Chương 65: Khánh Duy
Nhật Minh
04/08/2019
Vừa từ bên ngoài trở về công ty, Khánh Tường và Ivan đã bị Minh Anh làm cho giật mình. Cậu nhóc chạy tức tốc từ bên trong ra ngoài để thông báo tin tức cho Khánh Tường bất chấp hình tượng giám đốc cao cao tại thượng của mình.
- Chị! Chị ơi có chuyện rồi.
Minh Anh chạy tới chỗ cô đang đứng sau đó cúi người xuống đất thở hồng hộc. Ôi mẹ ơi! Mệt chết đi được.
- Lâu rồi không đi tập gym nên sức khoẻ xuống dốc rồi à? Mới chạy có tí xíu đã mệt.
Như đã đề cập thì chọc ghẹo Minh Anh là thú vui tao nhã của Khánh Tường cho nên chuyện gì cô cũng có thể đùa giỡn với cậu nhóc này.
- Xuống dốc cái cục kít, chị có hiểu cái cảm giác chạy thang bộ từ tầng 5 xuống nó phê cỡ nào không hả?
- Thang máy hỏng rồi hay sao mà em phải chạy thang bộ?
Minh Anh "..."
Là em đây muốn là người đầu tiên thông báo cho chị biết đấy. Có được không hả?
- Ủa mà sao chị lại mặc chiếc áo này? Nó không phù hợp với trang phục trên người chị.
Minh Anh quan sát từ trên xuống. Hôm nay Khánh Tường chọn trang phục rất nhẹ nhàng và tao nhã. Còn chiếc áo khoác trên người cô giống như được lấy ra từ bộ vest nào đó. Hoàn toàn không phù hợp với nhau. Thế rồi cu cậu liếc qua Ivan đứng bên cạnh mới phát hiện chiếc áo đó với bộ trang phục của Ivan là một bộ. Chả lẽ đã có chuyện gì xảy ra?
- Đụng phải một âm hồn thích gây chuyện mà thôi.
Nói rồi Khánh Tường cởi chiếc áo vest ra, để lộ cho Minh Anh thấy vết nước màu loang lổ trên áo mình. Minh Anh lập tức quay về phía sau ra lệnh cho cô nhân viên.
- Mau chuẩn bị cho bà chủ một bộ đồ mới, mang lên phòng ngay lập tức.
Cô nhân viên nọ cúi đầu rồi nhanh chóng chạy đi chuẩn bị. Còn Minh Anh và Ivan theo chân Khánh Tường bước vào công ty.
Phòng làm việc của Khánh Tường được thiết kế hết sức đơn giản nhưng lại mang màu sắc đen tuyền, tạo nên hơi hướng huyền bí và ma mị của chủ nhân căn phòng.
Một người phụ nữ bí ẩn.
Một lúc sau, Khánh Tường bước ra khỏi phòng thay đồ với bộ đồ mới, cô nhận lấy cốc trà hoa cúc mà chính tay Minh Anh pha. Cốc trà vẫn còn hơi ấm có lẽ cậu nhóc này vừa chạy đi pha cho cô đây mà.
- Có chuyện gì mà em hớt hải lên nhé thế?
- Chị biết tin gì chưa? History gặp trục trặc, tất cả những nhà đầu tư đều rút vốn khỏi thương hiệu này. Nếu chuyện này vẫn tiếp diễn thì chẳng mất chốc sẽ phá sản mất thôi.
- Cái gì?
Khánh Tường bật người dậy khỏi chiếc ghế dựa, khuôn mặt hoang mang đến tột độ, hoàn toàn không tin vào những gì mình nghe được.
- Em không lầm đấy chứ?
- Không hề! Chị xem đi, trên mạng đã đưa tin tức rồi đây này.
Minh Anh hứng khởi đưa di động cho Khánh Tường xem, đây đúng là một tin tốt với infinitive, đối thủ cạnh tranh bị sụp đổ thì chẳng bao lâu nữa infinitive sẽ nổi như cồn.
Ivan trợn tròn mắt nhìn Khánh Tường, đối với chuyện này cậu ta không có quyền lên tiếng bởi vì đây là cuộc trò chuyện giữa hai sếp lớn. Nhân viên cỏn con như cậu ta làm gì có tiếng nói. Nhưng thông tin vừa rồi của Minh Anh khiến cho cậu ta cũng bất ngờ không kém.
- Không... không thể nào.
Khánh Tường thất thần đặt chiếc di động xuống trước mặt. Không phải trùng hợp đấy chứ? Sao cô cứ cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng ở đây.
- Tại sao lại không thể?
Minh Anh thắc mắc trước câu nói của Khánh Tường. Chị của cậu ta hôm nay bị ấm đầu à? Công ty đối thủ bị phá sản thì phải vui mừng chứ tại sao lại hoang mang như thế? Cả Ivan nữa, khuôn mặt đó có ý nghĩa gì chứ? Hai người này kì quặc quá.
- Em biết chị với Ivan vừa đi đâu về không?
- Không biết.
Cu cậu đáp lại một cách nhẹ nhàng, khuôn mặt ngây thơ đến lạ.
- Vừa từ trung tâm chính của History, lúc đó khách hàng vẫn ra vô nườm nượp. Hoàn toàn không có dấu hiệu muốn phá sản. Em nghĩ xem chuyện này có hợp lý không?
- Vậy... nó có liên quan tới chiếc áo bị vấy bẩn của chị không?
Nghe tới đây Khánh Tường mới sực tỉnh ra, chả lẽ... không, không thể nào là anh yêu của cô. Tuy Khánh Tường biết Minh Hào là một người không tầm thường nhưng anh sẽ không làm ra những chuyện trẻ con như thế này đâu.
Vậy thì... là ai?
- Bà chủ! Chị coi cái này đi.
Ivan đưa cho Khánh Tường coi đoạn clip giữa cô và Mĩ Quyên, nó được một người nổi tiếng trên mạng xã hội chia sẻ. Cô gái này luôn thích chia sẻ mọi thứ lên trên mạng. Đoạn clip khá dài, nhìn vào có thể thấy được cô gái này đang quay lại toàn cảnh khu trung tâm của History với những thiết kế bắt mắt, nhưng rồi lại vô tình quay trúng Khánh Tường và Ivan đang cười nói với nhau. Do Ivan là con lai nên đã thu hút sự chú ý của cô nàng nên đã quay lâu hơn một chút.
Và rồi cũng quay trọn vẹn cuộc tranh luận của cô và Mĩ Quyên.
Tới những phút giây cuối của đoạn clip, một thân ảnh mờ nhạt lướt ngang qua camera, hình bóng quen thuộc ấy có tan thành tro cô cũng có thể nhận ra. Chiếc di động trên tay Khánh Tường đột nhiên rơi xuống. Khiến cho Minh Anh và Ivan hốt hoảng.
- Chị! Sao vậy?
Khánh Tường nhìn Minh Anh với ánh mắt e ngại.
- Jame! Là Jame.
- Không phải chứ?
Minh Anh cầm chiếc di động bị nứt màn hình vì màn đáp đất vừa rồi. Dáng người cao lớn và kiêu ngạo ấy vẫn như xưa, dường như anh ta biết được mình bị quay cho nên đã nhìn theo hướng camera rồi nở nụ cười yêu nghiệt.
Chết tiệt! Là anh ta làm sao?
Trong một nhà hàng sang trọng, một người đàn ông đang thưởng thức bữa trưa hết sức tao nhã, bàn tay to lớn từ từ cắt ngang miếng thịt beef steak còn hơi đo đỏ, bên cạnh còn có một ly rượu vang đỏ thẫm.
- Oa không thể ngờ được chỉ cần một câu nói của chủ tịch mà đã khiến cho một thương hiệu đang trên đà phát triển ngay lập tức nằm ở mép vực thẳm.
Người ngồi đối diện thoải mái dùng bữa, sau đó còn đưa ra vài lời trêu ghẹo Jame.
- Cậu hơi nhiều lời rồi đấy!
- Khó chịu gì chứ? Cậu làm điều này không phải để dằn mặt thay Khánh Tường sao?
Khánh Duy dường như không quan tâm tới lời đe dọa của Jame cho lắm. Vừa ăn vừa chọc ghẹo Jame mới vui
- Mới gây sự với người yêu hay sao mà lại chạy tới đây ăn trưa cùng với tôi?
- Tụi tôi gây sự thì đã sao? Còn hơn cái thứ ế bền vững, một cô gái tán tỉnh bao nhiêu năm cũng không đổ. Cậu nên xem lại mình đi. Con người đào hoa ngày xưa đâu rồi.
Jame vẫn thưởng thức món ăn của mình, đợi đến khi Khánh Duy nói xong anh mới chầm chậm lên tiếng.
- Câu này nên quay về hỏi em gái cứng đầu của cậu mới đúng. Đừng hỏi tôi.
Bạn nhỏ ngồi đối diện đen mặt nhìn Jame. Sau đó nói ra một câu xanh rờn.
- Không có bản lĩnh cua người ta mà còn dám đổ tội cho em gái bảo bối của tôi à? Cậu có tính nguỵ biện từ bao giờ thế?
Jame "..."
Được rồi! Nể mặt cậu là anh của Khánh Tường nên tôi sẽ bỏ qua lần này, không tính toán với cậu nữa.
- Cẩn thận cái miệng của cậu đấy Khánh Duy.
- -------------
Rất nhiều bạn cmt hỏi Jame là ai? Jame là nhân vật mới phải không? Thì Minh sẽ trả lời là không. Nhân vật Jame đã xuất hiện từ rất lâu rồi nhưng các bạn lại không để ý tới thôi. Điều này khiến Minh rất buồn vì các bạn không nhớ được những nhân vật của truyện, đồng ý là những nhân vật chỉ xuất hiện 1 lần thì kh cần quan tâm. Nhưng nhân vật Jame đã xuất hiện khá nhiều rồi. Haizzzzz tui tổn thương quá mà
- Chị! Chị ơi có chuyện rồi.
Minh Anh chạy tới chỗ cô đang đứng sau đó cúi người xuống đất thở hồng hộc. Ôi mẹ ơi! Mệt chết đi được.
- Lâu rồi không đi tập gym nên sức khoẻ xuống dốc rồi à? Mới chạy có tí xíu đã mệt.
Như đã đề cập thì chọc ghẹo Minh Anh là thú vui tao nhã của Khánh Tường cho nên chuyện gì cô cũng có thể đùa giỡn với cậu nhóc này.
- Xuống dốc cái cục kít, chị có hiểu cái cảm giác chạy thang bộ từ tầng 5 xuống nó phê cỡ nào không hả?
- Thang máy hỏng rồi hay sao mà em phải chạy thang bộ?
Minh Anh "..."
Là em đây muốn là người đầu tiên thông báo cho chị biết đấy. Có được không hả?
- Ủa mà sao chị lại mặc chiếc áo này? Nó không phù hợp với trang phục trên người chị.
Minh Anh quan sát từ trên xuống. Hôm nay Khánh Tường chọn trang phục rất nhẹ nhàng và tao nhã. Còn chiếc áo khoác trên người cô giống như được lấy ra từ bộ vest nào đó. Hoàn toàn không phù hợp với nhau. Thế rồi cu cậu liếc qua Ivan đứng bên cạnh mới phát hiện chiếc áo đó với bộ trang phục của Ivan là một bộ. Chả lẽ đã có chuyện gì xảy ra?
- Đụng phải một âm hồn thích gây chuyện mà thôi.
Nói rồi Khánh Tường cởi chiếc áo vest ra, để lộ cho Minh Anh thấy vết nước màu loang lổ trên áo mình. Minh Anh lập tức quay về phía sau ra lệnh cho cô nhân viên.
- Mau chuẩn bị cho bà chủ một bộ đồ mới, mang lên phòng ngay lập tức.
Cô nhân viên nọ cúi đầu rồi nhanh chóng chạy đi chuẩn bị. Còn Minh Anh và Ivan theo chân Khánh Tường bước vào công ty.
Phòng làm việc của Khánh Tường được thiết kế hết sức đơn giản nhưng lại mang màu sắc đen tuyền, tạo nên hơi hướng huyền bí và ma mị của chủ nhân căn phòng.
Một người phụ nữ bí ẩn.
Một lúc sau, Khánh Tường bước ra khỏi phòng thay đồ với bộ đồ mới, cô nhận lấy cốc trà hoa cúc mà chính tay Minh Anh pha. Cốc trà vẫn còn hơi ấm có lẽ cậu nhóc này vừa chạy đi pha cho cô đây mà.
- Có chuyện gì mà em hớt hải lên nhé thế?
- Chị biết tin gì chưa? History gặp trục trặc, tất cả những nhà đầu tư đều rút vốn khỏi thương hiệu này. Nếu chuyện này vẫn tiếp diễn thì chẳng mất chốc sẽ phá sản mất thôi.
- Cái gì?
Khánh Tường bật người dậy khỏi chiếc ghế dựa, khuôn mặt hoang mang đến tột độ, hoàn toàn không tin vào những gì mình nghe được.
- Em không lầm đấy chứ?
- Không hề! Chị xem đi, trên mạng đã đưa tin tức rồi đây này.
Minh Anh hứng khởi đưa di động cho Khánh Tường xem, đây đúng là một tin tốt với infinitive, đối thủ cạnh tranh bị sụp đổ thì chẳng bao lâu nữa infinitive sẽ nổi như cồn.
Ivan trợn tròn mắt nhìn Khánh Tường, đối với chuyện này cậu ta không có quyền lên tiếng bởi vì đây là cuộc trò chuyện giữa hai sếp lớn. Nhân viên cỏn con như cậu ta làm gì có tiếng nói. Nhưng thông tin vừa rồi của Minh Anh khiến cho cậu ta cũng bất ngờ không kém.
- Không... không thể nào.
Khánh Tường thất thần đặt chiếc di động xuống trước mặt. Không phải trùng hợp đấy chứ? Sao cô cứ cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng ở đây.
- Tại sao lại không thể?
Minh Anh thắc mắc trước câu nói của Khánh Tường. Chị của cậu ta hôm nay bị ấm đầu à? Công ty đối thủ bị phá sản thì phải vui mừng chứ tại sao lại hoang mang như thế? Cả Ivan nữa, khuôn mặt đó có ý nghĩa gì chứ? Hai người này kì quặc quá.
- Em biết chị với Ivan vừa đi đâu về không?
- Không biết.
Cu cậu đáp lại một cách nhẹ nhàng, khuôn mặt ngây thơ đến lạ.
- Vừa từ trung tâm chính của History, lúc đó khách hàng vẫn ra vô nườm nượp. Hoàn toàn không có dấu hiệu muốn phá sản. Em nghĩ xem chuyện này có hợp lý không?
- Vậy... nó có liên quan tới chiếc áo bị vấy bẩn của chị không?
Nghe tới đây Khánh Tường mới sực tỉnh ra, chả lẽ... không, không thể nào là anh yêu của cô. Tuy Khánh Tường biết Minh Hào là một người không tầm thường nhưng anh sẽ không làm ra những chuyện trẻ con như thế này đâu.
Vậy thì... là ai?
- Bà chủ! Chị coi cái này đi.
Ivan đưa cho Khánh Tường coi đoạn clip giữa cô và Mĩ Quyên, nó được một người nổi tiếng trên mạng xã hội chia sẻ. Cô gái này luôn thích chia sẻ mọi thứ lên trên mạng. Đoạn clip khá dài, nhìn vào có thể thấy được cô gái này đang quay lại toàn cảnh khu trung tâm của History với những thiết kế bắt mắt, nhưng rồi lại vô tình quay trúng Khánh Tường và Ivan đang cười nói với nhau. Do Ivan là con lai nên đã thu hút sự chú ý của cô nàng nên đã quay lâu hơn một chút.
Và rồi cũng quay trọn vẹn cuộc tranh luận của cô và Mĩ Quyên.
Tới những phút giây cuối của đoạn clip, một thân ảnh mờ nhạt lướt ngang qua camera, hình bóng quen thuộc ấy có tan thành tro cô cũng có thể nhận ra. Chiếc di động trên tay Khánh Tường đột nhiên rơi xuống. Khiến cho Minh Anh và Ivan hốt hoảng.
- Chị! Sao vậy?
Khánh Tường nhìn Minh Anh với ánh mắt e ngại.
- Jame! Là Jame.
- Không phải chứ?
Minh Anh cầm chiếc di động bị nứt màn hình vì màn đáp đất vừa rồi. Dáng người cao lớn và kiêu ngạo ấy vẫn như xưa, dường như anh ta biết được mình bị quay cho nên đã nhìn theo hướng camera rồi nở nụ cười yêu nghiệt.
Chết tiệt! Là anh ta làm sao?
Trong một nhà hàng sang trọng, một người đàn ông đang thưởng thức bữa trưa hết sức tao nhã, bàn tay to lớn từ từ cắt ngang miếng thịt beef steak còn hơi đo đỏ, bên cạnh còn có một ly rượu vang đỏ thẫm.
- Oa không thể ngờ được chỉ cần một câu nói của chủ tịch mà đã khiến cho một thương hiệu đang trên đà phát triển ngay lập tức nằm ở mép vực thẳm.
Người ngồi đối diện thoải mái dùng bữa, sau đó còn đưa ra vài lời trêu ghẹo Jame.
- Cậu hơi nhiều lời rồi đấy!
- Khó chịu gì chứ? Cậu làm điều này không phải để dằn mặt thay Khánh Tường sao?
Khánh Duy dường như không quan tâm tới lời đe dọa của Jame cho lắm. Vừa ăn vừa chọc ghẹo Jame mới vui
- Mới gây sự với người yêu hay sao mà lại chạy tới đây ăn trưa cùng với tôi?
- Tụi tôi gây sự thì đã sao? Còn hơn cái thứ ế bền vững, một cô gái tán tỉnh bao nhiêu năm cũng không đổ. Cậu nên xem lại mình đi. Con người đào hoa ngày xưa đâu rồi.
Jame vẫn thưởng thức món ăn của mình, đợi đến khi Khánh Duy nói xong anh mới chầm chậm lên tiếng.
- Câu này nên quay về hỏi em gái cứng đầu của cậu mới đúng. Đừng hỏi tôi.
Bạn nhỏ ngồi đối diện đen mặt nhìn Jame. Sau đó nói ra một câu xanh rờn.
- Không có bản lĩnh cua người ta mà còn dám đổ tội cho em gái bảo bối của tôi à? Cậu có tính nguỵ biện từ bao giờ thế?
Jame "..."
Được rồi! Nể mặt cậu là anh của Khánh Tường nên tôi sẽ bỏ qua lần này, không tính toán với cậu nữa.
- Cẩn thận cái miệng của cậu đấy Khánh Duy.
- -------------
Rất nhiều bạn cmt hỏi Jame là ai? Jame là nhân vật mới phải không? Thì Minh sẽ trả lời là không. Nhân vật Jame đã xuất hiện từ rất lâu rồi nhưng các bạn lại không để ý tới thôi. Điều này khiến Minh rất buồn vì các bạn không nhớ được những nhân vật của truyện, đồng ý là những nhân vật chỉ xuất hiện 1 lần thì kh cần quan tâm. Nhưng nhân vật Jame đã xuất hiện khá nhiều rồi. Haizzzzz tui tổn thương quá mà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.