Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi

Chương 42: Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi

Tuyệt Duyên Lạt

24/11/2024

Anh hiểu gật đầu nhìn cô chậm rãi di chuyển ra cửa, trong lòng cũng rất không chấp nhận lắm.

Một ngày nào đó, anh sẽ hoàn toàn giữ lấy cô, công khai cho thế giới rằng cô là của anh.

Cô đi tới cửa, quay đầu nhìn anh với ánh mắt thúc giục. Anh không tình nguyện đóng cửa lại.

Hàn Chiêu Chiêu thở phào một hơi, trước khi mở cửa lại hít một hơi thật sâu sửa sang lại cảm xúc.

"Ai vậy?"

Cửa mở ra, Triệu Vân Khải đứng ở bên ngoài.

"Sao lâu thế?" Triệu Vân Khải nói. Nhìn thấy dáng vẻ của cô thì hơi sững sờ, đầu tóc cô gái lộn xộn, nhìn thấy rõ là còn chưa chải tóc. "Vừa dậy à?" Cậu hỏi.

Hàn Chiêu Chiêu gật đầu: "Ừm."

"Mèo lười." Triệu Vân Khải cười mắng một câu.

Mặt Hàn Chiêu Chiêu lại cứng ngắc không cười mà hỏi: "Cậu tìm mình có việc gì thế?"



Triệu Vân Khải giơ cái túi trong tay ra: "Mẹ mình làm, nói là đưa cho cậu nếm thử. Không mời mình vào à?"

"Thôi nhé, trong nhà hơi lộn xộn với lại đợi chút nữa mình còn rửa mặt chải đầu nữa, không tiện lắm." Hàn Chiêu Chiêu nói.

"Cũng đúng." Triệu Vân Khải đưa túi cho cô: "Vậy mình về trước."

"Ừ."

"Đúng rồi." Triệu Vân Khải nhớ ra một chuyện xoay người trong lòng tràn đầy lo lắng nhìn chân của cô, "Lọ thuốc mình đưa cho cậu nhớ phải bôi đấy nhé."

"Ừ." Hàn Chiêu Chiêu đáp lại.

Triệu Vân Khải rời đi. Hàn Chiêu Chiêu đóng cửa lại. Đồng thời trong phòng ngủ của cô vang lên âm thanh đồ vật bị đập.

Cô đột nhiên nhớ tới cái lọ thuốc kia.

Nếu cô đoán không sai thì có lẽ lọ thuốc Triệu Vân Khải cho cô, lọ thuốc mà anh mới vừa dùng để bôi lên vết thương ở chân của cô đã bị đập nát rồi.

Hàn Chiêu Chiêu chưa quay lại thì Giang Phỉ đã tự mở cửa đi ra.

Lúc anh đi tới thì híp mắt nhìn cô giống như đang cười nhưng nụ cười lại khiến người ta khiếp sợ.



Hàn Chiêu Chiêu theo bản năng lùi về sau hai bước.

Thiếu niên lập tức đi tới trước mặt cô, khom lưng xuống, một tay luồn qua dưới nách cô, một tay ôm chân cô lại, không nói lời nào ngang ngược bế cô lên đi thẳng tới phòng tắm.

"Anh làm gì thế?!" Hàn Chiêu Chiêu đạp hai chân.

"Đừng nhúc nhích." Giọng điệu của Giang Phỉ hơi cứng rắn, biểu cảm lạnh lùng.

Hàn Chiêu Chiêu đành giữ yên thật sự không dám cử động nữa.

Giang Phỉ bế người tới phòng tắm, mở nước điều hòa nhiệt độ, một loạt động tác thuần thục tự nhiên giống hệt như anh mới là chủ nhân của ngôi nhà này vậy.

"Tắm sạch sẽ đi."

Anh nhìn chằm chằm Hàn Chiêu Chiêu, trong giọng điệu không cho phép từ chối.

"Anh đi ra ngoài trước đi." Hàn Chiêu Chiêu nói, trong lòng nghĩ anh không nói thì tôi cũng sẽ tắm sạch sẽ, nhưng tiếc là vừa mới bôi thuốc mà.

Anh nhìn cô tầm mắt từ từ hạ xuống cuối cùng dừng lại ở trên chân cô: "Lúc tắm rửa thì phải rửa cho sạch sẽ, đừng chỉ chú ý rửa chỗ nào đó giữa chân, chân cũng phải chà rửa cho sạch sẽ. Anh đi ra ngoài mua thuốc trở về sẽ bôi lại thuốc cho em."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook