Bánh Đúc Có Xương

Chương 6

Nguyễn Ngọc Thơ

23/05/2020

....Phong cầm chặt cây roi nhìn cô gương mặt anh ko lộ ra chút cảm xúc nào nên cô cũng ko bjết anh đang ngỉ gì,bên này bà lan đang bực nhìn cô vớj ánh mắt ko chút thiện cảm nào? Còn dì7 thì tỏ ra hào hứng,chỉ có con bích là quỳ sát lạj gần cô che chở cho cô...phong nhìn cô xong quay sang nói với bà lan

__Mẹ,chuyện này cô ấy có lỗj mẹ phạt con ko có ý kiến,nhưng maj là ngày về bên đó lạy mặt,nếu cô ấy bị thương thì ngta sẽ nój nhà mình hành hạ con dâu sẽ ko tốt cho mẹ,mẹ để về bên đó rồi về xử cũng chưa muộn...

Bà lan nghe phong nói ngỉ nghỉ cũng có lý nên trả lời

__Uh vậy theo ý con đi,(xong bà nhìn sang cô) tao tạm tha cho mày,nên nhớ tao chưa để mày yên đâu?..

Nói xong bà lan cũng đj vô phòng,dì7 nhìn có vẻ ko thoả mản nhưng đâu làm gì được đi theo bà lan vào phòng luôn...

Con bích đỡ cô đứng dậy nó có vẻ an ủi cô

__Cô2 hên quá,cậu 2 mà ko nój dùm chắc gjờ cô cháu mình mềm xương rồi đó cô?

Cô bất gjác nhìn sang phong,thấy anh đi lạj ghế ngồi,cô quay sang kêu con bích xuống nhà ngủ trước đi,rồi cô đj lạj phía phong...cô hỏi

__Anh có tin em lấy ko?

Phong nhìn cô thủng thẳng đáp

__Anh tin em!

Nghe phong trả lời cô cũng mát lòng xíu đi đến choàng tay ôm lấy cổ anh nhỏ nhẹ nói

__Cảm ơn anh,chỉ cần anh tin em là được rồi..

Phong đứng dậy nhìn vào mắt cô có chút gjan tà

_ Vậy thì vào phòng trả ơn cho anh!

...Cô nghe xong vội buông phong ra nhưng anh nhanh chóng kéo cô tuốt vào phòng,cô thì sợ mọj người nghe thấy nên cũng hok dám phản kháng

..Vô đến phòng phong đẩy cô ngồi xuống gjường,cô thì gjờ này rung lắm rồj,nhớ lạj cáj đêm hôm qua mà cô bủn rủn tay chân,mồ hôj túa ra ướt mình,phong chắc bjết cô sợ anh nhẹ ôm cô vào lòng

_Ngoan! Thả lỏng người ra,anh hứa ko làm e đau!!!

Cô đang run nhưng cũng gật đầu,..phong thấy cô đồng ý nên từ từ lột đồ cô ra rồi từ từ làm vjệc.....mới đầu cô sợ thiệt nhưng gjờ thấy phong nhẹ nhàng cô cũng đỡ lo,bắt đầu hòa nhịp theo phong luôn.......



Sáng nay cô dậy sớm,nghỉ đến được về nhà mà lòng cô nôn nao,nguyên đêm cô ko ngủ được,lúc chưa lấy chồng thì mong lấy chồng,gjờ lấy chồng rồi thì lạj chỉ muốn được ở nhà với cha với mẹ...phong còn nằm trên gjường chưa có dấu hjệu thức,cô lật chăn leo xuống ra sau nhà đj đánh răng rữa mặt sạch sẽ rồj bắt ấm nước để tý pha trà cho mẹ chồng cô. Bên ngoàj con bích nó đang quét sân nge xột xạc,thấy cô dậy rồj nên nó nói với theo

__Cô2 sáng bà đi đâu sớm rồi,dặn con cô câu dậy thì nói cô cậu đem cặp vịt với 2 chưng rựu về bên nhà đó cô...???

__Uk,mà bà đj đâu sớm vậy em?

__Em hk bjết cô ơj?

.....

Nói chuyện với con bích xong cô quay ra mé cữa thì thấy cặp vịt trắng được nhốt lạj rồi,mà mẹ chồng cô tính ra cũng rộng rải bà mua 2 con vịt béo núc luôn,nhìn là thèm nấu cháo liền...nước sôi cô châm vào bình thuỷ xong định lên gọj phong dậy thì thấy dì7 lật đật chạy xuống phòng cô đập cữa kêu to..

__Cậu phong ơi con nhím nó sốt cao lắm,cậu chở con nhím đi viện đi cậu?

..Phong trong phòng hìh như nghe nên mở toang phòng chạy nhanh qua, đụng mạnh vào ngườj dì7 xém té,cô cũng đj theo xem sao,thật lòng nghe con bé sốt mà cô cũng xót ruột..

..Trên gjường con bé nằm mê man,mặt đỏ lên, hơj thở hỗn hển,phong vào ôm chầm lấy con bé ẩm ra ngoàj,mjệng anh ko gjữ đc bình tỉnh

__Nhím....con...tỉnh dậy...ba nè...tỉnh dậy ba chở con đi bệnh vjện...cố lên...con

..Phong ẩm bé nhím gương mặt anh lo lắng leo lên xe. dì7 cũng phóng lên ngồi chung cho xe chạy thẳng đến bệnh vjện,cô lúc này cũng lo lắng ko ngừnh,chỉ bjết cầu trời cho con taj qua nạn khỏi...

Định lấy ít đồ ra kêu xe ôm lên bv xem tìmh hình con bé thì đt cô rung lên là phong gọj

__Alo e nghe,con nhím sao rồj anh?

__Con bé còn sốt đang trog cấp cưu chưa ra..anh gjờ trong này lo cho nó rồi,bữa nay e chịu khó về bên nhà 1mình nha!!

_Dzạ e định lên vjện chăm con bé hộ anh,chừng nào con khoẻ mình về sau cũng đc anh az!!

__Ko đươc.hôm nay lạy mặt em với anh ko về ba mẹ buồn đó.nge anh e về bển mjh đj nói ba mẹ cho

anh xjn lỗj chjều nó khoẻ anh qua sau..thôj a cúp máy đó

..Phong tắt máy,cô suy ngỉ nữa muốn vào với con nhím,nữa muốn về nhà,sau cùng là về nhà trước rồi tính sau..cô được con Bích xácch dùm 2 con vịt,còn cô cầm 2 cặp rưu đj ra ngoàj cỗng kêu xe ôm.đợj khoảng 10phút thì có anh xe ôm chạy đến cô lên xe,con bích đưa vịt cho cô xong vẩy vẩy tay chào cô rồi đi vào nhà..

..Xe vừa nỗ máy chạy thì từ đâu con chim heo bay ngan đầu cô kêu cái""" chát"" cô gjật mình ko bjết con chim từ đâu bay qua thì anh xe ôm ngồi trước lên tjếng

__Nghe nói chim heo kêu là xui lắm đó cô?



__Vậy hả anh,mà chắc vô tình thôj anh ơj!!!

Trả lờj với anh xe ôm xong mà cô cũng thấy lo lo,trong dạ tự dưng bồn chồn chẳng bjết có chuyện gì ko nữa?

..Xe chạy ko được 10phút thì đến nhà cô,cô móc trong túi ra 20ngàn trả cho anh xe ôm xong đi vô nhà,bà linh đang ngoàj sân cùng vớj mấy dì,mấy cô của cô làm vịt cúng,thấy cô vào tay xách tùm lum bà đi ra phụ cô xách vào

__Thằng phong đâu mà con về có mình đó?

__Dạ con nhím đj bệnh vjện anh phong lên đó vớj nó rồj mẹ!

Mẹ cô ko trả lờj thì cô nge dì cô lạj lên tjếng

__Cáj nhà đó ko muốn cho nó về chứ bày đặc đj vjện gj cho cam,mẹ chồng con mấy dì bjết rỏ quá mà??

Cô bjết mấy dì cô thương cô,nhưng cũng ko muốn mẹ chồng mình bị mang tjếng,cô nói

