Chương 25:
A Vy
13/02/2023
Không lâu sau đó, tôi cũng ra khỏi cái nơi đầy mùi sát trùng ấy. Xuất viện rồi, được đi học lại rồi. Tôi nhảy tung tăng vào nhà, nhìn sang nhà hắn, thấy hắn đang làm bài tập.. Có chút buồn, có hụt hẩng vì chỉ có mẹ Hà và mẹ Xuân đón tôi xuất viện thôi. Hắn thì không.
Giận dai thế không biết!
- Sáng hôm sau -
- ANNNNN, DẬY ĐI HỌC. - Mẹ Hà gọi từ dưới lầu gọi lên.
- Kiệt chưa qua gọi mà mẹee - Tôi kéo dài câu nói ra vẻ nũng nịu, rồi lại vùi đầu vào chăn, nhắm mắt.
Thế là mẹ tôi lên hẳn phòng gọi tôi dậy, mẹ hất mền tôi ra và nói:
- Kiệt nó đi trước rồi. Dậy đi con, trễ học đấy. - Mẹ lay lay tôi.
Rồi lại thế, mỗi lần giận là bắt đầu cái trò bỏ mặc người ta.
Tôi đạp thục mạng đến trường như bị ai đuổi, may vl vẫn còn kịp, chưa trễ.
Tôi vừa vào lớp là thấy một cảnh tượng không muốn thấy, con Mỹ Duyên đang ngồi ngay chỗ tôi, cười đùa với cái tên kia. Hắn còn vuốt tóc nhỏ, còn Mỹ Duyên cứ cố ý xà vào lòng Kiệt.
Chướng tai gai mắt thật sự, tôi lên trên ngồi với Dật Đào.
- Bị trai bỏ mới lên tìm tui. - Dật Đào giở giọng trách móc.
- Đâu có đâu mà.. - Tôi cười nói.
- Nè Thiên An có người tìm. - Ai đó la lớn khiến tôi giật mình, theo phải xạ có điều kiện tôi liền quay ra nhìn xem ai tìm.
Tôi nhìn thấy gương mặt ấy, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng ra chỗ người tìm tôi.
- Anh lớp trên. Tìm em có việc gì? - Tôi thấy anh liền vui vẻ hẳn.
- Anh tên Minh Nguyên mà, có phải anh lớp trên đâu. - Anh giả vờ dỗi tôi.
- À anh Minh Nguyên, em quen miệng. - Tôi gãi đầu cười.
- Nè em tối nay rảnh không? Đi xem phim với anh nha? - Anh hỏi tôi.
- Dạ em.. - Tôi vừa mở thì đã có người nào đó bịt mồm tôi lại rồi khoác vai tôi kéo vào lòng.
- Dạ anh, Thiên An bận đi với em rồi, phiền anh cút đi, đừng động vào bạn gái em! - Hắn dõng dạc, nhất là từ bạn gái em, hắn kéo dài khiến cho cả hành lang "ồ" lên ngạc nhiên.
Nhưng mà wtf? Bạn gái em! Tôi là bạn gái hắn khi nào chứ?
Bây giờ có hàng trăm ánh mắt đang nhìn tôi, có ánh mắt ngưỡng mộ, có ánh mắt ghen tị, có ánh mắt.. căm thù! Vì sao chứ? Vì tôi là bạn gái của anh Gia Kiệt đẹp trai, bảnh bao, học giỏi mà.
- Tao bạn gái mày hồi nào? - Tôi nói khẽ vào lỗ tai hắn.
- Cái clip, nhớ lại cái clip. - Hắn nói khẽ vào lỗ tai tôi, rồi thuận miệng hôn tóc tôi.
Vâng, cả hành lang lại tiếp tục "ồ" một lần nữa. Cái bạn Gia Kiệt sát gái lạnh lùng đâu mất rồi!
Anh Minh Nguyên nhìn hắn, xong lại nhìn tôi. Tôi định mở miệng giải thích thì đã có bàn tay của ai đó bóp mạnh vai, đau quá nên quên luôn định làm gì.
- Có thật là.. - Anh mở miệng lần nữa.
- Là thật. - Hắn kéo tôi đi thẳng vào trong lớp.
Vừa vào lớp, hắn bỏ tay ra ngay, tôi quay qua hỏi hắn.
- Sao mày lại làm vậy? - Tôi gắt.
- Làm vậy là làm gì? - Hắn cứ mặt vênh vênh.
- Thì.. nhận tao.. là.. - Tôi bắt đầu lắp bắp vì ngại.
- Tao thích, chỉ có vậy. - Nói rồi hắn bỏ đi luôn.
Giận dai thế không biết!
- Sáng hôm sau -
- ANNNNN, DẬY ĐI HỌC. - Mẹ Hà gọi từ dưới lầu gọi lên.
- Kiệt chưa qua gọi mà mẹee - Tôi kéo dài câu nói ra vẻ nũng nịu, rồi lại vùi đầu vào chăn, nhắm mắt.
Thế là mẹ tôi lên hẳn phòng gọi tôi dậy, mẹ hất mền tôi ra và nói:
- Kiệt nó đi trước rồi. Dậy đi con, trễ học đấy. - Mẹ lay lay tôi.
Rồi lại thế, mỗi lần giận là bắt đầu cái trò bỏ mặc người ta.
Tôi đạp thục mạng đến trường như bị ai đuổi, may vl vẫn còn kịp, chưa trễ.
Tôi vừa vào lớp là thấy một cảnh tượng không muốn thấy, con Mỹ Duyên đang ngồi ngay chỗ tôi, cười đùa với cái tên kia. Hắn còn vuốt tóc nhỏ, còn Mỹ Duyên cứ cố ý xà vào lòng Kiệt.
Chướng tai gai mắt thật sự, tôi lên trên ngồi với Dật Đào.
- Bị trai bỏ mới lên tìm tui. - Dật Đào giở giọng trách móc.
- Đâu có đâu mà.. - Tôi cười nói.
- Nè Thiên An có người tìm. - Ai đó la lớn khiến tôi giật mình, theo phải xạ có điều kiện tôi liền quay ra nhìn xem ai tìm.
Tôi nhìn thấy gương mặt ấy, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng ra chỗ người tìm tôi.
- Anh lớp trên. Tìm em có việc gì? - Tôi thấy anh liền vui vẻ hẳn.
- Anh tên Minh Nguyên mà, có phải anh lớp trên đâu. - Anh giả vờ dỗi tôi.
- À anh Minh Nguyên, em quen miệng. - Tôi gãi đầu cười.
- Nè em tối nay rảnh không? Đi xem phim với anh nha? - Anh hỏi tôi.
- Dạ em.. - Tôi vừa mở thì đã có người nào đó bịt mồm tôi lại rồi khoác vai tôi kéo vào lòng.
- Dạ anh, Thiên An bận đi với em rồi, phiền anh cút đi, đừng động vào bạn gái em! - Hắn dõng dạc, nhất là từ bạn gái em, hắn kéo dài khiến cho cả hành lang "ồ" lên ngạc nhiên.
Nhưng mà wtf? Bạn gái em! Tôi là bạn gái hắn khi nào chứ?
Bây giờ có hàng trăm ánh mắt đang nhìn tôi, có ánh mắt ngưỡng mộ, có ánh mắt ghen tị, có ánh mắt.. căm thù! Vì sao chứ? Vì tôi là bạn gái của anh Gia Kiệt đẹp trai, bảnh bao, học giỏi mà.
- Tao bạn gái mày hồi nào? - Tôi nói khẽ vào lỗ tai hắn.
- Cái clip, nhớ lại cái clip. - Hắn nói khẽ vào lỗ tai tôi, rồi thuận miệng hôn tóc tôi.
Vâng, cả hành lang lại tiếp tục "ồ" một lần nữa. Cái bạn Gia Kiệt sát gái lạnh lùng đâu mất rồi!
Anh Minh Nguyên nhìn hắn, xong lại nhìn tôi. Tôi định mở miệng giải thích thì đã có bàn tay của ai đó bóp mạnh vai, đau quá nên quên luôn định làm gì.
- Có thật là.. - Anh mở miệng lần nữa.
- Là thật. - Hắn kéo tôi đi thẳng vào trong lớp.
Vừa vào lớp, hắn bỏ tay ra ngay, tôi quay qua hỏi hắn.
- Sao mày lại làm vậy? - Tôi gắt.
- Làm vậy là làm gì? - Hắn cứ mặt vênh vênh.
- Thì.. nhận tao.. là.. - Tôi bắt đầu lắp bắp vì ngại.
- Tao thích, chỉ có vậy. - Nói rồi hắn bỏ đi luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.