Chương 221: Hồ ly • sủng vật trung chân chánh đích vương giả (Thượng + Hạ)
Đường Gia Tam Thiểu
02/04/2013
Đáng tiếc, hy vọng dù sao không phải là sự thật, tổng yếu chính mình phải đi đối mặt. Xem ra, muốn đối phó bọn người kia mình chỉ có thể dùng biện pháp bỉ ổi một chút. Trên mặt toát ra một nụ cười quái dị, thân thể Niệm Băng biến mất nhưng chỉ trong nháy mắt hắn đã quay trở lại chỗ cũ cứ như là đã đừng ở chỗ này nhưng trong tay hắn lại có thêm hơn mười mũi Tru Thần tiễn. Tru Thần tiễn hắn tổng cộng chế tạo hai ngàn mũi, mỗi chiếc Tru Thần nỗ lắp mười cái, bây giờ đã dùng hết hai trăm cái. Mặc dù tru thần nỗ không thể ra ngoài phát huy uy lực nhưng không có nghĩa là chỉ có thể dùng Tru thần nổ phóng ra, thí dụ như trong tay quái vật như Niệm Băng thì hắn có biện pháp của chính mình, Bây giờ, Tru Thần tiễn trong tay Niệm Băng giống như là những cuốn cửu giai ma pháp quyển trục.
Tự thân Tru Thần tiễn đã tồn tại hạn chế, tại chế tạo ma pháp quyển trục mà nói, lấy tinh thần lực của Niệm Băng bây giờ muốn chế tạo ra bát giai ma pháp quyển trục đã phi thường khó khăn, Tru Thần tiễn sở dĩ có thể thành công chủ yếu là có được tốc độ do Tru Thần nỗ bắn ra. Niệm Băng đã vận dụng đủ loại kỹ xảo thí nghiệm, bằng vào tốc độ va chạm trong nháy mắt mới có thể phát huy ra lực nổ mạnh của bảo thạch gắn trên đó. Nếu như trực tiếp sử dụng Tru Thần tiễn, ma pháp lại không thể phát huy được, cho nên bình thường mà nói Tru Thần tiễn muốn phát huy lớn nhất hiệu quả thì phải có Tru Thần nỗ. Niệm Băng bây giờ muốn dùng Tru Thần tiễn thì phải nổ lực không nhỏ, hắn phải dùng ma pháp lực của mình dẫn động mới được. Ma pháp lực xuất ra cũng phải tương đương bát giai ma pháp nhưng chỗ tốt là dưới tinh thần lực và ma pháp lực của hắn thôi động có thể đồng thời phát huy ra hiệu quả của mấy cái Tru Thần tiễn. Mặc dù không có khả nằng sử dụng nhiều lắm nhưng có thể có khả năng trong nháy mắt bộc phát ra uy lực hắn cần.
Vài chục mũi Tru thần tiễn liên tục phát ra, một cây nối tiếp một cây trên không trung vẽ ra một đường thẳng tắp, một hồng một lam, rồi lại một hồng một lam liên kết chặt chẽ với nhau, tốc độ không nhanh nhưng trong chớp mắt cũng đã đi đến trước mặt của đám thần nhân, một đóa hoa huyễn lệ hồng lam lưỡng sắc nổ mạnh trước mặt đám thần nhân.
Hủy diệt băng cốc diện tích to lớn như thế, mặc dù đám thần nhân thực lực rất mạnh nhưng cũng phải ngưng tụ tiên thiên chi khí mới có thể giữ vững được, Niệm Băng đột nhiên xuất hiện, chín tên thần nhân đang không ngừng ngưng tụ năng lượng nhất thời tách ra một người, một quyền xuất ra nghênh đón Tru Thần tiễn do Niệm Băng phát ra, Tru Thần tiễn như là có mắt, khi khaognr cách với đám thần nhân còn một trượng, tru thần tiễn màu đỏ phía trước đột nhiên dừng lại một chút, tru thần tiền màu lam phía sau nhất thời tiến lên. Ầm ầm nổ mạnh bộc phát ra một đoàn hào quang hồng lam đánh sâu vào nằm tay tên thần nhân nghênh đón.
Tru Thần Tiễn oanh kích liên tiếp không ngừng khiến cho đám Thần Nhân trước mặt mọi người bị một đoàn hào quang hồng lam bao phủ. Mặc dù tên thần nhân được phân ra nghênh kích thực lực cũng khá cường đại nhưng bị cấm chú cấp bậc công kích không ngừng nên ứng phó có chút quá sức, chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ một phía mà thôi. Mà bởi vì trong không trung tràn ngập ma pháp nguyên tố cuồng bạo, nên lục giác của đám thần nhân không thể do thám được hết thảy phía trước. Đương nhiên, bọn họ sẽ không bởi vậy mà thay đổi chủ ý ban đầu của mình, khi tất cả thần nhân tích tụ được năng lượng, bọn họ liền đồng thời hướng về phía băng cố phát ra một kích hợp lực.
Trong ý nghĩ của đám thần nhân, cho dù Niệm Băng có mạnh hơn nữa, hắn cũng không có khả năng ngăn cản hợp lực công kích của nhiều thần nhân như vậy, nếu hắn né tránh thì đó là may mắn của hắn, nếu không sẽ cùng Băng cốc trở thành bụi bặm của lịch sử.
Chín tên Thần nhân ngoại trừ tên đang đối phó Niệm Băng ra, hợp lực một kích của tám người rất là đáng sợ. Mặc dù Thánh Sư không hợp sức với bọn họ, nhưng cũng không ngăn cản bọn họ, dù sao, đây đúng là biện pháp đơn giản nhất để ngăn cản việc hóa giải phong ấn Mặc Áo Đặc Tư .
Một màn kỳ dị lúc này đã xảy ra, tám đạo hào quang màu sắc bất đồng tại không trung ngưng tụ thành một tử vong quang trụ thật lớn, hai loại nguyên tố băng và hỏa vô cùng cuồng bạo trước mặt đám thần nhân bị một kích toàn lực ngưng kết đấu khí và tiên thiên khí của đám thần nhân đã biến mất trong nháy mắt. Tất cả trước mặt lại trở nên rõ ràng, kể cả thánh sư, đám thần nhân đều thấy được một cảnh tượng kỳ dị. Đó là một mặt gương, một mặt gương rất lớn, đường kính còn lớn hơn cả cái mà bọn hắn hợp sức phát ra vài phần. Mặt gương này có vẻ như băng tạo thành hiện ra màu lam hắc, ở giữa lóe ra từng vầng sáng màu bạc.
Đây là cái gì? Đám Thần nhân đều không biết, mặc dù bọn họ đối với ma pháp cùng nhận thức một ít nhưng chiếc gương màu lam hắc quái dị trước mặt này nằm ngoài phạm vi hiểu biết của họ. Nhưng bọn họ đối với lực công kích của chính rất tự tin. Dù sao cho dù là siêu cấp cao thủ cấp Chủ Thần cũng không có khả năng trực tiếp ngăn cản một kích toàn lực của bọn họ.
Nhưng vào lúc này, đám Thần nhân lại phát hiện mặt gương trở nên hơi nghiêng, nghiêng từ trước về sau. Cả mặt gương tạo thành một góc 45 độ hướng về phía Niệm Băng đón nhận đòn công kích của bọn họ. Vầng sáng màu đột nhiên trở nên mãnh liệt hẳn lên, trong nháy mắt khi va chạm với tấm gương, mặt ngoài tấm gương xuất ra quang hoa dị thường, đem năng lượng khổng lồ đủ để hủy diệt cả Băng cốc phản xạ ngược lại không trung.
Năng lượng khổng lồ do tám luồng hợp nhất từ từ bắn về phía không trung, những đám mây đêm đang che kín mặt trời nhất thời giống như nước sôi đổ vào tuyết, tan rã nhanh chóng. Ánh mặt trời yếu ớt từ bầu trời hiện ra khi những đám mây đen biến mất, ánh mặt trời chiếu khắp mặt đất, hạ xuống một cách ấm áp lặng lẽ, hóa giải vài phần hàn khí trên mặt đất.
Đám thần nhân đều ngẩn ngơ, bọn họ quả thật không thể tin vào hai mắt mình, càng không tin tất cả là sự thật, tám gã thần cấp cao thủ toàn lực một kích, trong đó không thiếu cao thủ thập tam giai, năng lượng tích tụ nửa ngày lại bị hóa giải đơn giản như thế. Sự thật này bọn hắn như thế nào cũng không muốn thừa nhận.
Băng kính thật lớn sau khi phản xạ tia năng lượng cuối cùng cũng mất đi quang thải, từng vết nứt hiện ra trước mặt đám thần nhân, mà lúc này, phía dưới bọn họ đã có thêm một đầu Thần Long, một con Thần Long toàn thân lóe ra hôi tinh sắc (màu xám). Ngồi ở trên lưng Thần Long, sắc mặt Niệm Băng có vẻ tái nhợt, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, hào quang xung quanh thân thế sớm đã trở nên ảm đạm. Ngay cả bảy khôi lôi cũng đã nhập vào trong cơ thể, hắn thở ra từng hơi nặng nhọc.
Đám thần nhân thì kinh dị, lại do Niệm Băng làm sao? Hắn dùng Tru Thần Tiễn mê hoặc lục giác chúng Thần, lập tức phát động một ma pháp mà Tạp Áo truyền thụ cho hắn. Dựa vào việc dung hợp ba loại năng lượng là tinh thần lực, băng hệ ma pháp, không gian ma pháp, mặc dù thành công phản xạ năng lượng của đối phương, nhưng cũng không hoàn toàn có thể loại bỏ được tất cả năng lượng. Hợp kích của tám gã thần nhân thật sự quá mạnh mẽ, ma kính bị nghiền nát, năng lượng xuyên qua thấu kính bị bảy khôi lỗi liên hợp chống đỡ đại bộ phận, nhưng Niệm Băng không phải bởi vì bị năng lượng đánh trúng mà là tinh thần lực, ma pháp lực tiêu hao quá lớn nên bị thương không nhẹ. Nếu không phải tinh thần lực của hắn cực kỳ cường hãn có lẽ lúc này đã sớm suy yếu hôn mê rồi, vào lúc nguy cơ xảy ra, Áo Tư Tạp liền tự động xuất hiện, giúp Niệm Băng hóa giải năng lượng còn lại nhưng tinh thần lực và ma pháp lực bị chấn động khiến cho thực lực Niệm Băng trong nháy mắt giảm xuống. Lúc này bị tác dụng của năng lượng đánh sâu vào, hắn đã bị bay ngược về phía trên Băng cốc.
Đám thần nhân đều thấy được Niệm Băng hộc máu, lúc này bọn họ không có lại hợp lực phát động công kích nữa. Chín tên Thần nhân như là tia chớp đồng thời đuổi về phía Niệm Băng. Cơ hội tốt như vậy, bọn họ sao có thể bỏ qua được chứ? Trong mắt bọn họ, chỉ cần đem tiểu tử trước mắt này giết chết thì sẽ không còn ai có thể ngăn cản bọn họ hoàn thành nhiệm vụ nữa.
Long thần tâm quyết của Áo Tư Tạp đã tu luyện đến tầng thứ tư, tiếp cận đến cảnh giới của tầng thứ năm, trong Long Tộc, có tốc độ lĩnh ngộ huyền bí của long thần tâm quyết nhanh như vậy tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài. Điều này đương nhiên cùng với tinh thần lực khổng lồ của Niệm Băng và sinh mệnh, tử vong hai loại năng lượng tinh khiết nhất có quan hệ. Nhưng tác dụng của tình huống đặc thù của bản thân hắn rất quan trọng, đáng tiếc chính là đối thủ quá cường đại, tổng hợp thực lực của Áo Tư Tạp bây giờ mới có thể miễn cưỡng xem như một cao thủ cấp 12, cùng so sánh với phần đông đám cường giả, thực lực hắn còn kém xa.
Lân giáp màu xám bao trùm trên người Niệm Băng và Áo Tư Tạp. Áo Tư Tạp không bỏ chạy, đám thần nhân dùng đấu khí để phi hành mặc dù tiêu hao năng lượng cực nhanh, nhưng tốc độ phi hành cũng không thua kém hắn. Lúc này mà chạy trốn thì căn bản là không có khả năng cho nên bọn họ chỉ có thể đối mặt.
Đám thần nhân trước sau bị ngăn trở mấy lần, lúc này đã trở nên giờ rất thông minh. Ba gã Thần nhân ở phía trước vừa mới tiếp cận băng cốc thì trong tay bọn họ cũng xuất hiện vũ khí của chúng là ba thanh trường kiếm, ba đạo kiếm quang như tia chớp bổ vào khoảng không, kiếm quang phân tán trong không trung hóa thành vô số kiếm khí chém về phía ba vách băng nơi phóng ra Tru Thần Tiễn lúc trước, mà đám thần nhân khác lại không hề dừng lại hướng về phía Niệm Băng đánh tới.
Niệm Băng thầm than trong lòng, hắn hiểu được, cường giả dù sao cũng là cường giả, mặc dù Tru Thần tiễn rất mạnh, nếu đối phương chỉ có hai ba người mà nói thì ở trong hoàn cảnh thích hợp rất có thể bị Tru Thần Tiễn bắn chết. Nhưng cường giả của đối phương thật sự quá nhiều, hắn vừa thấy lực đạo mà kiếm khí kia phát ra thì biết rằng thuộc hạ của mình đã không giúp được gì. Cổ tay rung lên, một quyển trục bị hắn bóp nát, hào quang màu vàng phóng lên cao.
Thời điểm mà đám thần nhân vừa mới xuất hiện thì từ phía bức tường băng lại một lần nữa bắn ra một trăm chiếc song hệ Tru Thần tiễn, mà lúc này, công kích của ba gã thần nhân cùng kim quang do Niệm Băng phát ra cũng lập tức xuất hiện.
Quang quang trên không trung phát ra từng đoàn hồng lam lưỡng sắc, nhưng dưới sự quấy nhiễu của kiếm khíu, tất cả Tru Thần Tiễn đều không thể phát ra uy lực của băng hỏa đồng nguyên. Đơn thể công kích của cửu giai ma pháp mặc dù không yếu nhưng khoảng cách không đủ lại không đạt được điều kiện bắt buộc là lấy băng hỏa đồng nguyên tăng lên chính mình năng lượng nên không thể tạo thành uy hiếp đối với đám thần nhân được. Mà kể cả thánh sư ở trong số bảy tên thần nhân còn lại đã đi đến trước mặt Niệm Băng, sắc mặt của thánh sư rất khó coi. Hắn không có hướng Niệm Băng phát động công kích mà thân mình trầm xuồng, rơi xuống bên dưới, tìm vong linh đại quân mà phát tiết. Mà sáu gã thần nhân còn lại thì phân biệt từ các phương hướng khác nhau công kích Niệm Băng.
Đúng lúc này, hai cái biến hóa đồng thời xuất hiện, một người, đúng là U U xuất hiện vào lúc mấu chốt nhất, nàng đã bắt đầu ngâm xướng một câu chú ngữ, hào quang quanh người nàng cũng bắt đầu xảy ra biến hóa.
“Vinh diệu đích Long Viêm Vương, lục mang chi trận đích chưởng quản giả, xin hãy thực hiện nguyện vọng của ta.” Khí lưu màu đen tựa hồ trở nên thực chất hóa. Lúc này, Quang cầu đỏ như máu giữa hai tay nàng đã lớn như quả trứng gà. Hồng quang không ngừng di chuyển, đôi mắt U U toát ra quang thải nhiếp nhân. Trong không trung tràn ngập hơi thở âm tà, ánh sáng màu đỏ sậm tản mát ra nhàn nhạt hơi thở thánh khiết, một cái lục mang tinh màu đỏ sậm chậm rãi xuất hiện dưới chân nàng, như là đang nâng người nàng lên vậy, phát ra quang thải nhàn nhạt. Mà ký hiệu màu đỏ như máu trên trán nàng lúc này đang phát ra hào quang màu đỏ mở ảo, ngưng kết thành một hình tam giác màu đỏ trước trán, cùng với lục mang tinh đỏ như máu dưới chân kết hợp lại. Theo tiếng ngâm xướng chú ngữ của nàng, âm thanh trầm bỗng du dương mỗi lúc lại nhiều thêm một chữ, ánh hào quang dưới chân lại ngưng kết hơn một chút.
Biến hóa của U U khiến đám thần nhân trở nên khẩn trương. Mặc dù bọn họ đều biết quá trình giải khai phong ấn Mặc Áo Đặc Tư mới bắt đầu chưa lâu, nhưng quá trình này kéo dài thêm chút nữa thì đối với bọn họ thì càng sỉ nhục hơn nữa. Làm thần nhân cao ngạo, bọn họ đều rất phẫn nộ.
Đồng thời lúc U U bắt đầu ngâm câu chú ngữ này, những thanh thần binh trong tay đám thần nhân tản mát ra đấu khí mãnh liệt sắp phát động công kích hủy diệt về phía Niệm Băng thì lại xảy ra biến hóa. Trên đầu mỗi một tên Thần nhân đều xuất hiện một lục mang tinh màu bạc không hề báo trước, không có một tiếng động. Hào quang màu bạc nhìn qua thập phần ảm đạm, hơn nữa hơi thở che giấu cực ktf xảo diệu nên không khiến đám thần nhân chú ý. Đến khi bọn hắn cảm giác không đúng thì, sáu thân ảnh rất lớn đã từ trên trời giáng xuống.
Đó là sáu thân ảnh khổng lồ hoàn toàn bất đồng, mang đến hơi thở dị thường khủng bố. Mỗi một người đều bao trùm diện tích đến mười trượng, giống như sáu ngọn núi nhỏ từ trên trời hạ xuống.
Gặp lại cảnh này rõ ràng, Niệm Băng vốn đang chuẩn bị dùng không gian ma pháp né tránh công kích thiếu chút nữa phì cười, sáu bóng đen đột nhiên xuất hiện hắn đều rất quen thuộc. Trong đó có một đôi lớn nhỏ tương tự, chính là Ám Ma Thử Điềm Điềm và mẹ của Điềm Điềm ngoại hình hoàn toàn giống nhau. Hai mẹ con đối mặt nhìn nhau không biết đã xảy ra cái gì, thân thể màu đen khổng lồ hạ xuống, hai cặp mặt nhỏ nhắm lại, bốn chân đưa vào trước người, cái mông khổng lồ rơi xuống đất trực tiếp ngồi xuống.
Mà bốn bóng đen còn lại cũng không hề so với mẹ con này nhỏ, trong đó có hai siêu cấp trư, một con là Phi Thiên Thần Trư mà Niệm Băng thu được ở trên Lục Sơn của Thiên Hương, còn một con là Cúc Hoa Trư Quan Quan, cái mông của bọn nó còn lớn hơn của Ám Ma Thử vài phần, nhất là cái đuôi của Quan Quan đung đưa không ngừng.
Hai con còn lại thể tích cũng không nhỏ, một cái là Bạo Nãi Kim Ngưu Đạm Đạm, còn con kia là một con gián khổng lồ. Thể tích của còn gián hiển nhiên là nhỏ nhất, tuy nhiên, trong nháy mắt khi nó xuất hiện, thì đã biến thành hình dạng của Quan Quan, năng lực đặc thù hạng nhất của nó là bắt chước, có thể bắt chước bất cứ Ma Thú gì, hơn nữa còn có một nửa năng lực của ma thú đó, ngay cả thể trọng cũng bắt chước được một nửa.
Đám Thần nhân đang chuẩn bị công kích Niệm Băng đột nhiên cảm giác phía trên truyền đến nguy cơ thật lớn, nhất thời thay đổiv chính mình mục tiêu, dù sao mạng mình mới là điều trọng yếu nhất, so sánh với tính mạng thì việc giết Niệm Băng hoàn toàn có thể đặt tại thứ yếu. Nhìn thấy sáu thân thể khổng lồ như sáu ngọn núi đồng thời ép xuống, bọn họ không chút do dự thu hồi binh khí của mình, sáu gã thần nhân cùng làm ra đồng dạng một động tác - Song Thủ Thác Thiên thức. Tuy nhiên, bọn họ vẫn quá xem thường sức nặng của bọn Quan Quan, từ không trung rơi xuống, lực công kích của mấy con ma thú khổng lồ này là điều mà đám thần nhân không thể tưởng tượng được, sáu tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên, bị sáu ngọn núi lớn đè xuống, tất cả đều rơi về phía mặt đất.
Kiệt tác này tự nhiên đến từ Miêu Miêu, Miêu Miêu từng nghe Niệm Băng nói qua quá trình hàng phục Phi Thiên Thần Trư, đối với việc dùng mẹ con Điềm Điềm đè Phi Thiên Thần Trư vô cùng ấn tượng nên khi Niệm Băng gặp nguy hiểm đã nghĩ đến chiêu này, huống chi thân thể của mấy con ma thú này cũng cực kỳ cường hãn, từ không trung hạ xuống thì mấy tên này chỉ có thể nằm trên mặt đất.
Lúc này, ba gã thần nhân phá hủy Tru Thần tiễn vô cùng kiêu ngạo, kiếm khí liên tiếp phá hủy hai đợt Tru Thần tiễn công kích mà những cao thủ Huyết Sư giáo phát động, kiếm khí ngưng kết đồng thời hướng về ba bức tường băng. Khi bọn họ phát ra đợt kiếm khí thứ hai thì kim quang do Niệm Băng phát ra đã huyễn hóa thành một đóa hoa cúc màu vàng rất lớn trên không trung.
Bức tường băng ầm ầm đổ xuống nhưng trước khi đám thần nhân công kích thì các Huyết Sư giáo tinh nhuệ cũng đã mang theo Tru Thần Nỗ biến mất, Từ lúc chuẩn bị ứng phó với đám thần nhân, Niệm Băng đã chuẩn bị các phương án dự phòng, lúc Miêu Miêu mất tích là lúc Niệm Băng giao cho nàng đi chấp hành một nhiệm vụ, dưới năng lực của Ám Ma Thử, bên trong băng động dưới nơi đám thần nhân đang đứng đều có đào một thông đạo, bên trong mỗi cái băng sơn đều có một cái động lớn để hội họp, chỉ cần Niệm Băng vừa phát ra tín hiệu thì các Huyết Sư giáo tinh nhuệ này sẽ theo thông đạo chạy đi, sau khi hội họp bên trong sẽ triệt thoái đi, đây chính là biện pháp bảo toàn cho bọn họ tốt nhất.
Mà lúc này, sáu gã Thần nhân đột nhiên bị đám ma thú triệu hoán ép xuống rốt cuộc cũng lợi dụng thực lực siêu cường của mình làm chậm lại sự đè ép của đám Quan Quan, đồng thời chạy thoát ra ngoài. Tuy nhiên, khi thân thể bọn hắn rơi xuống mặt đất, lại phát hiện mình đã bị vây quanh, không phải là bị vong linh đại quân bao vây mà chỉ là sáu con ma thú.
Sáu con Ma thú như những ngọn núi thần sắc bất thiện nhìn bọn họ, trong đó, bọn họ chỉ biết được một con là Phi Thiên Thần Trư, ma thú bảo vệ Lục Sơn như thế nào lại đi tới nơi này? Ngay sau đó, khiến sáu gã Thần nhân mở rộng tầm mắt là quang ảnh màu bạc lóe lên, từ không trung hạ xuống ba bóng đen lớn, mà sáu bóng đen xung quanh không dùng thủ đoạn công kích nào, trực tiếp hướng về phía bọn họ đánh tới, dựa vào thân thể khổng lồ đem tất cả những con đường mà bọn họ có thể chạy thoát phong kín.
Từ không trung hạ xuống chính là Cửu Qua Độc Chu, Bích Mục Thương Cầu và Hắc Hổ Vương mà Hắc Vũ Hoàng thu phục được tại Lục Sơn. Bây giờ bọn nó đã là triệu hồi thú của Miêu Miêu, nếu nói về thể tích, không ai có thể so sánh với Bích Mục Thương Câu, chỉ đơn độc vào thân thể của nó đã bao trùm cả bầu trời, tưởng tượng đến lực phòng ngự đáng sợ của nó, sáu gã thần nhân tuyệt đối sẽ không lựa chọn đến việc theo phía trên phá vòng vây. Huống chi, bên trên hạ xuống còn có Cửu Qua Độc Chu nổi tiếng về chất độc và Hắc Hổ Vương nổi tiếng cuồng bạo, lựa chọn trong nháy mắt, bọn họ lựa chọn Cúc Hoa Trư Quan Quan nhìn vừa mập mạp lại chậm chạp, ít nhất nhìn từ bề ngoài, nó là một con ít hung hãn nhất, bây giờ chỉ có thể tìm một lỗ hổng lao ra, mới có thể tránh khỏi vận mệnh bị đè chết.
Niệm Băng trên không trung ngây người một chút, hắn không nghĩ tới Miêu Miêu đối với khống chế mấy con triệu hồi thú này lại tinh tinh diệu như thế, trong nháy mắt khiến cho áp lực của hắn giảm đi rất nhiều, dựa vào triệu hồi thú vây khốn sáu gã thần nhân còn chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối. Tuy nhiên, hắn lúc này không còn tâm tình mà đi xem Miêu Miêu, bởi vì ba gã thần nhân mất đi mục tiêu đã hướng về phía hắn vọt tới.
Sáu gã thần nhân không kịp lấy ra binh khí nữa, hơn nữa bọn họ cũng không muốn dùng binh khí, binh khí dù có thể giết chết con heo trước mặt này nhưng cũng không thể ngăn cản thân thể đang lao tới của nó. Vào lúc tính mạng đang bị uy hiếp nên đám thần nhân phối hợp trở nên vô cùng ăn ý, đồng thời dùng nắm tay đánh về phía Quan Quan, chỉ cần có thể khiến con heo này chậm lại thì bọn họ có thể tìm được một khe hở mà lao ra, một khi rời khỏi hoàn cảnh xấu hổ này, khôi phục được một chút đấu khí đã tiêu hao sau vài lần công kích liên tiếp thì mấy con Ma thú này tuy mạnh cũng không phải không thể hủy diệt được.
Nếu ngay lúc này thực lực của sáu gã thần nhân còn bảo trì tại trạng thái đỉnh phong thì cho dù Quan Quan tiến hóa thêm một bậc nữa sợ rằng cũng bị bọn họ đẩy lui. Đáng tiếc, sáu gã thần nhân liên tục phi hành trong thời gian dài, còn toàn lực công kích và bị ảnh hưởng của Tru Thần tiễn công kích nên đã bị tổn thương, hơn nữa lại còn bị chín con ma thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện nên kinh hoàng, thực lực nhiều nhất chỉ phát huy năm thành.
Một màn mà đám Thần nhân thấy được cũng khó có thể tin. Một con hồ ly màu hồng xinh đẹp xuất hiện trên đỉnh đầu Cúc Hoa Trư Quan Quan, bộ lông dài màu vàng băng thiên tuyết địa này thoạt nhìn hết sức bắt mắt, cái đuôi xinh đẹp ve vẩy phía sau lộ ra cái đầu hồ ly xinh đẹp của nó, đung đưa đầu nhìn sáu gã Thần nhân, trong nháy mắt sáu gã thần nhân thấy được nụ cười trêu tức trong mắt con hồ ly màu hồng này. Hồ ly cũng biết cười? Trong lòng đám thần nhân xuất hiện một tia nghi vấn, ngay sau đó bọn họ phát hiện nụ cười của con Hồ Ly này cư nhiên quá tục tĩu, giống như ánh mắt của tên lưu manh chuẩn bị lột sạch quần áo trên người mỹ nữ. Chân trái vừa nhấc, một cổ niệu dịch màu vàng kim theo dưới hạ thể phun ra, nhất thời rơi vào mặt Quan Quan, mùi khai bốc lên nồng nặc, tốc độ của mấy con ma thú khác lập tức chậm lại một chút. Kim Ngưu Đạm Đạm nhìn thấy Quan Quan, ánh mắt toát ra hào quang có chút hả hê.
Lúc niệu dịch màu vàng kim chảy xuống là lúc Cúc Hoa Trư Quan Quan thay đổi, thân thể mập mạp như ngọn núi của nó lập tức dừng lại. Ngay sau đó, một tiếng thét không giống như là tiếng heo kêu truyền khắp cả băng cốc, cho dù khi giết heo phát ra tiêng kêu thảm thiết cũng không có thê lương như của Quan Quan lúc này. Màu phấn hồng trên người Quan Quan trong nháy mắt biến thành tử hắc. Một cỗ hắc sắc khí lưu tràn ngập bá đạo cùng với mùi khai của niệu dịch phát ra, miệng nó mọc ra hai cái răng màu đen rất dài, đôi mắt màu đen biến thành màu đỏ, lỗ mũi khổng lồ phun ra hơi thở nóng rực. Mỗi một lần hít vào, có lẽ bởi vì mùi khai ở xung quanh, nên khiến khí lưu tử hắc ngoài cơ thể hắn càng thêm nhiều hơn, bốn móng đè mạnh xuống đất, thân thể khổng lồ bay lên trời, hai cái tai khổng lồ hai bên mở ra, thể hiện ra tác dụng giữ thăng bằng. Khí lưu tử hắc khổng lồ ngưng kết lại, tiếng rít gào trong miệng nó phát ra không tiếng lợn kêu: “ hồ ly lẳng lơ, ta nhật, thú huyết sôi trào”
Hết thảy phát sinh cực nhanh, đồng thời lúc sáu gã thần nhân lao ra, niệu dịch của con Hồ Ly đã phun ra xung quanh, khi sáu gã thần nhân trong nháy mắt gia tốc thì Quan Quan cũng đã xông lên, sáu gã Thần nhân đột nhiên sinh ra một cảm giác bất an mãnh liệt, con heo trước mặt này chỉ thay đổi màu sắc mà khí tức sinh ra lại toát ra vương giả bá đạo như vậy, có lẽ…
Miêu Miêu lúc này đang cuộn trong áo khoác ngoài giấu ở một ngõ ngách nào đó, trên người nàng có hộ thân phong ấn của Niệm Băng khiến cho hàn khí không thể xâm nhập, lúc này đang mở to mắt nhìn Quan Quan, thì thào tự nhủ: “Trời ạ! Nó …..nó tự nhiên lại tiến hóa nữa, niệu dịch phệ huyết thuật có thể khiến cho Quan Quan tiến hóa đến đỉnh cao của đệ thất giai”.
Oanh … Quan Quan không hề né tránh, trực tiếp đánh lên đấu khí của sáu gã thần nhân công kích tới, tử hắc khí lưu quanh thân thể khổng lồ của nó làm tan biến đấu khí đánh tới, thân thể khổng lồ trực tiếp va chạm với sáu tên thần nhân, một tiếng nổ ầm vang lên, thần nhân dù sao cũng là thần nhân, cho dù chỉ phát huy được năm thành lực công kích nhưng cũng có thể chấn Quan Quan bay ra ngoài, nhưng bọn họ cũng bị lực phản chấn điên cuồng kia đánh ngược trở lại khiến toàn thân rung lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám ma thú trên trời cùng dưới đất đem chính mình bao vây,
Nhìn thấy Bích Mục Thương Câu ở ngay trên đầu, sáu gã thần nhân trước nguy cơ tử vong làm ra một cử động khiến cho trái tim Niệm Băng đập loạn, sáu cỗ năng lượng mênh mông đồng thời đánh lên trên khiến cho Bích Mục Thương Câu bị đánh bay ngược lên mà khí tức chung quanh thân thể bọn họ trong nháy mắt cường đại gấp hai lần, liên tiếp đánh trọng quyền ra xung quanh đem các ma thú đang lao tới đánh lui.
Bạo huyệt, cư nhiên dám cho nổ khiếu huyệt của mình? Trong lòng Niệm Băng xuất hiện cảm giác không thể tin được, sáu gã thần nhân đồng thời bộc phát khiếu huyệt, cái này không phải bị bệnh gì sao? Chỉ cần có hai người trong bọn họ bộc phát khiếu huyệt cũng đủ để đối phó nguy cơ trước mắt, nhưng tình huống chính thức là cả sáu người cùng bộc phát, nhưng trong nháy mắt hắn đã hiểu được, lấy sự ích kỷ của đám thần nhân này, ai lại nguyện ý tiêu hao thực lực của mình cứu kẻ khác đâu? Lúc không còn biện pháp nào khác, bọn họ lựa chọn đều là tự cứu mình nên tự nhiên xuất hiện tràng cảnh này.
Một gã thần nhân bộc phát khiếu huyệt đã rất đáng sợ, càng không cần phải nói là sáu gã thần nhân, lực uy hiếp của chín con ma thú cường đại nhất thời giảm đi rất nhiều, nhưng ngay lúc này, con hồ ly tục tĩu lại xuất hiện lần nữa, nó không phải xuất hiện trên đầu Quan Quan mà lúc này nó đang ở trên lưng Ám Ma Thử Điềm Điềm.
Phía bên này Niệm Băng cũng không có nhàn rỗi. Hắn rời khỏi thân thể Áo Tư Tạp, tự mình bay lơ lững trong không trung, thiên nhãn lĩnh vực vì tinh thần lực bị chấn động nên tạm thời không thể sử dụng nhưng hắn còn có thể thuấn phát ma pháp. Lúc này, một bóng đen rất lớn thay thế vị trí vừa rồi của Niệm Băng, Diệt Thần phủ đã biến thành một thanh chiến phủ khổng lồ. Tích Lỗ lúc trước đánh lén giết chết một gã thần nhân thần uy lẫm liệt ngồi trên lưng Áo Tư Tạp, một mình một người đón nhận công kích của ba gã thần nhân, có Áo Tư Tạp và Niệm Băng hỗ trợ, ba gã thần nhân này mặc dù đều là cao thủ cấp mười ba nhưng vẫn bị đánh chỉ có thể phòng ngự không có lực đánh trả.
Sáu gã thần nhân bên dưới nhìn thấy hồ ly lại xuất hiện nên cảm giác tin tưởng tuyệt đối khi dùng đến Bạo huyệt giảm đi một chút, vừa rồi, đúng là con hồ ly có ánh mắt tục tĩu này bắn niệu dịch lên người con heo màu phấn hồng kia mới khiến nó mạnh lên có thể ngăn cản hy vọng xông ra của bọn họ, nó như thế nào lại đi ra nữa chứ?
Ánh mắt con hồ ly kia vẫn tục tĩu như trước, nó không có quan sát sáu gã thần nhân, liên tục trở mình loạn chuyển đôi mắt trên người các đồng bạn của mình, cho dù là Niệm Băng cấp cho Miêu Miêu ma thú hay là triệu hồi thú của Miêu Miêu toàn thân đều không khỏi giật mình một chút, dự cảm bất hảo tự nhiên sinh ra.
Động tác hồ ly quả thực nhanh nhẹn, sau khi ánh mắt tục tĩu của nó đảo qua người các đồng bạn trong miệng nhất thời phát ra tiếng kêu chi chi, thân thể vừa chuyển, cái đầu hồ ly giấu vào hai chân trước, cái đuôi to giơ lên, nâng cái mông cao cao lên lộ ra cái gai dài màu vàng.
Sáu gã thần nhân vừa mới muốn động thủ đồng thời ngừng trệ một chút, trên mông hồ ly này lại có cái gai dài? Cái này nhất định là thiên hạ kỳ văn, một gã thần nhân ác độc thậm chí nghĩ đến chăng lẽ hồ ly này bị người ta dùng vật nhọn đâm xuyên vào cái mông?
Nhưng là rất nhanh đám thần nhân lại một lần nữa lĩnh giáo sự khủng bố của hồ ly, trên cái gai đó kim quang đại thịnh, ngay sau đó một tiếng cười khúc khích vang lên, một cổ khí thể màu vàng từ trong đó phun mạnh ra, cho dù là hoàn cảnh lạnh lẽo như thế cũng không thể ảnh hưởng đến hoàng sắc khí thể kia phát uy. Tốc độ khuếch trương của khí thể này rất nhanh chỉ trong nháy mắt đã kéo dài đến tất cả các ma thú và triệu hồi thú vây quanh tất cả các phương vị, đương nhiên sáu gã thần nhân đáng thương không sợ bị khí thể hoàng sắc này bao trùm. Hồ ly kêu chi chi, thanh âm của nó tục tĩu không nói nên lời, sau khi khí thể hoàng sắc phóng thích ra xong nó đã không biết chạy đi nơi nào.
Thối, một mùi thối trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ phạm vi hoàng sắc khí thể bao phủ, đó không phải thối bình thường, thối đến cả đám cương thi cùng vong linh oan hồn đều phải bỏ chạy tứ tán. Luồng khí thối đó phảng phất như là độc khí được phóng thích sau khi ăn vô số quả trứng thối, lúc này đám thần nhân mới hiểu được con Hồ Ly làm cái gì, nó cư nhiên lại phóng thí, hơn nữa lại còn là thối siêu cấp.
Đám thần nhân nhớ đến một câu cổ thoại, khí thối ngược gió trong ba mươi dặm tất cả đều chết. Gió nơi này mặc dù không nhỏ nhưng hoàng sắc khí thể này chỉ đọng lại trong phạm vi vốn đang bao phủ, không có chút dấu hiệu tiêu tán.
Miêu Miêu từ trong góc phát ra tiếng cười như chuông vang, hồ ly là toàn phụ trợ hệ như thế nào lại dễ đối phó đây? Là quân sư của đám ma thú, nó khống chế công kích của ma thú và triệu hồi thú còn linh hoạt hơn mình, mà thứ mà nó phun ra vừa rồi đúng là siêu cấp phụ trợ kỹ năng vừa mới có được sau khi biến hóa, hồ thí lĩnh vực, nó không đơn giản chỉ có thối như vậy mà là một cái lĩnh vực lấy khí thối hình thành, mặc dù xem ra có vẻ bất nhã nhưng lại là lĩnh vực phụ trợ cực mạnh trong ma thú giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.