệ nên chuẩn bị tinh thần" Cười đầy toan tính, mưu mô
Tố Nhu đi đến gần cả bàn tay như mất khống chế giật mạnh mái tóc dài ngược về sau
"A..." Không ngờ tới, cô đối diện với
"Cô dùng loại nhan sắc này quyến rũ đàn ông vậy tôi sẽ giúp cô sửa sang cho sáng nạn thêm a" Ả cười ngoặt nghẽo, điên rồ
Bạch Lan Hương căng thẳng, bên ngoài cố giữ biểu hiện điềm tĩnh nhưng sâu bên trong đã sợ hãi đến suýt run nhẹ
Cô muốn dùng lời lẽ khuyên được cô ta,
"Bình tĩnh cô đang làm cái quái gì? Làm như vậy không phải lựa chọn tốt" Cô liếc nhìn con dao găm cự ly rất gần đang đến nhanh với mình
Không được cô không thể để bị người ta làm bậy nghĩ cách ngăn chặn
"Cô xong rồi đừng nghĩ đến việc mình sẽ an toàn" Tố Nhu cười lớn,
Nhưng trước khi rạch khuôn mặt xinh đẹp của tình địch, cô ta cần thêm vài câu nói châm biếm để thỏa mãn bản thân. Dùng con dao lời nói để giết chết tâm của kẻ khác cô ta lại rất rành
Nghĩ đến việc mình không thể thoát cô nhanh chóng xin đường lui, vẫn là nên ngoan ngoãn cầu xin biết đâu sẽ nổi lên lòng tốt
"Chúng ta có thể thương lượng thêm không cần đụng vào dao kiếm" Khóe miệng run khẽ giật giật, con dao nhỏ sắc bén sắp tới rồi không thể phí khoảng thời gian ngắn nghĩ cách kéo dài
"Cô nên biết mình biết ta vị trí thấp hèn thì đừng hòng... a...ưm" Tố Nhu giơ cao cánh tay dồn hết lực vào trong chuẩn bị tấn công
Không thành,
Có thể nói cô đã nhanh nhẹn tìm cách nới lỏng dây thừng trói chân, khoảng cách Bạch Lan Hương giơ cao chân đá vào bụng Tố Nhu một cước lại đang cứu sống mình một mạng
Ngã nhào xuống mặt đất, dường như bị đá rất đau khiến cô ta ngồi khụy xuống ôm bụng kêu than
"A...ưm con khốn..." Ngắt nhịp vì cảm giác đớn đau ập đến
'Bộp'
Ngay lúc cánh cửa gỗ hoang tàn bị đá sập, khói bụi trên trần nhà bay tung tóe. Phía sau lớp bụi khói mờ tịt là gương mặt quen thuộc đến điển trai lao vào
Hắn như một vị thần tiên tỏa sáng bước vào trong căn phòng chật hẹp,
"Ngạo..."
Tố Nhu cô ta còn đang rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của hắn, chưa xong việc đã vội kết thúc dễ dàng vậy sao. Cô ta không yên ổn trước khi mọi chuyện chưa thể xong xuôi thì vẫn chưa thể bọn họ thoát
Mấy vài bọn người đứng canh cửa của cô ta không phải là đối thủ của hắn nên sớm đã được tẩm quất đặc biệt đến thảm rồi
Cô ta là ham muốn chinh phục được những thứ vào của riêng. Cô ta không có được thứ mình muốn thì người khác đứng hòng. Nếu kẻ đó có được thứ mình không có đì cho đến hả dạ
Nhưng tiếc thay không có sự xuất hiện của thần tiên nào ở đây hết. Hắn xuất hiện có được coi là đúng lúc.
Hắn còn đang tò mò, thắc mắc xem kẻ nào gan to tày trời đụng ai không đụng, đụng trúng người của hắn. Thì chỉ có vài ba nhát đường quyền của hắn sẽ sớm được một từ 'thảm'
Hóa ra người gan to lớn mật lại chính là cô gái thanh mai trúc mã mà hắn quen biết
Lần này thực sự Tố Nhu đã chạm đến giới hạn của hắn rồi, bất kể là kẻ nào ngang nhiên đụng vào người phụ nữ hắn đang dành công ngày đêm theo đuổi thì chỉ có con đường duy nhất 'Đừng hòng yên'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.