__Dạ ko đâu dì,ság mẹ ck con chuẩn bị hết cho con với anh phong về bên đây,ma ko ngờ con nhím đột nhjên sốt nặng,con định ko về nhưng anh phong kêu con về để mẹ con trông,con nhím bớt ảnh về sau đó dì

...Cô trả lờj xong thì ko aj hỏi gì nữa cả,mọj người vừa làm,vừa đỗj sang chuyện khác cườj nói rôm rả...cô vào nhà gặp cha cô,cha cô cũng hỏi sao phong ko về,rồj hỏi cô sống bên đó tốt ko,tất nhjên cô cũng lựa lờj nói đặng cha cô yên lòng rồj..đến tốj phong chạy xe máy sang,anh xjn lỗj cha mẹ cô về vjệc hồj sáng,mong cha mẹ cô thứ lỗj,cha mẹ cô thì âu làm khó dễ gì anh nói cho qua chuyện thôi,còn hỏi bé nhím bớt chưa,anh nói nó bớt rồj,bà nộj đang trong vjện vớj nó,anh đến rướt cô về..thưa cha,thưa mẹ xong cô vớj anh ra xe,có chồng rồj có khác,nhà mình mà về chưa ở được bao lâu là phải đi rồi,cô thầm ngỉ trong lòng mà nước mắt rưng rưng,nhìn thấy mẹ mắt cũng đỏ hoe đứng nhìn theo cô....

...Phong ko chở cô về nhà mà anh chạy thẳng lên vjện cho cô thăm bé nhím.bước vô phòng thấy mẹ chồng cô đang cho nhím ăn cô vộj thưa

__Thưa mẹ con mới vào!!

Bà lan nhìn cô xong trả lời

_Ừ

..Con nhím nhìn cô lúc này nó ko tỏ vẻ sợ hãi nữa nhưng cũng ko mấy thân thiện,cô nhìn sắc mặc con bé hồng hào trở lạj rồj cũng mừng,hồj sáng thấy nó như vậy cô cũng hết hồn hà..phong và cô ngồj xíiu thì dì7 vô.thấy cô dì cũng cúi đầu chào chứ ko nói tiếng nào hết đi lại lấy thao nước nhún khăn thay cho bé nhím...bà lan thì lạj quay sang hỏi cô hôm nay về nhà vui ko? Mọj ng có trách sao phong ko về ko? Cô nghe xong cũng ngạc nhjên ko nghỉ bà lan lạj quan tâm cô thế gjống kiểu như sáng nắng chjều mưa đó,nhưng cũng ko để bà đợj cô đành nói ko aj trách phong hết,còn nói cha mẹ cô gởj lờj hỏj thăm bé nhím,hôm sau cha mẹ rảnh sẽ vào thăm con bé sau..!!!

Ở 1lúc phong và cô xin phép về nhà,dì7 vớj bà lan ở lạj bệnh vjện,đi gjữa đường phong vừa chạy vừa hỏi cô

__Em đój ko? Vao quán ăn hủ tjếu rồj về?

_Dạ,em cũng thấy đój,anh ghé đi!!!

..Phong cho xe chạy tấp vào quán hủ tjếu gỏ ven đường,phong kêu 2 tô,ngồi đợj tý thì chủ quán bưng ra,ông chủ quán vừa để tô hủ tjếu xuống thấy cô ông nhìn nhìn xong lắc đầu đj vào.cô ko hjểu ông sao nhìn cô vậy,mà cũng chẳng dám hỏi gì,? Quán này của vợ chồng ông lão bán,nhưng quán sạch mà lạj ngon lắm,cô ăn ngon lành 1 mạch hết tô luôn,mà để ý nảy gjờ phong cũng ngồj jm ăn mà chẳng nói với cô lờj nào,ăn xong phong tính tjền,rồi cả 2 ra xe về..cô ngồj lên xe nhìn vào thấy ông chủ vừa dọn bàn,nhưng mắt lạj nhìn về phía cô như muốn nói điều gì đó..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bánh Đúc Có Xương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook